Chương 306: Giai nhân ước hẹn
Yêu Dạ
21/04/2021
Ngủ một giấc ở nơi dã ngoại, tu luyện một ngày, lúc buổi chiều ngày hôm sau, Lục Ly thu Long Đế Quan vào trong không gian giới, bảo Minh Vũ dẫn theo hắn lên đường tẩu, tới ngoài Vĩnh An Thành.
Hôm qua ba người đã tìmmột con sông tắm rửa một phen, Lục Ly thay cẩm bào, trong tay còn cầm một cái quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng thay y bào, biến thành hai hộ vệ, công tử hoàn khố Lục Ly này càng trở nên giống hơn.
Ba người đều deo mặt nạ Ngân Ma, nhìn thì rất thần bí. Minh Vũ không phóng thích Bản Mệnh Châu, cứ như vậy mà đi nhanh, chỉ hơn nửa canh giờ liền đến ngoài Vĩnh An Thành.
Sắc trời đã gần đến lúc hoàng hôn, thương thuyền của Linh Lung Các vẫn chưa đến. Có điều đã có người chờ ở ngoài thành, chắc cũng muốn lên thương thuyền.
Trong tay nhẹ nhàng lay động quạt xếp trong tay, đầu hơi ngẩng cao, trong mắt đều là quang mang bướng bỉnh bất tuân, diễn rất chuẩn phong cách của một công tử hoàn khố.
Sắc trời tối dần, người tụ tập ở ngoài thành đã đạt tới bốn năm mươi người, nhìn thì chắc đều muốn lên phi thuyền thiết giáp.
Mặt trời phía tây chậm rãi hạ xuống, chỉ để lại từng luồng hào quang đỏ sậm, cả đại địa đều bị chiếu cho đỏ rực.
Phía tây truyền đến tiếng xé gió, một điểm đen không ngừng phóng to, tốc độ vô cùng khủng bố. Thanh âm đó càng lúc càng lớn, càng lúc càng chói tai, điểm đen nhanh chóng biến to, rất nhanh liền lộ ra hết trong tầm mắt của đám người Lục Ly.
Ba người Lục Ly nhìn lướt qua, mọi người đều rung động không thôi. Đây không phải phi thuyền thiết giáp, hoàn toàn chính là một thành lũy bồng bềnh trên thiên không.
Phi thuyền thiết giáp bình thường đều chỉ dài hơn trăm mét, rộng hơn mười mét. Chiếc phi thuyền thiết giáp này lại dài tới mấy ngàn mét, rộng mấy trăm mét, nhìn giống một con hư không cự thú. Lúc này sắc trời mờ mịt, càng khiến tâm linh người ta rung động.
Thành lớn di động bồng bềnh ở phía nam Vĩnh An Thành, trên giáp bản có một hàng võ giả mặc chiến giáp màu đỏ, Lục Ly cảm ứng một chút khí tức, trong mắt lập tức hiện ra vẻ hoảng sợ, không ngờ toàn bộ đều là võ giả Bất Diệt cảnh.
Phi thuyền thiết giáp lớn như vậy ít nhất cũng có mấy trăm hộ vệ, toàn bộ đều là Bất Diệt cảnh, đây là nội tình của Thập nhị vương tộc à. Đây còn chỉ là một chiếc thương thuyền, vậy Linh Lung Các tổng cộng có bao nhiêu võ giả Bất Diệt cảnh? Thực sự là không tính được!
- Vù!
Trên giáp bản có năm Bất Diệt cảnh bay xuống, sau khi hạ xuống đất thì trầm giọng quát:
- Lên thuyền thì nộp lệnh bài.
Trong tay Minh Vũ xuất hiện lệnh bài, Lục Ly và Vũ Hóa Thần cũng lấy ra lệnh bài, Minh Vũ đi tới giao lệnh bài, một Bất Diệt cảnh kiểm tra một phen, trả lại lệnh bài cho Minh Vũ, mặt không biểu tình phất tay nói:
- Đi lên đi.
