Chương 653: Lôi bạo
Yêu Dạ
08/07/2021
Con đường từ Vạn Phật Thành truyền tống đến Vạn Thuỷ Thành hơi xa một chút, yêu cầu thời gian bảy tám ngày. Lòng Lục Ly nóng như lửa đốt, nên không có qua đêm ở bất kỳ thành trì nào, nếu truyền tống mệt mỏi, sẽ tùy tiện tìm tửu lâu mua chút đồ vật, nghỉ ngơi một hai canh giờ sau đó tiếp tục lên đường, cho nên chỉ hao tốn sáu ngày thời gian là đã tới Vạn Thuỷ Thành.
Tới chỗ này lộ trình sẽ gần hơn!
Chỉ cần truyền tống hai lần nữa, là có thể đặt chân đến Vân Châu, đến lúc đó liên tục truyền tống một ngày là có thể trở lại Vân Thủy Thành.
- Còn chịu nổi không?
Lục Ly quét nhìn bảy người bên cạnh, thấy sắc mặt mọi người mặc dù mệt mỏi, nhưng vẫn gật đầu như cũ, thì phất tay nói:
- Tiếp tục truyền tống, hôm nay chạy về Vân Châu.
Lục Ly từ Cổ gia đi ra, mang theo năm vị trưởng lão, cộng thêm Cổ Mẫn là sáu người, nhiều hơn một người, dĩ nhiên là Hồ Lang rồi.
Thế nhưng Hồ Lang vận dụng súc cốt thuật, biến ảo bộ dạng, hơn nữa thu liễm hơi thở, nên người bình thường không dò xét ra hắn là Nhân Hoàng, chỉ có Nhân Hoàng cường đại mới có thể cảm ứng được.
Đám người Lục Ly truyền tống vẻn vẹn bốn lần, Hồ Lang tìm tới, Hồ Lang luôn luôn âm thầm quan sát bọn hắn. Lục Ly đã bại lộ thân phận, Hồ Lang không cần thiết giấu diếm nữa, cho nên đi ra hộ vệ.
Cũng may mấy ngày truyền tống, không có xuất hiện bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào, có lẽ Luân Hồi Cung, Bách Hoa Các, U Minh Giáo và Lục gia không dám động thủ.
Lần này Lục Ly danh chấn Trung Châu, chắc hẳn sự tình đã truyền tới Thí Ma Điện. Nếu như Lục Ly chết ở Trung Châu, làm sao điện chủ Thí Ma Điện lại từ bỏ ý đồ? Đến lúc đó một đám lão quái vật Thí Ma Điện bí mật điều tra, khẳng định thủ phạm phía sau màn không có quả ngon để ăn...
Đến Vạn Thuỷ Thành, Lục Ly đã vô cùng mệt mỏi, nhưng vẫn cố chấp tiếp tục truyền tống. Một là lòng hắn nóng như lửa đốt, muốn mau chóng trở lại Hoang Giới, mặt khác, nói như thế nào thì chỗ này cũng là Trung Châu, là địa bàn người khác, ở đây luôn không an toàn.
Nộp một ít Huyền Tinh, truyền tống trận mở ra, mấy người Lục Ly biến mất ở bên trong Vạn Thủy Thành. Lần này thời gian truyền tống tương đối lâu, vì dù sao con đường cũng kéo dài qua mảng lớn hải vực xa xôi.
Ước chừng truyền tống nửa ngày thời gian, rốt cục thân ảnh đám người Lục Ly cũng ngưng hiện bên trong một cái thành nhỏ. Đầu tiên Hồ Lang dùng thần niệm dò xét, xác định bên trong thành có an toàn hay không.
- Ồ?
Chân mày Hồ Lang hơi nhíu lại, sắc mặt có một chút không tốt lắm, thần niệm khuếch tán ra cực hạn, cẩn thận dò xét ở trên hải đảo.
- Xảy ra chuyện gì?
Lục Ly phát hiện vấn đề, dường như trong thành đã gặp phải tấn công? Mấy trăm tòa pháo đài đều sụp đổ, một ít truyền tống trận trên quảng trường cũng bị hủy diệt, bên trong thành là một mảnh bừa bộn.
Đám người Lục Ly đề phòng theo bản năng, thành trì này là thành trì lớn nhất của một thế lực dưới tay Đại Phật Tự, ai dám tới nơi này gây chuyện? Cảm giác đầu tiên của Lục Ly là nhất định có âm mưu.
Sau khi đám người Lục Ly dò xét một phen, lại cảm thấy không giống như là âm mưu.
Vì rất nhiều thi thể và người bị thương bên trong thành, đều có dấu vết bị sét đánh qua, lúc này bên trong thành còn có mưa xối xả rơi xuống, chẳng lẽ thành này trì bị sét đánh sao?
Hồ Lang nhìn sang một tên thống lĩnh Quân Hầu cảnh ở bên cạnh, hỏi:
- Bên trong thành xảy ra chuyện gì sao?
Tên thống lĩnh kia không nhận ra đám người Lục Ly, nhưng sau khi Hồ Lang hiển lộ ra hơi thở của Nhân Hoàng, hắn liền cung kính nói:
- Vân Hải bạo động rồi, chúng ta gặp phải lôi bạo mười mấy năm một lần, nơi đây coi như còn tốt, rất nhiều bộ lạc xung quanh còn thương vong nghiêm trọng hơn.
- Lôi bạo?
Sắc mặt Hồ Lang hòa hoãn xuống, thấy Lục Ly không hiểu, thì thấp giọng giải thích:
- Vân Hải rất không ổn định, thường xuyên xuất hiện thời tiết lôi bạo. Lôi hồ bắn ra bốn phía, nếu như trung tâm lôi bạo ở xung quanh hải đảo mà nói... Hải đảo này sẽ rất thảm. Đã từng có một hòn đảo, sau khi bị lôi bạo đi qua, trăm vạn người không ai còn sống sót.
- Hung tàn như vậy!
Lục Ly nhìn lên bầu trời, nhịp tim âm thầm đập nhanh, thế nhưng nội tâm lại yên tĩnh hơn, chỉ cần không phải âm mưu là được. Cùng lắm sửa chữa truyền tống trận tốn mấy ngày thời gian, chậm trễ mấy ngày cũng không sao.
- Rầm rầm rầm...
Hướng tây bắc truyền tới âm thanh lôi hống, đám người Lục Ly nhìn về phía tây, thấy phần cuối bầu trời phía tây có một tia chớp dài hẹp như ngân long xé rách trường không, dữ tợn đáng sợ. Xem ra lôi bạo còn chưa có đi qua, chẳng qua là dời khỏi phương tây mà thôi.
Lục Ly nhìn Hồ Lang một cái, Hồ Lang hỏi tên thống lĩnh, cần mấy ngày mới có thể sửa xong truyền tống trận. Thống lĩnh suy nghĩ một chút nói ít nhất cần năm ngày, trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều bận rộn cứu người.
Truyền tống trận đi Vân Châu bị hủy rồi, tạm thời không đi được, nếu bay trở về sẽ tiêu phí thời gian càng lâu hơn, ít nhất phải hơn nửa tháng.
Đám người Lục Ly chỉ có thể đi tới một cái nhà trọ, tất cả mọi người đã rất mệt mỏi, vừa lúc nghỉ ngơi một chút. Có mấy cái nhà trọ không bị sét đánh, đám người Lục Ly thuê một cái biệt viện, sau khi tiến vào Lục Ly ngả đầu nằm ngủ, tất cả sự tình giao cho Hồ Lang.
Hồ Lang là Nhân Hoàng, linh hồn mạnh mẽ, tuy có mệt mỏi một ít, nhưng lúc này lại không dám khinh thường. Hắn ngồi xếp bằng ở bên cạnh Lục Ly, thần niệm luôn luôn quan sát bên trong thành, đảm bảo không có âm mưu.
Cái thành trì này là sản nghiệp của một gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự, không có quá nhiều cường giả, đảo chủ Cửu U Đảo cũng chỉ là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, nên không có dò xét ra có Nhân Hoàng, Hồ Lang dò xét một trận hơi yên tâm.
- Các ngươi đi dò xét một chút đi!
Sau khi nghỉ ngơi gần nửa ngày, mấy vị trưởng lão Cổ gia đã khôi phục không ít tinh lực, Hồ Lang phái năm vị trưởng lão đi ra, dò xét bốn phía hải đảo, hơn nữa điều tra xem có thật sự là lôi bạo hay không.
Năm vị trưởng lão lặng lẽ ẩn nấp, sau nửa canh giờ, đảo chủ Cửu U Đảo tự mình tới cửa, muốn bái kiến Lục Ly. Hiển nhiên hắn đã nhận được tin tức, biết quan hệ giữa Đại Phật Tự và Lục Ly.
