Chương 571: Đổ thần
Yêu Dạ
22/06/2021
- Tiểu thư nhà ai?
Một đám người nghe được tiểu thư tuyệt sắc thì đều rất hiếu kì, ngừng đặt cược nhao nhao vây tụ lại. Người kia thấy nhiều người xung quanh vây tới, khá là dương dương tự đắc nói:
- Là Thất tiểu thư của Đồ gia, chậc chậc, một lần đặt cược cả ngàn vạn Huyền Tinh, mí mắt đều không nháy, thật có tiền!
- Ngàn vạn?!
Đám đông tấm tắc xưng kỳ, ngàn vạn Huyền Tinh nhiều người ở đây không phải là không có, nhưng một lần cược cả ngàn vạn, chỉ cần một đêm vận may không tốt, mười mấy ức Huyền Tinh liền thua sạch. Đối với võ giả Bất Diệt Cảnh mà nói, mười mấy ức Huyền Tinh chính là con số trên trời.
- Thì ra là nàng, khó trách
Trên mặt mấy tên giả lộ ra ý cười dâm tà, có người còn hưng phấn nói:
- Nghe nói Thất tiểu thư thích nhất là nam tử tuổi trẻ suất khí, một lần qua đêm đều cấp cho ngàn vạn Huyền Tinh phí tổn. Chậc chậc, Thất tiểu thư xinh đẹp như vậy, chỉ cần nàng nhìn trúng ta, ta miễn phí để nàng chơi đùa đều được.
- Ha ha, Lão Xích, với bộ dáng này của ngươi mà còn đòi Thất tiểu thư nhìn trúng, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
- Thật ra Thất tiểu thư cũng rất đáng thương, gả cho tên phế vật Vưu gia kia, có khổ không thể nào nói ra, nàng làm sao chịu được tịch mịch? Hơn nữa ở trong Vưu gia cũng là chịu tội, khó trách lại tới chỗ này chơi …
- Ta gặp qua Thất tiểu thư một lần, đúng là xinh đẹp không khác gì tiên nữ.
- …
Lục Ly nghe một lát dần hiểu ra phần nào. Vân Thủy Điện do hai đại đại gia tộc tổ thành, là Đồ gia và Vưu gia. Hai đại gia tộc này cạnh tranh với nhau, bên nào xuất hiện nhân tài ưu tú thì sẽ thượng vị, như vậy có thể bảo đảm vị trí điện chủ vĩnh viễn do cường giả mạnh nhất đảm nhiệm, ngoài ra còn có thể kích thích con em hai đại gia tộc liều mạng tu luyện.
Hai đại gia tộc còn thông gia với nhau, siết chặt quan hệ càng thêm vững chắc. Thất tiểu thư Đồ gia gả cho một tên công tử Vưu gia, đáng tiếc công tử kia có khổ không nói được với người, dự tính là bị trọng thương không có được linh tài đặc thù chữa trị, hoặc là tên công tử này không được người trong gia tộc coi trọng. Bởi thế Thất tiểu thư mới thường xuyên ra ngoài phóng đãng, còn nuôi trai bao, tìm nam tử tuổi trẻ anh tuấn xả nỗi cô đơn …
Lục Ly gặp qua rất nhiều nữ tử phóng đáng, nhưng vị Thất tiểu thư này vẫn tính là tương đối đặc biệt, khiến hắn không khỏi để tâm.
Bởi vì nàng là tiểu thư trực hệ Đồ gia, có cơ hội gặp được Thánh Nữ.
Mục đích Lục Ly vào thành là gì? Chẳng phải là muốn gặp mặt Thánh Nữ, nhằm xác định có phải Lục Linh không ư? Nếu nắm xuống được vị Thất tiểu thư này, nói không chừng sẽ có cơ hội nhìn thấy Thánh Nữ.
Lục Ly lại lắng nghe thêm một lát, sau đó lặng lẽ rời đi, tìm tới tên lão nô khi trước, đi thẳng vào vấn đề nói:
- Ta muốn vào phòng khách quý chơi, chỗ này đặt cược quá nhỏ.
Lão nô hồ nghi nhìn Lục Ly nói:
- Quân gia, muốn vào phòng khách quý ít nhất phải cần một ức Huyền Tinh. Nếu ngươi có thể cầm ra một ức Huyền Tinh, ta có thể xin chỉ thị Lý tổng quản.
Một ức Huyền Tinh đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, chẳng qua trên mặt hắn vẫn lộ ra vẻ lúng túng, thấp giọng nói:
- Lần này ta đi ra ngoài kia kiếm được một chút tiền tài, một ức Huyền Tinh không phải không có. Sắp đại chiến đến nơi, giữ lại cũng vô dụng, việc này ngươi phải giữ bí mật giúp ta.
- Ta hiểu, ta hiểu!
Lão nô ngầm hiểu, Lục Ly lặng lẽ đưa qua một chiếc Không Gian Giới Chỉ, tên lão nô kia dùng thần niệm lướt qua, nét mặt lập tức trở nên cung kính rất nhiều, dẫn theo Lục Ly tiến vào thiền điện, nói với một tên quản sự:
- Lý tổng quản, vị quý khách đây muốn vào phòng khách quý, Huyền Tinh không vấn đề.
- Được.
Lý tổng quản nghe thấy Lục Ly có Huyền Tinh, trên mặt lập tức hiện ra ý cười, chỉ là nhìn thấy chiến giáp chế thức Vân Thủy Điện trên người Lục Ly, hắn thoáng ngừng một lát mới nói:
- Vị quý khách này, mong ngài đổi một thân áo bào bình thường, rốt cuộc… chắc ngươi cũng hiểu.
Binh sĩ bình thường của Vân Thủy Điện cầm theo một số lượng Huyền Tinh kếch xù đi vào đánh cược, việc này truyền ra sẽ ảnh hưởng không hay, Lục Ly tỉnh ra, gật đầu nói:
- Dẫn đường, ta đi thay quần áo.
Đổi một thân cẩm bào trong căn phòng nhỏ, khí chất Lục Ly đại biến, dù Mạnh Kích không tính quá tuấn tú, nhưng tướng mạo tạm ổn, chủ yếu là khí chất Lục Ly quá tốt. Hắn nhìn quen sóng to gió lớn, hai tròng mắt trắng đen phân minh, tán phát quang mang khiếp người.
Lão nô dẫn Lục Ly tiến vào trong một thiền điện xa hoa, thiền điện kia tương đối nhỏ, chỉ có mười chiếc bàn tròn lớn, bên trong là một ít công tử tiểu thư quần áo lụa là và một vài lão đầu Quân Hầu Cảnh đang đánh bạc.
Ánh mắt Lục Ly thoáng chốc liền bị vị tiểu thư tuyệt sắc phía bàn tròn trong cùng hấp dẫn, vị tiểu thư này tuổi tác không lớn, ước chừng chỉ khoảng trên dưới hai mươi, khoác một bộ váy dài màu đen, vành tai đeo đá quý màu xanh lục, nhìn rất là diễm lệ.
Vóc dáng vị tiểu thư này rất tốt, Lục Ly từ bên này nhìn lại, vừa khóe thấy được mặt sườn của nàng. Thân eo rất mảnh, ngực cũng rất tráng quan, nét mặt như ngọc, cánh mũi tinh xảo, về dung mạo tính là miễn cưỡng có thể sánh được với Khương Khinh Linh.
Bên người tiểu thư đứng hai tên công tử trẻ tuổi, hai tên công tử này đều rất khôi ngô. Đáng tiếc ăn mặc loè loẹt, bộ dạng thư sinh, trên mặt còn lộ ra thần sắc lấy lòng, khiến cho khí chất đại giảm.
Lục Ly bất động thanh sắc đảo quanh phụ cận, đặt cược mấy vạn Huyền Tinh, thắng một ván, cuối cùng đi đến bàn tròn nơi Thất tiểu thư đang chơi.
Bàn tròn này cược xúc xắc, nhà cái là sòng bạc, những người còn lại đều là khách chơi. Đặt cược có tài xỉu và điểm số, tỉ lệ đặt cược mỗi loại lại khác nhau.
Xúc xắc rõ ràng được đặc chế, thần niệm Lục Ly nhìn quét mấy lần đều không quét vào được. Đương nhiên, nếu người người đều có thể dò xét đi vào, sòng bạc này cũng chẳng cần mở ra làm gì nữa.
Lục Ly không tới gần Thất tiểu thư, mà đi về phía đối lập, thậm chí hắn còn không nhìn Thất tiểu thư một lần, tròng mắt cứ chằm chằm vào xúc xắc, chờ đợi đặt cược.
Bên này người vây quanh tương đối nhiều, chân chính đặt cược lại không mấy, chỉ có năm người đang chơi, đại đa số đều đang nhìn Thất tiểu thư vung tay đặt cược.
Thứ Thất tiểu thư cầm trong tay không phải Huyền Tinh, mà là thẻ đánh bạc bằng tử ngọc, một chiếc thẻ này tương đương một ngàn vạn Huyền Tinh, số tiền chơi tính ra tương đối lớn, đương nhiên đối với Lục Ly mà nói thì vẫn không tính là gì.
Đêm nay rõ ràng vận khí Thất tiểu thư không quá tốt, sắc mặt có chút u ám, hai tên tiểu thư bên cạnh bắt chuyện với một tiểu thư khác, nàng đều không để ý, chỉ tập trung quan sát đặt cược và mở bát.
Thất tiểu thư liên tục đặt ba lần tài, kết quả mở ra đều là xỉu, khiến nàng giận đến nghiến răng nghiến lợi. Lục Ly liếc nhìn lão đầu lắc xúc xắc, phát hiện hắn khí định thần nhàn, trong lòng không khỏi hiếu kì, người đứng sau sòng bạc này là ai? Xem ra có vẻ không hề sợ đắc tội Thất tiểu thư?
Vân Thủy Điện là thế lực lớn thứ hai Vân Châu, không sợ đắc tội Đồ gia của Vân Thủy Điện, vậy chỉ có thể thế lực số một Vân Châu Thái Dương Cung, hoặc là đại thế lực nào đó ở Trung Châu.
Các đại thế lực Trung Châu từng có ước định, không được xâm nhập tám đại châu còn lại, nhưng làm ăn trong bóng tối thì lại không sao. Tỷ như Đỗ gia mở Thiên Phạt đấu giá trường ở Bắc Mạc, chỉ cần không can thiệp vào phân tranh ở Vân Châu, mở ra chút sản nghiệp ở chỗ này là điều hết sức bình thường.
Tiếp tục quan sát một lúc, Lục Ly rốt cục ra tay, hắn tìm người trong phòng khách quý đổi một ức thẻ đánh bạc, trực tiếp ném ra năm ngàn vạn Huyền Tinh, đặt ở cửa số sáu.
Hoa
Lục Ly vừa ra tay liền chấn kinh bốn phía, ngay cả Thất tiểu thư đều đảo mắt nhìn sang. Năm ngàn vạn Huyền Tinh người trong này không phải không bỏ ra được, nhưng chỉ áp một cửa lại rất không thường thấy. Nếu trúng cửa số sáu, sòng bạc phải đền trả ba ức Huyền Tinh.
Thần sắc Lục Ly hờ hững như thường, căn bản không nhìn Thất tiểu thư, quay mắt về phía tên quản sự nói:
- Mở!
Quản sự mặt không đổi sắc, chỉ là như có thâm ý nhìn Lục Ly một cái, sau đó lướt qua người quanh bàn tròn một lượt, hỏi:
- Còn ai đặt cược nữa không? Nếu không còn ai ta liền mở.
Lần này không ai đặt cược, đều nhìn chằm chằm bát xúc xắc, thần sắc Lục Ly bình tĩnh dị thường, tay bưng chén nước trà dửng dưng không nhìn bát xúc sắc.
Quản sự mở ra bát xúc xắc, đúng sáu điểm! Quanh bàn lập tức ồ lên một trận huyên náo, Thất tiểu thư đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, thấy hắn vẫn thản nhiên ngồi đó uống trà, bộ dạng sâu không lường được.
Quản sự để người bồi Huyền Tinh, còn hắn thì lại tiếp tục lắc động bát xúc xắc, lắc một lát sau đó đặt xuống, nói:
- Được rồi, chư vị có thể đặt cược.
Lục Ly thả chén trà xuống, hờ hững nói:
- Tiếp tục áp sáu điểm, đặt một ức!
Phụ cận lại ồ lên một mảnh xôn xao, trong mắt Thất tiểu thư không ngừng chớp động dị sắc, mở miệng nói:
- Ta đặt theo hắn, cược hai ngàn vạn, sáu điểm.
Những người còn lại không dám đặt cược theo, quản sự hỏi dò một phen, lần nữa mở ra bát xúc xắc, kết quả vẫn là sáu điểm.
Toàn trường lập tức sôi trào.
Một đám người nghe được tiểu thư tuyệt sắc thì đều rất hiếu kì, ngừng đặt cược nhao nhao vây tụ lại. Người kia thấy nhiều người xung quanh vây tới, khá là dương dương tự đắc nói:
- Là Thất tiểu thư của Đồ gia, chậc chậc, một lần đặt cược cả ngàn vạn Huyền Tinh, mí mắt đều không nháy, thật có tiền!
- Ngàn vạn?!
Đám đông tấm tắc xưng kỳ, ngàn vạn Huyền Tinh nhiều người ở đây không phải là không có, nhưng một lần cược cả ngàn vạn, chỉ cần một đêm vận may không tốt, mười mấy ức Huyền Tinh liền thua sạch. Đối với võ giả Bất Diệt Cảnh mà nói, mười mấy ức Huyền Tinh chính là con số trên trời.
- Thì ra là nàng, khó trách
Trên mặt mấy tên giả lộ ra ý cười dâm tà, có người còn hưng phấn nói:
- Nghe nói Thất tiểu thư thích nhất là nam tử tuổi trẻ suất khí, một lần qua đêm đều cấp cho ngàn vạn Huyền Tinh phí tổn. Chậc chậc, Thất tiểu thư xinh đẹp như vậy, chỉ cần nàng nhìn trúng ta, ta miễn phí để nàng chơi đùa đều được.
- Ha ha, Lão Xích, với bộ dáng này của ngươi mà còn đòi Thất tiểu thư nhìn trúng, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
- Thật ra Thất tiểu thư cũng rất đáng thương, gả cho tên phế vật Vưu gia kia, có khổ không thể nào nói ra, nàng làm sao chịu được tịch mịch? Hơn nữa ở trong Vưu gia cũng là chịu tội, khó trách lại tới chỗ này chơi …
- Ta gặp qua Thất tiểu thư một lần, đúng là xinh đẹp không khác gì tiên nữ.
- …
Lục Ly nghe một lát dần hiểu ra phần nào. Vân Thủy Điện do hai đại đại gia tộc tổ thành, là Đồ gia và Vưu gia. Hai đại gia tộc này cạnh tranh với nhau, bên nào xuất hiện nhân tài ưu tú thì sẽ thượng vị, như vậy có thể bảo đảm vị trí điện chủ vĩnh viễn do cường giả mạnh nhất đảm nhiệm, ngoài ra còn có thể kích thích con em hai đại gia tộc liều mạng tu luyện.
Hai đại gia tộc còn thông gia với nhau, siết chặt quan hệ càng thêm vững chắc. Thất tiểu thư Đồ gia gả cho một tên công tử Vưu gia, đáng tiếc công tử kia có khổ không nói được với người, dự tính là bị trọng thương không có được linh tài đặc thù chữa trị, hoặc là tên công tử này không được người trong gia tộc coi trọng. Bởi thế Thất tiểu thư mới thường xuyên ra ngoài phóng đãng, còn nuôi trai bao, tìm nam tử tuổi trẻ anh tuấn xả nỗi cô đơn …
Lục Ly gặp qua rất nhiều nữ tử phóng đáng, nhưng vị Thất tiểu thư này vẫn tính là tương đối đặc biệt, khiến hắn không khỏi để tâm.
Bởi vì nàng là tiểu thư trực hệ Đồ gia, có cơ hội gặp được Thánh Nữ.
Mục đích Lục Ly vào thành là gì? Chẳng phải là muốn gặp mặt Thánh Nữ, nhằm xác định có phải Lục Linh không ư? Nếu nắm xuống được vị Thất tiểu thư này, nói không chừng sẽ có cơ hội nhìn thấy Thánh Nữ.
Lục Ly lại lắng nghe thêm một lát, sau đó lặng lẽ rời đi, tìm tới tên lão nô khi trước, đi thẳng vào vấn đề nói:
- Ta muốn vào phòng khách quý chơi, chỗ này đặt cược quá nhỏ.
Lão nô hồ nghi nhìn Lục Ly nói:
- Quân gia, muốn vào phòng khách quý ít nhất phải cần một ức Huyền Tinh. Nếu ngươi có thể cầm ra một ức Huyền Tinh, ta có thể xin chỉ thị Lý tổng quản.
Một ức Huyền Tinh đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, chẳng qua trên mặt hắn vẫn lộ ra vẻ lúng túng, thấp giọng nói:
- Lần này ta đi ra ngoài kia kiếm được một chút tiền tài, một ức Huyền Tinh không phải không có. Sắp đại chiến đến nơi, giữ lại cũng vô dụng, việc này ngươi phải giữ bí mật giúp ta.
- Ta hiểu, ta hiểu!
Lão nô ngầm hiểu, Lục Ly lặng lẽ đưa qua một chiếc Không Gian Giới Chỉ, tên lão nô kia dùng thần niệm lướt qua, nét mặt lập tức trở nên cung kính rất nhiều, dẫn theo Lục Ly tiến vào thiền điện, nói với một tên quản sự:
- Lý tổng quản, vị quý khách đây muốn vào phòng khách quý, Huyền Tinh không vấn đề.
- Được.
Lý tổng quản nghe thấy Lục Ly có Huyền Tinh, trên mặt lập tức hiện ra ý cười, chỉ là nhìn thấy chiến giáp chế thức Vân Thủy Điện trên người Lục Ly, hắn thoáng ngừng một lát mới nói:
- Vị quý khách này, mong ngài đổi một thân áo bào bình thường, rốt cuộc… chắc ngươi cũng hiểu.
Binh sĩ bình thường của Vân Thủy Điện cầm theo một số lượng Huyền Tinh kếch xù đi vào đánh cược, việc này truyền ra sẽ ảnh hưởng không hay, Lục Ly tỉnh ra, gật đầu nói:
- Dẫn đường, ta đi thay quần áo.
Đổi một thân cẩm bào trong căn phòng nhỏ, khí chất Lục Ly đại biến, dù Mạnh Kích không tính quá tuấn tú, nhưng tướng mạo tạm ổn, chủ yếu là khí chất Lục Ly quá tốt. Hắn nhìn quen sóng to gió lớn, hai tròng mắt trắng đen phân minh, tán phát quang mang khiếp người.
Lão nô dẫn Lục Ly tiến vào trong một thiền điện xa hoa, thiền điện kia tương đối nhỏ, chỉ có mười chiếc bàn tròn lớn, bên trong là một ít công tử tiểu thư quần áo lụa là và một vài lão đầu Quân Hầu Cảnh đang đánh bạc.
Ánh mắt Lục Ly thoáng chốc liền bị vị tiểu thư tuyệt sắc phía bàn tròn trong cùng hấp dẫn, vị tiểu thư này tuổi tác không lớn, ước chừng chỉ khoảng trên dưới hai mươi, khoác một bộ váy dài màu đen, vành tai đeo đá quý màu xanh lục, nhìn rất là diễm lệ.
Vóc dáng vị tiểu thư này rất tốt, Lục Ly từ bên này nhìn lại, vừa khóe thấy được mặt sườn của nàng. Thân eo rất mảnh, ngực cũng rất tráng quan, nét mặt như ngọc, cánh mũi tinh xảo, về dung mạo tính là miễn cưỡng có thể sánh được với Khương Khinh Linh.
Bên người tiểu thư đứng hai tên công tử trẻ tuổi, hai tên công tử này đều rất khôi ngô. Đáng tiếc ăn mặc loè loẹt, bộ dạng thư sinh, trên mặt còn lộ ra thần sắc lấy lòng, khiến cho khí chất đại giảm.
Lục Ly bất động thanh sắc đảo quanh phụ cận, đặt cược mấy vạn Huyền Tinh, thắng một ván, cuối cùng đi đến bàn tròn nơi Thất tiểu thư đang chơi.
Bàn tròn này cược xúc xắc, nhà cái là sòng bạc, những người còn lại đều là khách chơi. Đặt cược có tài xỉu và điểm số, tỉ lệ đặt cược mỗi loại lại khác nhau.
Xúc xắc rõ ràng được đặc chế, thần niệm Lục Ly nhìn quét mấy lần đều không quét vào được. Đương nhiên, nếu người người đều có thể dò xét đi vào, sòng bạc này cũng chẳng cần mở ra làm gì nữa.
Lục Ly không tới gần Thất tiểu thư, mà đi về phía đối lập, thậm chí hắn còn không nhìn Thất tiểu thư một lần, tròng mắt cứ chằm chằm vào xúc xắc, chờ đợi đặt cược.
Bên này người vây quanh tương đối nhiều, chân chính đặt cược lại không mấy, chỉ có năm người đang chơi, đại đa số đều đang nhìn Thất tiểu thư vung tay đặt cược.
Thứ Thất tiểu thư cầm trong tay không phải Huyền Tinh, mà là thẻ đánh bạc bằng tử ngọc, một chiếc thẻ này tương đương một ngàn vạn Huyền Tinh, số tiền chơi tính ra tương đối lớn, đương nhiên đối với Lục Ly mà nói thì vẫn không tính là gì.
Đêm nay rõ ràng vận khí Thất tiểu thư không quá tốt, sắc mặt có chút u ám, hai tên tiểu thư bên cạnh bắt chuyện với một tiểu thư khác, nàng đều không để ý, chỉ tập trung quan sát đặt cược và mở bát.
Thất tiểu thư liên tục đặt ba lần tài, kết quả mở ra đều là xỉu, khiến nàng giận đến nghiến răng nghiến lợi. Lục Ly liếc nhìn lão đầu lắc xúc xắc, phát hiện hắn khí định thần nhàn, trong lòng không khỏi hiếu kì, người đứng sau sòng bạc này là ai? Xem ra có vẻ không hề sợ đắc tội Thất tiểu thư?
Vân Thủy Điện là thế lực lớn thứ hai Vân Châu, không sợ đắc tội Đồ gia của Vân Thủy Điện, vậy chỉ có thể thế lực số một Vân Châu Thái Dương Cung, hoặc là đại thế lực nào đó ở Trung Châu.
Các đại thế lực Trung Châu từng có ước định, không được xâm nhập tám đại châu còn lại, nhưng làm ăn trong bóng tối thì lại không sao. Tỷ như Đỗ gia mở Thiên Phạt đấu giá trường ở Bắc Mạc, chỉ cần không can thiệp vào phân tranh ở Vân Châu, mở ra chút sản nghiệp ở chỗ này là điều hết sức bình thường.
Tiếp tục quan sát một lúc, Lục Ly rốt cục ra tay, hắn tìm người trong phòng khách quý đổi một ức thẻ đánh bạc, trực tiếp ném ra năm ngàn vạn Huyền Tinh, đặt ở cửa số sáu.
Hoa
Lục Ly vừa ra tay liền chấn kinh bốn phía, ngay cả Thất tiểu thư đều đảo mắt nhìn sang. Năm ngàn vạn Huyền Tinh người trong này không phải không bỏ ra được, nhưng chỉ áp một cửa lại rất không thường thấy. Nếu trúng cửa số sáu, sòng bạc phải đền trả ba ức Huyền Tinh.
Thần sắc Lục Ly hờ hững như thường, căn bản không nhìn Thất tiểu thư, quay mắt về phía tên quản sự nói:
- Mở!
Quản sự mặt không đổi sắc, chỉ là như có thâm ý nhìn Lục Ly một cái, sau đó lướt qua người quanh bàn tròn một lượt, hỏi:
- Còn ai đặt cược nữa không? Nếu không còn ai ta liền mở.
Lần này không ai đặt cược, đều nhìn chằm chằm bát xúc xắc, thần sắc Lục Ly bình tĩnh dị thường, tay bưng chén nước trà dửng dưng không nhìn bát xúc sắc.
Quản sự mở ra bát xúc xắc, đúng sáu điểm! Quanh bàn lập tức ồ lên một trận huyên náo, Thất tiểu thư đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, thấy hắn vẫn thản nhiên ngồi đó uống trà, bộ dạng sâu không lường được.
Quản sự để người bồi Huyền Tinh, còn hắn thì lại tiếp tục lắc động bát xúc xắc, lắc một lát sau đó đặt xuống, nói:
- Được rồi, chư vị có thể đặt cược.
Lục Ly thả chén trà xuống, hờ hững nói:
- Tiếp tục áp sáu điểm, đặt một ức!
Phụ cận lại ồ lên một mảnh xôn xao, trong mắt Thất tiểu thư không ngừng chớp động dị sắc, mở miệng nói:
- Ta đặt theo hắn, cược hai ngàn vạn, sáu điểm.
Những người còn lại không dám đặt cược theo, quản sự hỏi dò một phen, lần nữa mở ra bát xúc xắc, kết quả vẫn là sáu điểm.
Toàn trường lập tức sôi trào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.