Quyển 4 - Chương 63: Năm người kết bái
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Trấn Triêu Dương.
Hiện giờ Trấn Triêu Dương đã mở rộng đến phạm vi mười dặm, hoàn toàn có thể sao được với một thành nhỏ. Con đường làm bằng Bạch Thạch chỉnh tề, vô số trà lâu, quán xá mọc lên. Bên trong phường thị đầy ắp tiếng ồn ào, từ trên không nhìn xuống, cơ hồ cách năm bước là có một người.
Lăng không đứng ở trên hư không, Lục Thanh lẳng lặng nhìn xuống trấn Triêu Dương. Đại thế của Lục gia hắn lúc trước đã cùng với đại thế tông môn nối tiếp với nhau, hiện giờ tông môn thành công tiến giai, đại thế của Lục gia hắn cũng đồng thời tăng lên.
Đại thế này, cho dù năm tòa thành chính cũng không hè kém hơn.
Cái gọi là đại thế, tuy rằng nói đến là hư vô mơ mịt, nhưng trong mắt Đại Sư cảnh giới kiếm Hồn cũng là tồn tại chân thật, đó là xu hướng của một loại Thiên Đạo vận chuyển, nhân quả ở bên trong tuy rằng nhìn không ra, nhưng cũng ảnh hưởng tới trạng thái của mọi người.
Thân hình chợt lóe, không có bất luận kẻ nào phát hiện, thân hình Lục thanh đã xuất hiện trước cửa Lục phủ.
“Gia chủ!” Hai gã thủ vệ mặc võ y màu đen đại biểu cho tu vi Kiếm Giả chấn động, vội khom mình hành lễ nói, trong ánh mắt hai người tràn ngập kính sợ.
Hai người này, Lục Thanh đều không có gặp qua, bọn họ thế nhưng đều có tu vi Kiếm Giả, tuổi tác nhiều nhất chỉ mới trưởng thành. Khi nào thì Lục gia hắn có Kiếm Giả trẻ tuổi như thế?
“Các người là đến đây từ lúc nào?”
‘Hồi gia chủ, hai người thuộc hạ thế từ Hoàng Phủ gia!” Hai gã Kiếm Giả trể tuổi nhìn nhau, vội vàng khom người đáp.
“Hoang Phủ gia?” Lục Thanh nghe vậy sửng sốt xem tư chất cùng tu vi của hai người này, chỉ sợ là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Hoàng Phủ gia, như thế nào lại tới Lục gia hắn làm thủ vệ.
Gật gật đầu, Lục thanh không nói gì, lập tức hướng tới trong phủ đi đến, một trong hai gã liền chạy vào trong thông báo.
Thông báo vừa ra, cả Lục phủ liền náo loạn hẳn lên. Mà Lục Thanh chú ý tới, trong khoảng thời gian hắn đến Kim Thiên giới một chuyến, Lục gia hắn lại tăng thêm rất nhiều người. Hồn thức Lục Thanh vừa đảo qua một vòng, liền thấy có rất nhiều người trẻ tuổi, vô luận nam hay nữ đều có tư chất không sai, dĩ nhiên đều đã Trúc Cơ tụ nguyên, trở thành Kiếm Giả.
“Thanh nhi!” Vào đại viện, đứng đầu nghênh đón là thái phu nhân Lục gia, Nhan Như Ngọc.
Theo Lục Thanh thành tựu Kiếm Tông Đại Sư, thân phận Nhan Như Ngọc cũng tăng lên như diều gặp gió. Cho dù hiện giờ năm gia chủ của năm đại gia tộc, gặp mặt cũng là cung kính vô cùng. Bình thường Kiếm Chủ chuẩn Đại Sư trước mặt nàng, cũng khách khí dị thường.
“Mẹ!” Nhìn thấy Nhan Như Ngọc, Lục Thanh lập tức khom mình nói.
“Trở về là tốt rồi, vào nhà rồi nói.” Trên mặt Nhan Như Ngọc đầy ý cười, mấy người Thúc Nguyên bên cạnh cũng cung kính tránh đường.
Tiến vào đại sảnh, chỉ có Nhan Như Ngọc cùng Lục Thanh, mà Thúc Nguyên cùng mười tên thủ vệ đứng canh giữ bên ngoài đại sảnh. Về phần Dịch lão, bận việc sinh ý của gia tộc, bình thường đều ở trong phường thị, trở về còn cần thời gian.
Chuyện tiến vào Kim Thiên giới, Lục Thanh chỉ đại khái tự thuật một chút, trọng yếu nhất là hắn không muốn mẹ hắn phải lo lắng. Bất quá đối với chuyện Lục Thiên Thư, Lục Thanh cũng không có bất kỳ dấu giếm gì, trong lòng hắn đồng dạng có rất nhiều nghi hoặc.
“Lục Thiên Thư?” Nhan Như Ngọc nhíu mày, lâm vào trong trầm tư.
Nửa nén hương sau, Nhan Như Ngọc lắc đầu, nói: “Về Kiếm Hoàng Lục Thiên Thư năm trăm năm trước, cũng là cha ngươi lật xem điển tịch mới biết được, còn những cái khác bên trong gia tộc cũng không có ghi chép được. Hơn nữa lúc trước Lục Thiên Thư bị trục xuất khỏi gia tộc, liền vẫn không có trở về. Rốt cuộc chuyện phát sinh bên trong đại lục của người vẫn không có bất cứ điển lục nào nhắc đến.”
Mặc dù có chút thất vọng, nhưng đáp án như vậy cũng là hợp tình hợp lý.
Hai trăm năm trước, Kiếm Hoàng Lục Thiên Thư vẫn lạc ở Kiếm Hồn chiến trường. Tâm ma khi dẫn động sinh ra Ma Vô Thường, Kiếm Linh của ma kiếm, tính ra Lục Thiên Thư cũng sống hơn ba trăm tuổi, mặc dù có chút kinh ngạc nhưng Lục Thanh vẫn có thể lý giải.
“Gia chủ, thái phu nhân!” Lúc này, thanh âm Dịch lão từ ngoài phòng vang lên.
“Dịch lão mời vào.” Lục Thanh đi tới trước đại sảnh, đón Dịch Vân vào đại sảnh.
“Gia chủ người muốn lão nhân chết a!” Nhìn thấy Lục Thanh tự mình ra đón, lại nghĩ đến thân phận Lục Thanh hiện giờ là Kiếm Tông Đại Sư, trong lòng Dịch Vân không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi.
“Dịch lão cả đời vì Lục gia chúng ta, việc này chỉ là chuyện nhỏ thôi!” Lục Thanh nói xong dẫn Dịch lão vào một cái ghế ngồi xuống, mới trở lại ngồi bên cạnh Nhan Như Ngọc.
Trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng, Dịch Vân cũng không hề chối từ liền ngồi xuống.
“Dịch lão, sinh ý của Lục gia ta, trong vòng ba năm đều dần dần thu lại đi.”
“Thu lại?” Dịch lão sửng sốt, lập tức nói: “Gia chủ, chuyện này…?”
“Còn không đến bốn năm nữa, tông môn sẽ di chuyển!”
“Di chuyển?” Hai mắt Dịch lão sáng lên nói: “Không sai, không đến bốn năm nữa, Tử Hà tông ta toàn bộ sẽ tiến vào Kim Thiên giới.”
“Bốn năm!” Hai mắt Nhan Như Ngọc cũng sáng ngời, nói: “Tông môn cấp Kim Thiên, sau khi tiến vào Kim Thiên giới mới xem như danh phủ kì thực.”
“Không sai, xem ra, trong vòng ba năm này, tông môn sẽ thu hồi dần các thế lực!” Dịch lão trầm giọng nói: “Bất quá có thời gian ba năm cũng đã đủ rồi!”
Trong lòng vừa động, Lục Thanh lập tức nói: “Những người trẻ tuổi ở trong phủ là có chuyện gì vậy?”
Nhan Như Ngọc nói: “Đây đều là ý nguyện của các đại gia tộc, đem người trẻ tuổi đưa tới Lục phủ chúng ta lịch lãm, ý tứ bên trongm chắc ngươi cũng có thể đoán được.”
Nghe Nhan Như Ngọc nói như thế, Lục Thanh coi như là minh bạch, các thế lực lớn trong vòng tông môn hành động như thế, cũng là coi trọng thực lực cùng địa vị hiện giờ của hắn.
Bên trong hàng ngũ đệ tử cùng một thế hệ, Lục Thanh có thể xem như một nhân vật truyền thuyết. Hoàng Linh Nhi được hắn thu làm đệ tử, hiện nay cũng là khôi thủ trong đời đệ tử tiếp theo, cái đó khiến cho tâm tư của tất cả gia chủ cùng trưởng lão các gia tộc bị lay động, vì thế lúc Lục Thanh đi Kim Thiên giới, rốt cục cũng có động tác.
Cơ hồ từng thế lực đều là không hẹn mà gặp, đều đem huyết mạch đệ tử kiệt xuất phái đi ra, tiến vào Lục phủ lịch lãm. Cho dù chỉ làm một số việc nhỏ, nhưng như vậy chẳng những ma luyện tâm tính, mà nếu có một ngày may mắn được Lục Thanh chỉ điểm hoặc thu làm đệ tử, thì một bước lên trời cũng không quá đáng.
Tâm tư của các thế lực này cũng đơn giản không có chỗ nào qua, Nhan Như Ngọc cũng không có ngăn cản, cho nên vừa rồi ở trước Lục phủ, Lục Thanh mới có thể nhìn thấy hai gã Kiếm Giả trẻ tuổi đứng canh cửa.
Giờ ngọ ngày hôm sau.
Tầng ba của Triêu Dương hiên chỉ có một cái bàn, tại đó có năm thanh niên ngồi chung quanh. Trên bàn xếp hơn mười vò rượu, hương rượu nồng đậm phiêu tán ra truyền khắp cả tửu lâu. Hôm nay trấn Triêu Dương im lặng dị thường, bên trong cả tầng ba cũng chỉ có năm người thanh niên này.
“Kiếm hữu, có cơ hội, chúng ta thật muốn kiến thức một phen.” Đoạn Thanh Vân há miệng uống hết một chén Thanh Dương Liệt tửu, khuôn mặt ửng hồng, mùi rượu trên người không có dựa vào Kiếm Nguyên áp chế. Trừ bỏ Lục Thanh có được Kiếm Thể cấp Kim Thiên tự động rèn luyện, bốn người còn lại, trên mặt đều hiện ra men rượu.
“Tử Thiên Lôi, người này thật ra cùng Thiên Diệp ngươi có chút giống nhau.” Dư Cập Hóa cười nói.
“Ân, nghe Lục Thanh nói như thế, ta cũng muốn trông thấy người này, nhân vật như thế, không thấy thật sự đáng tiếc.” Trực tiếp nâng cả vò rượu lên uống, Niếp Thanh Thiên mở miệng nói.
Phút chốc, trong lòng Lục Thanh vừa động, ngẩng đầu nhìn bốn người Niếp Thanh Thiên liếc mắt một cái, trong lòng sinh ra một ý niệm.
“Không bằng, chúng ta kết thành huynh đệ đi!”
Không bằng, chúng ta kết thành huynh đệ đi!”
Bốn người Niếp Thanh Thiên nghe vậy ngây ngẩn cả người. Quan hệ của năm người tuy rằng đã trải qua nhiều năm khảo nghiệm, nhưng nói là có cái gì xác định quan hệ, bọn họ cũng không nghĩ tới. Hiện giờ, Lục Thanh trở thành Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, bốn người có nghĩ tới cũng không nói ra, lúc này do chính miệng Lục Thanh nói, cũng khiến trong lòng bốn người chấn động.
“Tốt!” Tâm tính Đoạn Thanh Vân vẫn như trước, vừa nghe Lục Thanh đề nghị liền vô cùng hưng phấn nói.
Ba người Triệu Thiên Diệp nhìn nhau, đều là gật gật đầu.
Lúc này, năm người đem tất cả những thứ trên mặt bàn loại bỏ, trên mặt đất xép hương án, cùng với năm bát rượu, bên trong mỗi bát rượu, mỗi người lần lượt nhỏ một giọt máu tươi. Đến lượt Lục Thanh nhỏ ra một giọt máu tươi, bên ngoài có một tầng kim mang nhàn nhạt, cùng với mùi hương thanh mát.
Lục Thanh thành tựu Bán Long thân, một thân máu tươi theo chân long huyết mạch đã sơm hóa thành long huyết, hơn nữa Tử Hoàng Kiếm Thân kinh mỗi một tầng tiến bộ đều là hấp thu đại lượng tinh nguyên linh vật. Có thể nói một thân khí huyết hiện giờ của Lục Thanh, đã hoàn toàn không thua vô số vạn năm linh dược. Một giọt máu tươi tuy rằng không đạt tới trình độ vạn năm linh dược, nhưng bằng với nghìn năm linh dược vẫn là dư dã.
Cũng không có nói cái gì, năm người đem bát rượu trên mặt đất bưng lên.
“Trời đất làm chứng, ta Lục Thanh.”
“Niếp Thanh Thiên!”
“Triệu Thiên Diệp!”
“Dư Cập Hóa!”
“Đoạn Thanh Vân!”
“Hôm nay kết thành huynh đệ, họa phúc cùng hưởng, không cầu sinh cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm.”
Nụ Hồng Trắng Ngẩn Ngơ Xuân Mười Chín
http://truongton/forum/attachment.php?attachmentid=56772&stc=1&thumb=1&d=1300126068
Nhớ én CHợt Về Mang Đến Tuổi Đôi Mươi
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.