Chương 744: Hết sức căng thẳng
Yêu Dạ
27/07/2021
Tình cảnh trở nên hết sức khó xử rồi, cường giả lục đại gia tộc nhìn chằm chằm vào hạt châu màu xanh lơ lửng giữa không trung, hai mắt loé sáng, trong thời gian ngắn đám lão quái cũng không biết phải làm sao.
Mặc kệ con cháu mình sao?
Trước không cần nói thiên tư con cháu bị bắt bên trong tốt cỡ nào, chỉ nói trên phương diện tình cảm thì trong đó đều là cháu trai cháu gái, hoặc là hậu bối yêu thích của mình, tất cả có quan hệ huyết thống, phải thật sự nhìn từng đám bọn nó chết đi ư?
Tất cả lão quái trầm ngâm, vị tộc trưởng Trần gia Ma Hoàng Giới lại không nhịn được. Bởi vì nhà bọn họ không có con cháu bị Lục Ly bắt lại, tự nhiên không kiêng kị gì cả.
Trong thân thể Trần Vô Tiên tràn ngập huyết khí khủng bố, hắn vỗ một tay về phía trước, thiên địa huyền khí ở bốn phương tám hướng tụ tập, đột nhiên toàn bộ pháo đài vỡ vụn thành tro bụi.
- Xì xì ...
Một bàn tay xương to lớn xuất hiện trên bầu trời, nặng nề chụp xuống phía dưới. Hư không chấn động, sóng khí khủng bố quét ra bốn phương tám hướng, uy thế kinh thiên.
- Ầm!
Bàn tay to lớn đập vào phía trên Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu phát ra một đạo âm thanh nặng nề, lù lù bất động. Nhưng mặt đất phía dưới lại bị sóng khí xung kích lõm vào, xuất hiện một cái trảo ấn to lớn.
Pháo đài bị ép thành tro bụi, bốn phía cuồn cuộn bụi đất, tràn ngập bay lên, che khuất bầu trời.
Thám báo các gia tộc ẩn nấp ở xung quanh sợ tới mức cả người run rẩy, cẩn thận dò xét tới đây, nhìn thấy một màn kinh người này, cả đám lão quái Hóa Thần cảnh cũng không lay chuyển được hạt châu.
- Á...
Lần này toàn trường rung động, ngạc nhiên nhìn hạt châu xanh này.
Một trảo nổi giận của Trần Vô Tiên, ẩn chứa rất nhiều loại áo nghĩa cường đại, coi như là Địa Tiên cũng có thể bị chụp chết. Hạt châu này không chỉ không có chuyện gì, mà còn không di chuyển một phần như cũ.
- Thần khí!
Ánh mắt các lão quái trở nên nóng bỏng, ngoài thần khí ra, không có lời giải thích nào khác. Các giới diện đều có hơn hai trăm vạn năm lịch sử, nhưng chưa bao giờ xuất hiện bảo vật thần kỳ như thế.
- Hừ!
Bên trong Thiên Tà Châu truyền đến một tiếng hừ lạnh, tiếp theo một bóng người ngưng hiện, chính là một vị công tử Hạo gia. Vị công tử kia vừa ra liền hô lên:
- Lão tổ tông, cứu con, con không muốn chết.
Vị công tử này chưa nói hết lời thân thể đã run lên, thất khiếu bắt đầu đổ máu, Hồn Đàm trực tiếp vỡ vụn, thần cũng không cứu được hắn.
Rất nhanh giọng nói của Lục Ly vang lên:
- Các ngươi đừng uổng phí tâm cơ nữa, Thiên Tà Châu là một trong tam đại thần khí của Hằng Đế. Đừng nói những người như các ngươi, cho dù Chân Thần phổ thông đến cũng không phá được. Nếu như không phục, các ngươi tiếp tục công kích, tấn công một lần, ta giết một người!
Sắc mặt Hạo Trường Quận trở nên cực kỳ âm trầm, hắn và Quân Hồng Diệp liếc mắt nhìn nhau, mở miệng nói:
- Trần Vô Tiên, đừng công kích nữa!
Chân mày thưa thớt của Quân Hồng Diệp run lên, mở miệng hỏi:
- Lục Ly, đưa ra điều kiện của ngươi đi, phải như thế nào mới chịu thả đám người Mộng Trần?
Lục Ly trầm mặc, hắn ngồi xếp bằng ở bên trong tiểu điện, nội tâm không chừng suy nghĩ.
Trên thực tế, hắn cũng không biết làm như thế nào cho phải.
Bởi vì nếu hắn ra... sẽ có thể bị bắt lại. Không đi ra không cách nào di động Thiên Tà Châu, cả đời này hắn sẽ bị vây chết ở bên trong.
Hắn chỉ muốn sống sót, vấn đề là làm như thế nào mới có thể sống sót? Làm như thế nào mới có thể trở lại Đấu Thiên Giới?
Hắn không tin một lão quái nào bên ngoài, cho nên cho dù đám lão quái này rút lui, hắn cũng không dám ra. Ai biết đám lão quái này có thần thông nghịch thiên gì, ngộ nhỡ ẩn thân nấp ở đâu đó thì sao?
Hắn phải làm như thế nào mới có thể đi tới Kim Ngục Lãnh hoàng triều, làm như thế nào lặng lẽ không phát ra hơi thở thoát thân trở lại bên trong Hỏa Ngục? Chạy trốn khẳng định là không được, cho dù có thể an toàn đi tới cửa vào Thủy Ngục, phỏng chừng phía sau cũng một đám lão quái theo đuôi, đến lúc đó sẽ hại Đấu Thiên Giới.
- Ồ? Không đúng!
Đột nhiên Lục Ly nhớ tới một cái vấn đề, hắn dò hỏi Lãnh Vô Hinh ở bên cạnh:
- Có phải cường giả tứ giới không cách nào xuống Thủy Ngục hay không?
- Đúng vậy!
Lãnh Vô Hinh gật đầu nói:
- Cường giả cấp Địa Tiên không cách nào đi xuống bốn tầng phía dưới Kim Ngục, đây là trói buộc của kết giới Hỗn Độn Luyện Ngục.
- Vậy sao?
Nội tâm Lục Ly chấn động, nếu như Địa Tiên không cách nào đi xuống, vậy cho dù để người ta biết hắn xuống Hỏa Ngục cũng không có chuyện gì.
Không thông qua Hỏa Ngục, người tứ giới làm sao đi đến Đấu Thiên Giới? Nếu như có thể đi đến mà nói, sợ là Đấu Thiên Giới đã sớm bị đánh hạ rồi?
Ánh mắt Lục Ly nhìn về phía mấy Địa Tiên, xác nhận nói:
- Võ giả từ Địa Tiên trở lên, thật sự không cách nào xuống Thủy Ngục?
- Đúng vậy!
Mấy vị Địa Tiên đồng thời gật đầu, nội tâm Lục Ly hơi động, phía dưới Kim Ngục là an toàn, hiện tại phải xem làm như thế nào để tới cửa vào Thủy Ngục.
Lục Ly trầm tư chốc lát, truyền lời nói:
- Muốn bọn họ còn sống rất đơn giản, các ngươi đi diệt Lãnh gia trước cho ta.
Đột nhiên sắc mặt Lãnh Vô Hinh trở nên ảm đạm, tâm Lục Ly vững như sắt. Hắn để một đám cường giả đi tấn công Lãnh gia, tự nhiên không phải là vì trả thù, mà là vì trì hoãn thời gian nghĩ biện pháp. Đồng thời tiêu hao thực lực lục đại gia tộc cùng Lãnh gia, như vậy hy vọng sống sót của hắn mới có thể tăng lên.
- Diệt Lãnh gia?
Thủ lĩnh lục đại gia tộc có một chút do dự, lúc trước Lãnh gia phái người đến đàm phán, chứng minh bọn họ có thể dễ dàng lấy được lợi ích. Kỳ thực lục đại gia tộc không muốn tuyên chiến, dù sao khai chiến cũng sẽ chết người.
Ánh mắt mấy vị lão quái quét tới quét lui, môi nhúc nhích truyền âm, bắt đầu âm thầm bàn bạc. Chỉ chốc lát sau Quân Hồng Diệp mở miệng nói:
- Được, chúng ta sẽ đi diệt Lãnh gia, Lục Ly... Hi vọng ngươi nói lời giữ lời, diệt Lãnh gia liền thả bọn họ.
- Đi!
- Kiệt kiệt, giết người đi!
- Đi, san bằng Lãnh Đế Thành ...
Từng lão quái kêu to, bay lên trời, gào thét đi về phía nam. Rất nhanh đã không còn ai, ngay cả người trông coi Thiên Tà Châu cũng không có.
Xung quanh có thám báo ẩn nấp, nhưng những thám báo này dám động sao? Bọn họ chỉ tới dò xét tình huống, cho dù thấy có thần khí cũng không dám đoạt.
Lục Ly thông qua Thiên Tà Châu có thể thấy rõ ràng tình huống phạm vi mấy trăm mét xung quanh, hắn thấy từng đám lão quái bay về phía nam, hai mắt loé lên nội tâm nghi ngờ không thôi.
Vờ tha để bắt thật sao?
Đám lão quái này coi hắn là kẻ ngu si, muốn lừa gạt hắn ra ư? Làm sao Lục Ly có thể mắc mưu, trước khi hắn chưa nghĩ ra làm như thế nào an toàn rời khỏi Hỗn Độn Luyện Ngục, hắn tuyệt đối không dễ dàng đi ra.
- Tu luyện!
Dù sao cũng không có ai có thể phá vỡ Thiên Tà Châu, trong tay của hắn còn có nhiều người như vậy, Lục Ly yên tâm bế quan tu luyện.
- Thử xem có thể ở bên trong luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất Thiên Tà Châu hay không?
Lục Ly thông qua liên hệ tinh thần với Thiên Tà Châu, một cánh tay dán trên mặt đất, truyền huyền lực vào. Tầng phong ấn thứ nhất chậm rãi tỏa sáng, ở bên trong cũng có thể luyện hóa phong ấn.
Lục Ly cứ như vậy nhập định, một bên tu luyện huyền lực, một bên luyện hóa các loại linh dược bồi bổ linh hồn, luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu, đồng thời bắt đầu suy tư làm như thế nào an toàn đi đến Thủy Ngục.
Ba ngày, năm ngày, mười ngày!
Một đám lão quái tụ tập ở ngoài phía nam trăm dặm bất đắc dĩ bay lên trời. Lúc trước bọn họ bàn bạc toàn bộ rời đi, là muốn xem Lục Ly có đi ra hay không?
Bọn họ xem thường Lục Ly thận trọng.
Mười ngày Lục Ly cũng không có đi ra, điều này nói rõ trong thời gian ngắn hắn sẽ không đi ra, bọn họ tiếp tục chờ cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Thủ lĩnh mấy đại gia tộc tụ tập chung một chỗ, bàn bạc một phen, quyết định đi tấn công Lãnh gia trước. Dù sao Thiên Tà Châu cũng không có khả năng bay đi, trước diệt Lãnh gia rồi hãy nói, cũng không uổng phí tới Trung Hoàng Giới một chuyến.
- Đi!
Ba người bí mật lưu lại giám thị Thiên Tà Châu, những người còn lại gào thét bay về phía nam như từng con cự thú, khí huyết kinh khủng che khuất bầu trời, khiến thám báo ẩn nấp xung quanh sợ mất mật.
Mặc kệ con cháu mình sao?
Trước không cần nói thiên tư con cháu bị bắt bên trong tốt cỡ nào, chỉ nói trên phương diện tình cảm thì trong đó đều là cháu trai cháu gái, hoặc là hậu bối yêu thích của mình, tất cả có quan hệ huyết thống, phải thật sự nhìn từng đám bọn nó chết đi ư?
Tất cả lão quái trầm ngâm, vị tộc trưởng Trần gia Ma Hoàng Giới lại không nhịn được. Bởi vì nhà bọn họ không có con cháu bị Lục Ly bắt lại, tự nhiên không kiêng kị gì cả.
Trong thân thể Trần Vô Tiên tràn ngập huyết khí khủng bố, hắn vỗ một tay về phía trước, thiên địa huyền khí ở bốn phương tám hướng tụ tập, đột nhiên toàn bộ pháo đài vỡ vụn thành tro bụi.
- Xì xì ...
Một bàn tay xương to lớn xuất hiện trên bầu trời, nặng nề chụp xuống phía dưới. Hư không chấn động, sóng khí khủng bố quét ra bốn phương tám hướng, uy thế kinh thiên.
- Ầm!
Bàn tay to lớn đập vào phía trên Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu phát ra một đạo âm thanh nặng nề, lù lù bất động. Nhưng mặt đất phía dưới lại bị sóng khí xung kích lõm vào, xuất hiện một cái trảo ấn to lớn.
Pháo đài bị ép thành tro bụi, bốn phía cuồn cuộn bụi đất, tràn ngập bay lên, che khuất bầu trời.
Thám báo các gia tộc ẩn nấp ở xung quanh sợ tới mức cả người run rẩy, cẩn thận dò xét tới đây, nhìn thấy một màn kinh người này, cả đám lão quái Hóa Thần cảnh cũng không lay chuyển được hạt châu.
- Á...
Lần này toàn trường rung động, ngạc nhiên nhìn hạt châu xanh này.
Một trảo nổi giận của Trần Vô Tiên, ẩn chứa rất nhiều loại áo nghĩa cường đại, coi như là Địa Tiên cũng có thể bị chụp chết. Hạt châu này không chỉ không có chuyện gì, mà còn không di chuyển một phần như cũ.
- Thần khí!
Ánh mắt các lão quái trở nên nóng bỏng, ngoài thần khí ra, không có lời giải thích nào khác. Các giới diện đều có hơn hai trăm vạn năm lịch sử, nhưng chưa bao giờ xuất hiện bảo vật thần kỳ như thế.
- Hừ!
Bên trong Thiên Tà Châu truyền đến một tiếng hừ lạnh, tiếp theo một bóng người ngưng hiện, chính là một vị công tử Hạo gia. Vị công tử kia vừa ra liền hô lên:
- Lão tổ tông, cứu con, con không muốn chết.
Vị công tử này chưa nói hết lời thân thể đã run lên, thất khiếu bắt đầu đổ máu, Hồn Đàm trực tiếp vỡ vụn, thần cũng không cứu được hắn.
Rất nhanh giọng nói của Lục Ly vang lên:
- Các ngươi đừng uổng phí tâm cơ nữa, Thiên Tà Châu là một trong tam đại thần khí của Hằng Đế. Đừng nói những người như các ngươi, cho dù Chân Thần phổ thông đến cũng không phá được. Nếu như không phục, các ngươi tiếp tục công kích, tấn công một lần, ta giết một người!
Sắc mặt Hạo Trường Quận trở nên cực kỳ âm trầm, hắn và Quân Hồng Diệp liếc mắt nhìn nhau, mở miệng nói:
- Trần Vô Tiên, đừng công kích nữa!
Chân mày thưa thớt của Quân Hồng Diệp run lên, mở miệng hỏi:
- Lục Ly, đưa ra điều kiện của ngươi đi, phải như thế nào mới chịu thả đám người Mộng Trần?
Lục Ly trầm mặc, hắn ngồi xếp bằng ở bên trong tiểu điện, nội tâm không chừng suy nghĩ.
Trên thực tế, hắn cũng không biết làm như thế nào cho phải.
Bởi vì nếu hắn ra... sẽ có thể bị bắt lại. Không đi ra không cách nào di động Thiên Tà Châu, cả đời này hắn sẽ bị vây chết ở bên trong.
Hắn chỉ muốn sống sót, vấn đề là làm như thế nào mới có thể sống sót? Làm như thế nào mới có thể trở lại Đấu Thiên Giới?
Hắn không tin một lão quái nào bên ngoài, cho nên cho dù đám lão quái này rút lui, hắn cũng không dám ra. Ai biết đám lão quái này có thần thông nghịch thiên gì, ngộ nhỡ ẩn thân nấp ở đâu đó thì sao?
Hắn phải làm như thế nào mới có thể đi tới Kim Ngục Lãnh hoàng triều, làm như thế nào lặng lẽ không phát ra hơi thở thoát thân trở lại bên trong Hỏa Ngục? Chạy trốn khẳng định là không được, cho dù có thể an toàn đi tới cửa vào Thủy Ngục, phỏng chừng phía sau cũng một đám lão quái theo đuôi, đến lúc đó sẽ hại Đấu Thiên Giới.
- Ồ? Không đúng!
Đột nhiên Lục Ly nhớ tới một cái vấn đề, hắn dò hỏi Lãnh Vô Hinh ở bên cạnh:
- Có phải cường giả tứ giới không cách nào xuống Thủy Ngục hay không?
- Đúng vậy!
Lãnh Vô Hinh gật đầu nói:
- Cường giả cấp Địa Tiên không cách nào đi xuống bốn tầng phía dưới Kim Ngục, đây là trói buộc của kết giới Hỗn Độn Luyện Ngục.
- Vậy sao?
Nội tâm Lục Ly chấn động, nếu như Địa Tiên không cách nào đi xuống, vậy cho dù để người ta biết hắn xuống Hỏa Ngục cũng không có chuyện gì.
Không thông qua Hỏa Ngục, người tứ giới làm sao đi đến Đấu Thiên Giới? Nếu như có thể đi đến mà nói, sợ là Đấu Thiên Giới đã sớm bị đánh hạ rồi?
Ánh mắt Lục Ly nhìn về phía mấy Địa Tiên, xác nhận nói:
- Võ giả từ Địa Tiên trở lên, thật sự không cách nào xuống Thủy Ngục?
- Đúng vậy!
Mấy vị Địa Tiên đồng thời gật đầu, nội tâm Lục Ly hơi động, phía dưới Kim Ngục là an toàn, hiện tại phải xem làm như thế nào để tới cửa vào Thủy Ngục.
Lục Ly trầm tư chốc lát, truyền lời nói:
- Muốn bọn họ còn sống rất đơn giản, các ngươi đi diệt Lãnh gia trước cho ta.
Đột nhiên sắc mặt Lãnh Vô Hinh trở nên ảm đạm, tâm Lục Ly vững như sắt. Hắn để một đám cường giả đi tấn công Lãnh gia, tự nhiên không phải là vì trả thù, mà là vì trì hoãn thời gian nghĩ biện pháp. Đồng thời tiêu hao thực lực lục đại gia tộc cùng Lãnh gia, như vậy hy vọng sống sót của hắn mới có thể tăng lên.
- Diệt Lãnh gia?
Thủ lĩnh lục đại gia tộc có một chút do dự, lúc trước Lãnh gia phái người đến đàm phán, chứng minh bọn họ có thể dễ dàng lấy được lợi ích. Kỳ thực lục đại gia tộc không muốn tuyên chiến, dù sao khai chiến cũng sẽ chết người.
Ánh mắt mấy vị lão quái quét tới quét lui, môi nhúc nhích truyền âm, bắt đầu âm thầm bàn bạc. Chỉ chốc lát sau Quân Hồng Diệp mở miệng nói:
- Được, chúng ta sẽ đi diệt Lãnh gia, Lục Ly... Hi vọng ngươi nói lời giữ lời, diệt Lãnh gia liền thả bọn họ.
- Đi!
- Kiệt kiệt, giết người đi!
- Đi, san bằng Lãnh Đế Thành ...
Từng lão quái kêu to, bay lên trời, gào thét đi về phía nam. Rất nhanh đã không còn ai, ngay cả người trông coi Thiên Tà Châu cũng không có.
Xung quanh có thám báo ẩn nấp, nhưng những thám báo này dám động sao? Bọn họ chỉ tới dò xét tình huống, cho dù thấy có thần khí cũng không dám đoạt.
Lục Ly thông qua Thiên Tà Châu có thể thấy rõ ràng tình huống phạm vi mấy trăm mét xung quanh, hắn thấy từng đám lão quái bay về phía nam, hai mắt loé lên nội tâm nghi ngờ không thôi.
Vờ tha để bắt thật sao?
Đám lão quái này coi hắn là kẻ ngu si, muốn lừa gạt hắn ra ư? Làm sao Lục Ly có thể mắc mưu, trước khi hắn chưa nghĩ ra làm như thế nào an toàn rời khỏi Hỗn Độn Luyện Ngục, hắn tuyệt đối không dễ dàng đi ra.
- Tu luyện!
Dù sao cũng không có ai có thể phá vỡ Thiên Tà Châu, trong tay của hắn còn có nhiều người như vậy, Lục Ly yên tâm bế quan tu luyện.
- Thử xem có thể ở bên trong luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất Thiên Tà Châu hay không?
Lục Ly thông qua liên hệ tinh thần với Thiên Tà Châu, một cánh tay dán trên mặt đất, truyền huyền lực vào. Tầng phong ấn thứ nhất chậm rãi tỏa sáng, ở bên trong cũng có thể luyện hóa phong ấn.
Lục Ly cứ như vậy nhập định, một bên tu luyện huyền lực, một bên luyện hóa các loại linh dược bồi bổ linh hồn, luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu, đồng thời bắt đầu suy tư làm như thế nào an toàn đi đến Thủy Ngục.
Ba ngày, năm ngày, mười ngày!
Một đám lão quái tụ tập ở ngoài phía nam trăm dặm bất đắc dĩ bay lên trời. Lúc trước bọn họ bàn bạc toàn bộ rời đi, là muốn xem Lục Ly có đi ra hay không?
Bọn họ xem thường Lục Ly thận trọng.
Mười ngày Lục Ly cũng không có đi ra, điều này nói rõ trong thời gian ngắn hắn sẽ không đi ra, bọn họ tiếp tục chờ cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Thủ lĩnh mấy đại gia tộc tụ tập chung một chỗ, bàn bạc một phen, quyết định đi tấn công Lãnh gia trước. Dù sao Thiên Tà Châu cũng không có khả năng bay đi, trước diệt Lãnh gia rồi hãy nói, cũng không uổng phí tới Trung Hoàng Giới một chuyến.
- Đi!
Ba người bí mật lưu lại giám thị Thiên Tà Châu, những người còn lại gào thét bay về phía nam như từng con cự thú, khí huyết kinh khủng che khuất bầu trời, khiến thám báo ẩn nấp xung quanh sợ mất mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.