Bất Diệt Kiếm Thể

Quyển 4 - Chương 116: Kim ngọc mãn đường Thiên Lôi minh! (thượng)

Thập Bộ Hành

01/04/2013



Cái gì!

Nhị kiếp Kiếm Hoàng bị một kiếm chét chết!

Không riêng là bốn người Niếp Thanh Thiên, liền ngay cả Lục Thanh, trong lòng cũng chấn động lên. Nhị kiếp Kiếm Hoàng bị một kiếm chém chết, coi như là nhị kiếp Kiếm Hoàng yếu nhược nhất, có thể đạt tới Kiếm Hoàng vị nghiệp, đều là nhân vật tuyệt đỉnh được Thiên Đạo chiếu cố, tự thân sinh ra thần thông Kiếm Đạo, có thể một kiếm chém chết, trừ phi là tam kiếp Kiếm Hoàng có thể cầm cố không gian, mới có khả năng làm được.

Như vậy hiện giờ xem ra, bốn năm trước, Bạch Phát ma nữ kia ít nhất có thực lực tam kiếp Kiếm Hoàng.

“Bốn năm trước, chém chết, nhị kiếp Kiếm Hoàng --” Lục Thanh trầm ngâm hai câu, không nói gì.

Tử Thiên Lôi nói tiếp: “sau đó nghe nói lão tổ của Huyết Hải Môn tự mình xuất thủ, mới đem đánh lui. Nghe đồn, trong tay ma nữ đó là một cây kiếm địch đã nhập cấp Bạch Linh, thậm chí đã đạt tới thượng phẩm, mà nàng còn có được bí pháp ngự thú, có thể điều khiển lục gia Linh Thú, chính la thiên phẩm Ngự Thú sư. Cũng bởi vì thế, nàng mới có cơ hội thoát được một mạng.”

Theo Tử Thiên Lôi giảng thuật, thần sắc Lục Thanh càng ngưng trọng thêm. Ít nhất có thực lực của tam kiếp Kiếm Hoàng, thiên phẩm Ngự Thú sư, điều khiển Lục giai Linh Thú, trách không được, lúc trước Lang Nha Sơn, ma nữ có thể dễ dàng điều khiển Linh Thú.

Mãi đến giờ phút này mới biết ít tin tức, Lục Thanh mới chính nhận thức ma nữ này đáng sợ.

“Lục đệ, còn thời gian một năm rưỡi.” Dư Cập Hóa trầm giọng nói: “Nếu thật sự không được, vậy trước hết ly khai đi, dù sao tông môn sắp di chuyển, sớm muộn gì đều là phải đi.”

Lắc lắc đầu, Lục Thanh nói: “Là phúc, không phải họa, là họa tránh không khỏi, sớm muộn gì cũng tới, trốn được mùng một, không trốn được mười lăm. Huống hồ, tâm tư ma nữ này tàn nhẫn, nếu liên lụy tông môn, Lục gia ta thật có lỗi.”

“Nhưng mà Lục đệ, ngươi một mình một người!” Đoạn Thanh Vân có chút vội vàng nói.

Lục Thanh vừa mới vượt qua nhất trọng Lôi Kiếp, nghĩ muôn sau một năm rưỡi đánh bại tam kiếp Kiếm Hoàng, cho dù thiên tư ngộ tình tuyệt đỉnh, trên cơ bản là không có khả năng.

“Thiên Đạo có mắt, tự nhiên có lưu lại sinh cơ. Mọi người không cần lo lắng.” Lục Thanh lạnh nhạt nói.

Đến giờ phút này, sau khi biết được thực lực của Bạch Phát ma nữ, ngược lại Lục Thanh lại trấn tĩnh hơn, đôi con ngươi không có chút gợn sóng, thanh tịnh thấu triệt, tựa hồ có thể đem toàn bộ trước mặt nhìn thấu.

“Lục đệ ngươi có được hảo tâm tính!” Tử Thiên Lôi không khỏi cảm khái nói: “Lấy tâm cảnh của Lục đệ, sợ là có thể so với Kiếm Hoàng tiền bối đã qua tuổi giáp (hơn 60 tuổi), thật không biết, Lục đệ ngươi là như thế nào làm được. Tuổi như thế, liền có khí độ như vậy, trách không được có thể lưu Long khí, thành tựu chân long huyết mạch.”

