Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Chương 3: Kiếm Tiền
Tra Tra Phi
02/07/2022
"Ăn nhanh như vậy sao? sáng nay không uống nữa à?
Nhìn thấy Cổ Dục nhanh chóng ăn hết bánh bao hấp và cháo trước mặt. Ông nội Hai cười ha hả nói. Thực ra người già đều thích nhìn con cháu trong nhà ăn nhiều, điều này chứng tỏ bọn chúng đều khỏe mạnh.
Còn uống gì… chính là nói đến nhậu nhẹt. Ở nông thôn vùng Đông Bắc, buổi sáng uống chút rượu đều là chuyện bình thường.
"Không đâu! Cháu đột nhiên nhớ tới có một số chuyện cần phải làm, một lát còn phải gọi điện để xử lý công việc." Nghe ông nội Hai nói như vậy Cổ Dục lúng túng nở nụ cười, sau đó trả lời ông nội Hai. Mới sáng sớm mà đã uống rượu hắn thật sự chịu không được.
Vừa ăn xong điểm tâm, vốn dĩ Cổ Dục còn muốn phụ giúp dọn dẹp. Nhưng hắn bị bà nội Hai lập tức đuổi về, ở Đông Bắc người ta tuyệt đối sẽ không cho khách giúp thu dọn vật dụng thường ngày trong nhà.
Mà Cổ Dục trong lòng đúng là có việc, cho nên hắn đành mỉm cười. Sau đó nhanh chóng trở về nhà của mình, mà khi hắn trở về trong nhà. Hắn phát hiện con Cá Đù Vàng mình để trong cái chậu lớn ở phòng khách, quả nhiên vẫn còn sống…
"A đù! Cái gì thế này? Chẳng phải con này là cá nước mặn sao? Vì sao để trong nước ngọt vẫn còn sống? Còn chưa kể, buổi sáng vừa bắt lên cơ thể của nó đã nhạt màu rồi, tại sao hiện tại đã bình thường rồi? Còn nữa, lúc mới câu lên không phải chỉ có nửa kg hoặc một kg sao? Làm thế nào hiện tại đã to ra xấp xỉ sáu kg như vậy? Hơn nữa, không phải nói loại cá này giống như Cá Hố, sau khi bị bắt lên bởi vì áp lực thay đổi mà sẽ chết sao? Nhưng làm thế nào nó lại không chết? Vì sao? Vì sao? Vì sao?"
Hiện tại Cổ Dục cảm thấy mình dường như cần được giải đáp hàng trăm ngàn câu hỏi vì sao.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn câu lên một đầu Cá Chép, kết quả không hiểu vì sao lại câu lên một đầu Cá Đù Vàng. Hơn nữa, con Cá Đù Vàng này lại rất kỳ lạ.
Nếu như không phải so sánh ảnh chụp một hồi lâu, xác định chính mình không có nhìn lầm. Có lẽ hắn đã nghĩ là mình đang nằm mơ.
Mặc dù hắn là người Đông Bắc, nhưng không phải là người tỉnh Liêu nơi gần biển nhất. Mà là người ở tỉnh Hắc Long chính là một nơi cách xa biển nhất. Mà hiện tại hắn ở trong thôn này, chính là phụ cận dãy Đại Hưng An Lĩnh. Nơi này cách biển khoảng sáu bảy trăm km, vượt qua dãy núi tiếp tục đi thẳng sẽ đến vùng biển của nước Nga.
Nếu như nói có mạch nước ngầm thông biển… thì không có khả năng thông xa đến như vậy!
"Hô! Tỉnh lại, tỉnh táo một chút. Chẳng lẽ cái giếng ở sân sau có vấn đề?"
“Sherlock Holmes đã từng nói: Khi bạn đã loại bỏ những điều không thể, thì điều cuối cùng dù khó tin đến đâu cũng chính là sự thật.”
Nếu như loại trừ tất cả sự trùng hợp vậy cũng chỉ có một loại khả năng duy nhất, đó chính là cái giếng phía sau nhà Cổ Dục có vấn đề. Hơn nữa, nếu nói Cá Đù Vàng có thể sinh tồn trong nước giếng, vậy phải chăng nước... cũng có vấn đề?
Nghĩ tới đây, Cổ Dục tò mò muốn đi thử một chút.
Cổ Dục mang theo cần câu đi ra sân sau, một lần nữa moi lên một con giun. Sau đó thả cần câu vào giếng, quả nhiên lần này cùng lần trước đều giống nhau. Dây câu nhanh chóng thả xuống thật sâu bên dưới, nhưng lần này chỉ thả xuống được hơn hai mươi mét thì đã dừng lại.
Điều này khiến Cổ Dục có hơi khó hiểu một chút, đây lại là tình huống gì nữa?
Tuy nhiên hắn vẫn rất nhanh tay kéo dây lên, mà khi kéo dây lên hắn cảm thấy dây câu mắc được cái gì đó. Nhưng mà không giống với lúc sáng câu được Cá Đù Vàng, đối phương không có giãy dụa phản kháng.
Ngoại trừ lần đầu tiên rất khó kéo lên còn va chạm chút đá ngầm, thì khoảng thời gian sau cũng không có giãy giụa kéo lên vẫn rất nhanh.
Khi dây câu thu lại có thể thấy được một cái bóng đen lờ mờ bên dưới. Cổ Dục ra sức kéo một cái thật mạnh, trong nháy mắt cái vật màu đen bóng loáng từ trong giếng được hắn kéo ra ngoài.
Đến khi Cổ Dục thấy rõ vật trên mặt đất là gì, hắn liền trợn tròn đôi mắt. Bởi vì thứ này đúng là đang trêu đùa hắn, thứ này tuyệt đối không thể có trong giếng được. Nói đúng hơn là thứ này không thể ở trong nước ngọt mà sinh sống hoặc nuôi dưỡng.
Bởi vì khuya ngày hôm trước, hắn có xem qua một cái video nhìn thấy được thứ này. Đây chính là Bào Ngư Đen!
Con Bào Ngư Đen này tương đối lớn, ước chừng 20 cm. Một cái Bào Ngư lớn như vậy, không ngờ lại được nhặt lên thế này. Con Bào Ngư này nếu đem bán chắc cũng hơn một ngàn tệ. Cổ Dục hiện tại có thể xác định, cái giếng này tuyệt đối có vấn đề.
"Hô, hô…" hít sâu vài ngụm khí, Cổ Dục đem niềm vui mừng trong lòng cùng sự hồi hợp và các loại cảm xúc lo sợ toàn bộ đều lắng xuống. Sau đó hắn cầm con Bào Ngư quay về căn phòng của mình.
Hắn tìm một cái chậu nhỏ, từ trong chậu của Cá Đù Vàng chia ra một ít nước đổ vào chậu, sau đó cho con Bào Ngư Đen vào. Tiếp theo lại mang cần câu đi ra, hắn quyết định phải xem còn có thể câu ra được cái gì.
Từ lúc hơn 8 sáng bắt đầu, Cổ Dục liên tục thả câu đến lúc 11 giờ mới dừng lại.
Hắn phát hiện rất nhiều quy luật của cái miệng giếng này, những nơi thông đến đều không cố định. Có sâu có cạn, hơn nữa mỗi lần câu lên cũng không nhất định là có thể câu lên đồ vật, điều này giống như là đi câu cá, cần có xúc cảm và may mắn.
Nhưng không thể không nói, cái miệng giếng này khẳng định chắc chắn là bị biến dị.
Bởi vì trong thời gian ba tiếng đồng hồ, ngoại trừ câu được Cá Đù Vàng và Bào Ngư Đen. Hắn còn câu được rất nhiều loài hải sản khác…
Ví dụ như như gần xích đạo mới có thể sinh ra các loại Tôm He cỡ lớn, có chỗ gọi là Tôm Sú. Một con hầu như đều dài gần 50 cm, câu được hai con này ước chừng một con phải nặng hơn nửa kg.
Còn câu được Cua Hoàng Đế, chỉ ở Bắc Thái Bình Dương và bên nước Nga mới có nhiều loài này. Tuy nhiên chúng không phải quá lớn, đại khái cái từ 2 đến 3 kg một con.
Bên cạnh Cua Hoàng Đế còn câu được Cua Tuyết, hai loại này đều sống chung một vùng biển. Câu được nhiều nhất chính là Cua Tuyết, hết thảy được 6 con.
Ngoài ra còn câu được rất nhiều cá, có Cá Tráp Đen, Cá Mú. Thậm chí còn có một đầu Cá Lóc nước ngọt, một con Cá Hồi Vân…
Cho nên mới nói, cái giếng này đúng là quá thần kỳ nha!
Khi hắn nghe được bà nội Hai ở bên cạnh gọi mình qua ăn cơm, hắn cũng đem những con vật này đều vứt vào chậu nước đã chuẩn bị sẵn từ trước, vội vã đi qua bên kia ăn cơm trưa.
Ăn xong Cổ Dục một lần nữa quay về trong nhà, sau đó nhìn những con vật này rồi bắt đầu bật cười.
Đừng hiểu lầm, không phải vì cái giếng biến dị mà hắn bị điên. Mà là hắn đang tính toán giá cả của những con vật này, không nói những cái khác. Chỉ riêng đầu Cá Đù Vàng nặng hơn 5 kg thôi, trị giá đã gần 100 ngàn. Tất nhiên, đây chỉ là giá bán niêm yết, nếu như có nhà hàng mua lại thì cũng có thể được hơn 150 ngàn.
Tiếp đến là những thứ hải sản khác, đem tất cả đều bán hết một chỗ, thu được hai ba ngàn hẳn là không có vấn đề. Mới buổi trưa liền có thể kiếm được 110 - 120 ngàn tệ?
Nghĩ tới đây, hắn không cười thì mới là người có vấn đề.
Điều này so với việc hắn đi làm công… đúng là kiếm được rất nhiều tiền.
Không nghĩ, lúc trước còn không muốn quay về nhà ông nội, vậy mà lúc này chính mình lại phát hiện được 'bàn tay vàng' giúp phát tài phát lộc!
"Tỉnh táo, phải tỉnh táo lại! Hiện tại nên suy nghĩ xem phải làm như thế nào!" Khó lòng đè xuống cảm giác phấn khích, Cổ Dục xem lại trước mắt những sinh vật này, bắt đầu đưa ra tính toán.
Trước tiên, hắn muốn đổi những thứ này thành tiền cho vào túi. Cho dù suy tính thế nào thì đây mới chính là việc cần thiết nhất lúc này.
Nghĩ đến đây, bỗng nhiên hắn nhớ đến một người bạn học cũ.
Nhìn thấy Cổ Dục nhanh chóng ăn hết bánh bao hấp và cháo trước mặt. Ông nội Hai cười ha hả nói. Thực ra người già đều thích nhìn con cháu trong nhà ăn nhiều, điều này chứng tỏ bọn chúng đều khỏe mạnh.
Còn uống gì… chính là nói đến nhậu nhẹt. Ở nông thôn vùng Đông Bắc, buổi sáng uống chút rượu đều là chuyện bình thường.
"Không đâu! Cháu đột nhiên nhớ tới có một số chuyện cần phải làm, một lát còn phải gọi điện để xử lý công việc." Nghe ông nội Hai nói như vậy Cổ Dục lúng túng nở nụ cười, sau đó trả lời ông nội Hai. Mới sáng sớm mà đã uống rượu hắn thật sự chịu không được.
Vừa ăn xong điểm tâm, vốn dĩ Cổ Dục còn muốn phụ giúp dọn dẹp. Nhưng hắn bị bà nội Hai lập tức đuổi về, ở Đông Bắc người ta tuyệt đối sẽ không cho khách giúp thu dọn vật dụng thường ngày trong nhà.
Mà Cổ Dục trong lòng đúng là có việc, cho nên hắn đành mỉm cười. Sau đó nhanh chóng trở về nhà của mình, mà khi hắn trở về trong nhà. Hắn phát hiện con Cá Đù Vàng mình để trong cái chậu lớn ở phòng khách, quả nhiên vẫn còn sống…
"A đù! Cái gì thế này? Chẳng phải con này là cá nước mặn sao? Vì sao để trong nước ngọt vẫn còn sống? Còn chưa kể, buổi sáng vừa bắt lên cơ thể của nó đã nhạt màu rồi, tại sao hiện tại đã bình thường rồi? Còn nữa, lúc mới câu lên không phải chỉ có nửa kg hoặc một kg sao? Làm thế nào hiện tại đã to ra xấp xỉ sáu kg như vậy? Hơn nữa, không phải nói loại cá này giống như Cá Hố, sau khi bị bắt lên bởi vì áp lực thay đổi mà sẽ chết sao? Nhưng làm thế nào nó lại không chết? Vì sao? Vì sao? Vì sao?"
Hiện tại Cổ Dục cảm thấy mình dường như cần được giải đáp hàng trăm ngàn câu hỏi vì sao.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn câu lên một đầu Cá Chép, kết quả không hiểu vì sao lại câu lên một đầu Cá Đù Vàng. Hơn nữa, con Cá Đù Vàng này lại rất kỳ lạ.
Nếu như không phải so sánh ảnh chụp một hồi lâu, xác định chính mình không có nhìn lầm. Có lẽ hắn đã nghĩ là mình đang nằm mơ.
Mặc dù hắn là người Đông Bắc, nhưng không phải là người tỉnh Liêu nơi gần biển nhất. Mà là người ở tỉnh Hắc Long chính là một nơi cách xa biển nhất. Mà hiện tại hắn ở trong thôn này, chính là phụ cận dãy Đại Hưng An Lĩnh. Nơi này cách biển khoảng sáu bảy trăm km, vượt qua dãy núi tiếp tục đi thẳng sẽ đến vùng biển của nước Nga.
Nếu như nói có mạch nước ngầm thông biển… thì không có khả năng thông xa đến như vậy!
"Hô! Tỉnh lại, tỉnh táo một chút. Chẳng lẽ cái giếng ở sân sau có vấn đề?"
“Sherlock Holmes đã từng nói: Khi bạn đã loại bỏ những điều không thể, thì điều cuối cùng dù khó tin đến đâu cũng chính là sự thật.”
Nếu như loại trừ tất cả sự trùng hợp vậy cũng chỉ có một loại khả năng duy nhất, đó chính là cái giếng phía sau nhà Cổ Dục có vấn đề. Hơn nữa, nếu nói Cá Đù Vàng có thể sinh tồn trong nước giếng, vậy phải chăng nước... cũng có vấn đề?
Nghĩ tới đây, Cổ Dục tò mò muốn đi thử một chút.
Cổ Dục mang theo cần câu đi ra sân sau, một lần nữa moi lên một con giun. Sau đó thả cần câu vào giếng, quả nhiên lần này cùng lần trước đều giống nhau. Dây câu nhanh chóng thả xuống thật sâu bên dưới, nhưng lần này chỉ thả xuống được hơn hai mươi mét thì đã dừng lại.
Điều này khiến Cổ Dục có hơi khó hiểu một chút, đây lại là tình huống gì nữa?
Tuy nhiên hắn vẫn rất nhanh tay kéo dây lên, mà khi kéo dây lên hắn cảm thấy dây câu mắc được cái gì đó. Nhưng mà không giống với lúc sáng câu được Cá Đù Vàng, đối phương không có giãy dụa phản kháng.
Ngoại trừ lần đầu tiên rất khó kéo lên còn va chạm chút đá ngầm, thì khoảng thời gian sau cũng không có giãy giụa kéo lên vẫn rất nhanh.
Khi dây câu thu lại có thể thấy được một cái bóng đen lờ mờ bên dưới. Cổ Dục ra sức kéo một cái thật mạnh, trong nháy mắt cái vật màu đen bóng loáng từ trong giếng được hắn kéo ra ngoài.
Đến khi Cổ Dục thấy rõ vật trên mặt đất là gì, hắn liền trợn tròn đôi mắt. Bởi vì thứ này đúng là đang trêu đùa hắn, thứ này tuyệt đối không thể có trong giếng được. Nói đúng hơn là thứ này không thể ở trong nước ngọt mà sinh sống hoặc nuôi dưỡng.
Bởi vì khuya ngày hôm trước, hắn có xem qua một cái video nhìn thấy được thứ này. Đây chính là Bào Ngư Đen!
Con Bào Ngư Đen này tương đối lớn, ước chừng 20 cm. Một cái Bào Ngư lớn như vậy, không ngờ lại được nhặt lên thế này. Con Bào Ngư này nếu đem bán chắc cũng hơn một ngàn tệ. Cổ Dục hiện tại có thể xác định, cái giếng này tuyệt đối có vấn đề.
"Hô, hô…" hít sâu vài ngụm khí, Cổ Dục đem niềm vui mừng trong lòng cùng sự hồi hợp và các loại cảm xúc lo sợ toàn bộ đều lắng xuống. Sau đó hắn cầm con Bào Ngư quay về căn phòng của mình.
Hắn tìm một cái chậu nhỏ, từ trong chậu của Cá Đù Vàng chia ra một ít nước đổ vào chậu, sau đó cho con Bào Ngư Đen vào. Tiếp theo lại mang cần câu đi ra, hắn quyết định phải xem còn có thể câu ra được cái gì.
Từ lúc hơn 8 sáng bắt đầu, Cổ Dục liên tục thả câu đến lúc 11 giờ mới dừng lại.
Hắn phát hiện rất nhiều quy luật của cái miệng giếng này, những nơi thông đến đều không cố định. Có sâu có cạn, hơn nữa mỗi lần câu lên cũng không nhất định là có thể câu lên đồ vật, điều này giống như là đi câu cá, cần có xúc cảm và may mắn.
Nhưng không thể không nói, cái miệng giếng này khẳng định chắc chắn là bị biến dị.
Bởi vì trong thời gian ba tiếng đồng hồ, ngoại trừ câu được Cá Đù Vàng và Bào Ngư Đen. Hắn còn câu được rất nhiều loài hải sản khác…
Ví dụ như như gần xích đạo mới có thể sinh ra các loại Tôm He cỡ lớn, có chỗ gọi là Tôm Sú. Một con hầu như đều dài gần 50 cm, câu được hai con này ước chừng một con phải nặng hơn nửa kg.
Còn câu được Cua Hoàng Đế, chỉ ở Bắc Thái Bình Dương và bên nước Nga mới có nhiều loài này. Tuy nhiên chúng không phải quá lớn, đại khái cái từ 2 đến 3 kg một con.
Bên cạnh Cua Hoàng Đế còn câu được Cua Tuyết, hai loại này đều sống chung một vùng biển. Câu được nhiều nhất chính là Cua Tuyết, hết thảy được 6 con.
Ngoài ra còn câu được rất nhiều cá, có Cá Tráp Đen, Cá Mú. Thậm chí còn có một đầu Cá Lóc nước ngọt, một con Cá Hồi Vân…
Cho nên mới nói, cái giếng này đúng là quá thần kỳ nha!
Khi hắn nghe được bà nội Hai ở bên cạnh gọi mình qua ăn cơm, hắn cũng đem những con vật này đều vứt vào chậu nước đã chuẩn bị sẵn từ trước, vội vã đi qua bên kia ăn cơm trưa.
Ăn xong Cổ Dục một lần nữa quay về trong nhà, sau đó nhìn những con vật này rồi bắt đầu bật cười.
Đừng hiểu lầm, không phải vì cái giếng biến dị mà hắn bị điên. Mà là hắn đang tính toán giá cả của những con vật này, không nói những cái khác. Chỉ riêng đầu Cá Đù Vàng nặng hơn 5 kg thôi, trị giá đã gần 100 ngàn. Tất nhiên, đây chỉ là giá bán niêm yết, nếu như có nhà hàng mua lại thì cũng có thể được hơn 150 ngàn.
Tiếp đến là những thứ hải sản khác, đem tất cả đều bán hết một chỗ, thu được hai ba ngàn hẳn là không có vấn đề. Mới buổi trưa liền có thể kiếm được 110 - 120 ngàn tệ?
Nghĩ tới đây, hắn không cười thì mới là người có vấn đề.
Điều này so với việc hắn đi làm công… đúng là kiếm được rất nhiều tiền.
Không nghĩ, lúc trước còn không muốn quay về nhà ông nội, vậy mà lúc này chính mình lại phát hiện được 'bàn tay vàng' giúp phát tài phát lộc!
"Tỉnh táo, phải tỉnh táo lại! Hiện tại nên suy nghĩ xem phải làm như thế nào!" Khó lòng đè xuống cảm giác phấn khích, Cổ Dục xem lại trước mắt những sinh vật này, bắt đầu đưa ra tính toán.
Trước tiên, hắn muốn đổi những thứ này thành tiền cho vào túi. Cho dù suy tính thế nào thì đây mới chính là việc cần thiết nhất lúc này.
Nghĩ đến đây, bỗng nhiên hắn nhớ đến một người bạn học cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.