Chương 433: Áo nghĩa thất phẩm
Yêu Dạ
16/05/2021
Lục Ly một mực chưa nghĩ thông phải làm sao mới phóng ra được áo nghĩa tốc độ, đến lúc này hắn ẩn ẩn đã có chút hiểu được.
Một quyền kia của Mông Họa mang đến cho hắn ấn tượng rất sâu, một người vung quyền đánh vào không trung, không ngờ lại có thể dẫn lên sóng không gian chấn đãng?
Võ giả cường đại có thể xé nứt không gian, có thể dẫn lên không gian chấn đãng, điều này rất bình thường. Không bình thường chính là, sóng không gian dẫn lên từ quyền đầu Mông Họa rất khủng bố, có thể chấn tan phân thân của hắn.
Dù quyền đầu võ giả cường đại đến mấy, dẫn lên sóng không gian chấn đãng lợi hại cỡ nào, lực lượng trong quyền đầu vẫn sẽ không truyền vào được trong không gian. Không gian chấn đãng chỉ là ba động trong không khí mà thôi, làm sao có thể chấn tan phân thân hắn được?
Cảm ngộ của Lục Ly đối với Kính Tượng áo nghĩa đã rất sâu, dù số lượng phân thân không gia tăng, nhưng lại đã cực kỳ ổn định, sóng không gian bình thường khẳng định không thể chấn tan?
Đã vậy …
Làm sao phân thân của hắn lại bị đánh tan?
Rõ ràng trong sóng không gian chấn đãng kia có mang theo lực lượng cường đại, lúc này Lục Ly có thể cảm ứng được rõ ràng lực lượng cường đại trong đó. Nếu hắn bị sóng không gian chấn đãng đánh trúng, nhất định cũng sẽ thổ huyết bay rớt ra sau.
Quyền đầu đánh vào không trung, lực lượng bên trong sẽ không truyền ra ngoài, như vậy lực lượng cường đại trong sóng không gian từ đâu mà tới?
Lúc này Lục Ly đã có đáp án, đó chính là quyền này không phải quyền pháp bình thường, quyền này xúc động không gian, dẫn phát lực lượng thiên địa!
Vì sao vòi rồng có thể xoay tròn, bởi vì vòi rồng khiên động thiên địa chi lực, thứ Lục Ly cảm ngộ được từ bên trong quyền này không phải Không Gian áo nghĩa, mà là làm sao dẫn động thiên địa chi lực.
Tốc độ áo nghĩa cũng tương tự.
Trước đó Lục Ly chưa hiểu được cách làm sao vận dụng tốc độ áo nghĩa, giờ đây hắn đã được đến dẫn dắt, chỉ cần có thể khiên động thiên địa chi lực, hắn liền có thể phóng ra tốc độ áo nghĩa.
Quyền đầu đã cách mười thước, thoáng chốc liền sẽ đến trước mặt. Lúc này Mệnh Luân dưới chân Lục Ly đang xoay tròn, tốc độ chuyển động cực nhanh, hơn nữa còn càng lúc càng nhanh, bốn phía bởi vì Lục Ly chuyển động với tốc độ cao mà dẫn lên cuồng phong gào thét
Hưu!
Cả người Lục Ly đột nhiên tan biến giữa trời, chúng nhân chỉ thấy trước mặt lóe lên quang mang, sau đó Lục Ly bất ngờ tan biến trong tầm mắt mọi người.
Xuy xuy
Quyền đầu Mông Họa phá không mà đến, người lại bỗng chốc biến mất. Hắn ngửa mặt nhìn lên cao không, trong mắt đầy vẻ kinh sợ. Vừa rồi tốc độ Lục Ly nhanh đến không thể tưởng tượng, rõ ràng sắp bị hắn nện chết, lại vẫn tránh thoát ra được.
Đám người Bạch Thu cũng ngửa mặt nhìn lên, quả nhiên phát hiện Lục Ly đã xuất hiện trên cao không ngàn thước. Chúng nhân như trút được gánh nặng, âm thầm líu lưỡi, nhất là bọn Dạ Tra, ai nấy càng là chấn kinh không thôi.
Tốc độ Thanh Loan Tộc là số một ở Trung Châu, một quyền vừa rồi mấy tên trưởng lão tại trường sợ rằng đều khó mà tránh được, chắc chỉ mỗi Dạ Tra là có thể tránh thoát. Nhưng hiện tốc độ Dạ Tra đã sánh ngang Nhân Hoàng, nói cách khác tốc độ Lục Ly cũng đã bằng với Nhân Hoàng?
- Làm sao có thể!
Đám người Dạ Tra mặt trợn tròn, đầy mắt không dám tin tưởng, phải là áo nghĩa kiểu gì mới có thể khiến cho một tên Bất Diệt Cảnh trung kỳ thoáng chốc đề thăng tốc độ ngang ngửa Nhân Hoàng?
Chẳng lẽ là áo nghĩa thất phẩm trở lên?
Trước đó Lục Ly từng nói qua, áo nghĩa này của hắn là áo nghĩa tốc độ, đây là do chính hắn đặt tên, trong hiểu biết của đám người Dạ Tra thì không có áo nghĩa nào là áo nghĩa tốc độ cả.
Đặt tên áo nghĩa tốc độ là vì có tốc độ cực nhanh, mọi người đều không quá để ý, chỉ cho rằng là một loại áo nghĩa bình thường.
Nhưng tốc độ được đề thăng đến mức khủng bố như thế, vậy thì chỉ có thể là áo nghĩa thất phẩm trở lên mới giải thích được.
Áo nghĩa thất phẩm trở lên!
Đến chính Dạ Tra đều không khỏi có chút hâm mộ đố kỵ, áo nghĩa phải rất khó mới cảm ngộ được, càng đừng nói tới áo nghĩa thất phẩm. Lục Ly có được áo nghĩa này, chờ khi tu luyện tới Quân Hầu Cảnh, sợ rằng ngay cả Nhân Hoàng đều khó mà đuổi kịp.
Hưu
Trên tay Lục Ly đột nhiên xuất hiện một thanh bảo kiếm, thân thể lóe lên bạch quang, mười mấy phân thân bất ngờ hiện ra. Sau đó mười mấy Lục Ly đồng loạt xoay tròn, bay rợp bầu trời.
Cảnh tượng kia dọa sợ Mông Họa và người Thái Thản Tộc, bởi vì tốc độ Lục Ly quá nhanh, chỉ thấy bạch quang chớp lóe, từng tên Lục Ly vọt xuống, vung lên trường kiếm đâm về phía Mông Họa.
Hây!
Quyền đầu Mông Họa nện tới từng tên Lục Ly, quyền đầu vung tới đâu, không gian nơi đó đều chấn đãng, phân thân Lục Ly bị nhẹ nhàng đánh tan.
Chỉ là Lục Ly không ngừng phân thân, không ngừng đâm tới Mông Họa. Mông Họa lo lắng trong này có chân thân, một khắc cũng không dám dừng lại, liên tục vung lên thiết quyền.
Thời gian một nén hương đã sắp hết.
Lục Ly lại không có ý dừng lại, tiếp tục phân thân công kích Mông Họa, bản tôn trên không cũng bay xuống. Lần này triệt để không phân rõ đâu là bản tôn, đâu là chân thân.
Hây!
Lục Ly lại một hơi phân ra mười phân thân khác nhau, sau đó đồng loạt từ bốn phương tám hướng tấn công Mông Họa, có mấy phân thân từ dưới công kích lên, đâm thẳng quần da thú của Mông Họa.
Quần da thú chính là mệnh căn của Mông Họa, nơi đó chính là điểm yếu chí mạng của Thái Thản Tộc. Toàn thân Thái Thản Tộc đều có được sức phòng ngự rất khủng bố, chỉ riêng duy nhất nơi này là lực phòng ngự tương đối yếu.
Bởi thế Mông Họa rất chú trọng nơi này, trong mắt lóe lên quang mang bạo ngược, song quyền đột nhiên vung lên, từng làn sóng chấn đãng khuếch tán ra, thoáng chốc liền đánh tan mấy phân thân.
Xuy xuy
Từ ba hướng còn lại vẫn có phân thân đánh tới, bên trái có bốn tên phân thân nhắm thẳng đầu Mông Họa mà đâm. Mông Họa dù không sợ đâm, nhưng bị đánh trúng đầu sẽ rất mất mặt, bởi thế lại vung ra mấy quyền đánh tan đám phân thân kia.
Hưu!
Đúng lúc này, mấy phân thân sau lưng hắn đột nhiên đổi hướng, bay chúi xuống bên dưới, ngoài ra còn có hai phân thân chia nhau đâm tới hai bên ngực.
Mông Họa bạo nộ, đột ngột quay người nện tới phân thân phía dưới, chìa lưng lộ ra trước kiếm của hai phân thân còn lại.
Kiếm của Lục Ly chỉ là Huyền khí Thiên giai bình thường, ở trong mắt Mông Họa dù một tên trong đó có là chân thân cũng không sao. Bởi vì lực phòng ngự sau lưng hắn là cường đại nhất, mặc cho Lục Ly đâm đều vô sự.
Oanh!
Mấy quyền đánh tan đám phân thân phía dưới, ánh mắt Mông Họa chợt trở nên băng lãnh dị thường. Hiện tại chỉ còn lại hai phân thân, trong đó nhất định có một tên là chân thân. Lần này hắn tuyệt đối không cho phép mình thất bại, phải một quyền nện tiểu tử nhân loại ghê tởm kia thành thịt nát.
Xùy
Hai thanh trường kiếm phá không mà đến, bất thần đâm lên lưng Mông Họa, kéo ra từng đạo tia lửa, cơ thịt trên lưng Mông Họa tựa như hàn thiết rèn đúc mà thành, không cách nào xuyên phá nổi.
Mông Họa nhếch môi cười một tiếng, đang định quay lưng hung hăng nện tới Lục Ly. Đúng lúc này, sâu trong lòng hắn bất ngờ truyền đến cảm giác nguy hiểm trí mạng.
- Chiến đấu kết thúc!
Phía xa xa đám người Dạ Tra nhìn thấy tay phải Lục Ly vốn một mực không nhúc nhích đột nhiên đâm ra, ai nấy đều nhếch miệng cười. Tuy bọn họ không biết móng vuốt này uy lực thế nào, nhưng thoáng nhìn qua đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía, Lục Ly mưu đồ lâu như vậy chính là vì giờ phút này, làm sao có thể thất bại?
Quả nhiên!
Huyết trảo nhẹ nhàng đâm vào sau lưng Mông Họa, Mông Họa bạo rống một tiếng, sau lưng bất ngờ xuất hiện từng đạo lân phiến màu ám kim. Tốc độ Lục Ly đâm vào thoáng giảm yếu, nhưng trên móng vuốt lại lóe lên ánh bạc, móng vuốt vẫn cứ thuận lợi đâm tới, nhẹ nhàng nhích gần sát trái tim Mông Họa.
Hưu!
Nháy mắt, Lục Ly bỗng chợt thu hồi huyết trảo, Mệnh Luân dưới chân, cấp tốc thối lui, cười nhạt một tiếng chắp tay nói:
- Mông trưởng lão, đa tạ.
Một quyền kia của Mông Họa mang đến cho hắn ấn tượng rất sâu, một người vung quyền đánh vào không trung, không ngờ lại có thể dẫn lên sóng không gian chấn đãng?
Võ giả cường đại có thể xé nứt không gian, có thể dẫn lên không gian chấn đãng, điều này rất bình thường. Không bình thường chính là, sóng không gian dẫn lên từ quyền đầu Mông Họa rất khủng bố, có thể chấn tan phân thân của hắn.
Dù quyền đầu võ giả cường đại đến mấy, dẫn lên sóng không gian chấn đãng lợi hại cỡ nào, lực lượng trong quyền đầu vẫn sẽ không truyền vào được trong không gian. Không gian chấn đãng chỉ là ba động trong không khí mà thôi, làm sao có thể chấn tan phân thân hắn được?
Cảm ngộ của Lục Ly đối với Kính Tượng áo nghĩa đã rất sâu, dù số lượng phân thân không gia tăng, nhưng lại đã cực kỳ ổn định, sóng không gian bình thường khẳng định không thể chấn tan?
Đã vậy …
Làm sao phân thân của hắn lại bị đánh tan?
Rõ ràng trong sóng không gian chấn đãng kia có mang theo lực lượng cường đại, lúc này Lục Ly có thể cảm ứng được rõ ràng lực lượng cường đại trong đó. Nếu hắn bị sóng không gian chấn đãng đánh trúng, nhất định cũng sẽ thổ huyết bay rớt ra sau.
Quyền đầu đánh vào không trung, lực lượng bên trong sẽ không truyền ra ngoài, như vậy lực lượng cường đại trong sóng không gian từ đâu mà tới?
Lúc này Lục Ly đã có đáp án, đó chính là quyền này không phải quyền pháp bình thường, quyền này xúc động không gian, dẫn phát lực lượng thiên địa!
Vì sao vòi rồng có thể xoay tròn, bởi vì vòi rồng khiên động thiên địa chi lực, thứ Lục Ly cảm ngộ được từ bên trong quyền này không phải Không Gian áo nghĩa, mà là làm sao dẫn động thiên địa chi lực.
Tốc độ áo nghĩa cũng tương tự.
Trước đó Lục Ly chưa hiểu được cách làm sao vận dụng tốc độ áo nghĩa, giờ đây hắn đã được đến dẫn dắt, chỉ cần có thể khiên động thiên địa chi lực, hắn liền có thể phóng ra tốc độ áo nghĩa.
Quyền đầu đã cách mười thước, thoáng chốc liền sẽ đến trước mặt. Lúc này Mệnh Luân dưới chân Lục Ly đang xoay tròn, tốc độ chuyển động cực nhanh, hơn nữa còn càng lúc càng nhanh, bốn phía bởi vì Lục Ly chuyển động với tốc độ cao mà dẫn lên cuồng phong gào thét
Hưu!
Cả người Lục Ly đột nhiên tan biến giữa trời, chúng nhân chỉ thấy trước mặt lóe lên quang mang, sau đó Lục Ly bất ngờ tan biến trong tầm mắt mọi người.
Xuy xuy
Quyền đầu Mông Họa phá không mà đến, người lại bỗng chốc biến mất. Hắn ngửa mặt nhìn lên cao không, trong mắt đầy vẻ kinh sợ. Vừa rồi tốc độ Lục Ly nhanh đến không thể tưởng tượng, rõ ràng sắp bị hắn nện chết, lại vẫn tránh thoát ra được.
Đám người Bạch Thu cũng ngửa mặt nhìn lên, quả nhiên phát hiện Lục Ly đã xuất hiện trên cao không ngàn thước. Chúng nhân như trút được gánh nặng, âm thầm líu lưỡi, nhất là bọn Dạ Tra, ai nấy càng là chấn kinh không thôi.
Tốc độ Thanh Loan Tộc là số một ở Trung Châu, một quyền vừa rồi mấy tên trưởng lão tại trường sợ rằng đều khó mà tránh được, chắc chỉ mỗi Dạ Tra là có thể tránh thoát. Nhưng hiện tốc độ Dạ Tra đã sánh ngang Nhân Hoàng, nói cách khác tốc độ Lục Ly cũng đã bằng với Nhân Hoàng?
- Làm sao có thể!
Đám người Dạ Tra mặt trợn tròn, đầy mắt không dám tin tưởng, phải là áo nghĩa kiểu gì mới có thể khiến cho một tên Bất Diệt Cảnh trung kỳ thoáng chốc đề thăng tốc độ ngang ngửa Nhân Hoàng?
Chẳng lẽ là áo nghĩa thất phẩm trở lên?
Trước đó Lục Ly từng nói qua, áo nghĩa này của hắn là áo nghĩa tốc độ, đây là do chính hắn đặt tên, trong hiểu biết của đám người Dạ Tra thì không có áo nghĩa nào là áo nghĩa tốc độ cả.
Đặt tên áo nghĩa tốc độ là vì có tốc độ cực nhanh, mọi người đều không quá để ý, chỉ cho rằng là một loại áo nghĩa bình thường.
Nhưng tốc độ được đề thăng đến mức khủng bố như thế, vậy thì chỉ có thể là áo nghĩa thất phẩm trở lên mới giải thích được.
Áo nghĩa thất phẩm trở lên!
Đến chính Dạ Tra đều không khỏi có chút hâm mộ đố kỵ, áo nghĩa phải rất khó mới cảm ngộ được, càng đừng nói tới áo nghĩa thất phẩm. Lục Ly có được áo nghĩa này, chờ khi tu luyện tới Quân Hầu Cảnh, sợ rằng ngay cả Nhân Hoàng đều khó mà đuổi kịp.
Hưu
Trên tay Lục Ly đột nhiên xuất hiện một thanh bảo kiếm, thân thể lóe lên bạch quang, mười mấy phân thân bất ngờ hiện ra. Sau đó mười mấy Lục Ly đồng loạt xoay tròn, bay rợp bầu trời.
Cảnh tượng kia dọa sợ Mông Họa và người Thái Thản Tộc, bởi vì tốc độ Lục Ly quá nhanh, chỉ thấy bạch quang chớp lóe, từng tên Lục Ly vọt xuống, vung lên trường kiếm đâm về phía Mông Họa.
Hây!
Quyền đầu Mông Họa nện tới từng tên Lục Ly, quyền đầu vung tới đâu, không gian nơi đó đều chấn đãng, phân thân Lục Ly bị nhẹ nhàng đánh tan.
Chỉ là Lục Ly không ngừng phân thân, không ngừng đâm tới Mông Họa. Mông Họa lo lắng trong này có chân thân, một khắc cũng không dám dừng lại, liên tục vung lên thiết quyền.
Thời gian một nén hương đã sắp hết.
Lục Ly lại không có ý dừng lại, tiếp tục phân thân công kích Mông Họa, bản tôn trên không cũng bay xuống. Lần này triệt để không phân rõ đâu là bản tôn, đâu là chân thân.
Hây!
Lục Ly lại một hơi phân ra mười phân thân khác nhau, sau đó đồng loạt từ bốn phương tám hướng tấn công Mông Họa, có mấy phân thân từ dưới công kích lên, đâm thẳng quần da thú của Mông Họa.
Quần da thú chính là mệnh căn của Mông Họa, nơi đó chính là điểm yếu chí mạng của Thái Thản Tộc. Toàn thân Thái Thản Tộc đều có được sức phòng ngự rất khủng bố, chỉ riêng duy nhất nơi này là lực phòng ngự tương đối yếu.
Bởi thế Mông Họa rất chú trọng nơi này, trong mắt lóe lên quang mang bạo ngược, song quyền đột nhiên vung lên, từng làn sóng chấn đãng khuếch tán ra, thoáng chốc liền đánh tan mấy phân thân.
Xuy xuy
Từ ba hướng còn lại vẫn có phân thân đánh tới, bên trái có bốn tên phân thân nhắm thẳng đầu Mông Họa mà đâm. Mông Họa dù không sợ đâm, nhưng bị đánh trúng đầu sẽ rất mất mặt, bởi thế lại vung ra mấy quyền đánh tan đám phân thân kia.
Hưu!
Đúng lúc này, mấy phân thân sau lưng hắn đột nhiên đổi hướng, bay chúi xuống bên dưới, ngoài ra còn có hai phân thân chia nhau đâm tới hai bên ngực.
Mông Họa bạo nộ, đột ngột quay người nện tới phân thân phía dưới, chìa lưng lộ ra trước kiếm của hai phân thân còn lại.
Kiếm của Lục Ly chỉ là Huyền khí Thiên giai bình thường, ở trong mắt Mông Họa dù một tên trong đó có là chân thân cũng không sao. Bởi vì lực phòng ngự sau lưng hắn là cường đại nhất, mặc cho Lục Ly đâm đều vô sự.
Oanh!
Mấy quyền đánh tan đám phân thân phía dưới, ánh mắt Mông Họa chợt trở nên băng lãnh dị thường. Hiện tại chỉ còn lại hai phân thân, trong đó nhất định có một tên là chân thân. Lần này hắn tuyệt đối không cho phép mình thất bại, phải một quyền nện tiểu tử nhân loại ghê tởm kia thành thịt nát.
Xùy
Hai thanh trường kiếm phá không mà đến, bất thần đâm lên lưng Mông Họa, kéo ra từng đạo tia lửa, cơ thịt trên lưng Mông Họa tựa như hàn thiết rèn đúc mà thành, không cách nào xuyên phá nổi.
Mông Họa nhếch môi cười một tiếng, đang định quay lưng hung hăng nện tới Lục Ly. Đúng lúc này, sâu trong lòng hắn bất ngờ truyền đến cảm giác nguy hiểm trí mạng.
- Chiến đấu kết thúc!
Phía xa xa đám người Dạ Tra nhìn thấy tay phải Lục Ly vốn một mực không nhúc nhích đột nhiên đâm ra, ai nấy đều nhếch miệng cười. Tuy bọn họ không biết móng vuốt này uy lực thế nào, nhưng thoáng nhìn qua đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía, Lục Ly mưu đồ lâu như vậy chính là vì giờ phút này, làm sao có thể thất bại?
Quả nhiên!
Huyết trảo nhẹ nhàng đâm vào sau lưng Mông Họa, Mông Họa bạo rống một tiếng, sau lưng bất ngờ xuất hiện từng đạo lân phiến màu ám kim. Tốc độ Lục Ly đâm vào thoáng giảm yếu, nhưng trên móng vuốt lại lóe lên ánh bạc, móng vuốt vẫn cứ thuận lợi đâm tới, nhẹ nhàng nhích gần sát trái tim Mông Họa.
Hưu!
Nháy mắt, Lục Ly bỗng chợt thu hồi huyết trảo, Mệnh Luân dưới chân, cấp tốc thối lui, cười nhạt một tiếng chắp tay nói:
- Mông trưởng lão, đa tạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.