Chương 713: Cổ Thần Cấm Địa
Yêu Dạ
21/07/2021
Ba ngày sau, một nhóm người lên đường, thái độ Lãnh Vô Thương lại chuyển biến lần nữa, tự mình mời Lục Ly đi cùng hắn.
Lúc nào bên cạnh Lãnh Vô Thương cũng có một vị cự hán trung niên bảo vệ, người này là Địa Tiên Lãnh gia, tên Lãnh Vô Song. Là một trong những trưởng lão Lãnh gia, nhưng nếu bị phái tới bảo hộ Lãnh Vô Thương, hẳn không phải là con cháu trực hệ, mà là trưởng lão chi thứ.
Vị trưởng lão Địa Tiên cảnh còn lại, tên là Lãnh Thiên Bá, chịu trách nhiệm bảo hộ ba người Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky.
Nhóm người không có ngồi truyền tống trận, mà ngồi hai chiếc chiến xa bay về phương bắc. Lục Ly ngồi nhàm chán, tò mò dò hỏi:
- Vô Thương công tử, Cổ Thần Cấm Địa ở thành bắc sao?
- Cửa vào cách thành bắc mấy trăm vạn dặm, hơn một canh giờ là đến.
Lãnh Vô Thương vẫn mặc một bộ cẩm bào màu trắng như trước, môi hồng răng trắng, nhẹ nhàng tuyệt thế, hắn bưng chén rượu nhấp một ngụm nói:
- Cổ Thần Cấm Địa có rất nhiều cửa vào, tổ tiên chúng ta từng đả thông một cái, các vương triều còn lại cũng có cửa vào. Các đại giới diện xung quanh cũng đều có cửa vào, bọn họ cũng có thể vào.
- Cũng có thể vào?
Lục Ly hơi kinh ngạc, trong lòng có một ít tò mò, cho tới hôm nay hắn cũng không quá quen thuộc đối với Trung Hoàng Giới và các giới diện xung quanh, lúc này nhìn Lãnh Vô Thương giống như đang tán gẫu? Tự nhiên hắn muốn hỏi một chút tin tức, hắn vội vàng hỏi:
- Vô Thương công tử, chung quanh đây có những đại giới diện nào? Bọn họ đều có người đi vào sao?
- Có bốn cái đại giới diện!
Quả nhiên Lãnh Vô Thương nguyện ý nói kiến thức thông dụng cho Lục Ly, hiển lộ hắn học thức uyên thâm, hắn chân thành đàm đạo:
- Trung Hoàng Giới, Địa Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới, Ma Hoàng Giới. Đây là bốn cái giới diện lớn nhất, còn có năm cái giới diện tương đối nhỏ khác, là Tịch Không Giới, Tịch Luân Giới, Linh Tuyền Giới, Linh Huyễn Giới, Huyền Minh Giới. Trừ này năm cái giới diện này ra, còn lại đều là giới diện nhỏ không đáng nói ra.
Lục Ly lặng lẽ ghi nhớ, theo lời Lãnh Vô Thương nói, phỏng chừng những giới diện nhỏ đều lớn cỡ Đấu Thiên Giới sao?
Nghĩ đến Đấu Thiên Giới, Lục Ly tiện miệng hỏi:
- Vô Thương công tử, pho tượng to lớn trên quảng trường Lãnh Đế Thành là ai? Là một vị cường giả chí cường của Lãnh gia sao?
- Pho tượng? Ngươi không biết?
Lãnh Vô Thương có một chút không biết nói gì, nói:
- Đó là Đấu Thiên đại đế, là một trong ngũ đại kỳ nhân Trung Hoàng Giới, một trong những đại năng Thần Giới. Hiện tại hắn là người mạnh nhất Trung Hoàng Giới đi Thần Giới, thế lực tại Thần Giới rất mạnh, rất nhiều siêu cấp đại thành Trung Hoàng Giới đều có pho tượng của hắn.
- Đấu Thiên đại đế, ngũ đại kỳ nhân Trung Hoàng Giới.
Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, nội tâm nhấc lên sóng to gió lớn, quả nhiên Đấu Thiên đại đế là người Trung Hoàng Giới, suy đoán lúc trước của hắn là chính xác. Đấu Thiên đại đế đi Đấu Thiên Giới, mang ngôn ngữ, công pháp tu luyện, tập tục sinh hoạt Trung Hoàng Giới đến Đấu Thiên Giới.
- Đi Thần Giới, kỳ nhân!
Lục Ly lại lẩm bẩm lần nữa, che dấu chấn động bên trong, hắn sợ Địa Tiên Lãnh Vô Song bên cạnh nhìn ra tâm tình của hắn, thuận miệng hỏi:
- Thần Giới thật sự tồn tại sao? Đấu Thiên đại đế còn sống không?
- Tự nhiên tồn tại!
Trong mắt Lãnh Vô Thương lộ ra một chút sùng bái nói:
- Trong lịch sử Trung Hoàng Giới có mấy chục người thành thần, các giới diện còn lại cũng có rất nhiều người thành thần. Lúc này bọn người đều ở Thần Giới hô phong hoán vũ, tình cờ sẽ phóng thích đại thần thông, giáng xuống thần chỉ. Lục huynh, chúng ta đều phải cố gắng, nếu có một ngày đặt chân lên Thần Giới, đi theo tổ thần cùng nhau chinh chiến Thần Giới, đó mới là không uổng công sống một đời.
- Ừm!
Trong mắt Lục Ly cũng lộ ra ước mơ, phi thăng Thần Giới, tìm kiếm tổ thần, đi theo tổ thần chinh chiến Thần Giới. Chuyện này mới thử nghĩ đã làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, kích động không thôi.
- Cổ Thần Cấm Địa?
Lục Ly nhớ tới mục đích lần này, nội tâm hơi động dò hỏi:
- Chẳng lẽ Cổ Thần Cấm Địa là mộ địa một vị cổ thần sao? Không đúng, không phải thần đều đi Thần Giới sao?
- Đúng là mộ địa chi thần, Lục huynh rất thông minh.
Lãnh Vô Thương giơ ngón tay cái lên, cảm khái nói:
- Vị này là một kỳ sĩ đại năng, là một trong những tổ thần chúng ta tôn kính nhất. Không phải là hắn không đi Thần Giới, mà là từ Thần Giới trở về, thế nhưng vừa về đến liền quy tiên. Hắn luyện hóa thần thể của mình, hòa hợp làm một thể với cấm địa, khiến bên trong cấm địa sinh ra rất nhiều Thiên Vận Đạo Ngân kỳ diệu, đồng thời hắn còn giấu những bảo vật, bí thuật, thần thuật, thần binh lấy được trong Thần Giới ở trong cấm địa, để các nhóm thiên tài giới diện đi tìm.
- Nói một cách khác hắn cũng cấp cho con cháu các giới diện một cái tuyệt thế bảo địa, đào tạo ra các đời cường giả. Cho nên hắn được chúng ta vô cùng tôn kính, là một vị nhân giả lòng mang thiên hạ chân chính, chúng ta gọi hắn là Hằng Đế!
- Căn cứ suy đoán của chúng ta!
Vẻ mặt Lãnh Vô Thương trở nên nghiêm túc, tiếp tục nói:
- Cường giả Thần Giới không cách nào trở về, nếu không Đấu Thiên đại đế đã sớm trở về. Có một số đại đế có hậu nhân tồn tại, họ không có khả năng không đến xem một chút. Hằng Đế vừa về liền quy tiên, điều này nói rõ hắn vì nhân tộc chúng ta quật khởi, tình nguyện bỏ qua sinh mệnh cổ xưa, không tiếc sử dụng đại thần thông mạnh mẽ trở về. Đây là một vị tổ thần đáng kính, đáng được hậu bối chúng ta kính ngưỡng và ghi nhớ trọn đời.
- Ừ.
Lục Ly gật đầu, nếu quả thật như Lãnh Vô Thương nói, vị Hằng Đế này đúng là một kỳ nhân có một không hai, vì tạo phúc cho hậu bối các giới diện, không tiếc bỏ qua sinh mệnh, trở về sáng tạo ra một cái Cổ Thần Cấm Địa.
Đây là đại nhân đại nghĩa, thật sự bác ái.
Lãnh Vô Thương bưng chén rượu lên, nói:
- Nào, Lục huynh, chúng ta kính Hằng Đế một chén.
- Được!
Lục Ly bưng chén rượu lên uống một ngụm hết sạch, kỳ nhân bậc này, chuyện lạ bậc này, đáng uống cạn một chén lớn.
Lục Ly uống rượu xong tiếp tục dò hỏi:
- Cổ Thần Cấm Địa là mấy năm mới mở ra một lần sao? Bên trong nguy hiểm không?
- Đúng vậy!
Lãnh Vô Thương không có ý tứ giấu diếm, vì Thăng Long Thuật, hắn hận không thể móc hết tim phổi ra với Lục Ly, biết gì nói đó:
- Cổ Thần Cấm Địa ba năm mở ra một lần, không phải trước đó không lâu ta không thể đi cùng ngươi sao? Đó chính là vì chuẩn bị. Về phần nguy hiểm khẳng định là có, đương nhiên lần này có Vô Song thúc và Thiên Bá thúc đi theo, Lục huynh chỉ cần đi theo chúng ta là sẽ không có chuyện gì. Cổ Thần Cấm Địa đã tồn tại mấy chục vạn năm, gia tộc chúng ta nắm rõ rất nhiều địa phương, chỉ cần không gặp phải tình huống đặc biệt, sẽ không gặp nguy hiểm trí mạng.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt, ta không muốn chết.
Lục Ly làm bộ nhát gan sợ phiền phức, khiến nội tâm Lãnh Vô Thương âm thầm khinh thường, khóe miệng vị Địa Tiên Lãnh Vô Song luôn luôn nhắm mắt ngồi ở bên cạnh hơi co rút lại, giống như đang tỏ vẻ xem thường Lục Ly.
- Đúng rồi!
Lãnh Vô Thương nhớ tới cái gì, dặn dò nói:
- Lục huynh, vào bên trong ngươi tận lực biết điều một ít, không nên xung đột với võ giả giới diện còn lại. Mặc dù chúng ta không hề sợ bọn họ, nhưng bên trong vẫn thường xuyên phát sinh đại chiến, lần này ta chủ yếu vào cảm ngộ áo nghĩa, ta cần tiến thêm một bước, tăng thực lực lên để được gia tộc tán thành, cho nên có thể không phát sinh tranh chấp vẫn là tốt nhất.
- Biết rồi, biết rồi, với chút thực lực này ta cũng không muốn tự tìm cái chết!
Lục Ly nhếch miệng không ngừng cười, nhưng thật ra nội tâm có một cái ý nghĩ, không phải là có thể mượn đao giết người sao? Nhờ thiên tài giới diện còn lại, tiêu diệt Lãnh Vô Thương thì sao?
- Hạo Xuyên công tử?
Lục Ly nhớ tới Hạo Xuyên công tử gặp phải trong Kim Ngục, không biết vị công tử này và gia tộc của bọn họ có thể đi vào hay không? Nếu như có thể đi vào cũng là một thanh đao không tệ.
Lúc nào bên cạnh Lãnh Vô Thương cũng có một vị cự hán trung niên bảo vệ, người này là Địa Tiên Lãnh gia, tên Lãnh Vô Song. Là một trong những trưởng lão Lãnh gia, nhưng nếu bị phái tới bảo hộ Lãnh Vô Thương, hẳn không phải là con cháu trực hệ, mà là trưởng lão chi thứ.
Vị trưởng lão Địa Tiên cảnh còn lại, tên là Lãnh Thiên Bá, chịu trách nhiệm bảo hộ ba người Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky.
Nhóm người không có ngồi truyền tống trận, mà ngồi hai chiếc chiến xa bay về phương bắc. Lục Ly ngồi nhàm chán, tò mò dò hỏi:
- Vô Thương công tử, Cổ Thần Cấm Địa ở thành bắc sao?
- Cửa vào cách thành bắc mấy trăm vạn dặm, hơn một canh giờ là đến.
Lãnh Vô Thương vẫn mặc một bộ cẩm bào màu trắng như trước, môi hồng răng trắng, nhẹ nhàng tuyệt thế, hắn bưng chén rượu nhấp một ngụm nói:
- Cổ Thần Cấm Địa có rất nhiều cửa vào, tổ tiên chúng ta từng đả thông một cái, các vương triều còn lại cũng có cửa vào. Các đại giới diện xung quanh cũng đều có cửa vào, bọn họ cũng có thể vào.
- Cũng có thể vào?
Lục Ly hơi kinh ngạc, trong lòng có một ít tò mò, cho tới hôm nay hắn cũng không quá quen thuộc đối với Trung Hoàng Giới và các giới diện xung quanh, lúc này nhìn Lãnh Vô Thương giống như đang tán gẫu? Tự nhiên hắn muốn hỏi một chút tin tức, hắn vội vàng hỏi:
- Vô Thương công tử, chung quanh đây có những đại giới diện nào? Bọn họ đều có người đi vào sao?
- Có bốn cái đại giới diện!
Quả nhiên Lãnh Vô Thương nguyện ý nói kiến thức thông dụng cho Lục Ly, hiển lộ hắn học thức uyên thâm, hắn chân thành đàm đạo:
- Trung Hoàng Giới, Địa Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới, Ma Hoàng Giới. Đây là bốn cái giới diện lớn nhất, còn có năm cái giới diện tương đối nhỏ khác, là Tịch Không Giới, Tịch Luân Giới, Linh Tuyền Giới, Linh Huyễn Giới, Huyền Minh Giới. Trừ này năm cái giới diện này ra, còn lại đều là giới diện nhỏ không đáng nói ra.
Lục Ly lặng lẽ ghi nhớ, theo lời Lãnh Vô Thương nói, phỏng chừng những giới diện nhỏ đều lớn cỡ Đấu Thiên Giới sao?
Nghĩ đến Đấu Thiên Giới, Lục Ly tiện miệng hỏi:
- Vô Thương công tử, pho tượng to lớn trên quảng trường Lãnh Đế Thành là ai? Là một vị cường giả chí cường của Lãnh gia sao?
- Pho tượng? Ngươi không biết?
Lãnh Vô Thương có một chút không biết nói gì, nói:
- Đó là Đấu Thiên đại đế, là một trong ngũ đại kỳ nhân Trung Hoàng Giới, một trong những đại năng Thần Giới. Hiện tại hắn là người mạnh nhất Trung Hoàng Giới đi Thần Giới, thế lực tại Thần Giới rất mạnh, rất nhiều siêu cấp đại thành Trung Hoàng Giới đều có pho tượng của hắn.
- Đấu Thiên đại đế, ngũ đại kỳ nhân Trung Hoàng Giới.
Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, nội tâm nhấc lên sóng to gió lớn, quả nhiên Đấu Thiên đại đế là người Trung Hoàng Giới, suy đoán lúc trước của hắn là chính xác. Đấu Thiên đại đế đi Đấu Thiên Giới, mang ngôn ngữ, công pháp tu luyện, tập tục sinh hoạt Trung Hoàng Giới đến Đấu Thiên Giới.
- Đi Thần Giới, kỳ nhân!
Lục Ly lại lẩm bẩm lần nữa, che dấu chấn động bên trong, hắn sợ Địa Tiên Lãnh Vô Song bên cạnh nhìn ra tâm tình của hắn, thuận miệng hỏi:
- Thần Giới thật sự tồn tại sao? Đấu Thiên đại đế còn sống không?
- Tự nhiên tồn tại!
Trong mắt Lãnh Vô Thương lộ ra một chút sùng bái nói:
- Trong lịch sử Trung Hoàng Giới có mấy chục người thành thần, các giới diện còn lại cũng có rất nhiều người thành thần. Lúc này bọn người đều ở Thần Giới hô phong hoán vũ, tình cờ sẽ phóng thích đại thần thông, giáng xuống thần chỉ. Lục huynh, chúng ta đều phải cố gắng, nếu có một ngày đặt chân lên Thần Giới, đi theo tổ thần cùng nhau chinh chiến Thần Giới, đó mới là không uổng công sống một đời.
- Ừm!
Trong mắt Lục Ly cũng lộ ra ước mơ, phi thăng Thần Giới, tìm kiếm tổ thần, đi theo tổ thần chinh chiến Thần Giới. Chuyện này mới thử nghĩ đã làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, kích động không thôi.
- Cổ Thần Cấm Địa?
Lục Ly nhớ tới mục đích lần này, nội tâm hơi động dò hỏi:
- Chẳng lẽ Cổ Thần Cấm Địa là mộ địa một vị cổ thần sao? Không đúng, không phải thần đều đi Thần Giới sao?
- Đúng là mộ địa chi thần, Lục huynh rất thông minh.
Lãnh Vô Thương giơ ngón tay cái lên, cảm khái nói:
- Vị này là một kỳ sĩ đại năng, là một trong những tổ thần chúng ta tôn kính nhất. Không phải là hắn không đi Thần Giới, mà là từ Thần Giới trở về, thế nhưng vừa về đến liền quy tiên. Hắn luyện hóa thần thể của mình, hòa hợp làm một thể với cấm địa, khiến bên trong cấm địa sinh ra rất nhiều Thiên Vận Đạo Ngân kỳ diệu, đồng thời hắn còn giấu những bảo vật, bí thuật, thần thuật, thần binh lấy được trong Thần Giới ở trong cấm địa, để các nhóm thiên tài giới diện đi tìm.
- Nói một cách khác hắn cũng cấp cho con cháu các giới diện một cái tuyệt thế bảo địa, đào tạo ra các đời cường giả. Cho nên hắn được chúng ta vô cùng tôn kính, là một vị nhân giả lòng mang thiên hạ chân chính, chúng ta gọi hắn là Hằng Đế!
- Căn cứ suy đoán của chúng ta!
Vẻ mặt Lãnh Vô Thương trở nên nghiêm túc, tiếp tục nói:
- Cường giả Thần Giới không cách nào trở về, nếu không Đấu Thiên đại đế đã sớm trở về. Có một số đại đế có hậu nhân tồn tại, họ không có khả năng không đến xem một chút. Hằng Đế vừa về liền quy tiên, điều này nói rõ hắn vì nhân tộc chúng ta quật khởi, tình nguyện bỏ qua sinh mệnh cổ xưa, không tiếc sử dụng đại thần thông mạnh mẽ trở về. Đây là một vị tổ thần đáng kính, đáng được hậu bối chúng ta kính ngưỡng và ghi nhớ trọn đời.
- Ừ.
Lục Ly gật đầu, nếu quả thật như Lãnh Vô Thương nói, vị Hằng Đế này đúng là một kỳ nhân có một không hai, vì tạo phúc cho hậu bối các giới diện, không tiếc bỏ qua sinh mệnh, trở về sáng tạo ra một cái Cổ Thần Cấm Địa.
Đây là đại nhân đại nghĩa, thật sự bác ái.
Lãnh Vô Thương bưng chén rượu lên, nói:
- Nào, Lục huynh, chúng ta kính Hằng Đế một chén.
- Được!
Lục Ly bưng chén rượu lên uống một ngụm hết sạch, kỳ nhân bậc này, chuyện lạ bậc này, đáng uống cạn một chén lớn.
Lục Ly uống rượu xong tiếp tục dò hỏi:
- Cổ Thần Cấm Địa là mấy năm mới mở ra một lần sao? Bên trong nguy hiểm không?
- Đúng vậy!
Lãnh Vô Thương không có ý tứ giấu diếm, vì Thăng Long Thuật, hắn hận không thể móc hết tim phổi ra với Lục Ly, biết gì nói đó:
- Cổ Thần Cấm Địa ba năm mở ra một lần, không phải trước đó không lâu ta không thể đi cùng ngươi sao? Đó chính là vì chuẩn bị. Về phần nguy hiểm khẳng định là có, đương nhiên lần này có Vô Song thúc và Thiên Bá thúc đi theo, Lục huynh chỉ cần đi theo chúng ta là sẽ không có chuyện gì. Cổ Thần Cấm Địa đã tồn tại mấy chục vạn năm, gia tộc chúng ta nắm rõ rất nhiều địa phương, chỉ cần không gặp phải tình huống đặc biệt, sẽ không gặp nguy hiểm trí mạng.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt, ta không muốn chết.
Lục Ly làm bộ nhát gan sợ phiền phức, khiến nội tâm Lãnh Vô Thương âm thầm khinh thường, khóe miệng vị Địa Tiên Lãnh Vô Song luôn luôn nhắm mắt ngồi ở bên cạnh hơi co rút lại, giống như đang tỏ vẻ xem thường Lục Ly.
- Đúng rồi!
Lãnh Vô Thương nhớ tới cái gì, dặn dò nói:
- Lục huynh, vào bên trong ngươi tận lực biết điều một ít, không nên xung đột với võ giả giới diện còn lại. Mặc dù chúng ta không hề sợ bọn họ, nhưng bên trong vẫn thường xuyên phát sinh đại chiến, lần này ta chủ yếu vào cảm ngộ áo nghĩa, ta cần tiến thêm một bước, tăng thực lực lên để được gia tộc tán thành, cho nên có thể không phát sinh tranh chấp vẫn là tốt nhất.
- Biết rồi, biết rồi, với chút thực lực này ta cũng không muốn tự tìm cái chết!
Lục Ly nhếch miệng không ngừng cười, nhưng thật ra nội tâm có một cái ý nghĩ, không phải là có thể mượn đao giết người sao? Nhờ thiên tài giới diện còn lại, tiêu diệt Lãnh Vô Thương thì sao?
- Hạo Xuyên công tử?
Lục Ly nhớ tới Hạo Xuyên công tử gặp phải trong Kim Ngục, không biết vị công tử này và gia tộc của bọn họ có thể đi vào hay không? Nếu như có thể đi vào cũng là một thanh đao không tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.