Chương 551: Bí thuật linh hồn
Yêu Dạ
18/06/2021
Hai ngày sau Minh Vũ đi vào, Minh Vũ là bộ hạ trung thành nhất của Lục Ly, so với Yên phu nhân và Vũ Hóa Thần thì càng được Lục Ly tín nhiệm.
Hơn nửa năm, nhờ được Lục Ly cung cấp lượng lớn linh dược đỉnh cấp, cộng thêm trước kia thường xuyên bế quan tu luyện, cảnh giới Minh Vũ đã đề thăng với tốc độ cực nhanh, đạt tới Quân Hầu Cảnh trung kỳ.
Đáng tiếc Minh Vũ không thức tỉnh bất cứ huyết mạch gì, áo nghĩa cảm ngộ được cũng chỉ là áo nghĩa nhị phẩm cấp thấp, bởi thế tiềm năng phát triển tương lai khả năng sẽ không lớn. Đến hậu kỳ, áo nghĩa cường đại và cấp bậc huyết mạch sẽ quyết định thực lực võ giả rốt cục mạnh hay yếu.
Tỷ như Khương Khinh Linh có được huyết mạch bát phẩm, như vậy dù nàng chỉ là Quân Hầu Cảnh sơ kỳ, song lại có thể nhẹ nhàng diệt sát Quân Hầu Cảnh đỉnh phong. Nếu không cảm ngộ được áo nghĩa cường đại, linh tài chồng ở trên người Minh Vũ sẽ thành lãng phí.
Lục Ly lại không cảm thấy lãng phí, con người hắn trọng tình trọng nghĩa, dù Minh Vũ có cầm linh tài đi ném xuống biển hắn cũng sẽ không nói gì. Hơn nữa tuổi tác Minh Vũ cũng không lớn, chỉ mới hơn ba mươi tuổi, trước kia lại không gia nhập bất kỳ thế lực nào, có thể tu luyện tới cảnh giới như thế đã tính là thiên tư rất tốt.
Chính hắn đã cảm ngộ được hai áo nghĩa khác nhau, đời này Minh Vũ liệu có cảm ngộ được áo nghĩa khác nữa không, ai cũng không nói chắc được. Rốt cuộc áo nghĩa là thứ mà nếu cơ duyên tới, có thể thoáng chốc liền đốn ngộ.
Mông Thần đã không ngừng phái người đưa linh tài tới, Lục Ly lại để Minh Vũ mang đến Linh Lung Các giao dịch. Đồng thời phái người đi các nơi khác như Vân Châu Dực Châu U Châu thăm dò tung tích Lục Linh, ngoài ra cũng phái người tới Trung Châu bí mật tìm hiểu tin tức về Bồ Đề Quả.
Đương nhiên, Thần Điện phỏng chừng không dựa được.
Đó là thương hội dưới trướng Luân Hồi Cung, chuyện Lục Linh Cơ Mộng Điềm đều biết được, có thể thấy đối với Luân Hồi Cung, không có bí mật nào của Thần Điện mà bọn họ không biết. Lần này hắn đánh mặt Luân Hồi, vậy nên đừng hòng trông cậy vào Luân Hồi Cung mua Bồ Đề Quả.
Thực ra trong lòng Lục Ly không ôm quá nhiều hi vọng vào việc tìm mua được Bồ Đề Quả ở Trung Châu. Bằng không “Thần Tiên Tử” đã không thành là kịch độc không thuốc giải tại Trung Châu, mặc dù thứ Đại điện chủ cho hắn xem có thể là bí quyển của Thí Ma Điện, nhưng bí phương cứu người này hẳn ở bên ngoài cũng có.
Song có hi vọng ít ra vẫn hơn không, Lục Ly tuyệt không từ bỏ ý định đi tìm. Lục Ly còn để Minh Vũ mang theo Bạch Hạ Sương ra ngoài, dặn dò Bạch Hạ Sương vài câu, nói nàng đừng tiết lộ bất cứ tin tức gì về Hoang giới ra ngoài, dù có là Yên phu nhân cũng không thể nói. Ở trong này bí bách lâu như vậy, cũng làm khó Bạch Hạ Sương.
Minh Vũ đi, ngày thứ năm Dạ Tra tiến vào, thần sắc đầy vẻ vui mừng, tôn nữ bảo bối kia của hắn đã đột phá Bất Diệt Cảnh, khiến hắn thấy được hi vọng Thanh Loan Tộc quật khởi.
Nếu Dạ Tra đã tới, đoạn thời gian này Lục Ly quyết định không ra ngoài, hắn phái Tam trưởng lão đi ra. Trực tiếp men theo thông đạo trong Hoang giới đi đến U Châu, tìm hiểu một phen xem liệu Lục Linh có ở U Châu.
Tốc độ trưởng lão Thanh Loan Tộc rất nhanh, là thám báo cực lợi hại, không ai thích hợp hơn Tam trưởng lão đi U Châu tìm hiểu tin tức.
Quan hệ giữa Dạ Tra và Lục Ly cực tốt, Lục Ly cũng hoàn toàn tín nhiệm Dạ Tra, chuyện trong tiểu chiến trường lần này, Lục Ly không có ý giấu diếm Dạ Tra. Đương nhiên chuyện Đại điện chủ nói sẽ bảo vệ mười năm hắn lại không nói, chỉ nói Đại điện chủ lực áp các thế lực, sau này bốn đại thế lực sẽ không dám đối phó hắn.
Sau khi nghe xong, hai hàng lông mày xám trắng của Dạ Tra khẽ nhíu lại, hắn có thể nghe ra được khong ít thông tin từ trong ngữ điệu của Lục Ly, trầm tư thoáng chốc, lát hắn hắn mới đứng dậy cúi người nói:
- Đa tạ Thánh Chủ giúp chúng ta xả giận, mặc dù lần này không thể chém giết Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ, nhưng cũng tính là thay chúng ta xả cơn phẫn nộ trong lòng. Sự tình đã xảy ra rồi, có suy nghĩ quá nhiều cũng chẳng được gì, nếu bốn đại thế lực muốn tới huyết tẩy Bắc Mạc, chúng ta liều mình tử chiến một trận là được.
Năm đó trong sáu đại thế lực hủy diệt Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, Luân Hồi Cung Bách Hoa Các cũng có trong đó. Dù Lục Ly làm chuyện này không hoàn toàn là vì Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, song cũng khiến Dạ Tra cảm thấy rất thống khoái.
- Công kích linh hồn?
Dạ Tra không đợi Lục Ly lên tiếng đã nói tiếp:
- Ta nhớ được trong tộc hình như có một bản tàn quyển liên quan tới tu luyện linh hồn, Thanh Loan Tộc chúng ta không am hiểu công kích linh hồn, bởi thế một mực nhét trong Tổ phòng. Bản tàn quyển kia là do... Tổ Thần lưu lại, để ta quay về mang tới, xem xem có trợ giúp gì đối với Thánh Chủ không?
- Tàn quyển?
Lục Ly lập tức hứng thú, trước đây công kích linh hồn toàn là do hắn tự mình tìm tòi, căn bản không có người dẫn đường dạy bảo. Nếu có thể được đến bí quyển thì không còn gì tốt bằng, huống chi còn là do Tổ Thần Thanh Loan Tộc lưu lại.
Lục Ly lập tức để Dạ Tra trở về lấy, dù sao có ở lại đây cũng không việc gì, chính hắn thì lại tiến vào trong thành bảo bế quan tu luyện.
Nếu Khương Khinh Linh về trở lại Linh Lung Các, nhất định sẽ nghĩ cách tìm hắn, hắn đi tìm Khương Khinh Linh không thực tế. Bởi thế Lục Ly đành phải chôn sâu nhớ nhung Khương Khinh Linh vào trong thâm tâm, một lòng dành cho tu luyện.
Hắn chuyên tâm xung kích cảnh giới, tiếp tục ngưng tụ Mệnh Luân. Dù sao trong tay có được vô cùng vô tận linh tài đỉnh cấp, chỉ cần hắn cố gắng tu luyện, cảnh giới liền có thể tiếp tục tăng trưởng.
Vài ngày sau, Dạ Tra trở lại, còn mang vào phong thư Linh Lung Các đưa tới. Lục Ly lập tức mở ra, sau khi xem xong sắc mặt không khỏi giấu được vẻ đắng chát.
Khương Khinh Linh bị lưu lại trong Thí Ma Điện!
Thực ra điều này sớm nằm trong dự liệu của Lục Ly, thiên kiêu tương lai ở lại Thí Ma Điện, như vậy tu luyện sẽ càng nhanh. Khương Thiên Thuận hẳn là không muốn để cho Khương Khinh Linh ở cùng một chỗ với mình, nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế giữ lại Khương Khinh Linh.
Dù tâm tình có chút khó chịu, chẳng qua Lục Ly không thể không thừa nhận, Khương Khinh Linh lưu tại Thí Ma Điện sẽ càng tốt. Đấu Thiên Đại Đế truyền thâu cho nàng một thứ rất kỳ diệu, nếu nàng có thể cảm ngộ, thực lực nhất định có thể nhảy vọt.
Thả nàng về lại Linh Lung Các, nói không chừng sẽ thường xuyên chạy đến Bắc Mạc, đến lúc đó mâu thuẫn với Khương Vô Ngã sẽ càng lúc càng sâu, khó tránh khỏi xảy ra đại sự, khiến cho Khương Khinh Linh không cách nào chuyên tâm tu luyện.
Lắc đầu, Lục Ly tạm vứt chuyện Khương Khinh Linh sang một bên, tiếp lấy quyển trục da thú rất lớn mà Dạ Tra đưa tới.
Quyển da thú không trọn vẹn, trên đó viết một ít ký tự thần bí mà hắn xem không hiểu, chi chi chít chít phỏng chừng phải mấy ngàn chữ.
Lục Ly nhìn một lát, nhướng mày đưa cho Dạ Tra nói:
- Trên này là cổ ngữ? Ta đọc không hiểu, ngươi phiên dịch ta nghe.
Dạ Tra hiểu được cổ ngữ, hắn tiếp lại quyển trục nhìn mấy lượt, sau đó nói:
- Trên này đoạn đầu ghi lại năm loại bí thuật linh hồn, đáng tiếc quyển da thú bị xé đi một nửa, chỉ còn hai loại hoàn chỉnh, ba loại còn lại không cách nào tu luyện được.
- Có hai loại là hoàn chỉnh?
Tinh thần Lục Ly khẽ chấn, hắn vốn cho rằng trên này chỉ có một loại bí thuật linh hồn, lại không ngờ có tận năm loại, còn có hai loại là hoàn chỉnh? Thế là gấp gáp nói:
- Nhanh phiên dịch ra, dịch nghĩa thật chi tiết cho ta.
- Cái này...
Dạ Tra có chút khó xử, cười khổ nói:
- Ta có thể phiên dịch, nhưng ý nghĩa một số từ trong đó mỗi người lại có cách hiểu riêng. Thánh Chủ, ta đề nghị ngươi học cổ ngữ, ta cũng sẽ phiên dịch, sau đó hai bên so sánh đối chiếu, như vậy có lẽ sẽ giúp ngươi cảm ngộ nhanh hơn.
- Còn phải học cổ ngữ?
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia sầu khổ, chẳng qua Dạ Tra nói rất đúng, vạn nhất Dạ Tra dịch sai ý thì sao? Đây chính là bí thuật tu luyện linh hồn, lỡ mà dịch sai, phương pháp tu luyện sai rồi, linh hồn xảy ra chuyện thì gay to.
- Được rồi!
Lục Ly nghĩ nghĩ liền nói với Dạ Tra:
- Ngươi đi tìm Nghiệp Cơ lấy một ít thư tịch cổ ngữ, sau đó dạy ta từng chữ từng chữ một, chắc mất khoảng nửa tháng là xong thôi.
Dạ Tra nghĩ nghĩ nói:
- Không vấn đề, linh hồn Thánh Chủ cường đại như vậy, học tập ngôn ngữ hẳn sẽ rất nhanh.
Linh hồn càng cường đại, tốc độ suy nghĩ càng nhanh, phản ứng cũng càng nhanh, năng lực ghi nhớ sẽ vô cùng cường đại, học tập ngôn ngữ là điều tương đối đơn giản.
Lập tức, Dạ Tra đi Dạ Xoa Tộc lấy tới rất nhiều cổ tịch, bắt đầu dạy Lục Ly nhận biết cổ ngữ. Thật ra cổ ngữ khá là ghi nhớ, bởi vì phần lớn đều là chữ tượng hình, rất nhiều chữ nhìn một lát liền có thể đoán ra ý tứ, Lục Ly tuỳ tiện học qua liền có thể suy đoán được.
Dạ Tra một bên dạy Lục Ly, một bên phiên dịch hai loại bí thuật kia, tiên tốn chừng ba ngày liền đã phiên dịch xong.
Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, sắc mặt không giấu được vẻ hớn hở, hai loại bí thuật này tuyệt đối là bí thuật linh hồn thượng cổ vô cùng cường đại, nếu có thể tu luyện thành công, chiến lực hắn nhất định sẽ tăng mạnh.
Hơn nửa năm, nhờ được Lục Ly cung cấp lượng lớn linh dược đỉnh cấp, cộng thêm trước kia thường xuyên bế quan tu luyện, cảnh giới Minh Vũ đã đề thăng với tốc độ cực nhanh, đạt tới Quân Hầu Cảnh trung kỳ.
Đáng tiếc Minh Vũ không thức tỉnh bất cứ huyết mạch gì, áo nghĩa cảm ngộ được cũng chỉ là áo nghĩa nhị phẩm cấp thấp, bởi thế tiềm năng phát triển tương lai khả năng sẽ không lớn. Đến hậu kỳ, áo nghĩa cường đại và cấp bậc huyết mạch sẽ quyết định thực lực võ giả rốt cục mạnh hay yếu.
Tỷ như Khương Khinh Linh có được huyết mạch bát phẩm, như vậy dù nàng chỉ là Quân Hầu Cảnh sơ kỳ, song lại có thể nhẹ nhàng diệt sát Quân Hầu Cảnh đỉnh phong. Nếu không cảm ngộ được áo nghĩa cường đại, linh tài chồng ở trên người Minh Vũ sẽ thành lãng phí.
Lục Ly lại không cảm thấy lãng phí, con người hắn trọng tình trọng nghĩa, dù Minh Vũ có cầm linh tài đi ném xuống biển hắn cũng sẽ không nói gì. Hơn nữa tuổi tác Minh Vũ cũng không lớn, chỉ mới hơn ba mươi tuổi, trước kia lại không gia nhập bất kỳ thế lực nào, có thể tu luyện tới cảnh giới như thế đã tính là thiên tư rất tốt.
Chính hắn đã cảm ngộ được hai áo nghĩa khác nhau, đời này Minh Vũ liệu có cảm ngộ được áo nghĩa khác nữa không, ai cũng không nói chắc được. Rốt cuộc áo nghĩa là thứ mà nếu cơ duyên tới, có thể thoáng chốc liền đốn ngộ.
Mông Thần đã không ngừng phái người đưa linh tài tới, Lục Ly lại để Minh Vũ mang đến Linh Lung Các giao dịch. Đồng thời phái người đi các nơi khác như Vân Châu Dực Châu U Châu thăm dò tung tích Lục Linh, ngoài ra cũng phái người tới Trung Châu bí mật tìm hiểu tin tức về Bồ Đề Quả.
Đương nhiên, Thần Điện phỏng chừng không dựa được.
Đó là thương hội dưới trướng Luân Hồi Cung, chuyện Lục Linh Cơ Mộng Điềm đều biết được, có thể thấy đối với Luân Hồi Cung, không có bí mật nào của Thần Điện mà bọn họ không biết. Lần này hắn đánh mặt Luân Hồi, vậy nên đừng hòng trông cậy vào Luân Hồi Cung mua Bồ Đề Quả.
Thực ra trong lòng Lục Ly không ôm quá nhiều hi vọng vào việc tìm mua được Bồ Đề Quả ở Trung Châu. Bằng không “Thần Tiên Tử” đã không thành là kịch độc không thuốc giải tại Trung Châu, mặc dù thứ Đại điện chủ cho hắn xem có thể là bí quyển của Thí Ma Điện, nhưng bí phương cứu người này hẳn ở bên ngoài cũng có.
Song có hi vọng ít ra vẫn hơn không, Lục Ly tuyệt không từ bỏ ý định đi tìm. Lục Ly còn để Minh Vũ mang theo Bạch Hạ Sương ra ngoài, dặn dò Bạch Hạ Sương vài câu, nói nàng đừng tiết lộ bất cứ tin tức gì về Hoang giới ra ngoài, dù có là Yên phu nhân cũng không thể nói. Ở trong này bí bách lâu như vậy, cũng làm khó Bạch Hạ Sương.
Minh Vũ đi, ngày thứ năm Dạ Tra tiến vào, thần sắc đầy vẻ vui mừng, tôn nữ bảo bối kia của hắn đã đột phá Bất Diệt Cảnh, khiến hắn thấy được hi vọng Thanh Loan Tộc quật khởi.
Nếu Dạ Tra đã tới, đoạn thời gian này Lục Ly quyết định không ra ngoài, hắn phái Tam trưởng lão đi ra. Trực tiếp men theo thông đạo trong Hoang giới đi đến U Châu, tìm hiểu một phen xem liệu Lục Linh có ở U Châu.
Tốc độ trưởng lão Thanh Loan Tộc rất nhanh, là thám báo cực lợi hại, không ai thích hợp hơn Tam trưởng lão đi U Châu tìm hiểu tin tức.
Quan hệ giữa Dạ Tra và Lục Ly cực tốt, Lục Ly cũng hoàn toàn tín nhiệm Dạ Tra, chuyện trong tiểu chiến trường lần này, Lục Ly không có ý giấu diếm Dạ Tra. Đương nhiên chuyện Đại điện chủ nói sẽ bảo vệ mười năm hắn lại không nói, chỉ nói Đại điện chủ lực áp các thế lực, sau này bốn đại thế lực sẽ không dám đối phó hắn.
Sau khi nghe xong, hai hàng lông mày xám trắng của Dạ Tra khẽ nhíu lại, hắn có thể nghe ra được khong ít thông tin từ trong ngữ điệu của Lục Ly, trầm tư thoáng chốc, lát hắn hắn mới đứng dậy cúi người nói:
- Đa tạ Thánh Chủ giúp chúng ta xả giận, mặc dù lần này không thể chém giết Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ, nhưng cũng tính là thay chúng ta xả cơn phẫn nộ trong lòng. Sự tình đã xảy ra rồi, có suy nghĩ quá nhiều cũng chẳng được gì, nếu bốn đại thế lực muốn tới huyết tẩy Bắc Mạc, chúng ta liều mình tử chiến một trận là được.
Năm đó trong sáu đại thế lực hủy diệt Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, Luân Hồi Cung Bách Hoa Các cũng có trong đó. Dù Lục Ly làm chuyện này không hoàn toàn là vì Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, song cũng khiến Dạ Tra cảm thấy rất thống khoái.
- Công kích linh hồn?
Dạ Tra không đợi Lục Ly lên tiếng đã nói tiếp:
- Ta nhớ được trong tộc hình như có một bản tàn quyển liên quan tới tu luyện linh hồn, Thanh Loan Tộc chúng ta không am hiểu công kích linh hồn, bởi thế một mực nhét trong Tổ phòng. Bản tàn quyển kia là do... Tổ Thần lưu lại, để ta quay về mang tới, xem xem có trợ giúp gì đối với Thánh Chủ không?
- Tàn quyển?
Lục Ly lập tức hứng thú, trước đây công kích linh hồn toàn là do hắn tự mình tìm tòi, căn bản không có người dẫn đường dạy bảo. Nếu có thể được đến bí quyển thì không còn gì tốt bằng, huống chi còn là do Tổ Thần Thanh Loan Tộc lưu lại.
Lục Ly lập tức để Dạ Tra trở về lấy, dù sao có ở lại đây cũng không việc gì, chính hắn thì lại tiến vào trong thành bảo bế quan tu luyện.
Nếu Khương Khinh Linh về trở lại Linh Lung Các, nhất định sẽ nghĩ cách tìm hắn, hắn đi tìm Khương Khinh Linh không thực tế. Bởi thế Lục Ly đành phải chôn sâu nhớ nhung Khương Khinh Linh vào trong thâm tâm, một lòng dành cho tu luyện.
Hắn chuyên tâm xung kích cảnh giới, tiếp tục ngưng tụ Mệnh Luân. Dù sao trong tay có được vô cùng vô tận linh tài đỉnh cấp, chỉ cần hắn cố gắng tu luyện, cảnh giới liền có thể tiếp tục tăng trưởng.
Vài ngày sau, Dạ Tra trở lại, còn mang vào phong thư Linh Lung Các đưa tới. Lục Ly lập tức mở ra, sau khi xem xong sắc mặt không khỏi giấu được vẻ đắng chát.
Khương Khinh Linh bị lưu lại trong Thí Ma Điện!
Thực ra điều này sớm nằm trong dự liệu của Lục Ly, thiên kiêu tương lai ở lại Thí Ma Điện, như vậy tu luyện sẽ càng nhanh. Khương Thiên Thuận hẳn là không muốn để cho Khương Khinh Linh ở cùng một chỗ với mình, nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế giữ lại Khương Khinh Linh.
Dù tâm tình có chút khó chịu, chẳng qua Lục Ly không thể không thừa nhận, Khương Khinh Linh lưu tại Thí Ma Điện sẽ càng tốt. Đấu Thiên Đại Đế truyền thâu cho nàng một thứ rất kỳ diệu, nếu nàng có thể cảm ngộ, thực lực nhất định có thể nhảy vọt.
Thả nàng về lại Linh Lung Các, nói không chừng sẽ thường xuyên chạy đến Bắc Mạc, đến lúc đó mâu thuẫn với Khương Vô Ngã sẽ càng lúc càng sâu, khó tránh khỏi xảy ra đại sự, khiến cho Khương Khinh Linh không cách nào chuyên tâm tu luyện.
Lắc đầu, Lục Ly tạm vứt chuyện Khương Khinh Linh sang một bên, tiếp lấy quyển trục da thú rất lớn mà Dạ Tra đưa tới.
Quyển da thú không trọn vẹn, trên đó viết một ít ký tự thần bí mà hắn xem không hiểu, chi chi chít chít phỏng chừng phải mấy ngàn chữ.
Lục Ly nhìn một lát, nhướng mày đưa cho Dạ Tra nói:
- Trên này là cổ ngữ? Ta đọc không hiểu, ngươi phiên dịch ta nghe.
Dạ Tra hiểu được cổ ngữ, hắn tiếp lại quyển trục nhìn mấy lượt, sau đó nói:
- Trên này đoạn đầu ghi lại năm loại bí thuật linh hồn, đáng tiếc quyển da thú bị xé đi một nửa, chỉ còn hai loại hoàn chỉnh, ba loại còn lại không cách nào tu luyện được.
- Có hai loại là hoàn chỉnh?
Tinh thần Lục Ly khẽ chấn, hắn vốn cho rằng trên này chỉ có một loại bí thuật linh hồn, lại không ngờ có tận năm loại, còn có hai loại là hoàn chỉnh? Thế là gấp gáp nói:
- Nhanh phiên dịch ra, dịch nghĩa thật chi tiết cho ta.
- Cái này...
Dạ Tra có chút khó xử, cười khổ nói:
- Ta có thể phiên dịch, nhưng ý nghĩa một số từ trong đó mỗi người lại có cách hiểu riêng. Thánh Chủ, ta đề nghị ngươi học cổ ngữ, ta cũng sẽ phiên dịch, sau đó hai bên so sánh đối chiếu, như vậy có lẽ sẽ giúp ngươi cảm ngộ nhanh hơn.
- Còn phải học cổ ngữ?
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia sầu khổ, chẳng qua Dạ Tra nói rất đúng, vạn nhất Dạ Tra dịch sai ý thì sao? Đây chính là bí thuật tu luyện linh hồn, lỡ mà dịch sai, phương pháp tu luyện sai rồi, linh hồn xảy ra chuyện thì gay to.
- Được rồi!
Lục Ly nghĩ nghĩ liền nói với Dạ Tra:
- Ngươi đi tìm Nghiệp Cơ lấy một ít thư tịch cổ ngữ, sau đó dạy ta từng chữ từng chữ một, chắc mất khoảng nửa tháng là xong thôi.
Dạ Tra nghĩ nghĩ nói:
- Không vấn đề, linh hồn Thánh Chủ cường đại như vậy, học tập ngôn ngữ hẳn sẽ rất nhanh.
Linh hồn càng cường đại, tốc độ suy nghĩ càng nhanh, phản ứng cũng càng nhanh, năng lực ghi nhớ sẽ vô cùng cường đại, học tập ngôn ngữ là điều tương đối đơn giản.
Lập tức, Dạ Tra đi Dạ Xoa Tộc lấy tới rất nhiều cổ tịch, bắt đầu dạy Lục Ly nhận biết cổ ngữ. Thật ra cổ ngữ khá là ghi nhớ, bởi vì phần lớn đều là chữ tượng hình, rất nhiều chữ nhìn một lát liền có thể đoán ra ý tứ, Lục Ly tuỳ tiện học qua liền có thể suy đoán được.
Dạ Tra một bên dạy Lục Ly, một bên phiên dịch hai loại bí thuật kia, tiên tốn chừng ba ngày liền đã phiên dịch xong.
Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, sắc mặt không giấu được vẻ hớn hở, hai loại bí thuật này tuyệt đối là bí thuật linh hồn thượng cổ vô cùng cường đại, nếu có thể tu luyện thành công, chiến lực hắn nhất định sẽ tăng mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.