Bất Diệt Kiếm Thể

Quyển 4 - Chương 29: Huyết hải, Huyết Xà!

Thập Bộ Hành

01/04/2013

Huyết khí cùng tử khí ở chung quanh điên cuồng hướng tới Huyết Vô Thường tụ tập lại. Huyết Sát khí tận trời ở trên đỉnh đầu Huyết Vô Thường trống rỗng ngưng tụ ra một đóa Huyết Vân màu hồng. Huyết Vân hỗn hợp huyết khí cùng tử khí tràn ngập một cỗ uy áp cường đại, uy áp này cơ hồ siêu việt qua Thiên Đạo uy. Trong nháy mắt Huyết Vân liền cùng với phiến Lôi Vực của Tử Thiên Lôi va chạm.

Ầm ầm.

Thiên Đạo lực bùng lên, Thiên Đạo uy nguy nga cùng với uy áp quỷ dị của Huyết Vân ở trên hư không đồng thời bạo liệt mở ra, khí lãng vô hình đem hư không bốc lên từng đạo không gian cuộn sóng bàng bạc.

“Tránh ra!” Đỗ Nguyên hét lớn một tiếng, đồng thời thân hình cũng cấp tốc lui ra phía sau mấy trăm trượng. Những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn bị những huyết nhân vây quanh cũng biến sắc, huyết nhân không có trí tuệ, cả đám đều không sợ chết, đối với không gian cuộn sóng thổi quét tới cũng không có chút sợ hãi, lúc này cả đám vẫn quấn lấy những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn bị những huyết nhân vây quanh cũng biến sắc, huyết nhân không có trí tuệ, cả đám đều không sợ chết, đối với không gian cuộn sóng thổi quét tới cũng không có chút sợ hại, lúc này cả đám vẫn quấn lấy những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, khiến một số không kịp né tránh.

Tính cả hơn mười Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, chính là hơn sáu mươi huyết nhân đồng thời ngã xuống, Sinh tử luân hồi hiển hóa ra, rất nhanh đem hồn phách của hơn mười Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn thôn phệ vào. Chỉ sau thời gian nửa canh giờ, những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn tiến nhập vào địa cung, không sai biệt lắm đã ngã xuống hơn một nữa.

Kết quả như vậy quả thực khó mà tưởng tượng. Có thể tiến vào Kiếm Hồn chiến trường đều là hạng người thiên kiêu trong một tông, trong tương lai đều có thể là một đời Kiếm Hoàng Đại Sư tiếp theo. Hiện giờ lại có một nửa ngã xuống, Tử Thiên Lôi có thể tưởng tượng đợi cho bốn ngày sau, khi Kiếm Hồn chiến trường lại mở ra, hơn mười Kiếm Hoàng ở bên ngoài sẽ nổi giận như thế nào.

“Lôi Vực lại như thế nào, ở trong này ngươi không thể tiếp dẫn được Thiên Lôi, nuốt cho ta!” Huyết Vô Thường hét lớn một tiếng, ở chung quanh hắn,, huyết hải mạnh mẽ đánh ngược lên, lập tức liền đem Lôi Vực dưới chân Tử Thiên Lôi bao phủ. Huyết lãng cao hơn mười trượng đồng thời hướng tới Tử Thiên Lôi ập tới.

Thiên Lôi Thần Kiếm chém ra, Tử Điện Kiếm Cương dài hai trăm trượng cùng với huyết lãng đồng thời tan biến. Bất quá rõ ràng Tử Thiên Lôi đã rơi vào hạ phong, hắn căn bản không thể điều động Tử Điện khí, lại càng không nói tiếp dẫn Thiên Lôi, hóa thân Lôi Thú.

Hai chân đem mặt đất nứt ra một cái khe rãnh dài hơn mười trượng Tử Thiên Lôi nỗ lực trụ lại thân hình. Từ trong Không Giới lấy ra một viên đan dược ăn vào, khuôn mặt trắng bệch lập tức khôi phục bình thường.

“Huyết Vô Thường! Ngươi thật sự khăng khăng một mực như thế?” Lãnh Ngôn Tâm trừng đôi mắt đẹp, lạnh giọng nói.

