Bất Diệt Long Đế

Chương 426: Lại thấy ánh mặt trời

Yêu Dạ

15/05/2021

Bốn mắt nhìn nhau, giao hòa cùng một chỗ, không còn cách nào tách ra.

Lần này tính là lần đầu tiên Bạch Thu Tuyết lớn mật biểu lộ tình ý, trên thực tế khi Lục Ly đi Thiên Vũ Quốc, Bạch Thu Tuyết bất chấp hết thảy đi cứu hắn, khi đó nàng đã có một tia tình cảm mông lung.

Lúc ở trong Hoang giới, Bạch Thu Tuyết nhìn thấy Lục Ly dẫn theo gần như toàn bộ cường giả Bắc Mạc tới cứu mình, nàng triệt để luân hãm.

Người sống một đời, được tình lang như vậy, còn cầu mong gì?

Hai tháng nay trở lại Linh Đế Thành, Bạch Thu Tuyết đã suy nghĩ rõ ràng, bởi thế lúc này mới dám lớn mật thổ lộ.

Lục Ly cười, trong lòng vô cùng hạnh phúc, cũng kích phát lên đấu chí cường đại. Bây giờ hắn đã không còn lẻ loi một mình, phía sau còn có nhiều người như vậy, vô luận cục diện gian nan đến mấy, hắn đều phải gắng gượng, hắn phải chống đỡ mảnh trời của đám người Bạch Thu Tuyết.

Hai người đều thoáng động tình, bất giác ôm chầm lấy nhau, đương nhiên lần này Lục Ly không làm loạn, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Thu Tuyết. Cảm nhận nhịp tim của nhau, cảm thụ yêu thương nồng nàn từ trên người đối phương.

- Tỷ tỷ, tỷ tỷ …

Bên ngoài truyền đến tiếng nói không hề đúng lúc, Lục Ly nghe xong, sắc đại biến, lập tức nhảy dựng lên đi ra ngoài thiền điện, bỏ lại một câu:

- Ta đi trước bế quan xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, mọi chuyện để sau này xuất quan rồi nói.

Nhìn Lục Ly cuống cuồng bỏ chạy, Bạch Thu Tuyết khẽ cười, giờ Bạch Hạ Sương lại thành khắc tinh của Lục Ly.

Bạch Hạ Sương hùng hùng hổ hổ đi đến, nhìn bốn phía một lượt, nổi giận đùng đùng nói:

- Không phải nói Lục Ly về rồi ư? Người đâu? Lục Ly, ngươi đi ra cho ta, ta muốn giết ngươi, giết ngươi!

Lục Ly đã vọt tới bên ngoài thiền điện, tiến vào mật thất chuẩn bị bế quan, nghe được tiếng nói đằng đằng sát khí kia, không khỏi cảm thấy không rét mà run.

Không phải hắn sợ Bạch Hạ Sương động thủ giết hắn, mà là sợ nha đầu này miệng không che đậy, vạn nhất việc này truyền đến, mặt mo của hắn biết đặt đi đâu?

- Bế quan, bế quan, không tới Mệnh Luân Cảnh trung kỳ tuyệt không xuất quan!

Lục Ly ngấm ngầm hạ quyết tâm, dù sao mọi việc hắn cũng đã an bài, tiếp theo liền phải xem vận khí.

Vận khí tốt Linh Lung Các tìm được đám người tộc trưởng Tống gia, trực tiếp giết chết là xong hết mọi chuyện. Vận khí không tốt tộc trưởng Tống gia tới Bắc Mạc, hắn bố trí nhiều thám báo như vậy hẳn là sẽ có thể phát hiện được bốn người kia.

Điểm quan trọng nhất …



Hắn còn có thời gian, bởi vì cách giữa Trung Châu và Bắc Mạc là biển cả mênh mông, hải vực này vô cùng bao la. Nếu dựa vào phi thuyền thiết giáp phi hành, ít nhất cần thời gian hai ba tháng, trừ phi là tộc trưởng Tống gia một thân một mình mở hết tốc lực lao nhanh.

Lại nói, trên biển có rất nhiều Huyền thú cường đại, Thú Hoàng cũng có không ít, không chừng bốn người ở trên biển liền bị Huyền thú kích sát.

Bởi thế Lục Ly còn có thời gian, dựa theo tiến độ, nhiều nhất hơn nửa tháng hắn liền có thể xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ. Đến lúc đó tộc trưởng Mãnh Tượng Tộc cũng sớm đi tới tiểu thế giới Lục Ải Nhân, hắn lập tức có thể chinh phạt Hoang giới.

Làm hết sức mình, nghe theo ý trời!

Lục Ly đóng cửa, lấy ra đan dược và Hồn Tinh bắt đầu luyện hóa. Tâm tính của hắn rất không sai, chẳng mấy chốc đã khu trừ hết thảy tạp niệm trong đầu, toàn tâm toàn ý tu luyện.

Khương Khinh Linh ra lệnh một tiếng, trưởng lão Tình Báo Đường không thể không phái người đi khắp tứ xứ lùng tìm tộc trưởng Tống gia.

Trưởng lão Tình Báo Đường Khương gia tư cách lão làng, chiến lực cũng là Nhân Hoàng Cảnh, là nhân vật đức cao vọng trọng tại Linh Lung Các, nhưng đối với Khương Khinh Linh hắn cũng thực sự hết cách.

Vị đại tiểu thư này có chút tinh thần phân liệt, lúc ngoan thì rất ngoan, lúc điên lên thì chuyện gì cũng làm ra được. Trước kia từng đốt qua sân viện Trưởng Lão Đường, nếu không nghe nàng, nói không chừng phòng ốc vị trưởng lão này cũng sẽ bị nàng một mồi lửa thiêu rụi.

Nếu là con em gia tộc bình thường thì cũng thôi, khăng khăng Khương Khinh Linh lại thiên tư nghịch thiên, còn là con gái duy nhất của Khương Vô Ngã. Ai dám trêu chọc nàng? Chỉ cần không quá phận, mọi người đành phải thuận theo.

Linh Lung Các xuất động vô số thám báo, đồng thời các gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ như Đỗ gia Thái Thiên Điện đều được đến mệnh lệnh từ Khương Khinh Linh, là do Khương Hoằng đích thân đi truyền đạt.

Trưởng lão Khương gia đều không dám đắc tội tiểu ma nữ, gia tộc phía dưới ai dám đắc tội? Bằng không một giây sau dự tính Khương Khinh Linh sẽ đốt trụi nhà bọn hắn.

Nhất thời vô số người tại Trung Châu và Bắc Mạc bị điều động, đi khắp tứ xứ tìm kiếm tộc trưởng Tống gia và đám người Tống Kỳ, phỏng chừng ít nhất phải điều động trăm vạn thám báo trở lên.

Nhiều người như vậy tản ra tìm kiếm bốn người, một người trong đó còn là Nhân Hoàng, độ khó tự nhiên không lớn. Vẻn vẹn tám ngày đã có kết quả, tìm được bốn người Tống Kỳ.

Nhưng mà!

Tìm ra Tống Kỳ, phía ngược lại thám báo cũng bị đám người Tống Kỳ phát hiện. Mấy tên trinh sát bị bắt lại, Tống Kỳ tra khảo một phen, lập tức biết được Linh Lung Các đang truy tìm bọn hắn.

Mấy người Tống Kỳ tự nhiên lập tức đào tẩu, Khương Khinh Linh biết được tin tức, mời ra hai vị trưởng lão đi vây giết. Đuổi kịp bốn người ở phụ cận Lữ Thành, nhưng ba tên Quân Hầu Cảnh Tống gia liều chết ngăn cản, Tống Kỳ trốn thoát được, hơn nữa còn trốn vào trong một tuyệt địa tại bắc bộ Trung Châu

Tuyệt địa kia dù có là Nhân Hoàng cũng không dám tùy tiện tiến vào, trưởng lão Khương gia đương nhiên sẽ không vì Lục Ly mà liều mạng. Chỉ để lại một ít thám báo canh giữ bên ngoài tuyệt địa, sau đó các trưởng lão liền rút về.

Khương Khinh Linh biết sự tình tạm thời đành phải dừng lại ở đây, sai Khương Hoằng đưa tin cho Lục Ly, chính nàng thì bận rộn dưỡng thương tu luyện, chuẩn bị xung kích Quân Hầu Cảnh.

Bất Diệt Cảnh và Quân Hầu Cảnh dù chỉ chênh nhau một cảnh giới, thực lực lại cách biệt một trời một vực.



Huyền Vũ, Thần Hải, Hồn Đàm là đặt nền tảng, Mệnh Luân Cảnh bắt đầu cải mệnh, Bất Diệt Cảnh cũng là cải mệnh, Quân Hầu Cảnh lại đã bước đầu nghịch thiên.

Ba cảnh giới đầu tiên là trẻ nít, Mệnh Luân và Bất Diệt là thiếu niên, đạt tới Quân Hầu Cảnh mới là thanh niên, nếu có thể đột phá Nhân Hoàng, vậy chính là tiến vào tráng niên.

Bước vào Quân Hầu Cảnh là giai đoạn cực then chốt với võ giả, một khi Khương Khinh Linh đột phá Quân Hầu Cảnh, gia tộc tuyệt đối sẽ không tiếc bất cứ giá nào bồi dưỡng nàng. Bằng chừng ấy tuổi liền có thể đạt tới Quân Hầu Cảnh, Nhân Hoàng Địa Tiên hoàn toàn nằm trong tầm tay.

Khương Khinh Linh hiểu được điểm này, bởi thế tu luyện rất khắc khổ, mặc dù trong lòng rất muốn đến Bắc Mạc tìm Lục Ly, nhưng vẫn cường hành nhịn xuống. Định sau này xung kích xong Quân Hầu Cảnh lại nói, dù sao trong khoảng thời gian này Lục Ly cũng rất bận rộn.

Tin tức về Tống Kỳ truyền đến Bắc Mạc, đám người Lục Ly hơi có chút tiếc nuối, nhưng trong lòng rốt cục cũng yên tâm phần nào. Tống Kỳ đi vào tuyệt địa, sợ rằng khó mà ra được, mà dù ra được, bên ngoài có nhiều thám báo như vậy, lập tức liền sẽ bị phát hiện, chí ít cũng nắm giữ được hành tung, Bắc Mạc tạm thời sẽ được an toàn.

Hai mươi ngày sau!

Miệng núi lửa Địa Long Đảo, ba thân ảnh to lớn bay vút ra. Dạ Tra đứng ngoài núi lửa, nhìn thấy hoàng kim cự nhân đi đầu, nhếch môi cười nói:

- Mông Trí, ngươi rốt cục đột phá.

Trong đôi mắt như chuông đồng của ba tên hoàng kim cự nhân chất đầy vẻ hưng phấn, hoàng kim cự nhân đi đầu vươn mình hoạt động gân cốt một cái, xương cốt toàn thân vang lên tiếng kẽo kẹt, hắn nhếch môi giọng ồm ồm nói:

- Hơn năm nghìn năm, Mãnh Tượng tộc cuối cùng lại thấy ánh mặt trời, thế nhân có lẽ đều đã quên Mãnh Tượng Tộc chúng ta!

- Ha ha ha!

Dạ Tra bật cười ha hả, rất là vui sướng nói:

- Mông Trí, chỉ cần chúng ta một lòng đi theo Thánh Chủ, sớm muộn đều có thể giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa khi xưa, để cho toàn bộ Thần Châu đại địa run rẩy dưới chân hai tộc chúng ta.

- Ừm!

Mông Trí trùng trùng gật đầu, sau đó ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét mấy tiếng, nhếch miệng cười nói:

- Giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa, tái tạo huy hoàng năm xưa. Vì mục tiêu này, Mãnh Tượng Tộc nguyện ý xông pha khói lửa, chết cũng không từ.

- Được rồi, đừng kêu!

Dạ Tra khoát tay, chỉ vào trong hồ nói:

- Các ngươi đều xuống hồ đi, chúng ta yểm hộ các ngươi, đi hồ vực ma quỷ, sau đó tới Hoang giới. Nếu muốn giết về Trung Châu, nhất định phải giúp Thánh Chủ nắm xuống Hoang giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook