Bất Diệt Kiếm Thể

Quyển 5 - Chương 85: Bầu không khí kỳ dị

Thập Bộ Hành

01/04/2013



Trên kiếm tháp ở phía chính Nam, một lão nhân khoác kim bào chợt đứng dậy. người này chính là vị tam kiếp Kiếm Hoàng mà Lục Thanh để ý từ đầu.

- Các vị, mọi người đã đến đông đủ, chúng ta bắt đầu. Thập Quỷ Kiếm Tháp, phong!

Lão nhân kia vừa dứt lời, từ mười tòa kiếm tháp đồng thời toát ra một cỗ ánh sáng vàng rực rỡ. Cỗ ánh sáng này cũng không chói mắt, chỉ toát ra một lớp khí Phong Mang linh hoạt sắc bén. Khí Phong Mang phóng vút lên cao, không trung phía trên mười tòa kiếm tháp ngưng tụ lại thành hình một con Quỷ thú có hình dáng kỳ quái. Ánh sáng vàng chớp động, Quỷ thú kia lập tức giống như tuyết ta, bao trùm lấy cả không trung phía trên mười tòa kiếm tháp.

Lập tức mười tòa kiếm tháp được một vầng ánh sáng vàng bao trùm bên trong. Lục Thanh dùng Chân Long Nhãn nhìn thử, ánh mắt hắn vừa chạm vào vầng sáng, lập tức thân hình run lên, thu hồi ánh mắt trở về. Đây là kiếm trận Thiên giai.

Lục Thanh kinh hãi trong lòng. Hắn biết rõ hiện tại chẳng những cảnh giới tu vi của mình gần như Kiếm Hoàng viên mãn, ngay cả lực hồn phách cũng đã đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng viên mãn. Chân Long Nhãn đã đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng đỉnh phong, kiếm trận Địa giai không thể gây trở ngại cho hắn mảy may nào. Hiện tại cũng chỉ có kiếm trận thiên gia là có thể ngăn chặn Chân Long Nhãn của hắn dò xét.

- Haha, xem ra lần này Linh Thành chủ nhất quyết phải chiếm lấy ngôi đầu…

- Không dám, không dám, mọi người chỉ bằng vào bản lãnh của mình mà thôi.

Lão nhân kia cất tiếng cười vang, đồng thời nhìn xung quanh một vòng. Dưới ánh mắt của lão, ngoại trừ một ít Thành chủ ra, những người khác đều không chịu nổi, phải nhìn tránh sang nơi khác. Nhìn lão nhân này, Lục Thanh biết, đây là một trong mười Đại Thành chủ, Thành chủ thành Càn Nguyên. Mà thành Càn Nguyên lại chiếm ngôi đầu trong mấy lần Đại hội luận kiếm vừa qua, Lục Thanh thoáng động trong lòng, lần Đại hội luận kiếm này e rằng sẽ có một phen long tranh hổ đấu.

Đồng thời chiến ý trên người Lục Thanh cũng giảm bớt vài phần. Chỉ liếc mắt quan sát một vòng, đã thấy không ai là đối thủ của hắn. Dù là mười Đại Thành chủ, cũng chỉ có vị Thành chủ họ Linh kia có thể gây ra chú ý cho hắn, nhưng muốn kích phát toàn bộ chiến ý của hắn thì chưa đủ sức.

Lục Thanh chậm rãi nhắm hai mắt lại, khí tức trên người càng được thu liễm lại. Hắn ngồi đó giống như một tảng đá, không có lấy một khí tức. Thành chủ Linh Đô ngồi trước khẽ ủa một tiếng, nhìn về phía Lục Thanh. Thấy mắt hắn lúc này đã khép lại, y lập tức thu hồi ánh mắt trở về.

- Đại hội luận kiếm của mười đại chủ thành ta đã có lịch sử nhiều năm. Từ khi dựng nên mười đại chủ thành tới nay đã có hàng trăm lần, người đứng đầu mỗi lần như vậy cũng có không ít trở thành cường giả cấp Thành chủ. Lần này cũng sẽ không ngoại lệ.

