Bất Diệt Long Đế

Chương 22: Khách khanh

Yêu Dạ

20/03/2021

 

 

 

Trong hoang dã, Lục Ly cõng Lục Linh lao nhanh, vừa rồi không có cảm thấy cái gì, hiện tại Lục Ly lại cảm giác cả người rét run. Hắn giết ba người, này là lần đầu tiên giết người, hắn cảm giác đầu óc có chút quay cuồng.

 

Lục Linh cũng không có an ủi hắn, bất kỳ võ giả nào cũng cần trải qua cửa này, Lục Ly cần tự mình hóa giải vấn đề trong lòng. Trên thực tế mặc dù Lục Linh một mực biểu hiện bình tĩnh, nhưng nói thế nào nàng cũng là một nữ tử yếu đuối, nội tâm cũng khó có thể bình phục.

 

Hai tỷ đệ trầm mặc lao nhanh ở trong sơn đạo, trên đường quả nhiên rất an toàn, hai người chạy hơn hai mươi dặm, cũng không có gặp bất kỳ một con Huyền thú hay dã thú nào.

 

- Nghỉ ngơi một lát đi, bên kia có con sông, đi tắm rửa thay quần áo, nếu không làm sao vào Vũ Lăng Thành?

 

Lục Linh mở miệng nói, Lục Ly tỉnh ngộ lại, chạy về phía sông nhỏ, hắn để Lục Linh xuống bên bờ sông, vốc nước lạnh lên rửa mặt.

 

Lục Linh từ trong bao lấy ra một bộ áo bào sạch sẽ đưa qua, nhẹ nhàng nói:

 

- Có phải cảm thấy rất khó chịu không? Đây là quá trình nhất định phải trải qua, ở Bắc Mạc chính là tàn khốc như vậy. Một khi đệ bước vào cánh cửa võ đạo, thì không thể quay đầu. Hoặc thẳng tới mây xanh, hoặc chôn xương hoang dã, đệ không có con đường thứ ba. Hôm nay đệ không giết bọn hắn, chết chính là chúng ta!

 

Lục Ly thở ra một hơi dài, quay đầu miễn cưỡng cười một tiếng, gật đầu nói:

 

- Tỷ tỷ, đệ hiểu, tỷ không cần lo lắng.

 

Lục Ly cởi trường bào, nhảy xuống sông rửa sạch người, sau đó lấy áo bào thay đổi. Lục Linh lau vết máu trên người, ánh mắt nàng nhìn về phía tây bắc nói:

 

- Đi thôi, mau chóng tới Vũ Lăng Thành, vào thành sẽ an toàn hơn rất nhiều.

 

Đám người Địch Bá ở Hàn Băng Thâm Uyên, coi như nhận được tin tức lập tức truy sát, thời gian ngắn cũng đuổi không kịp. Đương nhiên vẫn phải cẩn thận một chút, hiện tại Địch Bá là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, phải lập tức tới Vũ Lăng Thành gia nhập Liễu gia.

 

Liễu gia là bá chủ của Vũ Lăng Thành, nếu Lục Ly gia nhập Liễu gia, Địch Bá muốn động hắn cũng phải suy nghĩ một phen. Lại nói Lục Ly sắp thức tỉnh huyết mạch, tu luyện huyền lực, đến lúc đó nhất định sẽ được Liễu gia coi trọng, trừ khi Địch Bá muốn bị Liễu gia truy sát, bằng không sẽ không dám tìm hắn gây sự.

 

Nghĩ tới đây, Lục Ly hơi buông lỏng, cõng tỷ tỷ nhanh chân chạy đi. Trên đường rất an toàn, cũng không có Huyền thú gì, xem ra thú triều đã bị trấn áp rồi.

 

...

 

Vũ Lăng Thành cách Địch Long bộ lạc hơn trăm dặm, đường núi khó đi, cũng may tốc độ của Lục Ly rất nhanh, cõng Lục Linh chạy đến lúc xế chiều thì tới ngoại thành.

 

Lục Ly tới Vũ Lăng Thành rất nhiều lần, trước kia hắn săn giết dã thú, đạt được linh tài đều sẽ đến Vũ Lăng Thành bán, coi như quen thuộc nơi này.

 

Vũ Lăng Thành là quận thành, quản lý mười tiểu trấn và gần trăm bộ lạc phạm vi ngàn dặm, trăm vạn nhân khẩu. Thành trì rất lớn, chiếm diện tích mười dặm. Bên ngoài có tường thành nguy nga cao ngất, giờ phút này trên tường thành còn có thành vệ quân, người mặc chiến giáp màu đen của Liễu gia, uy phong lẫm liệt.

 

Ngoài cửa thành có mấy thành vệ quân, kiểm tra người đi đường ra vào, Lục Ly để tỷ tỷ xuống, dắt tay Lục Linh đi vào nội thành.

 

- Chờ một chút!

 

Lục Linh từ trong bao lấy ra lụa trắng che mặt, khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng từng đưa tới rất nhiều tai họa, chân cũng vì vậy mà què, tới Vũ Lăng Thành, nàng càng không muốn gây chuyện.

 

- Dừng lại!

 

Hai quân sĩ đi tới, có chút đề phòng nhìn Lục Ly nói:

 



- Vì sao trên người ngươi có mùi máu tươi nồng đậm như vậy?

 

Mặc dù rửa sạch, nhưng mùi máu tươi trên người Lục Ly vẫn rất nồng nặc, những hộ vệ này thường ở trên vết đao liếm máu, vừa ngửi liền cảm giác được.

 

Lục Ly chắp tay nói:

 

- Bẩm đại nhân, ở nửa đường ta đánh chết mấy con dã thú, nhiễm chút máu tươi. Ta gọi Lục Ly, Liễu Vũ đại nhân và Di tiểu thư đều biết ta, cây đao này là Di tiểu thư đưa cho ta.

 

Lục Ly cầm chiến đao đưa tới, bọn nhìn thoáng qua liền không còn cảnh giác, trên chiến đao có tiêu ký của Liễu gia, Lục Ly có thể nói danh tự của Liễu Vũ và Di tiểu thư, hẳn sẽ không có vấn đề.

 

Lục Ly thu hồi chiến đao, nghĩ nghĩ lại hỏi:

 

- Đại nhân, Di tiểu thư có ở trong thành không? Nàng bảo ta tới Vũ Lăng Thành tìm nàng.

 

- Di tiểu thư?

 

Hộ vệ nhướng mày, lắc đầu nói:

 

- Hôm qua Di tiểu thư dẫn người đi Hàn Băng Thâm Uyên, không ở trong thành.

 

- Không xong...

 

Lục Ly biến sắc, Di tiểu thư không ở đây, hắn làm sao gia nhập Liễu gia? Không gia nhập Liễu gia, Địch Bá dẫn người truy sát đến, hắn làm sao ngăn cản?

 

- Trước vào thành đi.

 

Lục Linh nhẹ giọng nói, Lục Ly chỉ có thể mang theo nàng đi vào nội thành. Sau khi vào thành, Lục Linh nói:

 

- Vũ Lăng Thành không cho phép động võ, đây là quy củ do Liễu gia định, coi như khá an toàn. Bất quá... Chúng ta vẫn phải tới Liễu gia nhìn xem, nếu như có thể lập tức gia nhập Liễu gia, vậy thì không còn gì tốt hơn.

 

Lục Ly biết Liễu gia ở đâu, ở trong phủ đệ lớn nhất của Vũ Lăng Thành. Hắn gật đầu dìu Lục Linh đi, Lục Linh đi một chút, lại mở miệng nói:

 

- Lục Ly, nếu như có thể gia nhập Liễu gia, ngươi phải lựa chọn trở thành khách khanh của Liễu gia, không thể gia nhập Ngoại đường.

 

- A?

 

Lục Ly sờ lên đầu, có chút không hiểu ý tứ của Lục Linh.

 

Hắn vẫn hiểu một ít về đại gia tộc, Liễu gia Triệu gia Lỗ gia thậm chí tất cả đại gia tộc của Bắc Mạc, quy cách đều không khác mấy.

 

Đại gia tộc cơ bản đều chia làm Nội đường, Ngoại đường và Khách đường.

 

Nội đường là võ giả bản tộc, tài nguyên nhiều nhất, quyền thế lớn nhất, là lực lượng trung kiên nhất của gia tộc. Ngoại đường là mời chào cường giả bên ngoài, tỉ như Hồng lão và rất nhiều hộ vệ khác của Liễu gia, tất cả thuộc về Ngoại đường. Bọn hắn phụ thuộc Liễu gia, thay Liễu gia làm việc chinh chiến, dựa theo thực lực địa vị và chiến công mà từ Liễu gia đạt được bổng lộc và tài nguyên đối ứng.

 

Còn Khách đường, người trong đó đều là khách khanh, trên danh nghĩa thuộc về gia tộc này, hành động lại cực kỳ tự do. Bình thường không cần làm việc thay gia tộc, chỉ có ở thời khắc mấu chốt mới xuất động.

 

Khách khanh ở các đại gia tộc địa vị khá thấp, có thể lấy được tài nguyên và bổng lộc vô cùng ít ỏi, trừ khi là khách khanh cường đại.

 

Bởi vì khách khanh có thể rời khỏi gia tộc bất cứ lúc nào, cũng không bị ước thúc và quản chế.



 

Vì vậy bất kỳ gia tộc nào cũng sẽ không tốn số lớn tài nguyên bồi dưỡng khách khanh, vạn nhất bồi dưỡng xong, hắn quay người phủi mông rời đi thì sao? Đây là còn chưa nói đối phương gia nhập gia tộc đối địch?

 

Địa vị của khách khanh ở gia tộc cực kỳ thấp, nếu như Lục Ly gia nhập Liễu gia trở thành khách khanh, Liễu gia không có khả năng coi trọng Lục Ly, càng không có khả năng bồi dưỡng hắn. Thậm chí... Lục Ly xảy ra chuyện, tỉ như Địch Bá muốn giết hắn, Liễu gia cũng có thể sẽ không giúp hắn.

 

Lục Ly và Lục Linh ở Địch Long bộ lạc đại khai sát giới, đến Vũ Lăng Thành vốn là tìm kiếm Liễu gia che chở. Hiện tại Lục Linh lại bảo hắn trở thành khách khanh? Bảo Lục Ly làm sao có thể không nghi hoặc.

 

- Tỷ tỷ...

 

Lục Ly muốn giải thích, Lục Linh lại khoát tay nói:

 

- Đệ không cần nhiều lời, ta biết lo lắng của đệ. Nhưng đệ nhất định phải nhớ kỹ, về sau đệ gia nhập bất kỳ gia tộc hay thế lực nào, đều chỉ có thể làm khách khanh, không thể gia nhập Ngoại đường. Bởi vì... đệ có chuyện trọng yếu hơn phải làm, không thể thời gian dài lưu lại ở trong những thế lực kia. Còn nữa, những tiểu gia tộc này, không xứng để đệ hiệu lực.

 

- Không xứng?

 

Lục Ly kinh ngạc, hắn tính là gì a? Liễu gia có thể thu hắn đã không tệ rồi, Lục Linh lại còn nói không xứng? Đường đường bá chủ Vũ Lăng Thành, ở trong miệng Lục Linh lại là tiểu gia tộc?

 

- Đúng vậy, không xứng!

 

Lục Linh chăm chú gật đầu, nàng trầm mặc một chút mới nói:

 

- Thân phận của đệ rất bất phàm, loại tiểu gia tộc này không có tư cách để đệ hiệu lực. Cụ thể về sau ta sẽ nói cho đệ biết, đi Liễu gia trước đi.

 

- Thân phận bất phàm?

 

Lục Ly sờ đầu, càng không hiểu ra sao, bất quá giờ phút này hắn không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể mang theo đầy nghi hoặc tiến lên.

 

Các con đường trong thành đều rất ồn ào, bởi vì thú triều, nội thành không quá bình tĩnh. Bất quá cường giả của các gia tộc siêu cấp ra tay, nghe nói thú triều bị trấn áp, nên nội thành không có xuất hiện hỗn loạn quá lớn.

 

Đi gần nửa canh giờ, Lục Ly rốt cục dẫn Lục Linh đi tới quảng trường phương bắc, trước một phủ đệ xa hoa uy nghi.

 

- Đi đi, người không liên quan không được đến gần!

 

Lục Ly và Lục Linh ăn mặc bần hàn, hơn nữa đều không phải võ giả, hai hộ vệ Liễu gia lập tức khu trục.

 

Lục Ly đi lên chắp tay nói:

 

- Tại hạ Lục Ly, Di tiểu thư nói ta tới Vũ Lăng Thành tìm nàng, nàng nói có thể tiến cử ta gia nhập Liễu gia, đây là chiến đao mà Di tiểu thư đưa cho ta.

 

Lục Ly cầm chiến đao đưa tới, hộ vệ nhìn thoáng qua, lại liếc nhìn Lục Ly vài lần, khoát tay nói:

 

- Di tiểu thư không có nhà, ba ngày sau mới trở về, ba ngày sau ngươi lại đến đi.

 

- Ba ngày?

 

Lục Ly hơi biến sắc, ba ngày sau sợ là Địch Bá đã dẫn người đánh tới Vũ Lăng Thành rồi?

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook