Bắt Đầu Từ Việc Bán Cơm Ở Công Trường

Chương 49:

Tạc Kê Toàn Gia Dũng

25/09/2024

Nhưng râu tóc ông lão đều đen nhánh, mái tóc dài búi gọn ra sau gáy bằng một chiếc trâm; cằm để chỏm râu dê được cắt tỉa cẩn thận, bóng mượt; trên người ông lão mặc một chiếc áo bào màu xanh lam, da dẻ hồng hào, nhìn chỉ khoảng hơn bốn mươi tuổi.

Từng cử chỉ, động tác của ông lão đều toát lên phong thái của bậc cao nhân, đúng là tiên phong đạo cốt.

Từ khi gặp vị thần y này, cô út và chồng cô út đã vô cùng tin tưởng ông lão, nhìn là biết ngay đây là bậc cao nhân đắc đạo.

Sau khi bước vào phòng, ông lão chỉ chào hỏi hai người một tiếng rồi ngồi xuống nhấp một ngụm trà.

Cô út và chồng cô út sốt ruột lắm, nhưng lại sợ hành động của mình đắc tội với thần y, nên chỉ biết cười gượng gạo, trong lòng nóng như lửa đốt.

Khoảng nửa tiếng sau, ông lão cảm thấy đã đủ "thần bí" rồi, liền đặt chén trà xuống, thở dài một hơi, ánh mắt sắc bén nhìn hai người.

"Hai người rất có duyên với tôi, tuy rằng số mệnh không có con cái, nhưng cũng không phải là không thể thay đổi." Ông lão nói một cách thần bí, khiến tâm trạng hai người vừa mừng vừa lo.

Thần y nói có thể thay đổi số mệnh, có thể có con!

"Thần y, xin hỏi chúng tôi phải làm sao để thay đổi số mệnh?" Cô út cẩn thận hỏi.

Ông lão liếc nhìn cô út một cái, sau đó nhanh chóng thu hồi tầm mắt, nhìn chén trà trước mặt, chậm rãi nói: "Đây là bí thuật gia truyền của tôi, mỗi lần sử dụng đều phải tiêu hao rất nhiều tinh khí thần. Tuổi tôi cũng đã cao rồi, không chịu nổi sự tiêu hao này, nửa tháng mới có thể sử dụng một lần, xem hai người có chờ được hay không thôi."



Hai người họ đã tìm hiểu rất kỹ về vị thần y này, trong lòng vô cùng tin tưởng. Mặc dù cảm thấy thời gian hơi lâu, nhưng họ vẫn đồng ý ngay lập tức.

"Còn một điều nữa mà hai người cần biết, đó là phương pháp của tôi chỉ có thể giúp hai người có thai, nhưng không đảm bảo là con trai hay con gái. Nếu như hai người chấp nhận được thì ngày mười lăm hãy đến phòng khám của tôi để điều trị lần đầu."

Nụ cười trên mặt chồng cô út cứng lại một lúc, sau đó anh ta mới gượng gạo đáp: "Chỉ cần có con của mình là tốt rồi, còn trai hay gái thì phải xem ý trời thôi, ha, ha ha."

Ông lão gật đầu, coi như chuyện này đã được quyết định.

Bữa cơm diễn ra khá suôn sẻ, ngoại trừ tâm trạng của chồng cô út hơi bị ảnh hưởng, nhìn chung thì cũng coi như là vui vẻ.

Ăn xong, ba người cùng nhau bước ra khỏi phòng, khi đi ngang qua phòng bên cạnh, cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, từ trong đó bước ra một người đàn ông trung niên mặc vest lịch lãm, một tay vịn cửa, một tay cầm điện thoại như đang nói chuyện.

Người đàn ông nhìn thấy ba người, anh ta sững sờ trong giây lát, sau đó mừng rỡ như điên, lập tức cúp điện thoại, bước hai bước về phía trước, nắm chặt tay ông lão, kích động nói: "Thần y, cuối cùng cũng gặp được ông rồi!"

Ông lão nhận ra người đàn ông này, đây chính là vị khách đầu tiên mà ông lão tiếp đón sau khi mở phòng khám.

"Sau đó tôi có đến tìm ông mấy lần, nhưng ông đều từ chối gặp mặt, khiến tôi muốn cảm ơn ông cũng không có cơ hội." Người đàn ông vừa nói vừa vỗ vỗ bụng bia của mình, có chút khoe khoang: "Thần y, từ khi có con, cuộc sống của tôi suôn sẻ hẳn ra. Trước đây, tôi làm ăn nhỏ lẻ cũng kiếm được chút tiền, đầu năm nay tôi mở một công ty, làm ăn cũng khá, lúc ít cũng kiếm được một triệu tệ một tháng."

Nghe thấy con số một triệu tệ một tháng, cô út và chồng cô út đứng bên cạnh trợn tròn mắt, tổng thu nhập của hai người họ mỗi tháng cũng chỉ có năm nghìn tệ, phải nhịn ăn nhịn mặc, tích góp ròng rã mười bảy năm mới có thể có được số tiền lớn như vậy.

Dưới sức mạnh của đồng tiền, ban đầu, hai người họ còn thấy bộ vest trên người người đàn ông có phần lòe loẹt, nhưng bây giờ nó lại trở thành biểu tượng của người thành đạt.



Đúng là thần y có khác, khi nghe thấy con số một triệu tệ một tháng, trên mặt ông lão chỉ thoáng hiện lên một nụ cười nhạt, gật đầu với vẻ hài lòng, cả người toát lên phong thái ung dung, tự tại.

Người đàn ông vẫn nắm chặt tay ông lão không rời, như thể sợ ông lão biến mất. Sau đó, anh ta tiến lên một bước, ghé sát tai ông lão, hạ giọng nói: "Thần y, tôi còn muốn có thêm một đứa con nữa, một đứa con giống tôi hơn, ông xem có cách nào không? Chỉ cần ông giúp tôi được, tiền bạc không thành vấn đề."

Ông lão lắc đầu, vỗ nhẹ vào tay người đàn ông: "Lúc trước tôi đã nói với anh rồi, bí thuật này của tôi mỗi người chỉ có thể sử dụng một lần trong đời."

Nghe vậy, người đàn ông lập tức sốt sắng, anh ta vô thức cao giọng: "Thần y, nếu đổi người khác thì sao? Có thể sử dụng lại được không?"

Ông lão vẫn lắc đầu.

"Số mệnh của anh vốn không có con cái, có được một đứa con đã là điều miễn cưỡng rồi, nếu muốn có thêm một đứa nữa thì sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của anh. Vận mệnh đó có thể là tiền tài, cũng có thể là mạng sống của anh, hoặc là người thân bên cạnh anh."

"Ha ha, tôi chỉ hỏi vậy thôi, hỏi vậy thôi." So với việc có thêm một đứa con giống mình, anh ta càng trân trọng mạng sống của mình và sự nghiệp đang trên đà phát triển hơn.

Khi người đàn ông về đến nhà thì đã tám giờ tối, vợ con anh ta đang ngồi xem phim trên ghế sofa.

Thấy anh ta về, cậu con trai không xem phim nữa, chạy đến ôm chầm lấy anh ta.

Nhìn dáng vẻ đáng yêu, hoạt bát của con trai, người đàn ông đột nhiên cảm thấy con trai giống vợ cũng không có gì là không tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Từ Việc Bán Cơm Ở Công Trường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook