Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Một Tên Hủy Diệt Giả
Chương 26: Khoái cảm gây nghiện (H) (1)
Cá Basa
20/06/2017
Ta muốn bắn mình 1 súng vì cái chương này... ôi *che mặt*
===
Quay lại với việc chính, bây giờ trong một cử hàng nọ, những âm thanh khiến cho người ta mặt đỏ tim đập truyền ra.
"Đúng rồi a! Mạnh quá... Thật sâu... đỉnh thật sâu... hức... Ngươi định làm chết ta... phải kh... hức! ... không ?" Hạ Hạ bị Mộ Nhẫn ôm lấy, đôi môi hồng đào bị hắn hung hăng nghiền nát. Từng tiếng va chạm bang bang bang vang dội.
Một vài tên bảo tiêu mặt đỏ tim đập đứng bên ngoài, chỉ có thể lén lút thò tay vào quần đánh máy bay. Thật sự bọn họ nhịn không nổi a! Nữ nhân kia chỉ rên rỉ thôi mà cũng câu nhân vô cùng!
"A! Tha cho ta đi! Ta không nổi nữa mà..." Hạ Hạ ủy khuất nhìn đám lầy lội bất kham dưới hạ thân, sau đó lại ủy khuất nhìn Mộ Nhẫn ném mình lên trên một chiếc bàn, vật cứng rắn tiếp tục đỉnh đi vào, hoàn toàn không hề có ý định dừng lại.
Quả nhiên là thiên tài nam chính a! Kể cả việc ấy ấy cũng vô sự tự thông!
"Ơ..." Đột ngột, một cảm giác tê dại hoàn toàn khác khiến cho cả cơ thể Hạ Hạ phải run rẩy. "Ah... Không... Không được... Đừng động nữa! Không được..."
Mộ Nhẫn cứng đờ nhìn Hạ Hạ dị trạng, sợ hãi đến mức chỗ kia cũng phải rút nhỏ trở về. "Này! Em làm sao vậy? Này!"
Hắn chạm vào cô, sau đó giật mình "A" một tiếng. Tại sao lại nóng đến thế này?
"Hư... Không... Tha cho ta đi mà..." Hạ Hạ hai má đỏ ửng, cả người tê dại chỉ có thể co lại mà run rẩy, hai chiếc cột nhỏ xinh trên đầu đung đưa, sau đó, bật ra thành hai chiếc râu to lớn, Mộ Nhẫn ngớ người.
"A... Không...." Nước mắt lần đầu tiên lăn trên má cô, sau đó nước bọt cũng mất khống chế tràn ra ngoài, hạ thân cũng đột ngột tràn ra hàng loạt dâm thủy.
Hạ Hạ triệt để muốn phát điên rồi!
Rồi chưa dừng lại ở đó, đột nhiên vùng bụng Hạ Hạ căng phòng lên, thậm chí còn lớn hơn cả phụ nữ mang thai 9 tháng mười ngày! Mộ Nhẫn kinh hồn bạt vía vẫn chưa hồi thần lại, ngẩn người nhìn mọi việc diễn ra. Cho đến khi vài giọt dâm thủy của cô văng lên môi hắn, hắn mới vô thức liếm nó vào.
"Ầm!" Đại não Mộ Nhẫn oanh một tiếng, hắn giống như một con dã thú phát ra những âm tiết vô nghĩa trong cổ họng. Mộ Nhẫn lao đến phía nữ nhân, hoàn toàn mặc kệ hết thảy cạy ra hai chân của cô, đầu lưỡi vói vào trong vùng đất thơm ngọt, điên cuồng khuấy đảo liếm hút.
Nữa!
Hắn muốn nhiều thêm nữa dòng nước này!
Như thế này làm sao mà đủ??!
Nhanh lên! Cho ta! Cho ta!!!
"Ah !!!! Đừng khuấy nữa mà.... ah hức... Ô ô ô... Ta không muốn... không muốn... tha cho ta đi..." Hạ Hạ lần đầu sau 3 đời khai bao, lại đột ngột phải đối diện với một loại khoái cảm đáng sợ không tên, hoàn toàn mất khống chế rên rỉ mà gào khóc lên...
Mộ Nhẫn cảm thấy dường như chỉ dùng lưỡi thôi thì không đủ! Hắn muốn là nhiều hơn! Nhiều hơn nữa! Sau đó?
Sau đó Hạ Hạ run lên hét to.
Ngón tay của Mộ Nhẫn đâm vào thật sâu, sâu đến hết mức có thể, sau đó một đường càn quét ra ngoài, đem theo là đại lượng dâm thủy thơm ngọt. Hắn si mê đem hai ngón tay cho vào miệng, giống như trân bảo quý hiếm mà thưởng thức, si mê mút liếm.
Ngón chân Hạ Hạ chịu đến kích thích mà run rẩy từng đợt, dâm thủy của cô giống như vô cùng vô tận, chảy ra như không cần tiền.
Rồi, ngón tay Mộ Nhẫn chạm đến một điểm đặc biệt, cả người Hạ Hạ cong lên, tiếng rên rỉ ma mị thoát ra từ trong kẽ răng. "Không... hình như có thứ gì đó muốn tiến ra... Không được... Ta muốn chết.... Cho ta chết đi... ah... Ah aha haaa...... Ô.... Hức hức.... Không được... trở về đi mà... đừng hành hạ ta nữa..."
Mộ Nhẫn vẫn cố chấp dùng ngón tay đi sâu vào trong. Trong đầu hắn bây giờ chỉ có một suy nghĩ thôi: "Càng sâu thì chắc là sẽ càng nhiều nước, nước sẽ càng ngọt càng thơm nhỉ?"
Khoái cảm điên cuồng tấn công từng dây thần kinh của cô, xâm chiếm hết thảy não bộ. Những thứ kì quái trong bụng liên tục nhảy nhót...
"Hử?" Mộ Nhẫn kì quái di một tiếng, ngón tay đã chạm được đến cửa khẩu kia, sau đó đắc ý đâm vào.
"Ah!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Cánh cửa được mở ra, Mộ Nhẫn tách ra hai ngón tay, cố gắng đem chiếc lỗ nhỏ xinh mở rộng, hắn là làm theo bản năng, tìm kiếm cho bằng được dòng nước ngọt ngào, không hề quan tâm thiên hạ phía trên đang thống khổ mà chìm trong khoái cảm như thế nào.
Trước mắt Hạ Hạ bây giờ tối sầm rồi, hoàn toàn không nhìn thấy một thứ gì nữa cả, chỉ riêng khoái cảm là vẫn dồn dập đánh sâu vào đại não khiến cho lí trí của cô không thể nào ngừng chấn động.
"Đây rồi!" Mộ Nhẫn vô cùng vui vẻ nhìn dòng nước ngọt thơm tràn ra như vỡ đề từ trong chiếc lỗ nhỏ hắn vừa mở ra, ánh mắt hắn nhìn sâu vào bên trong, chiếc lỗ đó bị hai ngón tay hắn gắt gao mở ra, chỉ có thể ủy khuất mà run rẩy co dãn.
Như bị ma quỷ sai khiến, đầu lưỡi nam nhân đi vào vùng đất ấm áp, sau đó không ngừng lại, đâm thẳng vào bên trong chiếc lỗ xinh đẹp, đi thẳng vào đó!
"Ah........" Hạ Hạ muốn điên rồi! Hai chân co thẳng lên trời, gắt gao kẹp chặt lấy đầu của Mộ Nhẫn, khoái cảm chết người khiến cho cô phải bật khóc, sau đó lại bật cười, sau đó thất khống, một dòng nước xinh đẹp tràn ra, hất lên người tên tham ăn một màu nước trong suốt.
"Ư... nha... ha ha ha..."
Chết rồi... phải làm sao đây... Quá thoải mái... quá sung sướng........ Thật sự chỉ muốn... trầm mê vào bên trong cái hồ nước dục vọng này...
=====
H vẫn còn nha, chưa hết âu =3=
Tạm thời cho các cô bữa khai vị cao H :P
Mà có ai thấy chương này biến thái quá hơm =.=
===
Quay lại với việc chính, bây giờ trong một cử hàng nọ, những âm thanh khiến cho người ta mặt đỏ tim đập truyền ra.
"Đúng rồi a! Mạnh quá... Thật sâu... đỉnh thật sâu... hức... Ngươi định làm chết ta... phải kh... hức! ... không ?" Hạ Hạ bị Mộ Nhẫn ôm lấy, đôi môi hồng đào bị hắn hung hăng nghiền nát. Từng tiếng va chạm bang bang bang vang dội.
Một vài tên bảo tiêu mặt đỏ tim đập đứng bên ngoài, chỉ có thể lén lút thò tay vào quần đánh máy bay. Thật sự bọn họ nhịn không nổi a! Nữ nhân kia chỉ rên rỉ thôi mà cũng câu nhân vô cùng!
"A! Tha cho ta đi! Ta không nổi nữa mà..." Hạ Hạ ủy khuất nhìn đám lầy lội bất kham dưới hạ thân, sau đó lại ủy khuất nhìn Mộ Nhẫn ném mình lên trên một chiếc bàn, vật cứng rắn tiếp tục đỉnh đi vào, hoàn toàn không hề có ý định dừng lại.
Quả nhiên là thiên tài nam chính a! Kể cả việc ấy ấy cũng vô sự tự thông!
"Ơ..." Đột ngột, một cảm giác tê dại hoàn toàn khác khiến cho cả cơ thể Hạ Hạ phải run rẩy. "Ah... Không... Không được... Đừng động nữa! Không được..."
Mộ Nhẫn cứng đờ nhìn Hạ Hạ dị trạng, sợ hãi đến mức chỗ kia cũng phải rút nhỏ trở về. "Này! Em làm sao vậy? Này!"
Hắn chạm vào cô, sau đó giật mình "A" một tiếng. Tại sao lại nóng đến thế này?
"Hư... Không... Tha cho ta đi mà..." Hạ Hạ hai má đỏ ửng, cả người tê dại chỉ có thể co lại mà run rẩy, hai chiếc cột nhỏ xinh trên đầu đung đưa, sau đó, bật ra thành hai chiếc râu to lớn, Mộ Nhẫn ngớ người.
"A... Không...." Nước mắt lần đầu tiên lăn trên má cô, sau đó nước bọt cũng mất khống chế tràn ra ngoài, hạ thân cũng đột ngột tràn ra hàng loạt dâm thủy.
Hạ Hạ triệt để muốn phát điên rồi!
Rồi chưa dừng lại ở đó, đột nhiên vùng bụng Hạ Hạ căng phòng lên, thậm chí còn lớn hơn cả phụ nữ mang thai 9 tháng mười ngày! Mộ Nhẫn kinh hồn bạt vía vẫn chưa hồi thần lại, ngẩn người nhìn mọi việc diễn ra. Cho đến khi vài giọt dâm thủy của cô văng lên môi hắn, hắn mới vô thức liếm nó vào.
"Ầm!" Đại não Mộ Nhẫn oanh một tiếng, hắn giống như một con dã thú phát ra những âm tiết vô nghĩa trong cổ họng. Mộ Nhẫn lao đến phía nữ nhân, hoàn toàn mặc kệ hết thảy cạy ra hai chân của cô, đầu lưỡi vói vào trong vùng đất thơm ngọt, điên cuồng khuấy đảo liếm hút.
Nữa!
Hắn muốn nhiều thêm nữa dòng nước này!
Như thế này làm sao mà đủ??!
Nhanh lên! Cho ta! Cho ta!!!
"Ah !!!! Đừng khuấy nữa mà.... ah hức... Ô ô ô... Ta không muốn... không muốn... tha cho ta đi..." Hạ Hạ lần đầu sau 3 đời khai bao, lại đột ngột phải đối diện với một loại khoái cảm đáng sợ không tên, hoàn toàn mất khống chế rên rỉ mà gào khóc lên...
