Chương 26: Cứ Mãi Hung Hăng Như Vậy, Thật Sự Là Mệt Chết Đi Được!
Tửu tâm mang quả quả
18/04/2023
【 Giọng Gió 】 bên kia cứ như hổ rình mồi nhìn bọn họ, mỗi giây mỗi phút đều trong trạng thái cảnh giác cao độ.
Dương Bội đeo bao tay vào đi tới định bắt nó ra, liền bị nó dùng móng vuốt cào cho một phát.
"Hay là để tôi tới đi." Lục Cảnh Hành cũng coi như quen việc dễ làm, anh trực tiếp tóm một cái vào gáy con mèo hung dữ kia, rồi bắt nó ra ngoài.
Tuy mèo Chausie vẫn còn trừng mắt, bày ra vẻ mặt không phục, nhưng ngặt nỗi ở trong tay anh, nó không giãy giụa được, chỉ còn cách trừng mắt nhìn bọn họ cho bõ ghét mà thôi.
Vậy là Lục Cảnh Hành giữ chặt lấy nó, còn Dương Bội cạo lông.
"Ôi, vết thương quá nghiêm trọng." Dương Bội vừa rửa sạch thân thể cho mèo Chausie vừa phụ trách bôi thuốc tiêu độc lên người nó, ngay khi bắt đầu công việc, cậu ấy đã xót xa kêu lên: "Mấy vết thương này còn đang chảy máu."
Là một con mèo hoang kiểu gì cũng phải đánh nhau, nhưng mèo Chausie đã sinh bệnh còn ăn không đủ no, thua trận cũng là chuyện rất bình thường.
Sau khi cắt sạch những chỗ lông bị vón cục cho con mèo, bọn họ còn chưa kịp bôi thuốc, đã sắp tới sáu giờ.
Lục Cảnh Hành nhìn đồng hồ, để cho hai người Quý Linh tan tầm trước: "Mấy chuyện khác để tôi làm nốt cũng được."
Bọn họ đã bận rộn cả một ngày, khẳng định là mệt muốn chết đi được.
"Được." Dương Bội không giành việc với anh, dù sao ngày mai khi cậu ấy tới, lại xử lý vết thương cho con mèo này cũng không thành vấn đề.
Quý Linh vốn định ở lại giúp Lục Cảnh Hành, nhưng anh lập tức khuyên nhủ: "Tôi chỉ muốn quay thêm một đoạn nữa, xem xét tình huống một chút, rồi cũng về ngay thôi."
Cuối cùng, cả hai người người bọn họ đều rời đi, còn một mình Lục Cảnh Hành ở lại, anh hăm hở xắn tay áo lên: "Ừm, chính thức khởi công thôi nào."
Sau đó, anh vừa mở APP ra, vừa tiến hành rửa sạch những vết thương trên cơ thể cho mèo Chausie.
Việc đầu tiên sau khi chú mèo nọ được rửa sạch xong, chính là chụp X-quang, trong trong ngoài ngoài đều phải cẩn thận kiểm tra một lần.
Tiếp theo, Lục Cảnh Hành bắt đầu chú tâm vào những phần xảy ra vấn đề, kiên nhẫn phân tích, và đưa ra phương án trị liệu cho nó.
Nhưng tất nhiên, 【 Giọng Gió 】 bị động tác lăn qua lộn lại của anh làm cho vô cùng tức giận.
Kể cả khi anh cho nó ăn đồ hộp, nó cũng bày ra vẻ hung dữ, gào lên với anh vài tiếng, rồi duỗi móng vuốt ý đồ cào anh.
Lục Cảnh Hành không tức giận, cho nó ăn xong, anh lập tức tóm lấy nó, nghiêm túc bôi thuốc: "Xem nhóc con nhà mi hoạt bát như vậy, có vẻ như không biết mệt mỏi là gì đâu nhỉ?"
Tới cuối cùng, sau khi bị anh lăn lộn thêm một hồi nữa, Giọng Gió cũng không tiếp tục cáu kỉnh thêm.
Dù sao, cứ mãi hung hăng như vậy, thật sự là mệt chết đi được!
Lục Cảnh Hành lại đùa nghịch với nó, nó liền nằm im để mặc cho anh chơi đùa, có điều ánh mắt kia lộ ra vẻ vô cùng ai oán, như đang muốn nói: Ngươi cứ đùa đi, ta xem ngươi có thể làm gì được ta nào!
Lục Cảnh Hành không nhịn được, khẽ nở nụ cười.
Sau khi anh bôi thuốc cho nó xong, lại băng bó miệng vết thương xong, cuối cùng mới đeo vòng Elizabeth lên cho nó, cũng thuận tay vuốt ve nó một cái, khen ngợi chú mèo nhỏ này: "Không tồi, cứ duy trì như thế nhé, bé mèo rất ngoan!"
Anh thì vui vẻ rồi nhưng chú mèo trong tay anh lại cảm thấy có chút không chịu nổi loại ủy khuất này!
Vậy là Giọng Gió nhà chúng ta lại nhảy tung lên, khí thế vô cùng hung hăng, có ý đồ tiếp tục hành hung anh lần nữa.
Kết quả là… Lục Cảnh Hành đi qua thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn nó lấy một cái.
"Méo?" Giọng Gió nghi hoặc nhìn theo bóng anh, mãi cho đến khi anh rời khỏi.
Một kỳ video này cũng hoàn tất biên tập rồi.
Ban đầu, rất nhiều bình luận đều tỏ vẻ thương xót, đau lòng cho mèo Chausie bé nhỏ kia, nhưng về sau, tất cả đều trở thành hi hi ha ha.
—— Mắt tròn mắt dẹt, tràn đầy nghi hoặc.
—— Ma ma ơi, vì sao người này lại đột nhiên biến mất rồi?
—— Phỏng chừng Giọng Gió có nghĩ muốn toác đầu cũng không hiểu vì sao đâu.
—— Rất đáng yêu, màu mắt khác nhau nha, thật là xinh đẹp.
—— Ngay lúc này, tôi đã bắt đầu chờ mong được biết dáng vẻ của nó sau khi khỏi hẳn rồi!
Lượng người xem video này của Lục Cảnh Hành tăng lên rất nhiều so với trước kia.
Bởi vì tất cả mọi người đều rất chờ mong, muốn nhìn thấy sự thay đổi của Giọng Gió về sau này.
Và chờ tới lúc chú mèo nhỏ hung dữ ấy khỏi hẳn, trở nên càng ngày càng tín nhiệm Lục Cảnh Hành, liệu chất giọng của nó có thể từ âm điệu của ông chú già thô lỗ biến trở lại thành giọng gió nũng nịu như lúc gặp cô sinh viên kia hay không?
Và bộ lông toàn thân của nó, còn có thể mọc dài ra không?
Nó...
Đủ loại nghi vấn đều đại biểu cho sự quan tâm chân thành của mọi người dành cho nó.
Dương Bội đeo bao tay vào đi tới định bắt nó ra, liền bị nó dùng móng vuốt cào cho một phát.
"Hay là để tôi tới đi." Lục Cảnh Hành cũng coi như quen việc dễ làm, anh trực tiếp tóm một cái vào gáy con mèo hung dữ kia, rồi bắt nó ra ngoài.
Tuy mèo Chausie vẫn còn trừng mắt, bày ra vẻ mặt không phục, nhưng ngặt nỗi ở trong tay anh, nó không giãy giụa được, chỉ còn cách trừng mắt nhìn bọn họ cho bõ ghét mà thôi.
Vậy là Lục Cảnh Hành giữ chặt lấy nó, còn Dương Bội cạo lông.
"Ôi, vết thương quá nghiêm trọng." Dương Bội vừa rửa sạch thân thể cho mèo Chausie vừa phụ trách bôi thuốc tiêu độc lên người nó, ngay khi bắt đầu công việc, cậu ấy đã xót xa kêu lên: "Mấy vết thương này còn đang chảy máu."
Là một con mèo hoang kiểu gì cũng phải đánh nhau, nhưng mèo Chausie đã sinh bệnh còn ăn không đủ no, thua trận cũng là chuyện rất bình thường.
Sau khi cắt sạch những chỗ lông bị vón cục cho con mèo, bọn họ còn chưa kịp bôi thuốc, đã sắp tới sáu giờ.
Lục Cảnh Hành nhìn đồng hồ, để cho hai người Quý Linh tan tầm trước: "Mấy chuyện khác để tôi làm nốt cũng được."
Bọn họ đã bận rộn cả một ngày, khẳng định là mệt muốn chết đi được.
"Được." Dương Bội không giành việc với anh, dù sao ngày mai khi cậu ấy tới, lại xử lý vết thương cho con mèo này cũng không thành vấn đề.
Quý Linh vốn định ở lại giúp Lục Cảnh Hành, nhưng anh lập tức khuyên nhủ: "Tôi chỉ muốn quay thêm một đoạn nữa, xem xét tình huống một chút, rồi cũng về ngay thôi."
Cuối cùng, cả hai người người bọn họ đều rời đi, còn một mình Lục Cảnh Hành ở lại, anh hăm hở xắn tay áo lên: "Ừm, chính thức khởi công thôi nào."
Sau đó, anh vừa mở APP ra, vừa tiến hành rửa sạch những vết thương trên cơ thể cho mèo Chausie.
Việc đầu tiên sau khi chú mèo nọ được rửa sạch xong, chính là chụp X-quang, trong trong ngoài ngoài đều phải cẩn thận kiểm tra một lần.
Tiếp theo, Lục Cảnh Hành bắt đầu chú tâm vào những phần xảy ra vấn đề, kiên nhẫn phân tích, và đưa ra phương án trị liệu cho nó.
Nhưng tất nhiên, 【 Giọng Gió 】 bị động tác lăn qua lộn lại của anh làm cho vô cùng tức giận.
Kể cả khi anh cho nó ăn đồ hộp, nó cũng bày ra vẻ hung dữ, gào lên với anh vài tiếng, rồi duỗi móng vuốt ý đồ cào anh.
Lục Cảnh Hành không tức giận, cho nó ăn xong, anh lập tức tóm lấy nó, nghiêm túc bôi thuốc: "Xem nhóc con nhà mi hoạt bát như vậy, có vẻ như không biết mệt mỏi là gì đâu nhỉ?"
Tới cuối cùng, sau khi bị anh lăn lộn thêm một hồi nữa, Giọng Gió cũng không tiếp tục cáu kỉnh thêm.
Dù sao, cứ mãi hung hăng như vậy, thật sự là mệt chết đi được!
Lục Cảnh Hành lại đùa nghịch với nó, nó liền nằm im để mặc cho anh chơi đùa, có điều ánh mắt kia lộ ra vẻ vô cùng ai oán, như đang muốn nói: Ngươi cứ đùa đi, ta xem ngươi có thể làm gì được ta nào!
Lục Cảnh Hành không nhịn được, khẽ nở nụ cười.
Sau khi anh bôi thuốc cho nó xong, lại băng bó miệng vết thương xong, cuối cùng mới đeo vòng Elizabeth lên cho nó, cũng thuận tay vuốt ve nó một cái, khen ngợi chú mèo nhỏ này: "Không tồi, cứ duy trì như thế nhé, bé mèo rất ngoan!"
Anh thì vui vẻ rồi nhưng chú mèo trong tay anh lại cảm thấy có chút không chịu nổi loại ủy khuất này!
Vậy là Giọng Gió nhà chúng ta lại nhảy tung lên, khí thế vô cùng hung hăng, có ý đồ tiếp tục hành hung anh lần nữa.
Kết quả là… Lục Cảnh Hành đi qua thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn nó lấy một cái.
"Méo?" Giọng Gió nghi hoặc nhìn theo bóng anh, mãi cho đến khi anh rời khỏi.
Một kỳ video này cũng hoàn tất biên tập rồi.
Ban đầu, rất nhiều bình luận đều tỏ vẻ thương xót, đau lòng cho mèo Chausie bé nhỏ kia, nhưng về sau, tất cả đều trở thành hi hi ha ha.
—— Mắt tròn mắt dẹt, tràn đầy nghi hoặc.
—— Ma ma ơi, vì sao người này lại đột nhiên biến mất rồi?
—— Phỏng chừng Giọng Gió có nghĩ muốn toác đầu cũng không hiểu vì sao đâu.
—— Rất đáng yêu, màu mắt khác nhau nha, thật là xinh đẹp.
—— Ngay lúc này, tôi đã bắt đầu chờ mong được biết dáng vẻ của nó sau khi khỏi hẳn rồi!
Lượng người xem video này của Lục Cảnh Hành tăng lên rất nhiều so với trước kia.
Bởi vì tất cả mọi người đều rất chờ mong, muốn nhìn thấy sự thay đổi của Giọng Gió về sau này.
Và chờ tới lúc chú mèo nhỏ hung dữ ấy khỏi hẳn, trở nên càng ngày càng tín nhiệm Lục Cảnh Hành, liệu chất giọng của nó có thể từ âm điệu của ông chú già thô lỗ biến trở lại thành giọng gió nũng nịu như lúc gặp cô sinh viên kia hay không?
Và bộ lông toàn thân của nó, còn có thể mọc dài ra không?
Nó...
Đủ loại nghi vấn đều đại biểu cho sự quan tâm chân thành của mọi người dành cho nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.