Dừng một chút, Tử Thiên Lôi nói: “Lục đệ, yêu cầu kia của Thanh Phàm điện…”

“Đại điện chủ cùng Tử Hà Tông ta có ân, lại có nhiều giao hảo, bí cảnh này, tới kiến thức một chút cũng tốt, nói không chừng có thể đoạt được cái gì đó.” Lục Thanh đạm cười một tiếng mở miệng nói.

Trầm ngâm một lát, Tử Thiên Lôi mở miệng nói: “Lụ đệ, có chút lời nói, có thể có chút không lọt tai, nhưng mà ta vẫn muốn nói cho ngươi nghe.”

“Đại ca mời nói.”



Trong mắt tràn đầy tử mang, Tử Thiên Lôi nói: “Trước khi đạt tới Kiếm Phách, vẫn là ít cùng Kiếm Thần điện tiếp xúc.”

“Ít cùng Kiếm Thần điện tiếp xúc?” Lục Thanh ngẩn ra, lập tức nhìn thẳng Tử Thiên Lôi.

Cười khổ một tiếng, Tử Thiên Lôi nói: “Đây cũng là sư phụ ta nói với ta, hiện giờ các tông ở tứ giới cường thịnh, Kiếm Thần điện mơ hồ áp chế không được. Không thể không nói, liền phải có chút tác động không bình thường. Lòng người cách cái bụng, Lục đệ cùng bọn họ ở chung, phải thật cẩn thận. Cần biết, trên đời này, ít có không làm mà hưởng, cũng ít có không hiểu, không cầu hồi báo ân huệ.”

Gật gật đầu, Lục Thanh có chút cảnh tỉnh nói: “Đa tạ đại ca chỉ điểm.”

Phất phất tay, Tử Thiên Lôi nói: “Ngươi ta hiện giờ đã kết bái huynh đệ, tự nhiên có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, làm đại ca, ta há có thể đứng không nhìn ngươi gặp nạn. Những lời cảm tạ về sau từng nhắc lại.”

Trên mặt lộ ra ý cười, Lục Thanh cầm lên ba vò Thanh Dương liệt tửu còn sót lại trên bàn nói: “Tốt lắm, việc này trước không nói, uống rượu.”

“Hảo, uống rượu!” Năm nhìn Niếp Thanh Thiên nhìn nhau, đồng thời phát ra tiếng cười to.

Bên trong sáu người, tuy rằng Tử Thiên Lôi mời là lần đầu tiên gặp mặt nhưng mà mọi người tính tình hợp nhau, rất nhanh liền quen thuộc.

Mặt trời chiều ngã về tây, ánh nằng mặt trời chiếu vào trong đại điện, đem mọi người nhuộm dần trong đó.

“Lục đệ, can nương người….” Rượu đủ một tuần, Dư Cập Hóa mở miệng nói.

Lắc lắc đầu, Lục Thanh nói: “Có lẽ qua mấy ngày liền tốt thôi.”

Nói cũng chỉ là có nói như vậy, Lục Thanh cũng minh bạch. Cha hắn, Lục Vân đã tiêu tán một chút chân linh còn sót lại, từ nay về sau phi hồi yên diệt, Mẹ hắn hiện giờ cũng sơ ngưng Kiếm Chủng, tự nhiên có thể có chút cảm ứng, như thế nào có thể không đau thấu nội tâm. Chỉ là thống khổ tới có chút không hiểu, không có đạt tới Kiếm Hồn, cũng không có thể minh bạch nguyên nhân bên trong.

Trong lòng thầm thở dài một hơi, Lục Thanh cũng không tính toán đem việc này nói cho mẹ hắn. Hắn rất roc ràng tính tình của mẹ mình, ở mặt ngoài thì nhìn qua kiên cường kiên nhẫn, tính tình nhu hòa, nhưng mà bên trong nội tâm cương liệt vô cùng, nếu một khi biết cha hắn Lục Vân hội phi yên diệt, tất nhiên muốn tự tử cùng theo.

