Chương 580: Điệu hổ ly sơn
Yêu Dạ
23/06/2021
Lục Ly ở lại trong biệt viện Thất tiểu thư, đại quân các nơi tề tụ về Vân Thủy Vực, ngàn vạn liên quân ba đại thế lực như thủy triều ùn ùn kéo tới ba tòa đại thành. Bóng mây chiến tranh theo đó dần bao phủ quanh Vân Thủy Thành, bởi thế một tên thiếu gia ăn chơi mất tích căn bản không hề dẫn lên bất kỳ chú ý nào từ Vưu gia.
Lục Ly và Thất tiểu thư không bước chân ra khỏi nhà, Thất tiểu thư phái một tên thị nữ quay về Đồ gia thăm dò tình hình. Phía Vưu gia rất bình tĩnh, căn bản không ai để ý bên này, mà mỗi ngày đều chỉ tới trong Vân Thủy Điện tập trung thương nghị chiến sự.
Vưu Dực cứ thế bị nhốt lại trong phòng, vừa tỉnh lại liền bị Lục Ly đánh ngất tiếp, không đại náo, cũng không có cơ hội đại náo. Song Thất tiểu thư vẫn thu liễm không ít, không dám tiếp tục ra ngoài phóng lãng, thần sắc một mực có chút khó coi, lo được lo mất.
Căn cứ theo tin tức mà thị nữ tìm hiểu được, một ngày sau đại quân liền sẽ kéo đến dưới thành, liên quân chia làm ba hướng, lần lượt tiến đánh Vân Thủy Thành Vân Phong Thành và Vân Hỏa Thành. Đương nhiên hướng nào là đánh thật, hướng nào là phô trương thanh thế, nhánh nào có Nhân Hoàng nhánh nào không, những điều này chẳng ai biết được cả.
Đại quân áp cảnh, thám báo bình thường đều đã trở nên vô dụng, Lục Ly lại một mực ở chỗ Thất tiểu thư, dù có người tới tiểu viện Mạnh Kích cũng tìm không thấy người. Lục Ly triệt để không quản, cứ giấu mình trong đây, yên ắng theo dõi tình thế biến chuyển.
Bên ngoài, quân đội trên đường lớn càng lúc càng nhiều, người phổ thông được lệnh nghiêm cấm xuống phố. Không có lệnh mà du tẩu trong thành, lập tức sẽ bị coi là gian tế bắt lại.
Lục Ly có chút lo lắng bất an, nếu liên quân ba đại thế lực chủ công Vân Thủy Thành, cục diện sẽ hoàn toàn vượt ngoài tầm tay hắn. Một khi mấy tên Nhân Hoàng đại chiến trong Vân Thủy Thành, Mông Thần căn bản không có cơ hội lẻn vào, vừa bại lộ liền sẽ bị giết.
- Hướng chủ công tuyệt đối đừng là Vân Thủy Thành!
Lục Ly ngấm ngầm cầu khấn, chỉ cần hướng chủ công của ba đại thế lực là hai thành còn lại, điện chủ Vân Thủy Điện nhất định sẽ dẫn theo cường giả đi tiếp viện. Lục Linh mưu lược xuất chúng, thường thường sẽ nắm vai trò như là quân sư, quân sư tự nhiên phải ở lại tọa trấn hậu phương, trù tính toàn cục. Chỉ cần tình huống không đúng, Lục Ly liền có thể phát tín hiệu để Mông Thần vào thành cướp người.
Hôm qua Thất tiểu thư mãi đến sáng mới ngủ, tâm tình lại rất tệ, đến tối tùy tiện ăn qua loa một chút liền lên giường đi ngủ trước. Lục Ly không tâm tình bậy bạ với nàng, nàng không đến quấy rầy, hắn càng được thảnh thơi.
Tu luyện một đêm, ngày thứ hai ngoài thành truyền đến tiếng kêu giết kinh thiên động địa, trong lòng lập tức sôi trào. Vô số binh sĩ bôn tẩu trong thành, không ngừng có người cao giọng hét lớn, truyền xuống mệnh lệnh của các trưởng lão Vân Thủy Điện, để con dân trong thành đừng hỗn loạn, bằng không giết không cần luận.
Thất tiểu thư kinh hoảng chui ra từ trong chăn, khoác lên một bộ áo ngủ rộng thùng thình, nhiều chỗ như ẩn như hiện, rất là gợi cảm.
- Khai chiến, khai chiến!
Nàng đi chân trần đến, trên gương mặt xinh đẹp chất đầy vẻ hoảng sợ. Mặc dù trước đó luôn có vẻ rất thong dong đối với đại chiến sắp diễn ra, cảm thấy chết thêm một lần có khi lại là giải thoát. Nhưng thật đến khi đại chiến phát sinh, vẫn theo bản năng có chút sợ hãi, dù sao chỉ là một nữ tử, đối diện với đại sự căn bản không cách nào bình tĩnh.
Lục Ly mặt không biểu tình, trấn định nói:
- Đừng hoảng, trước để người ra ngoài tìm hiểu tình hình. Dù đại quân có giết vào đây, cũng sẽ có cường giả Vân Thủy Điện chống đỡ, chúng ta có thể tìm cơ hội đào tẩu.
Sự thong danh và bình thản của Lục Ly cảm nhiễm Thất tiểu thư, nàng khẽ gật đầu đi ra ngoài, sai một tên thị nữ Mệnh Luân Cảnh ra ngoài tìm hiểu quân tình.
Thị nữ của Thất tiểu thư là người Đồ gia, có thể tùy ý ra ngoài, dự tính sẽ không ai làm khó nàng. Chứ nếu là người tiểu gia tộc đi ra chạy loạn, lập tức sẽ bị xem là gian tế chém giết đương trường.
Thất tiểu thư quay về đổi một thân váy dài màu đen, ngồi xuống bên người Lục Ly lo lắng chờ đợi. Một canh giờ sau, thị nữ kia trở về, lại không nghe ngóng được quá nhiều tin tức.
Chỉ nói ngoài Vân Thủy Thành tới mấy trăm vạn đại quân, cường giả như mây. Phía Vân Thủy Điện phái rất nhiều quân đội đi lên tường thành, đồng thời mở ra đại trận, còn lại thì đều không quá rõ ràng.
Lục Ly sớm đã phát hiện đại trận ngoài thành được bóc mở từ lúc hừng đông. Như một chén khổng lồ bán trong suốt màu lam úp ngược lên thành trì, cũng không biết sức phòng ngự như thế nào.
Lục Ly không dám tùy tiện ra ngoài, chỉ có thể ngồi ở trong sân yên tĩnh chờ đợi. Thất tiểu thư đứng ngồi không yên, đi tới đi lui trong tiểu viện, nét mặt mấy tên thị nữ cũng trắng bệch. Nếu thành bị phá, Vân Thủy Điện đại bại, kết cục của thị nữ như các nàng thường thường sẽ rất bi thảm, bị làm nhục gần như là điều hiển nhiên.
Bầu không khí trong thành bỗng chốc trở nên đè nén dị thường, cũng may đại đa số bình dân đều sớm được đưa ra ngoài, trong thành cũng chưa từng xuất hiện rối loạn, hết thảy vẫn còn đang trong tầm khống chế của Vân Thủy Điện.
Thời gian từ từ trôi đi, đại quân lại chậm chạp không thấy tiến công, trong lòng Lục Ly không khỏi bồn chồn, xem ra ba đại thế lực hẳn đang tấn công hai thành trì còn lại.
Chẳng qua ngẫm lại thì thấy điều này cũng là bình thường, Vân Hỏa Thành và Vân Phong Thành ở ngay chính diện, nếu ba đại thế lực không nắm xuống hai thành kia trước mà trực tiếp tiến đánh Vân Thủy Điện thì sẽ rất dễ lưng bụng thụ địch. Theo lẽ thường mà luận thì hẳn nên từng bước thôi tiến, trước đánh hai thành kia cái đã.
Lục Ly một mực nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chờ đợi truyền tống trận trong thành mở ra, một khi ba đại thế lực tiến đánh hai thành trì kia, bên này nhất định phải phái cường giả tiếp viện. Bên ngoài bị đại quân vây kín, chỉ có thể thông qua truyền tống trận mới chuyển người qua được.
Ông
Đến lúc trời tối, chính giữa trong thành đột nhiên sáng lên một đạo quang mang xung thiên, tiếp đó lại có mấy đạo quang mang xung thiên nữa sáng lên, thần niệm Lục Ly lập tức quét ra, không chút nào cố kỵ. Lúc này dự tính rất nhiều cường giả trong thành đều sẽ quét ra thần niệm, nhiều thêm một đạo của hắn cũng chẳng mấy người để ý.
- Hay lắm!
Nhìn thấy vô số cường giả không ngừng tiến vào truyền tống trận, trong lòng Lục Ly không khỏi mừng thầm, sự tình đang phát triển theo chiều hướng mà hắn mong đợi. Ba đại thế lực quả nhiên chính đang tiến đánh Vân Phong Thành hoặc Vân Hỏa Thành, bên này đã phái người tăng viện.
Thần niệm Lục Ly yên ắng đảo qua trên thân những cường giả rời đi tiếp viện, thăm dò cảnh giới của bọn họ. Chỉ cần điện chủ Vân Thủy Điện rời khỏi chỗ này, hắn tùy thời đều có thể gọi đến Mông Thần cướp người.
Trong quảng trường quả nhiên có rất nhiều thần niệm, phỏng chừng tất cả cường giả trong thành đều đang thăm dò tình hình bên này, thần niệm Lục Ly không hề dẫn lên người khác chú ý.
- Không xuất động Nhân Hoàng?
Dò xét một lát, Lục Ly khẽ nhíu mày, người được phái đi tiếp viện đều là Quân Hầu Cảnh, không hề phát hiện thấy có cường giả Nhân Hoàng. Số lượng ngược lại không ít, tối thiểu phải đến mấy trăm người, dự tính đã điều tập hơn phân nửa cường giả trong thành đi tăng viện.
Ông
Ba nén hương sau, trong hậu viện Vân Thủy Điện, một đạo khí huyết như rồng như hổ lan tràn ra, nháy mắt liền bao phủ toàn trường. Tiếp đó mấy đạo bóng đen phóng vút lên trời, vọt thẳng vào truyền tống trận.
- Điện chủ Vân Thủy Điện!
Linh hồn Lục Ly khẽ chấn rung, điện chủ Vân Thủy Điện rốt cục xuất chiến. Chỉ cần hắn rời khỏi Vân Thủy Thành, như vậy đối với Lục Ly mà nói thành trì này đã hoàn toàn không còn gì đáng ngại, chỉ bằng hai người Mông Thần và Lục Ly liền có thể nhẹ nhàng quét ngang võ giả toàn thành.
Oanh!
Nhưng mà, một chuyện khiến Lục Ly và người toàn thành chấn kinh bỗng xảy ra.
Ngay khi điện chủ Vân Thủy Điện vừa mới truyền tống rời đi, một tên thống lĩnh Quân Hầu Cảnh trong quảng trường bất ngờ phóng thích công kích tới truyền tống trận, mấy nơi truyền tống trận lập tức nổ tung thành phấn vụn.
- Giết!
Từng đạo kêu giết kinh thiên vang lên, vô số bóng người bên ngoài Vân Thủy Thành bay lên không, phóng ra từng đạo quang ảnh đánh lên hộ tráo bên ngoài Vân Thủy Thành, trọn cả hộ tráo lập tức chấn rung kịch liệt.
- Hỏng bét, xảy ra chuyện …
Sắc mặt Lục Ly đại biến, bên ngoài có hai người khí huyết như rồng như hổ, tuyệt đối là Nhân Hoàng Cảnh. Rất rõ ràng đây là kế điệu hổ ly sơn, Vân Thủy Điện đã trúng kế, mục tiêu thực sự mà ba đại thế lực muốn công chiếm là Vân Thủy Thành, cục diện xấu nhất đã diễn ra.
Ầm!
Lục Ly nhấc chân giẫm nát đầu Vưu Dực, nháy mắt Vưu Dực liền tử vong, Lục Ly tung người lao ra như mãnh hổ. Vân Thủy Thành phát sinh kịch biến, hắn nhất định phải lập tức đi tới bên cạnh Lục Linh, dù chết hắn cũng phải chết chung với Lục Linh.
Lục Ly và Thất tiểu thư không bước chân ra khỏi nhà, Thất tiểu thư phái một tên thị nữ quay về Đồ gia thăm dò tình hình. Phía Vưu gia rất bình tĩnh, căn bản không ai để ý bên này, mà mỗi ngày đều chỉ tới trong Vân Thủy Điện tập trung thương nghị chiến sự.
Vưu Dực cứ thế bị nhốt lại trong phòng, vừa tỉnh lại liền bị Lục Ly đánh ngất tiếp, không đại náo, cũng không có cơ hội đại náo. Song Thất tiểu thư vẫn thu liễm không ít, không dám tiếp tục ra ngoài phóng lãng, thần sắc một mực có chút khó coi, lo được lo mất.
Căn cứ theo tin tức mà thị nữ tìm hiểu được, một ngày sau đại quân liền sẽ kéo đến dưới thành, liên quân chia làm ba hướng, lần lượt tiến đánh Vân Thủy Thành Vân Phong Thành và Vân Hỏa Thành. Đương nhiên hướng nào là đánh thật, hướng nào là phô trương thanh thế, nhánh nào có Nhân Hoàng nhánh nào không, những điều này chẳng ai biết được cả.
Đại quân áp cảnh, thám báo bình thường đều đã trở nên vô dụng, Lục Ly lại một mực ở chỗ Thất tiểu thư, dù có người tới tiểu viện Mạnh Kích cũng tìm không thấy người. Lục Ly triệt để không quản, cứ giấu mình trong đây, yên ắng theo dõi tình thế biến chuyển.
Bên ngoài, quân đội trên đường lớn càng lúc càng nhiều, người phổ thông được lệnh nghiêm cấm xuống phố. Không có lệnh mà du tẩu trong thành, lập tức sẽ bị coi là gian tế bắt lại.
Lục Ly có chút lo lắng bất an, nếu liên quân ba đại thế lực chủ công Vân Thủy Thành, cục diện sẽ hoàn toàn vượt ngoài tầm tay hắn. Một khi mấy tên Nhân Hoàng đại chiến trong Vân Thủy Thành, Mông Thần căn bản không có cơ hội lẻn vào, vừa bại lộ liền sẽ bị giết.
- Hướng chủ công tuyệt đối đừng là Vân Thủy Thành!
Lục Ly ngấm ngầm cầu khấn, chỉ cần hướng chủ công của ba đại thế lực là hai thành còn lại, điện chủ Vân Thủy Điện nhất định sẽ dẫn theo cường giả đi tiếp viện. Lục Linh mưu lược xuất chúng, thường thường sẽ nắm vai trò như là quân sư, quân sư tự nhiên phải ở lại tọa trấn hậu phương, trù tính toàn cục. Chỉ cần tình huống không đúng, Lục Ly liền có thể phát tín hiệu để Mông Thần vào thành cướp người.
Hôm qua Thất tiểu thư mãi đến sáng mới ngủ, tâm tình lại rất tệ, đến tối tùy tiện ăn qua loa một chút liền lên giường đi ngủ trước. Lục Ly không tâm tình bậy bạ với nàng, nàng không đến quấy rầy, hắn càng được thảnh thơi.
Tu luyện một đêm, ngày thứ hai ngoài thành truyền đến tiếng kêu giết kinh thiên động địa, trong lòng lập tức sôi trào. Vô số binh sĩ bôn tẩu trong thành, không ngừng có người cao giọng hét lớn, truyền xuống mệnh lệnh của các trưởng lão Vân Thủy Điện, để con dân trong thành đừng hỗn loạn, bằng không giết không cần luận.
Thất tiểu thư kinh hoảng chui ra từ trong chăn, khoác lên một bộ áo ngủ rộng thùng thình, nhiều chỗ như ẩn như hiện, rất là gợi cảm.
- Khai chiến, khai chiến!
Nàng đi chân trần đến, trên gương mặt xinh đẹp chất đầy vẻ hoảng sợ. Mặc dù trước đó luôn có vẻ rất thong dong đối với đại chiến sắp diễn ra, cảm thấy chết thêm một lần có khi lại là giải thoát. Nhưng thật đến khi đại chiến phát sinh, vẫn theo bản năng có chút sợ hãi, dù sao chỉ là một nữ tử, đối diện với đại sự căn bản không cách nào bình tĩnh.
Lục Ly mặt không biểu tình, trấn định nói:
- Đừng hoảng, trước để người ra ngoài tìm hiểu tình hình. Dù đại quân có giết vào đây, cũng sẽ có cường giả Vân Thủy Điện chống đỡ, chúng ta có thể tìm cơ hội đào tẩu.
Sự thong danh và bình thản của Lục Ly cảm nhiễm Thất tiểu thư, nàng khẽ gật đầu đi ra ngoài, sai một tên thị nữ Mệnh Luân Cảnh ra ngoài tìm hiểu quân tình.
Thị nữ của Thất tiểu thư là người Đồ gia, có thể tùy ý ra ngoài, dự tính sẽ không ai làm khó nàng. Chứ nếu là người tiểu gia tộc đi ra chạy loạn, lập tức sẽ bị xem là gian tế chém giết đương trường.
Thất tiểu thư quay về đổi một thân váy dài màu đen, ngồi xuống bên người Lục Ly lo lắng chờ đợi. Một canh giờ sau, thị nữ kia trở về, lại không nghe ngóng được quá nhiều tin tức.
Chỉ nói ngoài Vân Thủy Thành tới mấy trăm vạn đại quân, cường giả như mây. Phía Vân Thủy Điện phái rất nhiều quân đội đi lên tường thành, đồng thời mở ra đại trận, còn lại thì đều không quá rõ ràng.
Lục Ly sớm đã phát hiện đại trận ngoài thành được bóc mở từ lúc hừng đông. Như một chén khổng lồ bán trong suốt màu lam úp ngược lên thành trì, cũng không biết sức phòng ngự như thế nào.
Lục Ly không dám tùy tiện ra ngoài, chỉ có thể ngồi ở trong sân yên tĩnh chờ đợi. Thất tiểu thư đứng ngồi không yên, đi tới đi lui trong tiểu viện, nét mặt mấy tên thị nữ cũng trắng bệch. Nếu thành bị phá, Vân Thủy Điện đại bại, kết cục của thị nữ như các nàng thường thường sẽ rất bi thảm, bị làm nhục gần như là điều hiển nhiên.
Bầu không khí trong thành bỗng chốc trở nên đè nén dị thường, cũng may đại đa số bình dân đều sớm được đưa ra ngoài, trong thành cũng chưa từng xuất hiện rối loạn, hết thảy vẫn còn đang trong tầm khống chế của Vân Thủy Điện.
Thời gian từ từ trôi đi, đại quân lại chậm chạp không thấy tiến công, trong lòng Lục Ly không khỏi bồn chồn, xem ra ba đại thế lực hẳn đang tấn công hai thành trì còn lại.
Chẳng qua ngẫm lại thì thấy điều này cũng là bình thường, Vân Hỏa Thành và Vân Phong Thành ở ngay chính diện, nếu ba đại thế lực không nắm xuống hai thành kia trước mà trực tiếp tiến đánh Vân Thủy Điện thì sẽ rất dễ lưng bụng thụ địch. Theo lẽ thường mà luận thì hẳn nên từng bước thôi tiến, trước đánh hai thành kia cái đã.
Lục Ly một mực nhìn ra bên ngoài cửa sổ, chờ đợi truyền tống trận trong thành mở ra, một khi ba đại thế lực tiến đánh hai thành trì kia, bên này nhất định phải phái cường giả tiếp viện. Bên ngoài bị đại quân vây kín, chỉ có thể thông qua truyền tống trận mới chuyển người qua được.
Ông
Đến lúc trời tối, chính giữa trong thành đột nhiên sáng lên một đạo quang mang xung thiên, tiếp đó lại có mấy đạo quang mang xung thiên nữa sáng lên, thần niệm Lục Ly lập tức quét ra, không chút nào cố kỵ. Lúc này dự tính rất nhiều cường giả trong thành đều sẽ quét ra thần niệm, nhiều thêm một đạo của hắn cũng chẳng mấy người để ý.
- Hay lắm!
Nhìn thấy vô số cường giả không ngừng tiến vào truyền tống trận, trong lòng Lục Ly không khỏi mừng thầm, sự tình đang phát triển theo chiều hướng mà hắn mong đợi. Ba đại thế lực quả nhiên chính đang tiến đánh Vân Phong Thành hoặc Vân Hỏa Thành, bên này đã phái người tăng viện.
Thần niệm Lục Ly yên ắng đảo qua trên thân những cường giả rời đi tiếp viện, thăm dò cảnh giới của bọn họ. Chỉ cần điện chủ Vân Thủy Điện rời khỏi chỗ này, hắn tùy thời đều có thể gọi đến Mông Thần cướp người.
Trong quảng trường quả nhiên có rất nhiều thần niệm, phỏng chừng tất cả cường giả trong thành đều đang thăm dò tình hình bên này, thần niệm Lục Ly không hề dẫn lên người khác chú ý.
- Không xuất động Nhân Hoàng?
Dò xét một lát, Lục Ly khẽ nhíu mày, người được phái đi tiếp viện đều là Quân Hầu Cảnh, không hề phát hiện thấy có cường giả Nhân Hoàng. Số lượng ngược lại không ít, tối thiểu phải đến mấy trăm người, dự tính đã điều tập hơn phân nửa cường giả trong thành đi tăng viện.
Ông
Ba nén hương sau, trong hậu viện Vân Thủy Điện, một đạo khí huyết như rồng như hổ lan tràn ra, nháy mắt liền bao phủ toàn trường. Tiếp đó mấy đạo bóng đen phóng vút lên trời, vọt thẳng vào truyền tống trận.
- Điện chủ Vân Thủy Điện!
Linh hồn Lục Ly khẽ chấn rung, điện chủ Vân Thủy Điện rốt cục xuất chiến. Chỉ cần hắn rời khỏi Vân Thủy Thành, như vậy đối với Lục Ly mà nói thành trì này đã hoàn toàn không còn gì đáng ngại, chỉ bằng hai người Mông Thần và Lục Ly liền có thể nhẹ nhàng quét ngang võ giả toàn thành.
Oanh!
Nhưng mà, một chuyện khiến Lục Ly và người toàn thành chấn kinh bỗng xảy ra.
Ngay khi điện chủ Vân Thủy Điện vừa mới truyền tống rời đi, một tên thống lĩnh Quân Hầu Cảnh trong quảng trường bất ngờ phóng thích công kích tới truyền tống trận, mấy nơi truyền tống trận lập tức nổ tung thành phấn vụn.
- Giết!
Từng đạo kêu giết kinh thiên vang lên, vô số bóng người bên ngoài Vân Thủy Thành bay lên không, phóng ra từng đạo quang ảnh đánh lên hộ tráo bên ngoài Vân Thủy Thành, trọn cả hộ tráo lập tức chấn rung kịch liệt.
- Hỏng bét, xảy ra chuyện …
Sắc mặt Lục Ly đại biến, bên ngoài có hai người khí huyết như rồng như hổ, tuyệt đối là Nhân Hoàng Cảnh. Rất rõ ràng đây là kế điệu hổ ly sơn, Vân Thủy Điện đã trúng kế, mục tiêu thực sự mà ba đại thế lực muốn công chiếm là Vân Thủy Thành, cục diện xấu nhất đã diễn ra.
Ầm!
Lục Ly nhấc chân giẫm nát đầu Vưu Dực, nháy mắt Vưu Dực liền tử vong, Lục Ly tung người lao ra như mãnh hổ. Vân Thủy Thành phát sinh kịch biến, hắn nhất định phải lập tức đi tới bên cạnh Lục Linh, dù chết hắn cũng phải chết chung với Lục Linh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.