Lục Ly còn đang ngủ say, chỉ là một tên Quân Hầu cảnh đỉnh phong nho nhỏ cũng không cần thiết gặp lắm, Hồ Lang ra mặt gặp vị đảo chủ này, tán gẫu mấy câu liền đuổi đi.
Mấy canh giờ sau, năm vị trưởng lão lục tục trở lại, báo cáo điều tra không có vấn đề gì. Quả thực Cửu U Đảo gặp phải lôi bạo, không chỉ là Cửu U Đảo, mà mấy hòn đảo xung quanh cũng gặp thương vong nghiêm trọng, ít nhất lần này lôi bạo tạo thành thương vong mấy chục vạn người.
Sau khi Lục Ly ngủ say một ngày liền tỉnh lại, nghe Hồ Lang nói sơ lại tình huống thì yên tâm hơn. Chỉ cần không phải âm mưu của đám người Cơ Mộng Điềm, còn lại đều không sao cả, truyền tống trận đã bắt đầu được sửa chữa, đảo chủ Cửu U Đảo rất quan tâm, nên chỉ cần nhiều nhất ba bốn ngày là có thể sửa xong.
- Rầm rầm rầm...
Bầu trời phía tây vẫn có tiếng sấm rền như cũ, xem ra lôi bạo còn chưa có hoàn toàn bình ổn. Lục Ly ăn một ít đồ vật, ngồi ở phía trong tòa thành có phần buồn chán, hắn nhớ Bạch Thu Tuyết nên tâm không an tĩnh được, không có tâm tu luyện.
- Đi khu vực lôi bạo nhìn một chút.
Lục Ly nhớ lại tình cảnh dông tố đan xen, vòi rồng tàn sát bừa bãi bên trong hải vực phía đông Trung Châu năm đó. Cũng bởi vì một màn kia, nên tâm Lục Ly mới có xúc động, cuối cùng cảm ngộ ra sự huyền diệu của tốc độ. Lúc này phía tây có lôi bạo kinh khủng như thế, đi xem một chút nói không chừng sẽ có thu hoạch thì sao?
- Lôi bạo rất nguy hiểm!
Trước kia Hồ Lang đã được chứng kiến một ít lôi bạo, Lục Ly trợn mắt nói:
- Chúng ta chỉ đi xung quanh nhìn một chút, không phải tiến vào trung tâm lôi bạo, ta cũng không phải là chán sống.
- Được rồi.
Hồ Lang vung tay lên, mang theo Cổ Mẫn và năm vị trưởng lão, như vậy có thể an toàn hơn một ít, năm vị trưởng lão Cổ gia có ba người là Quân Hầu cảnh đỉnh phong.
Tới chỗ này lộ trình sẽ gần hơn!
Chỉ cần truyền tống hai lần nữa, là có thể đặt chân đến Vân Châu, đến lúc đó liên tục truyền tống một ngày là có thể trở lại Vân Thủy Thành.
- Còn chịu nổi không?
Lục Ly quét nhìn bảy người bên cạnh, thấy sắc mặt mọi người mặc dù mệt mỏi, nhưng vẫn gật đầu như cũ, thì phất tay nói:
- Tiếp tục truyền tống, hôm nay chạy về Vân Châu.
Lục Ly từ Cổ gia đi ra, mang theo năm vị trưởng lão, cộng thêm Cổ Mẫn là sáu người, nhiều hơn một người, dĩ nhiên là Hồ Lang rồi.
Thế nhưng Hồ Lang vận dụng súc cốt thuật, biến ảo bộ dạng, hơn nữa thu liễm hơi thở, nên người bình thường không dò xét ra hắn là Nhân Hoàng, chỉ có Nhân Hoàng cường đại mới có thể cảm ứng được.
Đám người Lục Ly truyền tống vẻn vẹn bốn lần, Hồ Lang tìm tới, Hồ Lang luôn luôn âm thầm quan sát bọn hắn. Lục Ly đã bại lộ thân phận, Hồ Lang không cần thiết giấu diếm nữa, cho nên đi ra hộ vệ.
Cũng may mấy ngày truyền tống, không có xuất hiện bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào, có lẽ Luân Hồi Cung, Bách Hoa Các, U Minh Giáo và Lục gia không dám động thủ.
Lần này Lục Ly danh chấn Trung Châu, chắc hẳn sự tình đã truyền tới Thí Ma Điện. Nếu như Lục Ly chết ở Trung Châu, làm sao điện chủ Thí Ma Điện lại từ bỏ ý đồ? Đến lúc đó một đám lão quái vật Thí Ma Điện bí mật điều tra, khẳng định thủ phạm phía sau màn không có quả ngon để ăn...
Đến Vạn Thuỷ Thành, Lục Ly đã vô cùng mệt mỏi, nhưng vẫn cố chấp tiếp tục truyền tống. Một là lòng hắn nóng như lửa đốt, muốn mau chóng trở lại Hoang Giới, mặt khác, nói như thế nào thì chỗ này cũng là Trung Châu, là địa bàn người khác, ở đây luôn không an toàn.
Nộp một ít Huyền Tinh, truyền tống trận mở ra, mấy người Lục Ly biến mất ở bên trong Vạn Thủy Thành. Lần này thời gian truyền tống tương đối lâu, vì dù sao con đường cũng kéo dài qua mảng lớn hải vực xa xôi.
Ước chừng truyền tống nửa ngày thời gian, rốt cục thân ảnh đám người Lục Ly cũng ngưng hiện bên trong một cái thành nhỏ. Đầu tiên Hồ Lang dùng thần niệm dò xét, xác định bên trong thành có an toàn hay không.
- Ồ?
Chân mày Hồ Lang hơi nhíu lại, sắc mặt có một chút không tốt lắm, thần niệm khuếch tán ra cực hạn, cẩn thận dò xét ở trên hải đảo.
- Xảy ra chuyện gì?
Lục Ly phát hiện vấn đề, dường như trong thành đã gặp phải tấn công? Mấy trăm tòa pháo đài đều sụp đổ, một ít truyền tống trận trên quảng trường cũng bị hủy diệt, bên trong thành là một mảnh bừa bộn.
Đám người Lục Ly đề phòng theo bản năng, thành trì này là thành trì lớn nhất của một thế lực dưới tay Đại Phật Tự, ai dám tới nơi này gây chuyện? Cảm giác đầu tiên của Lục Ly là nhất định có âm mưu.
Sau khi đám người Lục Ly dò xét một phen, lại cảm thấy không giống như là âm mưu.
Vì rất nhiều thi thể và người bị thương bên trong thành, đều có dấu vết bị sét đánh qua, lúc này bên trong thành còn có mưa xối xả rơi xuống, chẳng lẽ thành này trì bị sét đánh sao?
Hồ Lang nhìn sang một tên thống lĩnh Quân Hầu cảnh ở bên cạnh, hỏi:
- Bên trong thành xảy ra chuyện gì sao?
Tên thống lĩnh kia không nhận ra đám người Lục Ly, nhưng sau khi Hồ Lang hiển lộ ra hơi thở của Nhân Hoàng, hắn liền cung kính nói:
- Vân Hải bạo động rồi, chúng ta gặp phải lôi bạo mười mấy năm một lần, nơi đây coi như còn tốt, rất nhiều bộ lạc xung quanh còn thương vong nghiêm trọng hơn.
- Lôi bạo?
Sắc mặt Hồ Lang hòa hoãn xuống, thấy Lục Ly không hiểu, thì thấp giọng giải thích:
- Vân Hải rất không ổn định, thường xuyên xuất hiện thời tiết lôi bạo. Lôi hồ bắn ra bốn phía, nếu như trung tâm lôi bạo ở xung quanh hải đảo mà nói... Hải đảo này sẽ rất thảm. Đã từng có một hòn đảo, sau khi bị lôi bạo đi qua, trăm vạn người không ai còn sống sót.
- Hung tàn như vậy!
Lục Ly nhìn lên bầu trời, nhịp tim âm thầm đập nhanh, thế nhưng nội tâm lại yên tĩnh hơn, chỉ cần không phải âm mưu là được. Cùng lắm sửa chữa truyền tống trận tốn mấy ngày thời gian, chậm trễ mấy ngày cũng không sao.
- Rầm rầm rầm...
Hướng tây bắc truyền tới âm thanh lôi hống, đám người Lục Ly nhìn về phía tây, thấy phần cuối bầu trời phía tây có một tia chớp dài hẹp như ngân long xé rách trường không, dữ tợn đáng sợ. Xem ra lôi bạo còn chưa có đi qua, chẳng qua là dời khỏi phương tây mà thôi.
Lục Ly nhìn Hồ Lang một cái, Hồ Lang hỏi tên thống lĩnh, cần mấy ngày mới có thể sửa xong truyền tống trận. Thống lĩnh suy nghĩ một chút nói ít nhất cần năm ngày, trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều bận rộn cứu người.
Truyền tống trận đi Vân Châu bị hủy rồi, tạm thời không đi được, nếu bay trở về sẽ tiêu phí thời gian càng lâu hơn, ít nhất phải hơn nửa tháng.
Đám người Lục Ly chỉ có thể đi tới một cái nhà trọ, tất cả mọi người đã rất mệt mỏi, vừa lúc nghỉ ngơi một chút. Có mấy cái nhà trọ không bị sét đánh, đám người Lục Ly thuê một cái biệt viện, sau khi tiến vào Lục Ly ngả đầu nằm ngủ, tất cả sự tình giao cho Hồ Lang.
Hồ Lang là Nhân Hoàng, linh hồn mạnh mẽ, tuy có mệt mỏi một ít, nhưng lúc này lại không dám khinh thường. Hắn ngồi xếp bằng ở bên cạnh Lục Ly, thần niệm luôn luôn quan sát bên trong thành, đảm bảo không có âm mưu.
Cái thành trì này là sản nghiệp của một gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự, không có quá nhiều cường giả, đảo chủ Cửu U Đảo cũng chỉ là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, nên không có dò xét ra có Nhân Hoàng, Hồ Lang dò xét một trận hơi yên tâm.
- Các ngươi đi dò xét một chút đi!
Sau khi nghỉ ngơi gần nửa ngày, mấy vị trưởng lão Cổ gia đã khôi phục không ít tinh lực, Hồ Lang phái năm vị trưởng lão đi ra, dò xét bốn phía hải đảo, hơn nữa điều tra xem có thật sự là lôi bạo hay không.
Năm vị trưởng lão lặng lẽ ẩn nấp, sau nửa canh giờ, đảo chủ Cửu U Đảo tự mình tới cửa, muốn bái kiến Lục Ly. Hiển nhiên hắn đã nhận được tin tức, biết quan hệ giữa Đại Phật Tự và Lục Ly.
Lục Ly còn đang ngủ say, chỉ là một tên Quân Hầu cảnh đỉnh phong nho nhỏ cũng không cần thiết gặp lắm, Hồ Lang ra mặt gặp vị đảo chủ này, tán gẫu mấy câu liền đuổi đi.
Mấy canh giờ sau, năm vị trưởng lão lục tục trở lại, báo cáo điều tra không có vấn đề gì. Quả thực Cửu U Đảo gặp phải lôi bạo, không chỉ là Cửu U Đảo, mà mấy hòn đảo xung quanh cũng gặp thương vong nghiêm trọng, ít nhất lần này lôi bạo tạo thành thương vong mấy chục vạn người.
Sau khi Lục Ly ngủ say một ngày liền tỉnh lại, nghe Hồ Lang nói sơ lại tình huống thì yên tâm hơn. Chỉ cần không phải âm mưu của đám người Cơ Mộng Điềm, còn lại đều không sao cả, truyền tống trận đã bắt đầu được sửa chữa, đảo chủ Cửu U Đảo rất quan tâm, nên chỉ cần nhiều nhất ba bốn ngày là có thể sửa xong.
- Rầm rầm rầm...
Bầu trời phía tây vẫn có tiếng sấm rền như cũ, xem ra lôi bạo còn chưa có hoàn toàn bình ổn. Lục Ly ăn một ít đồ vật, ngồi ở phía trong tòa thành có phần buồn chán, hắn nhớ Bạch Thu Tuyết nên tâm không an tĩnh được, không có tâm tu luyện.
- Đi khu vực lôi bạo nhìn một chút.
Lục Ly nhớ lại tình cảnh dông tố đan xen, vòi rồng tàn sát bừa bãi bên trong hải vực phía đông Trung Châu năm đó. Cũng bởi vì một màn kia, nên tâm Lục Ly mới có xúc động, cuối cùng cảm ngộ ra sự huyền diệu của tốc độ. Lúc này phía tây có lôi bạo kinh khủng như thế, đi xem một chút nói không chừng sẽ có thu hoạch thì sao?
- Lôi bạo rất nguy hiểm!
Trước kia Hồ Lang đã được chứng kiến một ít lôi bạo, Lục Ly trợn mắt nói:
- Chúng ta chỉ đi xung quanh nhìn một chút, không phải tiến vào trung tâm lôi bạo, ta cũng không phải là chán sống.
- Được rồi.
Hồ Lang vung tay lên, mang theo Cổ Mẫn và năm vị trưởng lão, như vậy có thể an toàn hơn một ít, năm vị trưởng lão Cổ gia có ba người là Quân Hầu cảnh đỉnh phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.