Chương 626: Đại thắng
Yêu Dạ
03/07/2021
Xử trí Cơ Mộng Dao và Dương Vũ thế nào, Lục Ly còn chưa nghĩ ra, giết sẽ có vô tận phiền phức kéo đến, thả lại khiến Lục Ly rất là khó chịu, thế là dứt khoát nhét vào trong Man Thần Đỉnh, để hai người chịu tội trong đó, tính là trút giận một phen.
Lục Ly và Hồ Lang thương nghị một lúc, cuối cùng quyết định tiếp tục chấp hành kế hoạch Lục Linh, đi tấn công các thành trì khác, thẳng đến khi Lục Linh truyền tin để hai người trở về mới thôi.
Phía Đại Phật Tự còn hai tháng rưỡi nữa mới bắt đầu đấu giá, bên này còn có thời gian, mà lại cũng cần phái người đi xác định, nếu không vạn nhất Dương Vũ gạt người, bên kia là bẫy rập chờ sẵn thì sao?
Hai người theo ước định bay tới Thiên Long Thành, trên đường gặp được mấy nhóm võ giả Thiên Lang Sơn. Lục Ly để một người đi về, truyền báo chuyện xảy ra nơi này cho Lục Linh, đồng thời để Lục Linh phái người đi nghiệm chứng tin tức Đại Phật Tự có Bồ Đề Quả.
Ba ngày sau hai người dẫn theo mười mấy võ giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong đi tới Thiên Long Thành, đại thành ở trung bộ U Châu. Hồ Lang không chờ người đến đông đủ, trực tiếp xâm nhập vào thành. Cơ Mộng Dao chỉ có một, cạm bẫy như thế không khả năng bố trí hai lần, cũng không khả năng đào đâu ra nhiều người như vậy để bố trí đại trận khủng bố như lần trước.
Quả nhiên, lần này rất nhẹ nhàng liền phá mở đại trận hộ thành bên ngoài, chúng nhân giết vào trong thành, lại là một mảnh gió tanh mưa máu, từng đoàn từng đoàn võ giả trong thành bị thảm sát, máu chảy thành sông.
Sau khi đánh chết mấy vạn võ giả trong thành, Hồ Lang dẫn theo đám người Lục Ly rời đi, đóng quân bên ngoài chờ những người còn lại tới tụ họp.
Một ngày sau, những người còn sống sót sau trận Huyền Vũ Thành gần như đều tụ tập đông đủ, chỉ có hai người không thấy tăm hơi, không biết là đến chậm hay đã bị giết.
Hồ Lang quyết định không đợi nữa mà dẫn người lần nữa quay về Thiên Long Thành, sau đó ngồi truyền tống trận rời đi, chuẩn bị hành trì đồ thành sắp tới. Giết cho toàn bộ U Châu máu chảy thành sông, hắn không tin đến lúc đó đại quân U Châu còn không triệt thoái.
Thật ra Lục Ly không khỏi có chút bất nhẫn, bởi vì rất nhiều gia tộc trong các thành trì chưa hẳn đã xuất binh tiến đánh Vân Châu, nói cách khác rất nhiều gia tộc và võ giả đều là vô tội.
Hắn nhắc nhở Hồ Lang một câu, Hồ Lang lại không nghe theo đề nghị. Ở trong mắt Hồ Lang, đây là đại chiến giữa U Châu và Vân Châu, lúc này đại quân U Châu chính đang đánh vào Vân Châu, chẳng phải vô số con dân vô tội của Vân Châu cũng bị giết thảm.
Bọn hắn mà không tàn sát nơi đây, đại quân U Châu liền sẽ không lùi, khi ấy người chết ở Vân Châu sẽ càng nhiều. Nếu Vân Châu binh bại, tất cả mọi người đều phải chết, con dân Thiên Lang Sơn cũng bị thảm sát.
Lục Ly không phản bác được, đành phải đi theo đám người Hồ Lang tiếp tục hành trình chém giết, điều duy nhất hắn có thể làm chỉ là cấm chỉ võ giả đánh giết bình dân, còn về võ giả thì gặp một tên giết một tên.
Kết cục sau cùng của võ giả chính là tử vong, đã bước lên con đường võ giả liền phải có giác ngộ đối mặt tử vong, sẵn sàng bị giết bất cứ lúc nào.
Cứ thế …
Từng tòa thành trì bị đồ sát, chúng nhân một đường truyền tống mà đi, tốc độ cực nhanh, lại không có phương hướng cố định, tuỳ tiện truyền tống tới một thành trì nào đó, tiếp sau liền là đồ sát.
Có Hồ Lang và Lục Ly, U Châu lại không có Nhân Hoàng, chẳng ai ngăn đỡ được bọn hắn. Đi qua nơi đâu, nơi ấy đều thây ngang khắp đồng, thảm không đỡ nhìn ….
Hồ Lang gần như phát điên, thiếu chút binh bại Huyền Vũ Thành khiến hắn quyết định, chỉ cần Lục Linh còn chưa truyền tin, hắn sẽ san bằng hết thảy đại thành U Châu, hắn muốn thanh tẩy sạch sẽ võ giả cấp thấp ở U Châu, để mấy chục năm sau U Châu vẫn đừng hòng khôi phục lại nguyên khí.
Ngày thứ mười ba, chúng nhân đi đến Thủy Tinh Thành, đây là tổng bộ Thủy Tinh Cung, cả đám trực tiếp truyền tống đi vào, bởi thế đại trận hộ thành phía ngoài gần như vô hiệu. Hồ Lang là người đầu tiên truyền tống đi ra, chặn đứng công kích từ một đám Quân Hậu Cảnh, sau đó vận dụng vực trường đồ sát một trận, chờ lúc đám người Lục Ly truyền tống tới, đại cục sớm đã được định đoạt.
Ba canh giờ sau, Thủy Tinh Thành biến thành một tòa phế tích, võ giả bị đánh chết chí ít phải đến vài vạn. Có mấy vạn binh sĩ đào tẩu được ra ngoài, Hồ Lang sai người truy sát ba canh giờ, sau đó trực tiếp truyền tống đến Tinh Thành của Tinh Minh, diệt đi chủ thành của thế lực lớn cuối cùng tại U Châu.
Ầm!
Chiếc ngọc phù bên hông Hồ Lang vỡ vụn, thấy vậy, Lục Ly không khỏi thở ra một hơi thật dài, đồ sát cuối cùng đã kết thúc. Đoạn thời gian này bọn hắn đã giết bao nhiêu người, chính Lục Ly đều không nhớ rõ, riêng hắn tối thiểu đã giết hơn vạn người.
Sát nghiệt đó khiến Lục Ly rất không thoải mải, bởi vì thực lực hoàn toàn chênh lệch, cảm giác không khác gì đang đồ sát bình dân, giết nhiều đến nỗi Lục Ly vừa nhìn thấy máu liền buồn nôn.
- Trở về!
Trong mắt Hồ Lang lóe lên một tia tiếc nuối, tựa hồ không thể đồ sát người Tinh Thành khiến hắn rất là khó chịu. Tính cách hắn khá là bạo ngược, đừng nói đồ sát chút người kia, dù có phải đồ sát mấy ngàn vạn người mí mắt hắn đều không nháy lấy một lần. Có thể trở thành chúa tể một phương, ai mà không phải giết ra từ trong núi thây biển máu?
Chúng nhân truyền tống mấy lần, đợi khi đến mặt bắc U Châu liền một đường bay thẳng tới sơn động truyền tống về Vân Châu. Lần này hành tung được giấu kín, truyền tống trận kia không thể bị lộ, nơi đó có thông đạo nối liền với Hoang giới a.
Phi hành hai ngày, chúng nhân về lại sơn động nơi có truyền tống trận, bên trong sớm đã có hai tên Quân Hầu Cảnh Thiên Lang Sơn chờ sẵn.
Lục Ly vừa tiến vào lập tức hỏi:
- Chiến cuộc Vân Châu thế nào rồi?
Hai người kia chờ ở đây rõ ràng là vì truyền báo quân tình, một người trong đó lập tức nhếch miệng cười nói:
- Rất tốt, Thánh Nữ thần cơ diệu toán, hiện tại đại quân U Châu đã tan tác hết cả. Nhân Hoàng U Châu bị đánh chết hai tên, bắt sống bốn tên, lúc này đã gia nhập Vân Vũ đế quốc, làm việc cho chúng ta.
- Hả?
Lục Ly đại hỉ, trong mắt Hồ Lang lại lóe lên một tia tình tự phức tạp. Làm việc cho chúng ta, mấy chữ này rõ ràng là chỉ bốn tên Nhân Hoàng U Châu đã nuốt vào Hỏa Phượng Thi Hồn Đan, trở thành phượng nô của Lục Linh giống như hắn.
Lục Ly không đi quản Hồ Lang nghĩ thế nào, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm người trước mặt hỏi:
- Kể rõ chi tiết xem, tình hình cụ thể rốt cuộc ra làm sao?
Nét mặt tên Quân Hầu Cảnh Thiên Lang Sơn hiện ra vẻ sùng bái, nói:
- Phía U Châu vừa bị tấn công, rất nhanh đại quân U Châu liền nhận được tin tức, sĩ khí rơi thấp, nhưng đại quân vẫn không lui lại, mà dốc hết toàn lực chuẩn bị tiến đánh Vân Thủy Thành. Thánh nữ điều tập mấy đại tướng quân, tổ chức đánh lén các lộ đại quân U Châu, mỗi lần đều giết một ít người xong liền chạy, khiến cho quân tâm đại quân U Châu càng thêm bất ổn.
- Đồng thời Đại Đế đích thân xuất chinh, dẫn theo đại quân nuốt vào mấy cánh đại quân phụng mệnh tụ tập tới Vân Thủy Thành. Khắp nơi khói lửa ngập trời, đại quân U Châu bị chúng ta phản công toàn diện. Sau khi các ngươi đại thắng ở Huyền Vũ Thành, đại quân U Châu rốt cục triệt thoái, nội bộ bốn đại thế lực U Châu nảy sinh tranh chấp. Nhân Hoàng Thủy Tinh Cung và Tinh Minh rút khỏi liên minh, kết quả bị Đại Đế và Thánh Nữ không ngừng tổ chức phục kích, đánh chết hai tên Nhân Hoàng, bắt sống bốn tên Nhân Hoàng. Hiện tại Đại Đế chính đang dẫn người đuổi giết tàn quân U Châu, dự tính đã đánh tới Vân U Hải, có thể qua đoạn thời gian nữa sẽ đánh vào tận U Châu.
Tên Quân Hậu Cảnh giải thích không phải quá rõ ràng hoàn chỉnh, song Lục Ly và Hồ Lang vẫn nghe ra được ý tứ đại khái, đoán được rất nhiều nội tình trong đó, hơn nữa còn biết chân tướng tuyệt đối không nhẹ nhàng như lời kể của tên Quân Hậu Cảnh này.
Hồ Lang và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều hơi có chút tiếc nuối, không thể cùng Lục Linh tham gia đại chiến, đích thân đánh giết và bắt sống Nhân Hoàng U Châu.
- Tỷ tỷ, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng.
Lục Ly cảm khái một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ tự hào, trước đây Lục Ly đã đoán được trận chiến này Vân Châu tuyệt đối có thể thắng. Nhưng khiến Lục Ly không nghĩ tới chính là, thắng lợi sẽ tới nhanh như vậy, hơn nữa còn là thắng đẹp …
Lục Ly và Hồ Lang thương nghị một lúc, cuối cùng quyết định tiếp tục chấp hành kế hoạch Lục Linh, đi tấn công các thành trì khác, thẳng đến khi Lục Linh truyền tin để hai người trở về mới thôi.
Phía Đại Phật Tự còn hai tháng rưỡi nữa mới bắt đầu đấu giá, bên này còn có thời gian, mà lại cũng cần phái người đi xác định, nếu không vạn nhất Dương Vũ gạt người, bên kia là bẫy rập chờ sẵn thì sao?
Hai người theo ước định bay tới Thiên Long Thành, trên đường gặp được mấy nhóm võ giả Thiên Lang Sơn. Lục Ly để một người đi về, truyền báo chuyện xảy ra nơi này cho Lục Linh, đồng thời để Lục Linh phái người đi nghiệm chứng tin tức Đại Phật Tự có Bồ Đề Quả.
Ba ngày sau hai người dẫn theo mười mấy võ giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong đi tới Thiên Long Thành, đại thành ở trung bộ U Châu. Hồ Lang không chờ người đến đông đủ, trực tiếp xâm nhập vào thành. Cơ Mộng Dao chỉ có một, cạm bẫy như thế không khả năng bố trí hai lần, cũng không khả năng đào đâu ra nhiều người như vậy để bố trí đại trận khủng bố như lần trước.
Quả nhiên, lần này rất nhẹ nhàng liền phá mở đại trận hộ thành bên ngoài, chúng nhân giết vào trong thành, lại là một mảnh gió tanh mưa máu, từng đoàn từng đoàn võ giả trong thành bị thảm sát, máu chảy thành sông.
Sau khi đánh chết mấy vạn võ giả trong thành, Hồ Lang dẫn theo đám người Lục Ly rời đi, đóng quân bên ngoài chờ những người còn lại tới tụ họp.
Một ngày sau, những người còn sống sót sau trận Huyền Vũ Thành gần như đều tụ tập đông đủ, chỉ có hai người không thấy tăm hơi, không biết là đến chậm hay đã bị giết.
Hồ Lang quyết định không đợi nữa mà dẫn người lần nữa quay về Thiên Long Thành, sau đó ngồi truyền tống trận rời đi, chuẩn bị hành trì đồ thành sắp tới. Giết cho toàn bộ U Châu máu chảy thành sông, hắn không tin đến lúc đó đại quân U Châu còn không triệt thoái.
Thật ra Lục Ly không khỏi có chút bất nhẫn, bởi vì rất nhiều gia tộc trong các thành trì chưa hẳn đã xuất binh tiến đánh Vân Châu, nói cách khác rất nhiều gia tộc và võ giả đều là vô tội.
Hắn nhắc nhở Hồ Lang một câu, Hồ Lang lại không nghe theo đề nghị. Ở trong mắt Hồ Lang, đây là đại chiến giữa U Châu và Vân Châu, lúc này đại quân U Châu chính đang đánh vào Vân Châu, chẳng phải vô số con dân vô tội của Vân Châu cũng bị giết thảm.
Bọn hắn mà không tàn sát nơi đây, đại quân U Châu liền sẽ không lùi, khi ấy người chết ở Vân Châu sẽ càng nhiều. Nếu Vân Châu binh bại, tất cả mọi người đều phải chết, con dân Thiên Lang Sơn cũng bị thảm sát.
Lục Ly không phản bác được, đành phải đi theo đám người Hồ Lang tiếp tục hành trình chém giết, điều duy nhất hắn có thể làm chỉ là cấm chỉ võ giả đánh giết bình dân, còn về võ giả thì gặp một tên giết một tên.
Kết cục sau cùng của võ giả chính là tử vong, đã bước lên con đường võ giả liền phải có giác ngộ đối mặt tử vong, sẵn sàng bị giết bất cứ lúc nào.
Cứ thế …
Từng tòa thành trì bị đồ sát, chúng nhân một đường truyền tống mà đi, tốc độ cực nhanh, lại không có phương hướng cố định, tuỳ tiện truyền tống tới một thành trì nào đó, tiếp sau liền là đồ sát.
Có Hồ Lang và Lục Ly, U Châu lại không có Nhân Hoàng, chẳng ai ngăn đỡ được bọn hắn. Đi qua nơi đâu, nơi ấy đều thây ngang khắp đồng, thảm không đỡ nhìn ….
Hồ Lang gần như phát điên, thiếu chút binh bại Huyền Vũ Thành khiến hắn quyết định, chỉ cần Lục Linh còn chưa truyền tin, hắn sẽ san bằng hết thảy đại thành U Châu, hắn muốn thanh tẩy sạch sẽ võ giả cấp thấp ở U Châu, để mấy chục năm sau U Châu vẫn đừng hòng khôi phục lại nguyên khí.
Ngày thứ mười ba, chúng nhân đi đến Thủy Tinh Thành, đây là tổng bộ Thủy Tinh Cung, cả đám trực tiếp truyền tống đi vào, bởi thế đại trận hộ thành phía ngoài gần như vô hiệu. Hồ Lang là người đầu tiên truyền tống đi ra, chặn đứng công kích từ một đám Quân Hậu Cảnh, sau đó vận dụng vực trường đồ sát một trận, chờ lúc đám người Lục Ly truyền tống tới, đại cục sớm đã được định đoạt.
Ba canh giờ sau, Thủy Tinh Thành biến thành một tòa phế tích, võ giả bị đánh chết chí ít phải đến vài vạn. Có mấy vạn binh sĩ đào tẩu được ra ngoài, Hồ Lang sai người truy sát ba canh giờ, sau đó trực tiếp truyền tống đến Tinh Thành của Tinh Minh, diệt đi chủ thành của thế lực lớn cuối cùng tại U Châu.
Ầm!
Chiếc ngọc phù bên hông Hồ Lang vỡ vụn, thấy vậy, Lục Ly không khỏi thở ra một hơi thật dài, đồ sát cuối cùng đã kết thúc. Đoạn thời gian này bọn hắn đã giết bao nhiêu người, chính Lục Ly đều không nhớ rõ, riêng hắn tối thiểu đã giết hơn vạn người.
Sát nghiệt đó khiến Lục Ly rất không thoải mải, bởi vì thực lực hoàn toàn chênh lệch, cảm giác không khác gì đang đồ sát bình dân, giết nhiều đến nỗi Lục Ly vừa nhìn thấy máu liền buồn nôn.
- Trở về!
Trong mắt Hồ Lang lóe lên một tia tiếc nuối, tựa hồ không thể đồ sát người Tinh Thành khiến hắn rất là khó chịu. Tính cách hắn khá là bạo ngược, đừng nói đồ sát chút người kia, dù có phải đồ sát mấy ngàn vạn người mí mắt hắn đều không nháy lấy một lần. Có thể trở thành chúa tể một phương, ai mà không phải giết ra từ trong núi thây biển máu?
Chúng nhân truyền tống mấy lần, đợi khi đến mặt bắc U Châu liền một đường bay thẳng tới sơn động truyền tống về Vân Châu. Lần này hành tung được giấu kín, truyền tống trận kia không thể bị lộ, nơi đó có thông đạo nối liền với Hoang giới a.
Phi hành hai ngày, chúng nhân về lại sơn động nơi có truyền tống trận, bên trong sớm đã có hai tên Quân Hầu Cảnh Thiên Lang Sơn chờ sẵn.
Lục Ly vừa tiến vào lập tức hỏi:
- Chiến cuộc Vân Châu thế nào rồi?
Hai người kia chờ ở đây rõ ràng là vì truyền báo quân tình, một người trong đó lập tức nhếch miệng cười nói:
- Rất tốt, Thánh Nữ thần cơ diệu toán, hiện tại đại quân U Châu đã tan tác hết cả. Nhân Hoàng U Châu bị đánh chết hai tên, bắt sống bốn tên, lúc này đã gia nhập Vân Vũ đế quốc, làm việc cho chúng ta.
- Hả?
Lục Ly đại hỉ, trong mắt Hồ Lang lại lóe lên một tia tình tự phức tạp. Làm việc cho chúng ta, mấy chữ này rõ ràng là chỉ bốn tên Nhân Hoàng U Châu đã nuốt vào Hỏa Phượng Thi Hồn Đan, trở thành phượng nô của Lục Linh giống như hắn.
Lục Ly không đi quản Hồ Lang nghĩ thế nào, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm người trước mặt hỏi:
- Kể rõ chi tiết xem, tình hình cụ thể rốt cuộc ra làm sao?
Nét mặt tên Quân Hầu Cảnh Thiên Lang Sơn hiện ra vẻ sùng bái, nói:
- Phía U Châu vừa bị tấn công, rất nhanh đại quân U Châu liền nhận được tin tức, sĩ khí rơi thấp, nhưng đại quân vẫn không lui lại, mà dốc hết toàn lực chuẩn bị tiến đánh Vân Thủy Thành. Thánh nữ điều tập mấy đại tướng quân, tổ chức đánh lén các lộ đại quân U Châu, mỗi lần đều giết một ít người xong liền chạy, khiến cho quân tâm đại quân U Châu càng thêm bất ổn.
- Đồng thời Đại Đế đích thân xuất chinh, dẫn theo đại quân nuốt vào mấy cánh đại quân phụng mệnh tụ tập tới Vân Thủy Thành. Khắp nơi khói lửa ngập trời, đại quân U Châu bị chúng ta phản công toàn diện. Sau khi các ngươi đại thắng ở Huyền Vũ Thành, đại quân U Châu rốt cục triệt thoái, nội bộ bốn đại thế lực U Châu nảy sinh tranh chấp. Nhân Hoàng Thủy Tinh Cung và Tinh Minh rút khỏi liên minh, kết quả bị Đại Đế và Thánh Nữ không ngừng tổ chức phục kích, đánh chết hai tên Nhân Hoàng, bắt sống bốn tên Nhân Hoàng. Hiện tại Đại Đế chính đang dẫn người đuổi giết tàn quân U Châu, dự tính đã đánh tới Vân U Hải, có thể qua đoạn thời gian nữa sẽ đánh vào tận U Châu.
Tên Quân Hậu Cảnh giải thích không phải quá rõ ràng hoàn chỉnh, song Lục Ly và Hồ Lang vẫn nghe ra được ý tứ đại khái, đoán được rất nhiều nội tình trong đó, hơn nữa còn biết chân tướng tuyệt đối không nhẹ nhàng như lời kể của tên Quân Hậu Cảnh này.
Hồ Lang và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều hơi có chút tiếc nuối, không thể cùng Lục Linh tham gia đại chiến, đích thân đánh giết và bắt sống Nhân Hoàng U Châu.
- Tỷ tỷ, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng.
Lục Ly cảm khái một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ tự hào, trước đây Lục Ly đã đoán được trận chiến này Vân Châu tuyệt đối có thể thắng. Nhưng khiến Lục Ly không nghĩ tới chính là, thắng lợi sẽ tới nhanh như vậy, hơn nữa còn là thắng đẹp …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.