Trên kiếm tháp, Linh Thành chủ kia trầm giọng nói, mỗi một chữ như rót vào tận tai từng người bên trong Thập Quỷ Kiếm Tháp.

- Chiếu theo thứ tự sắp xếp, bắt đầu từ thành Âm Hồn thấp nhất, nếu không ai khiêu chiến lên trên, vậy sẽ bắt đầu tới thành Kim Hồn.

- Thành chủ, chúng ta…

Trên kiếm tháp, Cổ Thiên Luân thấp giọng hỏi.

- Không sao, có Cổ điện chủ ở đây, tin rằng cho dù là Linh Vũ của thành Càn Nguyên kia cũng chưa chắc là đối thủ.

Thành chủ Linh Đô cười bình thản, bưng chén trà trước mặt lên hớp một ngụm, có vẻ như đã tính toán từ trước.

- Thành Âm Hồn ta bỏ quyền.

Lúc này,một lão nhân khoác kim bào ngồi trên kiếm tháp bên tay trái trầm giọng nói.

- Việt Thành chủ, ông phải nghĩ cho kỹ!

Linh Bất Quần nhìn thật sâu lão nhân kia.

- Thành Âm Hồn ta bỏ quyền!

Lão nhân kia nhướng mày, nhìn về phía Linh Bất Quần hừ lạnh một tiếng, sau đó đứng dậy rời khỏi.

Mà Lục Thanh đang ngồi cũng thoáng động trong lòng, với tu vi hồn phách của hắn rõ ràng cảm thấy Việt Thành chủ kia mới vừa nhìn thoáng qua về phía kiếm tháp thành Linh Đô. Chẳng lẽ là… trong lòng hắn thầm đoán, nhưng chuyện này Lục Thanh hắn cũng không hơi sức đâu mà lo tới.

Trong Thập Quỷ Kiếm Tháp, mấy ngàn Tuần thủ lúc này đang nghị luận xôn xao. Một thành bỏ quyền như vậy, trong lịch sử Đại hội luận kiếm là chuyện hiếm thấy. Dù sao lên tới cấp Tuần chủ, đạt tới cảnh giới Kiếm Hồn, uy nghiêm của Đại Sư lên cao tận chín tầng mây, thông linh đại địa, muốn bọn họ tự nhận rằng mình không bằng người khác, quả thật là hết sức khó khan.

Linh Bất Quần thấy vậy sững sờ, lập tức trên kiếm tháp của thành Âm Hồn, mười mấy tên Tuần chủ cũng lần lượt rời đi.



Sau phút thất thần ngắn ngủi, gương mặt Linh Bất Quần lại nở nụ cười:

- Tính tình Việt Thành chủ vẫn không thay đổi, vậy thành Kim Hồn tự động được xếp hạng chín, không biết thành Kim Hồn có tiến hành khiêu chiến hay không?

Dứt lời ánh mắt Linh Bất Quần nhìn về phía đám người trên tháp bên tay phải bọn Lục Thanh.

- Thành Kim Hồn ta bỏ quyền!

Một tên trung niên khoác kim bào đứng dậy, đồng thời lắc mình rời khỏi kiếm tháp, không để cho Linh Bất Quần kịp mở miệng hỏi lại.

Linh Bất Quần hừ lạnh một tiếng, lúc này lão mới thật sự nổi giận, trong lúc nhất thời không khí có vẻ trở nên nặng nề.

Linh Bất Quần quét mắt nhìn quanh một vòng, sau đó nói:

- Đại hội luận kiếm này là do Giới chủ định ra, chứ không phải do Linh mỗ định ra. Nếu có người nào sinh lòng bất mãn, vậy có thể cầu kiến Giới chủ. Nếu còn làm như vậy, đừng trách Linh mỗ không niệm tình đồng liêu. Thần Kiếm trong tay Linh mỗ đã rất lâu không dính châu dịch của Hồn Phách Kim Châu!

Lời nói của Linh Bất Quần rất nặng, nhưng bảy vị Thành chủ còn lại không hề lên tiếng. bọn họ cũng biết Linh Bất Quần nói như vậy là đã tức giận thật sự. Nếu vào lúc này còn có người nào lên tiếng chọc giận lão nữa, vậy chỉ có một kết cục là ngã xuống tại chỗ mà thôi. Thân là đệ nhất cường giả trong mười đại chủ thành Linh Bất Quần quả thật có đủ thực lực để làm như vậy.

Trên Thập Quỷ Kiếm Tháp, trong những cửa sổ, rất nhiều Tuần thủ im thin thít. Lửa giận của Đại Sư Kiếm Hoàng lại là va chạm giữa các vị Thành chủ, bọn họ làm sao có thể chịu đựng nổi.

Dù là như vậy, trong mỗi lần Đại hội luận kiếm, rất nhiều Tuần thủ cũng đến xem. Có thể thường xuyên ngưng luyện ý chí dưới uy nghiêm của cường giả cấp Tuần chủ trở lên, đối với sự tu luyện Kiếm Đạo của bọn họ, thậm chí là chuyện ngưng luyện hồn phách, cũng có lợi ích không nhỏ.

- Như vậy tiếp theo sẽ đến Linh Đô, Đoạn Thành chủ, chẳng lẽ Linh Đô của ông cũng bỏ quyền ư?

Linh Bất Quần trầm giọng hỏi.

Đoạn Thành chủ đứng dậy mỉm cười:

- Linh Thành chủ thật khéo đùa, tuy Linh Đô ta bất tài, nhưng cũng sẽ không rời khỏi Đại hội luận kiếm.

- Vậy thì tốt!

Sắc mặt Linh Bất Quần trở nên dễ coi hơn một chút:

- Linh Đô xếp hạng tám, hiện giờ khiêu chiến thành Hàm Oan xếp hạng bảy.

Đoạn Thành chủ gật gật đầu, sau đó ngồi xuống:

- Cổ điện chủ, ra tay đi.

- Dạ!

Cổ Thiên Luân đứng dậy, thân hình vốn già nua của lão giờ phút này trở nên vô cùng ngưng thật. không sai, chính là ngưng thật. Biến hóa như vậy giống như từ đất bùn biến thành sắt thép, chính là chuyển biến về chất.

- Vút…

Thân hình khẽ nhoáng lên, thân thể Cổ Thiên Luân lăng không giữa không trung phóng xuất ra chín bóng người rất thật, xuất hiện ở giữa thạch đài phía dưới.

Trên thạch đài cũng được kiếm trận bao phủ bằng một vầng ánh sáng vàng rực rỡ. Thạch đài này cao hơn trăm trượng, ở đây đều là cường giả Tuần thủ trở lên, với khoảng cách như vậy có thể xem rất rõ ràng.

- Cổ Thiên Luân!

Trên kiếm tháp của thành Hàm Oan, Thành chủ thành Hàm Oan Lệ Thương Sinh trầm giọng nói:



- Không ngờ ông đã xuất quam, xem ra không bao lâu nữa ông sẽ độ lôi kiếp rồi.

- Đa tạ Lệ Thành chủ khen ngợi.

Ánh mắt Cổ Thiên Luân tỏ ra bình thản, cũng không quan tâm nhiều đến chuyện được mất hơn thua. Tâm cảnh của lão đã trải qua nhiều năm rèn luyện, đã trở nên kiên cố vô cùng.

- Độ qua lôi kiếp sẽ trở thành Đại Sư Kiếm Hoàng, cũng là cường giả cấp Thành chủ. Đến lúc đò, Cổ điện chủ sẽ có thực lực tranh chức Thành chủ.

Trên mặt Lệ Thương Sinh lộ ra một nụ cười đầy ý nghĩa sâu xa. Lúc này Lục Thanh cảm ứng được Đoạn Thành chủ phía trước hắn có vẻ dao động tâm thần.

- Lệ Thành chủ khéo nói đùa, các Thành chủ đều là những nhân vật thân trải trăm trận, Cổ mỗ không dám vọng tưởng. Hà huống mười đại chủ thành dưới sự lãnh đạo anh minh của các vị Thành chủ, ngay cả chín ngục phía trên cũng đã bị chúng ta công chiếm. Hành động này, thật sự Cổ mỗ không dám so sánh.

- Cổ điện chủ quá khiêm tốn rồi.

Lệ Thương Sinh liếc nhìn Cổ Thiên Luân một cái thật sâu, lập tức nói:

- Thành Hàm Oan ta nhận thua!

Nhận thua!

Trong Thập Quỷ Kiếm Tháp, rất nhiều Tuần thủ cấp Chuẩn Đại Sư đều thầm thở dài. Như vậy lại thêm một thành nữa bỏ cuộc, còn chưa bắt đầu đã có ba thành không tham gia luận kiếm.

Nhưng những Tuần thủ quen biết Cổ Thiên Luân đều cảm thấy vui mừng. Bọn họ biết rõ uy nghiêm của Cổ Thiên Luân nếu không phải lão bế quan bảy năm, tối thiểu Linh Đô cũng chiếm được ba hạng đầu.

Dù sao trước kia, Cổ Thiên Luân đã giành cho Linh Đô hai lần hạng nhất, ba lần hạng nhì. Hiện giờ đã bảy năm trôi qua thực lực của lão đã sắp sửa tiến vào cấp Thành chủ, e rằng vị trí đứng đầu mười phần thuộc về lão thật.

- Lệ Thành chủ nhận thua rồi sao?

Linh Bất Quần cười lạt:

- Nhãn lực của Lệ Thành chủ thật tốt.

- Linh Thành chủ cũng không kém, Lệ mỗ chưa bao giờ làm chuyện vô ích cả.

Lệ Thương Sinh cầm lấy chén trà trên bàn, nghiêng mình tỏ ý mời Linh Bất Quần, sau đó đưa mắt nhìn sang một tòa kiếm tháp khác.

- Tiếp theo chính là thành Nại Hà hạng sáu.

- Thành Nại Hà ta cũng nhận thua.

- Thành U Minh!

- Thành U Minh ta cũng nhận thua.

Không biết có phải chăng là do thực lực của Cổ Thiên Luân đã chấn nhiếp toàn trường, hay là các Đại Thành chủ đã thương lượng với nhau từ trước, mãi đến thành Khôn Địa hạng nhì, mới có một thanh niên từ trên kiếm tháp nhảy xuống thạch đài.

- Thành Khôn Địa, U Diễm Kiếm Hoàng Phủ Nham!

Ánh mắt Cổ Thiên Luân trở nên ngưng trọng hẳn lên, nhìn thanh niên trước mặt, hoàn toàn không vì đối phương còn trẻ mà tỏ vẻ khinh thường. Tối thiểu lão cũng biết tuổi của thanh niên trước mắt không giống như vẻ bề ngoài, người này có dị bẩm trời phú, có thể tiếp dẫn được khí Chân Hỏa mà loài quỷ không ưa, dung hợp với khí Tử Sát thành kiếm khí U Diễm hiếm thấy. Kiếm khí U Diễm này có thể được liệt vào ba loại kiếm khí hùng mạnh nhất trong mười đại chủ thành, chỉ vì y chưa tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng, pháp tắc thuộc tính chưa hiển lộ, cho nên kiếm khí U Diễm phải chịu xếp hàng thứ ba.

Nhưng trong mắt các Đại Sư cấp Tuần chủ, chỉ cần Hoàng Phủ Nham đạt được cấp Kiếm Hoàng, kiếm khí U Diễm sẽ chân chính đạt được ngôi đầu.

Lục Thanh nhờ vào lực hồn phách cảm ứng được tất cả mọi chuyện xảy ra dưới thạch đài. Hắn vận chuyển Kiếm Hồn Kinh, cho dù không thả hồn thức ra, cũng có thể nhìn thấy trong đầu thân hình của hai người hết sức rõ ràng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Kiếm Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook