Bất Diệt Kiếm Thể

Quyển 2 - Chương 95: Phong Lôi kiếp (hạ)

Thập Bộ Hành

01/04/2013



"Xoẹt..."

Phong Lôi kiếm ý bá đạo vọt lên tận trời. Kiếm ý vô hình khiến cho không khí dao động, lao thẳng về phía Phong Lôi kiếp đang ngưng tụ.

"Uỳnh..."

Một tiếng nổ vang lên, Kiếm Ý với ý chí kiên định lao thẳng vào giữa đám mây. Trong nháy mắt, Phong Lôi kiếp như bị đóng băng. Những tia chớp vào con lốc Tốn Phong thu vào trong kiếp vân. Toàn bộ nguyên khí kiếp trở thành giống như một đám mây màu bình thường, tỏa ra ánh sáng mê người.

"Rắc..."

Sau khoảng chừng một nhịp hô hấp, toàn bộ nguyên khí kiếp tỏa ra ánh sáng màu tím chói mắt. Vô số tia điện to bằng cái bát xuyên qua không trung mà đánh xuống đỉnh núi và những cánh rừng xung quanh.

Ầm - -

Những tiếng nổ vang lên liên tiếp. Trong phút chốc, toàn bộ khu vực rừng rậm và núi hoang xung quanh bị phá hủy một khu vực rộng tới vài dặm. Những làn khói xanh bốc lên, cùng với trên mặt đất xuất hiện những cái hố to tới cả trượng.

Những tiếng động lớn như thế khiến cho ngay cả ở núi Triêu Dương cũng có thể nghe thấy. Oai nghiêm của trời đất như vậy khiến cho trong cung Triêu Dương, tất cả kiếm giả đạt tới cảnh giới Kiếm Nguyên trở lên đang từ trong tu luyện đều tỉnh lại. Trên khoảng sân rộng trước đại điện nhanh chóng xuất hiện rất nhiều người.

Nhìn bầu trời phía xa biến thành màu xanh tím, cùng với những tiếng sấm sét ầm ầm khiến cho họ dù cách rất xa nhưng vẫn cảm ứng được.

- Độ kiếp? - Trên mặt Vũ Văn Nọ không giấu được sự kính sợ.

- Cuối cùng cũng có ba người. - Chư Cát Vũ đứng bên cạnh, nét mặt cũng cảm thán:

- Con đường kiếm đạo bọn họ đã bước lên trước chờ chúng ta.

Vào lúc này, trên khoảng sân rộng có hơn mười người. Mấy năm không gặp, nhưng Thái Vân vẫn giống như trước, chỉ có điều khí thế trên người có một sự thay đổi nghiêng trời, lệch đất. Bên cạnh hắn, Công Dương Vũ cũng thế. Tuy nhiên, ánh mắt âm trầm của hắn hoàn toàn biến mất chỉ có một chút phức tạp nhìn về phía bầu trời xa xa.

Trên đỉnh núi, Lục Thanh hoàn toàn lạnh lùng, vận chuyển tầng tâm pháp thứ năm của Phong Lôi quyết tới mức cao nhất. Chút ngăn cách mỏng manh được duy trì từ trước tới giờ trong nháy mắt bị phá hỏng.



"Vù...vù..."

Từ trong Kiếm Chủng, Kiếm Nguyên được xuất ra một cách mạnh mẽ. Rất nhiều kinh mạch lúc bình thường không được chú ý đến hay nhưng kinh mạch bí ẩn trong nháy mắt được đả thông. Quá trình đó mặc dù đau đớn nhưng vẫn chẳng khiến cho Lục Thanh phải nhíu mày. Ý chí kiên định của hắn để cho Phong Lôi quyết bước vào tầng thứ khiến cho trong đầu hắn trong nháy mắt tỏa ra ánh sáng. Đồng thời, một làn dao động kỳ dị từ trong ý niệm của hắn bắn ra ngoài, tạo ra một sự dao động vô hình bắn vào trong kiếp vân.

Bên rìa kiếp vân, ánh sáng màu xanh tím tỏa ra rực rỡ. Một cái lồng nguyên khí trong suốt từ trên trời giáng xuống bao phủ Lục Thanh vào bên trong.

Ở trong vào giam của nguyên khí, tất cả mọi thứ bị ngăn cách khiến cho Lục Thanh có cảm giác kỳ dị. Đưa mắt nhìn ra bên ngoài vòng giam chỉ thấy một ngọn lửa thiêu cháy trong phạm vi mấy dặm. Cũng may, khu vực này được bao bọc bởi một dòng suối nên ngọn lửa đó cũng không phá hủy được toàn bộ khu rừng.

Hôm nay, Lục Thanh đã cảm nhận hoàn toàn hơi nóng xung quanh. Đứng trong vòng giam của nguyên khí, hắn cảm thấy từ trong nguyên khí kiếp phía trên có một thứ oai nghiêm mênh mông của khí Phong Lôi khiến cho tinh thần của hắn phải chấn động. Cảm giác như vậy hắn mới chỉ gặp phải lúc nguy hiểm.

" Phong Lôi kiếp!" Lục Thanh thì thào mấy tiếng. Trong mắt hắn ý chí chiến đấu bốc lên bừng bừng. Làn sóng nguyên khí công kích đầu tiên còn chưa hạ xuống mà đã khiến cho hắn chịu áp lực lớn như vậy khiến cho ý chí chiến đấu của hắn đang nằm im chợt tăng lên tới mức cao nhất.

Lúc này, trên đỉnh núi hoang, ngoài vòng giam nguyên khí, nhưng tia lửa điện đang lóe lên trong không trung, nhanh chóng tụ tập còn kéo theo cả những lưỡi đao Tốn Phong khiến cho đỉnh núi trơn nhẵn, cứng rắn phải bến dạng.

"Rắc..."

Không hề có một chút gì báo trước, một tia chớp to bằng cái thùng từ trên cao mấy trăm trượng giáng xuống. Trong khoảng khắc nó ra khỏi kiếp vân, tia chớp đó nhanh chóng ngưng tụ hóa thành một thanh cự kiếm rộng ba thước, dài mười trượng. Thanh kiếm xẹt qua không khí khiến cho nó cũng bị vặn vẹo, xuất hiện một làn khói đen nơi mũi kiếm.

Đồng thời, từ trên thanh kiếm bằng tử điện đó, một luồng Kiếm Ý bá đạo tỏa ra ý chí hủy diệt tất cả mọi thứ lao thẳng xuống Lục Thanh.

Lục Thanh ngẩn người không ngờ được rằng kiếp vân lại tiếp nhận Phong Lôi Kiếm Ý vừa mới khiêu khích của hắn mà phát ra Tử Điện Kiếm Ý đơn thuần. Nhưng tại sao lại như thế?

Một tiếng kiếm ngân chấn động trời đất vang lên, trong nháy mắt, Luyện Tâm kiếm sau lưng Lục Thanh ra khỏi vỏ. Những tia sáng màu xanh lưu động quanh thân kiếm rồi hóa thành cái bóng của một con giao long. Nó rống lên một tiếng rồi quẫy đuôi, chui vào trong thân Luyện Tâm kiếm.

Chẳng hề có chút Kiếm Nguyên nào rót vào nhưng Luyện Tâm kiếm vẫn phát ra một tiếng rồng gầm kinh khủng. Đồng thời, từ trong không trung chợt xuất hiện một tia chớp to bằng cánh tay. Trên người Lục Thanh cũng xuất hiện Phong Lôi kiếm khí trong suốt như ngọc, bên cạnh đó khí Phong Lôi nhanh chóng tụ tập về phía Luyện Tâm kiếm.

Đồng thời, Lục Thanh cũng vận chuyển Phong Lôi quyết, rót Phong Lôi Kiếm Nguyên vào trong Luyện Tâm kiếm. Trong phút chốc, trên mũi của Luyện Tâm kiếm xuất hiện một đoạn Phong Lôi kiếm khí dài chín trượng, bao phủ toàn bộ thanh kiếm. Kiếm khí màu xanh tím lưu chuyển nhanh chóng ngưng kết thành một tia chớp dài chín trượng, bắt đầu từ chuôi kiếm. Trong tay Lục Thanh lúc này như không phải nắm một thanh kiếm được ngưng tụ bởi Phong Lôi mà là một thanh thần khí Phong Lôi tuyệt thế vô song.

Dưới sự di chuyển của hai loại khí Phong Lôi, vô số điểm sáng màu xanh tím trong phút chốc dung hợp vào thành kiếm. Đồng thời, có Phong Lôi Kiếm Ý bá đạo quán chú, thanh cự kiếm dài thêm một trượng. Khí thế kinh khủng của nó khiến cho vòng vây của nguyên khí xung quanh cũng trở nên rung động.



Tử Tiêu Phong Lôi kiếm, thứ thứ sau: Phong Lôi trảm.

Đã hai năm trôi qua, một chiêu Phong Lôi trảm được Lục Thanh thi triển tỏa ra uy thế kinh người.

Hai thanh cự kiếm va chạm với nhau ở độ cao trăm trượng.

"Ầm..."

Toàn bộ ngọn núi rung chuyển, những tảng đá lăn lông lốc từ trên vách núi xuống dưới.

Nhưng Lục Thanh chẳng khác gì một cái cọc bằng sắt, hai chân dính chặt trên mặt đất, thân thể không hề lắc lư. Một làn sóng không khí màu xanh tím tản ra tới cách người Lục Thanh một thước liền bị một tầng khí thế vô hình phá vỡ, chẳng hề tác động tới một sợi lông của hắn.

Đối mặt với nguyên khí kiếp, Lục Thanh không hề dám chậm trễ. Chất dịch nguyên khí được sự vận chuyển của Tử Hoàng Kiếm Thân kinh nhanh chóng chuyển hóa thành Phong Lôi kiếm nguyên tinh khiết rót vào Kiếm Chủng trong đan điền. Gần như sau khi Phong Lôi trảm được chém ra một khắc, hai thành Kiếm Nguyên bị mất liền hồi phục.

Không ngoài sự dự đoán của Lục Thanh, lần công kích thứ hai không hề có một giây gián đoạn nhanh chóng hạ xuống. Đồng thời, Tốn Phong Kiếm Ý cuồng bạo cũng ẩn chứa trong đó. So với Tốn Phong Kiếm Ý của Nhiếp Thanh Thiên, Tốn Phong Kiếm Ý do trời sinh còn tinh túy hơn nhiều. Kiếm Ý nhanh chóng lao thẳng vào Thức Hải của Lục Thanh.

Lúc này, hắn đã vận chuyển Luyện Hồn quyết tới múc cao nhất khiến cho dải ngân hà thần thức tỏa ra ánh sáng trước nay chưa từng có. Dường nhu bị ý chí của trời đất báp bức, khiến cho dải ngân hà như có một sự lột xác.

Ánh sáng chói mắt của thần thức ngăn cản Tốn Phong kiếm ý bên ngoài Thức Hải. Lần công kích thứ hai chỉ mạnh hơn lần công kích thứ nhất nhưng vẫn chưa đạt tới mức độ Kiếm Chủ trung thiên vị. Phong Lôi kiếp cũng chỉ dựa theo thực lực của Lục Thanh để công kích, xuất ra cũng không quá mạnh.

Cũng vẫn là một chiêu Phong Lôi trảm, nhưng lần này nó tiêu hao của Lục Thanh tới năm thành Kiếm Nguyên. Đối với đòn công kích như vậy, những chiêu kiếm khác của Tử Tiêu Phong Lôi kiếm mặc dù cũng mạnh nhưng với mười bảy chiêu mà Lục Thanh đang có được thì uy lực ngưng tụ của Phong Lôi trảm vẫn có hiệu quả tốt nhất.

Đợi sau khi lần công kích thứ hai biến mất, Lục Thanh cảm thấy tầng tâm pháp thứ sáu của Phong Lôi quyết vận chuyển càng lúc càng nhanh, Phong Lôi Kiếm Nguyên như xuất hiện thêm một đường di chuyển mới trong cơ thể. Trong không gian của Đan Điền, Phong Lôi Kiếm Chủng tỏa ra ánh sáng càng lúc càng rực rỡ, gần như chiếu sáng cả Đan Điền.

Lục Thanh lại tiếp tục ngồi xuống. Sau khi chất dịch nguyên khí tiêu hao mấy trăm giọt, Kiếm Nguyên lại được phục hồi. Tiếp theo chính là ảo cả do tâm ma gây ra. Tâm ma do nguyên khí kiếp tạo ra vô cùng quái dị. Lúc trước, điện chủ Ô Thiết của Kiếm Thần điện độ kiếp, Lục Thanh có sự bảo vệ của Diệp lão cũng không thể tìm ra được một chút bí ẩn. Vì vậy mà vào lúc này, Lục Thanh tập trung toàn bộ tinh thần. Đối với những gì không biết, cho dù với tâm cảnh bây giờ, Lục Thanh vẫn có chút hồi hộp.

Cuối cùng, dưới ánh mắt đang tỏa ra ánh sáng của Lục Thanh một luồng ánh sáng chói mắt giống như mặt trời từ trong Phong Lôi kiếp vân hạ xuống. Cột sáng đó chỉ to bằng ngón cái nhưng không vào trong Thức Hải của Lục Thanh.

Một tiếng động vang len, sau khi cột sáng đó bắn ra, vòng giam nguyên khí đang bao quanh người Lục Thanh trong nháy mắt biến mất. Mà kiếp vân vào lúc này chợt có sự thay đổi. Bằng mắt thường có thể thấy được kiếp vân to lớn nhanh chóng thu nhỏ lại. Sau khoảng một nhịp hô hấp, một quả cầu ánh sáng màu xanh tím xuất hiện trên không trung. Quả cầu ánh sáng như ngưng đọng thành thực thể, bên ngoài có ánh sáng màu xanh tím dao động giống như mặt nước.

Giống như xuyên qua không gian, trong nháy mắt, quả cầu sáng từ độ cao trăm trượng trên không trung trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu Lục Thanh. Thoáng cái, nó như nuốt chửng Lục Thanh vào bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Kiếm Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook