Quyển 4 - Chương 72: Thần Kiếm Lĩnh Vực
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Lại một tiếng long ngâm kinh thiên vang lên, trên chín tầng trời, từ trung tâm Hỏa Vân chân hỏa màu tím vàng chợt tụ tập, ở trên đỉnh đầu ngưng kết thành một đầu chân long màu vàng tím vắt ngang gần mười dặm.
Chân hỏa màu vàng kỳ dị ở trên người chân long thiêu đốt, ở chung quanh nhưng lại không có bất kì cái gì dao động.
Chân long màu vàng tím, Lục Thanh từ bên trong cảm ứng được một tia Long khí tinh thuần, Long khí này thậm chí so với hắn kế thừa Bán Long thân còn muốn tinh thuần hơn.
Tuy rằng chỉ là pháp tướng, nhưng lại khiến Lục Thanh sinh ra cảm giác như đang đối mặt với chân long chân chính.
Cùng thời gian, từ trong miệng Lục Thanh, một tiếng long ngâm rung trời vang lên. Bên trong vô tận tủy hải, chân long huyết mạch phá tan trói buộc, ở sau lưng Lục Thanh hiển hóa ra.
Long nhãn hơi đổi, trên chín tầng trời, Chân long màu vàng tím tựa hồ cảm ứng được chân long huyết mạch tinh thuần trên người Lục Thanh, ánh mắt chuyển động, long nhãn to lớn ngưng tụ đến trên người Lục Thanh.
“Lục Thanh”
Bên trong thức hải của Lục Thanh bỗng vang lên một thanh âm.
“Sư phụ!” Lục Thanh ngẩn ra, lập tức mở miệng trong đầu “Sư phụ, là người sao?”
“La ta, hồn phách của ta sắp hoàn toàn bị Kiếm Linh đồng hóa, có chút việc cần phải nói, lúc này không nói, sẽ không còn cơ hội.”
Bên trong thức hải của Lục Thanh, một hư ảo chân long màu vàng tím hiển hóa ra. Đồng thời chân long huyết mạch lăng không lao xuống, lập tức tiến nhập bên trong thức hải của Lục Thanh.
Hai đầu chân long một lớn một nhỏ cứ như vậy ở bên trong thức hải Lục Thanh nhìn nhau.
“Đây là phân thân Kiếm Linh của ta.” Dừng một chút, chân long màu vàng tím lại nói: “Lục Thanh, vi sư lúc trước…”
“Không cần phải nói, đệ tử không trách người,” Thực Kiếm dung nhập bên trong chân long huyết mạch, Lục Thanh mở miệng nói.
“Ngươi đã biết.” Huyền Thanh sửng sốt.
“Ân, đệ tử đã biết, không trách người.” Lục Thanh lại nói.
“Không trách ta, không trách ta!” Huyền Thanh lẩm bẩm nói.
Lục Thanh rõ ràng nghe ra thanh âm của Huyền Thanh mang theo một chút run rẩy.
“Hảo hảo! Huyền Thanh ta coi như chết cũng không tiếc!”
Một tiếng long ngâm có chút vui sướng vang lên trong hư không, thanh âm thẳng nhập tâm thần, giờ phút này, Lục Thanh cảm thấy, niệm thần chính mình càng thêm mượt mà.
Niệm thần mượt mà, tuy rằng hiện tại xem ra không có gì ưu đãi, nhưng mà ở Kiếm Hoàng độ Lôi Kiếp, tâm ma buông xuống, cũng là có thể giảm bớt nguy cơ không nhỏ.
Ngừng cười, Huyền Thanh tiếp tục nói: “Ngưng thần cảm ứng, bí pháp thôn phệ của Kiếm Hồn kinh, hiện tại ta truyền lại cho ngươi!”
“Sư phụ!” Lục Thanh chần chờ nói.
“Ta tin tưởng ngươi, ngươi có được chân long huyết mạch sẽ không khiến vi sư thất vọng. Đối với loại người đê tiện tàn ác, không cần thiết phải nhân từ.” Huyền Thanh trầm giọng nói.
Tức khắc, một đạo lưu quang màu ám kim từ trong mi tâm của chân long màu vàng tím bắn ra, chui vào mi tâm của chân long huyết mạch.
Một đoạn văn tự huyền ảo lập tức xuất hiện trong đầu Lục Thanh. Bí pháp thôn phệ chỉ có một tác dụng duy nhất, đó là thôn phệ hồn thức của người khác làm lớn mạnh hồn thức bản thân. Lần này đúng là bổ sung cho tiếc nuối không thể thôn phệ hồn phách của Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh. Bất quá Kiếm Hồn Kinh hiển nhiên cũng không trọn vẹn, bí pháp thôn phệ cũng không hoàn thiện.
Huyền Thanh truyền tới chỉ có một bộ phận thôn phệ hồn thức, mặt sau giai đoạn Kết Phách cũng không có. Nếu không, thôn phệ hồn phách cũng có thể làm lớn mạnh căn nguyên, ưu đãi bên trong không thể theo lẽ thường mà tính.
“Sư phụ phải đi, cả đời này sư phụ đều không có cầu qua người nào, hôm nay, Lục Thanh sư phụ cầu ngươi một lần.”
Không có chần chờ, Lục Thanh lúc này lắc đầu.
“Như thế nào, không muốn sao?” Huyền Thanh có chút thấp xuống.
“Không, một ngày làm thầy, cả đời làm cha. Nguyện vọng của sư phụ, cho dù có bỏ mặc sinh tử, đệ tử cũng cố gắng hoàn thành. Từ cầu này, thỉnh sư phụ thu hồi.”
Hư không bên trong thức hải Lục Thanh, lập tức lâm vào trầm tĩnh.
Một lúc lâu.
“Có lẽ như vậy đối với ngươi mà nói cũng không công bình. Nhưng mà vi sư hy vọng sau này, nếu ngươi có đủ khả năng, có thể trợ giúp Tấn Vũ một phen. Vi sư cả đời không có tâm nguyện gì, chỉ hy vọng nàng sống vui vẻ.”
Dừng một chút, Huyền Thanh tiếp tục nói: “Trở về lại thay ta nói một câu với Huyền sư thúc: Ca. từ nay về sau, sẽ không cùng ngươi tranh đoạt.”
Lục Thanh trong lòng nhắc tới, nguyên lai, bọn họ là huynh đệ.
“Sư phụ yên tâm, đệ tử nhớ kỹ.”
“Tốt!” Huyền Thanh đáp lại một tiếng, sau đó tràn đầy cảm khái nói: “Cả đời sư phụ, kiêu ngạo nhất chính là lúc trước thu ngươi làm đồ đệ. Mỗi người đều có bí mật, sư phụ cũng biết, trên người ngươi có không ít bí mật, chỉ cần không thẹn với lương tâm, không cần chấp nhất.”
Trầm mặc một lúc sau.
“Thật muốn nhìn đến ngày ngươi thành tựu Kiếm Phách, tiếu ngạo đại lục, đáng tiếc,sư phụ đợi không được!”
“Sư phụ!” Lục Thanh thở nhẹ một tiếng: “Sư phụ yên tâm, đệ tử nhất định tiếu ngạo Đại Lục, thành tựu Kiếm Phách, thậm chí thành tựu Kiếm Tâm!”
“Hảo, có khí phách! Ha ha ha ha” Tiếng cười to liên miên không dứt giây lát hóa thành tiếng long ngâm rung trời, chân long màu vàng tím bên trong thức hải Lục Thanh tiêu thất.
Lục Thanh tỉnh lại, thời gian giống như tại trước đó một khắc ngưng trệ lại. Một phen nói chuyện với nhau, thời gian ở bên ngoài đúng là mới trôi qua một khắc.
Tử Dương Kiếm Hoàng nhìn Lục Thanh nói: “như thế nào ?”
Hồn thức một trận dao động, ngay sau đó, Tử Dương Kiếm Hoàng thở dài một hơi thật sâu, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía pháp tướng chân long màu vàng tím trên bầu trời.
Ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng nộ ngâm, chân long màu vàng tím phun ra một đạo chân hỏa. Bên trong chân hỏa tràn ngập pháp tắc dao động, bên trong pháp tắc, Lục Thanh đồng thời cảm ứng được hai loại pháp tắc tồn tại. T
Đạo chân hỏa này trực tiếp đem thái thượng trưởng lão, cùng với ba gã một kiếp Kiếm Hoàng phía sau chạy đến bao phủ.
Không gian giam cầm, một quầng sáng màu tím đồng thời khuếch tán ra.
Quầng sáng màu vàng tím tràn ngập cả hư không, Động Hư Không Gian khép lại, trong không gian quầng sáng bao phủ, không còn một loại pháp tắc nào tồn tại, thậm chí cả những linh khí thuộc tính khác nhau cùng nguyên khí trời đất đều bị bài xích không còn.
“Lĩnh vực!” Bên cạnh Tử Dương Kiếm Hoàng, bốn người đại điện chủ đồng thời biến sắc.
“Đây là Thần Kiếm lĩnh vực!” Lục Thanh trầm giọng nói.
Ngay lập tức quầng sáng đã lan tràn bao phủ cả hư không trăm dặm, đem tất cả mọi người giam cầm bên trong.
Không sai, chính là giam cầm, cũng chính là không thể nhúc nhích. Ba người Lục Thanh biết được, cũng không có nhiều bối rối, trừ đó ra, bốn người đại điện chủ khiếp sợ không thôi. Như thế sống chết do người, khiến tâm thần bọn họ chấn động.
Mà vài Kiếm Hoàng thái thượng trưởng lão của Nguyên Thanh Tông bị quầng sáng tập trung, càng là kinh hãi không thôi. Lực lượng lĩnh vực đem cả phiến hư không trăm dặm nhuộm thành hai màu vàng tím, không gian trong nháy mắt ngưng trệ lại, đem sáu gã Kiếm Hoàng, kể cả Tấn Thiên Đông ở bên trong giam cầm.
Không thể nhúc nhích, không riêng là đan điền, ngay cả thức hải cũng đồng dạng mất đi cảm ứng, không còn bất kì năng lực phản kháng nào.
“Không nên!” Cách đó không xa, nử tử có chút dại ra chợt kinh hô.
Tuy rằng không có chần chờ, nhưng mà đám người Lục Thanh lại phát hiện, chân hỏa pháp tắc cũng lập tức ảm đạm đi không ít, tại trong một khắc đem sáu người Nguyên Thanh Tôn bao phủ vào.
Sáu tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên.
Chân hỏa pháp tắc chỉ chợt lóe rồi biến mất, thân hình sáu người Tấn Thiên Đông lại hiện ta.
“Phế đi!” Tử Dương Kiếm Hoàng sửng sốt.
Cẩn thận cảm ứng một chút, Lục Thanh cũng nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên chín tầng trời.
“Trước khi bị đồng hóa, Kiếm Linh còn có thể bị ta điều khiển một lát, đây là việc duy nhất ta có thể làm vì tông môn.”
Thanh âm Huyền Thanh từ trong miệng chân long trên chín tầng trời phát ra.
Ngay sau đó, Long thân khổng lồ gần mười dặm hạ xuống, lập tức trùng nhập vào bên trong Thần kiếm màu vàng tím. Ngay sau đó, tại bên trên thân kiếm, xuất hiện một cái ấn ký chân long màu vàng tím, một tầng tia khí màu tím gắt gao đem Thần Kiếm bao phủ.
Hai tiếng kiếm ngâm tận trời vang lên. Thần Kiếm lĩnh vực đang bao phủ mọi người lập tức thu hồi. Bên trong hư không, Nguyên Sát Thập Lục Kiếm vội vàng đón đỡ thân thể sáu người Tấn Thiên Đông sắp sửa rơi xuống.
Tia khí màu tím bắn ra, ở trên hư không ngưng tụ thành một thanh cự kiếm cao ba nghìn trượng, ngay sau đó cự kiếm lăng không chém xuống.
Ầm ầm.
Ở dưới chân mọi người, một khe rãnh sâu không biết sâu rộng bao nhiêu hướng tới hai bên mở rộng ra. Khe rãnh dọc theo Nguyên Sát tháp kéo dài tới phương hướng Nguyên Thanh Tông hơn mười dặm.
Răng rắc.
Ở trong ánh mắt chấn động của đám người Tấn Thiên Đông, mười tòa chủ phong bắt đầu sụp đổ. Không cần suy nghĩ, một kiếm đó ở trong phút chốc đã phá vỡ sơn mạch của mười tòa chủ phong, mất đi sơn mạch chống đỡ, mười tòa chủ phong như thế nào không sụp đổ.
Trong lúc nhất thời, ở trên mười tòa chủ phong kiếm quang liên tiếp lóe ra. Biến hóa đột nhiên khiến nhiều đệ tử Nguyên Thanh Tông trở tay không kịp, chỉ có thể chạy trốn né tránh.
“Oan nghiệt a!” Hai gã thái thượng trưởng lão gần như dại ra, trầm mặc một lát rồi phát ra tiếng kêu bi thiết. Tu vi bọn họ bị phế, tâm cảnh cũng bị phá, trong nháy mắt sáu gã kiếm hoàng gần như gà hơn mười tuổi, nếp nhăn trên mặt tăng lên rất nhiều.
Nửa nén hương sau.
Tiếng núi lở rốt cục dừng lại, chỉ còn lại thanh âm sụp đổ ngẫu nhiên xuất hiện, này đó đều đã muốn không trọng yếu, giờ phút này, ánh mắt mọi người đều ngưng tụ đến thanh Thần Kiếm huyền phù trong hwko.
Tại bên trên Thần Kiếm, một tia khí màu tím lẳng lặng phiêu phù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.