Bất Diệt Long Đế

Chương 342: Đầu hàng

Yêu Dạ

28/04/2021

Tống Hà chết, võ giả Quân Hầu cảnh hậu kỳ đã chết, cái đầu đó vẫn còn lăn lông lốc trên mặt đất, mắt to trợn tròn, bên trong đều là vẻ kinh ngạc và mê mang. Dường như đến chết cũng không thể tin được, mình không ngờ lại chết trong tay một thiếu niên Hồn Đàm cảnh, chết trong tay một hài tử mười sáu mười bảy tuổi.

Đối với Tống Hà mà nói, Lục Ly kỳ thật không khác gì một đứa trẻ con. Quân Hầu cảnh hậu kỳ có sinh mệnh dài đằng đẵng, hơn mười tuổi chính là hài tử, công kích của Hồn Đàm cảnh đối với hắn mà nói cũng giống như là gãi ngứa.

Không chỉ là Tống Hà, Minh Vũ ở cách đó không xa dùng thần niệm tỏa định tình huống bên này cũng không thể tin được. Lục Ly có một loại huyết mạch thần kỹ cường đại, thú trảo màu bạc đó có thể bóp nát huyền khí Thiên cấp thì hắn biết, có thể bóp nát nhục thân của bất kỳ võ giả Quân Hầu cảnh nào thì hắn cũng biết.

Vấn đề là...

Năng lực phản ứng của võ giả Quân Hầu cảnh quá nhanh, dựa theo lẽ thường mà nói, Lục Ly còn chưa tới gần đã bị giết rồi.

Minh Vũ vừa rồi không dùng thần niệm, hắn bị đập vào trong núi nhỏ, cũng không nhìn thấy đỉnh của núi nhỏ. Cho tới khi Lục Ly bảo hắn phóng thích thế để trấn áp, hắn mới có phản ứng, tỏa thần niệm ra.

Hắn tất nhiên tra xét đến phân thân Lục Ly huyễn hóa ra, hắn lại phát hiện một vấn đề, hắn không tra xét được chân thân của Lục Ly.

Điều này chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ Lục Ly đã cảm ngộ được thần kỹ đó của yêu ma, cảm ngộ Kính Tượng Áo Nghĩa, có thần kỹ có thể khiến Quân Hầu cảnh cũng không phân biệt ra phân thân.

Cho dù là như vậy, Minh Vũ vẫn có chút không rõ, Lục Ly kích sát Tống Hà thế nào? Dù sao các loại năng lực của Quân Hầu cảnh hậu kỳ đều quá mạnh. Cho dù Lục Ly có thần kỹ của yêu ma, còn có huyết mạch thần kỹ biến thái, theo lý thuyết thì Tống Hà  cũng vẫn có thể né tránh dễ dàng.

Trên thực tế!

Tống Hà không phải chết trong tay Lục Ly, mà là chết vì sự tự đại của mình. Vào khoảnh khắc Lục Ly có hành động, hắn không nghĩ tới rút lui hoặc là tránh né, hắn cảm thấy một Hồn Đàm cảnh căn bản không thể gây thương tổn tới hắn.

Sau đó Lục Ly đánh lén từ phía sau, trong đầu hắn hiện lên nguy hiểm trí mạng, hắn vẫn không ngay lập tức đào tẩu, muốn phân biệt ra chân thân của Lục Ly, muốn một kích trảm sát Lục Ly.

Cái này giống như một tráng hán, nhìn thấy một đứa trẻ con cầm một thanh kiếm gỗ đi tới, trong lòng hắn không thèm để ý. Khi đứa trẻ cầm kiếm gỗ đâm hắn, hắn vẫn không lùi lại, cho rằng kiếm gỗ này không đâm thủng được người hắn. Ai ngờ kiếm gỗ này lại là chém sắt như chém bùn, đứa trẻ dễ dàng một kiếm đâm xuyên tim hắn.

Vào khoảnh khắc cuối cùng,  Minh Vũ và Tiểu Bạch phối hợp cũng không tồi, nếu không Lục Ly chắc đã bị Tống Hà một chiêu trảm sát rồi. Tuy tim của Tống Hà bị bóp nát, nhưng một kích nổi giận trước khi chết, Lục Ly sao có thể chống đỡ được?

Lục Ly thở dốc từng hơi.

Vừa rồi hắn cảm thấy nguy cơ tử vong, hắn lần này rất mạo hiểm.

Vốn hắn là muốn sau khi cảm ngộ thần kỹ này thì đào tẩu, vào khoảnh khắc cuối cùng hắn rất may mắn cảm ngộ được Kính Tượng Áo Nghĩa, đồng thời thoải mái dung hợp với huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh. Có điều vẫn chưa đủ thuần thục, chỉ có thể phân ra mười mấy phân thân.

Hắn vốn có thể đào tẩu, dù sao mười mấy phân thân cũng đủ để mê hoặc Tống Hà rồi. Nhưng hắn vẫn lựa chọn liều một phen, kích sát Tống Hà.

Bởi vì hắn mà chạy thì Minh Vũ sẽ chết!

Hắn thở dốc một lát, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, lúc này mới nhếch miệng cười nói với Tiểu Bạch:



- Tiểu Bạch, làm đẹp lắm!

- Chít chít.

Tiểu Bạch không ngừng kêu, rất hưng phấn, giống như một hài tử được khen ngợi.

Lục Ly vươn tay ra thu hồi chiến đao của Tống Hà, còn tháo không gian giới của Tống Hà xuống, cuối cùng nghĩ nghĩ một chút lại cất cả đầu của Tống Hà đi.

Lục Ly bay đi, kéo Minh Vũ từ trong sơn động ra, cho hắn ăn đan dược chữa thương. Nhìn Minh Vũ cả người đều là máu, vẻ mặt hắn rất ngưng trọng, hỏi:

- Ngươi còn đi được không?

Nhìn ánh mắt đó của Lục Ly, Minh Vũ lập tức hiểu ý. Trầm tư một lát, hắn cắn răng từ trong giới chỉ lấy ra một chiếc chiến xa thượng cổ, Lục Ly mang theo Minh Vũ bay lên, sau đó Minh Vũ điều khiển chiến xa theo đường cũ mà bay về.

Đúng vậy!

Lục Ly không đào tẩu, mà là lựa chọn quay lại. Minh Vũ đã hiểu ý tứ của Lục Ly, Lục Ly muốn trở về tìm cách cứu Vũ Hóa Thần, không nói kích sát một Quân Hầu cảnh của Tống gia, ít nhất cũng phải bảo vệ Vũ Hóa Thần không chết.

Vũ Hóa Thần là nô lệ của Lục Ly, còn từng là tử địch, có điều ở chung lâu như vậy, Lục Ly sớm đã không còn oán hận đối với hắn, ngược lại có chút tình nghĩa.

Ngay vừa rồi, Vũ Hóa Thần ném Lục Ly cho Minh Vũ, nghĩa vô phản cố ở lại. Điều này khiến trong lòng Lục Ly rất cảm động, đã coi Vũ Hóa Thần là bằng hữu.

Lúc này Lục Ly chuẩn bị vì Vũ Hóa Thần mà liều một phen, bởi vì Lục Ly hiện tại có tự tin, ít nhất nếu cẩn thận một chút thì chắc Tống Kiều cũng không giết được hắn.

Kính Tượng Áo Nghĩa dung hợp với Di Hình Ảo Ảnh, Lục Ly tùy thời có thể huyễn hóa ra mười mấy phân thân thật giả khó phân biệt, cộng thêm Huyết Trảo Thần Kỹ, Lục Ly đã có tiền vốn để đánh một trận, trảm sát Tống Hà khiến lòng tự tin của Lục Ly tăng mạnh.

Vấn đề mấu chốt nhất là Lục Ly và Minh Vũ đoán rằng người của Bạch Dương Cung chắc sắp đến. Cho nên bọn họ chỉ cần kéo dài một chút thời gian, sẽ có hy vọng rất lớn giữ được mạng của Vũ Hóa Thần.

Đương nhiên, hành động này vẫn rất nguy hiểm, dù sao Minh Vũ đã bị thương nặng, cảnh giới của Lục Ly lại quá thấp, làm không tốt có thể sẽ bị giết.

Lục Ly đã khăng khăng như vậy, Minh Vũ lựa chọn tôn trọng ý nguyện của Lục Ly, hắn biết rõ tính cách của Lục Ly, chuyện dã quyết định thì có chín con trâu cũng không kéo lại được.

Hơn nữa tuy hắn bị thương nặng, nhưng ngồi chiến xa thượng cổ, cũng có thể phóng thích thế. Cùng lắm thì hắn liều chết cầm chân Tống Kiều, Lục Ly vẫn có cơ hội chạy thoát.

Hai người rất nhanh liền bay về chỗ cũ, vốn cũng chưa chạy xa, một lát hai người đã tới gần chiến trường.

- May quá, may quá!

Từ xa đã nghe thấy tiếng rống giận dữ của Vũ Hóa Thần, Lục Ly và Minh Vũ thở phào. Chỉ cần không chết là được, bị thương thì có thể khôi phục, cho dù đứt tay đứt chân cũng có cơ hội tìm kiếm linh dược làm mọc lại.

- Thiếu chủ, trước tiên cứ xem thế nào đã, đừng vội, người của Bạch Dương Cung chắc rất nhanh tới.



Minh Vũ khuyên một câu, Lục Ly gật đầu, không thể bởi vì cứu Vũ Hóa Thần mà khiến Minh Vũ mất mạng được?

Minh Vũ khống chế chiến xa bay xuống, vô thanh vô tức đi qua giữa núi nhỏ, cuối cùng trốn sau một ngọn núi, tiếp tục nghe ngóng bên kia bên kia, phán đoán tình hình chiến đấu.

- Rầm rầm!

Tình hình chiến đấu rõ ràng không quá tốt, thỉnh thoảng có thể nghe thấy những tiếng nổ mạnh, còn có tiếng kêu rên của Vũ Hóa Thần, một lát sau Vũ Hóa Thần còn truyền đến một tiếng rống giận dữ, giống như một con dã thú bị nhốt.

- Có gan thì giết ta đi, giết ta đi.

Vũ Hóa Thần gầm lên, Lục Ly và Minh Vũ nhìn nhau, xem ra tình huống của Vũ Hóa Thần không phải quá tốt, mà là đã lâm vào tuyệt địa.

Thanh âm của thanh âm rất nhanh liền truyền đến:

- Ha ha ha, ngươi muốn chết thì ta sẽ thanh toàn cho ngươi. Ta sẽ hút khô sinh mệnh nguyên lực của ngươi, khiến ngươi biến thành một cái thây khô.

- Động thủ!

Lục Ly không ngồi yên được nữa, nhìn về phía Minh Vũ, người sau chỉ có thể khống chế chiến xa hóa thành một đạo lưu tinh cấp tốc bay tới chiến trường.

Vừa bay ra khỏi núi nhỏ, ánh mắt của Lục Ly và Minh Vũ lập tức nhìn tới, bọn họ thấy phía trước có một tấm lưới được đan từ dây leo, tiếng rống giận dữ của Vũ Hóa Thần chính là từ bên trong truyền ra.

Sau khi hai người xuất hiện, thần niệm của Tống Kiều và thần niệm của Vũ Hóa Thần nháy mắt đã quét tới, Vũ Hóa Thần lại gầm lên:

- Thiếu chủ, đừng quan tâm tới ta, chạy mau!

Tống Kiều lại hơi kinh ngạc, Tống Hà không phải đi đuổi giết Lục Ly và Minh Vũ à? Hai người này sao có thể thoát khỏi sự đuổi giết của Tống Hà?

- Chạy? Chạy đi đâu được?

Lục Ly lộ ra vẻ mặt chua chát, nhìn Tống Kiều nói:

- Khắp nơi đều là người của Tống gia, chúng ta trốn không thoát đâu. Vị đại nhân này, thả người của ta ra đi, chúng ta đầu hàng, theo các ngươi về Tống gia...

Minh Vũ hơi ngẩn ra, nháy mắt liền có phản ứng:

- Vũ Hóa Thần, đừng phản kháng, chúng ta không phải đối thủ của Tống gia, đầu hàng đi.

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook