Chương 732: Hồn nô Địa Tiên
Yêu Dạ
25/07/2021
Đối với Lục Ly mà nói, Lãnh gia diệt vong hay không diệt vong không có bất cứ quan hệ nào với hắn, cho dù Trung Hoàng Giới bị các giới diện còn lại tấn công, hắn cũng chỉ ôm tâm tính nhìn cuộc vui.
Hắn là người Đấu Thiên Giới, các giới diện bên ngoài đánh nhau sống chết đều không quan hệ đến hắn, hắn chỉ để ý sinh tử của hắn, vì sống sót, hắn có thể không chừa thủ đoạn nào.
Cái tát của Lãnh Vô Hinh đã đánh tỉnh hắn, hắn ý thức được hiện tại hắn đang khiêu vũ trên mũi đao, không cẩn thận sẽ tan xương nát thịt. Cho nên hắn nhất định phải thu hồi sự nhân từ lại, nhất định phải học lòng dạ độc ác của Lục Linh, chỉ cần sống sót biện pháp gì cũng có thể dùng, bất luận kẻ nào cũng có thể giết!
Thế nhưng...
Đây chỉ là ý nghĩ đầu tiên của Lục Ly, không phải nhất định phải đi. Bởi vì dù sao Lãnh gia cũng là đại thế gia trăm vạn năm, các gia tộc không có khả năng bởi vì một con cháu liền mạo muội khai chiến với Lãnh gia.
Điều quan trọng là hiện tại hắn có thể bắt được bao nhiêu con cháu gia tộc?
Nếu như có thể bắt được con cháu mười mấy đại gia tộc, có lẽ mười mấy gia tộc liên hợp lại, sẽ dám khai chiến với Lãnh gia, đoán chừng bọn họ cũng nhân dịp mượn cơ hội cướp bóc Lãnh gia. Cướp bóc một cái siêu cấp đại gia tộc, lợi ích sẽ vô cùng kinh người, chắc hẳn rất nhiều đại gia tộc đều nguyện ý làm một lần.
- A a!
Đột nhiên Lãnh Vô Hinh nở nụ cười, giống như nghĩ thông suốt một chuyện, khẽ cười nói:
- Lục Ly, mặc dù cái kế hoạch này của ngươi rất điên cuồng, nhưng muốn áp dụng rất khó.
Lục Ly ghé mắt, hỏi:
- Vì sao? Nói một chút xem nào.
Lãnh Vô Hinh giải thích:
- Thứ nhất, các gia tộc không có khả năng bởi vì một cái con cháu ngang ngược khai chiến. Thứ hai, muốn xâm phạm Trung Hoàng Giới, chỉ có từ Hỗn Độn Luyện Ngục đi vào. Hỗn Độn Luyện Ngục nằm ở trung tâm thế giới, các giới diện đều liên tiếp Hỗn Độn Luyện Ngục, trừ đó ra không còn lối đi nào khác.
- Một khi lối đi từ Hỗn Độn Luyện Ngục bị đóng cửa, bất kỳ gia tộc nào cũng không thể tiến vào Trung Hoàng Giới. Thứ ba, Lãnh gia có đường chạy trốn bí mật, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn di dời toàn bộ con cháu. Hơn nữa... Cho dù các gia tộc đánh hạ Lãnh Đế Thành, ngươi sẽ cảm thấy mình tuyệt đối an toàn sao? Ngộ nhỡ bọn họ đều ở bên ngoài chờ ngươi ra thì sao? Ngươi đi ra cũng đều phải chết?
Tâm ý của Lãnh Vô Hinh đối với Lãnh gia đã sớm nguội lạnh, nhưng dù sao nàng cũng sinh ra ở Lãnh gia, là con cái Lãnh gia, tự nhiên không hy vọng gia tộc của mình bị diệt.
Lục Ly trầm tư một phen, cảm thấy Lãnh Vô Hinh nói có đạo lý. Nhưng sự tình vẫn phải làm, đây là đường sống duy nhất của hắn.
Hắn không để ý tới Lãnh Vô Hinh, mi tâm loé lên bốn đạo bạch quang, phân biệt bắn về phía hai vị Địa Tiên Quân gia. Hồn nô Địa Tiên là trợ lực vô cùng mạnh mẽ, có được hai vị Địa Tiên Lục Ly đi lại ở trong Cổ Thần Cấm Địa sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Hai vị Địa Tiên đã ngất đi, lúc này Lục Ly lại khống chế ba đầu Phong Long tới đây, liên tục tại tấn công linh hồn hai người, phòng ngừa hai người bạo khởi giết hắn.
- Phóng thích thần kỹ huyết mạch của ngươi ra!
Lục Ly suy nghĩ một chút cảm thấy không an toàn, bảo Lãnh Vô Hinh phóng ra một đóa hoa sen, thân thể hai người được hoa sen bao bọc lại. Tâm thần Lục Ly yên lặng ở trong Hồn Dẫn, bắt đầu dò xét linh hồn hai vị Địa Tiên.
lần trước Lục Ly luyện chế rất nhiều Hồn Dẫn, hắn phân biệt phóng ra hai cái Hồn Dẫn tiến vào bên trong linh hồn hai vị Địa Tiên. Hai vị Địa Tiên đã ngất đi, nhưng bên ngoài Hồn Đàm đều có bảo vật phòng ngự, ngăn trở Hồn Dẫn tiến vào.
- Mở hoa sen ra, sau đó lập tức đóng lại!
Lục Ly lấy Long Đế Thần Binh ra, tại một khắc hoa sen mở ra, nặng nề đánh về phía đầu một vị Địa Tiên Quân gia. Chờ hắn thu hồi Long Đế Thần Binh, Lãnh Vô Hinh cũng lập tức khống chế cánh hoa sen khép lại.
Lục Ly không có tấn công Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia, mà lợi dụng lực lượng sóng chấn động đi tấn công hạt châu phía trên Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia.
- Ầm!
Lực lượng năm mươi tầng sóng chấn động xuyên vào, hạt châu kia bị đánh rách tả tơi. Hai cái Hồn Dẫn như như độc xà tiến vào bên trong Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia, sau khi đi vào liền giống như rồng ẩn nấp trong biển cả, phân tán ra khắp nơi, ẩn nấp ở mỗi một chỗ trong Hồn Đàm. Bắt đầu mọc rễ nẩy mầm, chiếm đoạt hồn lực Địa Tiên Quân gia.
- Tốt lắm...
Lục Ly thông qua liên hệ linh hồn với Hồn Dẫn, dò xét tình huống bên trong Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia, nội tâm thở phào nhẹ nhõm. Linh hồn Địa Tiên Quân gia một mảnh nhiễu loạn, tốc độ chiếm đoạt của Hồn Dẫn rất nhanh, nhiều nhất nửa nén hương thời gian đã có thể bắt được vị Địa Tiên này lại.
Lục Ly không vội vàng đi tấn công vị Địa Tiên thứ hai, an toàn là trên hết, chuyện này không thể vội vã, Địa Tiên quá mạnh mẽ, không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục.
Sau nửa nén hương, giữa Lục Ly và Địa Tiên Quân gia xuất hiện liên hệ tinh thần. Tinh thần hắn đại chấn, đánh mắt với Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Hinh liền mở cánh hoa ra, Lục Ly dùng Long Đế Thần Binh mạnh mẽ nện về phía đầu vị Địa Tiên thứ hai.
- Ầm!
Hạt châu phòng ngự bên trong linh hồn vỡ vụn, Hồn Dẫn tiến vào, nhưng vào thời khắc này vị Địa Tiên kia lại tỉnh lại, trong con ngươi toàn là vẻ kinh hoảng, vậy mà dò xét ra Hồn Dẫn đang tiến vào bên trong Hồn Đàm của hắn.
- Linh Phong!
Lục Ly lập tức khống chế mấy luồng Linh Phong biến thành Phong Long gào thét bay đi, vị Địa Tiên kia không kịp động thủ, linh hồn đã gặp thiệt hại nặng nề, tiếp tục ngất đi lần nữa.
- Vù vù ...
Lục Ly như trút được gánh nặng, chuyện còn lại là nước chảy thành sông. Hao tốn nửa nén hương thời gian, vị Địa Tiên còn lại cũng bị khống chế.
Lục Ly vẫn không có mạo muội hành động, khống chế Linh Phong rời khỏi hai vị Địa Tiên, thông qua liên hệ tinh thần, khiến hai vị Địa Tiên tỉnh lại.
- Đi, giết chết mấy tên công tử bên cạnh Quân Mộng Trần!
Lục Ly hạ lệnh cho một vị Địa Tiên, trên mặt vị Địa Tiên này lộ ra chút thống khổ. Nhưng vẫn không chần chờ, bay về phía trước, lấy ra một thanh chiến đao nặng nề bổ về phía một vị công tử Quân gia.
- Ầm!
Một vị công tử Quân gia bị ung dung nện chết, chiến giáp bán thần khí tự động thoát ra, công tử Quân gia chết đến không thể chết lại nữa.
Lãnh Vô Hinh thấy Lục Ly cẩn thận như thế, thở dài nói:
- Lục Ly, bí thuật này của ngươi rất mạnh, chỉ cần ngươi hạ lệnh, thân thể của chúng ta sẽ không nghe theo bọn ta khống chế. Biến thành con rối của ngươi, ngươi quá đa nghi rồi.
- Cẩn thận chạy được vạn năm!
Lục Ly cười hắc hắc, bảo Lãnh Vô Hinh khống chế hoa sen bay về phía trước. Hoa sen rất lớn, nếu như ở trong hang đá khẳng định bay không được, lối đi bên ngoài bị Địa Tiên Quân gia mở ra khá lớn, nên có thể ung dung phi hành.
Hai người bay đến bên cạnh đám người Quân Mộng Trần, Lục Ly lại phóng ra Hồn Dẫn, làm lại trò cũ, thu phục ba người còn lại.
- Tốt lắm!
Hao tốn nửa canh giờ, trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ tươi cười, phất tay nói:
- Mang đám người Quân Mộng Trần ra ngoài đi, để cho bọn họ chữa thương thật tốt. Một người trông coi ở bên ngoài, một người khác đi theo ta xuống dưới đáy hang đá.
- Đáy hang đá?
Hai mắt Lãnh Vô Hinh hơi phát sáng, lộ ra một chút tham lam. Cái hang đá này kinh khủng như thế, rất có thể dưới đáy sẽ có bảo vật.
Trở thành hồn nô không có nghĩa là không có tư tưởng của mình, chẳng qua là bị Lục Ly tùy thời khống chế linh hồn mà thôi. Thời điểm Lục Ly không khống chế linh hồn bọn họ, bọn họ vẫn là chính mình, chỉ không dám nổi sát tâm với Lục Ly. Bởi vì bên trong linh hồn của bọn họ có Hồn Dẫn của Lục Ly ẩn núp, một khi động sát tâm với chủ nhân, Hồn Dẫn sẽ lập tức khống chế linh hồn của bọn họ, tự động bảo vệ Lục Ly.
Cái đó không khác phượng nô của Lục Linh là mấy, đám người Diêm Chấn Hồ Lang có tư tưởng của mình, nhưng không có biện pháp cãi lại mệnh lệnh của Lục Linh.
- Dưới đáy hang động có cái gì?
Lục Ly rất mong đợi, trước kia không có biện pháp xuống dưới đáy, lúc này hắn có thể khống chế Linh Phong, tự nhiên muốn đi xuống dưới đáy tìm kiếm.
Hắn là người Đấu Thiên Giới, các giới diện bên ngoài đánh nhau sống chết đều không quan hệ đến hắn, hắn chỉ để ý sinh tử của hắn, vì sống sót, hắn có thể không chừa thủ đoạn nào.
Cái tát của Lãnh Vô Hinh đã đánh tỉnh hắn, hắn ý thức được hiện tại hắn đang khiêu vũ trên mũi đao, không cẩn thận sẽ tan xương nát thịt. Cho nên hắn nhất định phải thu hồi sự nhân từ lại, nhất định phải học lòng dạ độc ác của Lục Linh, chỉ cần sống sót biện pháp gì cũng có thể dùng, bất luận kẻ nào cũng có thể giết!
Thế nhưng...
Đây chỉ là ý nghĩ đầu tiên của Lục Ly, không phải nhất định phải đi. Bởi vì dù sao Lãnh gia cũng là đại thế gia trăm vạn năm, các gia tộc không có khả năng bởi vì một con cháu liền mạo muội khai chiến với Lãnh gia.
Điều quan trọng là hiện tại hắn có thể bắt được bao nhiêu con cháu gia tộc?
Nếu như có thể bắt được con cháu mười mấy đại gia tộc, có lẽ mười mấy gia tộc liên hợp lại, sẽ dám khai chiến với Lãnh gia, đoán chừng bọn họ cũng nhân dịp mượn cơ hội cướp bóc Lãnh gia. Cướp bóc một cái siêu cấp đại gia tộc, lợi ích sẽ vô cùng kinh người, chắc hẳn rất nhiều đại gia tộc đều nguyện ý làm một lần.
- A a!
Đột nhiên Lãnh Vô Hinh nở nụ cười, giống như nghĩ thông suốt một chuyện, khẽ cười nói:
- Lục Ly, mặc dù cái kế hoạch này của ngươi rất điên cuồng, nhưng muốn áp dụng rất khó.
Lục Ly ghé mắt, hỏi:
- Vì sao? Nói một chút xem nào.
Lãnh Vô Hinh giải thích:
- Thứ nhất, các gia tộc không có khả năng bởi vì một cái con cháu ngang ngược khai chiến. Thứ hai, muốn xâm phạm Trung Hoàng Giới, chỉ có từ Hỗn Độn Luyện Ngục đi vào. Hỗn Độn Luyện Ngục nằm ở trung tâm thế giới, các giới diện đều liên tiếp Hỗn Độn Luyện Ngục, trừ đó ra không còn lối đi nào khác.
- Một khi lối đi từ Hỗn Độn Luyện Ngục bị đóng cửa, bất kỳ gia tộc nào cũng không thể tiến vào Trung Hoàng Giới. Thứ ba, Lãnh gia có đường chạy trốn bí mật, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn di dời toàn bộ con cháu. Hơn nữa... Cho dù các gia tộc đánh hạ Lãnh Đế Thành, ngươi sẽ cảm thấy mình tuyệt đối an toàn sao? Ngộ nhỡ bọn họ đều ở bên ngoài chờ ngươi ra thì sao? Ngươi đi ra cũng đều phải chết?
Tâm ý của Lãnh Vô Hinh đối với Lãnh gia đã sớm nguội lạnh, nhưng dù sao nàng cũng sinh ra ở Lãnh gia, là con cái Lãnh gia, tự nhiên không hy vọng gia tộc của mình bị diệt.
Lục Ly trầm tư một phen, cảm thấy Lãnh Vô Hinh nói có đạo lý. Nhưng sự tình vẫn phải làm, đây là đường sống duy nhất của hắn.
Hắn không để ý tới Lãnh Vô Hinh, mi tâm loé lên bốn đạo bạch quang, phân biệt bắn về phía hai vị Địa Tiên Quân gia. Hồn nô Địa Tiên là trợ lực vô cùng mạnh mẽ, có được hai vị Địa Tiên Lục Ly đi lại ở trong Cổ Thần Cấm Địa sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Hai vị Địa Tiên đã ngất đi, lúc này Lục Ly lại khống chế ba đầu Phong Long tới đây, liên tục tại tấn công linh hồn hai người, phòng ngừa hai người bạo khởi giết hắn.
- Phóng thích thần kỹ huyết mạch của ngươi ra!
Lục Ly suy nghĩ một chút cảm thấy không an toàn, bảo Lãnh Vô Hinh phóng ra một đóa hoa sen, thân thể hai người được hoa sen bao bọc lại. Tâm thần Lục Ly yên lặng ở trong Hồn Dẫn, bắt đầu dò xét linh hồn hai vị Địa Tiên.
lần trước Lục Ly luyện chế rất nhiều Hồn Dẫn, hắn phân biệt phóng ra hai cái Hồn Dẫn tiến vào bên trong linh hồn hai vị Địa Tiên. Hai vị Địa Tiên đã ngất đi, nhưng bên ngoài Hồn Đàm đều có bảo vật phòng ngự, ngăn trở Hồn Dẫn tiến vào.
- Mở hoa sen ra, sau đó lập tức đóng lại!
Lục Ly lấy Long Đế Thần Binh ra, tại một khắc hoa sen mở ra, nặng nề đánh về phía đầu một vị Địa Tiên Quân gia. Chờ hắn thu hồi Long Đế Thần Binh, Lãnh Vô Hinh cũng lập tức khống chế cánh hoa sen khép lại.
Lục Ly không có tấn công Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia, mà lợi dụng lực lượng sóng chấn động đi tấn công hạt châu phía trên Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia.
- Ầm!
Lực lượng năm mươi tầng sóng chấn động xuyên vào, hạt châu kia bị đánh rách tả tơi. Hai cái Hồn Dẫn như như độc xà tiến vào bên trong Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia, sau khi đi vào liền giống như rồng ẩn nấp trong biển cả, phân tán ra khắp nơi, ẩn nấp ở mỗi một chỗ trong Hồn Đàm. Bắt đầu mọc rễ nẩy mầm, chiếm đoạt hồn lực Địa Tiên Quân gia.
- Tốt lắm...
Lục Ly thông qua liên hệ linh hồn với Hồn Dẫn, dò xét tình huống bên trong Hồn Đàm Địa Tiên Quân gia, nội tâm thở phào nhẹ nhõm. Linh hồn Địa Tiên Quân gia một mảnh nhiễu loạn, tốc độ chiếm đoạt của Hồn Dẫn rất nhanh, nhiều nhất nửa nén hương thời gian đã có thể bắt được vị Địa Tiên này lại.
Lục Ly không vội vàng đi tấn công vị Địa Tiên thứ hai, an toàn là trên hết, chuyện này không thể vội vã, Địa Tiên quá mạnh mẽ, không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục.
Sau nửa nén hương, giữa Lục Ly và Địa Tiên Quân gia xuất hiện liên hệ tinh thần. Tinh thần hắn đại chấn, đánh mắt với Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Hinh liền mở cánh hoa ra, Lục Ly dùng Long Đế Thần Binh mạnh mẽ nện về phía đầu vị Địa Tiên thứ hai.
- Ầm!
Hạt châu phòng ngự bên trong linh hồn vỡ vụn, Hồn Dẫn tiến vào, nhưng vào thời khắc này vị Địa Tiên kia lại tỉnh lại, trong con ngươi toàn là vẻ kinh hoảng, vậy mà dò xét ra Hồn Dẫn đang tiến vào bên trong Hồn Đàm của hắn.
- Linh Phong!
Lục Ly lập tức khống chế mấy luồng Linh Phong biến thành Phong Long gào thét bay đi, vị Địa Tiên kia không kịp động thủ, linh hồn đã gặp thiệt hại nặng nề, tiếp tục ngất đi lần nữa.
- Vù vù ...
Lục Ly như trút được gánh nặng, chuyện còn lại là nước chảy thành sông. Hao tốn nửa nén hương thời gian, vị Địa Tiên còn lại cũng bị khống chế.
Lục Ly vẫn không có mạo muội hành động, khống chế Linh Phong rời khỏi hai vị Địa Tiên, thông qua liên hệ tinh thần, khiến hai vị Địa Tiên tỉnh lại.
- Đi, giết chết mấy tên công tử bên cạnh Quân Mộng Trần!
Lục Ly hạ lệnh cho một vị Địa Tiên, trên mặt vị Địa Tiên này lộ ra chút thống khổ. Nhưng vẫn không chần chờ, bay về phía trước, lấy ra một thanh chiến đao nặng nề bổ về phía một vị công tử Quân gia.
- Ầm!
Một vị công tử Quân gia bị ung dung nện chết, chiến giáp bán thần khí tự động thoát ra, công tử Quân gia chết đến không thể chết lại nữa.
Lãnh Vô Hinh thấy Lục Ly cẩn thận như thế, thở dài nói:
- Lục Ly, bí thuật này của ngươi rất mạnh, chỉ cần ngươi hạ lệnh, thân thể của chúng ta sẽ không nghe theo bọn ta khống chế. Biến thành con rối của ngươi, ngươi quá đa nghi rồi.
- Cẩn thận chạy được vạn năm!
Lục Ly cười hắc hắc, bảo Lãnh Vô Hinh khống chế hoa sen bay về phía trước. Hoa sen rất lớn, nếu như ở trong hang đá khẳng định bay không được, lối đi bên ngoài bị Địa Tiên Quân gia mở ra khá lớn, nên có thể ung dung phi hành.
Hai người bay đến bên cạnh đám người Quân Mộng Trần, Lục Ly lại phóng ra Hồn Dẫn, làm lại trò cũ, thu phục ba người còn lại.
- Tốt lắm!
Hao tốn nửa canh giờ, trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ tươi cười, phất tay nói:
- Mang đám người Quân Mộng Trần ra ngoài đi, để cho bọn họ chữa thương thật tốt. Một người trông coi ở bên ngoài, một người khác đi theo ta xuống dưới đáy hang đá.
- Đáy hang đá?
Hai mắt Lãnh Vô Hinh hơi phát sáng, lộ ra một chút tham lam. Cái hang đá này kinh khủng như thế, rất có thể dưới đáy sẽ có bảo vật.
Trở thành hồn nô không có nghĩa là không có tư tưởng của mình, chẳng qua là bị Lục Ly tùy thời khống chế linh hồn mà thôi. Thời điểm Lục Ly không khống chế linh hồn bọn họ, bọn họ vẫn là chính mình, chỉ không dám nổi sát tâm với Lục Ly. Bởi vì bên trong linh hồn của bọn họ có Hồn Dẫn của Lục Ly ẩn núp, một khi động sát tâm với chủ nhân, Hồn Dẫn sẽ lập tức khống chế linh hồn của bọn họ, tự động bảo vệ Lục Ly.
Cái đó không khác phượng nô của Lục Linh là mấy, đám người Diêm Chấn Hồ Lang có tư tưởng của mình, nhưng không có biện pháp cãi lại mệnh lệnh của Lục Linh.
- Dưới đáy hang động có cái gì?
Lục Ly rất mong đợi, trước kia không có biện pháp xuống dưới đáy, lúc này hắn có thể khống chế Linh Phong, tự nhiên muốn đi xuống dưới đáy tìm kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.