Chương 441: Khách quý của Tinh Không Tộc
Yêu Dạ
18/05/2021
Tinh Không Tộc nằm ở chính giữa Hoang giới, chiếm giữ bảo địa tốt nhất nơi đây, Tinh Không Sơn!
Linh khí trên ngọn núi này đặc biệt nồng đậm, dưới núi còn có rất nhiều khoáng sản, có thể khai quật ra rất nhiều linh tài. Đỉnh núi hàng năm còn dựng dục ra một loại linh dược đặc hữu, đương sơ mấy chục chủng tộc tiến vào đây đều coi trọng nơi này.
Trước kia Tinh Không Sơn không gọi Tinh Không Sơn, mà bị một chủng tộc cường đại khác chiếm cứ. Tùy theo thời gian đẩy dời, các tộc trong Hoang giới vì tranh đoạt tài nguyên mà đại chiến, mấy chục chủng tộc cuối cùng chỉ sót lại mười tám tộc. Tinh Không Tộc tọa sơn quan hổ đấu, sau cùng trở thành bên thắng cuộc lớn nhất trong trận chiến kia, chiếm cứ lấy Tinh Không Sơn.
Sau đó Thái Thản Tộc mấy lần muốn công chiếm nơi này, đáng tiếc rất nhiều cường giả Tinh Không Tộc biết thuấn di, căn bản không cách nào triệt để đánh giết. Ngược lại Tinh Không Tộc có thể nhẹ nhàng vòng ra hậu phương đánh giết con dân Thái Thản Tộc, bởi thế thật ra Tinh Không Tộc sớm đã trở thành Vương của Hoang giới, nếu không phải Thái Thản Tộc cũng có Nhân Hoàng, sợ rằng bọn họ đã sớm nhất thống Hoang giới.
Trên hoang dã, hai bóng người cấp tốc bay nhanh.
Lục Ly và Dạ Tra cùng nhau phi hành, đây là do Dạ Tra cường liệt yêu cầu. Bởi vì nếu Tống Kỳ đuổi kịp, Dạ Tra có thể ngăn cản thoáng chốc, để Lục Ly có thời gian đào tẩu trước.
Hai người lao thẳng tới chỗ Tinh Không Tộc, Lục Ly không thả ra Mệnh Luân vì đã được Dạ Tra mang đi. Trên đường Dạ Tra phóng thích khí thế đỉnh thịnh, hấp dẫn rất nhiều chủng tộc chú ý, chẳng qua tốc độ Dạ Tra quá nhanh, rất nhiều chủng tộc căn bản còn không kịp phản ứng thì hai người đã tan biến ở phương xa.
Đây là Dạ Tra cố ý!
Hắn muốn hấp dẫn Tống Kỳ đuổi theo truy sát, cố ý làm lộ hành tung, nếu Tống Kỳ không đuổi theo, bố cục của bọn hắn liền vứt xuống sông xuống biển.
Lối vào Hoang giới cách địa bàn Tinh Không Tộc chừng hai ngày lộ trình, hai ngày lộ trình này là trong tình huống Dạ Tra toàn lực phi hành, còn nếu là ngồi phi thuyền thiết giáp bình thường, ít nhất phải mất mười ngày nửa tháng.
Dạ Tra không nghỉ ngơi lấy một khắc, phi hành ngày đêm không nghỉ, mặc kệ trước mặt là tộc quần hay bộ lạc nào, cứ thế bay thẳng vụt qua.
Hưu
Bay nửa ngày, giữa không trung trước mặt xuất hiện mấy tên quái nhân, Dạ Tra và Lục Ly phi hành không chút kiêng kị như thế đã chọc giận đại tộc Hoang giới, chẳng mấy chốc liền có cường giả đại tộc đi ra chặn đường.
Chặn đường là ba tên quái nhân hình thù kỳ dị, thân mình cao đến hơn ba thước, trên đầu mọc ba chiếc sừng. Cả người được phủ bởi lông dài trắng toát, tròng mắt lại đỏ hồng như máu, nhìn qua hệt như là ba con Bạch Mao Huyết Viên.
