Quyển 4 - Chương 114: Kiếm Hoàng bảng!
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Lục Thanh ngồi xuống bên cạnh chiếc ghế Bạch Ngọc bên cạnh Tử Dương Kiếm Hoàng.
Tử Thiên Lôi mở miệng nói: “Thấy ngươi thuận lợi vượt qua lôi kiếp ta cũng an tâm.”
Lục Thanh thấy trong ngôn ngữ của hắn không có chút nào giả dối, khói mù trong mắt diệt sạch, cũng là quang minh lỗi lạc, tức khắc khiến trong lòng Lục Thanh vui mừng. Không hối hận lúc trước cùng Niếp Thanh Thiên kết bái, đem cả hắn cùng bái nhập vào bên trong.
Giờ phút này mọi người ngồi xuống, có chút chuyện cùng vấn đế, cũng là muốn mở miệng hỏi.
“Lục Thanh!” Cũng là Tử Dương Kiếm Hoàng mở miệng nói trước. Hiện giờ ở Tử Hà Tông, cũng chỉ có Tử Dương Kiếm Hoàng có tu vi cảnh giới nằm trên Lục Thanh. Tư cách mở miệng hỏi bất tri bất giác từ trên tay Lạc Thiên Phong mất đi, bất quá đối với điều này Lạc Thiên Phong cũng không có câu gì oán hận. Hiện giờ Tử Hà Tông hoàn chỉnh một khối, đặc biệt là trải qua sự tình của Huyền Thanh, vài vị phong chủ đều hòa thuận một lòng, nếu không có cái gì thiên địa ân oán, là tuyệt đối không có khả năng dao động quan hệ của bọn họ.
“Sư thúc tổ có chuyện gì, mời nói!” Lục Thanh nhíu mày, mở miệng noi.
Trầm ngâm một lát, Tử Dương Kiếm Hoàng mở miệng nói: “Trước đó ngươi ở bên trong lôi kiếp đã trải qua cái gì?”
Nhưng mà, ngay tại lúc Lục Thanh nghĩ muốn mở miệng, thân hình hơi hơi kìm hãi, lập tức mở miệng nói: “Các loại ngọn nguồn biến hóa, ta cũng không hiểu rõ lắm.”
“Đạo huyết sắc kiếm quang kia đến tột cùng là ….?” Ở bên cạnh, Tầm Thiên Kính nhịn không được mở miệng nói.
Lục Thiên Thư biến thành huyết sắc kiếm quang, đám người Tầm Thiên Kinh lúc trước đều nhìn thấy, lại không biết là Thần Kiếm hay là Kiếm Chủng.
Lắc lắc đầu, Lục Thanh nói: “Ta cũng không có xác định, đợi sau này xác định rồi, lại bẩm báo chư vị sư thúc, sư thúc tổ.”
Tầm Thiê Kính còn nghĩ muốn nói gì đó, Tử Dương Kiếm Hoàng đã khoát tay áo nói: “ Tốt lắm, việc này cứ như vậy đi.”
Dừng một chút, ánh mắt Tử Dương Kiếm Hoàng chuyển hướng Lục Thanh nói: “Sư thúc già rồi, nói hơi nhiều, bất luận như thế nào, ta vẫn muốn nói một câu, bất luận như thế nào, bất luận chuyện gì, đều có tông môn phía sau chống đỡ!”
“Đa tạ sư thúc tổ!” Lời nói của Tử Dương Kiếm Hoàng, ngữ khí bên trong thành tâm không, Lục Thanh có thể cảm ứng ra, trong chốc lát, trong lòng cũng ấm áp vài phần.
Mà lúc này bên trong đại điện vang lên một tiếng ho khan, thanh âm vừa lúc Lục Thanh dứt lời vang lên, tiết tấu ẩn bên trong cũng đem toàn bộ ánh mắt trong đại điện hấp dẫn lại.
Trên mặt Mộc Thanh Nguyên mang theo nụ cười nhẹ, giống như xuân phong ấm áp, mở miệng nói: “Lục đại sư thuận lơn vượt qua nhất trọng lôi kiếp, tiến nhập Kiếm Hoàng vị nghiệp, cũng có thể cạnh tranh Kiếm Hoàng bảng năm năm sau.”
“Kiếm Hoàng bảng?” Lục Thanh sửng sốt, mấy thứ này, hắn chưa từng có nghe nói qua.
Tựa hồ sớm đoán được biểu tình của Lục Thanh, Mộc Thanh Nguyên vuốt râu cười nói: “Lục đại sư tuổi còn trẻ liền lấy được thành tựu như thế, coi như là phóng tâm mắt nhìn tới Tử Hoàng thánh giới, cũng là nhân tài tuyệt đỉnh. Mà Lục đại sư một lòng tu luyện, có chút việc không biết cũng là bình thường, nếu không mà nói, mấy lão cốt đầu chúng ta ngay cả một chút tác dụng cũng không có.”
“Đại điện chủ nói đùa.” Lục Thanh nghe vậy lạnh nhạt nói.
Giờ phút này Lục Thanh ở trong mắt đám người Mộc Thanh Nguyên đúng là có chút biến hóa không nhỏ. Nếu đổi lại là trước kia, khẳng định Lục Thanh sẽ nói một câu, hai câu khiêm tốn. Nhưng mà hiện giờ Lục Thanh lại có bộ dáng tựa như không, không có chút gợn sóng, tựa hồ không có bao nhiêu thứ có thể dao động tâm thần hắn. Trong mắt trừ bỏ thỉnh thoảng ôn hòa ở ngoài, cũng là có một cỗ lãnh lệ ẩn sâu bên trong, lãnh lệ này không phải là sát khí, cũng không phải là âm ngoan, mà là một loại lãnh đạm cùng băng hàn từ bên trong cốt tủy sinh ra, liền giống như Thiên Đạo vô tình, không nói không cười.
Cũng không lưu tâm, Mộc Thanh Nguyên nói tiếp: “Kiếm Hoàng bảng, chính là do Kiếm Thần của Kiếm Thần điện ở Tử Hoàng thánh giới quyết định, cùng với tông sư bảng xưng thiên hạ hai đại Kiếm Đạo bảng. Có thể xếp vào bên trong không ai không phải là Kiếm Đạo đại sư có tiếng tăm lừng lẫy trên Kiếm Thần Đại Lục. Có thể nói, mỗi một Kiếm Hoàng đại sư có thể được xếp vào Kiếm Hoàng bảng, đều có đủ thực lực ở Kim Thiên giới khai tông lập đạo.”
Nghe được Mộc Thanh Nguyên nói như thế, Lục Thanh cũng có chút hứng thú.
Về phần mấy người Lạc Thiên Phong, tu vi bọn họ còn không đủ, đối với hai đại Kiếm Đạo bảng này cũng là nghe nói một phần, cũng không hiểu biết, giờ phút này nghe được Mộc Thanh Nguyên nói đến, cũng đều chăm chú lắng nghe.
Mà Tử Thiên Lôi cũng nhíu mày, hiển nhiên đối với Kiếm Hoàng bảng cũng là thập phần coi trọng.
Lập tức, Mộc Thanh Nguyên nói tiếp: “Kiếm Hoàng bảng, lấy Kiếm Hoàng đại sư xếp hạng dưới một rtăm trên đại lục xếp vào. Hiện giờ Kiếm Thần Đại Lục chúng ta, ít có chiến tranh, Kiếm Đạo ngày càng hưng thịnh vượng, số lượng kiếm hoàng đại sự cũng hơn xa năm vạn năm trước. Tuy hiện giờ khuyết thiếu rất nhiều truyền thừa từ thời kì hoang dã thượng cổ, nhưng mà Đại Lục thái bình cũng khiến Kiếm Đạo hưng thịnh. Theo lão phu biết, số lượng Kiếm Hoàng đại sư trên đại lục hiện giờ, sợ ít nhất phải có ngàn danh.”
Ngàn danh!
Trong lòng Lục Thanh cả kinh, số lượng như vậy, thật sự làm cho người ta kinh hãi.
Bất quá Lục Thanh nghĩ lại, có lẽ hiện giờ Kiếm Thần Đại Lục ít có chinh phạt, số lượng tôn dân thực sự là đang phát triển phồn vinh. Không thế có chuyện cả trăm triệu người đều kém cỏi giống nhau, ít nhất gần nghìn vạn người, là sẽ sinh ra một Kiếm Hoàng. Tính tới cả tình huống các tông môn ở các giới cũng có thể nói là kém không quá nhiều, ít nhất, cũng không có chênh lệch quá lớn.
Cứ việc như thế, số lượng nghìn danh Kiếm Hoàng, vẫn là khiến Lục Thanh có chút kinh hãi, nói như vậy, lấy tu vi cảnh giới hiện giờ của hắn, mới là vừa nhập vào một trong nghìn người này.
Tựa hồ phát hiện ra tâm tư Lục Thanh, Tử Thiên Lôi ngạo nghễ nói: “Lục Thanh ngươi không cần tự coi nhẹ mình, lấy tuổi tác như chúng ta, những tiền bối Kiếm Hoàng lúc trước ở tuổi này tất có được thành tựu của chúng ta. CHỉ cần mộ đường Kiếm Đạo nhất trực dũng mãnh tinh tiến, cơ duyên vừa đến, tất nhiên là sẽ không vo với bọn hắn kém hơn mảy may. Năm năm sau, Kiếm Hoàng bảng, cũng vị tất không có thanh danh của ta ngươi hai người.”
Nghe được Tử Thiên Lôi nói một phen, trong lòng lục thanh cũng là khí huyết một trận cuồn cuộn, bên trong vô tận tủy hải, chân long huyết mạch ngẩng đầu hướng lên trời, long trảo hư lập, khôn cùng uy nghiêm phát ra.
Lập tức, Lục Thanh hướng tới Tử Thiên Lôi thật sâu gật đầu.
Cùng lúc đó, trong lòng đám người Mộc Thanh Nguyên đều rùng mình. Giờ khắc này, tâm thần bọn hò mơ hồ sinh ra cảm ứng, hai người trước mặt này, không thể không bói, ở năm năm sau, thật có thể giảo động lên phong vân tứ giới.
Trấn an tâm thần, Mộc Thanh Nguyên nói tiếp: “Kiếm Hoàng bảng này, mỗi hai trăm năm một lần, lấy một trăm Kiếm Hoàng đứng đầu tứ giới nhập bảng. Nhập bảng giả đều có thể đạt được khôn cùng uy danh, khắc lên Kiếm Hoàng bia, ở Thông Thiên Kiếm Nhai trên Kiếm Thần sơn.
“Kiếm Hoàng bia, Thông Thiên Kiếm Nhai trên Kiếm Thần sơn?” Lục Thanh trầm giọng nói.
“Không sai, nghe đồn, Thôn Thiên Kiếm Nhai trên Kiếm Thần Sơn chính là địa phương tiếp cận Thiên Đạo nhất, chiều cao chín vạn trượng, Kiếm Hoàng cùng tông sư bia được đặt tại đỉnh. Trên Kiếm Hoàng bia trên đó khắc ghi lên về cuộc đời Kiếm Hoàng, lưu lại dấu vết Kiếm Ý, đồng thời có thể mượn dùng Kiếm Hoàng bia chạm đến Thiên Đạo, thông suốt tự thân, đề cao tu vi cảnh giới cùng lĩnh ngộ pháp tắc. Thậm chí còn có thể bằng vào Thiên Đạo ý chí phá ta gông cùng xiềng xích, phá kén hóa điệp, điểm này mới là nguyên nhân khiến Kiếm Hoàng ở các giới tranh đua Kiếm Hoàng bảng.
Nghe Mộc Thanh Nguyên nói tới đây, Lục Thanh lúc này mới hiểu rõ, Kiếm Đạo một đường, cầu không phải hư danh, nếu thật chỉ vì hư danh, chỉ sợ Kiếm Hoàng bảng này cũng sẽ không có bao nhiêu ý nghĩa. Hiện giờ xem ra, trên Kiếm Hoàng bảng này, đích xác là tụ tập một trăm Kiếm Hoàng đại sư đứng đầu bốn giới, không thể khinh thường.
“Ngoài ra, còn có tông sư bảng, bên trong tụ tập năm mươi Kiếm Phách tông sư đứng đầu đại lục. Năm mươi Kiếm Phách tông sư này, liền có thể nói là nhân vật tuyệt đỉnh của đại lục.” Mộc Thanh Nguyên cảm khái nói: “Tông sư bảng, đồng dạng mỗi hai trăm năm lập lại môt lần, sau Kiếm Hoàng bảng năm năm, nhập bảng giả có thể khắc lên tông sư bia ở Tông Thiên Kiếm Nhai, cảm ngộ Thiên Địa áo nghĩa.”
Kiếm Hoàng bảng! Tông sư bảng! Trong lòng Lục Thanh thầm ghi nhớ, không thể không nói, chờ ứng phó xong Bạch Phát ma nữa, Kiếm Hoàng bảng này, hắn cũng muốn tranh, đồng thời, đó là vì Diệp lão tìm kiếm Vạn NIên Hoàn Hồn Thảo.
Tựa hồ là nói ra hứng thú, Mộc Thanh Nguyên lại nói: “Trừ bỏ hai bảng này ở ngoài, còn có thần thông bảng, Kiếm Khí bảng, Vân vân, tuy rằng không có nổi danh như hai bảng Kiếm Đạo, nhưng ở trong mắt rất nhiều kiếm gia vẫn là có chút chuẩn xác.”
Tựa như nghĩ tới cái gì, Mộc Thanh Nguyên lập tức nói: “Trước đó hai bảng Kiếm Đạo kỳ thật cũng không cần chờ đến hai trăm năm một lần tuần hoàn.”
“Không cần chờ hai trăm năm?” Lục Thanh kỳ quái nói.
“Không sai!” Mộc Thanh Nguyên nhìn Lục Thanh một cái thật sâu nói: “ Chỉ cần có thể thắng đại sư thậm chí tông sư bài danh trên bảng, tự nhiên có thể thay thế bài danh.”
Gật gật đầu nói như vậy, Kiếm Hoàng bảng này chẳng những là đề tên khó khăn, nghĩ muốn bảo trụ vị trí cũng là thiên nan vạn nan.
Theo Mộc Thanh Nguyên giảng thuật, trong thời gian nửa ngày, Lục Thanh cũng biết thêm được không ít. Kiếm Thần Đại Lục, tu vi không đến một trình độ nhất định, coi như là biết rất nhiều, cũng không có nửa điểm tác dụng.
Đến cuối cung, trầm ngâm một lát, Mộc Thanh Nguyên rốt cuột mở miệng nói: “Lục đại sư, nói đến, lần này Mộc mỗ tiến đến, trừ bỏ xem lễ ra, lại còn có một chuyện muốn nhờ.”
Trong lòng Lục Thanh vừa động nói: “Đại điện chủ cứ nói, đừng ngại!”
“Mộc mỗ muốn mời Lục đại sư theo chúng ta đi một chỗ bí cảnh.”
Bí cảnh!
Tử Dương Kiếm Hoàng cùng Tử Thiên Lôi nhìn nhau, hiển nhiên, hai người đều biết được bí cảnh là cái gì.
“Đại điện chủ, bí canh nhưng là sự tình trọng đại, để Lục Thanh đi, sợ là có chút không thích hợp?” Tử Dương Kiếm Hoàng có chút chần chờ nói.
Hơi hơi cười khổ một tiếng, Mộc Thanh Nguyên nói: “Kỳ thật nói đến, bí cảnh này cũng là muốn dựa vào Lục đại sư mới được, Mộc mỗ có chút hổ thẹn!”
Mọi người cũng nghe ra ý tứ của hắn, đích xác nếu không phải cần dựa vào Lục Thanh, chỉ sợ Mộc Thanh Nguyên tuyệt đối sẽ không mở miệng. Nhưng mà giờ phút này, Mộc Thanh Nguyên có thể thẳn thắn nói ra như vậy, cũng khiến mọi người nảy sinh hảo cảm.
Lúc này, Lục Thanh mở miệng nói: “Không biết có cái gì có thể dùng trên người Lục mỗ.”
Cũng không giấu diếm, Mộc Thanh NGuyên lập tức nói: “Tiến vào chỗ bí cảnh đó, cần người mang Hạo Nhiên Chính Khí mới có thể thông qua, hoặc là kẻ có Ma Diễm tích thiên cũng có thể hoành hành trong đó.”
“Lại có bí cảnh như thế?” Tử Dương Kiếm Hoàng kinh ngạc nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.