Quyển 5 - Chương 117: Ngân hà mầu xanh
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Trong không gian Động Hư tối đen, giờ phút này có một thanh thần kiếm màu trắng tinh thuần bay trong hư không, trên chuôi kiếm còn có một nữ tử áo xanh vẻ mặt ngơ ngác khó tin. Giờ phút này, từ thanh thần kiếm phong thái cổ xưa trước mặt nàng, một tầng khí Phong Mang màu trắng tinh thuần trân ngập xung quanh. Nhưng đạo không gian loạn lưu tấn công tới giống như đánh vào một chiếc gối bông mềm mại, giạt ra hai bên.
Giờ phút này, một tiếng long ngâm kinh thiên từ phía sau vọng tới. Huyền Băng Hải Long Thú kia quả nhiên đã đuổi theo vào trong không gian Động Hư. Đến lúc này Hàn Lâm Lang mới nhìn rõ ràng, rốt cục đó là một hung thú khổng lồ tới mức nào.
Thân hình nó to chừng ngàn trượng, kéo dài vài dặm. Trên thân khống lổ, đôi mắt rồng đỏ như máu toát ra hung quang tàn bạo. Ưu thế của hung thú bát giai đỉnh phong, chỉ cẩn liếc mắt một cái cũng khiến cho tâm thần Hàn Lâm Lang chấn động, không thể khống chế.
Huyền Băng Hải Long Thú Thật ra là một nhánh phụ của Chân Long nhất tộc. Ở thời kỳ thượng cổ Man Hoang, có một loại hung thú hiếm thấy là Huyền Băng Thiên Xà thất giai, chuyên sinh sống trong lòng biển, thân hình khổng lồ, sở trường về khí Huyền Băng. Sau khi nó kết hợp với huyết mạch Chân Long, sinh ra Huyền Băng Hải Long Thú tự nhiên hùng mạnh vô cùng. Vừa mới sinh ra đã có tu vi tứ giai, sau khi trưởng thành có thể dễ dàng đạt tới bát giai. Tuy rằng thực lực của nó so ra kém hơn Chân Long nhất tộc, nhưng ở một vài phương diện lại vượt trội hơn.
Lúc này bay trong không gian Động Hư, trên người Huyền Băng Hải Long Thú giống như được bao phủ một lóp màng da màu trắng. Màng da này vô cùng trơn tuột, dù là không gian loạn lưu công kích vào cũng giống như nước chảy lên ngọc thạch bóng loáng nhẵn nhụi vẹt sang hai bên.
Linh Vực Huyền Băng mở ra bao phủ toàn thân, hung thú này không hổ là hung thú hùng mạnh đã xuất hiện từ Thời kỳ thượng cồ Man Hoang. Tuy rằng nó chưa đột phá tới cửu giai, nhưng nhờ vào linh niệm hùng mạnh và mấy vạn năm lãnh ngộ khí Huyền Băng, cho nên Linh Vực mở ra bao trùm trong phạm vi hai ngàn dặm. Dù là Linh Vực của Kiếm Tôn mà khi trước Lục Thanh đã gặp qua ở Hư Không Kiếm cốc, bất quá cũng chỉ như vậy mà thôi.
Linh Vực của nó bao trùm cả hai ngàn dặm, trong lúc bay xuyên qua không gian Động Hư cũng hai ngàn dặm này, suýt chút nữa bao trùm cả Hàn Lâm Lang vào trong đó.
Không gian Động Hư thuộc về đây biển. Huyền Băng Hải Long Thú ở trong này như cả gặp nước, mà thần kiếm do Lục Thanh biến thành lại cảm nhận được sức cản như đang bay trong nước. Cũng phải biết rằng, đây là ảnh hưởng của thế giới Thiên Đạo đối với không gian Động Hư này, tuy rằng không lớn, nhưng vào thời khắc mấu chốt cũng đủ để mất mạng.
Pháp tắc Phong Lôi màu tím trắng nổi lên, chỉ trong thoáng chốc, khí Động Hư mênh mông cuồn cuộn hội tụ lại. Ngay tức khắc, tốc độ của thần kiếm Bạch Linh do Lục Thanh biến thành lại tăng lên. Giờ phút này, chỉ trong nháy mắt đã vượt qua hai ngàn dặm.
Đồng thời Huyền Băng Hải Long Thú sau lưng hai người cảm thấy hết sức buồn bực, bởi vì nó cảm nhận được một cỗ pháp tắc quỷ dị va chạm vào Linh Vực của nó. Trong nháy mắt pháp tắc va chạm, khiến cho Linh Vực của nó có dấu hiệu muốn tán loạn, lực pháp tắc ngưng tụ thành Linh Vực có chiều hướng trở về thiên địa.
Tuy nhiên cũng may Linh Vực của nó đã tích lũy mấy vạn năm, lực pháp tắc kiên cố vô cùng, ngưng thành một thể, trong nháy mắt đã phá hủy lực pháp tắc kia sạch sẽ. Dù là như vậy, nó phải ngừng lại một lần hô hấp, trong thời gian này, nó lập tức mất đi tung tích của hai người Lục Thanh.
Tiếng long ngâm giận dữ của nó vang lên trong không gian Động Hư, ngay cả không gian loạn lưu cũng rung động. Uy lực của hung thú bát giai quả nhiên kinh thế hãi tục.
Mà giờ phút này, ở một đầu khác của không gian này, Lục Thanh Hóa Thân Thành Kiếm mang theo Hàn Lâm Lang trên lưng bay nhanh như chớp, pháp tắc Phong Lôi hấp thu khí Động Hư. Trong lúc nhất thời, tốc độ của hắn đạt tới đỉnh cao chưa từng có từ trước tới nay. Chỉ qua thời gian tàn nửa nén nhang, không biết đã bay qua bao nhiêu ngàn dặm không gian, mãi đến khi trước mặt xuất hiện một mảnh Ngân hà màu xanh nhạt.
Nói là Ngân hà, thật ra là do vô số hòn đá màu xanh to bằng bàn tay tụ tập lại. Dù là như vậy, từ xa nhìn lại vẫn hết sức rung động lòng người. Mảnh Ngân hà màu xanh này có chu vi chừng trăm dặm, hơn nữa, trong mảng không gian Động Hư này, không gian loạn lưu không thể làm tồn thương tói nó mảy may nào. Chúng vừa tới gần, tựa như gặp phải một bức tường ngăn cách vô hình, lập tức dội ngược trở lại.
- Đó là cái gì, đẹp quá. ..
Mắt Hàn Lâm Lang chớp động, bị cảnh đẹp trước mắt thu hút. Mà Lục Thanh cũng ngừng thân kiếm lại, sau một trận ánh sáng trắng chớp động, lập tức khôi phục lại hình người.
Nhìn dải Ngân hà do nhưng hòn đá màu xanh hợp thành trước mặt, vẻ mặt Lục Thanh cũng tỏ ra bàng hoàng ngơ ngác, hắn cũng không nhìn ra nhưng hòn đá này là thứ gì.
Bất quá nếu có thể tồn tại trong không gian Động Hư. vậy chắc chắn không phải là vật tầm thường, tối thiểu cũng có phẩm chất không thua gì thần kiếm cấp Kim Thiên.
- Đá xanh này tràn đầy khí hệ Thủy, rốt cục là loại đá gì vậy?
Vè mặt Hàn Lâm Lang cũng tò ra ngơ ngác, dường như là phát hiện ra chuyện gì vô cùng thú vị, dưới khí Phong Mang của Lục Thanh bao phù, bèn thò tay ra sờ vào một hòn đá.
-Ong. ..
Lập tức một tiếng kiếm ngâm vang lên hét sức kinh người
- Cẩn thận!
Lục Thanh chấn động, vội vàng kéo Hàn Lâm Lang lại, đông thời kiếm chỉ lăng không điểm ra một cái.
-Phập. ..
Một làn khói xanh rõ ràng hiện ra trước người Lục Thanh, mà toàn thân Lục Thanh như vừa bị sét đánh, bay ngược ra sau vài dặm mới có thể ngừng lại.
- Đá này thật là đáng sợ. Lục Thanh, ngươi có sao không?
Dường như Hàn Lâm Lang cũng biết do mình lỗ mãng, gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng. Nhưng giờ phút này Lục Thanh không hề để ý đến nàng, mà nhìn chăm chú vào dải Ngân hà màu xanh phía trước.
Chân Long Nhãn của Lục Thanh mở ra, kiếm quang màu tím trắng trong mắt bốc lên. Chỉ trong thoáng chốc. Hàn Lâm Lang nhìn thầy lập tức có cảm giác như mình vừa bị nhìn thấu. Kiếm quang màu tím trắng kia tựa như nhiều thanh thần kiếm xuyên phá hư không, đâm sâu tận đây lòng.
- Đây là loại nhãn quang gì vậy?
Hàn Lâm Lang vô cùng kinh hãi theo trí nhớ của nàng, dù gia gia mình cũng chưa chắc có được ánh mắt như vậy.
Thế nhưng đúng lúc ánh mắt Lục Thanh chiếu tới dải Ngân hà kia, toàn bộ Ngân hà dường như vừa bị thứ gì đó kích thích, nháy mắt phóng ra linh quang kinh người, linh lực hệ Thủy bốc lên cao, hoành hành ngang ngược trong phạm vi ngàn trượng không gian.
Biến hóa xảy ra đột ngột khiến cho Lục Thanh cũng phải chấn động tâm thần. Bởi vì giờ phút này, hắn cảm nhận được một cỗ Kiếm Ý kinh người bốc lên. Kiếm Ý này như có như không, nhưng Lục Thanh có thể khẳng định, rất nhanh Kiếm Ý này sẽ hiện ra, chém tất cả sinh linh trước mặt thành bột mịn.
Uy áp vô hình chắn nhiếp hư không, trong không gian Động Hư, một mảng không gian loạn lưu bị đè nén đình trệ giữa không trung.
Biến hóa xảy ra bất thình lình khiến Lục Thanh trở tay không kịp. Giờ phút này dù là khí Phong Mang cũng bị đè ép trong phạm vi chừng một trượng, cả không gian như bị giam cầm, không thể động đậy mảy may.
Lục Thanh tiếp dẫn pháp tắc Phong Lôi, cũng không bị không gian Động Hư này cách ly, trên người lập tức trở nên nhẹ bỗng, nhưng vẫn có lực giam cầm rất lớn tác dụng trên người. Lục Thanh biết đây có lẽ là do luồng Kiếm Ý kia dẫn động nên khí Động Hư đè ép hư không, nếu không nhờ hắn có được pháp tắc Phong Lôi, hơn nữa đã thoát ra ngoài Thiên Đạo, e rằng không bao lâu nữa, hai người bọn hắn khó lòng thoát chết.
Mà giờ phút này ở phương xa, một tiếng long ngâm bạo ngược cuồn cuộn truyền tới, sóng âm mạnh mẽ chấn động hư không. Uy thế kinh khủng của nó không kém Kiếm Ý kia khi nãy chút nào.
- Không xong. Huyền Băng Hải Long Thú kia đã phát hiện ra biến hóa ở đây!
Sắc mặt Hàn Lâm Lang trắng bệch, trước mặt hung thú bát giai đỉnh phong, nàng chỉ có thực lực tu vi là nhị kiếp Kiếm Hoàng, căn bản không có tác dụng gì. Nếu không nhờ có Lục Thanh, chỉ có kết cục duy nhất là chết.
Từ trong xương tủy, dường như có cảm giác uy nghiêm bị chọc giận. Lục Thanh nhướng mày, sau đó ngửa mặt lên trời thét dài.
Tiếng kiếm ngâm vang dội truyền khắp hư không, dần dần hóa thành tiếng long ngâm mênh mông cuồn cuộn. Tiếng long ngâm xuyên phá hư không, sóng âm màu vàng tím từ miệng Lục Thanh khuếch tán ra hết sức rõ ràng, dường như bị một sức mạnh vô hình ràng buộc, sau khi xông ra ngoài xa mười mấy dặm, ngưng kết thành một Âm long màu vàng tím dài ngàn trượng.
Long Vương này thuần túy do sóng âm ngưng kết mà ra, toàn thân toát ra long uy y như thật, đồng thời còn toát ra khí Phong Mang linh hoạt sắc bén.
- Ầm. ..
Dưới uy thế hùng mạnh, Huyền Băng Hải Long Thú vốn xuất hiện ngoài mấy trăm dặm xa lập tức sửng sốt, nhìn hư ảnh Long Vương rất lớn kia một lúc. Sau đó nó lại cất lên một tiếng long ngâm giận dữ, tiếng long ngâm này không hề gò bó không ngờ đã xông phá uy áp Long Vương của Lục Thanh, sau đó xông về phía hai người.
Lục Thanh biến sắc. Huyền Băng Hải Long Thú này đạt tới bát giai, huyết mạch trên người đã ngưng đọng thành một thể, trải qua pháp tắc ngưng luyện, dù là huyết mạch Chân Long của hắn cũng không thể trấn áp nó. Lục Thanh chấn động tâm thần, ngẩng đầu nhìn Ngân hà màu xanh trước mặt, cười lạnh một tiếng, phất tay mở ra một khe nứt không gian trước mặt.
-Đi!
Dứt lời bên mang Hàn Lâm Lang chui vào trong.
Mà lúc này, bên trong Ngàn hà trăm dặm. Kiếm Ý kinh người ẩn nhẫn hồi lâu rốt cục bộc phát. Một thanh cự kiếm cao chừng vạn Trượng ngưng tụ trên Ngán hà. Kiếm Ý như thực chất đè ép hư không, một luồng hào quang màu trắng sáng chói chớp động trên mũi kiếm. Nếu như Lục Thanh nhìn thấy ắt sẽ nhận ra, đó không phải là linh quang gì cà, mà rõ ràng là không gian sụp đổ bị trói buộc.
Ðôi mắt đỏ ngầu không hề tỏ ra sợ hãi Huyền Băng Hải Long Thú giận dữ, miệng rồng đỏ như máu mở toang ra, lực Linh Vực màu trắng sáng giống như màu thân nó bắt đầu ngưng kết.
Hàn khí kinh người đông cứng hư không, bên trong lực Linh Vực màu trắng sáng, pháp tắc Huyền Băng ngưng luyện, nén ép, một mảng không gian sụp đổ màu trắng nhạt lưu chuyển bên trong. Bất chợt từ miệng Huyền Băng Hải Long Thú ngưng kết ra một viên linh cầu màu trắng to mười mấy dặm, linh cầu này toát ra linh uy kinh người khiến cho hư không chấn động, vô số khe nứt không gian mở ra xung quanh.
-Ong. ..
Cự kiếm màu xanh vạn trượng từ trên cao chém xuống. Kiếm Ý kinh người cũng đồng thời đè ép xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.