Sáu người cứ như vậy nhất trực uống rượu, lúc sau, lục thanh lại sai Thú Nguyên đem Thanh Dương liệt tửu năm trăm năm trân quý cất dấu kỹ ra. Tu vi sáu người đều có tu vi cao thâm, uống xong vài vò rượu cũng không một chút vấn đề, mãi đến khi vầng trăng lên cao, năm người mới được an bài đến sương phòng ngồi xuống tĩnh tu.

Ngồi xếp bằng ở bên trong chủ sương phòng, Lục Thanh ngưng thần suy nghĩ, đêm tâm bình tĩnh trở lại, giết chóc ý chí bởi vì lục thiên thư mà sinh ra cũng dần dần tiêu giảm tán đi.

Tay phải vung lên, một tầng pháp tắc thần quang màu tím bạc tức khắc đem toàn bộ sương phòng bao phủ, coi như là Lục Thanh lấy Luyện Hồn quyết luyện ra hồn thức kim hôi sắc, cũng khó có thể bắn xuyên quan, Lục Thanh cũng không lo lắng có người nhìn trộm, lấy tu vi hồn thức của hắn hiên giờ siêu việt nhị kiếp Kiếm Hoàng, trừ phi là tam kiếp Kiếm Hoàng trở lên, Lục Thanh tự tin, không ai có thể tránh được Chân Long Nhãn của hắn.

Giờ phút này, xuất hiện ở trước mặt Lục Thanh là Luyện Tâm Kiếm, còn có Thạch Kiếm, trước đó xuất hiện quỷ dị, Kiếm Cốt của Nhân Đạo tông sư lấy được ở Liên Vân Sơn Mạch, mẫy cỗ Kiếm Cốt của Kiếm Hoàng, còn có một viên Hồn Thạch của tông sư, trừ những thứ này ra, còn có hai chiếc hộp ngọc, bên trong là Vạn Niên Bất Tử Căn cùng Trường Sinh Thảo.

Những thứ này, chính là trước đó Diệp lão từ bên trong Không Giới thoát phá mang ra, những thứ khác như một ít đan dược, Thú Đan, Thần Kiếm tất cả đều rơi vào bên trong Động Hư Không Gian . HIện giờ có lẽ sớm bị không gian kia loạn lưu giảo toái, hóa thành bột mienj.

Nhìn thấy những đồ vật trước mặt, Lục Thanh không bi không mừng.Tuy rằng vài thứ kia có chút đáng tiếc, nhưng mà một ít tất yếu, đan dược đối với hắn vô dụng, hắn sớm đã giao cho mẹ hắn, bên trong đó bao gồm Phá Chướng đan cùng Duyên Thọ Đan. Những cái khác như là một ít Thần Kiếm cùng Thú Đan, Thần Kiếm thì đối với hăn cũng vô dụng, về phần Thú Đan tuy rằng đáng tiếc, nhưng mà nếu mất đi. Lục Thanh cũng không có lộ ra thần sắc đau lòng nào.

“Ngươi nên đem Luyện Tâm Kiếm một lần nữa hồi luyện.” Trong đầu, Diệp lão mở miệng nói.

“Hồi luyện?” Lục Thanh nghe vậy sửng sốt.



“Không sai Kim Thiên Kiếm Thể tuy rằng mạnh mẽ, nhưng vẫn chịu không được Động Hư Không Gian cùng pháp tắc trùng kích. Có một thanh Thần Kiếm Tốt, trước khi ngươi đạt tới Bạch Linh Kiếm Thể, vẫn là có chỗ trọng dụng.”

Thoáng trầm tư một lát, Lục Thanh liền đem Luyện Tâm Kiếm thu vào trong tay, nhẹ nhàng mà vuốt ve lên. Lại nói đến, Luyện Tâm Kiếm, bắt đầu từ lúc trước, khi hắn mới vào Triêu Dương Cung, liền nhất trực làm bạn với hắn. Từ thanh kiếm tam phẩm bé nhỏ không đáng kể, hiện giờ nhất trực tăng lên trình độ thần Kiếm cấp Thanh Phàm đỉnh cấp, biến hóa bên trong, chỉ sợ là Hoàng Lão lúc trước cũng không thể tưởng tượng được.

Xem ra phải đi một chuyến.

Ngày thứ hai, Lục Thanh phân phó Thúc Nguyên đem Thanh Hỏa Tinh Kim Lô uẩn dưỡng cho tốt Hỏa chủng, rồi liền ly khai.

Năm ngày sau, Lục Thanh mang theo một thân Địa Hỏa khí nhàn nhạt trở về, lại tiến nhập vào bên trong kiếm khố, lấy ra mấy khối chú tài đã ngoài năm trăm năm.

Những chú tài đó, là tích lũy ngàn năm của Lục gia hắn.

“Ngươi muốn chú kiếm!” trong sân, Tử Thiên Lôi trầm giọng nói.

“Không sai, Luyện Tâm Kiếm hiện giờ không thích hợp, cũng đến lúc tăng lên rồi.” Lục Thanh ứng thanh nói.

“Tốt lắm!” Tử Thiên Lôi gật đầu, lập tức từ bên trong Không giới lấy ra một thanh Thần Kiếm màu tím đưa cho Lục Thanh, đúng là lúc trước tại Kiềm Hồn chiến trường Lục Thanh đã tặng cho, chỉ là hiện tại Tử Thiên Lôi thành tựu Kiếm Hoàng, thanh Thần Kiếm này cũng không còn thích hợp.

“Thanh Thần Kiếm này là thuộc tính Thiên Lôi thuần khiết, cũng là do người đúc, nếu có thể hồi luyện cho nó đi, ta về sau lại có thể dùng nó.”

Bên cạnh, hai mắt mấy người Niếp Thanh Thiên đều sáng ngời. Bọn họ biết, Luyện Tâm Kiếm của Lục Thanh đã đạt tới cấp Thanh Phàm đỉnh phong, lại tăng lên, kia phải nói --,

Thần Kiếm cấp Kim Thiên.

Trong lòng bốn người kinh hô.

“Lục đệ, là ngươi nói, ngươi hiện giờ có thể đúc Thần Kiếm cấp Kim Thiên?” Niếp Thanh Thiên nhịn không được mở miệng hỏi.

Gật gật đầu, Lục Thanh nói: “Chú nghệ ta đã sớm đạt tới, chỉ là mãi mãi không đủ chú tài. Lúc trước cảnh giới không đủ, nhất pháp thông, vạn pháp thông, Vạn Pháp Quy Tông, cảnh giới Kiếm Đạo tiến bộ, chú kiếm chi đạo ta cũng có rất nhiều tâm đắc. Thần Kiếm cấp Kim Thiên hẳn là không có vấn đề.”

Nói tới đây, Lục Thanh hướng tới bốn người Niếp Thanh Thiên nhìn thoáng qua, nói: “Nhị ca, tứ ca, Thần Kiếm các ngươi, ta có thể giúp tăng lên, nhưng mà tam ca ngũ ca hiện giờ đã muốn đủ dùng rồi, cảnh giới không đủ, quá ỷ lại vào ngoại vật là không có lợi.”

Có chút thất vọng bĩu môi, bất quá Đoạn Thanh Vân không nói gì thêm, hắn biết Lục Thanh nói tuyệt đối so với tông chủ muốn chính xác hơn. Thanh kiếm cửu phẩm đối với hắn cùng với Dư Cập Hóa hiện giờ mà nói đích xác là đủ rồi.

“Linh nhi.” Phút chốc, Lục Thanh nhẹ giọng kêu. Tuy là nhẹ giọng, nhưng mà thanh âm lại vững vàng truyền khắp toàn bộ Lục phủ.

“Sư phụ!” Hoàng Linh Nhi đi vào phụ cận.

“Ngươi đi Phiêu Miểu Phong một chuyến, hướng Minh sư tổ ngươi cầu chút hàn tuyền trong trung tâm Bích Hàn đầm.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Kiếm Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook