Chương 410: Bí thuật của thần
Yêu Dạ
11/05/2021
Lục Ly nói cái gì nữ vương Dạ Xoa Tộc căn bản nghe không hiểu, chẳng qua nàng lại rất rõ ràng tình thế. Móc câu trong tay đám người Dạ Tra nhắm chuẩn cổ gáy và thân thể nàng, nếu nàng dám động, sợ rằng sẽ lập tức thịt nát xương tan.
Điểm mạnh nhất của Dạ Xoa Tộc chính là bí thuật công kích linh hồn, nếu đã không cách nào ảnh hưởng được Lục Ly, như vậy nàng liền thua, thua thảm hại.
Đám người Lục Ly mang theo đều rất mạnh, hôm nay không khéo toàn bộ Dạ Xoa Tộc đều phải bị diệt. Ngực nàng còn đang đổ máu, hai hàng lông mày nhíu chặt, có vẻ rất là thống khổ, lát sau nàng mới mở miệng, huyên thuyên lải nhải một trận, Lục Ly lại chẳng nghe ra được gì.
Lục Ly nhìn sang Dạ Tra hỏi:
- Ngươi nghe hiểu được không?
- Có, ta hơi chút hiểu được cổ ngữ.
Dạ Tra khẽ gật đầu, giải thích nói:
- Nàng hỏi chúng ta là ai? Nàng nói Dạ Xoa Tộc là tùy tùng của Mông Thần. Nếu chúng ta làm loạn ở Dạ Xoa Tộc, Mông Thần sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
- Nói với nàng.
Lục Ly quay sang nữ vương Dạ Xoa Tộc, chế nhạo nói:
- Chúng ta mặc kệ Mông Thần hay là ai, ta chỉ cho nàng thời gian nửa nén hương, không đầu hàng chúng ta liền tru diệt toàn bộ Dạ Xoa Tộc.
Miệng môi Dạ Tra bắt đầu mấp máy, hắn không quá tinh thông cổ ngữ, dù sao đây cũng là ngôn ngữ ở thời kỳ Thượng Cổ. Đấy còn là nhờ Thanh Loan Tộc cũng là một trong những đại tộc thượng cổ, bằng không liệu có ai ở đây hiểu được cái tiếng quỷ quái này.
Nữ vương Dạ Xoa Tộc nghe xong, ánh mắt lộ vẻ kiên quyết lải nhải một hồi lâu, Dạ Tra lắc đầu đành chịu nói:
- Người này nói Dạ Xoa Tộc tình nguyện bị diệt tộc cũng sẽ không phản bội Mông Thần, nàng nói chúng ta cứ ra tay giết nàng.
Nhìn ánh mắt kiên định của nữ vương Dạ Xoa Tộc, Lục Ly ngấm ngầm bội phục, bậc cân quắc không thua đấng mày râu a, nữ tử Dạ Xoa Tộc này còn có cốt khí hơn cả Vũ Hóa Thần.
- Mông Thần?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, quay sang nói với Dạ Tra:
- Hỏi nàng xem Mông Thần là ai? Có phải tộc Vương Thái Thản Tộc?
Tròng mắt Dạ Tra khẽ sáng lên, vội vàng hỏi dò, rất nhanh hắn liền hưng phấn nói:
- Mông Thần đúng thật là tộc Vương Thái Thản Tộc, cường giả Nhân Hoàng Cảnh.
- Được! Thuyết phục nàng!
Lục Ly đặt hết hy vọng lên thân Dạ Tra, Dạ Tra lải nhải tán gẫu với nữ vương Dạ Xoa Tộc. Lục Ly đứng ở bên còn lấy ra một viên đan dược chữa thương ném vào trong miệng nữ vương Dạ Xoa Tộc, tránh cho nàng mất máu quá nhiều mà chết.
Dù nghe không hiểu hai người đang nói chuyện gì, Lục Ly lại rõ ràng cảm giác được sắc mặt nữ vương Dạ Xoa Tộc có biến hóa, ánh mắt lộ vẻ nửa tin nửa ngờ, hẳn là Dạ Tra đã kể ra chuyện về Mãnh Tượng Tộc.
Dạ Xoa Tộc phụng Thái Thản Tộc làm chủ, Thái Thản Tộc lại là con cháu Mãnh Tượng Tộc, mà giờ Mãnh Tượng Tộc lại đang phụng Lục Ly làm chủ, nghiêm cách mà nói thì Dạ Xoa Tộc hẳn cũng phải gọi Lục Ly một tiếng chủ tử.
Lục Ly muốn nắm xuống Dạ Xoa Tộc, không chỉ vì coi trọng bí thuật Dạ Xoa Tộc!
Mà thật ra còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng khác, hắn cần Dạ Tra Tộc đi tiến đánh Hoàng Mị Tộc, bởi vì lối ra tiểu thế giới Lục Ải Nhân nằm trong phạm vi thế lực của Hoàng Mị Tộc.
Khống chế lối ra, sau này đám người Lục Ly liền có thể tùy ý tiến vào thế giới cỡ lớn này, có thể thần không biết quỷ không hay triệu tập đại quân tiến vào, chuẩn bị cơ sở cho sau này chinh phạt nơi đây.
Nếu chính bọn hắn đi diệt sát Hoàng Mị Tộc, vậy sẽ đánh cỏ động rắn, sẽ khiến chủng tộc cường đại ở thế giới này chú ý, đến lúc đó muốn chinh phạt sẽ vô cùng khó khăn.
Dạ Tra và nữ vương Dạ Xoa Tộc trao đổi hồi lâu, cuối cùng Dạ Tra vẫn lắc đầu nói:
- Công tử, Dạ Xoa Tộc này rất cứng nhắc. Nàng nói trừ phi được đích thân Thần hạ lệnh, bằng không các nàng tuyệt không hầu hai chủ, hay là … cứ giết các nàng đi?
Vừa rồi Lục Ly thiếu chút bị nữ vương Dạ Xoa Tộc sát hại, chúng nhân thiếu chút cũng trúng chiêu, Dạ Tra không yên tâm người này, bởi thế mới lên sát ý.
Lục Ly khẽ thở dài, có chút không nỡ, nữ vương Dạ Xoa Tộc này chính là cường nhân có thể mị hoặc được cả Quân Hầu Cảnh a, giết rồi không khỏi đáng tiếc.
Hắn đảo mắt nhìn sang Dạ Tra nói:
- Hỏi nàng xem có phải Bạch Thu Tuyết đang ở trong cấm địa, phái người đi đón Bạch Thu Tuyết ra đây.
Dạ Tra khẽ gật đầu, dò hỏi nữ vương Dạ Xoa Tộc, lần này không có gì ngoài ý, Bạch Thu Tuyết quả nhiên ở ngay trong cấm địa, Lục Ly vung tay lên để Dạ Tra đích thân tiến vào.
Ầm!
Chiến đấu của đám người Tử Hoàn Kiều rất nhanh liền cũng kết thúc, cánh hoa đầy trời rơi rụng xuống, Tử Hoàn Kiều bắt lấy cường giả Dạ Xoa Tộc đã bị trọng thương bay vụt xuống, đám Phi Thiên Dạ Xoa còn lại thì vẫn đang bị Tử Hoàn Ninh vây khốn.
Không có nữ vương Dạ Xoa Tộc hỗ trợ, hỏa hầu bí thuật của cường giả này còn kém chút, không trấn áp được chúng nhân, bị bắt lại chỉ là chuyện sớm muộn.
Hưu
Từ trong bí cảnh phía dưới, Dạ Tra mang theo một thiếu nữ bay vụt lên, thiếu nữ kia dung mạo tuyệt thế, dáng người thướt tha, tóc xanh như mực, áo trắng phất phơ, tựa như thần nữ trên chín tầng trời.
Ánh mắt Lục Ly và Bạch Thu Tuyết khẽ chạm nhau, tựa như hai cực nam châm không thể tách rời.