“Bà nương, ít ở trước mặt ta bày ra sắc mặt đó đi, không có việc gì thì cút qua một bên. Nếu không hôm nay lão tử mượn ngươi song tu. Nữ tử của Băng Phách môn nghe nói đều là tuyệt phẩm. Bức ta nóng lên lão tử liền đem tất cả bọn ngươi thu thập!”

“Ngươi!” Khuôn mặt Lãnh Ngôn Tâm đỏ bừng, Thần Kiếm trong tay lập tức bắn ra hàn khí lạnh thấu xương. Băng Phách Kiếm Cương lăng không chém ra, theo Thần Kiếm của Lãnh Ngôn Tâm vũ động ở trong hư không mười con băng giao dài hơn trăm trượng lập tức ngưng kết ra. Toàn thân băng giao thuần một màu trắng, bên trên tản ra hàn khí kinh người, Băng Phách Kiếm Cương sắc bén ở mặt trên không ngừng lưu động. Trước mặt mỗi một con băng giao đều nhộn nhạo mở ra một tầng không gian sóng gợn. Vô số không gian sóng gợn nối tiếp nhau, nhất thời hóa thành không gian cuộn sóng liên miên.

“Pháp tướng kiếm thức, Lãnh Ngôn Tâm, ngươi muốn chết!” Huyết Vô Thường giận quát một tiếng, huyết lang chung quanh hắn lập tức vọt lên cao mười trượng. Một tiếng rống giận dữ vang lên, sau lưng Huyết Vô Thường lập tức ngưng tụ ra một con Huyết Xà ngưng động như thực chất.

Trên thân Huyết Xà dày đặc từng phiến lân giáp hình lục giác, mỗi một phiến lân giáp đều bóng loáng như gương, mặt trên tản mát ra huyết quang chói mắt. Đồng thời tại bên trên chiếc đầu rắn hình tam giác, một chiếc sừng màu đỏ tươi dài chừng mười trượng trong suốt, có thể rõ ràng nhìn thấu huyết tương bên trong lưu chuyển. Từng trận huyết khí tanh hôi tản mát ra, trong nháy mắt tràn ngập cả vài dặm hư không.



Huyết Xà không chút cố kỵ nào hướng về mười đầu băng giao phát ra một tiếng rít sắc nhọn.

“Phá!”

Cười lạnh một tiếng, Huyết Mang Thần Kiếm trong tay Huyết Vô Thường liên tiếp điểm ra, nhất thời từ trên chiếc sừng của Huyết Xà nổ bắn một đạo Kiếm Cương màu đỏ tươi dài mấy trăm trượng. Kiếm Cương này cùng với Huyết Sát Kiếm Cương của Huyết Vô Thường lúc trước bất đồng, đạo Kiếm Cương này bày ra màu đỏ tươi, bên trong tựa như dung hợp vô tận tử khí. Đạo Kiếm Cương trực tiếp đâm ra một tầng không gian sóng gợn liên miên, mà những đạo không gian sóng gợn này tựa hồ lài được Huyết Vô Thường dẫn đường, tại phía trước đạo Kiếm Cương màu đỏ tươi này ngưng tụ thành một không gian cuộn sóng cao hơn mười trượng. Bên trên không gian cuộn sóng đồng thời dấy nổi lên ánh sáng màu hồng xen lẫn màu đen nhàn nhạt, huyết khí cùng tử khí tại bên trong không gian cuộn sóng thế nhưng lại không hề bị cuốn vào.

Mỗi một đạo Kiếm Cương màu đỏ tươi đều dễ dàng đâm xuyên qua một đầu băng giao, dư thế không giảm lại hướng tới Lãnh Ngôn Tâm vọt tới.

“Cuồng vọng!” Ở bên cạnh Lãnh Ngôn Tâm, Đỗ Nguyên quát lên một tiếng, Huyền Dương Thần Kiếm trong tay liên tiếp chém ra. Huyền Dương Kiếm Cương thứ phá chân không, Huyền Dương Chân Hỏa thiêu đốt chân không, một vòng tròn không gian sóng gợn rõ ràng khuyếch tán ra bốn phía.

“Huyền Dương Chân Hỏa!” Ánh mắt Huyết Vô Thường ngưng lại, trong mắt chợt bắn ra hồng mang chói mắt: “Ta muốn nuốt ngươi!”.

Huyết Mang Thần Kiếm đâm ra, Huyết Xà hư lập trong hư không lập tức há miệng ra, để lộ ra hai chiếc răng nanh sắc bén. Theo Huyết Xà há miệng ra, từ bên trong một vong tròn không gian sóng gợn xen lẫn tầng sáng màu hồng đen lăng không hướng tới Đỗ Nguyên bao phủ.

Ầm

Bàng bạc không gian sóng gợn khuyếch tan mở ra, sắc mặt chơt đỏ lên, tiếp tục, một ngụm máu tươi từ trong miệng Đỗ Nguyên phun ra. Một cỗ lực lượng quỷ dị mang theo Huyết Sát khí hỗn hợp tử khí trực tiếp chui thẳng vào trong kinh mạch của hắn, coi như là Huyền Dương Chân Hỏa cũng vô pháp đem đốt cháy. Cả người Đỗ Nguyên bắn ra, ở một bên thần sắc Lam Huyền Y biến đổi, bộ pháp đạp động, vài đạo Thiên Hà Kiếm Cương bắn ra, đem hơn mười huyết y nhân vọt tới bên người Đỗ Nguyên chém thành hai đoạn.

Đến tân đây trừ Lam Huyền Y còn chưa ra tay, ba người Tử Thiên Lôi đều liên tiếp chiến bại.

“Chúng ta liên thủ!” Tại đây thời khắc mấu chốt, bốn người Tử Thiên Lôi đồng thời sinh ra cùng một ý tưởng.

Bước lên một bước, từ trên người Tử Thiên Lôi, một cỗ Kiếm Ý mạnh mẽ phách tuyệt thiên hạ bốc lên phóng thẳng lên cao. Trong hư không từng tảng lớn chân không xung quanh Tử Thiên Lôi thành hình.

Thần Kiếm vũ động, từ trên người Tử Thiên Lôi, Thiên Đạo lực tụ tập lại, Thiên Đạo uy mạnh mẽ trấn áp xuống bao quanh thân hình Tử Thiên Lôi.

Cùng với Tử Điện Kiếm Ý bốc lên, từ trên người Tử Thiên Lôi bộc phát ra vô số thần quang màu tím chói mắt. Nguyên bản Lôi Vực bị huyết hỉa thôn phệ lại lần nữa ngưng tụ ra. Tử Điện Kiếm Ý báo đạo thẳng hướng trời cao, ở dưới chân Tử Thiên Lôi đuổi dần ngưng hóa ra một quả Lôi cầu to lớn, Tử Điện ở mặt trên quấn quanh lưu động, đem thân hình Tử Thiên Lôi nâng lên.

Ầm ầm.



Trong hư không vang lên từng trận sấm rền, đúng là đem huyết khí cùng tử khí trong không gian xung quanh đánh tan, mở ra. Không gian chung quanh Tử Thiên Lôi nghìn trượng, trong lúc nhất thời không còn một tia huyết khí cùng tử khí.

Ngay sau đó một đạo Thiên Lôi tinh thuần màu tím ở Lôi Vực trước mặt Tử Thiên Lôi ngưng tụ ra. Đạo Thiên Lôi này không thể so được với tiếp dẫn ở trong Lôi Vân, nhưng uy thế của nó cũng không thể khinh thường. Chỉ thấy đạo Thiên Lôi này vừa thành hình, lập tức rời vào trên Thần Kiếm trong tay Tử Thiên Lôi.

Hưu

Hưu

Thần Kiếm rời khỏi tay, bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, ở trước mặt Tử Thiên Lôi, một tầng không gian sóng gợn nhàn nhạt xuất hiện. Nguyên bản chân không vô hình tại trong một khác này cũng bắt đầu chấn động lên, trong nháy mắt toàn bộ thoát phá mở ra. Tử Điện Kiếm Cương lóe ra, chân không thoát phá lại dập nát, cuối cùng tạo nên không gian sóng gợn liên miên.

Lập tức ở trước mặt Tử Thiên Lôi, một thanh Thiên Lôi thần chùy dài hai trăm trượng vắt ngang trời xuất thế, ở bên trong Tử Điện Kiếm Cương tinh thuần nội uẩn. Lôi chùy mạnh mẽ nằm ở phía trên Thần Kiếm của Tử Thiên Lôi, trông giống như Lôi Thần trong truyền thuyết tái hiện. Lôi chùy dung hợp Thiên Đạo lực, lập tức bộc phát ra Thiên Đạo uy bàng bạc

Thân hình tiến lên mười trượng, Thần Kiếm trong tay bạo phát ra hàn khí thấu xương, Băng Phách Kiếm Cương lăng không chém ra, Thần Kiếm trong tay Lãnh Ngôn Tâm liên tục vũ động, ở hư không trước mặt nhanh chóng ngưng kết ra mười con băng giao dài trăm trượng. Cả người băng giao tản ra hàn khí kinh người, bên trên thân thể không ngừng lóe ra Băng Phách Kiếm Cương sắc bén. Trước mặt mỗi một đầu băng giao đều nhộn nhạo mở ra một tầng không gian sóng gợn nhàn nhạt. Mà lúc này sắc mặt của Lãnh Ngôn Tâm đã tái nhợt lại, mười đầu băng giao trong hư không bắt đầu dung hợp lại với nhau.

Ngâm

Một tiếng long ngâm trong trẻo vang lên. Xa xa, Lục Thanh nhàn nhạt liếc mắt nhìn một cái, tiếng long ngâm này không hề có chút long uy nào, chính là chỉ có giao hình mà thôi, bất quá cũng là bất phàm rồi. Hiện giờ băng giao vừa mới hình thành dài tới ba trăm trượng, thần vận rất phi phàm. Băng giao há miệng ra, nhả ra một luồng hàn lưu lạnh thấu xương, ở bên trong còn ẩn chứa vô tận tia khí, mang theo tiếng kiếm ngâm tận trời mà lao tới Huyết Vô Thường.

“Còn ta nữa!” Mạnh mẽ nuốt xuống một ngụm máu tươi, Huyền Dương Thần Kiếm trong tay Đỗ Nguyên cấp tốc vũ động. Từng đạo quỹ tích huyền ảo ở trên không trung hóa khai đạo đạo chân không. Huyền Dương Chân Hỏa từ trong cơ thể bộc phát ra, trong hư không liên tục vang lên tiếng vang xuy xuy, vô luân là huyết khí hay tử khí chung quanh đều bị Chân Hỏa thiêu đốt biên mất không còn.

Huyền Dương Kiếm Cương ở trước người Đỗ Nguyên dần ngưng kết lại, trong giây lát liền ngưng tụ ra một chiếc kén màu vàng kim cao hơn năm trượng.

Một ngụm máu bầm chung quy không có nhịn được phun ra, ngụm máu vừa phun ra liền rơi lên bên trên chiếc kén màu vàng kim, cũng không có giống như Đỗ Nguyên tưởng tượng tiêu tán vào hư không, mà lại quỷ dị dung hợp, đi vào bên trong chiếc kén.

Tiếp tục ở trong ánh mắt kinh ngạc của Đỗ Nguyên, chiếc kén lớn màu vàng kim trước mặt hắn chậm rãi nổi lên một tầng sáng màu kim hồng, một cỗ khí tức hoang dã nhàn nhạt theo đó tản mát ra bốn phía.

Phong Lôi Kiếm Cương quét ngang đem hơn mười huyết nhân bao vây xung quanh dập nát, Lục Thanh quay đầu lại nhìn thẳng vào chiếc ken lớn màu vàng kim trước mặt Đỗ Nguyên. Từ bên trong chiếc kén, Lục Thanh cảm nhận được một khí tức quen thuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Kiếm Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook