Chương 247: Cường giả như mây
Yêu Dạ
11/04/2021
- Hưu!
Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân phá không bay tới, Lục Ly khống chế Lục Ải Nhân hóa thành mấy lục ảnh lao về phía chiến thuyền.
Đồng thời Lục Ly còn nhìn hồ vực ở sau lưng Hứa Trần, gầm lên nói:
- Đại nhân, hỗ trợ chúng ta chém giết bọn họ!
Thiên Đà Tử và Lục Ly cách đám người Hứa Trần vốn không xa, chỉ có mấy trăm mét. Hắn gầm còn vận dụng thần kỹ Long Ngâm, dẫn tới cuồng phong gào thét, không gian chấn động, võ giả trên chiến thuyền đều ôm đầu gào thét.
Thiên Đà Tử rất thông minh, đứng ở phía sau Lục Ly, đồng thời dùng huyền lực phong bế màng nhĩ. Như vậy bị ảnh hưởng sẽ rất nhỏ, mặc dù như thế vẫn khiến hắn thống khổ khó nhịn, phát ra từng tiếng gào thét.
- Ách?
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn bị chấn đến màng nhĩ nổ vang, hai người kinh nghi bất định, nhất thời có chút không rõ. Hứa Thiên Vấn quay đầu lại nhìn quanh, muốn nhìn phía sau có kẻ địch đánh lén hay không.
- Không đúng!
Hứa Thiên Vấn nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện không có người thì giật mình tỉnh lại. Hắn vội vàng quay đầu, lại thấy Thiên Đà Tử và Lục Ly đã từ trên Mệnh Luân bay xuống, một cái Mệnh Luân mang theo lực lượng mạnh mẽ va chạm về phía Hứa Trần.
Hứa Trần không có mắc mưu, hắn bị Lục Ly gầm lên chấn đến có chút không rõ, bản năng tuyển chọn tránh né. Muốn dò xét tình huống rõ ràng lại phản công, cho nên hắn khống chế Mệnh Luân tránh né đi.
- Tự tìm cái chết!
Hứa Thiên Vấn nổi giận gầm lên, khống chế Mệnh Luân đánh tới Thiên Đà Tử và Lục Ly, hắn muốn tươi sống đụng chết hai người này.
Hứa Thiên Vấn là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, hai cái Mệnh Luân chồng chất ở chung một chỗ, tạo thành Mệnh Luân hai tầng. Tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã phá không bay đến, sắp đụng vào Thiên Đà Tử và Lục Ly rồi.
- Đần độn!
Lục Ly và Thiên Đà Tử đồng thời mắng, nội tâm lại vui vẻ, quả nhiên có người bị lừa. Lục Ly và Thiên Đà Tử phối hợp như vậy, nhất định hấp dẫn Mệnh Luân tới tấn công bọn họ.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly vung tay áo, Tiểu Bạch bắn ra, bay vọt lên Mệnh Luân của Hứa Thiên Vấn. Lục Ly huyễn hóa ra từng bóng người lao xuống, hắn muốn xông vào trong đám người Lạc Thần Đảo, như vậy Hứa Trần sẽ không dám công kích loạn.
Về phần Hứa Thiên Vấn, Lục Ly đã không thèm nhìn, sau khi Tiểu Bạch bám vào Mệnh Luân, vận mệnh của Hứa Thiên Vấn đã được chú định rồi.
- Hưu!
Lục Ly bay vọt xuống chiến thuyền, chiến kích thoáng hiện, quét ngang về phía mấy cường giả Hồn Đàm cảnh, ba cái đầu người bay lên, ba võ giả Hồn Đàm cảnh bị giết.
- Chiến kích?
Hứa Trần thấy chiến kích của Lục Ly, trong mắt tràn ngập giận dữ. Lúc này đã không có bất kỳ nghi vấn nào, Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương nhất định là bị Lục Ly giết.
Không gian giới trong tay hắn phát sáng, xuất hiện một thanh trường kiếm màu đỏ như máu, khống chế Mệnh Luân lao xuống, chỉ muốn đi chém giết Lục Ly.
- A...
Nhưng lúc này, Hứa Thiên Vấn phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân thể từ giữa không trung rơi xuống. Trường đao trong tay Thiên Đà Tử lóe lên, một đạo huyền lực bay đi. Hứa Trần vừa mới quay đầu lại nhìn, vừa hay nhìn thấy đầu của Hứa Thiên Vấn bị Thiên Đà Tử chém vỡ nát.
- Thiên Vấn!
Hứa Trần hoảng hốt, trong mắt tràn ngập khiếp sợ. Vừa rồi hắn bay qua bên cạnh, đầu còn có chút không rõ. Không nhìn thấy Lục Ly ném Tiểu Bạch ra ngoài, cho nên hắn căn bản không biết Hứa Thiên Vấn chết như thế nào?
Hứa Thiên Vấn và Hứa Trần không phải nhất mạch, nhưng đều là người Hứa gia, đã hơn ba trăm tuổi. Mặc dù chỉ là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, nhưng ở trong mắt Hứa Trần, chiến lực của đại trưởng lão này rất khủng bố, hiện tại lại bị người miểu sát?
- Chẳng lẽ...
Hứa Trần nhớ tới vừa rồi Lục Ly gọi người hỗ trợ, chẳng lẽ thật có cường giả ẩn nấp? Mới vừa rồi là cường giả kia đánh lén Hứa Thiên Vấn, Thiên Đà Tử mới nhẹ nhàng chém chết?
Hứa Trần sợ hãi nhìn xung quanh, đồng thời khống chế Mệnh Luân lui ra, không ngừng dò xét, muốn nhìn xem trong hồ có cường giả thần bí ẩn nấp hay không.
- Ầm ầm ầm phanh...
Phía dưới, Lục Ly bắt đầu đồ sát, võ giả Hứa gia bị long ngâm chấn thương, Lục Ly lại có huyền kỹ Di Hình Huyễn Ảnh, người phía dưới cơ hồ không ai gánh được.
Lục Ly chém giết mấy người, sau đó nhìn về phía Hứa Trần, chỉ thấy Hứa Trần quét nhìn xung quanh, nội tâm mừng rỡ. Hắn liếc nhìn Thiên Đà Tử, ánh mắt hai người giao lưu, Thiên Đà Tử hiểu ý cười cười.
- Hưu!
Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân bay tới, Lục Ly bay vọt lên. Mệnh Luân lướt qua một độ cong, bay về phía Mệnh Luân của Hứa Thiên Vấn, Tiểu Bạch hóa thành bạch quang xông vào trong tay áo của Lục Ly.
- Tốt lắm!
Lục Ly và Thiên Đà Tử yên tâm, Hứa Thiên Vấn bị giết, chỉ còn lại Hứa Trần liền dễ xử lý. Chỉ cần tìm được cơ hội thủ tiêu Hứa Trần, thì mọi việc đại cát.
Sau khi thủ tiêu Hứa Trần, Bạch gia sẽ như thế nào?
Yên phu nhân có thể nổi giận, trực tiếp mang theo Bất Diệt cảnh của Bạch gia san bằng Huyết Sát Đảo không? Lục Ly không biết, lấy tình huống lúc này, hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều, không giết Hứa Trần hắn sẽ chết.
Hắn ra hiệu cho Thiên Đà Tử, Mệnh Luân lặng lẽ nhích tới gần Hứa Trần. Lục Ly lại hét lớn:
- Mau ra tay, Hứa Trần đã phát hiện ngươi!
Tiếng gầm có vận dụng thần kỹ Long Ngâm, người phía dưới mới dễ chịu được chút ít, bây giờ lại trúng chiêu.
- Ân?
Hứa Trần như lâm đại địch, ánh mắt nhìn xuống dưới hồ. Đồng thời hắn khống chế Mệnh Luân thối lui, kéo ra khoảng cách với Lục Ly và Thiên Đà Tử.
- Phanh!
Đột nhiên thủy vực cao lên, bọt nước bắn tung toé, sau đó một võ giả toàn thân bao phủ ở trong hắc bào lao ra.
- Tình huống như thế nào?
Lục Ly và Thiên Đà Tử kinh ngạc, dưới hồ lại thật ẩn nấp cường giả? Hơn nữa nhìn khí thế... Hình như là Bất Diệt cảnh?
Hứa Trần cảm ứng khí tức của cường giả thần bí kia, thoáng cái sợ tới mức hồn phi phách tán. Trường kiếm lập tức bổ tới, một đạo kiếm quang kinh thiên kích xạ, thẳng đến đầu cường giả thần bí kia.
- Tự tìm cái chết!
Cường giả thần bí thấy Hứa Trần tấn công mình thì gầm lên, thân thể tránh đi, Mệnh Luân xuất hiện, hóa thành tia chớp ném về phía Hứa Trần.
Mệnh Luân bốn tầng, quả nhiên là cường giả Bất Diệt cảnh!
- Oanh!
Thủy vực ở dưới chân Lục Ly cũng nổi lên, sóng nước ngập trời, lại một cường giả thần bí bay vụt lên.
Trong nháy mắt Lục Ly và Thiên Đà Tử cảm giác như rơi vào hầm băng, hai người đều bị một cỗ sát cơ cường đại khóa chặt. Ánh mắt của Lục Ly quét tới, lại thấy được một đôi mắt quen thuộc.
- Vũ Phi Nông, là người Vũ gia!
Lục Ly rống to, hắn nhận ra đôi mắt kia. Linh hồn hắn nổi lên sóng gió, người Vũ gia lại thừa dịp đánh lén, hai Bất Diệt cảnh, hắn còn có thể sống sao?
- Hừ!
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh già nua vang lên. Tiếng hừ lạnh kia tựa như trên chín tầng trời truyền đến, cực kỳ mờ ảo, căn bản không phân biệt được người ở phương nào.
Thân thể Lục Ly và Thiên Đà Tử chấn động, tại sao lại xuất hiện một cường giả thần bí nữa? Bên Huyết Sát Đảo đến cùng có bao nhiêu cường giả ẩn nấp?
Vũ Phi Nông nghe được tiếng hừ, lại tựa như bị lôi đình đánh trúng.
Thanh âm này hắn quá quen thuộc, trận chiến ở Luyện Ngục Bích ấy, Lục Ly hôn mê, không nghe được thanh âm này, nhưng hắn lại không bao giờ quên được.
Tiếng hừ lạnh lẽo này rõ ràng là cường giả có được "Thế" kia phát ra, cũng chính là cường giả Quân Hầu cảnh chém giết Vũ Phi Giáp.
- Đi!
Cường giả Quân Hầu cảnh ở chỗ này, Vũ Phi Nông biết hắn không có cơ hội chém giết Lục Ly rồi. Lập tức phóng ra Mệnh Luân, hóa thành hồng quang bay đi, ánh mắt của hắn nhìn về phía cường giả đang công kích Hứa Trần, hét lớn:
- Lão bát, đi mau...
Phanh!
Mệnh Luân của Vũ gia lão bát đụng vào Mệnh Luân của Hứa Trần, lại đụng nứt Mệnh Luân của Hứa Trần. Hứa Trần đứng ở trên Mệnh Luân, tự nhiên khó thoát vận rủi, trong nháy mắt bị đụng chết.
- Hưu...
Sau khi Vũ gia lão bát đụng chết Hứa Trần, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Lục Ly, Vũ Phi Nông gầm lên:
- Đi mau, đi mau, không thể giết, nếu không chúng ta đều phải chết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.