Mộ Nhẫn cảm thấy dường như chỉ dùng lưỡi thôi thì không đủ! Hắn muốn là nhiều hơn! Nhiều hơn nữa! Sau đó?
Sau đó Hạ Hạ run lên hét to.
Ngón tay của Mộ Nhẫn đâm vào thật sâu, sâu đến hết mức có thể, sau đó một đường càn quét ra ngoài, đem theo là đại lượng dâm thủy thơm ngọt. Hắn si mê đem hai ngón tay cho vào miệng, giống như trân bảo quý hiếm mà thưởng thức, si mê mút liếm.
Ngón chân Hạ Hạ chịu đến kích thích mà run rẩy từng đợt, dâm thủy của cô giống như vô cùng vô tận, chảy ra như không cần tiền.
Rồi, ngón tay Mộ Nhẫn chạm đến một điểm đặc biệt, cả người Hạ Hạ cong lên, tiếng rên rỉ ma mị thoát ra từ trong kẽ răng. "Không... hình như có thứ gì đó muốn tiến ra... Không được... Ta muốn chết.... Cho ta chết đi... ah... Ah aha haaa...... Ô.... Hức hức.... Không được... trở về đi mà... đừng hành hạ ta nữa..."
Mộ Nhẫn vẫn cố chấp dùng ngón tay đi sâu vào trong. Trong đầu hắn bây giờ chỉ có một suy nghĩ thôi: "Càng sâu thì chắc là sẽ càng nhiều nước, nước sẽ càng ngọt càng thơm nhỉ?"
Khoái cảm điên cuồng tấn công từng dây thần kinh của cô, xâm chiếm hết thảy não bộ. Những thứ kì quái trong bụng liên tục nhảy nhót...
"Hử?" Mộ Nhẫn kì quái di một tiếng, ngón tay đã chạm được đến cửa khẩu kia, sau đó đắc ý đâm vào.
"Ah!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Cánh cửa được mở ra, Mộ Nhẫn tách ra hai ngón tay, cố gắng đem chiếc lỗ nhỏ xinh mở rộng, hắn là làm theo bản năng, tìm kiếm cho bằng được dòng nước ngọt ngào, không hề quan tâm thiên hạ phía trên đang thống khổ mà chìm trong khoái cảm như thế nào.
Trước mắt Hạ Hạ bây giờ tối sầm rồi, hoàn toàn không nhìn thấy một thứ gì nữa cả, chỉ riêng khoái cảm là vẫn dồn dập đánh sâu vào đại não khiến cho lí trí của cô không thể nào ngừng chấn động.
"Đây rồi!" Mộ Nhẫn vô cùng vui vẻ nhìn dòng nước ngọt thơm tràn ra như vỡ đề từ trong chiếc lỗ nhỏ hắn vừa mở ra, ánh mắt hắn nhìn sâu vào bên trong, chiếc lỗ đó bị hai ngón tay hắn gắt gao mở ra, chỉ có thể ủy khuất mà run rẩy co dãn.
Như bị ma quỷ sai khiến, đầu lưỡi nam nhân đi vào vùng đất ấm áp, sau đó không ngừng lại, đâm thẳng vào bên trong chiếc lỗ xinh đẹp, đi thẳng vào đó!
"Ah........" Hạ Hạ muốn điên rồi! Hai chân co thẳng lên trời, gắt gao kẹp chặt lấy đầu của Mộ Nhẫn, khoái cảm chết người khiến cho cô phải bật khóc, sau đó lại bật cười, sau đó thất khống, một dòng nước xinh đẹp tràn ra, hất lên người tên tham ăn một màu nước trong suốt.
"Ư... nha... ha ha ha..."
Chết rồi... phải làm sao đây... Quá thoải mái... quá sung sướng........ Thật sự chỉ muốn... trầm mê vào bên trong cái hồ nước dục vọng này...
=====
H vẫn còn nha, chưa hết âu =3=
Tạm thời cho các cô bữa khai vị cao H :P
Mà có ai thấy chương này biến thái quá hơm =.=
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.