Minh Vũ dẫn theo Lục Ly bay lên, hạ xuống giáp bản, ba người đều đeo mặt nạ Ngân Ma, lại không có một hộ vệ nào để ý, rất nhiều hộ vệ thậm chí còn không thèm nhìn ba người.
Một Bất Diệt cảnh đỉnh phong bộ dạng như quản sự vung tay lên:
- Các ngươi tới khoang thuyền số sáu mươi chín, ở trên thương thuyền không được gây sự, không được động võ. Trừ tầng hai và tầng ba ra, ở tầng thứ nhất bình thường đều có thể tự do hoạt động. Trên thương thuyền có phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu, kỹ viện, có điều đều tốn huyền tinh.
Quản sự dặn dò một phen, Lục Ly được một hộ vệ dẫn tới khoang thuyền số sáu mươi chín. Đi một lát là tới, ba người Lục Ly đi vào nhìn, phát hiện chỉ là một căn phòng nhỏ hẹp, chỉ đủ cho ba người ngủ, tu luyện ở bên trong.
Lục Ly cũng không bận tâm, Minh Vũ thì có chút ngượng ngùng giải thích:
- Thiếu chủ, ta không ngờ khoang thuyền lại nhỏ như vậy. Bọn họ có phòng khách quý, có điều giá cao hơn mấy lần, cho nên...
- Không sao cả!
Lục Ly sinh ra đã là hài tử nghèo khổ, có thể có một khoang thuyền riêng đã là tốt lắm rồi, hắn tò mò hỏi:
- Phong rượu thì có thể hiểu, là nơi là uống rượu, nhưng kỹ viện là gì?
Minh Vũ cũng không hiểu, Vũ Hóa Thần lại cười khà khà nói:
- Chính là thanh lâu, thương thuyền này trang bị đầy đủ thật.
Lục Ly có chút không biết phải nói gì sờ sờ mũi, thương thuyền này ăn uống chơi bời đều có, còn có cả chỗ tu luyện, thanh lâu không ngờ cũng được trang bị. Thương thuyền này không khác gì là ở trong thành, cho dù là ở mấy năm cũng không thấy chán.
Vũ Hóa Thần ghé tới nói khẽ:
- Thiếu chủ, lát nữa hay là ta dẫn ngươi đi dạo nhé? Đi thử một chút phong vị của nữ tử Trung Châu?
- Không cần!
Lục Ly liên tục xua tay, hắn không kỳ thị kỹ nữ, nhưng cũng không đến mức phải tới thanh lâu, ở Thiên Đảo Hồ hắn ngay cả Yên phu nhân cũng không xuống tay, đó chính là mỹ nữ xinh đẹp cực phẩm.
- Cũng không biết Thiên Đảo Hồ thế nào rồi?
Nghĩ đến Yên phu nhân, Lục Ly liền nhớ tới Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết, lại nghĩ tới Liễu Di và Tử Liên Nhi, còn có bọn Dạ Tra.
Hắn nghĩ nghĩ một chút, nếu lần này thuận lợi, hắn sẽ cùng cường giả của Lục gia tới Bắc Mạc Hàn Băng Thâm Uyên, đến lúc đó sẽ qua thăm Thiên Đảo Hồ.
Phía dưới người lên thương thuyền đã tập trung đầy đủ, thương thuyền cực lớn sáng lên một đạo bạch quang nhu hòa, mở vòng bảo hộ, sau đó thuyền lớn lấp lánh quang mang, hóa thành một đạo lưu tinh gào thét bay về phía đông.
Ngồi trong khoang thuyền một lúc, Lục Ly cảm thấy có chút áp lực, vừa lên thương thuyền nên hắn có chút ngồi không yên, gọi Vũ Hóa Thần một tiếng rồi đi ra ngoài.
Minh Vũ không đi cùng, tính cách của hắn khá là lạnh lùng, bình thường chỉ một lòng thích tu luyện, không thích nơi ồn ào, càng không thích góp vui.
Hai người ra khỏi khoang thuyền, phát hiện hộ vệ trên giáp bản bên ngoài ít hơn một chút, chỉ có mấy chục người trầm mặc mà đứng. Trên giáp bản trước sau đều có người, có người tùy ý đi lại, cũng có người tiến vào mấy khoang thuyền lớn.
Lục Ly tay cầm quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố, đi dạo ở trên thuyền. Hắn tìm được phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu và phòng kỹ viện.
Nhưng nơi này đều dùng một số khoang thuyền lớn cải tạo mà thành, bên trong rất rộng. Nếu không phải phi thuyền thiết giáp phi hành rất nhanh, Lục Ly còn tưởng rằng mình đang ở trong một thành nhỏ.
Đi đến trên giáp bản, Lục Ly nhìn núi sông không ngừng lui về phía sau, nhìn hoang dã mênh mông vô bờ, trong lòng bỗng dưng an bình hơn rất nhiều.
Ngồi phi thuyền thiết giáp bay một đoạn thời gian, lại nghĩ biện pháp mở Long Đế Quan, Lục Ly sẽ có thể có được rất nhiều bảo vật linh tài. Bán linh tài ra, hắn có thể ngồi truyền tống trận tới Thần Khải Vực.
Nghĩ đến đây, trong lòngLục Ly triệt để thả lỏng, hắn đứng trên giáp bản nửa canh giờ, chuẩn bị xoay người về đi tu luyện.
Ngay, một lão giả từ trên tầng hai đột nhiên bay xuống, đứng phía trước Lục Ly. Vũ Hóa Thần lập tức đề phòng, lạnh lùng nhìn người đến, sau khi xác định là Quân Hầu cảnh thì hắn lại như lâm đại địch.
- Hai vị đừng khẩn trương.
Lão giả hơi chắp tay, sau đó chỉ vào một bóng người ở trên tầng hai của thuyền lớn, nói:
- Tiểu thư nhà ta muốn mời công tử đi lên uống một chén, kết giao bằng hữu.
Lục Ly nhìn lên tầng hai, thấy trên giáp bản tầng hai có một nữ tử xinh đẹp mặc áo tím đang đứng.
Nữ tử đó nhìn thì khoảng hơn hai mươi tuổi, dáng người yểu điệu, dung mạo xinh đẹp, lúc này nữ tử đó đang nhìn hắn. Có điều hình như nữ tử này vừa uống rượu, mắt hơi lờ đờ, mặt cũng đỏ bừng, thân thể còn hơi loạng choạng. . .
Nếu là người khác có lẽ sẽ mừng rỡ như điên, làm gì có chuyện tuyệt vời hơn được giai nhân ước hẹn?
Lục Ly lại không hề có hứng thú, vẫn có chút kháng cự theo bản năng. Hắn không muốn cành mẹ đẻ cành con, chỉ muốn yên bình tới Thần Khải Vực.
Cho nên hắn trầm ngâm một lát, hỏi:
- Tiểu thư nhà ngươi họ gì? Ta hình như không quen bết tiểu thư nhà ngươi mà? Cám ơn hảo ý của tiểu thư nhà ngươi, ta còn có việc.
Lão giả hơi kinh ngạc, sau đó môi hơi khẽ động, trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên một đạo truyền âm:
- Vị công tử này, tiểu thư nhà ta họ gì không quan trọng, quan trọng là tiểu thư nhà ta coi trọng ngươi. Chỉ cần công tử chịu bồi tiểu thư nhà ta vui vẻ một đêm, ngươi sẽ có thể có được năm trăm vạn huyền tinh.
- Năm trăm vạn huyền tinh.
Mắt Lục Ly co rút lại, vẻ mặt ngạc nhiên, không phải hắn bị năm trăm vạn huyền tinh này dọa sợ. Mà là không ngờ lại có người dùng huyền tinh để mua mình một đêm?
Vì huyền tinh bán rẻ thân thể, vậy hắn sẽ thành gì?
Hôm qua ba người đã tìmmột con sông tắm rửa một phen, Lục Ly thay cẩm bào, trong tay còn cầm một cái quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng thay y bào, biến thành hai hộ vệ, công tử hoàn khố Lục Ly này càng trở nên giống hơn.
Ba người đều deo mặt nạ Ngân Ma, nhìn thì rất thần bí. Minh Vũ không phóng thích Bản Mệnh Châu, cứ như vậy mà đi nhanh, chỉ hơn nửa canh giờ liền đến ngoài Vĩnh An Thành.
Sắc trời đã gần đến lúc hoàng hôn, thương thuyền của Linh Lung Các vẫn chưa đến. Có điều đã có người chờ ở ngoài thành, chắc cũng muốn lên thương thuyền.
Trong tay nhẹ nhàng lay động quạt xếp trong tay, đầu hơi ngẩng cao, trong mắt đều là quang mang bướng bỉnh bất tuân, diễn rất chuẩn phong cách của một công tử hoàn khố.
Sắc trời tối dần, người tụ tập ở ngoài thành đã đạt tới bốn năm mươi người, nhìn thì chắc đều muốn lên phi thuyền thiết giáp.
Mặt trời phía tây chậm rãi hạ xuống, chỉ để lại từng luồng hào quang đỏ sậm, cả đại địa đều bị chiếu cho đỏ rực.
Phía tây truyền đến tiếng xé gió, một điểm đen không ngừng phóng to, tốc độ vô cùng khủng bố. Thanh âm đó càng lúc càng lớn, càng lúc càng chói tai, điểm đen nhanh chóng biến to, rất nhanh liền lộ ra hết trong tầm mắt của đám người Lục Ly.
Ba người Lục Ly nhìn lướt qua, mọi người đều rung động không thôi. Đây không phải phi thuyền thiết giáp, hoàn toàn chính là một thành lũy bồng bềnh trên thiên không.
Phi thuyền thiết giáp bình thường đều chỉ dài hơn trăm mét, rộng hơn mười mét. Chiếc phi thuyền thiết giáp này lại dài tới mấy ngàn mét, rộng mấy trăm mét, nhìn giống một con hư không cự thú. Lúc này sắc trời mờ mịt, càng khiến tâm linh người ta rung động.
Thành lớn di động bồng bềnh ở phía nam Vĩnh An Thành, trên giáp bản có một hàng võ giả mặc chiến giáp màu đỏ, Lục Ly cảm ứng một chút khí tức, trong mắt lập tức hiện ra vẻ hoảng sợ, không ngờ toàn bộ đều là võ giả Bất Diệt cảnh.
Phi thuyền thiết giáp lớn như vậy ít nhất cũng có mấy trăm hộ vệ, toàn bộ đều là Bất Diệt cảnh, đây là nội tình của Thập nhị vương tộc à. Đây còn chỉ là một chiếc thương thuyền, vậy Linh Lung Các tổng cộng có bao nhiêu võ giả Bất Diệt cảnh? Thực sự là không tính được!
- Vù!
Trên giáp bản có năm Bất Diệt cảnh bay xuống, sau khi hạ xuống đất thì trầm giọng quát:
- Lên thuyền thì nộp lệnh bài.
Trong tay Minh Vũ xuất hiện lệnh bài, Lục Ly và Vũ Hóa Thần cũng lấy ra lệnh bài, Minh Vũ đi tới giao lệnh bài, một Bất Diệt cảnh kiểm tra một phen, trả lại lệnh bài cho Minh Vũ, mặt không biểu tình phất tay nói:
- Đi lên đi.
Minh Vũ dẫn theo Lục Ly bay lên, hạ xuống giáp bản, ba người đều đeo mặt nạ Ngân Ma, lại không có một hộ vệ nào để ý, rất nhiều hộ vệ thậm chí còn không thèm nhìn ba người.
Một Bất Diệt cảnh đỉnh phong bộ dạng như quản sự vung tay lên:
- Các ngươi tới khoang thuyền số sáu mươi chín, ở trên thương thuyền không được gây sự, không được động võ. Trừ tầng hai và tầng ba ra, ở tầng thứ nhất bình thường đều có thể tự do hoạt động. Trên thương thuyền có phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu, kỹ viện, có điều đều tốn huyền tinh.
Quản sự dặn dò một phen, Lục Ly được một hộ vệ dẫn tới khoang thuyền số sáu mươi chín. Đi một lát là tới, ba người Lục Ly đi vào nhìn, phát hiện chỉ là một căn phòng nhỏ hẹp, chỉ đủ cho ba người ngủ, tu luyện ở bên trong.
Lục Ly cũng không bận tâm, Minh Vũ thì có chút ngượng ngùng giải thích:
- Thiếu chủ, ta không ngờ khoang thuyền lại nhỏ như vậy. Bọn họ có phòng khách quý, có điều giá cao hơn mấy lần, cho nên...
- Không sao cả!
Lục Ly sinh ra đã là hài tử nghèo khổ, có thể có một khoang thuyền riêng đã là tốt lắm rồi, hắn tò mò hỏi:
- Phong rượu thì có thể hiểu, là nơi là uống rượu, nhưng kỹ viện là gì?
Minh Vũ cũng không hiểu, Vũ Hóa Thần lại cười khà khà nói:
- Chính là thanh lâu, thương thuyền này trang bị đầy đủ thật.
Lục Ly có chút không biết phải nói gì sờ sờ mũi, thương thuyền này ăn uống chơi bời đều có, còn có cả chỗ tu luyện, thanh lâu không ngờ cũng được trang bị. Thương thuyền này không khác gì là ở trong thành, cho dù là ở mấy năm cũng không thấy chán.
Vũ Hóa Thần ghé tới nói khẽ:
- Thiếu chủ, lát nữa hay là ta dẫn ngươi đi dạo nhé? Đi thử một chút phong vị của nữ tử Trung Châu?
- Không cần!
Lục Ly liên tục xua tay, hắn không kỳ thị kỹ nữ, nhưng cũng không đến mức phải tới thanh lâu, ở Thiên Đảo Hồ hắn ngay cả Yên phu nhân cũng không xuống tay, đó chính là mỹ nữ xinh đẹp cực phẩm.
- Cũng không biết Thiên Đảo Hồ thế nào rồi?
Nghĩ đến Yên phu nhân, Lục Ly liền nhớ tới Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết, lại nghĩ tới Liễu Di và Tử Liên Nhi, còn có bọn Dạ Tra.
Hắn nghĩ nghĩ một chút, nếu lần này thuận lợi, hắn sẽ cùng cường giả của Lục gia tới Bắc Mạc Hàn Băng Thâm Uyên, đến lúc đó sẽ qua thăm Thiên Đảo Hồ.
Phía dưới người lên thương thuyền đã tập trung đầy đủ, thương thuyền cực lớn sáng lên một đạo bạch quang nhu hòa, mở vòng bảo hộ, sau đó thuyền lớn lấp lánh quang mang, hóa thành một đạo lưu tinh gào thét bay về phía đông.
Ngồi trong khoang thuyền một lúc, Lục Ly cảm thấy có chút áp lực, vừa lên thương thuyền nên hắn có chút ngồi không yên, gọi Vũ Hóa Thần một tiếng rồi đi ra ngoài.
Minh Vũ không đi cùng, tính cách của hắn khá là lạnh lùng, bình thường chỉ một lòng thích tu luyện, không thích nơi ồn ào, càng không thích góp vui.
Hai người ra khỏi khoang thuyền, phát hiện hộ vệ trên giáp bản bên ngoài ít hơn một chút, chỉ có mấy chục người trầm mặc mà đứng. Trên giáp bản trước sau đều có người, có người tùy ý đi lại, cũng có người tiến vào mấy khoang thuyền lớn.
Lục Ly tay cầm quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố, đi dạo ở trên thuyền. Hắn tìm được phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu và phòng kỹ viện.
Nhưng nơi này đều dùng một số khoang thuyền lớn cải tạo mà thành, bên trong rất rộng. Nếu không phải phi thuyền thiết giáp phi hành rất nhanh, Lục Ly còn tưởng rằng mình đang ở trong một thành nhỏ.
Đi đến trên giáp bản, Lục Ly nhìn núi sông không ngừng lui về phía sau, nhìn hoang dã mênh mông vô bờ, trong lòng bỗng dưng an bình hơn rất nhiều.
Ngồi phi thuyền thiết giáp bay một đoạn thời gian, lại nghĩ biện pháp mở Long Đế Quan, Lục Ly sẽ có thể có được rất nhiều bảo vật linh tài. Bán linh tài ra, hắn có thể ngồi truyền tống trận tới Thần Khải Vực.
Nghĩ đến đây, trong lòngLục Ly triệt để thả lỏng, hắn đứng trên giáp bản nửa canh giờ, chuẩn bị xoay người về đi tu luyện.
Ngay, một lão giả từ trên tầng hai đột nhiên bay xuống, đứng phía trước Lục Ly. Vũ Hóa Thần lập tức đề phòng, lạnh lùng nhìn người đến, sau khi xác định là Quân Hầu cảnh thì hắn lại như lâm đại địch.
- Hai vị đừng khẩn trương.
Lão giả hơi chắp tay, sau đó chỉ vào một bóng người ở trên tầng hai của thuyền lớn, nói:
- Tiểu thư nhà ta muốn mời công tử đi lên uống một chén, kết giao bằng hữu.
Lục Ly nhìn lên tầng hai, thấy trên giáp bản tầng hai có một nữ tử xinh đẹp mặc áo tím đang đứng.
Nữ tử đó nhìn thì khoảng hơn hai mươi tuổi, dáng người yểu điệu, dung mạo xinh đẹp, lúc này nữ tử đó đang nhìn hắn. Có điều hình như nữ tử này vừa uống rượu, mắt hơi lờ đờ, mặt cũng đỏ bừng, thân thể còn hơi loạng choạng. . .
Nếu là người khác có lẽ sẽ mừng rỡ như điên, làm gì có chuyện tuyệt vời hơn được giai nhân ước hẹn?
Lục Ly lại không hề có hứng thú, vẫn có chút kháng cự theo bản năng. Hắn không muốn cành mẹ đẻ cành con, chỉ muốn yên bình tới Thần Khải Vực.
Cho nên hắn trầm ngâm một lát, hỏi:
- Tiểu thư nhà ngươi họ gì? Ta hình như không quen bết tiểu thư nhà ngươi mà? Cám ơn hảo ý của tiểu thư nhà ngươi, ta còn có việc.
Lão giả hơi kinh ngạc, sau đó môi hơi khẽ động, trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên một đạo truyền âm:
- Vị công tử này, tiểu thư nhà ta họ gì không quan trọng, quan trọng là tiểu thư nhà ta coi trọng ngươi. Chỉ cần công tử chịu bồi tiểu thư nhà ta vui vẻ một đêm, ngươi sẽ có thể có được năm trăm vạn huyền tinh.
- Năm trăm vạn huyền tinh.
Mắt Lục Ly co rút lại, vẻ mặt ngạc nhiên, không phải hắn bị năm trăm vạn huyền tinh này dọa sợ. Mà là không ngờ lại có người dùng huyền tinh để mua mình một đêm?
Vì huyền tinh bán rẻ thân thể, vậy hắn sẽ thành gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.