Chương 558: Áp lực
Yêu Dạ
19/06/2021
Một tháng sau, Bạch Hạ Sương thuận lợi đột phá, sau đó lập tức tới tìm đòi Lục Ly lễ vật.
Lúc ở trong tiểu thế giới Lục Ly giết rất nhiều người, được đến không ít Không Gian Giới Chỉ, trong tay vừa khéo có một kiện Thánh khí dư thừa, bèn đưa cho Bạch Hạ Sương. Đồng thời cho Bạch Hạ Sương ra ngoài nghỉ ngơi nửa tháng.
Một tháng qua, bản thân Lục Ly lại không có bước đột phá nào quá lớn, chỉ có tu vi Huyền lực tăng trưởng chút ít. Bí thuật Toái Hồn vẫn chưa tiến bộ, chỉ mới nắm giữ được một vài kỹ xảo sử dụng sóng chấn động linh hồn.
Nếu lực lượng có thể hình thành sóng chấn động, linh hồn hình thành sóng chấn động liền cũng đơn giản. Thật ra nói cho cùng thì bản chất đều tương tự, chỉ là loại năng lượng được sử dụng khác nhau thôi.
Lục Ly không tìm ai làm thí nghiệm, thứ này một khi tùy ý thí nghiệm, sẽ rất dễ chấn cho người thử nghiệm hồn phi phách tán. Huyền thú thì lại không có linh hồn, căn bản không cách nào thí nghiệm được, sau này chỉ có thể tìm tới một ít tử tù thử xem.
Lực lượng sóng chấn động vẫn chỉ có thể hình thành một đạo, dù có Bôn Lôi Huyền Kỹ làm tham khảo, nhưng Bôn Lôi Huyền Kỹ là mượn nhờ huyền kình, hình thành lần hai phát lực, trong khi lực lượng sóng chấn động lại không cách nào mượn nhờ huyền kình.
Bất luận kẻ nào nện ra một côn thì cũng chỉ có thể thả ra lực lượng một lần, lực lượng là một cỗ tự nhiên chỉ có thể hình thành một lần sóng chấn động. Nếu phân tán cỗ lực lượng này thành mấy đạo sóng chấn động, như vậy lực đạo liền sẽ phân tán, lực lượng cuối cùng vẫn chẳng có gì thay đổi.
Điều này tương tự như nện ra một quyền, nếu quyền đó có khí lực một vạn cân, lại tác một vạn cân này ra thành hai phần, mỗi một phần chỉ có năm ngàn cân. Thì dù hình thành hai đạo sóng chấn động, cuối cùng lực lượng vẫn chỉ là một vạn cân.
Nếu liên tục nện ra hai côn, vậy lại cần có thời gian, hoàn toàn không phải là một lần công kích. Quân Hầu Cảnh Lục Ly không cần để ý, mục tiêu hắn cần chính là đánh chết Nhân Hoàng, Nhân Hoàng sẽ cho hắn thời gian đủ để tấn công hai lần ư? Hiển nhiên không khả năng!
Điều Lục Ly cần chính là trong một lần công kích, hình thành mấy đạo sóng chấn động, hơn nữa lực lượng của mỗi lần sóng chấn động đều phải cực mạnh.
Thật ra điều này có chút không hợp lẽ thường, một quyền chỉ có lực lượng một vạn cân, lại làm sao phân ra được mấy cỗ lực lượng, đồng thời mỗi một cỗ lực lượng đều có vạn cân?
Lực lượng không khả năng từ không sinh có, không khả năng bỗng dưng biến ra.
Lục Ly sa vào bình cảnh, một tháng qua một mực kẹt ở vấn đề này không có bước tiến triển nào, vô luận hắn thôi diễn, minh tưởng thế nào đều không thể vượt qua nan đề này.
- Kiến nghị này là Mông Thần đề ra, hay là đi hỏi Mông Thần thử xem?
Sau hai ngày trầm tư suy nghĩ, Lục Ly quyết định đi tìm vận may, dù sao Mông Thần cũng là Nhân Hoàng, còn sống nhiều năm như vậy, hẳn là có được trí tuệ rất cao. Không chừng hắn tùy ý nhắc nhở một câu, liền có thể giúp mình giải quyết nan đề cũng nên?
Lục Ly xuất quan, quét nhìn Tiểu Bạch một lượt, lại tiến vào trong phòng băng quan sát Bạch Thu Tuyết, sau đó truyền tống tới lãnh địa Thái Thản Tộc.
Lãnh địa Thái Thản Tộc nằm lọt thỏm trong một mảnh núi non trùng điệp, không có thành trì, bởi vì hình thể Thái Thản Tộc quá lớn, bởi thế đành phải khai quật hang động khổng lồ ở trong lòng núi. Được cái đa phần sơn động đều rất hoa lệ, dù sao Thái Thản Tộc cũng đã kinh doanh ở Hoang giới nhiều năm như vậy rồi.
Lục Ly đi đến, lập tức dẫn lên oanh động trong toàn Thái Thản Tộc, cự nhân thủ hộ truyền tống trận vừa thấy Lục Ly, lập tức phát ra mấy tiếng hét lớn quái dị. Sau đó Mông Thần dẫn theo một đám trưởng lão đi ra nghênh đón, rất nhiều tộc nhân Thái Thản Tộc chui ra từ trong sơn động, hiếu kì xen lẫn cung kính nhìn Lục Ly.
- Không cần quá nghiêm túc, ta tùy ý đến tìm ngươi tâm sự thôi!
Lục Ly khoát tay, thấy Mông Thần định triệu tập tộc nhân đón chào mình, vội vàng ngăn lại. Hắn lâm thời nổi ý tới đây, trước lúc tới không đặc ý phái người thông báo, hắn vốn cũng không thích mấy thứ phô trương hư lễ kia.
- Thánh Chủ, mời vào bên trong!
Mông Thần cũng không khách khí, mời Lục Ly đi vào trong sơn động, sơn động này vô cùng rộng rãi và cao lớn, đại điện bên trong đại dài rộng phải đến chừng ngàn, cao mấy chục trượng, mặt trên còn có miệng thông gió và thông đạo chiếu sáng, kết hợp với cả Dạ Minh Châu, khiến sảnh đường sáng sủa dị thường.
- Để bọn hắn đi xuống, ta tìm ngươi có chút việc muốn hỏi.
Lục Ly thấy đám trưởng lão cùng theo đi vào, còn có hạ nhân chuẩn bị thiết yến, bèn nói một câu với Mông Thần, kẻ sau vung tay để hết thảy chúng nhân lui ra ngoài.
Lục Ly tiến thẳng vào vấn đề, hỏi ra nghi hoặc trong lòng, đồng thời kể lại cả kết quả thôi diễn của mình trong đoạn thời gian qua, sau đó mới hỏi:
- Mông Thần, lực lượng không khả năng từ không sinh có, sóng chấn động không thể từ một đạo biến thành mấy đạo mà không chia nhỏ lực lượng được, ý tưởng ngươi nhắc tới khi trước, ta cảm thấy căn bản không cách nào làm được.
Mông Thần nhíu mày trầm mặc, ngày đó hắn chỉ thuận miệng nói vậy thôi, còn cụ thể thế nào phải chính Lục Ly đích thân đi thôi diễn lĩnh hội. Dù sao chỉ có thứ bản thân cảm ngộ được mới thực sự là của mình.
Lúc này Lục Ly hỏi như vậy, tựa hồ có chút làm khó hắn, hắn trầm tư nguyên suốt gần nửa canh giờ mới nói:
- Từ không sinh có thật ra không phải là không làm được, tỷ như đạo lý đơn giản thế này, ta ném ra một quyền chỉ có khí lực một vạn cân, nhưng ta có thể thông qua một quyền này dẫn dắt lực lượng thiên địa, khiến cho lực lượng quyền này đạt tới một trăm vạn cân. Ngoài ra còn có một cách khác, cũng là ta đánh ra một quyền, chỉ có khí lực một vạn cân, nhưng ta tu luyện áo nghĩa hệ Kim, khiến cho khí lực một vạn cân này có bước biến đổi về chất, khí lực một vạn cân biến thành một trăm vạn cân…
Lục Ly như có điều suy tư, hai ví dụ mà Mông Thần đưa ra kỳ thực đều là trộm đổi khái niệm.
Lực lượng một vạn cân vẫn là một vạn cân, một cái là dẫn động thiên địa chi lực, dẫn đường cho các lực lượng còn lại tiến vào. Một cái lại là để lực lượng một vạn cân biến thành trăm vạn năng lượng hệ Kim, điều này thật ra chẳng liên quan gì tới từ không sinh có cả.
Chẳng qua.
Lời này của Mông Thần ngược lại mang đến cho Lục Ly một ít dẫn dắt, hắn gắt gao nhíu mày. Theo như thiết tưởng của Mông Thần … hắn muốn hình thành rất nhiều đạo sóng chấn động, như vậy trong bí thuật kia còn phải dung hợp cả áo nghĩa đi vào nữa.
Áo nghĩa là cái gì?
Kia là thiên địa chí lý a, rất nhiều võ giả cả đời đều không cảm ngộ được dù chỉ là một áo nghĩa, hiện tại Lục Ly đã cảm ngộ hai loại. Mặc dù một cái trong đó là đi đường tắt, đoạt được từ trong ký ức yêu ma, nhưng thật sự cũng là áo nghĩa.
Áo nghĩa không phải tùy tiện liền có thể cảm ngộ, giờ Mông Thần lại yêu cầu hắn đi cảm ngộ một loại áo nghĩa, dung hợp vào trong bí thuật? Thế chẳng phải làm khó hắn.
Mông Thần chứng kiến bộ dạng đó của Lục Ly, lại chỉ nhếch miệng khẽ cười, mỗi lần Lục Ly đều có thể mang đến cho hắn kinh hỉ, bởi thế hắn muốn tạo cho Lục Ly chút áp lực, để xem lần này Lục Ly có thể lần nữa mang đến kinh hỉ cho hắn không?
Muốn dẫn dắt các tộc giết về Trung Châu, chuyện đấy không phải cứ nói là được, để uẩn Hoang giới và Bắc Mạc quá yếu, dựa theo lẽ thường mà nói thì căn bản không khả năng đối kháng được với Trung Châu.
Thậm chí tùy tiện một thế lực nào trong mười hai Vương tộc cũng đều có thể quét ngang Bắc Mạc và Hoang giới.
Bởi vậy muốn đạt thành mục tiêu này, chỉ có một con đường, đó chính là xuất hiện một cường giả chí tôn, một thiên kiêu, một người có thể quét ngang toàn bộ Thần Châu đại địa.
Lục Ly có khả năng đó, nhưng chiến lực hiện giờ còn xa xa không đủ, bởi thế Mông Thần cố ý tạo áp lực cho Lục Ly, hi vọng hắn có thể kích phát tiềm năng, sáng tạo kỳ tích.
Mông Thần trầm tư thoáng chốc, lát sau mới nhắc nhở nói:
- Nếu Thánh Chủ tu luyện mệt mỏi, có thể dạo quanh bốn phía Hoang giới một phen, đừng chỉ biết ngồi một chỗ bế quan tu luyện. Áo nghĩa là thiên địa pháp tắc, là thiên địa chí lý, muốn cảm ngộ áo nghĩa, vậy phải tiếp xúc càng nhiều, hiểu rõ càng sâu đối với thiên địa. Có lẽ đến một lúc nào đó trong lòng sẽ bị thiên địa xúc động, nhờ đó mà nhanh chóng đốn ngộ. Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường, đạo lý chính là như thế.
Lục Ly tử tế phẩm vị phen lời này của Mông Thần, khẽ gật đầu đứng dậy rời đi, Mông Thần đã chỉ điểm phương hướng cho hắn, còn con đường tiếp theo thì cần phải chính hắn tự đi.
Lúc ở trong tiểu thế giới Lục Ly giết rất nhiều người, được đến không ít Không Gian Giới Chỉ, trong tay vừa khéo có một kiện Thánh khí dư thừa, bèn đưa cho Bạch Hạ Sương. Đồng thời cho Bạch Hạ Sương ra ngoài nghỉ ngơi nửa tháng.
Một tháng qua, bản thân Lục Ly lại không có bước đột phá nào quá lớn, chỉ có tu vi Huyền lực tăng trưởng chút ít. Bí thuật Toái Hồn vẫn chưa tiến bộ, chỉ mới nắm giữ được một vài kỹ xảo sử dụng sóng chấn động linh hồn.
Nếu lực lượng có thể hình thành sóng chấn động, linh hồn hình thành sóng chấn động liền cũng đơn giản. Thật ra nói cho cùng thì bản chất đều tương tự, chỉ là loại năng lượng được sử dụng khác nhau thôi.
Lục Ly không tìm ai làm thí nghiệm, thứ này một khi tùy ý thí nghiệm, sẽ rất dễ chấn cho người thử nghiệm hồn phi phách tán. Huyền thú thì lại không có linh hồn, căn bản không cách nào thí nghiệm được, sau này chỉ có thể tìm tới một ít tử tù thử xem.
Lực lượng sóng chấn động vẫn chỉ có thể hình thành một đạo, dù có Bôn Lôi Huyền Kỹ làm tham khảo, nhưng Bôn Lôi Huyền Kỹ là mượn nhờ huyền kình, hình thành lần hai phát lực, trong khi lực lượng sóng chấn động lại không cách nào mượn nhờ huyền kình.
Bất luận kẻ nào nện ra một côn thì cũng chỉ có thể thả ra lực lượng một lần, lực lượng là một cỗ tự nhiên chỉ có thể hình thành một lần sóng chấn động. Nếu phân tán cỗ lực lượng này thành mấy đạo sóng chấn động, như vậy lực đạo liền sẽ phân tán, lực lượng cuối cùng vẫn chẳng có gì thay đổi.
Điều này tương tự như nện ra một quyền, nếu quyền đó có khí lực một vạn cân, lại tác một vạn cân này ra thành hai phần, mỗi một phần chỉ có năm ngàn cân. Thì dù hình thành hai đạo sóng chấn động, cuối cùng lực lượng vẫn chỉ là một vạn cân.
Nếu liên tục nện ra hai côn, vậy lại cần có thời gian, hoàn toàn không phải là một lần công kích. Quân Hầu Cảnh Lục Ly không cần để ý, mục tiêu hắn cần chính là đánh chết Nhân Hoàng, Nhân Hoàng sẽ cho hắn thời gian đủ để tấn công hai lần ư? Hiển nhiên không khả năng!
Điều Lục Ly cần chính là trong một lần công kích, hình thành mấy đạo sóng chấn động, hơn nữa lực lượng của mỗi lần sóng chấn động đều phải cực mạnh.
Thật ra điều này có chút không hợp lẽ thường, một quyền chỉ có lực lượng một vạn cân, lại làm sao phân ra được mấy cỗ lực lượng, đồng thời mỗi một cỗ lực lượng đều có vạn cân?
Lực lượng không khả năng từ không sinh có, không khả năng bỗng dưng biến ra.
Lục Ly sa vào bình cảnh, một tháng qua một mực kẹt ở vấn đề này không có bước tiến triển nào, vô luận hắn thôi diễn, minh tưởng thế nào đều không thể vượt qua nan đề này.
- Kiến nghị này là Mông Thần đề ra, hay là đi hỏi Mông Thần thử xem?
Sau hai ngày trầm tư suy nghĩ, Lục Ly quyết định đi tìm vận may, dù sao Mông Thần cũng là Nhân Hoàng, còn sống nhiều năm như vậy, hẳn là có được trí tuệ rất cao. Không chừng hắn tùy ý nhắc nhở một câu, liền có thể giúp mình giải quyết nan đề cũng nên?
Lục Ly xuất quan, quét nhìn Tiểu Bạch một lượt, lại tiến vào trong phòng băng quan sát Bạch Thu Tuyết, sau đó truyền tống tới lãnh địa Thái Thản Tộc.
Lãnh địa Thái Thản Tộc nằm lọt thỏm trong một mảnh núi non trùng điệp, không có thành trì, bởi vì hình thể Thái Thản Tộc quá lớn, bởi thế đành phải khai quật hang động khổng lồ ở trong lòng núi. Được cái đa phần sơn động đều rất hoa lệ, dù sao Thái Thản Tộc cũng đã kinh doanh ở Hoang giới nhiều năm như vậy rồi.
Lục Ly đi đến, lập tức dẫn lên oanh động trong toàn Thái Thản Tộc, cự nhân thủ hộ truyền tống trận vừa thấy Lục Ly, lập tức phát ra mấy tiếng hét lớn quái dị. Sau đó Mông Thần dẫn theo một đám trưởng lão đi ra nghênh đón, rất nhiều tộc nhân Thái Thản Tộc chui ra từ trong sơn động, hiếu kì xen lẫn cung kính nhìn Lục Ly.
- Không cần quá nghiêm túc, ta tùy ý đến tìm ngươi tâm sự thôi!
Lục Ly khoát tay, thấy Mông Thần định triệu tập tộc nhân đón chào mình, vội vàng ngăn lại. Hắn lâm thời nổi ý tới đây, trước lúc tới không đặc ý phái người thông báo, hắn vốn cũng không thích mấy thứ phô trương hư lễ kia.
- Thánh Chủ, mời vào bên trong!
Mông Thần cũng không khách khí, mời Lục Ly đi vào trong sơn động, sơn động này vô cùng rộng rãi và cao lớn, đại điện bên trong đại dài rộng phải đến chừng ngàn, cao mấy chục trượng, mặt trên còn có miệng thông gió và thông đạo chiếu sáng, kết hợp với cả Dạ Minh Châu, khiến sảnh đường sáng sủa dị thường.
- Để bọn hắn đi xuống, ta tìm ngươi có chút việc muốn hỏi.
Lục Ly thấy đám trưởng lão cùng theo đi vào, còn có hạ nhân chuẩn bị thiết yến, bèn nói một câu với Mông Thần, kẻ sau vung tay để hết thảy chúng nhân lui ra ngoài.
Lục Ly tiến thẳng vào vấn đề, hỏi ra nghi hoặc trong lòng, đồng thời kể lại cả kết quả thôi diễn của mình trong đoạn thời gian qua, sau đó mới hỏi:
- Mông Thần, lực lượng không khả năng từ không sinh có, sóng chấn động không thể từ một đạo biến thành mấy đạo mà không chia nhỏ lực lượng được, ý tưởng ngươi nhắc tới khi trước, ta cảm thấy căn bản không cách nào làm được.
Mông Thần nhíu mày trầm mặc, ngày đó hắn chỉ thuận miệng nói vậy thôi, còn cụ thể thế nào phải chính Lục Ly đích thân đi thôi diễn lĩnh hội. Dù sao chỉ có thứ bản thân cảm ngộ được mới thực sự là của mình.
Lúc này Lục Ly hỏi như vậy, tựa hồ có chút làm khó hắn, hắn trầm tư nguyên suốt gần nửa canh giờ mới nói:
- Từ không sinh có thật ra không phải là không làm được, tỷ như đạo lý đơn giản thế này, ta ném ra một quyền chỉ có khí lực một vạn cân, nhưng ta có thể thông qua một quyền này dẫn dắt lực lượng thiên địa, khiến cho lực lượng quyền này đạt tới một trăm vạn cân. Ngoài ra còn có một cách khác, cũng là ta đánh ra một quyền, chỉ có khí lực một vạn cân, nhưng ta tu luyện áo nghĩa hệ Kim, khiến cho khí lực một vạn cân này có bước biến đổi về chất, khí lực một vạn cân biến thành một trăm vạn cân…
Lục Ly như có điều suy tư, hai ví dụ mà Mông Thần đưa ra kỳ thực đều là trộm đổi khái niệm.
Lực lượng một vạn cân vẫn là một vạn cân, một cái là dẫn động thiên địa chi lực, dẫn đường cho các lực lượng còn lại tiến vào. Một cái lại là để lực lượng một vạn cân biến thành trăm vạn năng lượng hệ Kim, điều này thật ra chẳng liên quan gì tới từ không sinh có cả.
Chẳng qua.
Lời này của Mông Thần ngược lại mang đến cho Lục Ly một ít dẫn dắt, hắn gắt gao nhíu mày. Theo như thiết tưởng của Mông Thần … hắn muốn hình thành rất nhiều đạo sóng chấn động, như vậy trong bí thuật kia còn phải dung hợp cả áo nghĩa đi vào nữa.
Áo nghĩa là cái gì?
Kia là thiên địa chí lý a, rất nhiều võ giả cả đời đều không cảm ngộ được dù chỉ là một áo nghĩa, hiện tại Lục Ly đã cảm ngộ hai loại. Mặc dù một cái trong đó là đi đường tắt, đoạt được từ trong ký ức yêu ma, nhưng thật sự cũng là áo nghĩa.
Áo nghĩa không phải tùy tiện liền có thể cảm ngộ, giờ Mông Thần lại yêu cầu hắn đi cảm ngộ một loại áo nghĩa, dung hợp vào trong bí thuật? Thế chẳng phải làm khó hắn.
Mông Thần chứng kiến bộ dạng đó của Lục Ly, lại chỉ nhếch miệng khẽ cười, mỗi lần Lục Ly đều có thể mang đến cho hắn kinh hỉ, bởi thế hắn muốn tạo cho Lục Ly chút áp lực, để xem lần này Lục Ly có thể lần nữa mang đến kinh hỉ cho hắn không?
Muốn dẫn dắt các tộc giết về Trung Châu, chuyện đấy không phải cứ nói là được, để uẩn Hoang giới và Bắc Mạc quá yếu, dựa theo lẽ thường mà nói thì căn bản không khả năng đối kháng được với Trung Châu.
Thậm chí tùy tiện một thế lực nào trong mười hai Vương tộc cũng đều có thể quét ngang Bắc Mạc và Hoang giới.
Bởi vậy muốn đạt thành mục tiêu này, chỉ có một con đường, đó chính là xuất hiện một cường giả chí tôn, một thiên kiêu, một người có thể quét ngang toàn bộ Thần Châu đại địa.
Lục Ly có khả năng đó, nhưng chiến lực hiện giờ còn xa xa không đủ, bởi thế Mông Thần cố ý tạo áp lực cho Lục Ly, hi vọng hắn có thể kích phát tiềm năng, sáng tạo kỳ tích.
Mông Thần trầm tư thoáng chốc, lát sau mới nhắc nhở nói:
- Nếu Thánh Chủ tu luyện mệt mỏi, có thể dạo quanh bốn phía Hoang giới một phen, đừng chỉ biết ngồi một chỗ bế quan tu luyện. Áo nghĩa là thiên địa pháp tắc, là thiên địa chí lý, muốn cảm ngộ áo nghĩa, vậy phải tiếp xúc càng nhiều, hiểu rõ càng sâu đối với thiên địa. Có lẽ đến một lúc nào đó trong lòng sẽ bị thiên địa xúc động, nhờ đó mà nhanh chóng đốn ngộ. Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường, đạo lý chính là như thế.
Lục Ly tử tế phẩm vị phen lời này của Mông Thần, khẽ gật đầu đứng dậy rời đi, Mông Thần đã chỉ điểm phương hướng cho hắn, còn con đường tiếp theo thì cần phải chính hắn tự đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.