Tình tự trong mắt hai người đều vô cùng phức tạp, thời khắc này thời gian tựa như ngừng lại, trong mắt cả hai thế giới xung quanh như tan biến, chỉ còn lại hai người với nhau.
Lúc này tâm tạng Lục Ly phanh phanh đập loạn, hắn hồi tưởng lại từng màn ký ức trước kia giữa hai người, hồi tưởng cảnh kiều diễm trên Long Đế Sơn, sau đó Bạch Thu Tuyết vì hắn mà không tiếc mạo hiểm ngàn dặm đi tới Thiên Vũ Thành, hai người nắm tay nhau ở Huyết Sát Đảo, trên đường đi Trung Châu nửa đêm trong mộng lại xuất hiện dung nhan nàng …
Nếu nói trước kia, hắn chỉ có chút tình cảm mông lung đối với Bạch Thu Tuyết, vậy thì lúc này nội tâm hắn đã rất kiên định, hắn biết mình thích Bạch Thu Tuyết, đây là bạn lữ lý tưởng trong lòng hắn.
Trước kia hắn một lòng nghĩ tới về lại Trung Châu, nghĩ đến cứu ra phụ mẫu, tìm về Lục Linh. Cộng thêm thân phận giữa hắn và Bạch Thu Tuyết cách nhau một trời một vực, hắn không dám nghĩ nhiều.
Sau đó Đỗ Tranh bày mưu khiến hắn hổ thẹn với Bạch gia, không mặt mũi nào gặp lại Bạch Thu Tuyết. Nhưng giờ hắn đã có đầy đủ lực lượng, hắn đã trở thành Đại Đế Bắc Mạc, Bạch gia cũng bởi hắn mà được đến không ít …
Tâm kết được mở, trong lòng bùng lên lửa tình hừng hực, ánh mắt hắn bất giác nóng rực, giao nữ vương Dạ Xoa Tộc trong tay cho tên trưởng lão Thanh Loan Tộc bên người.
Hắn đột nhiên giang tay ra, mỉm cười nói:
- Bạch Thu tiểu thư, Lục mỗ tới đón ngươi về nhà.
Nhiệt lệ bỗng chốc đảo quanh nơi hốc mắt Bạch Thu Tuyết, nàng nhìn cường giả Bắc Mạc tụ tập quanh bốn phía, làm sao còn không biết đã xảy ra chuyện gì? Trừ Lục Ly ra, còn ai có thể điều động nhiều cường giả như vậy?
Thiên Ngục lão nhân chết rồi, thực lực Bạch gia giảm mạnh, Bạch gia rất cần một cường giả Quân Hầu Cảnh tọa trấn. Bạch Lãnh lại chậm chạp không thể đột phá, thế là mọi hi vọng của Bạch gia dồn hết lên vai Bạch Thu Tuyết.
Áp lực Bạch Thu Tuyết phải gánh quá nặng quá lớn, cho nên nàng mới một thân một mình tiến vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân, liều mạng rèn luyện, điên cuồng tu luyện!
Trong khoảng thời gian Lục Ly đi Trung Châu, Bạch Thu Tuyết phải gánh lấy áp lực rất lớn, chịu đựng quá nhiều cực khổ, không biết bao lần phải tìm đường sống trong cõi chết. Dù tính cách nàng cứng cỏi, nhưng đừng quên nàng vẫn chỉ là môt thiếu nữ mười sáu tuổi, nàng đã rất nhiều lần thiếu chút suy sụp từ bỏ …
Lúc này Bạch Thu Tuyết đã triệt để yên tâm, Lục Ly trở về, nàng cảm giác có chỗ dựa vào, rốt cuộc nàng đã không cần phải một mình gánh lấy mảnh trời này. Lục Ly cũng tại yên ắng nói cho nàng, sau này hắn chính là mảnh trời của Bạch Thu Tuyết!
Ông!
Mệnh Luân hiện ra nơi bụng dưới Bạch Thu Tuyết, tung người bay vụt đến, nhào vào trong ngực Lục Ly khóc không thành tiếng, khóc nhẹ nhàng vui sướng, khóc thoải mái đầm đìa.
- Được rồi!
Lục Ly đưa tay ôm Bạch Thu Tuyết vào lòng, mỉm cười nói:
- Sau này không ai có thể bắt nạt ngươi nữa, đừng khóc, ở đây nhiều người thế này, khóc nữa thì xấu lắm.
Ở bất kỳ đâu, trong hoàn cảnh nào nữ tử cũng đều rất chú ý tới dung nhan bản thân, vừa nghe Lục Ly nói vậy Bạch Thu Tuyết quả nhiên không khóc. Nàng xoa xoa nước mắt, giãy thoát khỏi ngực Lục Ly, chuyển mắt nhìn sang nữ vương Dạ Xoa Tộc.
- Hả?
Ánh mắt nữ vương Dạ Xoa Tộc đột nhiên nhìn chằm chằm ấn ký chu sa nơi mi tâm Bạch Thu Tuyết, miệng há hốc, lớn tiếng quái khiếu. Khiến trưởng lão Thanh Loan Tộc đang khống nàng không khỏi phẫn nộ, đang định vung tay phách chết nữ vương Dạ Xoa Tộc.
- Dừng tay!
Dạ Tra và Lục Ly đồng thanh hét lớn, Lục Ly quay sang nhìn Dạ Tra, kẻ sau thần sắc kinh hãi nói:
- Công tử, nữ vương Dạ Xoa Tộc nói Thu Tuyết tiểu thư cảm ngộ bí thuật Tổ Thần của Dạ Xoa Tộc, sau này Thu Tuyết tiểu thư chính là thần của Dạ Xoa Tộc.
- Bí thuật của thần?
Lục Ly kinh ngạc nhìn lại Bạch Thu Tuyết, hỏi:
- Thu Tuyết, ngươi ở trong cấm địa là để cảm ngộ bí thuật Dạ Xoa Tộc?
- Đúng là cảm ngộ một loại bí thuật.
Bạch Thu Tuyết vuốt vuốt tóc, cúi đầu xuống, có chút ngượng ngùng thấp giọng nói:
- Chẳng qua bí thuật kia tựa hồ chuyên môn dùng để mị hoặc nam nhân, rất hạ lưu ..
….
Điểm mạnh nhất của Dạ Xoa Tộc chính là bí thuật công kích linh hồn, nếu đã không cách nào ảnh hưởng được Lục Ly, như vậy nàng liền thua, thua thảm hại.
Đám người Lục Ly mang theo đều rất mạnh, hôm nay không khéo toàn bộ Dạ Xoa Tộc đều phải bị diệt. Ngực nàng còn đang đổ máu, hai hàng lông mày nhíu chặt, có vẻ rất là thống khổ, lát sau nàng mới mở miệng, huyên thuyên lải nhải một trận, Lục Ly lại chẳng nghe ra được gì.
Lục Ly nhìn sang Dạ Tra hỏi:
- Ngươi nghe hiểu được không?
- Có, ta hơi chút hiểu được cổ ngữ.
Dạ Tra khẽ gật đầu, giải thích nói:
- Nàng hỏi chúng ta là ai? Nàng nói Dạ Xoa Tộc là tùy tùng của Mông Thần. Nếu chúng ta làm loạn ở Dạ Xoa Tộc, Mông Thần sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
- Nói với nàng.
Lục Ly quay sang nữ vương Dạ Xoa Tộc, chế nhạo nói:
- Chúng ta mặc kệ Mông Thần hay là ai, ta chỉ cho nàng thời gian nửa nén hương, không đầu hàng chúng ta liền tru diệt toàn bộ Dạ Xoa Tộc.
Miệng môi Dạ Tra bắt đầu mấp máy, hắn không quá tinh thông cổ ngữ, dù sao đây cũng là ngôn ngữ ở thời kỳ Thượng Cổ. Đấy còn là nhờ Thanh Loan Tộc cũng là một trong những đại tộc thượng cổ, bằng không liệu có ai ở đây hiểu được cái tiếng quỷ quái này.
Nữ vương Dạ Xoa Tộc nghe xong, ánh mắt lộ vẻ kiên quyết lải nhải một hồi lâu, Dạ Tra lắc đầu đành chịu nói:
- Người này nói Dạ Xoa Tộc tình nguyện bị diệt tộc cũng sẽ không phản bội Mông Thần, nàng nói chúng ta cứ ra tay giết nàng.
Nhìn ánh mắt kiên định của nữ vương Dạ Xoa Tộc, Lục Ly ngấm ngầm bội phục, bậc cân quắc không thua đấng mày râu a, nữ tử Dạ Xoa Tộc này còn có cốt khí hơn cả Vũ Hóa Thần.
- Mông Thần?
Nội tâm Lục Ly khẽ động, quay sang nói với Dạ Tra:
- Hỏi nàng xem Mông Thần là ai? Có phải tộc Vương Thái Thản Tộc?
Tròng mắt Dạ Tra khẽ sáng lên, vội vàng hỏi dò, rất nhanh hắn liền hưng phấn nói:
- Mông Thần đúng thật là tộc Vương Thái Thản Tộc, cường giả Nhân Hoàng Cảnh.
- Được! Thuyết phục nàng!
Lục Ly đặt hết hy vọng lên thân Dạ Tra, Dạ Tra lải nhải tán gẫu với nữ vương Dạ Xoa Tộc. Lục Ly đứng ở bên còn lấy ra một viên đan dược chữa thương ném vào trong miệng nữ vương Dạ Xoa Tộc, tránh cho nàng mất máu quá nhiều mà chết.
Dù nghe không hiểu hai người đang nói chuyện gì, Lục Ly lại rõ ràng cảm giác được sắc mặt nữ vương Dạ Xoa Tộc có biến hóa, ánh mắt lộ vẻ nửa tin nửa ngờ, hẳn là Dạ Tra đã kể ra chuyện về Mãnh Tượng Tộc.
Dạ Xoa Tộc phụng Thái Thản Tộc làm chủ, Thái Thản Tộc lại là con cháu Mãnh Tượng Tộc, mà giờ Mãnh Tượng Tộc lại đang phụng Lục Ly làm chủ, nghiêm cách mà nói thì Dạ Xoa Tộc hẳn cũng phải gọi Lục Ly một tiếng chủ tử.
Lục Ly muốn nắm xuống Dạ Xoa Tộc, không chỉ vì coi trọng bí thuật Dạ Xoa Tộc!
Mà thật ra còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng khác, hắn cần Dạ Tra Tộc đi tiến đánh Hoàng Mị Tộc, bởi vì lối ra tiểu thế giới Lục Ải Nhân nằm trong phạm vi thế lực của Hoàng Mị Tộc.
Khống chế lối ra, sau này đám người Lục Ly liền có thể tùy ý tiến vào thế giới cỡ lớn này, có thể thần không biết quỷ không hay triệu tập đại quân tiến vào, chuẩn bị cơ sở cho sau này chinh phạt nơi đây.
Nếu chính bọn hắn đi diệt sát Hoàng Mị Tộc, vậy sẽ đánh cỏ động rắn, sẽ khiến chủng tộc cường đại ở thế giới này chú ý, đến lúc đó muốn chinh phạt sẽ vô cùng khó khăn.
Dạ Tra và nữ vương Dạ Xoa Tộc trao đổi hồi lâu, cuối cùng Dạ Tra vẫn lắc đầu nói:
- Công tử, Dạ Xoa Tộc này rất cứng nhắc. Nàng nói trừ phi được đích thân Thần hạ lệnh, bằng không các nàng tuyệt không hầu hai chủ, hay là … cứ giết các nàng đi?
Vừa rồi Lục Ly thiếu chút bị nữ vương Dạ Xoa Tộc sát hại, chúng nhân thiếu chút cũng trúng chiêu, Dạ Tra không yên tâm người này, bởi thế mới lên sát ý.
Lục Ly khẽ thở dài, có chút không nỡ, nữ vương Dạ Xoa Tộc này chính là cường nhân có thể mị hoặc được cả Quân Hầu Cảnh a, giết rồi không khỏi đáng tiếc.
Hắn đảo mắt nhìn sang Dạ Tra nói:
- Hỏi nàng xem có phải Bạch Thu Tuyết đang ở trong cấm địa, phái người đi đón Bạch Thu Tuyết ra đây.
Dạ Tra khẽ gật đầu, dò hỏi nữ vương Dạ Xoa Tộc, lần này không có gì ngoài ý, Bạch Thu Tuyết quả nhiên ở ngay trong cấm địa, Lục Ly vung tay lên để Dạ Tra đích thân tiến vào.
Ầm!
Chiến đấu của đám người Tử Hoàn Kiều rất nhanh liền cũng kết thúc, cánh hoa đầy trời rơi rụng xuống, Tử Hoàn Kiều bắt lấy cường giả Dạ Xoa Tộc đã bị trọng thương bay vụt xuống, đám Phi Thiên Dạ Xoa còn lại thì vẫn đang bị Tử Hoàn Ninh vây khốn.
Không có nữ vương Dạ Xoa Tộc hỗ trợ, hỏa hầu bí thuật của cường giả này còn kém chút, không trấn áp được chúng nhân, bị bắt lại chỉ là chuyện sớm muộn.
Hưu
Từ trong bí cảnh phía dưới, Dạ Tra mang theo một thiếu nữ bay vụt lên, thiếu nữ kia dung mạo tuyệt thế, dáng người thướt tha, tóc xanh như mực, áo trắng phất phơ, tựa như thần nữ trên chín tầng trời.
Ánh mắt Lục Ly và Bạch Thu Tuyết khẽ chạm nhau, tựa như hai cực nam châm không thể tách rời.
Tình tự trong mắt hai người đều vô cùng phức tạp, thời khắc này thời gian tựa như ngừng lại, trong mắt cả hai thế giới xung quanh như tan biến, chỉ còn lại hai người với nhau.
Lúc này tâm tạng Lục Ly phanh phanh đập loạn, hắn hồi tưởng lại từng màn ký ức trước kia giữa hai người, hồi tưởng cảnh kiều diễm trên Long Đế Sơn, sau đó Bạch Thu Tuyết vì hắn mà không tiếc mạo hiểm ngàn dặm đi tới Thiên Vũ Thành, hai người nắm tay nhau ở Huyết Sát Đảo, trên đường đi Trung Châu nửa đêm trong mộng lại xuất hiện dung nhan nàng …
Nếu nói trước kia, hắn chỉ có chút tình cảm mông lung đối với Bạch Thu Tuyết, vậy thì lúc này nội tâm hắn đã rất kiên định, hắn biết mình thích Bạch Thu Tuyết, đây là bạn lữ lý tưởng trong lòng hắn.
Trước kia hắn một lòng nghĩ tới về lại Trung Châu, nghĩ đến cứu ra phụ mẫu, tìm về Lục Linh. Cộng thêm thân phận giữa hắn và Bạch Thu Tuyết cách nhau một trời một vực, hắn không dám nghĩ nhiều.
Sau đó Đỗ Tranh bày mưu khiến hắn hổ thẹn với Bạch gia, không mặt mũi nào gặp lại Bạch Thu Tuyết. Nhưng giờ hắn đã có đầy đủ lực lượng, hắn đã trở thành Đại Đế Bắc Mạc, Bạch gia cũng bởi hắn mà được đến không ít …
Tâm kết được mở, trong lòng bùng lên lửa tình hừng hực, ánh mắt hắn bất giác nóng rực, giao nữ vương Dạ Xoa Tộc trong tay cho tên trưởng lão Thanh Loan Tộc bên người.
Hắn đột nhiên giang tay ra, mỉm cười nói:
- Bạch Thu tiểu thư, Lục mỗ tới đón ngươi về nhà.
Nhiệt lệ bỗng chốc đảo quanh nơi hốc mắt Bạch Thu Tuyết, nàng nhìn cường giả Bắc Mạc tụ tập quanh bốn phía, làm sao còn không biết đã xảy ra chuyện gì? Trừ Lục Ly ra, còn ai có thể điều động nhiều cường giả như vậy?
Thiên Ngục lão nhân chết rồi, thực lực Bạch gia giảm mạnh, Bạch gia rất cần một cường giả Quân Hầu Cảnh tọa trấn. Bạch Lãnh lại chậm chạp không thể đột phá, thế là mọi hi vọng của Bạch gia dồn hết lên vai Bạch Thu Tuyết.
Áp lực Bạch Thu Tuyết phải gánh quá nặng quá lớn, cho nên nàng mới một thân một mình tiến vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân, liều mạng rèn luyện, điên cuồng tu luyện!
Trong khoảng thời gian Lục Ly đi Trung Châu, Bạch Thu Tuyết phải gánh lấy áp lực rất lớn, chịu đựng quá nhiều cực khổ, không biết bao lần phải tìm đường sống trong cõi chết. Dù tính cách nàng cứng cỏi, nhưng đừng quên nàng vẫn chỉ là môt thiếu nữ mười sáu tuổi, nàng đã rất nhiều lần thiếu chút suy sụp từ bỏ …
Lúc này Bạch Thu Tuyết đã triệt để yên tâm, Lục Ly trở về, nàng cảm giác có chỗ dựa vào, rốt cuộc nàng đã không cần phải một mình gánh lấy mảnh trời này. Lục Ly cũng tại yên ắng nói cho nàng, sau này hắn chính là mảnh trời của Bạch Thu Tuyết!
Ông!
Mệnh Luân hiện ra nơi bụng dưới Bạch Thu Tuyết, tung người bay vụt đến, nhào vào trong ngực Lục Ly khóc không thành tiếng, khóc nhẹ nhàng vui sướng, khóc thoải mái đầm đìa.
- Được rồi!
Lục Ly đưa tay ôm Bạch Thu Tuyết vào lòng, mỉm cười nói:
- Sau này không ai có thể bắt nạt ngươi nữa, đừng khóc, ở đây nhiều người thế này, khóc nữa thì xấu lắm.
Ở bất kỳ đâu, trong hoàn cảnh nào nữ tử cũng đều rất chú ý tới dung nhan bản thân, vừa nghe Lục Ly nói vậy Bạch Thu Tuyết quả nhiên không khóc. Nàng xoa xoa nước mắt, giãy thoát khỏi ngực Lục Ly, chuyển mắt nhìn sang nữ vương Dạ Xoa Tộc.
- Hả?
Ánh mắt nữ vương Dạ Xoa Tộc đột nhiên nhìn chằm chằm ấn ký chu sa nơi mi tâm Bạch Thu Tuyết, miệng há hốc, lớn tiếng quái khiếu. Khiến trưởng lão Thanh Loan Tộc đang khống nàng không khỏi phẫn nộ, đang định vung tay phách chết nữ vương Dạ Xoa Tộc.
- Dừng tay!
Dạ Tra và Lục Ly đồng thanh hét lớn, Lục Ly quay sang nhìn Dạ Tra, kẻ sau thần sắc kinh hãi nói:
- Công tử, nữ vương Dạ Xoa Tộc nói Thu Tuyết tiểu thư cảm ngộ bí thuật Tổ Thần của Dạ Xoa Tộc, sau này Thu Tuyết tiểu thư chính là thần của Dạ Xoa Tộc.
- Bí thuật của thần?
Lục Ly kinh ngạc nhìn lại Bạch Thu Tuyết, hỏi:
- Thu Tuyết, ngươi ở trong cấm địa là để cảm ngộ bí thuật Dạ Xoa Tộc?
- Đúng là cảm ngộ một loại bí thuật.
Bạch Thu Tuyết vuốt vuốt tóc, cúi đầu xuống, có chút ngượng ngùng thấp giọng nói:
- Chẳng qua bí thuật kia tựa hồ chuyên môn dùng để mị hoặc nam nhân, rất hạ lưu ..
….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.