Từ đằng xa quái nhân lông trắng đã hét lớn mấy tiếng, miệng xì xào không biết nói cái gì. Dạ Tra ngược lại nghe hiểu, hắn thấp giọng giải thích cho Lục Ly:
- Bọn hắn nói nơi này là lãnh địa Bạch Mao Tộc, để chúng ta lăn ra.
Tròng mắt Lục Ly khẽ chuyển, thấy quái nhân lông trắng không lập tức động thủ, liền nói với Dạ Tra:
- Ngươi cứ bảo bọn hắn, nói chúng ta là bằng hữu của Tộc Vương Tinh Không Tộc Tinh Hóa. Tinh Hóa mời chúng ta tới làm khách, chỉ thuận đường đi qua lãnh địa bọn hắn chứ tuyệt không có ý khác.
Dạ Tra dừng lại giữa trời, giải thích với Bạch Mao Tộc, lời lẽ rất là khách khí. Bên kia một tên đại nhân vật Bạch Mao Tộc lại xì xào một trận, tỏ ý không quá tin tưởng. Bởi vì đối với chủng tộc nơi này nói, Nhân tộc chính là kẻ địch vạn ác, trong khi thoạt nhìn Lục Ly chính là nhân loại thuần chủng, làm sao có thể là khách quý của Tinh Không Tộc được.
Lục Ly nghe xong Dạ Tra phiên dịch, lập tức nói:
- Bảo bọn hắn, ta cũng là chủng tộc đặc thù, gọi là Huyết tộc.
Cánh tay Lục Ly sáng lên móng vuốt, thả ra huyết trảo, đám người Bạch Mao Tộc tức thì lộ vẻ ngập ngừng. Bởi vì bọn hắn là chủng tộc phụ dung Tinh Không Tộc, nếu đắc tội khách quý của Tộc Vương Tinh Không Tộc, Tinh Không Tộc trách tội xuống, bọn hắn chịu không nổi.
Riêng Dạ Tra thì là Thanh Loan Tộc, điểm này rất dễ nhận biết, lát sau một tên Bạch Mao Tộc nói thả hai người đi cũng được, chẳng qua bọn hắn muốn đi theo giám thị.
Điểm này Lục Ly không dị nghị, bọn hắn vốn không có ý gây sự ở chỗ này, chỉ là thuận đường bay qua mà thôi. Lập tức Dạ Tra mang theo Lục Ly bay thẳng mà đi, ba tên Bạch Mao Tộc đuổi theo, thẳng đến khi rời khỏi lãnh địa Bạch Mao Tộc ba tên kia mới ngừng lại.
- Chờ đã!
Lục Ly nghĩ nghĩ một lát liền để Dạ Tra dừng lại, nói với Dạ Tra nhắc nhở người Bạch Mao Tộc chú ý Tống Kỳ đang đuổi theo phía sau. Nói có một tên cường giả Nhân tộc theo đuôi bọn hắn trà trộn vào đây, muốn chiếm đoạt địa bàn Hoang giới, dặn Bạch Mao Tộc phải chú ý cẩn thận.
Nói xong, Dạ Tra tiếp tục mang theo Lục Ly bay đi.
Mặc kệ Bạch Mao Tộc có ngăn lại Tống Kỳ hay không, hai người đã vứt chuyện này sang một bên. Chỉ là tùy tiện nói mấy câu thôi, nếu có thể chặn đường thì tốt nhất, không chặn cũng chẳng sao.
Một đường bay tới, thỉnh thoảng lại tiến vào địa bàn của chủng tộc kỳ dị nào đó. Hai người Lục Ly dùng lại chiêu cũ, khăng khăng tự nhận cũng là chủng tộc kỳ dị chứ không phải Nhân tộc, hai người đều là khách quý của Tinh Không Tộc, đang trên đường đến Tinh Không Sơn.
Hơn nữa mỗi lần Dạ Tra đều sẽ nhắc nhở, rằng phía sau có một tên cường giả Nhân tộc theo đuôi đến đây, còn về những chủng tộc kia có thể chặn đường hay không, vậy liền xem ý trời.
Phanh phanh phanh
Chiêu này của Lục Ly và Dạ Tra tỏ ra khá có hiệu quả, hai người vừa rời khỏi địa bàn Bạch Mao Tộc chưa đến nửa canh giờ, Tống Kỳ liền đã đuổi tới. Bạch Mao Tộc như lâm đại địch, ba tên Quân Hầu Cảnh lập tức bay lên không, ngoài ra còn có một số Bất Diệt Cảnh cũng bay lên.
Chẳng qua Tống Kỳ là Nhân Hoàng, Bạch Mao Tộc không dám làm loạn, chỉ hỏi dò vì sao Tống Kỳ tự tiện xông vào Hoang giới, có ý đồ gì? Cảnh cáo hắn nhanh nhanh rời đi.
Tống Kỳ nóng lòng truy sát Lục Ly, làm sao để Bạch Mao Tộc cỏn con này vào trong mắt. Lập tức dùng cổ ngữ hỏi xem có phải đám người Lục Ly vừa ngang qua đây, thái độ rất là không tốt.
Kết quả tự nhiên không cần nói cũng biết, song phương một lời không hợp liền ra tay đánh lớn. Bạch Mao Tộc rất thảm, ba tên Quân Hầu cảnh bị Tống Kỳ nhẹ nhàng chém giết, Bất Diệt Cảnh cũng bị diệt một mảng lớn.
Tống Kỳ bắt một tên Bạch Mao Tộc hỏi dò tình hình Lục Ly và Dạ Tra, biết được Lục Ly và Dạ Tra vừa mới bay qua đây không lâu, bọn hắn là khách quý của Tinh Không Tộc, chính đang bay tới Tinh Không Sơn.
Tống Kỳ tra hỏi được tin tức xong liền không dừng lại, cũng không suy nghĩ nhiều, cứ thế nổi giận đùng đùng đuổi theo. Trong lòng càng thêm xác định, Lục Ly đang tới Tinh Không Tộc tị nạn.
Tình huống gặp phải sau đó càng khiến Tống Kỳ phẫn nộ không thôi. Một đường bay tới, hắn thường xuyên bị chủng tộc kỳ dị chặn đường, hơn nữa cả mấy lần tra khảo đều cho ra kết quả Lục Ly là khách quý của Tinh Không Tộc.
Tống Kỳ còn tra ra được một tin quan trọng, Tinh Không Tộc có Nhân Hoàng!
Tin tức này khiến hắn có chút lo lắng, đồng thời cũng có chút thoải mái. Khó trách Lục Ly lại chạy trốn vào đây, lại muốn tìm đến nương nhờ Tinh Không Tộc, hóa ra là vì Tinh Không Tộc có một tên Nhân Hoàng.
Tống Kỳ càng thêm kiên định, dù Tinh Không Tộc có Nhân Hoàng, hắn cũng sẽ liều mình tử chiến một trận. Bởi vì đây là cơ hội duy nhất của hắn, Linh Lung Các sắp phái Nhân Hoàng tới. Nếu lần này còn không đánh giết được Lục Ly, sợ rằng hắn sẽ chết ở tiểu thế giới này, hoặc là chết ở Bắc Mạc.
Tiếp sau đó Tống Kỳ không cần tra hỏi nữa, cứ thế lấy tốc độ nhanh nhất lao thẳng đến Tinh Không Sơn, phàm là có chủng tộc kỳ dị cản đường, hắn trực tiếp giết chết.
Có điều Tống Kỳ không biết chính là.
Mỗi lần hắn khai chiến lại sẽ có một tin cầu viện phát ra. Trên Tinh Không Sơn không ngừng vang lên cảnh báo, rằng có một tên cường giả Nhân Hoàng Nhân tộc chính đang một đường đồ sát tới đây, kiếm chỉ Tinh Không Sơn.
Đương nhiên, còn có một tin tức khác truyền về Tinh Không sơn, nói là có hai tên chủng tộc kỳ dị tự xưng là quý khách của Tinh Không Tộc, bọn họ cũng muốn đi Tinh Không Sơn. Chẳng qua tin tức này bị Tinh Không Tộc vứt sang một bên, giờ là lúc nào rồi, hơi đâu mà quản khách quý với khách không quý?
Tinh Không Sơn như lâm đại địch, Tộc Vương đích thân hạ lệnh, toàn tộc chuẩn bị nghênh chiến.
Linh khí trên ngọn núi này đặc biệt nồng đậm, dưới núi còn có rất nhiều khoáng sản, có thể khai quật ra rất nhiều linh tài. Đỉnh núi hàng năm còn dựng dục ra một loại linh dược đặc hữu, đương sơ mấy chục chủng tộc tiến vào đây đều coi trọng nơi này.
Trước kia Tinh Không Sơn không gọi Tinh Không Sơn, mà bị một chủng tộc cường đại khác chiếm cứ. Tùy theo thời gian đẩy dời, các tộc trong Hoang giới vì tranh đoạt tài nguyên mà đại chiến, mấy chục chủng tộc cuối cùng chỉ sót lại mười tám tộc. Tinh Không Tộc tọa sơn quan hổ đấu, sau cùng trở thành bên thắng cuộc lớn nhất trong trận chiến kia, chiếm cứ lấy Tinh Không Sơn.
Sau đó Thái Thản Tộc mấy lần muốn công chiếm nơi này, đáng tiếc rất nhiều cường giả Tinh Không Tộc biết thuấn di, căn bản không cách nào triệt để đánh giết. Ngược lại Tinh Không Tộc có thể nhẹ nhàng vòng ra hậu phương đánh giết con dân Thái Thản Tộc, bởi thế thật ra Tinh Không Tộc sớm đã trở thành Vương của Hoang giới, nếu không phải Thái Thản Tộc cũng có Nhân Hoàng, sợ rằng bọn họ đã sớm nhất thống Hoang giới.
Trên hoang dã, hai bóng người cấp tốc bay nhanh.
Lục Ly và Dạ Tra cùng nhau phi hành, đây là do Dạ Tra cường liệt yêu cầu. Bởi vì nếu Tống Kỳ đuổi kịp, Dạ Tra có thể ngăn cản thoáng chốc, để Lục Ly có thời gian đào tẩu trước.
Hai người lao thẳng tới chỗ Tinh Không Tộc, Lục Ly không thả ra Mệnh Luân vì đã được Dạ Tra mang đi. Trên đường Dạ Tra phóng thích khí thế đỉnh thịnh, hấp dẫn rất nhiều chủng tộc chú ý, chẳng qua tốc độ Dạ Tra quá nhanh, rất nhiều chủng tộc căn bản còn không kịp phản ứng thì hai người đã tan biến ở phương xa.
Đây là Dạ Tra cố ý!
Hắn muốn hấp dẫn Tống Kỳ đuổi theo truy sát, cố ý làm lộ hành tung, nếu Tống Kỳ không đuổi theo, bố cục của bọn hắn liền vứt xuống sông xuống biển.
Lối vào Hoang giới cách địa bàn Tinh Không Tộc chừng hai ngày lộ trình, hai ngày lộ trình này là trong tình huống Dạ Tra toàn lực phi hành, còn nếu là ngồi phi thuyền thiết giáp bình thường, ít nhất phải mất mười ngày nửa tháng.
Dạ Tra không nghỉ ngơi lấy một khắc, phi hành ngày đêm không nghỉ, mặc kệ trước mặt là tộc quần hay bộ lạc nào, cứ thế bay thẳng vụt qua.
Hưu
Bay nửa ngày, giữa không trung trước mặt xuất hiện mấy tên quái nhân, Dạ Tra và Lục Ly phi hành không chút kiêng kị như thế đã chọc giận đại tộc Hoang giới, chẳng mấy chốc liền có cường giả đại tộc đi ra chặn đường.
Chặn đường là ba tên quái nhân hình thù kỳ dị, thân mình cao đến hơn ba thước, trên đầu mọc ba chiếc sừng. Cả người được phủ bởi lông dài trắng toát, tròng mắt lại đỏ hồng như máu, nhìn qua hệt như là ba con Bạch Mao Huyết Viên.
Từ đằng xa quái nhân lông trắng đã hét lớn mấy tiếng, miệng xì xào không biết nói cái gì. Dạ Tra ngược lại nghe hiểu, hắn thấp giọng giải thích cho Lục Ly:
- Bọn hắn nói nơi này là lãnh địa Bạch Mao Tộc, để chúng ta lăn ra.
Tròng mắt Lục Ly khẽ chuyển, thấy quái nhân lông trắng không lập tức động thủ, liền nói với Dạ Tra:
- Ngươi cứ bảo bọn hắn, nói chúng ta là bằng hữu của Tộc Vương Tinh Không Tộc Tinh Hóa. Tinh Hóa mời chúng ta tới làm khách, chỉ thuận đường đi qua lãnh địa bọn hắn chứ tuyệt không có ý khác.
Dạ Tra dừng lại giữa trời, giải thích với Bạch Mao Tộc, lời lẽ rất là khách khí. Bên kia một tên đại nhân vật Bạch Mao Tộc lại xì xào một trận, tỏ ý không quá tin tưởng. Bởi vì đối với chủng tộc nơi này nói, Nhân tộc chính là kẻ địch vạn ác, trong khi thoạt nhìn Lục Ly chính là nhân loại thuần chủng, làm sao có thể là khách quý của Tinh Không Tộc được.
Lục Ly nghe xong Dạ Tra phiên dịch, lập tức nói:
- Bảo bọn hắn, ta cũng là chủng tộc đặc thù, gọi là Huyết tộc.
Cánh tay Lục Ly sáng lên móng vuốt, thả ra huyết trảo, đám người Bạch Mao Tộc tức thì lộ vẻ ngập ngừng. Bởi vì bọn hắn là chủng tộc phụ dung Tinh Không Tộc, nếu đắc tội khách quý của Tộc Vương Tinh Không Tộc, Tinh Không Tộc trách tội xuống, bọn hắn chịu không nổi.
Riêng Dạ Tra thì là Thanh Loan Tộc, điểm này rất dễ nhận biết, lát sau một tên Bạch Mao Tộc nói thả hai người đi cũng được, chẳng qua bọn hắn muốn đi theo giám thị.
Điểm này Lục Ly không dị nghị, bọn hắn vốn không có ý gây sự ở chỗ này, chỉ là thuận đường bay qua mà thôi. Lập tức Dạ Tra mang theo Lục Ly bay thẳng mà đi, ba tên Bạch Mao Tộc đuổi theo, thẳng đến khi rời khỏi lãnh địa Bạch Mao Tộc ba tên kia mới ngừng lại.
- Chờ đã!
Lục Ly nghĩ nghĩ một lát liền để Dạ Tra dừng lại, nói với Dạ Tra nhắc nhở người Bạch Mao Tộc chú ý Tống Kỳ đang đuổi theo phía sau. Nói có một tên cường giả Nhân tộc theo đuôi bọn hắn trà trộn vào đây, muốn chiếm đoạt địa bàn Hoang giới, dặn Bạch Mao Tộc phải chú ý cẩn thận.
Nói xong, Dạ Tra tiếp tục mang theo Lục Ly bay đi.
Mặc kệ Bạch Mao Tộc có ngăn lại Tống Kỳ hay không, hai người đã vứt chuyện này sang một bên. Chỉ là tùy tiện nói mấy câu thôi, nếu có thể chặn đường thì tốt nhất, không chặn cũng chẳng sao.
Một đường bay tới, thỉnh thoảng lại tiến vào địa bàn của chủng tộc kỳ dị nào đó. Hai người Lục Ly dùng lại chiêu cũ, khăng khăng tự nhận cũng là chủng tộc kỳ dị chứ không phải Nhân tộc, hai người đều là khách quý của Tinh Không Tộc, đang trên đường đến Tinh Không Sơn.
Hơn nữa mỗi lần Dạ Tra đều sẽ nhắc nhở, rằng phía sau có một tên cường giả Nhân tộc theo đuôi đến đây, còn về những chủng tộc kia có thể chặn đường hay không, vậy liền xem ý trời.
Phanh phanh phanh
Chiêu này của Lục Ly và Dạ Tra tỏ ra khá có hiệu quả, hai người vừa rời khỏi địa bàn Bạch Mao Tộc chưa đến nửa canh giờ, Tống Kỳ liền đã đuổi tới. Bạch Mao Tộc như lâm đại địch, ba tên Quân Hầu Cảnh lập tức bay lên không, ngoài ra còn có một số Bất Diệt Cảnh cũng bay lên.
Chẳng qua Tống Kỳ là Nhân Hoàng, Bạch Mao Tộc không dám làm loạn, chỉ hỏi dò vì sao Tống Kỳ tự tiện xông vào Hoang giới, có ý đồ gì? Cảnh cáo hắn nhanh nhanh rời đi.
Tống Kỳ nóng lòng truy sát Lục Ly, làm sao để Bạch Mao Tộc cỏn con này vào trong mắt. Lập tức dùng cổ ngữ hỏi xem có phải đám người Lục Ly vừa ngang qua đây, thái độ rất là không tốt.
Kết quả tự nhiên không cần nói cũng biết, song phương một lời không hợp liền ra tay đánh lớn. Bạch Mao Tộc rất thảm, ba tên Quân Hầu cảnh bị Tống Kỳ nhẹ nhàng chém giết, Bất Diệt Cảnh cũng bị diệt một mảng lớn.
Tống Kỳ bắt một tên Bạch Mao Tộc hỏi dò tình hình Lục Ly và Dạ Tra, biết được Lục Ly và Dạ Tra vừa mới bay qua đây không lâu, bọn hắn là khách quý của Tinh Không Tộc, chính đang bay tới Tinh Không Sơn.
Tống Kỳ tra hỏi được tin tức xong liền không dừng lại, cũng không suy nghĩ nhiều, cứ thế nổi giận đùng đùng đuổi theo. Trong lòng càng thêm xác định, Lục Ly đang tới Tinh Không Tộc tị nạn.
Tình huống gặp phải sau đó càng khiến Tống Kỳ phẫn nộ không thôi. Một đường bay tới, hắn thường xuyên bị chủng tộc kỳ dị chặn đường, hơn nữa cả mấy lần tra khảo đều cho ra kết quả Lục Ly là khách quý của Tinh Không Tộc.
Tống Kỳ còn tra ra được một tin quan trọng, Tinh Không Tộc có Nhân Hoàng!
Tin tức này khiến hắn có chút lo lắng, đồng thời cũng có chút thoải mái. Khó trách Lục Ly lại chạy trốn vào đây, lại muốn tìm đến nương nhờ Tinh Không Tộc, hóa ra là vì Tinh Không Tộc có một tên Nhân Hoàng.
Tống Kỳ càng thêm kiên định, dù Tinh Không Tộc có Nhân Hoàng, hắn cũng sẽ liều mình tử chiến một trận. Bởi vì đây là cơ hội duy nhất của hắn, Linh Lung Các sắp phái Nhân Hoàng tới. Nếu lần này còn không đánh giết được Lục Ly, sợ rằng hắn sẽ chết ở tiểu thế giới này, hoặc là chết ở Bắc Mạc.
Tiếp sau đó Tống Kỳ không cần tra hỏi nữa, cứ thế lấy tốc độ nhanh nhất lao thẳng đến Tinh Không Sơn, phàm là có chủng tộc kỳ dị cản đường, hắn trực tiếp giết chết.
Có điều Tống Kỳ không biết chính là.
Mỗi lần hắn khai chiến lại sẽ có một tin cầu viện phát ra. Trên Tinh Không Sơn không ngừng vang lên cảnh báo, rằng có một tên cường giả Nhân Hoàng Nhân tộc chính đang một đường đồ sát tới đây, kiếm chỉ Tinh Không Sơn.
Đương nhiên, còn có một tin tức khác truyền về Tinh Không sơn, nói là có hai tên chủng tộc kỳ dị tự xưng là quý khách của Tinh Không Tộc, bọn họ cũng muốn đi Tinh Không Sơn. Chẳng qua tin tức này bị Tinh Không Tộc vứt sang một bên, giờ là lúc nào rồi, hơi đâu mà quản khách quý với khách không quý?
Tinh Không Sơn như lâm đại địch, Tộc Vương đích thân hạ lệnh, toàn tộc chuẩn bị nghênh chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.