Quyển 2 - Chương 120: HUYỀN THỦY LONG MÃNG
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Luyện Tâm kiếm nhanh chóng huy động. Thân kiếm lướt trong dòng nước tạo ra một làn kiếm vòng tròn. Môt gợn sóng từ trên làn kiếm tản ra xung quanh, phát ra những tiếng động.
Những mũi băng nhọn bắn trúng vòng kiếm mang theo một nguồn sức mạnh thật lớn, đẩy Lục Thanh bắn ngược ra sau hai mươi trượng. Đồng thời, những nơi băng nhọn đi qua, nước sông liên bị đóng băng. Làn nước ấm xung quanh trong nháy mắt nhiệt độ chợt giảm xuống.
Tốc đột chậm lại, Lục Thanh xuất hiện một ý nghĩ trong đầu. Hai con Huyền quy này vừa mới đột phá hạn chế cấp bậc, đạt tới tứ giai. Nói cách khác, thực lực của chúng gần tương đương với Kiếm chủ tiểu thiên vị.
Điều này khiến cho Lục Thanh cảm thấy kinh ngạc. Trong số các loài linh thú thì Huyền Quy cũng không phải là loài mạnh mẽ. Vì vậy, một con Huyền Quy tam giai nhiều lắm cũng chỉ đạt tới kiếm sư đại thiên vị, thậm chí là Kiếm sư đỉnh phong là cùng.
Chúng cũng chẳng có bao nhiêu phương pháp công kích ngoài mấy chiêu sử dụng Huyền Băng để tấn công. Ngược lại, chúng lại có được sự phòng ngự rất mạnh. Trong số có cùng cấp bậc, thì gần như không một loài linh thú nào có thể uy hiếp được chúng. Cho dù linh thú cao hơn chúng một giai, đôi khi muốn giết chết chúng cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng vào lúc này cũng chẳng có thời gian cho Lục Thanh suy nghĩ. Hai con Huyền Quy thấy đòn tấn công của mình không có hiệu quả liền rống lên một tiếng. Đôi mắt màu lam của chúng tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Nước sông xung quanh bị hơi lạnh kéo dắt, nhanh chóng tập hợp về phía hai con Huyền Quy.
Đang ở trong nước, sự di chuyển của Lục Thanh không được dễ dàng. Tốc độ của Phong Lôi bộ ở dưới đáy sông bị cảm trở rất mạnh. Cho tới khi Lục Thanh xuất hiện trên đỉnh đầu hai con Huyền Quy, trước mặt hắn đã có hai quả cầu băng màu trắng ập đến.
“Hây…”
Quát lên một tiếng như tiếng sấm, trên thân của Luyện Tâm kiếm tỏa ra những tia khí. Phong Lôi kiếm khí dài bảy trượng phá vỡ nước sông. Những tia chớp xuất hiện ngay trong làn nước sâu dưới đáy sông rồi lan rộng ra xung quanh khiến cho ánh mắt của hai con Huyền Quy cảm thấy bối rối.
“ Ầm…”
Phong Lôi kiếm khí với thế như chẻ tre, chia hai quả cầu băng ra làm hai nửa. Lục Thanh thoáng dừng lại rồi lách qua giữa quả cầu băng. Luyện Tâm kiếm trong tay bổ mạnh xuống cái mai trên lưng hai con Huyền Quy.
“Xoẹt…”
Vô số những tia lửa bắn ra xung quanh. Lục Thanh cảm thấy trên cánh tay bị ảnh hưởng bởi một đạo lực không lồ, Da thịt cánh tay của hắn chẳng khác nào những con sóng nhanh chóng di chuyển khiến cho đạo lực đang truyền tới từ trên thân Luyện Tâm kiếm tản đi.
Graoo….
Hai tiếng kêu đau đơn của Huyền quy vang lên. Mặc dù lực phòng ngự mạnh mẽ của chúng phản chấn khiến cho Lục Thanh bật ngược trở lại. Nhưng ở dưới đáy sông, có thêm áp lực của dòng nước, mỗi một kiếm của Lục hanh kèm thêm sức mạnh của cơ thể đạt tới thanh kiếm bát phẩm đỉnh phong phải tới chừng ngàn cân lực. Thậm chí có thêm Phong Lôi kiếm khí, cho dù với sự phòng ngự của hai con Huyền Quy thì chúng cũng cảm thấy nội tạng chấn động mạnh. Cái mai trên lưng chúng mặc dù không vỡ vụn, nhưng cũng bị lõm sâu vào bên trong.
Cùng với thân thể bắn ra, cánh tay Lục Thanh lại bắt đầu dao động. Đang ở trong dòng nước, hắn chợt quay người, cánh tay giống như một con rắn có linh tính di chuyển một vòng. Một sự dao động từ cánh tay lan tới cổ tay rồi trong nháy mắt, ba thành Phong Lôi Kiếm Nguyên bộc phát.
Tử Tiêu Phong Lôi kiếm, thức thứ mười bảy: Phong Lôi Sậu Vũ.
“Vù…”
“Vù…”
“Vù…”
Gần ngàn đạo tử điện và phong nhận bao phủ phạm vi mười trượng xung quanh hai con Huyền Quy dưới đáy sông. Kình khí ác liệt của nó khiến cho dưới đáy sông xuất hiện vô số khu vực không có nước bao lấy toàn bộ Phong Lôi Kiếm khí, Tử Điện và phong nhận lao tới hai con Huyền quy.
Đặc biệt Tử điện bá đạo ở trong nước lại càng lan truyền với tốc độ nhanh. Ở những vùng nước xa xa, những tiếng kêu hoảng sợ vang lên khiến cho vô số những bọt nước xuất hiện. Lục Thanh có thể thấy được mấy bóng đen khổng lồ đang chạy trốn.
Vào lúc này, Hai con Huyền Quy giống như là tinh thạch. Đôi mắt màu lam của chúng hoàn toàn sợ hãi. Bao nhiêu khí Huyền Băng tích lũy trong mấy trăm năm bị chúng phun ra hết, ngưng kết thành một bộ giáp bằn băng dầy một thước. Những tia khí màu trắng bay tứ tán khiến cho trong dòng nước xuất hiện vô số những miếng băng.
Một làn ánh sáng chói mắt màu tím lóe lên dưới đáy sông. Nước sông lạnh buốt chợt dâng lên cuồn cuộn, phát ra những tiếng độngt không dứt. Cả dòng chảy ngầm bắt đầu chuyển động giống như thủy triều.
Sau chừng môt khắc, trong ánh mắt của Lục Thanh, hai con Huyền quy từ trong khoảng nước màu trắng bên dưới chạy ra. Lớp băng bảo vệ trên người vào lúc này vỡ vụn, chỉ còn lại một vài khối vẫn dính trên người . Ngay cả cái mai màu đen nhạt cũng bị đánh nát một số chỗ, khiến cho máu của chúng cứ thế chảy ra từ đó. Trên mặt cái mai, thậm chí còn có cả những dòng tử điện nhỏ.
Cất lên hai tiếng kêu thảm thiết, hai con Huyền Quy không dám đối kháng với Lục Thanh. Bốn chân có móng vuốt sắc bén vẽ trong nước khiến cho hai con Huyền Quy hóa thành hai luồng sáng trắng, lao đi.
Trong nước, với tốc độ của Lục Thanh, muốn đuổi kịp hai con Huyền quy là chuyện hết sức khó. Bây giờ, hai con linh thú đã biết sợ, nên Lục Thanh cũng chẳng muốn đuổi theo. Hắn đứng đó chờ đợi sau khi bùn đất lắn xuống sẽ tìm kiếm ở bên dưới.
Đây là chỗ mà hai con Huyền Quy đã ngủ say, một cái động rộng lớn dưới đáy sông. Lặn xuống đó trên người Lục Thanh chợt hiện lên một vầng Phong Lôi kiếm khí. Ánh sáng màu xanh tím tỏa ra soi sáng chung quanh.
Trong cái động do hàng năm nước không lưu thông cho nên có mộ mùi thối. Cái động rất lớn, bên trong Lục Thanh có thể thấy được vô số bộ xương. Thậm chí còn có cả vì bộ xương của ngư dân. Lẫn trong đống hài cốt có hai tia sáng màu trắng tỏa ra hơi lạnh kinh người.
Nhìn hai hòn đá trắng to bằng nắm tay trẻ con tỏa ra khí Huyền Băng. Đây là hai viên đá Huyền Băng, thuộc cùng một loại với đá hệ Thổ trong Không giới của hắn. Theo lời Diệp lão thì mỗi một hòn đá như vậy ngoại trừ một số thuộc tính độc đáo có công dụng khác. Còn nếu thuộc tính giống như người tu luyện thì khi cầm nó trong tay có thể khiến cho sự cảm ứng đối với các loại khí càng thêm rõ ràng.
Không hề do dự, Lục Thanh thu hai viên đá vào trong Không giới. Trong số các loại linh thạch thì ngoài trừ linh thạch ngũ hành còn có thể có. Những loại linh thạch khác lại hết sức ít ỏi. Hoàn cảnh sinh ra, thời gian cũng đều hết sức khó khăn. Có thể nói giá trị của chúng có thể tương đương với một thanh kiếm cửu phẩm.
Tiếp theo, Lục Thanh nhìn vào trong góc động. Ở đó có một chút rung động yếu ớt của khí sinh mệnh. Giống như cảm nhận được ánh mắt của Lục Thanh, sự dao động của nó càng mạnh, nhưng cũng chỉ hơn được một phần. Hơn nữa, làn khí sinh mệnh yếu ớt đó nhanh chóng yếu đi.
Bước lên vài bước, cuối cùng thì cảnh tượng cũng hiện ra trước mắt. Đó là một quả trứng cao màu xám, bên trên có nhiều vết nứt và những đường vân huyền ảo màu lam nhạt. Cho dù như vậy thì nhìn nó cũng chẳng khác nào một quả trứng đã chết.
Lúc này, quả trứng đó đang bị đóng băng trong một khối huyền băng cao tới một trượng. Nhìn khối huyền băng, Lục Thanh đưa tay gõ vài cái, cảm nhận cũng phải tới mười năm, rất cứng rắn. Nếu như rèn kiếm thì có thể sánh với thanh kiếm lục, thất phẩm.
Cảm nhận hơi thở trong quả trứng càng lúc càng yếu, Lục Thanh nhướng mày. Là loại linh thú gì mà bị đóng băng mười năm vẫn còn chưa chết? Nghĩ tới đây, động tác của Lục Thanh cũng không chậm. Một đạo Phong Lôi kiếm khí xuất hiện trên đầu ngón tay dài cả thước, cắt khối băng.
Một lát sau, quả trứng thoát khỏi Huyền Băng, hơi thở sinh mạng của nó cũng hồi phực rất nhiều nhưng vẫn yếu ớt. Sau đó, Lục Thanh cảm nhận được một sự vui mừng và cảm tạ truyền vào trong Thức Hia. Tuy nhiên, chút ý niệm đó cũng rất yếu, chỉ có thể cảm nhận được mà thôi.
Đặt bàn tay lên quả trứng, Lục Thanh sửng sốt. Không nói tới việc sinh mạng trong quả trứng đang suy yếu, mà là thần thức của hắn có thể cảm nhận được một làn khí Thiên Lôi mạnh mẽ. Khí Lôi đó không giống như Lục Thanh tiện tay ngưng kết Lôi khí trong trời đất mà là do đám mây sét hội tụ rồi sinh ra một đạo thần l6o tinh khiết. Nó được gọi là thiên lôi. Bởi vì sự mạnh mẽ của nó nên thường bị tông dân bình thường cho rằng đó là cơn giận của trời đất.
Lúc này, hơi thở linh hồn cả Diệp lão cũng tản ra, vòng quanh quả trứng.
“Sao lại có chuyện như thế này? Trong trứng của Huyền Thủy Long Mãng tại sao lại có ẩn chứa thiên lôi?.” Âm thanh Diệp lão không giấu được sự ngạc nhiên.
“Huyền Thủy Long Mãng.” Lục Thanh kêu lên một tiếng. Đại danh của con linh thú đó có được miệu tả trong Tử Hà linh thú phổ.
Huyền Thủy Long Mãng là tứ giai linh thú giống như tứ giai Lôi Mãng, ngũ giai Địa Hỏa Xà Long, Lục giai Kim Cương Mãng, thất giai Thủy Tinh Độc Giác Mãng. Tất cả đều là dị chủng của giao long. Chúng có được huyết mạch của giao long cửu giai và thánh thú Chân Long thập giai trong truyền thuyết. Trong số linh thú cùng cấp độ chúng đều là những con vật đứng đầu.
Huyền Thủy Long Mãng hấp thu hệ Thủy, có thể phát động linh chú hệ Thủy rất mạnh. Linh chú là thứ mà do linh thú sau khi đạt tới tứ giai hiểu được cách thức vận dụng linh khí trong trời đất. Linh chú rất mạnh có được uy lực rộng lớn, không hề kém kiếm pháp tinh thâm. Đồng thời, do Huyền Thủy Long Mãng có hai sừng nên giống như Chân Long vì vậy cũng còn có tên là Ngụy Long. Nó là một trong những loài linh thú được vô số tông môn thích có để hộ núi.
Nhưng trong quả trứng này tại sao lại có khí thiên lôi mạnh đến vậy ? Lục Thanh cảm nhận một chút có thể thấy khí Thiên Lôi đó mạnh hơn xa khi hắn sử dụng Phong Lôi dẫn mà tiếp đón Thiên Lôi. Vậy mà trong làn khí Thiên Lôi đó, con mãng nhỏ vẫn còn có thể sống.
Trong lòng hắn xuất hiện ý nghĩ muốn cứu con mãng nhỏ. Ngay lập tức, mười giọt nguyên khí dịch khỏi động tiến vào huyệt Lao Cung nơi lòng bàn tay rồi theo ý niệm của Lục Thanh mà rót vào trong quả trứng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.