Chương 729: Phiền toái càng lớn hơn nữa
Yêu Dạ
24/07/2021
Linh Phong vốn đã rất khủng bố, cấp độ Linh Phong do Lục Ly khống chế lại càng mạnh hơn vô số lần, Lãnh Vô Thương có lòng muốn liều mạng tấn công, nhưng không động đậy nổi.
- Xì xì ...
Long Đế Thần Binh của Lục Ly gào thét bay đi, nặng nề đánh xuống đầu Lãnh Vô Thương, bên ngoài thân thể Lãnh Vô Thương có chiến giáp bán thần khí. Thế nhưng đối với Toái Hồn Bí Thuật mà nói cũng không có ảnh hưởng quá lớn, lực lượng năm mươi tầng sóng chấn động và ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn xuyên thấu vào, đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương.
- Không, ngươi không thể giết ta ...
Lãnh Vô Thương điên cuồng gào lên một tiếng, sâu trong linh hồn hắn hiện lên nguy cơ trí mạng, đây là báo động bản năng của cường giả. Mặc dù Lục Ly chỉ là Quân Hầu cảnh nho nhỏ, nhưng lại có được rất nhiều bí thuật thần kỳ. Ngay cả Linh Phong cũng có thể khống chế, tự nhiên Lãnh Vô Thương sẽ không hoài nghi Lục Ly có được năng lực giết hắn.
- Rầm rầm rầm ...
Từng tầng lực lượng sóng chấn động không ngừng đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương, từ nhỏ Lãnh Vô Thương đã lớn lên bằng thiên tài địa bảo, nên Hồn Đàm vô cùng mạnh mẽ. Nhưng Hồn Đàm của hắn vẫn kém xa Địa Tiên, bị năm mươi tầng lực lượng sóng chấn động dứt khoát đánh rách tả tơi.
Ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn tuôn ra, thực ra cũng không cần sóng chấn động linh hồn công kích, bởi vì Linh Phong kèm theo công kích linh hồn đã huỷ diệt linh hồn Lãnh Vô Thương rồi.
- Ầm ...
Tại thời điểm Lãnh Vô Thương hồn phi phách tán, đột nhiên ngọc phù màu trắng hắn đeo bên hông vỡ vụn, tiếp theo thiên địa huyền khí từ bốn phương tám hướng ngưng tụ về phía bên này.
Bên trong con đường bằng đá ngưng tụ ra một màn ảnh, bên trong hình ảnh là một cái thư phòng trang nhã, có một người đàn ông trung niên mặc kim bào ngồi đó như hổ trầu rồng toạ.
- Hả?
Người đàn ông trung niên mặc kim bào chính là Lãnh Thiên Hận, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, thông qua hình ảnh giữa không trung hơi kinh ngạc nhìn Lục Ly một cái.
- Ầm!
Từng luồng sát khí trong con ngươi Lãnh Thiên Hận tràn ngập ra, cảm giác như một con cự long mở mắt, hắn liếc mắt nhìn Lãnh Vô Thương trên mặt đất, nổi giận gầm lên:
- Lục Ly? Ngươi dám giết Vô Thương? Cho dù Huyết Hoàng đích thân đến, bổn hoàng cũng muốn giết ngươi, nghiền xương ngươi thành tro!
Giọng nói từ trong hình ảnh truyền ra, hết sức chân thực, thanh âm còn đang quanh quẩn bên trong con đường đá. Mặc dù người nọ chỉ dùng hư ảnh, nhưng sát khí lại hết sức chân thực, khiến toàn thân Lục Ly như rớt vào hầm băng.
Lục Ly không nhận ra Lãnh Thiên Hận, thời điểm hắn ở Lãnh gia Lãnh Thiên Hận chưa từng xuất hiện. Thế nhưng từ lời của hắn có thể đoán ra một ít chuyện, hình ảnh chậm rãi tiêu tán ở giữa không trung, con ngươi Lục Ly loé lên vài vòng, lẩm bẩm nói:
- Sao chép thạch? Chẳng lẽ đây chính là sao chép thạch sao?
- Đúng vậy, đây chính là sao chép thạch, phụ hoàng ta đã biết ngươi giết chết Lãnh Vô Thương rồi.
Một đạo âm thanh yếu ớt vang lên, Lãnh Vô Hinh co quắp trên mặt đất, ôm lấy đầu, trong miệng trên mặt đều là máu, suy yếu đến mức lúc nào cũng có thể chết đi, nàng cắn răng nói:
- Lục Ly, đợi hết một năm thời gian, ngươi sẽ tự động bị truyền tống ra. Đến lúc đó cường giả Lãnh gia sẽ vây giết ngươi, ai cũng không thể cứu được ngươi. Ngươi bỏ qua ta... Ta giúp ngươi nghĩ biện pháp, để ngươi trốn về Hỏa Ngục.
Vừa rồi Lãnh Vô Hinh bị Lục Ly dùng Linh Phong công kích, cảm giác lúc nào linh hồn cũng có thể sụp đổ, nhưng nàng chẳng thẻm quan tâm, chỉ muốn sống sót. Nàng biết nếu không làm chút gì, nhất định một khắc nàng sẽ chết đi.
- Còn có bảo vật như sao chép thạch ư?
Lục Ly nhức đầu, thời gian một năm vừa đầy, hắn sẽ bị truyền tống đến phía bắc Lãnh Đế Thành Trung Hoàng Giới. Bên trong toà cung điện này vốn có ba vị Địa Tiên, hiện tại Lãnh Thiên Hận biết rồi, sợ là đến lúc đó Địa Tiên bên trong cung điện nhiều như mây, coi như hắn là thần thì sau khi rời khỏi đây cũng khó thoát khỏi cái chết.
Hắn còn tưởng rằng giết chết Lãnh Vô Thương sẽ thần không biết quỷ không hay, không nghĩ tới Lãnh Vô Thương lại có bảo vật thần kỳ như thế. Sau khi Lãnh Vô Thương chết Lãnh Thiên Hận có thể thấy được một màn Lãnh Vô Thương nhìn thấy trước khi chết, xác định thân phận kẻ địch. Có lẽ sao chép thạch là siêu cấp bảo vật, chuyên dùng để báo thù sau khi con cháu bị giết sao?
- Tạm thời không nên nghĩ nhiều, trước khống chế Lãnh Vô Hinh đã.
Lục Ly lắc đầu, tạm thời để sự tình Lãnh Thiên Hận qua một bên. Hắn tự tay thu chiến giáp bán thần khí rơi ra trên người Lãnh Vô Thương vào không gian giới, lúc này mới đi tới chỗ Lãnh Vô Hinh.
Trong tay của hắn cầm theo Long Đế Thần Binh, cánh tay còn lại chuẩn bị tùy thời khống chế Linh Phong tấn công. Hắn chậm rãi tiến tới gần Lãnh Vô Hinh, nhìn Lãnh Vô Hinh trên mặt toàn là máu trầm giọng nói:
- Ngươi muốn sống không? Ngoan ngoãn nghe ta chớ lộn xộn, nếu không ta sẽ lập tức đánh chết ngươi.
Lục Ly vận chuyển Hồn Đàm, tiếp theo mắt sáng rực lên, hai đạo bạch quang từ trong mắt hắn bắn ra, như hai con bạch xà tràn vào mi tâm Lãnh Vô Hinh.
- Cái gì vậy?
Nội tâm Lãnh Vô Hinh kinh hãi, có dự cảm xấu, một hạt châu sáng lấp lánh trong linh hồn nàng, phóng thích ra một cái vòng bảo hộ linh hồn.
- Triệt tiêu phòng hộ, nếu không... Ta lập tức giết ngươi!
Lục Ly nhấc Long Đế Thần Binh lên, đằng đằng sát khí khóa chặt Lãnh Vô Hinh, chiến đao giơ lên cao, bổ về phía đầu Lãnh Vô Hinh.
Lãnh Vô Hinh thấy chiến đao không ngừng phóng đại trong mắt, thì chỉ có thể cắn răng khống chế bảo vật hòng ngự linh hồn triệt tiêu phòng ngự. Hai đạo năng lượng như độc xà của Lục Ly, tràn vào bên trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh, sau đó tiêu tán ở bên trong, phân tán thành từng đạo năng lượng vô hình, tiềm nhập mỗi một chỗ trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh.
- Đây là vật gì?
Trong mắt Lãnh Vô Hinh toàn là vẻ kinh hoàng, nàng có thể cảm thụ được bên trong linh hồn của mình có đồ vật kỳ lạ tiến vào. Mặc dù không dò xét được những thứ đó đi đâu, có nguy hiểm gì? Nhưng nàng cảm giác trong quần áo như có rất nhiều loại sâu chui vào, làm cho toàn thân nàng đều run lên, rợn tóc gáy.
- Đừng gấp, rất nhanh ngươi sẽ biết thôi.
Lục Ly vũ động hai tay, thân thể chậm rãi lui về phía sau, khống chế Linh Phong vô thanh vô tức thổi sang bên cạnh, không công kích Lãnh Vô Hinh nữa. Hắn ngồi xếp bằng ở ngoài trăm thuớc, nhếch miệng cười nói:
- Tốt lắm, Vô Hinh tiểu thư, hiện tại không có Linh Phong tấn công ngươi, ngươi có thể chữa thương rồi.
Hồn Dẫn đã gieo xuống rồi, rất nhanh sẽ mọc rễ nẩy mầm, lấy thủ đoạn của Lãnh Vô Hinh vẫn chưa phá được Hồn Dẫn. Cho nên không bao lâu nữa Lãnh Vô Hinh sẽ biến thành hồn nô của hắn, tự nhiên hắn sẽ không để cho Lãnh Vô Hinh chết đi, nên lúc này mới khống chế Linh Phong không tấn công nàng nữa.
Không sai!
Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, đây là thần thông mà trước đó không lâu hắn bế quan, vô tình cảm ngộ được. Kỳ thực không phải là cảm ngộ, mà là lúc trước hắn không hiểu cách vận dụng, vừa vặn ở trong hang đá phát hiện mà thôi.
Hắn dựa vào cành cây lá cây trên hòn đảo giữa sông, cảm ngộ ra một cái áo nghĩa phong hệ!
Ban đầu hắn cho rằng cấp bậc áo nghĩa kia rất thấp, chỉ có thể dựa vào phong lực. Lúc ở trong hang đá hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, Linh Phong không phải là gió sao? Mặc dù là một loại gió đặc thù, nhưng ngộ nhỡ hắn có thể khống chế thì sao?
Kết quả...
Hắn tùy ý phóng ra cái áo nghĩa kia, phát hiện thật sự có thể khống chế Linh Phong, thế hắn mới biết cái áo nghĩa phong hệ này không đơn giản.
Nếu như chỉ là phong lực phổ thông, tuyệt đối không cách nào khống chế Linh Phong, nếu không đoán chừng hơn phân nửa mọi người tiến vào Cổ Thần Cấm Địa đã có thể khống chế Linh Phong rồi.
Đối với Địa Tiên mà nói cảm ngộ một cái áo nghĩa phong hệ phổ thông vô cùng đơn giản. Nhưng tất cả Địa Tiên thấy Linh Phong đều sợ như sợ cọp, cho nên hắn có thể kết luận áo nghĩa phong hệ hắn cảm ngộ được không đơn giản.
Linh Phong rất bá đạo, bên trong ẩn chứa công kích linh hồn khủng bố không gì sánh được. Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, ít nhất là tồn tại vô địch ở trong hang đá!
Cho nên hắn mới không kiêng nể gì giết chết Lãnh Vô Thương, nhưng không nghĩ tới trên người Lãnh Vô Thương có một viên sao chép thạch, mang đến cho hắn phiền toái càng lớn hơn nữa...
- Xì xì ...
Long Đế Thần Binh của Lục Ly gào thét bay đi, nặng nề đánh xuống đầu Lãnh Vô Thương, bên ngoài thân thể Lãnh Vô Thương có chiến giáp bán thần khí. Thế nhưng đối với Toái Hồn Bí Thuật mà nói cũng không có ảnh hưởng quá lớn, lực lượng năm mươi tầng sóng chấn động và ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn xuyên thấu vào, đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương.
- Không, ngươi không thể giết ta ...
Lãnh Vô Thương điên cuồng gào lên một tiếng, sâu trong linh hồn hắn hiện lên nguy cơ trí mạng, đây là báo động bản năng của cường giả. Mặc dù Lục Ly chỉ là Quân Hầu cảnh nho nhỏ, nhưng lại có được rất nhiều bí thuật thần kỳ. Ngay cả Linh Phong cũng có thể khống chế, tự nhiên Lãnh Vô Thương sẽ không hoài nghi Lục Ly có được năng lực giết hắn.
- Rầm rầm rầm ...
Từng tầng lực lượng sóng chấn động không ngừng đánh lên Hồn Đàm của Lãnh Vô Thương, từ nhỏ Lãnh Vô Thương đã lớn lên bằng thiên tài địa bảo, nên Hồn Đàm vô cùng mạnh mẽ. Nhưng Hồn Đàm của hắn vẫn kém xa Địa Tiên, bị năm mươi tầng lực lượng sóng chấn động dứt khoát đánh rách tả tơi.
Ba mươi tầng sóng chấn động linh hồn tuôn ra, thực ra cũng không cần sóng chấn động linh hồn công kích, bởi vì Linh Phong kèm theo công kích linh hồn đã huỷ diệt linh hồn Lãnh Vô Thương rồi.
- Ầm ...
Tại thời điểm Lãnh Vô Thương hồn phi phách tán, đột nhiên ngọc phù màu trắng hắn đeo bên hông vỡ vụn, tiếp theo thiên địa huyền khí từ bốn phương tám hướng ngưng tụ về phía bên này.
Bên trong con đường bằng đá ngưng tụ ra một màn ảnh, bên trong hình ảnh là một cái thư phòng trang nhã, có một người đàn ông trung niên mặc kim bào ngồi đó như hổ trầu rồng toạ.
- Hả?
Người đàn ông trung niên mặc kim bào chính là Lãnh Thiên Hận, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên, thông qua hình ảnh giữa không trung hơi kinh ngạc nhìn Lục Ly một cái.
- Ầm!
Từng luồng sát khí trong con ngươi Lãnh Thiên Hận tràn ngập ra, cảm giác như một con cự long mở mắt, hắn liếc mắt nhìn Lãnh Vô Thương trên mặt đất, nổi giận gầm lên:
- Lục Ly? Ngươi dám giết Vô Thương? Cho dù Huyết Hoàng đích thân đến, bổn hoàng cũng muốn giết ngươi, nghiền xương ngươi thành tro!
Giọng nói từ trong hình ảnh truyền ra, hết sức chân thực, thanh âm còn đang quanh quẩn bên trong con đường đá. Mặc dù người nọ chỉ dùng hư ảnh, nhưng sát khí lại hết sức chân thực, khiến toàn thân Lục Ly như rớt vào hầm băng.
Lục Ly không nhận ra Lãnh Thiên Hận, thời điểm hắn ở Lãnh gia Lãnh Thiên Hận chưa từng xuất hiện. Thế nhưng từ lời của hắn có thể đoán ra một ít chuyện, hình ảnh chậm rãi tiêu tán ở giữa không trung, con ngươi Lục Ly loé lên vài vòng, lẩm bẩm nói:
- Sao chép thạch? Chẳng lẽ đây chính là sao chép thạch sao?
- Đúng vậy, đây chính là sao chép thạch, phụ hoàng ta đã biết ngươi giết chết Lãnh Vô Thương rồi.
Một đạo âm thanh yếu ớt vang lên, Lãnh Vô Hinh co quắp trên mặt đất, ôm lấy đầu, trong miệng trên mặt đều là máu, suy yếu đến mức lúc nào cũng có thể chết đi, nàng cắn răng nói:
- Lục Ly, đợi hết một năm thời gian, ngươi sẽ tự động bị truyền tống ra. Đến lúc đó cường giả Lãnh gia sẽ vây giết ngươi, ai cũng không thể cứu được ngươi. Ngươi bỏ qua ta... Ta giúp ngươi nghĩ biện pháp, để ngươi trốn về Hỏa Ngục.
Vừa rồi Lãnh Vô Hinh bị Lục Ly dùng Linh Phong công kích, cảm giác lúc nào linh hồn cũng có thể sụp đổ, nhưng nàng chẳng thẻm quan tâm, chỉ muốn sống sót. Nàng biết nếu không làm chút gì, nhất định một khắc nàng sẽ chết đi.
- Còn có bảo vật như sao chép thạch ư?
Lục Ly nhức đầu, thời gian một năm vừa đầy, hắn sẽ bị truyền tống đến phía bắc Lãnh Đế Thành Trung Hoàng Giới. Bên trong toà cung điện này vốn có ba vị Địa Tiên, hiện tại Lãnh Thiên Hận biết rồi, sợ là đến lúc đó Địa Tiên bên trong cung điện nhiều như mây, coi như hắn là thần thì sau khi rời khỏi đây cũng khó thoát khỏi cái chết.
Hắn còn tưởng rằng giết chết Lãnh Vô Thương sẽ thần không biết quỷ không hay, không nghĩ tới Lãnh Vô Thương lại có bảo vật thần kỳ như thế. Sau khi Lãnh Vô Thương chết Lãnh Thiên Hận có thể thấy được một màn Lãnh Vô Thương nhìn thấy trước khi chết, xác định thân phận kẻ địch. Có lẽ sao chép thạch là siêu cấp bảo vật, chuyên dùng để báo thù sau khi con cháu bị giết sao?
- Tạm thời không nên nghĩ nhiều, trước khống chế Lãnh Vô Hinh đã.
Lục Ly lắc đầu, tạm thời để sự tình Lãnh Thiên Hận qua một bên. Hắn tự tay thu chiến giáp bán thần khí rơi ra trên người Lãnh Vô Thương vào không gian giới, lúc này mới đi tới chỗ Lãnh Vô Hinh.
Trong tay của hắn cầm theo Long Đế Thần Binh, cánh tay còn lại chuẩn bị tùy thời khống chế Linh Phong tấn công. Hắn chậm rãi tiến tới gần Lãnh Vô Hinh, nhìn Lãnh Vô Hinh trên mặt toàn là máu trầm giọng nói:
- Ngươi muốn sống không? Ngoan ngoãn nghe ta chớ lộn xộn, nếu không ta sẽ lập tức đánh chết ngươi.
Lục Ly vận chuyển Hồn Đàm, tiếp theo mắt sáng rực lên, hai đạo bạch quang từ trong mắt hắn bắn ra, như hai con bạch xà tràn vào mi tâm Lãnh Vô Hinh.
- Cái gì vậy?
Nội tâm Lãnh Vô Hinh kinh hãi, có dự cảm xấu, một hạt châu sáng lấp lánh trong linh hồn nàng, phóng thích ra một cái vòng bảo hộ linh hồn.
- Triệt tiêu phòng hộ, nếu không... Ta lập tức giết ngươi!
Lục Ly nhấc Long Đế Thần Binh lên, đằng đằng sát khí khóa chặt Lãnh Vô Hinh, chiến đao giơ lên cao, bổ về phía đầu Lãnh Vô Hinh.
Lãnh Vô Hinh thấy chiến đao không ngừng phóng đại trong mắt, thì chỉ có thể cắn răng khống chế bảo vật hòng ngự linh hồn triệt tiêu phòng ngự. Hai đạo năng lượng như độc xà của Lục Ly, tràn vào bên trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh, sau đó tiêu tán ở bên trong, phân tán thành từng đạo năng lượng vô hình, tiềm nhập mỗi một chỗ trong Hồn Đàm Lãnh Vô Hinh.
- Đây là vật gì?
Trong mắt Lãnh Vô Hinh toàn là vẻ kinh hoàng, nàng có thể cảm thụ được bên trong linh hồn của mình có đồ vật kỳ lạ tiến vào. Mặc dù không dò xét được những thứ đó đi đâu, có nguy hiểm gì? Nhưng nàng cảm giác trong quần áo như có rất nhiều loại sâu chui vào, làm cho toàn thân nàng đều run lên, rợn tóc gáy.
- Đừng gấp, rất nhanh ngươi sẽ biết thôi.
Lục Ly vũ động hai tay, thân thể chậm rãi lui về phía sau, khống chế Linh Phong vô thanh vô tức thổi sang bên cạnh, không công kích Lãnh Vô Hinh nữa. Hắn ngồi xếp bằng ở ngoài trăm thuớc, nhếch miệng cười nói:
- Tốt lắm, Vô Hinh tiểu thư, hiện tại không có Linh Phong tấn công ngươi, ngươi có thể chữa thương rồi.
Hồn Dẫn đã gieo xuống rồi, rất nhanh sẽ mọc rễ nẩy mầm, lấy thủ đoạn của Lãnh Vô Hinh vẫn chưa phá được Hồn Dẫn. Cho nên không bao lâu nữa Lãnh Vô Hinh sẽ biến thành hồn nô của hắn, tự nhiên hắn sẽ không để cho Lãnh Vô Hinh chết đi, nên lúc này mới khống chế Linh Phong không tấn công nàng nữa.
Không sai!
Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, đây là thần thông mà trước đó không lâu hắn bế quan, vô tình cảm ngộ được. Kỳ thực không phải là cảm ngộ, mà là lúc trước hắn không hiểu cách vận dụng, vừa vặn ở trong hang đá phát hiện mà thôi.
Hắn dựa vào cành cây lá cây trên hòn đảo giữa sông, cảm ngộ ra một cái áo nghĩa phong hệ!
Ban đầu hắn cho rằng cấp bậc áo nghĩa kia rất thấp, chỉ có thể dựa vào phong lực. Lúc ở trong hang đá hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, Linh Phong không phải là gió sao? Mặc dù là một loại gió đặc thù, nhưng ngộ nhỡ hắn có thể khống chế thì sao?
Kết quả...
Hắn tùy ý phóng ra cái áo nghĩa kia, phát hiện thật sự có thể khống chế Linh Phong, thế hắn mới biết cái áo nghĩa phong hệ này không đơn giản.
Nếu như chỉ là phong lực phổ thông, tuyệt đối không cách nào khống chế Linh Phong, nếu không đoán chừng hơn phân nửa mọi người tiến vào Cổ Thần Cấm Địa đã có thể khống chế Linh Phong rồi.
Đối với Địa Tiên mà nói cảm ngộ một cái áo nghĩa phong hệ phổ thông vô cùng đơn giản. Nhưng tất cả Địa Tiên thấy Linh Phong đều sợ như sợ cọp, cho nên hắn có thể kết luận áo nghĩa phong hệ hắn cảm ngộ được không đơn giản.
Linh Phong rất bá đạo, bên trong ẩn chứa công kích linh hồn khủng bố không gì sánh được. Lục Ly có thể khống chế Linh Phong, ít nhất là tồn tại vô địch ở trong hang đá!
Cho nên hắn mới không kiêng nể gì giết chết Lãnh Vô Thương, nhưng không nghĩ tới trên người Lãnh Vô Thương có một viên sao chép thạch, mang đến cho hắn phiền toái càng lớn hơn nữa...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.