Chương 715: Cho ta một năm thời gian
Yêu Dạ
21/07/2021
Linh Phong càng lúc càng mạnh, tất cả mọi người nhắm mắt cắn răng ngăn cản đau nhức từ linh hồn truyền đến, nhưng Lục Ly lại ngồi xếp bằng như không có chuyện gì xảy ra.
Lục Ly thấy cơ thịt trên mặt Địa Tiên cũng hơi lay động, âm thầm kinh nghi công kích linh hồn của Linh Phong mạnh bao nhiêu?
Tình huống của Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh, Lãnh Bất Ky khá hơn một chút, Lãnh Vô Mật thì tương đối thống khổ, mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán, hai tay gắt gao nắm lấy mép váy, gân xanh đều nổi lên.
- Xem ra ấn ký ngân long của ta có lực phòng ngự linh hồn rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với bảo vật phòng ngự linh hồn bình thường.
Lục Ly hết sức vui mừng, lúc trước thái thượng trưởng lão Lục gia cũng không thể dò xét linh hồn của hắn, là hắn đã biết ấn ký ngân long rất mạnh, không nghĩ tới nó lại mạnh đến nước này.
Ước chừng một nén hương thời gian, Linh Phong mới thổi qua, hai vị Địa Tiên mở mắt đầu tiên, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục Ly.
- Vù vù.
Đám người Lãnh Vô Thương cũng mở mắt theo thứ tự, sau khi Lãnh Vô Mật mở mắt, Lãnh Vô Thương mới mở miệng dò hỏi:
- Lục huynh, chẳng lẽ ngươi có được bảo vậtp hòng ngự linh hồn vô cùng mạnh mẽ hay sao? Hay là có bí thuật gì? Vì sao Linh Phong không có hiệu quả với ngươi vậy?
Những người còn lại đều hết sức tò mò, Lục Ly đã sớm nghĩ kỹ cái vấn đề này, nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Trước kia sư phụ truyền cho ta một loại bí thuật, có thể phòng hộ linh hồn, hắc hắc.
- Hả.
Ánh mắt đám người loé lên, hai vị Địa Tiên đều mơ hồ động sát ý, thế nhưng che giấu cực kỳ tốt. Nội tâm Lãnh Vô Thương cũng hiện lên một chút sát ý, muốn trực tiếp bắt Lục Ly lại tra hỏi bí thuật, nhưng nghĩ đến lời dặn dò của Lãnh Thiên Hận, hắn lập tức đè ý nghĩ này xuống.
Không thể dùng sức mạnh với Lục Ly, nếu không sẽ khiến cho một đám lão quái Hỗn Độn Luyện Ngục tìm được cớ cùng tấn công. Lục Ly có được kỳ thuật phòng ngự linh hồn, từ một cái khía cạnh khác chuyện này càng chứng tỏ hắn là đồ đệ Huyết Hoàng.
- Huyết Hoàng thật sự là thiên cổ kỳ nhân.
Lãnh Vô Thương cảm khái một tiếng, vẻ tươi cười ngoài miệng càng thêm nồng nặc. Lãnh Vô Hinh cũng biểu lộ ra một chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn Lục Ly ôn hòa hơn một chút, còn ánh mắt Lãnh Vô Mật nhìn Lục Ly thì toàn là vẻ sùng bái cùng ngưỡng mộ.
Lục Ly nắm giữ hai loại kỳ thuật, trong lòng mọi người càng xác nhận thân phận đệ tử Huyết Hoàng của hắn. Dựa vào võ giả như Lục Ly không có khả năng sáng tạo ra kỳ thuật như thế, bọn họ mới lần đầu nghe thấy Thăng Long Thuật, tự nhiên cho là Huyết Hoàng sáng tạo, dù sao Huyết Hoàng là lấy sáng tạo kỳ thuật nổi danh.
Thần niệm không thể dò xét ở chỗ này, Lục Ly tùy ý nói dối, hưởng thụ thái độ mọi người thay đổi. Lãnh Vô Thương càng tin tưởng hắn, hắn hành sự càng dễ dàng.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, thái độ Lãnh Vô Mật càng khá hơn một chút. Đừng nhìn Lãnh Vô Mật ngây thơ lãng mạn, tiểu thư xuất thân đại gia tộc há lại đơn giản như vậy? Nếu như nàng có thể có được hai loại kỳ thuật từ chỗ Lục Ly, địa vị ở trong gia tộc sẽ càng cao, lấy được càng nhiều tài nguyên, sau này quyền tự chủ trong cuộc sống cũng càng cao.
Lãnh Vô Hinh luôn luôn giữ bộ dạng băng sơn nữ thần, đi ở phía trước, Lãnh Vô Thương, Lục Ly và Lãnh Vô Mật đi cùng nhau, ba người vừa đi vừa tán gẫu, giới thiệu cho Lục Ly rất nhiều tình huống trong Cổ Thần Cấm Địa.
Sau khi đi về phía trước ba canh giờ, rốt cục mọi người cũng thấy một dòng sông to lớn. Trong ba canh giờ này Lục Ly biết được rất nhiều bí mật Cổ Thần Cấm Địa từ hai người Lãnh Vô Thương.
Cổ Thần Cấm Địa rất lớn!
Nơi đây chỗ nào cũng có cây Phong, ở trong rừng Phong không thể cảm nhận phương hướng, chỉ có tìm được Hằng Hà, mới có thể phân rõ phương hướng.
Trong Cổ Thần Cấm Địa có rất nhiều bí cảnh, bên trong những bí cảnh này đều có ít nhiều Thiên Vận và Đạo Ngân lưu lại, Cổ Thần Cấm Địa tồn tại rất nhiều năm, các gia tộc đã nắm rõ phần lớn các bí cảnh rồi.
Mọi người theo dòng sông đi xuống, chính là vì muốn đến một cái bí cảnh đặc biệt. Thiên địa huyền khí nơi đó vô cùng nồng nặc, rất nhiều Thiên Vận và Đạo Ngân, là bảo địa tu luyện.
- Nơi đây không có cây Phong? Vì sao chúng ta không phi hành theo dòng sông chứ?
Lục Ly thấy mọi người vẫn dùng chân đi lại, thì có chút nghi ngờ hỏi. Lãnh Vô Thương chỉ vào dòng sông nói:
- Thực ra phía trên dòng sông có cấm chế ẩn hình, có thể tác động Linh Phong, một khi bay lên Linh Phong thổi qua, sẽ lập tức rơi vào bên trong Hằng Hà.
Lãnh Vô Mật nói tiếp:
- Lục ca ca, bên trong Hằng Hà có một số sinh vật kỳ lạ, cho dù mặc bán thần khí cũng chưa chắc an toàn, cho nên tuyệt đối không thể rơi vào trong Hằng Hà.
Nước Hằng Hà màu vàng đục, không cách nào dùng thần niệm dò xét, cho nên Lục Ly không biết bên trong cất giấu sinh vật gì. Lúc này vội vàng mở to hai mắt quan sát Hằng Hà, quả nhiên lờ mờ thấy có động vật giống như cá bơi lội ở bên trong.
- Chỗ này đâu đâu cũng tồn tại nguy hiểm.
Lục Ly cảm khái một tiếng, nội tâm âm thầm nhớ kỹ, Hằng Hà có thể biến thành một cây đao. Hắn thiếu chút nữa có xung động đẩy Lãnh Vô Thương xuống Hằng Hà.
Đương nhiên ý nghĩ này rất không thực tế, toàn thân Lãnh Vô Thương đều là bán thần khí, cho dù thành công, nhất định hắn sẽ bị Lãnh Vô Song, Lãnh Thiên Bá chụp chết.
Tiếp tục cất bước, Lục Ly âm thầm lưu ý tình huống bốn phía, thực lực hắn bây giờ quá yếu, muốn giết Lãnh Vô Thương, thì phải nhờ vào ngoại lực, phải nghĩ biện pháp lợi dụng tất cả điều kiện có lợi.
Đi lại trọn một ngày, mọi người ngừng lại, chuẩn bị đóng quân nghỉ ngơi. Lãnh Vô Mật và Lãnh Vô Hinh bận rộn, Lục Ly liếm mặt đi hỗ trợ, mượn cơ hội nhích gần hơn quan hệ với Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật.
Bề ngoài Lãnh Vô Hinh vẫn rất khách khí, nhưng trong xương lại tràn ra ý từ chối người ngoài ngàn dặm. Lãnh Vô Mật thì rất dính người, tròng mắt chứa đầy ẩn ý, giống như là một con cái động dục, trong ánh mắt vô ý quét tới, đều là vẻ chọc người.
- Không cho phép động tâm tư đối với Vô Mật, nếu không hừ hừ!
Lãnh Vô Hinh tìm được một cái cơ hội một mình tới gần Lục Ly, âm thầm cảnh cáo Lục Ly một tiếng. Nàng nói như vậy cũng không có vấn đề, cho dù để Lãnh Vô Song, Lãnh Thiên Bá nghe được cũng không sao.
Lục Ly từ trong mắt Lãnh Vô Hinh nhận được ý tứ đặc thù, kỳ thực Lãnh Vô Hinh đang cảnh cáo hắn đừng bị Lãnh Vô Mật mê hoặc, nàng hiểu rất rõ người em gái họ này của mình. Đứa bé này thoạt nhìn ngây thơ đáng yêu, nhưng lại là một con hồ ly tinh, đùa bỡn rất nhiều công tử Lãnh hoàng triều ở trong tay, nàng sợ Lục Ly bị nó mê hoặc, làm hỏng đại sự.
Lục Ly cũng không phải là thằng khờ tình trường, hắn gặp rất nhiều loại gái hồng lâu như này, mấy lần Yên phu nhân muốn hấp dẫn hắn, hắn đều chịu được, sức chống cự của hắn đối với nữ sắc rất mạnh.
- Hắc hắc, ta chỉ ngưỡng mộ Vô Hinh tiểu thư thôi.
Lục Ly híp mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Vô Hinh, đúng lúc liếc nhìn cái cổ áo trắng nõn của nàng một cái, nhất thời trong mắt Lãnh Vô Hinh loé lên vẻ sắc bén, Lục Ly sợ tới mức vội vàng xoay đầu đi.
Lãnh Vô Hinh quét mắt liếc nhìn Lãnh Vương Bá bên này một cái, hừ lạnh hai tiếng nói:
- Lục công tử muốn theo đuổi ta, vẫn nên tu luyện tới Nhân Hoàng trước rồi nói sau, ngươi bây giờ không đủ tư cách.
- Được!
Lục Ly đã nhận ra ánh mắt Lãnh Thiên Bá, lớn tiếng nói như đinh đóng cột:
- Ta vốn là người lười biếng, vì Vô Hinh tiểu thư sẽ liều một lần, không phải là Nhân Hoàng cảnh thôi sao? Cho ta một năm thời gian, ta sẽ ung dung đột phá!
- Ha ha.
Lãnh Vô Hinh cười nhạt một tiếng rời đi, nơi xa khóe miệng Lãnh Thiên Bá hơi co lại, lộ ra một chút khinh thường. Dưới ánh mắt của hắn, Lục Ly đã mười tám tuổi rồi, mới là Quân Hầu cảnh, muốn một năm đột phá Nhân Hoàng? Nằm mơ sao.
Lục Ly thấy cơ thịt trên mặt Địa Tiên cũng hơi lay động, âm thầm kinh nghi công kích linh hồn của Linh Phong mạnh bao nhiêu?
Tình huống của Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh, Lãnh Bất Ky khá hơn một chút, Lãnh Vô Mật thì tương đối thống khổ, mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán, hai tay gắt gao nắm lấy mép váy, gân xanh đều nổi lên.
- Xem ra ấn ký ngân long của ta có lực phòng ngự linh hồn rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với bảo vật phòng ngự linh hồn bình thường.
Lục Ly hết sức vui mừng, lúc trước thái thượng trưởng lão Lục gia cũng không thể dò xét linh hồn của hắn, là hắn đã biết ấn ký ngân long rất mạnh, không nghĩ tới nó lại mạnh đến nước này.
Ước chừng một nén hương thời gian, Linh Phong mới thổi qua, hai vị Địa Tiên mở mắt đầu tiên, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục Ly.
- Vù vù.
Đám người Lãnh Vô Thương cũng mở mắt theo thứ tự, sau khi Lãnh Vô Mật mở mắt, Lãnh Vô Thương mới mở miệng dò hỏi:
- Lục huynh, chẳng lẽ ngươi có được bảo vậtp hòng ngự linh hồn vô cùng mạnh mẽ hay sao? Hay là có bí thuật gì? Vì sao Linh Phong không có hiệu quả với ngươi vậy?
Những người còn lại đều hết sức tò mò, Lục Ly đã sớm nghĩ kỹ cái vấn đề này, nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Trước kia sư phụ truyền cho ta một loại bí thuật, có thể phòng hộ linh hồn, hắc hắc.
- Hả.
Ánh mắt đám người loé lên, hai vị Địa Tiên đều mơ hồ động sát ý, thế nhưng che giấu cực kỳ tốt. Nội tâm Lãnh Vô Thương cũng hiện lên một chút sát ý, muốn trực tiếp bắt Lục Ly lại tra hỏi bí thuật, nhưng nghĩ đến lời dặn dò của Lãnh Thiên Hận, hắn lập tức đè ý nghĩ này xuống.
Không thể dùng sức mạnh với Lục Ly, nếu không sẽ khiến cho một đám lão quái Hỗn Độn Luyện Ngục tìm được cớ cùng tấn công. Lục Ly có được kỳ thuật phòng ngự linh hồn, từ một cái khía cạnh khác chuyện này càng chứng tỏ hắn là đồ đệ Huyết Hoàng.
- Huyết Hoàng thật sự là thiên cổ kỳ nhân.
Lãnh Vô Thương cảm khái một tiếng, vẻ tươi cười ngoài miệng càng thêm nồng nặc. Lãnh Vô Hinh cũng biểu lộ ra một chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn Lục Ly ôn hòa hơn một chút, còn ánh mắt Lãnh Vô Mật nhìn Lục Ly thì toàn là vẻ sùng bái cùng ngưỡng mộ.
Lục Ly nắm giữ hai loại kỳ thuật, trong lòng mọi người càng xác nhận thân phận đệ tử Huyết Hoàng của hắn. Dựa vào võ giả như Lục Ly không có khả năng sáng tạo ra kỳ thuật như thế, bọn họ mới lần đầu nghe thấy Thăng Long Thuật, tự nhiên cho là Huyết Hoàng sáng tạo, dù sao Huyết Hoàng là lấy sáng tạo kỳ thuật nổi danh.
Thần niệm không thể dò xét ở chỗ này, Lục Ly tùy ý nói dối, hưởng thụ thái độ mọi người thay đổi. Lãnh Vô Thương càng tin tưởng hắn, hắn hành sự càng dễ dàng.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, thái độ Lãnh Vô Mật càng khá hơn một chút. Đừng nhìn Lãnh Vô Mật ngây thơ lãng mạn, tiểu thư xuất thân đại gia tộc há lại đơn giản như vậy? Nếu như nàng có thể có được hai loại kỳ thuật từ chỗ Lục Ly, địa vị ở trong gia tộc sẽ càng cao, lấy được càng nhiều tài nguyên, sau này quyền tự chủ trong cuộc sống cũng càng cao.
Lãnh Vô Hinh luôn luôn giữ bộ dạng băng sơn nữ thần, đi ở phía trước, Lãnh Vô Thương, Lục Ly và Lãnh Vô Mật đi cùng nhau, ba người vừa đi vừa tán gẫu, giới thiệu cho Lục Ly rất nhiều tình huống trong Cổ Thần Cấm Địa.
Sau khi đi về phía trước ba canh giờ, rốt cục mọi người cũng thấy một dòng sông to lớn. Trong ba canh giờ này Lục Ly biết được rất nhiều bí mật Cổ Thần Cấm Địa từ hai người Lãnh Vô Thương.
Cổ Thần Cấm Địa rất lớn!
Nơi đây chỗ nào cũng có cây Phong, ở trong rừng Phong không thể cảm nhận phương hướng, chỉ có tìm được Hằng Hà, mới có thể phân rõ phương hướng.
Trong Cổ Thần Cấm Địa có rất nhiều bí cảnh, bên trong những bí cảnh này đều có ít nhiều Thiên Vận và Đạo Ngân lưu lại, Cổ Thần Cấm Địa tồn tại rất nhiều năm, các gia tộc đã nắm rõ phần lớn các bí cảnh rồi.
Mọi người theo dòng sông đi xuống, chính là vì muốn đến một cái bí cảnh đặc biệt. Thiên địa huyền khí nơi đó vô cùng nồng nặc, rất nhiều Thiên Vận và Đạo Ngân, là bảo địa tu luyện.
- Nơi đây không có cây Phong? Vì sao chúng ta không phi hành theo dòng sông chứ?
Lục Ly thấy mọi người vẫn dùng chân đi lại, thì có chút nghi ngờ hỏi. Lãnh Vô Thương chỉ vào dòng sông nói:
- Thực ra phía trên dòng sông có cấm chế ẩn hình, có thể tác động Linh Phong, một khi bay lên Linh Phong thổi qua, sẽ lập tức rơi vào bên trong Hằng Hà.
Lãnh Vô Mật nói tiếp:
- Lục ca ca, bên trong Hằng Hà có một số sinh vật kỳ lạ, cho dù mặc bán thần khí cũng chưa chắc an toàn, cho nên tuyệt đối không thể rơi vào trong Hằng Hà.
Nước Hằng Hà màu vàng đục, không cách nào dùng thần niệm dò xét, cho nên Lục Ly không biết bên trong cất giấu sinh vật gì. Lúc này vội vàng mở to hai mắt quan sát Hằng Hà, quả nhiên lờ mờ thấy có động vật giống như cá bơi lội ở bên trong.
- Chỗ này đâu đâu cũng tồn tại nguy hiểm.
Lục Ly cảm khái một tiếng, nội tâm âm thầm nhớ kỹ, Hằng Hà có thể biến thành một cây đao. Hắn thiếu chút nữa có xung động đẩy Lãnh Vô Thương xuống Hằng Hà.
Đương nhiên ý nghĩ này rất không thực tế, toàn thân Lãnh Vô Thương đều là bán thần khí, cho dù thành công, nhất định hắn sẽ bị Lãnh Vô Song, Lãnh Thiên Bá chụp chết.
Tiếp tục cất bước, Lục Ly âm thầm lưu ý tình huống bốn phía, thực lực hắn bây giờ quá yếu, muốn giết Lãnh Vô Thương, thì phải nhờ vào ngoại lực, phải nghĩ biện pháp lợi dụng tất cả điều kiện có lợi.
Đi lại trọn một ngày, mọi người ngừng lại, chuẩn bị đóng quân nghỉ ngơi. Lãnh Vô Mật và Lãnh Vô Hinh bận rộn, Lục Ly liếm mặt đi hỗ trợ, mượn cơ hội nhích gần hơn quan hệ với Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật.
Bề ngoài Lãnh Vô Hinh vẫn rất khách khí, nhưng trong xương lại tràn ra ý từ chối người ngoài ngàn dặm. Lãnh Vô Mật thì rất dính người, tròng mắt chứa đầy ẩn ý, giống như là một con cái động dục, trong ánh mắt vô ý quét tới, đều là vẻ chọc người.
- Không cho phép động tâm tư đối với Vô Mật, nếu không hừ hừ!
Lãnh Vô Hinh tìm được một cái cơ hội một mình tới gần Lục Ly, âm thầm cảnh cáo Lục Ly một tiếng. Nàng nói như vậy cũng không có vấn đề, cho dù để Lãnh Vô Song, Lãnh Thiên Bá nghe được cũng không sao.
Lục Ly từ trong mắt Lãnh Vô Hinh nhận được ý tứ đặc thù, kỳ thực Lãnh Vô Hinh đang cảnh cáo hắn đừng bị Lãnh Vô Mật mê hoặc, nàng hiểu rất rõ người em gái họ này của mình. Đứa bé này thoạt nhìn ngây thơ đáng yêu, nhưng lại là một con hồ ly tinh, đùa bỡn rất nhiều công tử Lãnh hoàng triều ở trong tay, nàng sợ Lục Ly bị nó mê hoặc, làm hỏng đại sự.
Lục Ly cũng không phải là thằng khờ tình trường, hắn gặp rất nhiều loại gái hồng lâu như này, mấy lần Yên phu nhân muốn hấp dẫn hắn, hắn đều chịu được, sức chống cự của hắn đối với nữ sắc rất mạnh.
- Hắc hắc, ta chỉ ngưỡng mộ Vô Hinh tiểu thư thôi.
Lục Ly híp mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Vô Hinh, đúng lúc liếc nhìn cái cổ áo trắng nõn của nàng một cái, nhất thời trong mắt Lãnh Vô Hinh loé lên vẻ sắc bén, Lục Ly sợ tới mức vội vàng xoay đầu đi.
Lãnh Vô Hinh quét mắt liếc nhìn Lãnh Vương Bá bên này một cái, hừ lạnh hai tiếng nói:
- Lục công tử muốn theo đuổi ta, vẫn nên tu luyện tới Nhân Hoàng trước rồi nói sau, ngươi bây giờ không đủ tư cách.
- Được!
Lục Ly đã nhận ra ánh mắt Lãnh Thiên Bá, lớn tiếng nói như đinh đóng cột:
- Ta vốn là người lười biếng, vì Vô Hinh tiểu thư sẽ liều một lần, không phải là Nhân Hoàng cảnh thôi sao? Cho ta một năm thời gian, ta sẽ ung dung đột phá!
- Ha ha.
Lãnh Vô Hinh cười nhạt một tiếng rời đi, nơi xa khóe miệng Lãnh Thiên Bá hơi co lại, lộ ra một chút khinh thường. Dưới ánh mắt của hắn, Lục Ly đã mười tám tuổi rồi, mới là Quân Hầu cảnh, muốn một năm đột phá Nhân Hoàng? Nằm mơ sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.