Quyển 4 - Chương 183: Ta muốn khiêu chiến
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Kim Cương Bạo Viên bản thân có thuộc tính kim thổ tương sinh, khi nó còn chưa nở ra thì linh trí rất yếu ớt, chỉ cần người có khí tức này rất dễ dàng sinh ra cảm ứng với nó.
Vì vậy ngay khi Tần Địa đưa tay để lên trên quả trứng, một đạo linh quang màu vàng từ trên quả trứng tỏa ra.
- Phát ra linh quang rồi.
- Xem kìa... Tần gia Nhị công tử đã làm cho trứng tứ giai Linh Viên phát ra linh quang.
- Không thể nào a. Sao có thể nhanh như vậy?
- Ngươi không nghe nói gì sao?
- Cái gì?
- Tần gia Nhị công tử chính là người có thể chất kim thổ tương sinh hiếm thấy, bản thân cũng tu luyện kim thổ kiếm khí. Một thân khí lực được rèn luyện vô cùng cường đại, thường thường mỗi một kiếm phát ra đều có uy lực vượt qua thực lực bản thân. Kiếm khách tầm thường cho dù là có tu vi đại thiên vị thì trừ khi cảnh giới kiếm pháp vượt qua Tần gia Nhị công tử, nếu không chẳng ai nguyên ý luận bàn cùng.
- Nói như vậy trứng tứ giai Linh Viên thật sự sẽ rơi vào tay Tần gia sao?
- Cũng không biết được, còn phải xem ý tứ của hai người điện chủ và tông chủ.
Quả nhiên, khi trứng Linh Viên phát sáng, ánh mắt hai người Lý Nguyên Bộ và Lý tông chủ đồng thời xuất hiện một tia tinh quang.
- Tốt. Không tồi. Quả nhiên không hổ là Tần gia đệ tử.
- Ừm! Tốt lắm. - Lý Nguyên Bộ cũng ứng theo lời Vũ tông chủ nói:
- Bất quá, trong tông môn là nơi ngọa hổ tàng long, không để cho tất cả mọi người thử một lần thì thật khó phục chúng. Vũ tông chủ ngươi xem....
- Lý điện chủ nói rất đúng. - Vũ tông chủ gật đầu nói:
- Như vậy quá trình nhận chủ vẫn tiếp tục, nếu như có người khiến cho trứng tứ giai Linh Viên phát ra linh quang mạnh hơn thì người đó được giữ, đến lúc đó mọi người cũng không có ý kiến gì.
- Tông chủ thánh minh! - Mọi người xung quanh vốn tưởng rằng đã mất cơ hội thì một lần nữa lại nổi lên hy vọng, cho nên ai cũng rất cảm kích.
Ánh mắt Vũ tông chủ nhìn về phía Tần Địa nói:
- Thế nào? Tần gia tiểu tử, ngươi sẽ không trách bổn tông chủ chứ?
Chỉ thấy Tần Địa cung kính nói:
- Tông chủ thánh minh, công bằng. Tần Địa cũng không có gì oán hận.
- Được. Tần gia đệ tử quả nhiên bất phàm. - Vũ tông chủ không khỏi có hào cảm với Tần Địa nói:
- Không thể bất công đối với ngươi, cho nên bất luận thế nào bổn tông chủ cũng sẽ nhận ngươi làm ký danh đệ tử.
Trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ, Tần địa vội vàng bái lạy:
- Đa tạ tông chủ.
- Ha ha.... Tần Minh! Ngươi sinh được hai người con thật là giỏi a. - Ánh mắt Vũ tông chủ lại chuyển về phía đám các thế lực dưới sân, rồi dừng lại ở trên người hai lão giả.
- Tông chủ quá khen. Tần Minh chỉ thẹn không dám nhận. - Một lão giả mặc cẩm y màu vàng lộ ra nụ cười nói.
Người này không phải ai khác chính là gia chủ đệ nhất thế gia dưới Cổ Hà Tông - Tần Minh. Một thân tu vi của lão đã đạt tới Kiếm Chủ đại thiên vị, tu luyện thổ hành kiếm khí, thực lực có thể tính là một trong mười người đứng đầu.
Lúc này đây đối mặt với lời tán dương của Vũ tông chủ lão có thể bình tĩnh một phần là do thực lực của mình. Nếu không Lục Thanh cũng không cho rằng Vũ tông chủ sẽ chịu nói chuyện với lão.
Kế tiếp không ngừng có người muốn tiến lên, nhưng bất luận là ai cho dù là đệ tử đạt tới cấp bậc Kiếm Sư thì cũng không thể làm cho trứng Linh Viên sinh ra phản ứng. Mấy trăm người lên xuống chỉ có hơi mười người tu luyện thổ hành kiếm khí mới làm cho trứng Linh Viên rung động một chút nhưng cuối cùng lại không thể phát ra được linh quang.
Đây là vì sao? Trứng tứ giai Linh Viên có thuộc tính kim thổ tương sinh, mặc dù nó còn chưa sinh ra nhưng đã có ch linh trí để nhận biết khí tức. Cho nên mặc kệ những người đó tu luyện là thổ hành kiếm giả cũng chỉ có thể làm cho nó rung động một chút, chứ chưa thể làm cho nó ủng hộ hoàn toàn.
Theo những người tiến lên thử nhận chủ càng lúc càng nhiều, Lục Thanh cảm thấy Tần Hà ở bên cạnh luôn có tâm thần không yên. Phảng phất như có vật gì chặn ở trong lòng, có chút khiếp đảm, sợ hãi ẩn sâu trong đáy lòng, tâm tình phức tạp khiến cho tinh thần luôn chấn động.
Nội tông đệ tử sau khi xuống hết, đệ tử các thế lực lớn cũng lui lại phía sau. Kim thổ hành chúc liên quan tới ngũ hành tương sinh kiếm khí, người đi lên nếu như không có hai loại kiếm khí này thì đừng mong quả trứng sẽ phát sinh ra biến hóa nào.
Chỉ có kiếm giả trời sinh kim thổ thể chất mới có thiên phú mới có thể khiến cho quả trứng tứ giai Linh Viên chấp nhận. Mọi kiếm giả khi mới bước vào Kiếm Nguyên Cảnh cũng không ai có cản đảm đi lên thử nghiệm.
Cuối cùng đến phiên những kiếm giả tán tu bên này, tựa hồ như cũng gặp kết quả giống những người khác. Trong lòng mọi người đều âm thầm phán đoán về quả trứng này. Nó do ngũ giai linh thú Kim Cương Bạo Viên sinh ra cho nên chỉ nhận thức kẻ có kim tổ thể chất, hoặc kiếm khách có thành tựu kim thổ kiếm khí. Nói cách khác, trứng linh thú này mới sinh ra chút linh trí này sẽ không nhận thức bất kỳ ai chỉ có một trong hai thuộc tính.
Bất quá, đợi tới khi đại bộ phận tán tu thử xong thì cũng có chuyện làm cho người ta ngoài ý muỗn, trong đám bọn họ có một người khiến cho trứng Linh Viên sinh ra cảm ứng. Chỉ là ngươi này tu vi cũng chỉ mới đạt tới Kiếm Giả tiểu thiên vị. Người này tu vi còn thấp mà đã có thể khiến cho trứng tứ giai Linh VIên phát linh quang thì chứng tỏ hắn cũng có được kim thổ thể chất.
Bất quá, đối với tán tu như vậy thì Vũ tông chủ cũng không hẹp hòi, đồng thời hứa hẹn để cho một vị hộ pháp bên cạnh nhận làm đồ đệ. Được làm đồ đệ của một Kiếm Chủ chuẩn đại sư mặc dù không phải tông chủ nhưng cũng làm cho vị kiếm giả tán tu này mừng rỡ như điên.
Cuối cùng, ở bên cạnh Lục Thanh đột nhiên xuất hiện một làn gió nhẹ thổi qua, Tần Hà tập tễnh bước vào giữa sân.
- Uy! Đây không phải là Tam muội sao? Tam muội không ở nhà tĩnh dưỡng thân thể mà chạy tới đây làm gì? - Trên sân, Tần Thiên ra vẻ kinh ngạc nói.
- Đúng vậy. Tam muội! Ngươi chân đi không tiện còn tới đây làm gì? Không bằng để Nhị ca ta cõng ngươi trở về để nghỉ ngơi. - Tần Địa ở bên cạnh cũng tiếp lời nói.
- Ngươi..... - Gương mặt xinh đẹp của Tần Hà thoáng đỏ lên.
- Tần Hà! Ngươi hồ đồ làm cái gì thế? Còn không trở về cho ta? - Cách đó không xa, Tần Minh chau mày lên tiếng trách mắng.
- Cha..... - Tần Hà thấp giọng nói.
- Trở về! - Tần Minh một lần nữa quát:
- Ngươi chân đi không tiện cho dù tu luyện thì có thể phát huy được mấy phần thực lực? Trứng linh thú cũng không phải thứ giành cho ngươi, ngươi cho rằng ngươi sẽ có phần cơ duyên đó sao?
- Không! - Giờ phút này, ánh mắt Tần Hà càng thêm kiên định, chỉ thấy hai mắt nàng rưng rưng, nhìn Tần Minh nói:
- Nhi nhữ biết nương mình xuất thân không tốt, nhưng mà cha.... Tục ngữ có câu nhất nhật phu thê bách nhật ân. Người hãy để tro cốt của nương vào tông đường đi.
- Không được! - Sắc mặt có chút khó coi, Tần Minh không nghĩ tới ngày thường nhi nữ của mình vốn nhu nhược, hôm nay lại dám ở trước công chúng cãi lại mình như thế:
- Nghịch nữ! Ngươi mau trở về cho ta.
Lắc đầu, Tần Hà xoay người lại nói:
- Cha không đáp ứng, nữ nhi quyết không quay về.
Nhìn bóng lưng của Tần Hà, Tần Minh hơi ngẩn người ra, vừa giận dữ vừa cười nhạo nói:
- Được. Hôm nay ta cũng không ngăn cản ngươi, ngươi cho rằng chỉ bằng vào bản thân có thể làm cho trứng Linh Viên sinh ra phản ứng sao?
Không nói gì, giờ phút này Tần Hà cố gắng đứng thẳng người lên, Lục Thanh rõ ràng nhìn thấy nàng bước chân của nàng đang hết sức vặn vẹo. Đau đớn như vậy mà Tần Hà không phát ra một tiếng kêu nào, ngược lại thân thể còn đứng thẳng lên được, tuy cước bộ có chút run rẩy nhưng vẫn bước đi rất kiên định.
Trong lòng âm thầm tán dương, Lục Thanh nhìn thấy Tần Hà không khỏi nhớ tới tình cảnh lúc đầu tại Triêu Dương Phong. Ở trên thân ảnh của Tần Hà, hắn có thể thấy rõ được bóng dáng của mình ngày đó.
Tình huống của Tần Hà đám người Lý Nguyên Bộ tại soa lại không thể nhìn ra chứ?
Kể cả Vũ tông chủ cũng phải âm thầm lắc đầu, kiếm giả bị phế hai chân, một thân chiến lực coi như bị tổn hại tới chín thành. Cho dù kiếm giả đó có bước chân được vào Kiếm Nguyên Cảnh tu luyện được kiếm pháp tinh thâm, nhưng hai chân không thể thi triển ộ pháp phối hợp thì cũng không thể phát huy ra được một thành uy lực.
Lúc này đây tuy Vũ tông chủ rất tán thưởng ý chí của Tần Hà,, nhưng cũng phải âm thầm lắc đầu, con đường ngay sau của nàng coi như đã bị phá hủy.
Lại nhìn về phía Tần Hà, trước mặt nàng lúc này là quả trứng của tứ giai Linh Viên đang đặt trên bàn. Ánh mắt của nàng chợt xuất hiện thần sắc vô cùng kiên định, người khác không biết , lúc trước mẹ nàng và Tần cô cô từng cứu được hai người. Bọn họ có được phương pháp phán đoán thể chất người khác, hai người đó cũng đã phán đoán nàng có thể chất Kim Thổ hệ hiếm thấy. Nói cách khác, cùng với tán tu thanh niên khi nãy, Tần Địa có thể làm được thì nàng cũng có thể.
Vương tay phải nhẹ nhàng đặt lên trên, Lục Thanh có thể từ đó nhìn rõ được những vết chai do luyện kiếm. Rõ ràng Tần Hà đã luyện kiếm tới một trình độ nhất định, bị chuôi kiếm làm cho bàn tay xuất hiện vài vết chai.
Bàn tay như vậy lại xuất hiện ở một nữ tử thật sự là một chuyện khiến cho người ta phải ngạc nhiên.
Những nữ kiếm giả bình thường trong lúc tu luyện đều dùng một ít loại dược vật được điều phối đặc thù để không xuất hiện vết chai ở tay, bởi vậy có thể thấy được Tần Hà ở trong Tần gia không hề có được bao nhiều địa vị.
Lục Thanh đoán không hề sai, Tần Hà ở trong Tần gia nếu như không phải có hai người Tần, Ngô phụ nhân bảo hộ thì sợ rằng chẳng khác gì kẻ hầu. Nếu như không phải vì lưu lại hai người bọn họ, thì Tần Hà ngay cả một cái tiểu viện cũng không được có.
Nhìn Tần Hà đưa tay đặt lên trứng tứ giai Linh Viên, khóe miệng hai người Tần Thiên đều xuất hiện nụ cười đùa cợt. Cách đó không xa ánh mắt của Tần Minh thì lại có chút âm trầm, nhưng cũng không hề dời đi chỗ khác.
Đúng lúc này, một chùm linh quang màu vàng từ trên trứng tứ giai Linh Viên tỏa ra. Linh quang này thậm chí so với lúc Tần Địa sờ vào còn muốn sáng hơn, hiển nhiên điều này nói rõ trình độ trứng Linh Viên tán thành đối với Tần Hà còn hơn xa hai người trước.
Từ phương diện khác mà nói, Tần Hà tuy chưa thành tựu Kim Thổ kiếm khí nhưng nàng có được Kim Thổ thể chất vô cùng tinh khiết, thậm chí còn tinh khiết hơn cả Tần Địa. Người có thể chất như vậy nếu sau này tu luyện Kim Thổ kiếm khí thì thành tựu không thể hạn lượng, chỉ là hôm nay hai chân nàng đã bị phế, con đường tương lai cũng không có nhiều hy vọng.
- Làm sao có thể? - Tần Thiên không tin vào tình cảnh đang xảy ra trước mắt.
- Trứng Linh Viên tỏa sáng, nàng không ngờ cũng có Kim Thổ thể chất! - Tần Địa cũng vô cùng kinh ngạc, không tin được vào mắt mình, hắn nhìn chằm chằm vào Tần Hà đang ở giữa sân.
Từ khi còn bé, hắn chưa từng để mắt tới vị tam muội trên danh nghĩa này, bởi vì mẹ hắn nói, mẫu thân của nàng là một họa thuyền ca nữ ti tiện. Một người như vậy dù có bước chân được vào Tần gia cũng tuyệt đối không có địa vị gì.
Cứ như thế từ khi sinh ra tới lúc lớn lên những điều này đã ăn sâu vào đầu hắn.
Thế nhưng một Tam muội có người mẹ như thế lại có được Kim Thổ thể chất còn tinh khiết hơn cả hắn, điều này không khỏi làm cho tâm của Tần Địa mất thăng bằng. Chẳng lẽ huyết mạch của hắn không thể tốt hơn huyết mạch của một ca nữ sao?
Tần Minh cũng có chút ngạc nhiên, khôn nghĩ tới tam nữ mà mình không coi trọng lại có được Kim Thổ thể chất hiếm thấy. Nhưng ngay lập tức ánh mắt hắn trở nên lãnh đạm đi, cho dù như vậy thì sao? Người có Kim Thổ thể chất nhưng hai chân lại bị đứt hết gân mạch, hay là bị vỡ nát không có khả năng hồi phục thì cũng chỉ vứt đi mà thôi.
- Tiểu thư quả nhiên là có phản ứng với tứ giai Linh Viên, so với Tần Địa còn mãnh liệt hơn. - Ở cách Lục Thanh không xa, phụ nhân họ Tần không nhịn được thấp giọng nói.
- Đúng vậy. Cứ như thế này tiểu thư có thể được đền bù như mong muốn.
- Nhưng hai chân tiểu thư.... - Ngô phụ nhân ở bên cạnh lộ ra vẻ ưu tư.
Trước Kiếm Thần Điện.
Vũ tông chủ và hai người Lý Nguyên Bộ nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ vẻ tiếc hận.
- Tần Hà! Ngươi đứng chờ chút, còn có mấy vị kiếm giả tán tu chưa lên thử. Trứng linh thú thuộc sở hữu của người nào đợi mọi người lên hết mới có thể xác định. - Lý Nguyên Bộ mở miệng nói.
- Vâng. - Vẻ mặt Tần Hà có chút kích động, đỏ bừng lui lại phía sau, mãi một lúc mới có thể miễn cưỡng ổn định lại tinh thần.
- Nhìn đi, kia chính là Tần gia Tam tiểu thư....
- Đúng vậy. Không nghĩ tới nàng cũng có Kim Thổ hệ thể chất, hai chân bị phế thật đáng tiếc cho một thể chất như vậy.
- Hai chân bị phế, một thân tu vi dù cao tới đâu cũng không thể phát huy được tới hai thành, thật sự là một người đáng thương. Xem trên người nàng tràn ngập khí tức sắc bén, hẳn là đã thành công trúc cơ tụ nguyên.
- Được rồi. Các ngươi có từng nghe nói qua Tam tiểu thư một lần ra ngoài lịch lãm đã bị phế mất hai chân chưa?
- Không sai. Nghe nói ở ngay bên ngoài Linh Viên sơn mạch, chỗ đó nhẽ ra không nên xuất hiện nhị giai linh thú, vậy mà Tam tiểu thư lại gặp nhị giai linh thú Linh Phong Hổ. Bị nó sử dụng phong nhận cắt nát gân chân, may mắn Tam tiểu thư là người tốt số có được hai gã hộ vệ là Kiếm Khách mới miễn cưỡng bảo vệ được tính mạng.
- Ài!!! Tam tiểu thư có tâm địa như thần nữ, ngày thường cũng hay trợ cấp cho dân nghèo, không nghĩ tới gặp phải chuyện tình cảm cha con lạnh lẽo như thế.
- Nhà giàu không kể thân tình, ngươi không có nghe qua sao? Huống chi, nghe nói mẹ của Tam tiểu thư xuất thân là một ca nữ, chính vì thế cho nên ngay cả khi mất cũng không được đưa vào tông đường. Cũng khó trách hôm nay Tam tiểu thư lại muốn tới đây tranh thủ vận may, với một người không có chỗ dựa như nàng chỉ có thể bằng cách này để tranh thủ được sự tôn trọng của Tần gia.
Nghe một ít kiếm giả tán tu nghị luận, Lục Thanh đã biết được một ít thân thế của Tần Hà, nhưng lại thật không ngờ hoàn cảnh của nàng so với hắn còn khổ sở hơn.
Nhưng đồng thời, Lục Thanh cũng nghĩ lại chính mình, ngay lúc này hắn đã tự trục xuất ra khỏi tông môn, bây giờ quay về chỉ có thể xem là thân phận ngoại tông tán tu. Đợi ứng phó xong bạch phát ma nữ sau mau chóng rời đi, nếu không thì sau này khó bảo đảm người của Tử Hoàng Thánh Giới không tới truy cứu. Đến lúc đó tám chín phần mười đều là Kiếm Phách tông sư. Dù sao căn cứ tình huống hiện nay thì Lăng Tiêu Tông cùng với Lục gia của hắn tựa hồ như có quan hệ không hề tầm thường.
Hơn nữa, hắn giết chết hai huynh đệ Vân Thiên Âm của Huyền Âm Tông, cho nên có khả năng rất lớn là họ sẽ tới trả thù. Cho nên với tình huống này hắn không thể ngây ngốc ở lại tông môn trong một thời gian dài được.
Mấu chốt là thực lực không đủ.
Nhìn Tần Hà trong sân, Lục Thanh trong lòng lại nghĩ tới, nếu như hai chân Tần Hà không có việc gì vậy thì tu vi bây giờ hẳn cũng phải gần Kiếm Sư, tình huống này sẽ không xảy ra. Cho dù bởi vì xuất thân có vấn đề, nhưng bằng vào thực lực cường đại thì tuyệt đối có thể bỏ qua thân thế trước đây của mình.
Lại tiếp tục nghĩ xa hơn, nếu như có được tu vi Kiếm Hồn cảnh đại sư, thì dù chỉ mới tiến vào thôi Tần gia cũng không phải do nàng định đoạt hay sao? Sự uy nghiêm của Kiếm Hồn cảnh đại sư những người dưới cảnh giới Kiếm Hồn không ai có thể làm trái.
Ngay trong thời gian Lục Thanh trầm tư, những tán tu còn lại đều đã tiến lên thử nghiệm, bất quá sau khi Tần Hà xuất hiện thì không còn ai có thể dẫn phát linh quang nữa.
Một lúc lâu sau....
- Tốt lắm. Kết quả đã có, bây giờ những người duy nhất phù hợp với điều kiện là Tần Địa cùng Tần Hà của Tần gia, ngoài ra còn có kiếm giả tán tu Thành Viễn. - Lý Nguyên Bộ đứng dậy nói:
- Các ngươi cùng tiến lên trước đi.
- Vâng.
Mặc dù từ cước bộ truyền tới từng trận đau nhức, nhưng Tần Hà vẫn cắn chặt hàm răng, lấy tốc độ không kém hơn hai người Tần Địa đi tới trước mặt Lý Nguyên Bộ.
Nhìn ba người Tần Hà, ánh mắt Lý Nguyên Bộ lập tức dừng lại ở trên người Tần Địa. Người sáng suốt thì có thể thấy được trứng tứ giai Linh Viên khẳng định sẽ thuộc về Tần Địa.
Không nói hắn có tu vi Kiếm Khách tiểu thiên vị đã vượt xa hơn hai người Tần Hà, mà cho dù là Kiếm Nguyên Cảnh hay Kiếm Thể cảnh thì cũng thế.
Ánh mắt liếc nhìn ba người một lần, Lý Nguyên Bộ mở miệng nói:
- Bây giờ các ngươi hãy khiêu chiến lẫn nhau, người thắng cuộc cuối cùng là kẻ có thể ký kết khế ước với trứng tứ giai Linh Viên.
- Thành Viễn xin rời khỏi cuộc tỷ thí, bản thân không phải là đối thủ của Tần huynh. - Lúc này Thành Viễn lập tức mở miệng nói.
- Ồ? Ngươi nguyện ý rời khỏi? - Lý Nguyên Bộ không nghĩ tới Thành Viễn này lại quả quyết như thế, khiến cho hắn phải nhìn lại bằng con mắt khác.
- Vâng.
- Vậy còn ngươi? - Ánh mắt Lý Nguyên Bộ dừng lại ở phía Tần Hà.
- Tần Hà! - Lúc này, đột nhiên vang lên tiếng quát của Tần Minh:
- Ngươi mau trở về.
- Vậy cha, người nguyện ý để tro cốt mẫu thân vào tông đường sao? - Trên mặt Tần Hà không khỏi xuất hiện nụ cười tươi.
Sắc mặt Tần Minh có chút xanh mét, thanh âm lạnh lùng nói:
- Điều đó không có khả năng, ngươi không phải là đối thủ Nhị ca mình, chẳng lẽ còn muốn ở trên đó bêu xấu sao?
Cắn chặt đôi môi đỏ mọng, một hàng răng đều đặt in lên môi, từ đó chảy ra một dòng máu tươi.
- Tiểu thư! - Tần phụ nhân nhìn thấy vậy thì đau lòng gọi:
- Tiểu thư hãy trở về đi. Hãy còn biện pháp khác.
- Đúng vậy tiểu thư. Mau trở về thôi.
Đôi mắt đen hơi chuyển động rơi xuống hai người, vẻ mặt Tần Hà lộ ra sự buồn bã, nhưng ánh mắt lại trở nên kiên định.
- Ta muốn khiêu chiến Nhị ca.
Cái gì?
- Tiểu thư! Người không thể xúc động. - Hai gã phụ nhân huy động cước bộ lao tới, muốn đem Tần Hà kéo xuống.
- Làm càn! - Hơi nhướng mày, Lý Nguyên Bộ vung tay áo lên, thiên địa lực ở trước mặt hai người tạo thành một bức tường vô hình.
Bịch... Bịch....
Như gặp phải quả búa tạ, hai phụ nhân nhất thời bay ngược về phía sau, đám kiếm giả tán tu vội vàng tránh sang hai bên tạo thành một khoảng đất trống. Hai phụ nhân nện lưng xuống mặt đất, khóe miệng phun ra một dòng máu tươi.
- Tần cô cô! Ngô cô cô! - Tần Hà thấy thế thì kinh hô một tiếng.
Ánh mắt Lý Nguyên Bộ có chút lạnh lẽo nói:
- Niệm tình các ngươi lần đầu vi phạm, cho nên chỉ trừng phạt một chút mà thôi. Nếu còn tiếp tục nữa thì lần sau ta sẽ lấy đầu các ngươi.
Uy nghiêm từ Kiếm Hồn cảnh đại sư không thể không khiến cho hai phụ nhân phải cúi đầu. Cho dù các nàng muốn mở miệng nhưng do bị thiên địa lực gây thương tích khiến cho không thể nói thành lời. Trong khoảng thời gian ngắn hai người đừng mong có thể mở miệng, lúc này đây hai người chỉ có thể đưa ánh mắt nhìn Tần Hà mong nàng có thể thu hồi lại quyết định của mình.
- Ngươi thật sự muốn khiêu chiến Tần Địa? - Nhìn thấy hai người không làm loạn nữa, Lý Nguyên Bộ lại quay về phía Tần Hà nói.
Cắn chặt hàm răng, Tần Hà gật đầu nói:
- Vâng!
- Tốt! - Vũ tông chủ vỗ ghế đứng dậy, ánh mắt nhìn chăm chú Tần Hà một hồi nói:
- Bổn tông chủ sẽ bố trí kiếm thai.
Chỉ thấy kiếm chỉ lão giơ lên, nhất thời từ phương hướng của nội tông đệ tử có hơn mười thanh kiếm lăng không bay lên. Kiếm ngân hùng hậu không đồng nhất xé gió truyền tới, rất nhanh đã hạ xuống gần hai người Tần Hà.
Kiếm thai hình tròn có phương viên mười trượng nhất thời xuất hiện trước mắt mọi người.
Không chút chần chờ, Tần Địa điểm nhẹ cước bộ, cả người tản mát ra kiếm nguyên hùng hậu không thể chống lại. Nhất thời cả thân hình Tần Địa giống như lông vũ, nhẹ nhàng bay lên hạ rơi xuống giữa kiếm thai.
Kiếm khí ở sau lưng nhanh chóng rời khỏi vỏ, Tần Địa nhìn Tần Hà lạnh lùng nói:
- Tam muội! Ngươi nếu muốn đi lên thì lúc đó đừng trách Nhị ca không lưu tình, làm người phải biết mình là ai.
Trong ánh mắt lộ ra sự kiên định, Tần Hà chậm rãi rút từ sau lưng ra một thanh trường kiếm màu xanh đen. Đây là một thanh tứ phẩm kiếm khí, chỉ là dùng một ít bách luyện hắc thiết bình thường gia nhập thêm chút huyền thiết chú tạo thành, cùng với thanh kiếm thất phẩm do toàn bộ huyền thiết chế tạo thành của Tần Địa thì không thể so sánh với.
Đương nhiên, điều này cũng liên quan tới đãi ngộ của hai người trong gia tộc, ngoại trừ trên đầu Tần Hà có cái danh Tam tiểu thư ra thì không còn cái gì nữa. Thậm chí chuôi kiếm sau lưng nàng cũng là do Tần, Ngô hai người từ trên thân kiếm khí của mình lấy xuống một chút huyền thiết chú tạo thành. Thậm chí bởi vì mời không được cao phẩm Chú Kiếm Sư cho nên vốn có thể đạt tới ngũ phẩm kiếm thí thì bây giờ chỉ miễn cưỡng đạt tứ phẩm.
Niệm Ân Kiếm đột nhiên đâm xuống mặt đất, khi mũi kiếm sắp đâm xuống đất, cổ tay Tần Hà cấp bách rung lên, mũi kiếm nhất thời chạm vào mặt đất.
Thân kiếm lúc này hơi uốn cong lại, một chùm kiếm nguyên màu vàng được truyền vào thân kiếm, cả thân người Tần Hà phóng lên đứng thẳng ở chuôi kiếm. Mặc dù cước bộ của nàng sau đó có chút run rẩy những cuối cùng cũng vẫn đứng vững.
- Hay!
Trong đám người nhất thời có tiếng khen xé gió vang lên, ngay cả ánh mắt Lý Nguyên Bộ cũng có chút sáng ngời, nhìn về phía Tần Hà hơi kinh ngạc.
Chỉ cần là kiếm giả có nhãn lực thì khi nhìn qua một kiếm này của Tần Hà mặc dù đơn giản, nhưng đối với lực đạo, kiếm khí nắm rất vững, đã đạt tới cảnh giới cực cao. Khả năng mượn lực như thế chỉ sợ rằng nàng đã lĩnh ngộ được cảnh giới cử trọng nhược khinh, tu vi như vậy cho dù là ở trong nội tông cũng được người ta coi trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.