Chương 487: Âm mưu
Yêu Dạ
29/05/2021
Nếu tốc độ Ma tộc không nhanh, có lẽ Lục Ly sẽ không chọn cách ăn thua đủ, khăng khăng tên Ma tộc vừa rồi kia lại có được tốc độ sánh ngang với hắn, hắn liền không thể không thận trọng ứng đối.
Hơn nữa!
Ma tộc gặp được bây giờ rõ ràng mới chỉ là Ma tộc bình thường, nếu gặp phải Ma tộc bình thường đều trốn chạy, bọn hắn vào đây lại có nghĩa lý gì?
Lục Ly vừa mới nắm giữ công kích linh hồn, tự tin dâng cao, bên người còn một thiên kiêu tương lai có được huyết mạch bát phẩm, Lục Ly dám khẳng định, dù không địch lại chí ít bọn hắn vẫn có thể đào tẩu.
- Chiến!
Lục Ly hạ quyết tâm, then chốt nhất chính là đám người này không ai có thể nhìn ra được chân thân của hắn, hắn có đủ năng lực tự bảo vệ bản thân.
- Phân thân!
Hắn quát khẽ một tiếng, hóa ra hơn sáu mươi tên Lục Ly khác nhau, Khương Khinh Linh cũng huyễn hóa thành hơn sáu mươi người. Lần này Lục Ly không điều khiển phân thân phóng tới đám Ma tộc Man tộc, mà tản ra khắp bốn phương tám hướng, giả bộ định chạy trốn.
- Muốn trốn?
Tên tiểu tử Ma tộc dẫn đầu kia quát lạnh một tiếng, quyền trượng khua múa càng nhanh, bốn phía phong vân biến ảo, triệt để hóa thành đêm tối, Ma tộc đều ẩn vào trong hắc ám.
Rất tà môn chính là, toàn bộ phân thân của Lục Ly lại đều lấp lánh quang mang, hoàn toàn bại lộ trong mắt kẻ địch, cục diện thoáng chốc liền biến thành địch tối ta sáng.
- Mánh khóe quỷ mị, định hù dọa ai?
Lục Ly cười lạnh một tiếng, nhỏ giọng dặn dò Khương Khinh Linh, sau đó hít một hơi thật sâu, hai tay ngửa ra sau, bất ngờ há mồm gầm thét một tiếng như lôi đình.
- Phá!
Lục Ly phóng thích Long Ngâm thần kỹ, cuồng phong gào thét, tầng tầng không gian chấn động, tiếng rống kinh thiên truyền khắp tứ phía, chấn thiên động địa, vang vọng không ngừng.
Hắc ám xung quanh bỗng chốc tan biên, quang minh tái hiện, lúc này vô số Ma tộc chính đang lao nhanh dưới mặt đất, cấp tốc phóng tới từng phân thân của Lục Ly, trong mắt ai nấy đều chất đầy vẻ ngạc nhiên và kinh hãi.
Quả nhiên Long Ngâm thần kỹ không gây ra được tác dụng gì quá lớn đối với đám Ma tộc này, màng nhĩ Khương Khinh Linh cũng chỉ thoáng chút đau nhói mà thôi. Mặc dù so ra uy lực Long Ngâm thần kỹ không tính lớn, nhưng Long Ngâm thần kỹ lại có thể chấn động không gian, phó vỡ huyễn cảnh do Ma tộc ngưng tạo nên.
- Phân thân!
Toàn bộ phân thân Lục Ly bị đánh tan, hắn lại lần nữa phân thân, tiếp tục giả bộ chạy trốn, chân thân thì âm thầm tiềm hành tới chỗ hai tên Ma tộc phía bên trái.
- Phóng thích Phệ Hồn Ma Điệp tấn công bọn hắn!
Lục Ly quát lớn, Khương Khinh Linh lập tức nghe theo, Ma Điệp đầy trời bay múa mà đi, bao trùm lấy hai tên Ma tộc ở trước mặt.
- Phệ Hồn Ma Điệp?
Hai tên Ma tộc này rõ ràng đều là người biết hàng, sắc mặt tức thì đại biến, kêu to lên. Từ trong người bọn hắn, rắn rết thi nhau bắn ra, ý đồ đánh giết hoặc ngăn cản Phệ Hồn Ma Điệp, không cho Phệ Hồn Ma Điệp áp sát lại gần.
Nhưng mà, Phệ Hồn Ma Điệp là hư ảnh, không phải là chân thân, nhẹ nhàng liền xuyên qua, tràn vào trong người hai tên Ma tộc. Phệ Hồn Ma Điệp cấp sáu há là thứ hai tên Ma tộc này có thể chống đỡ? Thoáng chốc thần hồn cả hai tên Ma tộc đều bị chấn nhiếp.
- Phóng thích Bản Mệnh Châu, đâm chết bọn hắn!
Lục Ly lần nữa hạ lệnh, Khương Khinh Linh lập tức phóng thích Bản Mệnh Châu hung hăng đụng tới hai người kia.
Oanh!
Mặt đất hiện ra một hố to tướng, hai tên Ma tộc bị nghiền thành thịt nát, đám Ma tộc xung quanh lập tức phẫn nộ kêu hét, điên cuồng vọt tới bên này.
- Thu lại Bản Mệnh Chuâ, rút lui.
Lục Ly nhếch môi cười lạnh, Khương Khinh Linh thu hồi Bản Mệnh Châu. Sau đó Lục Ly lại huyễn hóa ra mấy chục phân thân, chia ra hơn hai mươi tên giả bộ đi công kích đám Ma tộc vọt tới, bản tôn thì lại lặng lẽ trốn đi.
Phanh phanh phanh!
Nương theo từng phân thân bị phá hủy, Ma tộc phát hiện tất cả đều là giả, không khỏi càng thêm phẫn nộ. Chỉ là tốc độ Lục Ly quá nhanh, hơn nữa còn biết phân thân, bọn hắn biết làm gì được?
Oanh!
Chẳng mấy chốc, Lục Ly và Khương Khinh Linh lại lần nữa ra tay, khóa chặt hai tên Ma tộc công tới, vẫn là Lục Ly chỉ huy, Khương Khinh Linh động thủ. Phệ Hồn Ma Điệp bay đến, Bản Mệnh Châu nghiền ép xuống, lại thêm hai tên Ma tộc biến thành thịt nát. Tiếp đó Lục Ly mang theo Khương Khinh Linh bỏ trốn mất dạng, đầy khắp núi đồi toàn là phân thân, căn bản không biết đuổi thế nào?
Rầm rầm rầm.
Lục Ly giết hai tên bên này, rồi lại giết hai tên bên kia, Khương Khinh Linh dần xua tan sự sợ hãi đối với Ma tộc, không khỏi hưng phấn dị thường. Nàng chẳng cần nghĩ gì hết, cứ ra tay theo lệnh Lục Ly chỉ huy là được, tùy theo từng tên Ma tộc bị giết, nàng càng lúc càng hưng phấn, cảm giác không phải như đang đánh giết Ma tộc, mà là như đang chơi một trò chơi vô cùng hấp dẫn.
- Lục Ly, tên Ma tộc kia xấu quá, chúng ta đi giết hắn, thế nào?
- Lục Ly, hay là chúng ta chơi lớn một lần, phía bên kia có bảy tám tên Ma tộc, tới giết sạch chúng, được không?
- Đám Ma tộc này quá yếu, chưa được bao lâu đã bị đè chết rồi, chán thật…
…
Lục Ly thật không biết phải nói gì, vừa rồi là ai bị dọa cho mặt cắt không còn giọt máu? Song hắn không nghe theo đề nghị của Khương Khinh Linh, mà đang không ngừng quan sát thế cục, tìm kiếm Ma tộc dễ diệt sát nhất.
Hắn còn chưa thăm dò được thủ đoạn của Ma tộc, tự nhiên không dám mạo hiểm, một khi xuất hiện sai lầm, cái giá phải trả có thể là tính mạng của hắn và Khương Khinh Linh. Bởi thế hắn không thể làm liều, mỗi một bước đi đều phải được tính toán kỹ càng.
Chỉ sau một nén hương, hơn hai mươi tên Ma tộc thì đã bị Lục Ly và Khương Khinh Linh giết mất mười một tên. Riêng Man tộc Lục Ly lại không giết tên nào, bởi vì những Man tộc này chỉ là khôi lỗi, cũng không gây ra được sát thương quá lớn.
- Lui!
Tên thủ lĩnh tiểu đội Ma tộc rốt cục sợ, hắn biết cứ tiếp tục thế này, toàn bộ Ma tộc bao gồm cả hắn đều sẽ chết ở đây.
Nguyên một đám Ma tộc tụ lại cùng một nơi, nấp sau lưng hai tên Man tộc. Trên lưng Man tộc toàn là dây leo, đám Ma tộc ai nấy đều giơ tay bắt lấy dây leo, như vậy sẽ không rơi xuống.
Hai tên Man tộc nhanh chân đào tẩu, bốn tên Man tộc còn lại thì vọt tới chỗ Lục Ly, chùy đồng và xích sắt trong tay vung lên rợp trời, ùn ùn đánh tới.
- Muốn chạy? Lục Ly mau đuổi theo, không thể cho bọn hắn trốn mất!
Khương Khinh Linh giết đến hứng khởi, vội vàng thúc giục Lục Ly truy sát.
Lục Ly nghĩ nghĩ liền cũng điều khiển Mệnh Luân đuổi theo, dù sao tốc độ hắn đủ nhanh, hoàn toàn có thể từ từ mài chết đám Ma tộc này, diệt sát từng tên từng tên một. Hơn nữa Lục Ly còn muốn bắt một tên Ma tộc làm nô lệ, dùng để thí nghiệm công kích linh hồn.
Lục Ly phân thân ra, sau đó nhẹ nhàng lách mình tránh qua bốn tên Man tộc, cấp tốc đuổi theo hai tên Ma tộc đang đào tẩu. Vẻn vẹn nửa nén hương, hắn liền đã nhẹ nhàng đuổi kịp, liếc thấy sắc mặt hoảng hốt của tám tên Ma tộc treo sau lưng Man tộc, trong lòng Lục Ly và Khương Khinh Linh đều dâng lên khoái cảm như đang săn thú thành công.
- Không đúng!
Song rất nhanh Lục Ly liền cảm giác được có gì đó không đúng, lại không biết không đúng chỗ nào. Khương Khinh Linh thấy thần sắc đó của Lục Ly, nụ cười trên mặt cũng cứng lại, nàng chăm chú nhìn đám Ma tộc kia mấy lần, kinh hô nói:
- Không đúng, thiếu đi mấy tên Ma tộc.
- Đúng rồi!
Lục Ly cũng kịp nhận ra, vừa rồi có hơn mười tên Ma tộc đào tẩu, giờ lại chỉ còn tám tên, hắn vội lần nữa phóng ra phân thân, đồng thời bản tôn đang định rời khỏi chỗ này.
Phanh phanh phanh!
Từng tầng mặt đất dưới chân đột nhiên nổ tung, tiếp đó năm đạo thân ảnh tóe bắn mà ra, trong tay mỗi tên Ma tộc đều cầm theo một chiếc gai nhọn lấp lánh u quang.
Ông!
Cùng lúc, thân thể đám Ma tộc trên thân Man tộc cũng lóe lên hắc quang, tốc độ tăng nhanh, hóa thành từng đạo bóng đen vọt tới Lục Ly và Khương Khinh Linh.
Xùy.
Tên thủ lĩnh tiểu đội Man tộc kia chợt tan biến ngay giữa không trung, tựa như bốc hơi khỏi thế gian. Sâu trong linh hồn Lục Ly và Khương Khinh Linh dâng lên cảnh giáo nguy hiểm trí mạng, tựa hồ chỉ một giây sau liền sẽ bị giết chết.
- Âm mưu!
Ma tộc rút lui chỉ là giả tượng, đây là âm mưu, nhìn vẻ bạo ngược và hung tàn trong mắt đám Ma tộc kia, rõ ràng chúng căn bản không nghĩ tới đào tẩu, khi nãy rút đi chỉ là nhằm dụ Lục Ly và Khương Khinh Linh vào bẫy.
- Chuẩn bị liều mạng!
Trong mắt Lục Ly lấp lánh hàn quang, tốc độ kẻ địch tăng nhanh, giờ đã không kịp trốn, chỉ còn cách liều mình tử chiến.
Hơn nữa!
Ma tộc gặp được bây giờ rõ ràng mới chỉ là Ma tộc bình thường, nếu gặp phải Ma tộc bình thường đều trốn chạy, bọn hắn vào đây lại có nghĩa lý gì?
Lục Ly vừa mới nắm giữ công kích linh hồn, tự tin dâng cao, bên người còn một thiên kiêu tương lai có được huyết mạch bát phẩm, Lục Ly dám khẳng định, dù không địch lại chí ít bọn hắn vẫn có thể đào tẩu.
- Chiến!
Lục Ly hạ quyết tâm, then chốt nhất chính là đám người này không ai có thể nhìn ra được chân thân của hắn, hắn có đủ năng lực tự bảo vệ bản thân.
- Phân thân!
Hắn quát khẽ một tiếng, hóa ra hơn sáu mươi tên Lục Ly khác nhau, Khương Khinh Linh cũng huyễn hóa thành hơn sáu mươi người. Lần này Lục Ly không điều khiển phân thân phóng tới đám Ma tộc Man tộc, mà tản ra khắp bốn phương tám hướng, giả bộ định chạy trốn.
- Muốn trốn?
Tên tiểu tử Ma tộc dẫn đầu kia quát lạnh một tiếng, quyền trượng khua múa càng nhanh, bốn phía phong vân biến ảo, triệt để hóa thành đêm tối, Ma tộc đều ẩn vào trong hắc ám.
Rất tà môn chính là, toàn bộ phân thân của Lục Ly lại đều lấp lánh quang mang, hoàn toàn bại lộ trong mắt kẻ địch, cục diện thoáng chốc liền biến thành địch tối ta sáng.
- Mánh khóe quỷ mị, định hù dọa ai?
Lục Ly cười lạnh một tiếng, nhỏ giọng dặn dò Khương Khinh Linh, sau đó hít một hơi thật sâu, hai tay ngửa ra sau, bất ngờ há mồm gầm thét một tiếng như lôi đình.
- Phá!
Lục Ly phóng thích Long Ngâm thần kỹ, cuồng phong gào thét, tầng tầng không gian chấn động, tiếng rống kinh thiên truyền khắp tứ phía, chấn thiên động địa, vang vọng không ngừng.
Hắc ám xung quanh bỗng chốc tan biên, quang minh tái hiện, lúc này vô số Ma tộc chính đang lao nhanh dưới mặt đất, cấp tốc phóng tới từng phân thân của Lục Ly, trong mắt ai nấy đều chất đầy vẻ ngạc nhiên và kinh hãi.
Quả nhiên Long Ngâm thần kỹ không gây ra được tác dụng gì quá lớn đối với đám Ma tộc này, màng nhĩ Khương Khinh Linh cũng chỉ thoáng chút đau nhói mà thôi. Mặc dù so ra uy lực Long Ngâm thần kỹ không tính lớn, nhưng Long Ngâm thần kỹ lại có thể chấn động không gian, phó vỡ huyễn cảnh do Ma tộc ngưng tạo nên.
- Phân thân!
Toàn bộ phân thân Lục Ly bị đánh tan, hắn lại lần nữa phân thân, tiếp tục giả bộ chạy trốn, chân thân thì âm thầm tiềm hành tới chỗ hai tên Ma tộc phía bên trái.
- Phóng thích Phệ Hồn Ma Điệp tấn công bọn hắn!
Lục Ly quát lớn, Khương Khinh Linh lập tức nghe theo, Ma Điệp đầy trời bay múa mà đi, bao trùm lấy hai tên Ma tộc ở trước mặt.
- Phệ Hồn Ma Điệp?
Hai tên Ma tộc này rõ ràng đều là người biết hàng, sắc mặt tức thì đại biến, kêu to lên. Từ trong người bọn hắn, rắn rết thi nhau bắn ra, ý đồ đánh giết hoặc ngăn cản Phệ Hồn Ma Điệp, không cho Phệ Hồn Ma Điệp áp sát lại gần.
Nhưng mà, Phệ Hồn Ma Điệp là hư ảnh, không phải là chân thân, nhẹ nhàng liền xuyên qua, tràn vào trong người hai tên Ma tộc. Phệ Hồn Ma Điệp cấp sáu há là thứ hai tên Ma tộc này có thể chống đỡ? Thoáng chốc thần hồn cả hai tên Ma tộc đều bị chấn nhiếp.
- Phóng thích Bản Mệnh Châu, đâm chết bọn hắn!
Lục Ly lần nữa hạ lệnh, Khương Khinh Linh lập tức phóng thích Bản Mệnh Châu hung hăng đụng tới hai người kia.
Oanh!
Mặt đất hiện ra một hố to tướng, hai tên Ma tộc bị nghiền thành thịt nát, đám Ma tộc xung quanh lập tức phẫn nộ kêu hét, điên cuồng vọt tới bên này.
- Thu lại Bản Mệnh Chuâ, rút lui.
Lục Ly nhếch môi cười lạnh, Khương Khinh Linh thu hồi Bản Mệnh Châu. Sau đó Lục Ly lại huyễn hóa ra mấy chục phân thân, chia ra hơn hai mươi tên giả bộ đi công kích đám Ma tộc vọt tới, bản tôn thì lại lặng lẽ trốn đi.
Phanh phanh phanh!
Nương theo từng phân thân bị phá hủy, Ma tộc phát hiện tất cả đều là giả, không khỏi càng thêm phẫn nộ. Chỉ là tốc độ Lục Ly quá nhanh, hơn nữa còn biết phân thân, bọn hắn biết làm gì được?
Oanh!
Chẳng mấy chốc, Lục Ly và Khương Khinh Linh lại lần nữa ra tay, khóa chặt hai tên Ma tộc công tới, vẫn là Lục Ly chỉ huy, Khương Khinh Linh động thủ. Phệ Hồn Ma Điệp bay đến, Bản Mệnh Châu nghiền ép xuống, lại thêm hai tên Ma tộc biến thành thịt nát. Tiếp đó Lục Ly mang theo Khương Khinh Linh bỏ trốn mất dạng, đầy khắp núi đồi toàn là phân thân, căn bản không biết đuổi thế nào?
Rầm rầm rầm.
Lục Ly giết hai tên bên này, rồi lại giết hai tên bên kia, Khương Khinh Linh dần xua tan sự sợ hãi đối với Ma tộc, không khỏi hưng phấn dị thường. Nàng chẳng cần nghĩ gì hết, cứ ra tay theo lệnh Lục Ly chỉ huy là được, tùy theo từng tên Ma tộc bị giết, nàng càng lúc càng hưng phấn, cảm giác không phải như đang đánh giết Ma tộc, mà là như đang chơi một trò chơi vô cùng hấp dẫn.
- Lục Ly, tên Ma tộc kia xấu quá, chúng ta đi giết hắn, thế nào?
- Lục Ly, hay là chúng ta chơi lớn một lần, phía bên kia có bảy tám tên Ma tộc, tới giết sạch chúng, được không?
- Đám Ma tộc này quá yếu, chưa được bao lâu đã bị đè chết rồi, chán thật…
…
Lục Ly thật không biết phải nói gì, vừa rồi là ai bị dọa cho mặt cắt không còn giọt máu? Song hắn không nghe theo đề nghị của Khương Khinh Linh, mà đang không ngừng quan sát thế cục, tìm kiếm Ma tộc dễ diệt sát nhất.
Hắn còn chưa thăm dò được thủ đoạn của Ma tộc, tự nhiên không dám mạo hiểm, một khi xuất hiện sai lầm, cái giá phải trả có thể là tính mạng của hắn và Khương Khinh Linh. Bởi thế hắn không thể làm liều, mỗi một bước đi đều phải được tính toán kỹ càng.
Chỉ sau một nén hương, hơn hai mươi tên Ma tộc thì đã bị Lục Ly và Khương Khinh Linh giết mất mười một tên. Riêng Man tộc Lục Ly lại không giết tên nào, bởi vì những Man tộc này chỉ là khôi lỗi, cũng không gây ra được sát thương quá lớn.
- Lui!
Tên thủ lĩnh tiểu đội Ma tộc rốt cục sợ, hắn biết cứ tiếp tục thế này, toàn bộ Ma tộc bao gồm cả hắn đều sẽ chết ở đây.
Nguyên một đám Ma tộc tụ lại cùng một nơi, nấp sau lưng hai tên Man tộc. Trên lưng Man tộc toàn là dây leo, đám Ma tộc ai nấy đều giơ tay bắt lấy dây leo, như vậy sẽ không rơi xuống.
Hai tên Man tộc nhanh chân đào tẩu, bốn tên Man tộc còn lại thì vọt tới chỗ Lục Ly, chùy đồng và xích sắt trong tay vung lên rợp trời, ùn ùn đánh tới.
- Muốn chạy? Lục Ly mau đuổi theo, không thể cho bọn hắn trốn mất!
Khương Khinh Linh giết đến hứng khởi, vội vàng thúc giục Lục Ly truy sát.
Lục Ly nghĩ nghĩ liền cũng điều khiển Mệnh Luân đuổi theo, dù sao tốc độ hắn đủ nhanh, hoàn toàn có thể từ từ mài chết đám Ma tộc này, diệt sát từng tên từng tên một. Hơn nữa Lục Ly còn muốn bắt một tên Ma tộc làm nô lệ, dùng để thí nghiệm công kích linh hồn.
Lục Ly phân thân ra, sau đó nhẹ nhàng lách mình tránh qua bốn tên Man tộc, cấp tốc đuổi theo hai tên Ma tộc đang đào tẩu. Vẻn vẹn nửa nén hương, hắn liền đã nhẹ nhàng đuổi kịp, liếc thấy sắc mặt hoảng hốt của tám tên Ma tộc treo sau lưng Man tộc, trong lòng Lục Ly và Khương Khinh Linh đều dâng lên khoái cảm như đang săn thú thành công.
- Không đúng!
Song rất nhanh Lục Ly liền cảm giác được có gì đó không đúng, lại không biết không đúng chỗ nào. Khương Khinh Linh thấy thần sắc đó của Lục Ly, nụ cười trên mặt cũng cứng lại, nàng chăm chú nhìn đám Ma tộc kia mấy lần, kinh hô nói:
- Không đúng, thiếu đi mấy tên Ma tộc.
- Đúng rồi!
Lục Ly cũng kịp nhận ra, vừa rồi có hơn mười tên Ma tộc đào tẩu, giờ lại chỉ còn tám tên, hắn vội lần nữa phóng ra phân thân, đồng thời bản tôn đang định rời khỏi chỗ này.
Phanh phanh phanh!
Từng tầng mặt đất dưới chân đột nhiên nổ tung, tiếp đó năm đạo thân ảnh tóe bắn mà ra, trong tay mỗi tên Ma tộc đều cầm theo một chiếc gai nhọn lấp lánh u quang.
Ông!
Cùng lúc, thân thể đám Ma tộc trên thân Man tộc cũng lóe lên hắc quang, tốc độ tăng nhanh, hóa thành từng đạo bóng đen vọt tới Lục Ly và Khương Khinh Linh.
Xùy.
Tên thủ lĩnh tiểu đội Man tộc kia chợt tan biến ngay giữa không trung, tựa như bốc hơi khỏi thế gian. Sâu trong linh hồn Lục Ly và Khương Khinh Linh dâng lên cảnh giáo nguy hiểm trí mạng, tựa hồ chỉ một giây sau liền sẽ bị giết chết.
- Âm mưu!
Ma tộc rút lui chỉ là giả tượng, đây là âm mưu, nhìn vẻ bạo ngược và hung tàn trong mắt đám Ma tộc kia, rõ ràng chúng căn bản không nghĩ tới đào tẩu, khi nãy rút đi chỉ là nhằm dụ Lục Ly và Khương Khinh Linh vào bẫy.
- Chuẩn bị liều mạng!
Trong mắt Lục Ly lấp lánh hàn quang, tốc độ kẻ địch tăng nhanh, giờ đã không kịp trốn, chỉ còn cách liều mình tử chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.