Bất Diệt Kiếm Thể

Quyển 4 - Chương 86: Địa Động biến đổi lớn

Thập Bộ Hành

01/04/2013

Tâm niệm vừa động, tám thành Phong Lôi kiếm nguyên đồng thời mạnh mẽ tiến vào Chân Long huyết mạch.

Long uy hùng hậu nương theo Phong Lôi kiếm ý hùng hậu ngang trời xuất thế, sau đó một khắc Thiên Lôi cùng Thiên Phong cũng bạo khởi quấn quanh Ám Kim sắc Chân Long.

Xung quanh Chân Long huyết mạch Ám Kim sắc nhất thời tràn ngập Thiên Lôi và Thiên Phong. Thiên Lôi cùng Thiên Phong hội tụ một chỗ, ở trong miệng Chân Long ngưng tụ thành một vien tử bạch sắc linh cầu. Bên trong Chân Long huyết mạch, ánh mắt Lục Thanh chỉ trong tích tắc đã xảy ra biến hóa, ở trước mặt hắn nguyên bổn vốn là nước biển đang chảy mạnh bỗng trở nên thong thả hơn rất nhiều.

Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh vận chuyển, đại lượng Luân Hồi linh lực bị chuyển hóa rót vào trong Phong Lôi linh cầu.

Một cỗ huyền ảo ba động nhất thời khuếch tán ra, đại lượng Phong Lôi nhị khí rất nhanh ở trong miệng Chân Long huyết mạch tổ hợp lại, đồng thời quay trở về cơ thể Lục Thanh, sau khi bị chuyển hóa thành Luân Hồi linh lực mới quay ngược trở lại Phong Lôi linh cầu.

Bên trong Vạn trượng địa động, ngoại trừ Địa Hỏa linh khí ở phía sau không ngừng khuếch tán ra ngoài, thì những linh khí thuộc tính khác đều bị Thủy hệ thuộc tính áp chế, ngay cả Phong Lôi nhị khí ở đây cũng không thể hấp thu được chút nào.

Cũng may Lục Thanh có được Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh gần như là một loại kiếm nguyên công nghịch thiên, có thể tự thân chuyển hóa linh khí thuộc tính, nếu không ở dưới Địa Động này chỉ sợ ngoại trừ Kiếm Hồn cảnh đại sư tu luyện Thủy hệ ra chỉ sợ không có ai có thể thi triển được kiếm thức tinh thâm.

Đương nhiên là không tính tới những nhân vật tuyệt đỉnh như Kiếm Phách tông sư. Uy lực lĩnh vực của Kiếm Phách tông sư thật sự là khó có thể hình dung nổi.

Đây cũng là nguyên nhân mà Thủy Giao Long có thể bỏ chạy được, mặc dù thực lực của Lục Thanh nhìn thì hoàn toàn áp chế nó, nhưng bản thân nó cũng có Chân Long huyết mạch, nếu như không để ý sống chết thì nó cũng không nhất định là không có phần thắng. Bất quá, nếu như vậy tất cả những dự tính lâu nay cùng với hai trăm năm tu luyện của nó chỉ có thể như nước sông chảy ra biển.

Mà ở dưới Vạn Trượng Địa Động này các linh khí thuộc tính ngoài Thủy hệ đều bị áp chế, bản thân Lục Thanh còn chưa đạt tới Kiếm Hoàng, không thể dẫn động pháp tắc, ở đây mất đi sự liên hệ với thuộc tính của bản thân, thực lực của Lục Thanh ít nhất sẽ giảm đi một nửa. Mà nó ở chỗ này có thể hấp thu Thủy hệ linh khí để khôi phục thực lực trong một thời gian dài, đợi tới khi Lục Thanh tiêu hao toàn bộ linh khí vốn có trong cơ thể thì chính là lúc nó chuyển bại thành thắng.

Bất quá, Thủy Giao Lòng làm sao cũng không nghĩ ra được Lục Thanh lại tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, loại kiếm nguyên công có thể chuyển đổi thuộc tính linh khí. Mãi cho tới lúc này cảm nhận được uy áp kinh khủng từ phía sau truyền tới, Giao Châu của Thủy Giao Long cuối cùng đã run rẩy.

Lực lượng như vậy so với thực lực của nó có thể phát huy còn cường đại hơn nhiều, chỉ trong nháy mắt một cỗ ba động quỷ dị truyền tới, khiến cho nó cảm giác như không gian xung quanh đang trở nên nặng nề hơn, tốc độ chậm lại rất nhiều.

Chuyện gì đã xảy ra?

Thủy Giao Long trợn trừng mắt, đồng thời cố gắng phản kích lại cỗ lực lượng này, linh lực toàn thân nhanh chóng được điều động, giao vĩ quẫy động làm cho thân hình lao sâu vào bên trong Địa Động.

Một lần nữa cảm ứng được một cỗ lực lượng huyền ảo ba động, tam hồn càng lúc càng viên mãn.

Đây là lực lượng gì?

Trong đầu hắn lúc này đột ngột vang lên một giọng nói;

- Không biết. Sau khi dung hợp linh lực lại ta cũng chỉ thể nhìn được bên ngoài, không thể phán đoán một cách chính xác được.

Diệp lão trả lời làm cho Lục Thanh hơi ngẩn ra, mặc dù có chút thất vọng nhưng cũng có cảm giác mình thành tựu một thứ khá cổ quái, lực lượng dung hợp như vậy có thể nói chính là do hắn tự tìm ra. Ở trong lòng Lục Thanh, Diệp lão cơ hồ như trở thành một tồn tại không gì là không biết, lão sống ở trên đời này không biết bao nhiêu năm tháng, cho nên những thứ lão chưa nhìn thấy thật sự là rất khó.

Đồng dạng, luồng linh lực mới sinh ra này cũng không khiến cho hắn phải thất vọng.

Theo sự dung nhập của Luân Hồi linh lực, màu sắc Phong Lôi linh cầu tuy không hề thay đổi, nhưng bên trong đó xuất hiện vài đạo ánh sáng màu đen và trắng. Những tia sáng đen, trắng này rất nhanh quấn vào với nhau trở thành một khỏa quang cầu màu xám bạc, cùng lúc đó, trong lòng Lục Thanh đột nhiên sinh ra một loại cảm giác quái dị, giống như mọi thứ bên trong phạm vi của hồn thức đều rơi vào trong sự khống chế của hắn.

Đến ngày nay, tu vi của hắn đã đạt tới Kiếm Tông viên mãn, tam hồn tẩy luyện viên mãn khiến cho hồn thức cảm ứng lại càng thêm rõ ràng.

Trong phạm vi hồn thức bao phủ, tựa hồ như hắn có thể nắm giữ sinh tử, thời gian, không gian.

Loại cảm giác này chẳng lẽ là thật sao?

Theo tiềm thức, Lục Thanh muốn thử nắm giữ loại lực lượng này.

Hơi biến sắc, ngay khi hồn thức lực lượng tới gần, phảng phất như bị một vật gì đó thôn phệ, dưới sự thôn phệ của nó cho dù là Lục Thanh có sử dụng bí pháp thôn phệ hồn thức cũng chỉ có thể đem những bộ phận chưa bị làm sao thu hồi trở lại. Còn một bộ phận hồn thức sau khi bị thôn phệ lập tức hoàn toàn biến mất.

Thật là kinh khủng.

Lục Thanh thở dài một hơi, vốn hắn tưởng rằng sau khi tam hồn viên mãn, hồn thức sẽ không còn bất cứ sơ hở nào nữa, cho nên mới có thể sinh ra cảm giác như vậy. Nhưng bây giờ xem ra thì không phải, cỗ lực lượng này mặc dù là do hắn dung hợp tạo ra, nhưng cũng không cách nào nắm giữ trong tay, chỉ có thể là lực lượng công kích đơn thuần mà thôi.

Từ khi trở về từ Tử Lôi Cốc, Lục Thanh vẫn cảm giác như mình nắm giữ trong tay một loại luồng lực lượng nào đó, nhưng dù làm thế nào hắn cũng không điều khiển được. Không nghĩ tới, luồng lực lượng này còn gây thương tổn cho hồn thức.

Hơn nữa, muốn nhập vào trong kiếm nguyên Phong Lôi linh cầu, cũng phải kèm theo Luân Hồi kiếm cương. Nói cách khác, nếu thiếu Luân Hồi kiếm cương thì sẽ bị tiêu tan sạch sẽ.

Phong Lôi nhị khí, Luân Hồi lực lượng, hai tứ này đến tột cùng là có quan hệ thế nào với nhau.

Trong lòng thầm thở dài một hơi, Lục Thanh suy nghĩ mãi vẫn không ra được chút đầu mối nào.

Đem những suy nghĩ này bỏ ra khỏi đầu, sau một khắc, hồn thức cường đại vượt xa Kiếm Tông đỉnh phong được triển khai ra. Mặc dù đang ở trong đáy biển âm u, hồn thức bị áp chế, nhưng khi ngưng tụ thành kiếm thức, hồn thức cũng đồng thời có được Phong Mang khí cường đại, Phong Mang khí này sau khi bị Kim Thiên Kiếm Thể đồng hóa, đã trở thành kim sắc hồn thức vô kiên bất tồi có lực lượng xuyên phá hư không. Nó xuyên qua hải nham, trực tiếp bao trùm xuống chỗ Thủy Giao Long đang ở ngoài nghìn trượng.

Ầm ầm ầm.....

Kèm theo những tiếng nổ như sấm vang lên, Phong Lôi linh cầu cũng theo đó tăng vọt lên. Đằng trước Phong Lôi linh cầu, không gian bị nghiền nát, nước biển thoáng cái đã bị thôn phệ, kèm thoe đó phá vỡ Động Hư không gian, Phong Lôi linh cầu đúng là biến mất ở chỗ này.

Thân hình hơi ngừng lại, thiên đạo lực lượng trấn áp làm cho lực thôn phệ của Động Hư không gian ngừng ngay trước mặt.

Động Hư không gian nói đại khái thì chỉ có khi đạt tới Kiếm Hoàng mới có thể đụng chạm tới, còn những kẻ có thực lực cao hơn tu vi giống Lục Thanh thì cũng không nhiều lắm.

Mà muốn đi vào Động Hư không gian, thì chỉ có Kiếm Phách tông sư mới làm được, nếu không thì chính là tự tìm đường chết.

Lục Thanh vẫn nhớ kỹ mấy câu nói đó, cho nên dù bản thân rất tin tưởng vào Kim Thiên Kiếm Thể, nhưng hắn cũng không có xuất hiện ý niệm khiêu chiến với Động Hư không gian, ít nhất cũng không phải là lúc này.

Sau một khắc, trong ánh mắt hoảng sợ của Thủy Giao Long, Phong Lôi linh cầu xuất hiện ở ngay sau nó mười trượng, hơn nữa còn không một chút chậm trễ đã bay về phía nó.

Chỉ kịp xoay người thổ ra một cột sáng linh lực, trong nháy mắt hư không dường như ngừng lại, Phong Lôi linh cầu chỉ to bằng một phần hai đầu người không ngờ lại lao vot vào trong cột sáng màu lam.



Dùng tốc độ mà mắt đối phương có thể thấy được, Phong Lôi linh cầu trấn áp làm cho trụ linh lực của Thủy Giao Long phải quay trở lại trong miệng.

Mau chóng quyết định, từ mi tâm của Thủy Giao Long, một đạo thần quang bắn ra, theo đó, từ bên trong miệng nó, một khỏa Giao Châu bay ra. Giao Châu này còn cách gọi khác đó là thú đan, nhưng nó so với thú đan bình thường thì ngưng đậm hơn rất nhiều, hơn nữa Thủy Giao Long lại sắp đột phá tới cấp bảy, viên Giao Long Châu càng ngưng tụ nhiều linh lực để cho nó chuẩn bị trùng kích cảnh giới thất giai.

Ngay lập tức, Giao Châu cùng Phong Lôi linh cầu ở trong Địa Động va chạm với nhau.

Tiếng kiếm ngân kinh khủng xé gió vang lên, một đoàn bạch mang bạo phát ra, theo đó hư không xung quanh bị nghiền nát, trong khoảng thời gian ngắn Thủy Giao Long liền phát ra tiếng rên rỉ nhỏ.

Rắc rắc....

Lúc này, vào đạo tiếng vang xuyên qua nước biển truyền vào trong tai Lục Thanh.

- Không tốt! Tiểu tử mau tránh. - Trong đầu chợt vang lên tiếng quát to của Diệp lão.

Đồng thời Lục Thanh hơi biến sắc, từ phía trước trăm trượng đột nhiên truyền một cỗ uy áp mạnh mẽ.

Ầm ầm...

Cả Địa Động sụp đổ, kèm theo đó là Động Hư không gian dần khuếch tán ra.

Trong lòng không khỏi cười khổ, lúc trước chỉ một lòng muốn giết Thủy Giao Long, nhưng hắn lại quên mất năng lực chịu đựng của Địa Động này. Không một chút chần chờ, Chân Long huyết mạch nhanh chóng thu vào trong tủy hải, ánh mắt xoay chuyển cũng không kịp nhìn rõ thông đạo xung quanh, lập tức chui bừa vào một cái.

Từ Chân Long Nhãn bắn ra từng đạo tử bạch sắc thần quang, đem quang cảnh mười trượng phía trước rọi sáng lên. Chỉ trong chốc lát, Lục Thanh đã tránh xa hơn ngàn trượng, cảm nhận từ đằng sau vẫn chuyền tới những tiếng rung động còn có Địa Hỏa linh khí nồng đậm, nếu như không đoán sai thì trận sụp đổ này đã khiến cho một vùng Địa Hỏa linh khí thoát ra.

Bất quá phải nói lại nếu như không mau chóng giết chết Thủy Giao Long, thì không biết sẽ còn chuyện gì xấu phát sinh ra nữa. Dù sao Thủy Giao Long cũng sinh sống ở trong Địa Động hơn hai trăm năm, nếu nó không có chút bố trí khác thì Lục Thanh không thể tin được.

Tiếp tục xâm nhập vào sâu hơn hai ngàn trượng, những thanh âm rung chuyển kia đã biến mất, linh khí xung quanh vốn đang xao động cũng bình phục trở lại.

Không biết đã vào sâu trong Địa Động bao nhiêu, vừa rồi hắn truy đuổi Thủy Giao Long khoảng chừng nửa nén hương, mặc dù Địa Động này bởi vì địa hình cho nên không thể phát huy tốc độ nhanh nhất, nhưng tối thiểu cũng phải ở độ sâu hai vạn trượng. Tới giờ phút này, cho dù là Lục Thanh có được Kim Thiên Kiếm Thể thì cũng cảm thấy được áp lực xung quanh, mặc dù vẫn chưa tạo thành ảnh hưởng gì cho hắn, nhưng vẫn khiến cho hắn có chút không thoải mái.

Bất quá, Vạn Trượng Địa Động này có thiên địa nguyên khí rất sung túc, cho dù là so với Kim Thiên giới cũng không kém nhiều lắm.

Ở bên ngoài Địa Động.

Nguyên bổn Lô Luân vốn đang ngưng thần, nhắm mắt thì mở choàng hai mắt ra.

Cát biển rung động làm cho nó bị nước đẩy tán loạn khắp nơi, động khẩu của Địa Động cũng rung chuyển, đồng thời từ bên trong có ánh kim hồn quang mang như ẩn như hiện, càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn.

Hơi biến sắc, Lô Luân nhanh chóng lui lại phía sau.

Ục ục ục.....

Từ bên trong Địa Động lập tức có một lượng lớn Địa Hỏa nham thạch màu đỏ tràn ra ngoài, cho dù là ở dưới đáy biển sâu ngàn trượng có áp lực rất lớn cũng không cách nào ngăn cản được nó phun ra ngoài. Nham thạch nóng chảy đem nước biển chung quanh làm cho trong nháy mắt bốc hơi, bọt trắng nổi lên liên tục.

Hỏa Thổ kiếm cương ngưng tụ thành một tầng quang tráo, thần kiếm của Lô Luân nhanh chóng chuyển động đem một đạo Hỏa Thổ kiếm cương nhanh chóng khuếch tán ra. Toàn bộ lực lượng hùng hậu trong cơ thể bộc phát, sóng không gian gian ở trong đáy biển khuếch trương bốn phía. Hỏa Thổ kiếm cương nhanh chóng ngưng tụ thành kim hồng sắc cương luân lao tới phía Địa Hỏa nham thạch, để ngăn cản dòng chảy của chúng.

Một tầng sóng không gian lạnh lẽo khuếch tán ra khu vực hải vực xung quanh vài dặm.

Từng vòng không khí rét lạnh đem nước biển ép thành trọng áp, trấn áp ở trên người Lô Luân, hắn cũng không dám tiếp tục dừng lại, bộ pháp nhanh chóng được huy động rời xa khỏi vị trí cũ vài dặm.

- Tại sao lại như vậy? - Ánh mắt Lô Luân xuất hiện vẻ không tin nổi, Địa Hỏa nham nóng chảy như vậy đã gần tiếp cận với tinh hoa Địa Hỏa, cho dù là Kiếm Hoàng cũng không thể chống đỡ được.

Ầm ầm ầm.....

Giờ phút này, Địa Động và Địa Động Đảo đều xuất hiện sự rung chuyển.

Mà bên trên Địa Động Đảo, tám người Địa Như Tâm đang phiêu phù đứng đồng thời biến sắc.

- Địa Động có biến. - Tám đạo kiếm quang đồng thời lao nhanh xuống dưới Địa Động Hải.

Ngay sau đó.

- Lô đại sư! Chuyện gì đã xảy ra? - Địa Như Tâm nhìn chằm chằm vào dòng Địa Hỏa nham thạch, hỏi.

Kim hồng sắc Địa Hỏa nham thạch cơ hồ làm cho nước biển sôi trào, vô số tôm cá trong nháy mắt bị đun chín, nổi lều phều trên mặt biển.

Đồng thời, rất nhiều các loại linh thú không thể tiếp tục ẩn nấp dưới đáy biển, linh thú ở đây chru yếu đều là Thủy thuộc tính, chúng nó đối với việc nước biển đột nhiên gia tăng độ ấm không khỏi ảm thấy sợ hãi theo bản năng.

- Không biết! Từ bên trong Địa Động đột nhiên tuôn ra rất nhiều Địa Hỏa nham thạch nóng chảy. - Lô Luân cau mày nói.

- Vậy Lục đại sư đâu? - Thần sắc Địa Như Tâm hơi có chút ngưng trọng, mở miệng nói.

- Không biết. Ta cũng chưa nhìn thấy Lục đại sư đi ra. - Sắc mặt Lô Luân có chút trầm trọng.

- Chưa đi ra? - Vẻ mặt đám người Địa Như Tâm nhất thời hiện ra vẻ tiếc hận, không nghĩ tới một gã Kiếm Tông còn trẻ tuổi mà cứ như vậy chết ở trong Địa Động. Cho dù là trước đây bọn họ có chút hiểu lầm đối với Lục Thanh, thì lúc này cũng không khỏi có cảm giác tiếc hận.

Lại nói, nếu như Lục Thanh cũng không chết, Địa Như Tâm thật khó có thể tưởng tượng được ngày sau hắn sẽ đạt tới cảnh giới nào. Có sát tâm quyết đoán, không để mọi thứ bên ngoài làm lung lay tâm cảnh, sau này nếu hắn không đạt tới Kiếm Hoàng thì bọn Địa Như Tâm cũng không tin. Thậm chí, đột phá cảnh giới Kiếm Hồn cảnh đại sư tiến vào Kiếm Phách tôn sư cũng không có điều gì khó.

Bên trong Địa Động.



Không gian bốn phía tĩnh lặng không có một tiếng động, Lục Thanh quay đầu lại nhìn về phía sau nửa nén nhang.

- Chuyện gì đã xảy ra?

Trong lòng hơi có chút kinh ngạc, mặc dù lúc trước vội vàng bỏ trốn, nhưng bản thân là Kiếm Hồn cảnh đại sư, tam hồn lại tẩy luyện hoàn toàn, trí nhớ được tăng vọt. Chỉ cần những thứ bản thân đã gặp qua đều không thể quên, nhưng giờ phút này Lục Thanh đã ước chừng đi được một phần hai lộ trình, nhưng vẫn như trước không tìm được đường ra.

Cảm ứng lúc trước cũng không hề sai, Động Hư không gian bộ phát, tuy đã rời xa vùng Địa Hỏa nham thạch nóng chảy, nhưng cho dù là thế thì cũng phải cảm ứng được một chút mới đúng. Đằng này, bây giờ hắn lại cảm thấy xung quanh đều tối đen, không có chút biến hóa khác thường nào.

- Đây là.... - Thân hình hơi ngừng lại, bây giờ hắn đã hoàn toàn mất phương hướng, chỉ có thể tạm thời đình chỉ cước bộ.

- Xem ra tiểu tử ngươi có vận khí không tốt rồi. - Thanh âm Diệp lão vang lên ở trong đầu.

- Nếu như ta đoán không lầm, thì ngươi đã lọt vào một loại linh trận.

- Linh trận? - Lục Thanh nghi hoặc nói:

- Là kiếm trận sao?

- Không phải là kiếm trận, kiếm trận thuộc về trận pháp của kiếm giả, được người ta đem kiếm nguyên dẫn động trận pháp. Còn sử dụng linh lực để dẫn động, bố trí trận pháp cũng chỉ có thể là linh thú mà thôi.

- Linh trận không ngờ lại do linh thú bố trí thành. - Lục Thanh giật mình lẩm bẩm.

- Thế nào? Có phải cảm giác linh thú không có khả năng tiếp xúc được với những loại thủ đoạn cao thâm mức này không? - Diệp lão hỏi ngược lại.

Mặc dù không trả lời, nhưng Lục Thanh trầm mặc cũng nói rõ suy nghĩ trong lòng hắn.

- Linh thú cũng là do thiên địa linh khí sinh ra, là do trời sinh để điều khiển thuộc tính trong thiên địa, cho dù là kiếm giả thành tựu được kiếm khí thuộc tính, tiếp xúc với linh khí có thuộc tính thì những lĩnh ngộ về nó còn xa mới có thể bằng linh thú. Thậm chí, hết thảy mọi tu vi, thủ đoạn công kích đều dựa vào linh lực, mỗi loài có một đặc điểm khác nhau, linh thú có linh trí không hề thấp hơn nhân loại, cho nên việc nó phát triển được linh trận cũng không phải điều gì khó. Ngươi phải lĩnh hội được vạn vật đều ngang hàng, dùng ánh mắt ngang hàng để đối đãi với tất cả mọi vật.

- Dùng ánh mắt ngang hàng để đối đãi? - Lục Thanh lẩm bẩm nói.

- Không sai. Kiếm đạo tu luyện về sau chính là lĩnh ngộ thiên đạo chi tâm, thiên đạo thưởng phạt đều rất công chánh nghiêm mình, ở trước mặt thiên đạo mọi vật đều ngang hàng với nhau. Mặc dù đây là lĩnh ngộ khi đạt tới Kiếm Phách cảnh, nhưng ngươi nếu đã dẫn động được Vạn Kiếm Quy Tông, hơn nữa là truyền nhân của lão phu, như vậy chuyện tiến vào Kiếm Phách cảnh là điều hiển nhiên, cho nên bây giờ lĩnh nộ một chút cũng sẽ có lợi với ngươi. - Diệp lão trầm giọng nói.

- Vạn vật mỗi thứ một vẻ, học hết thảy mọi thứ của vạn vật mới có thể nhận thức được thiên đạo bổn tâm.

Trong đầu không ngừng suy nghĩ về những lời Diệp lão nói, mặc dù có chút lẫn lộn, nhưng Lục Thanh vẫn đem chúng ghi tạc vào trong lòng. Có lẽ hôm nay hắn còn chưa thể lĩnh ngộ được điều này, nhưng theo tu vi cảnh giới không ngừng tăng lên, thì một ngày nào đó hắn sẽ tiếp xúc với chúng. r

Nghĩ được điều này, Lục Thanh mở miệng nói:

- Vậy tại sao linh trận này ở bên trong Tử Hà Tông lại không ghi lại một chút?

- Ghi lại? - Diệp lão cười giễu cợt nói:

- Linh trận mặc dù là do linh thú nắm giữ, nhưng linh thú có thể nắm giữ phần lớn đều là những tồn tại mạnh hơn ngũ giai. Hơn nữa linh trận này lấy kiếm giả chúng ta đối với lĩnh ngộ về linh lực cũng không thể bố trí ra được, huống hồ mỗi một đầu linh thú lại lĩnh ngộ được trận pháp khác nhau, lại càng không thể đem chúng truyền cho nhân tộc. Chủng tộc khác biệt, cho dù là ký kết khế ước thì cũng không có cách nào bắt chúng truyền cho được.

Hơi dừng lại một chút, Diệp lão nói tiếp:

- Linh trận sử dụng thiên địa thuộc tính để dẫn động, một khi bố trí thành thì lập tức có thể dẫn động thuộc tính trong trời đất để sử dụng, phát huy ra uy lực mạnh nhất của nó. Căn cứ theo uy lực của linh trận, người ta phân chia làm ba cấp bậc: Địa, thiên, hoàng. Uy lực của mỗi một cấp bậc cũng không hề kém hơn trận pháp của nhân loại.

- So với nhân giai kiếm trận của nhân loại thì thế nào? - Lục Thanh kỳ quái hỏi.

- Ngươi cho rằng ngũ giai linh thú lĩnh ngộ linh trận sẽ kém hơn lực lượng của nhân giai kiếm trận sao? - Diệp lão hỏi ngược lại.

Hơi gật đầu, Lục Thanh nghi hoặc hỏi tiếp;

- Sư phụ! Trước kia đồ nhi từng gặp không ít ngũ giai linh thú, tại sao lại không nhìn thấy chúng bố trí linh trận?

Hừ lạnh một tiếng, Diệp lão nói:

- Ngươi cho rằng linh trận là mặt hàng bình thường dễ thấy, là tùy tiện có thể lĩn ngộ sao? Linh trận trên cơ bản chỉ có những linh thú có huyết mạch thượng cổ man hoang, thiên phú dị bẩm, chủng tộc biến dị mới có thể trong cơ duyên xảo ngộ mà lĩnh ngộ được.

Hơi gật đầu, nghe Diệp lão nói tới đây, Lục Thanh cũng mơ hồ biết được linh trần này cường đại tới mức nào. Giờ phút này, Chân Long Nhãn mở ra, hai đạo tử bạch sắc thần mang từ trong mắt hắn bắn về phía trước.

Từng tầng không gian bị xuyên qua, sau nửa nén nhang, sắc mặt Lục Thanh từ từ chuyển thành trắng bệch, cả người lung lay như muốn ngã, hắn phải thối lui lại phía sau hai bước mới có thể đứng vững.

- Không được. Linh trận này có phạm vi rất lớn, con thậm chí không nhìn thấu được một tia linh lực khác thường nào. Ngay cả điểm cuối của linh trận cũng không thể nhìn ra được. - Lục Thanh nhanh chóng vận chuyển Luyện Hồn Quyết để khôi phục lại hồn thức đã tiêu hao, Chân Long Nhãn mặc dù rất mạnh, nhưng với tu vi của hắn bây giờ vẫn không thể chống đỡ được sự tiêu hao.

Hơn nữa, năng lực của Chân Long Nhãn cũng theo tu vi cảnh giới mà xảy ra biến hóa, với tu vi của Lục Thanh ngày hôm nay thì kiếm trận bình thường không thể ngăn cản được hắn, nhưng tới trình độ của trận pháp này thì hắn lại không có biện pháp.

- Lão phu không thông hiểu trận pháp, nhưng linh trận này bằng vào Chân Long Nhãn của ngươi có lẽ sẽ có một chút biện pháp. - Trầm ngâm một lúc, Diệp lão mở miệng nói:

- Linh trận này không thể nói là do Thủy Giao Long bố trí, khi nãy Động Hư không gian khuếch tán ra sợ rằng đã nghiền nát nó thành thịt vụn, linh trận mất đi kẻ dẫn dắt thì ngoại trừ Hoàng bậc linh trận ra tất cả những linh trận khác đều có trận tâm. Trận tâm phải có một thanh linh bảo thuộc tính hợp với trận pháp làm mắt trận, ngươi sử dụng Chân Long Nhãn theo xu hướng Thủy hệ linh khí trong nước biển nói không chừng có thể cảm ứng được khí tức của linh bảo.

- Vâng! - Khẽ đáp ứng, dưới sự vận chuyển của Luyện Hồn quyết, hồn thức rất nhanh đã khôi phục lại, Lục Thanh một lần nữa thi triển Chân Long nhãn, hướng về phía Thủy hệ thuộc tính di chuyển nhìn theo.

Dưới tầm mắt của Chân Long Nhãn, có không ít các loại linh khí khác nhau, nhưng trên cơ bản đều là thủy hệ linh khí, ngoài ra còn có một ít Hỏa hệ linh khí.

Quả nhiên, nơi đó ở gần chỗ lúc nãy hắn giao thủ.

Bên trong địa động đen tối chỉ có kiếm quang do Lục Thanh thi triển rẽ nước di chuyển để lại phía sau những tiếng rít kinh hồn, nhưng nó cũng chỉ truyền đi được hơn mười trượng liền bị áp lực của nước biển ngăn cản lại.

Tử bạch sắc kiếm quang không ngừng bay đi, làm cho Lục Thanh không hề chú ý tới, tại một góc cỗ quặt của hắn vừa rẽ đột nhiên xuất hiện hai đạo tia sáng màu hồng lóe lên rồi biến mất...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Kiếm Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook