Quyển 4 - Chương 59: Đánh với Tử Dương Kiếm Hoàng
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Sóng không gian lan tràn ra xung quanh, chỉ thoáng cái nó đã cùng với Bích Thủy Cửu Điệp Lãng của Minh Tịch Nguyệt hỗn hợp với nhau. Sóng không gian mãnh liệt kèm theo khí tức băng hàn thấu xương tràn tới, thiên đạo lực lượng đồng thời kết hợp với thiên địa lực đã bộc phát ra uy lực vô cùng lớn. Thiên địa lực lượng và thiên đạo lực lượng hưởng ứng nhau làm cho không gian chấn động sinh ra Hàn Băng khí vô tận và Tử Dương chân hỏa. Hàn khí này cùng với chân hỏa hòa lẫn vào với nhau, thủy hỏa vốn không thể ở chung thì lại vì thiên địa lực và thiên đạo lực trấn áp nên lại có thể tồn tại cùng với nhau.
Lực lượng kinh khủng ba động bao phủ bốn không gian xung quanh Lục Thanh, sóng không gian phảng phất như nước biển vô tận từ bốn phương tám hướng muốn đem chiếc thuyền độc mộc đánh chìm đi.
- Mau tránh! - Huyền Thanh trầm giọng quát lên một tiếng.
Sóng không gian cho dù cả hạ phẩm Kim Thiên cấp thân kiếm cũng chống đỡ không được bao nhiêu lâu. Huyền Thanh cũng không cho rằng Lục Thanh có thể ngạnh kháng mà không bị tổn thương.
Ánh mắt hơi dừng lại.
Ngân......
Trong hư không chợt vang lên đạo kiếm ngân kinh thiên, theo tiếng kiếm ngân xé gió vang lên thì một cỗ thiên đạo lực lượng kinh khủng tới cực điểm từ trên trời giáng xuống, đem tất cả sóng không gian xung quanh phá vỡ đi.
Đồng thời, thân ảnh Lục Thanh cũng không chút sứt mẻ, lúc này từ trên người hắn tản mát ra một cỗ khí tức kinh người. Phong Mang khí sắc bén phóng vút lên cao cùng với Phong Lôi kiếm ý dung hợp lại một chỗ, lấy Phong Mong khí màu vàng làm thân kiếm, hai màu trắng, tím của Phong Lôi kiếm ý dần ngưng thật tạo thành một thanh cự kiếm màu vàng.
Phong Mang kiếm ở trên cao năm trăm trượng mang theo Phong Lôi kiếm ý kinh người chỉ trong thời gian ngắn đã đón tiếp thiên đạo lực lượng của Lạc Thiên Phong, hơn nữa còn khiến cho nó bị tan đi.
Kiếm ý cùng thiên đạo lực lượng!
Năm người Lạc Thiên Phong mặc dù từng nghe mấy người Lô Luân miêu tả qua vài trận đánh của Lục Thanh, nhưng bọn hắn vẫn không thể hoàn toàn nắm rõ được những thủ đoạn của hắn. Lúc này, thấy Lục Thanh trực tiếp đón đỡ thiên đạo lực lượng áp xuống, thì năng lực của hắn đã vượt qua Kiếm Tông đại sư.
Nhưng lúc này, hiển nhiên không phải lúc Minh Tịch Nguyệt cùng Lạc Thiên Phong tự hỏi, bởi vì Phong Mang Khí kiếm sừng sững trên không trung đã lăng không bổ xuống.
Sóng không gian khuếch tán ra ngoài, từng gợn sóng nối tiếp nhau trùng kích vào núi rừng xung quanh, khiến cho vô số những hòn đá rắn chắc bị vỡ nát, cây cối tung bay. Nguyên khí ba động kinh khủng kết hợp với uy áp tràn ngập cả Thú Khu, cơ hồ không có một con linh thú nào có thể thừa nhận lực lượng như vậy. Trong lúc nhất thời, cả Thú Khu tràn ngập những tiếng kêu rên ầm trời.
Sắc mặt thay đổi, đối với kiếm ý như vậy thì cả Lạc Thiên Phong và Minh Tịch Nguyệt lần đầu tiên nhìn thấy.
Lạc Thiên Phong thì còn tốt một chút, tuy nhiên Minh Tịch Nguyệt tu vi mới chỉ là Kiếm Vương đại thiên vị. Thiên địa lực lượng chưa lột xác làm sao có thể chịu nổi Phong Mang kiếm ý này của Lục Thanh? Lúc này đây, Phong Mang Khí kiếm chưa hạ xuống, Minh Tịch Nguyệt đã không thể chịu nổi thiên địa uy áp, đành nhanh chóng lui lại sau.
Sắc mặt thay đổi, Minh Tịch Nguyệt nhanh chóng rời lại phía sau mười trượng, khi tới gần đám người Huyền Thanh mới dừng lại.
- Phong Mang kiếm ý thật đáng sợ, thực lực của hắn chúng ta không thể tìm được điểm cuối. Sợ rằng phải nhờ vào sư thúc ra tay mới được. - Minh Tịch Nguyệt ho nhẹ vài tiếng mới run rẩy nói.
- Không ngờ hắn lại trở nên mạnh mẽ như thế. - Huyền Thanh lẩm bẩm nói. Nhưng mà, đột nhiên hắn quay đầu lại nói:
- Sư thúc!
Không biết từ khi nào Tử Dương Kiếm Hoàng đã xuất hiện ở sau lưng bốn người, lúc này trên mặt lão cũng lộ ra biểu tình ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào động tác của Lục Thanh.
- Sư thúc. Thực lực của Lục Thanh thế nào? - Tầm Thiên Kính dò hỏi.
- Thực lực của hắn.... - Tử Dương Kiếm Hoàng lắc đầu nói:
- Ta cũng không thể hoàn toàn phán đoán được, nhưng mà nếu như đúng như lúc đầu mấy người nói, hẳn là nó đã siêu việt Kiếm Tông, gần chạm tới Kiếm Hoàng.
- Gần đến Kiếm Hoàng? - Huyền Minh không nhịn được thở dài một tiếng nói:
- Thực lực của hắn tăng lên thật quá nhanh, liệu có....
Khẽ lắc đầu, Tử Dương Kiếm Hoàng nói:
- Hẳn là không phải, xung quanh hắn, thiên đạo lực lượng hết sức dung hợp, mặc dù còn chưa thể chính thức nắm trong tay, nhưng cũng không phải là do tự nhiên nó như vậy. Ngoài ra, kiếm ý kia cũng rất ngưng tụ, bởi vậy có thể thấy được tu vi cảnh giới của hắn đã được củng cố rất nhiều.
Nói tới đây, Tử Dương Kiếm Hoàng cũng có chút nghi hoặc nói:
- Tiến bộ này quả thực là quá nhanh, bất quá nếu như nhân vật có thể dẫn động Vạn Kiếm Quy Tông thì tốt độ tu luyện như vậy cũng là lẽ thường. Trên thế giới này cũng không phải là tất cả mọi chuyện đều xảy theo phán đoán thông thường.
Lại nhìn Lạc Thiên Phong, hắn không chút chậm trễ thi triển ra mấy trăm đạo Tử Dương kiếm cương chấn nát chân không. Chúng ở trên không trung ngưng kết thành một chiếc chuông lớn cao tới hai trăm trượng, âm thanh kinh khủng từ đó vang ra khiến cho không gian nổi sóng. Những đạo âm thanh này tiến hành công kích vào trên thân Phong Mang Khí kiếm màu vàng. Thiên đạo lực lượng cũng đồng thời được điều động làm cho khoảng không gian xung quanh Lục Thanh nhất thời bị trấn áp.
Không một chút lưu tâm, Lục Thanh cũng không khống chế thiên đạo lực lượng, tâm niệm vừa động, thanh Phong Mang Khí kiếm lăng không chém xuống, màu vàng trên Phong Mang Khí kiếm đại thịnh, khiến cho những sóng âm do chiếc chuông đánh ra bị chấn nát không còn chút nào.
Phong Mang Khí màu vàng chính là do Lục Thanh đã đạt tới tầng thứ tám Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, khiến cho thân thể của hắn đạt tới Kim Thiên kiếm thể có được Phong Mang Khí đặc biệt. Phong Mang khí này cho dù cả trung phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm cũng không thể dễ dàng chặt đứt. Bởi vì Lục Thanh có bán long chân thân làm trụ cột, mỗi khi đạt tới một tầng mới cửa Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, lực lượng cơ thể sẽ tăng lên một cách đáng kể.
Hôm nay thân thể hắn đã đạt tới tầng thứ tám, thân thể một lần nữa được lột xác, kiếm cốt cả người lại càng trở nên cường tráng. Trong đó thậm chí còn sản sinh ra kiếm đạo thần thông, chỉ là do hành trình khi trước quá vội vàng, nên Lục Thanh cũng không có thời gian tĩnh tâm nghiên cứu đem toàn bộ kinh nghiệm lần tới Kim Thiên Giới tổng kết một lần.
Lúc trước, khi Lục Thanh ở trong Tử Lôi Cốc đột phá tầng thứ tám của Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, lôi kiếp không hề phủ xuống, trong chuyện này có gì đó xảy ra thì Lục Thanh cũng không hiểu rõ lắm, cho nên hắn cũng muốn có một đoạn thời gian tốt để bế quan tìm hiểu. Lục Thanh tin tưởng chính mình nếu như có thể đem toàn bộ kinh nghiệm tới Kim Thiên Giới lần này dung hợp toàn bộ, thì trong vòng hai năm tiến hành tẩy luyện thiên địa nhị hồn, đạt tới Kiếm Tông đại viên mãn cũng không phải là việc gì khó.
Từ bây giờ tới ngày ước hẹn còn những ba năm thời gian, Lục Thanh nắm chắc có thể trước khi gặp bạch phát ma nữ mình đã đạt tới nhất kiếp Kiếm Hoàng. Về phần thêm nữa thì hắn không có nắm chắc, dù sao pháp tắc là chạm tới bổn nguyên thiên đạo, cho dù thiên tư trác tuyệt cũng cần phải hao tổn thời gian dài mới có thể lĩnh ngộ được.
Một tiếng nổ rung trời vang lên, Phong Mang Khí kiếm với khí thế như trẻ tre, trực tiếp đem chiếc chuông lớn chém thành hai nửa.
- Thiên Phong! Lui! - Tử Dương Kiếm Hoàng chợt quát lên một tiếng, thân hình cũng lóe lên lao tới trước mặt Lạc Thiên Phong.
Không một chút chần chờ, Lạc Thiên Phong nhanh chóng thối lui lại phía sau.
Kiếm chỉ phá không điểm lên, Tử Dương pháp tắc thiêu đốt hư không làm cho không gian gợn sóng dung nhập vào bên trong, hơn nữa còn hóa thành một thanh Tử Kim sắc cự kiếm bổ về phía Phong Mang Khí kiếm của Lục Thanh.
Hai kiếm giao nhau, không có một tiếng nổ nào vang lên, chỉ có hai tiếng kiếm ngân xé gió từ hai chỗ thanh kiếm giao nhau phát ra. Cơ hồ cùng một lúc, hai thanh cự kiếm đồng thời tan biến.
- Hay! - Tử Dương Kiếm Hoàng hét lớn một tiếng, kiếm chỉ phát ra, trong nháy mắt Lục Thanh một lần nữa cảm nhận được cái cảm giác bị trấn áp như khi giao thủ với Phó Vũ. Hư không xung quanh ngoại trừ Tử Dương khí ra thì tất cả các thuộc tính khác gần như đã bị trấn áp hoàn toàn. Lục Thanh đối với Phong Lôi nhị khí nắm trong tay cũng chỉ còn khoảng chừng bốn thành.
Bốn thành đối với cảm ứng thuộc tính của thiên địa cũng đải biểu cho Lục Thanh dù thi triển kiếm thức tinh tâm, uy lực mạnh thì cũng chỉ có thể phát ra bốn thành mà thôi.
Nếu như là các Kiếm Tông đại sư khác, như vậy động tác này của Tử Dương Kiếm Hoàng cơ hồ đã phế bỏ đi hơn nữa thực lực của bọn họ. Tuy nhiên đối với Lục Thanh thì tuy bị suy yếu nhưng không thể dùng lẽ thường để hình dung.
Từng bước tiến lên, trong hư không nhất thời phát ra một đạo kiếm ngân xé gió rất lớn, cùng lúc đó thân hình của Lục Thanh trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.
Cái gì?
Năm người Lạc Thiên Phong đồng thời kinh hô lên một tiếng, sau một khắc, Tử Dương Kiếm Hoàng hơi biến sắc mặt, kiếm chỉ cấp tốc được điểm ra, một đạo Tử Dương pháp tắc ngưng kết ở trước người, hơn nữa còn hóa thành một thanh thần kiếm pháp tắc. Tử Dương chân hỏa nóng rực ở trong pháp tắc thần kiếm thiêu đốt làm cho không gian xung quanh cơ hồ bị vặn vẹo đi. Đồng thời, thân hình của Lục Thanh lúc này cũng xuất hiện ở trước thần kiếm.
Ánh mắt hơi dừng lại, đây là lần thứ hai Lục Thanh tiếp xúc với Kiếm Hoàng đại sư, mặc kệ là Phó Vũ hay Tử Dương Kiếm Hoàng thì đều là nhị kiếp Kiếm Hoàng. Hai người đều là những đối thủ mà Lục Thanh mong muốn gặp, nếu như hắn có thể ở trước những cường giả này đối chiến, như vậy ba năm sau khi phải đối mặt với bạch phát ma nữ sẽ có thêm rất nhiều tin tưởng.
Trong nháy mắt, quần áo trên người Lục Thanh nhất thời phồng lên, Phong Mang Khí màu vàng không chút bảo lưu được hắn phóng thích ra hoàn toàn. Tay phải cũng hóa thành kiếm chỉ, vô tận Phong Mang khí được hội tụ lại trên kiếm chỉ của hắn, sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành một thanh trường kiếm dài chừng ba thước. Ở trên Phong Mang Khí Kiếm, quang mang màu vàng lưu chuyển, so với trận đánh cùng Phó Vũ thì bây giờ Lục Thanh lại càng dễ điều động hơn.
Khí huyết trong cơ thể nhanh chóng được điều động, giờ phút này, mỗi một tấc trong cơ nhục Lục Thanh đều bộc phát ra kim quang chói mắt. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ lòng bàn trân dâng lên, trong chốc lát đã tràn ngập toàn thân.
- Phá!
Lạnh lùng quát lên một tiếng, Lục Thanh điều chỉnh cánh tay phải giống như mãnh long xoay mình, kình lực từ bả vai trong nháy mắt đã được truyền tới kiếm chỉ.
Vù.....
Trước ánh mắt kinh ngạc của Tử Dương Kiếm Hoàng đã có Động Hư không gian đen ngòm nhanh chóng được tạo thành, mà Tử Dương thần kiếm do hắn ngưng tụ lại trong nháy mắt đã bị nó cắn nuốt. Động Hư không gian khuếch tán ra, sau khi cắn nuốt Tử Dương thần kiếm thì cũng không biến mất, mà thoáng cái đã mở rộng ra phạm vi hơn ba thước.
- Động Hư không gian!!! - Lạc Thiên Phong khẽ quát một tiếng, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Lục Thanh, nói:
- Đây mới chính là thực lực của hắn sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.