Chương 530: Na Già vương tử
Yêu Dạ
10/06/2021
Đám người Lục Ly Dạ Lạc chuẩn bị sẵn mấy phương án, mục đích chính là vì không để một tên Ma tộc nào trốn thoát.
Bọn hắn cẩn thận là đúng, trên đường Lục Ly phát hiện ra mười mấy tên Ma tộc, lập tức phóng ra linh hồn công kích, lại dùng thần binh Long Đế đâm chết sạch ngay dưới lòng đất.
Hắn dạo quanh bên ngoài đại bản doanh Ma tộc suốt một canh giờ, lại không biết liệu có Ma tộc nào trốn về được đại bản doanh không, dù sao cũng có quá nhiều Ma tộc biết tiềm hành dưới đất.
Hắn bay về lại phía đại quân Nhân tộc, bên này chiến sự đã sớm kết thúc, chiến quả cũng được thống kê đi ra, phía Nhân tộc chết gần trăm người, phía Ma tộc bị chém giết gần năm trăm người.
Lục Ly khẽ lắc đầu, hắn và Dạ Lạc cộng lại đã giết hơn hai trăm tên Ma tộc rồi, một ngàn võ giả Nhân tộc vây giết hơn hai trăm còn lại, thế mà vẫn tử thương gần trăm.
Chẳng qua ngẫm lại cũng thấy hợp lý, bên phía Nhân tộc chiến lực phổ biến không cao, cũng không có được huyết mạch thần kỹ quá mạnh, hơn phân nửa đều là Bất Diệt Cảnh, công kích của Ma tộc lại tương đối quỷ dị hung tàn, tử thương nhiều là điều hoàn toàn hiểu được.
Phía Nhân tộc ai nấy đều hưng phấn không thôi, lần này là đại quân cùng nhau hành động, điểm tích lũy giành được nhất định sẽ chia đi xuống. Dù Lục Ly và Dạ Lạc cầm đầu to, chúng nhân cũng sẽ được phân được không ít.
Nếu là bọn hắn hành động theo từng tiểu đội, đừng nói chém giết nhiều Ma tộc thế này, sợ là mạng nhỏ đều khó mà giữ được. Chiến sự lần này có thể khiến bọn hắn đi về khoác lác rất nhiều năm, địa vị trong các gia tộc cũng sẽ được đề thăng đáng kể.
Lục Ly trầm mặc một lúc, sau đó liếc nhìn toàn trường nói:
- Khả năng vẫn có Ma tộc chạy thoát được, bởi thế muốn tiếp tục vây giết Ma tộc thì chỉ còn cách nhân lúc sự thể chưa bại lộ, lập tức đi ra dụ địch. Chính các ngươi cân nhắc, tiếp tục vây giết hay là tạm ngừng ở đây, lui quân về lại đại bản doanh.
- Tiếp tục!
Rất nhiều người lập tức quát nói, đây là cơ hội ngàn năm có một a. Ma tộc hung tàn, cực khó để giết chết, nếu chỉ dựa vào chính bọn hắn đi giết, làm sao có thể thu hoạch được chiến quả lớn như thế? Nếu lần này có thể lấy thêm một ít điểm tích lũy, bọn hắn trở lại gia tộc lập tức dương danh lập vạn, địa vị tăng cao.
Còn về tử trận …
Tiến vào tiểu chiến trường, ai nấy đều chuẩn bị sẵn tinh thần dắt đầu lâu ngang hông. Lần tranh đấu ở tiểu chiến trường này còn nhờ Lục Ly mà Nhân tộc mới chiếm được thượng phong, bằng không phỏng chừng sẽ chết càng nhiều người.
Đương nhiên, cũng có người hơi sợ, dù sao không ít đồng bạn vừa rồi còn sống nhăn nay đã biến thành thi thể, điểm tích lũy cố nhiên ai ai cũng thèm muốn, nhưng ai mà không sợ chết, chết rồi điểm tích lũy nhiều mấy đều vô dụng.
Vấn đề là đa phần đều hưng phấn rống to, chỉ một bộ phận nhỏ sinh tâm thoái ý lại sợ mất mặt. Giờ mà quay đầu đi về nhất sẽ bị người chế giễu, thế là đều không lên tiếng, cũng không ai rời đi.
- Được! Việc này không nên chậm trễ, ta lại đi dẫn dụ một nhóm Ma tộc tới!
Lục Ly thấy không ai rời đi, lập tức quay sang mấy người Khương Khinh Linh Dạ Lạc khẽ gật đầu nói:
- Các ngươi dọn dẹp chiến trường, bố trí thỏa đáng, ta tới chỗ đại bản doanh Ma tộc xem xem.
Lục Ly một mình rời đi, đám người Dạ Lạc Khương Khinh Linh Lục Hồng Ngư bận rộn thu dọn chiến trường, chỉ huy chúng nhân dịch chuyển thi thể, vùi lấp huyết dịch, sau đó để mọi người tách ra mai phục bốn phía.
...
Lục Ly không biết liệu có Ma tộc đào tẩu được hay không, thế nên không dám dây dưa thời gian quá lâu, dù sao bốn năm trăm Ma tộc truy sát đi ra, lại mãi mà không thấy trở về, nhất định sẽ dẫn lên Ma tộc trong đại bản doanh chú ý.
Một mình hắn len lén áp sát đại bản doanh, lần nữa tìm tới mấy tên thám báo, giết đi ba tên, thả chạy một tên, tiếp sau liền trốn đi.
Chỉ là...
Lần này thám báo không hét lớn, cũng không cầu viện, ngược lại phóng thẳng về đại bản doanh.
Trong lòng Lục Ly thoáng trầm xuống, lần này Ma tộc học thông minh hay là khả năng xấu nhất đã xảy ra, có Ma tộc chạy về được, bên trong đại bản doanh đã biết Nhân tộc có mai phục.
Hắn đành phải lộn về đại bản doanh Ma tộc, tính thăm dò tình hình một phen rồi tính tiếp. Tiến tới hơn mười dặm, đi đến trước mặt đại bản doanh Ma tộc, thấy được trên đỉnh núi dựng sừng sững rất nhiều thành bảo.
Chỉ là không ít thành bảo đã bị phá tan hoang, xem ra trước kia từng có Nhân tộc đánh vào đại bản doanh Ma tộc.
Ma tộc bên trong đại bản doanh rất nhiều, đông nghịt toàn người là người, nhân số chí ít cũng phải ba bốn ngàn, Lục Ly thấy tên thám báo kia vọt vào, đành nấp bên ngoài kiên nhẫn chờ đợi.
Lát sau, phía Ma tộc có dị động, hơn mười người lao ra, bắn thẳng đến chỗ Lục Ly. Lục Ly tưởng là mình bị phát hiện, chẳng qua hắn nhận ra thực lực hơn mười người này đều không mạnh, hẳn chỉ là thám báo.
- À!
Lục Ly thoáng yên tâm, xem ra không phải là có Ma tộc trốn về, bọn hắn vẫn chưa phát hiện phía Nhân tộc bố trí mai phục.
Sở dĩ tên thám báo kia chạy về bẩm báo, đoán chừng là nhận ra hắn, thế nên phía đại quân Ma tộc mới phái mười mấy người đi ra dò xét tình hình.
Hưu!
Cục diện đã thế rồi, Lục Ly dứt khoát nghênh ngang đi ra, trên thân khí tức tuôn trào ra, Mệnh Luân xuất hiện, ngưng tụ ra mười mấy phân thân phóng tới mười tên võ giả Ma tộc kia.
Hoa
Lục Ly vừa hiện thân, phía đại bản doanh Ma tộc lập tức rộ lên một mảnh xôn xao, sau khi chứng kiến Lục Ly không chút kiêng dè đồ sát mười tên Ma tộc, đại bản doanh càng thêm sôi trào.
- Nhân tộc, là tên Nhân tộc kia!
- Tên Nhân tộc này quá to gan, không ngờ lại dám một thân một mình đi đến đại bản doanh chúng ta, nhanh đi bẩm báo Na Già vương tử.
- Đúng đúng, nhanh đi bẩm báo vương tử, băm vụn tên Nhân tộc này.
- Nhãi ranh Nhân tộc khinh người quá lắm, dám giết tộc nhân ngày bên ngoài đại bản doanh chúng ta!
- Băm hắn.
Trong đại bản doanh không ngừng truyền đến từng đợt tiếng mắng chửi, Ma tộc cơ bản đều hiểu tiếng người, Lục Ly cũng chẳng mấy ngạc nhiên.
Sau khi giết sạch mười tên Ma tộc vừa lao ra, hắn hạ xuống, đạp chân lên thi thể một tên Ma tộc, chỉ thẳng trường đao về phía đại bản doanh Ma tộc đằng xa, dùng Long Ngâm thần kỹ quát to:
- Ma tộc nhãi nhép, Lục Ly ở đây, kẻ nào dám đi ra chiến một trận?
Long Ngâm thần kỹ rất khủng bố, dẫn lên cuồng phong gào thét, không gian rung chuyển, tiếng vọng chấn thiên động địa, vang khắp phương viên trăm dặm, chấn cho không ít Ma tộc màng nhĩ đau nhói.
Lục Ly lặp lại chiêu cũ, đương chúng khiêu khích, hy vọng dẫn ra một nhóm Ma tộc, sau đó dẫn vào trong vòng vây. Đáng tiếc Ma tộc không xung động giống như Man tộc, Lục Ly kêu mấy tiếng, thế mà vẫn chẳng thấy tên Ma tộc nào lao ra.
Vù vù
Trong đại bản doanh bắn ra mấy đạo nhân ảnh, ánh mắt Lục Ly lập tức khóa chặt một tên cường giả Ma tộc nửa người trên xích lõa được mấy tên cường giả khác vây quanh, người này mặc một chiếc quần đen, thân hình thấp bé, mặt gầy khọm, trong tay xách theo một chiếc chiến đao, trên đó có hồng quang lấp lánh như ẩn như hiện.
Vương tử Ma tộc!
Tên vương tử này Lục Ly từng gặp qua, hắn chỉ chiến đao về phía tên vương tử nơi xa, lần nữa rống to:
- Vương tử Ma tộc, có dám ra đây chiến một trận với Lục mỗ? Nếu không dám thì mau cút về Thần Doanh đại địa, đừng ở đây mất mặt xấu hổ.
Phía Ma tộc lại lần nữa sôi trào, vô số Ma tộc chửi ầm lên, chẳng qua vương tử Ma tộc không hạ lệnh, ai cũng không dám lao ra.
- Tìm chết!
Bị khiêu khích ngay trước mặt bao nhiêu Ma tộc, tên vương tử Ma tộc kia cảm thấy rất mất mặt, nếu cứ tiếp tục bị khiêu hấn như thế, hắn lại ẩn nhẫn không đáp lời. Đợi quay về Thần Doanh đại địa nhất định sẽ bị chế giễu, địa vị của hắn ở trong Vương tộc cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Bởi thế vương tử Ma tộc sau một thoáng trầm tư liền cắn răng phất tay quát khẽ nói:
- Toàn bộ xuất kích, ai có thể đánh giết tên Nhân tộc này, Na Già ta trùng trùng trọng thưởng.
Ô ô
Na Già vương tử vừa hạ lệnh, toàn bộ Ma tộc lập tức ùn ùn kéo thốc ra, Lục Ly tuỳ ý quét qua, phát hiện chí ít phải có ba, bốn ngàn người, hắn nhếch môi nhủ thầm, chơi lớn rồi.
Ba bốn ngàn Ma tộc, phía bọn hắn lại chỉ có không đến ngàn người. Nếu dẫn hết đi qua, vậy thì không biết là ai vây giết ai ...
- Đi!
Đã dẫn ra rồi, Lục Ly không khả năng buông tha đám Ma tộc này, hắn phân ra mấy chục phân thân chạy tứ tán, riêng bản tôn thì lao vút tới chỗ đám người Dạ Lạc.
Nhiều người như vậy tự nhiên không thể dẫn hết vào trong vòng vây, chỉ có thể trước khai chiến ở phụ cận, đợi khi gần có kết quả, lại để đại quân Nhân tộc xung kích mở rộng chiến quả.
Còn về chiến đấu, Lục Ly không dám để mấy người Dạ Lạc Khương Khinh Linh nhúng tay vào, chỉ có thể bằng vào mình hắn lực chiến quần hùng Ma tộc.
Bọn hắn cẩn thận là đúng, trên đường Lục Ly phát hiện ra mười mấy tên Ma tộc, lập tức phóng ra linh hồn công kích, lại dùng thần binh Long Đế đâm chết sạch ngay dưới lòng đất.
Hắn dạo quanh bên ngoài đại bản doanh Ma tộc suốt một canh giờ, lại không biết liệu có Ma tộc nào trốn về được đại bản doanh không, dù sao cũng có quá nhiều Ma tộc biết tiềm hành dưới đất.
Hắn bay về lại phía đại quân Nhân tộc, bên này chiến sự đã sớm kết thúc, chiến quả cũng được thống kê đi ra, phía Nhân tộc chết gần trăm người, phía Ma tộc bị chém giết gần năm trăm người.
Lục Ly khẽ lắc đầu, hắn và Dạ Lạc cộng lại đã giết hơn hai trăm tên Ma tộc rồi, một ngàn võ giả Nhân tộc vây giết hơn hai trăm còn lại, thế mà vẫn tử thương gần trăm.
Chẳng qua ngẫm lại cũng thấy hợp lý, bên phía Nhân tộc chiến lực phổ biến không cao, cũng không có được huyết mạch thần kỹ quá mạnh, hơn phân nửa đều là Bất Diệt Cảnh, công kích của Ma tộc lại tương đối quỷ dị hung tàn, tử thương nhiều là điều hoàn toàn hiểu được.
Phía Nhân tộc ai nấy đều hưng phấn không thôi, lần này là đại quân cùng nhau hành động, điểm tích lũy giành được nhất định sẽ chia đi xuống. Dù Lục Ly và Dạ Lạc cầm đầu to, chúng nhân cũng sẽ được phân được không ít.
Nếu là bọn hắn hành động theo từng tiểu đội, đừng nói chém giết nhiều Ma tộc thế này, sợ là mạng nhỏ đều khó mà giữ được. Chiến sự lần này có thể khiến bọn hắn đi về khoác lác rất nhiều năm, địa vị trong các gia tộc cũng sẽ được đề thăng đáng kể.
Lục Ly trầm mặc một lúc, sau đó liếc nhìn toàn trường nói:
- Khả năng vẫn có Ma tộc chạy thoát được, bởi thế muốn tiếp tục vây giết Ma tộc thì chỉ còn cách nhân lúc sự thể chưa bại lộ, lập tức đi ra dụ địch. Chính các ngươi cân nhắc, tiếp tục vây giết hay là tạm ngừng ở đây, lui quân về lại đại bản doanh.
- Tiếp tục!
Rất nhiều người lập tức quát nói, đây là cơ hội ngàn năm có một a. Ma tộc hung tàn, cực khó để giết chết, nếu chỉ dựa vào chính bọn hắn đi giết, làm sao có thể thu hoạch được chiến quả lớn như thế? Nếu lần này có thể lấy thêm một ít điểm tích lũy, bọn hắn trở lại gia tộc lập tức dương danh lập vạn, địa vị tăng cao.
Còn về tử trận …
Tiến vào tiểu chiến trường, ai nấy đều chuẩn bị sẵn tinh thần dắt đầu lâu ngang hông. Lần tranh đấu ở tiểu chiến trường này còn nhờ Lục Ly mà Nhân tộc mới chiếm được thượng phong, bằng không phỏng chừng sẽ chết càng nhiều người.
Đương nhiên, cũng có người hơi sợ, dù sao không ít đồng bạn vừa rồi còn sống nhăn nay đã biến thành thi thể, điểm tích lũy cố nhiên ai ai cũng thèm muốn, nhưng ai mà không sợ chết, chết rồi điểm tích lũy nhiều mấy đều vô dụng.
Vấn đề là đa phần đều hưng phấn rống to, chỉ một bộ phận nhỏ sinh tâm thoái ý lại sợ mất mặt. Giờ mà quay đầu đi về nhất sẽ bị người chế giễu, thế là đều không lên tiếng, cũng không ai rời đi.
- Được! Việc này không nên chậm trễ, ta lại đi dẫn dụ một nhóm Ma tộc tới!
Lục Ly thấy không ai rời đi, lập tức quay sang mấy người Khương Khinh Linh Dạ Lạc khẽ gật đầu nói:
- Các ngươi dọn dẹp chiến trường, bố trí thỏa đáng, ta tới chỗ đại bản doanh Ma tộc xem xem.
Lục Ly một mình rời đi, đám người Dạ Lạc Khương Khinh Linh Lục Hồng Ngư bận rộn thu dọn chiến trường, chỉ huy chúng nhân dịch chuyển thi thể, vùi lấp huyết dịch, sau đó để mọi người tách ra mai phục bốn phía.
...
Lục Ly không biết liệu có Ma tộc đào tẩu được hay không, thế nên không dám dây dưa thời gian quá lâu, dù sao bốn năm trăm Ma tộc truy sát đi ra, lại mãi mà không thấy trở về, nhất định sẽ dẫn lên Ma tộc trong đại bản doanh chú ý.
Một mình hắn len lén áp sát đại bản doanh, lần nữa tìm tới mấy tên thám báo, giết đi ba tên, thả chạy một tên, tiếp sau liền trốn đi.
Chỉ là...
Lần này thám báo không hét lớn, cũng không cầu viện, ngược lại phóng thẳng về đại bản doanh.
Trong lòng Lục Ly thoáng trầm xuống, lần này Ma tộc học thông minh hay là khả năng xấu nhất đã xảy ra, có Ma tộc chạy về được, bên trong đại bản doanh đã biết Nhân tộc có mai phục.
Hắn đành phải lộn về đại bản doanh Ma tộc, tính thăm dò tình hình một phen rồi tính tiếp. Tiến tới hơn mười dặm, đi đến trước mặt đại bản doanh Ma tộc, thấy được trên đỉnh núi dựng sừng sững rất nhiều thành bảo.
Chỉ là không ít thành bảo đã bị phá tan hoang, xem ra trước kia từng có Nhân tộc đánh vào đại bản doanh Ma tộc.
Ma tộc bên trong đại bản doanh rất nhiều, đông nghịt toàn người là người, nhân số chí ít cũng phải ba bốn ngàn, Lục Ly thấy tên thám báo kia vọt vào, đành nấp bên ngoài kiên nhẫn chờ đợi.
Lát sau, phía Ma tộc có dị động, hơn mười người lao ra, bắn thẳng đến chỗ Lục Ly. Lục Ly tưởng là mình bị phát hiện, chẳng qua hắn nhận ra thực lực hơn mười người này đều không mạnh, hẳn chỉ là thám báo.
- À!
Lục Ly thoáng yên tâm, xem ra không phải là có Ma tộc trốn về, bọn hắn vẫn chưa phát hiện phía Nhân tộc bố trí mai phục.
Sở dĩ tên thám báo kia chạy về bẩm báo, đoán chừng là nhận ra hắn, thế nên phía đại quân Ma tộc mới phái mười mấy người đi ra dò xét tình hình.
Hưu!
Cục diện đã thế rồi, Lục Ly dứt khoát nghênh ngang đi ra, trên thân khí tức tuôn trào ra, Mệnh Luân xuất hiện, ngưng tụ ra mười mấy phân thân phóng tới mười tên võ giả Ma tộc kia.
Hoa
Lục Ly vừa hiện thân, phía đại bản doanh Ma tộc lập tức rộ lên một mảnh xôn xao, sau khi chứng kiến Lục Ly không chút kiêng dè đồ sát mười tên Ma tộc, đại bản doanh càng thêm sôi trào.
- Nhân tộc, là tên Nhân tộc kia!
- Tên Nhân tộc này quá to gan, không ngờ lại dám một thân một mình đi đến đại bản doanh chúng ta, nhanh đi bẩm báo Na Già vương tử.
- Đúng đúng, nhanh đi bẩm báo vương tử, băm vụn tên Nhân tộc này.
- Nhãi ranh Nhân tộc khinh người quá lắm, dám giết tộc nhân ngày bên ngoài đại bản doanh chúng ta!
- Băm hắn.
Trong đại bản doanh không ngừng truyền đến từng đợt tiếng mắng chửi, Ma tộc cơ bản đều hiểu tiếng người, Lục Ly cũng chẳng mấy ngạc nhiên.
Sau khi giết sạch mười tên Ma tộc vừa lao ra, hắn hạ xuống, đạp chân lên thi thể một tên Ma tộc, chỉ thẳng trường đao về phía đại bản doanh Ma tộc đằng xa, dùng Long Ngâm thần kỹ quát to:
- Ma tộc nhãi nhép, Lục Ly ở đây, kẻ nào dám đi ra chiến một trận?
Long Ngâm thần kỹ rất khủng bố, dẫn lên cuồng phong gào thét, không gian rung chuyển, tiếng vọng chấn thiên động địa, vang khắp phương viên trăm dặm, chấn cho không ít Ma tộc màng nhĩ đau nhói.
Lục Ly lặp lại chiêu cũ, đương chúng khiêu khích, hy vọng dẫn ra một nhóm Ma tộc, sau đó dẫn vào trong vòng vây. Đáng tiếc Ma tộc không xung động giống như Man tộc, Lục Ly kêu mấy tiếng, thế mà vẫn chẳng thấy tên Ma tộc nào lao ra.
Vù vù
Trong đại bản doanh bắn ra mấy đạo nhân ảnh, ánh mắt Lục Ly lập tức khóa chặt một tên cường giả Ma tộc nửa người trên xích lõa được mấy tên cường giả khác vây quanh, người này mặc một chiếc quần đen, thân hình thấp bé, mặt gầy khọm, trong tay xách theo một chiếc chiến đao, trên đó có hồng quang lấp lánh như ẩn như hiện.
Vương tử Ma tộc!
Tên vương tử này Lục Ly từng gặp qua, hắn chỉ chiến đao về phía tên vương tử nơi xa, lần nữa rống to:
- Vương tử Ma tộc, có dám ra đây chiến một trận với Lục mỗ? Nếu không dám thì mau cút về Thần Doanh đại địa, đừng ở đây mất mặt xấu hổ.
Phía Ma tộc lại lần nữa sôi trào, vô số Ma tộc chửi ầm lên, chẳng qua vương tử Ma tộc không hạ lệnh, ai cũng không dám lao ra.
- Tìm chết!
Bị khiêu khích ngay trước mặt bao nhiêu Ma tộc, tên vương tử Ma tộc kia cảm thấy rất mất mặt, nếu cứ tiếp tục bị khiêu hấn như thế, hắn lại ẩn nhẫn không đáp lời. Đợi quay về Thần Doanh đại địa nhất định sẽ bị chế giễu, địa vị của hắn ở trong Vương tộc cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Bởi thế vương tử Ma tộc sau một thoáng trầm tư liền cắn răng phất tay quát khẽ nói:
- Toàn bộ xuất kích, ai có thể đánh giết tên Nhân tộc này, Na Già ta trùng trùng trọng thưởng.
Ô ô
Na Già vương tử vừa hạ lệnh, toàn bộ Ma tộc lập tức ùn ùn kéo thốc ra, Lục Ly tuỳ ý quét qua, phát hiện chí ít phải có ba, bốn ngàn người, hắn nhếch môi nhủ thầm, chơi lớn rồi.
Ba bốn ngàn Ma tộc, phía bọn hắn lại chỉ có không đến ngàn người. Nếu dẫn hết đi qua, vậy thì không biết là ai vây giết ai ...
- Đi!
Đã dẫn ra rồi, Lục Ly không khả năng buông tha đám Ma tộc này, hắn phân ra mấy chục phân thân chạy tứ tán, riêng bản tôn thì lao vút tới chỗ đám người Dạ Lạc.
Nhiều người như vậy tự nhiên không thể dẫn hết vào trong vòng vây, chỉ có thể trước khai chiến ở phụ cận, đợi khi gần có kết quả, lại để đại quân Nhân tộc xung kích mở rộng chiến quả.
Còn về chiến đấu, Lục Ly không dám để mấy người Dạ Lạc Khương Khinh Linh nhúng tay vào, chỉ có thể bằng vào mình hắn lực chiến quần hùng Ma tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.