Bất Diệt Long Đế

Chương 502: Quét ngang

Yêu Dạ

02/06/2021

 

Thần niệm chúng nhân quét tới, quả nhiên thấy được tròng mắt tiểu thư Thái Thiên Điện kia sáng lên lục quang, nét mặt dữ tợn, làn da trên người hiện ra từng đạo hình xăm màu xanh, nhìn rất là khủng bố.

 

Hí hí

 

Trong tay áo Lục Ly truyền đến tiếng quái khiếu, tiếp đó một luồng uy áp vô danh phóng thích ra, trùng cổ trong sương khói bất ngờ không dám tới gần.

 

Hưu

 

Lục Ly tiện tay nhét một viên Tị Độc Đan vào trong miệng Tiểu Bạch, Tiểu Bạch rất là bất mãn nhai nuốt hai hồi liền nuốt xuống, mắt nhỏ khống đáng trừng nhìn sương mù bốn phía, tựa hồ không chút sợ sệt những vu độc kia.

 

- Được rồi , chúng ta chém giết Vu tộc trước cái đã!

 

Lục Ly lòng tin tăng nhiều, thứ khủng bố nhất trong tay  Vu tộc chính là vu độc và trùng cổ, giờ bọn hắn lại đã không sợ, đối với bọn hắn, uy hiếp đến từ Vu tộc thành là nhỏ nhất.

 

Hưu

 

Mệnh Luân hóa thành một đạo lưu quang phóng về phía Vu tộc, thần niệm Lục Ly hóa thành ngàn vạn mũi kim châm thoáng chốc liền bao phủ mười mấy tên Vu tộc ở trước mặt.

 

Ầm!

 

Chiến đao Lục Ly không có quá nhiều chương pháp, hắn từng tự mình sáng tạo ra một bộ đao pháp, bộ đao pháp kia không có chỗ nào thần kỳ, chỉ có một chữ, nhanh!

 

Võ công thiên hạ, duy nhanh không phá.

 

Nhục thân Lục Ly rất cường đại, hắn đã sớm phóng thích Nhiên Huyết thần kỹ, lực lượng nhục thân khủng bố đến không cách nào tưởng tượng. Vung lấy thanh chiến đao to lớn dài hơn mười trượng, lại vẫn nhẹ nhõm như thường, tựa như vung lên sài đao đốn cây chặt củi.

 

Lục Ly vừa xông tới Vu tộc, Vu tộc lập tức xui xẻo, vu độc của bọn hắn rất khủng bố, nhưng trước khi tới đây Khương Thiên Thuận đã chuẩn bị sẵn cho đám người Lục Ly Tị Độc đan, đó là thứ tốt mà Thí Ma Điện phải nghiên cứu rất nhiều năm mới chế tạo ra được.

 

Khương Thiên Thuận nói Vu tộc trong tiểu chiến trường sẽ không biết được vu độc quá cường đại, dù sao cảnh giới cũng chỉ cao đến thế. Vu độc của Vu tộc cường đại hay không có liên quan trực tiếp đến cảnh giới, chỉ cần có Tị Độc Đan, trong tiểu chiến trường, bất luận là vu độc gì đều sẽ không tổn hại được đến đám người Lục Ly.

 

Vu độc không có hiệu quả, trùng cổ bị Tiểu Bạch áp chế, hai loại thủ đoạn mạnh nhất của Vu tộc đều vô dụng, Vu tộc lại phòng ngự rất yếu, linh hồn cũng không mạnh, kết cục tự nhiên liền thảm …

 

Xoẹt

 

Long Đế Thần binh như lưỡi hái tử thần vạch phá bầu trời, trường đao đi qua đâu, từng mảnh từng mảnh Vu tộc nơi đó liền bị chém giết, tay tàn chân cụt bay tứ tung, máu tươi bắn tung tóe, những Vu tộc kia thậm chí đến chết đều không kịp phát ra tiếng kêu thảm, Lục Ly cứ như chặt dưa thái rau, quét ngang một mảng lớn.

 

- Bắn tên!



 

- Tấn công kích!

 

Vũ tộc và Ma tộc ngồi không yên, từng mảnh từng mảnh Vu tộc bị chém giết, đám người Lục Ly hoàn toàn có thể nhẹ nhàng phá vây đi ra. Bọn hắn không khả năng trơ mắt nhìn Lục Ly và Khương Khinh Linh đào tẩu. Riêng Man tộc lại không có động tác gì quá lớn, bởi vì bọn hắn không cách nào tiến hành công kích từ xa, đồng thời cũng không miễn nhiễm với vu độc như Ma tộc.

 

Vô số Vũ tộc chớp động hai cánh, mi tâm sáng lên một đạo thái dương bùng cháy, bay vụt đến, bọn hắn có bắn ra cung tiễn, có quăng ném chủy thủ, cứ vậy ùn ùn phóng tới chỗ Lục Ly, thậm chí rất nhiều Vu tộc đều nằm trong vùng công kích.

 

Hưu!

 

Một số Ma tộc chui người xuống dưới đất, biến mất không thấy, rõ ràng là định chuẩn bị đánh lén. Còn có một ít Ma tộc khua múa quyền trượng trong tay, bốn phía lập tức cuộn lên từng trận âm phong, đủ loại rắn rết độc vật từ dưới đất bay lên, như thiêu thân trực tiếp nhắm thẳng tới đám người Lục Ly.

 

Lục Ly không sợ độc vật, bởi vì Tiểu Bạch có thể chế áp, nhưng tên nhọn và phi đao đầy trời kia thì hơi có chút phiền phức, còn cả Ma tộc ẩn nấp dưới mặt đất cũng khá là phiền toái.

 

- Khương Khinh Linh, thả ra thuẫn bài, ngăn trở đằng sau!

 

Bản thân Lục Ly thì không sợ, chỉ sợ đám người Khương Hỗ không gánh được. Hắn quát khẽ một tiếng, giới chỉ trên tay Khương Khinh Linh sáng lên, một mặt thuẫn bài to lớn bay ra, chặn ngang sau lưng mấy người Lục Ly.

 

Phanh phanh phanh phanh

 

Tên nhọn và phi đao không ngừng bay tới, đa phần đều bị thuẫn bài chặn lại, thuẫn bài là Huyền khí Thánh giai, cung tiễn và phi đao chủy thủ tự nhiên không cách nào bắn thủng.

 

Ầm!

 

Lục Ly điên cuồng quét ngang trường đao, mỗi lần đều có thể lật tung mười mấy tên Vu tộc, chỉ sau mười mấy giây ngắn ngủi, Vu tộc đã bị hắn chém giết mấy trăm tên.

 

Vu tộc sợ!

 

Công kích của bọn hắn gần như không có hiệu quả, chỉ có thể đánh ra một ít lưu quang màu xanh, lại bị công kích Huyền lực của đám người Khương Hỗ triệt tiêu. Trùng cổ không dám tới gần, bọn hắn cứ tiếp tục ở lại đây thì chỉ có nước bị Lục Ly vô tình đồ sát, tên vương tử Vu tộc gầm lên một tiếng không cam tâm, sau đó bắt đầu cấp tốc triệt thoái.

 

- Tốt lắm!

 

Vu tộc vừa lui, lấy tốc độ của Lục Ly hoàn toàn có thể nhẹ nhàng phá vây ra ngoài. Đến khi ấy biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay, Lục Ly còn có phân thân thần kỹ, ai có thể đuổi được bọn hắn?

 

Đám người Khương Hỗ đại hỉ, chẳng qua ý cười trên mặt vẫn chưa hoàn toàn giãn ra, tầng tầng mặt đất dưới chân bất chợt nổ tung, tiếp đó mấy chục tên Ma tộc bay vụt lên. Tốc độ đều vô cùng khủng bố, thoáng chốc liền đã áp sát tới gần Mệnh Luân, trong tay tất cả Ma tộc đều có một chiếc gai nhọn chớp hiện u quang, hung hăng đâm về phía Mệnh Luân.

 

Chiến thuật của Ma tộc là trước phá Mệnh Luân, chỉ cần phá vỡ Mệnh Luân, Lục Ly tuyệt đối sẽ đại thương nguyên khí, những người còn lại chỉ còn nước ngoan ngoãn chờ chết.

 

- Hừ! Tự gây nghiệt, không thể sống!

 



Lục Ly cười lạnh, thần niệm hóa thành ngàn vạn kim châm linh hồn trút xuống như mưa rào, Ma tộc xông tới từ phía dưới đều không động được, Lục Ly cứ thế điều khiển Mệnh Luân trùng trùng nghiền ép đi xuống.

 

Oanh!

 

Mười mấy tên Ma tộc đều bị nghiền thành thịt vụn, Lục Ly quét mắt qua, lại không trốn mà bay ngược trở về. Đồng thời thân thể hắn lóe lên quang mang, huyễn hóa ra mười mấy phân thân, bay đi khắp bốn phương tám hướng.

 

- Các ngươi có gan theo ta giết vào trong đại quân Vũ tộc Ma tộc không?

 

Lục Ly quát lớn, đám người Khương Hỗ nhiệt huyết dâng trào, dồn dập quát nói:

 

- Giết, giết, giết!

 

Khương Khinh Linh không lên tiếng, nàng hiểu được phần nào dụng ý của Lục Ly, tốc độ Vũ tộc Ma quá nhanh, hơn nữa trường tiễn bắn lén cứ liên miên không ngừng. Điệp Phi Vũ lại không có ở đây, bằng vào thuẫn bài Thánh giai của nàng thì ngăn không được quá lâu, nếu muốn thuận lợi đào tẩu, vậy thì trước phải đánh tan đại quân Vũ tộc Ma tộc cái đã.

 

Ánh mắt Lục Ly khóa chặt tên vương tử Vũ tộc đội vương miện nơi xa, sát khí cuộn trào, gầm rống một tiếng:

 

- Vương tử Vũ tộc, chết đi …

 

Mệnh Luân bay ngược mà đi, tốc độ lên tới cực hạn, thoáng chốc liền đã áp sát đại quân Vũ tộc phía sau lưng. Lục Ly điều khiển ngàn vạn linh hồn kim châm đâm tới, sau đó trường đao quét ngang, mười mấy tên Vũ tộc bị chặt đứt ngang eo, máu tươi vẩy khắp trời cao.

 

Oanh!

 

Có hai tên Vũ tộc không bị chém chết, chẳng qua vẫn bị chém đứt một bên vũ dực, rốt cuộc không bay lên được, cả người vặn vẹo nện xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết xé tim rách phổi.

 

Mệnh Luân xoay tròn mà đi, hóa thành một đạo lưu quang bắn thẳng tới trận doanh đại quân Vũ tộc, đám người Khương Hỗ đánh ra đủ loại Huyền lực, điên cuồng tấn công, đánh bay mưa tên đầy trời.

 

Hưu

 

Khương Khinh Linh điều khiển thuẫn bài to lớn bay múa ở trước mặt, toàn bộ tâm lực nàng đều tập trung hết lên thuẫn bài, tận lực ngăn trở càng nhiều mưa tên, đồng thời không ảnh hưởng Lục Ly công kích.

 

Lục Ly phóng thích huyết trảo, bởi vì mưa tên quá nhiều, có không ít là bắn tới hắn. Hắn tất phải dùng huyết trảo xoắn nát trường tiễn, bằng không sẽ bị bắn thành con nhím.

 

Đại quân tứ tộc vốn là chia nhau chiếm giữ bốn hướng, tập trung lại hình thành nên thế bao vây, tạo ra uy hiếp cực lớn đối với đám người Lục Ly.

 

Nhưng giờ chính điều này lại trở thành tệ đoan lớn nhất, bởi vì mật độ võ giả quá dày đặc, tản ra không dễ dàng. Đám người Lục Ly thoáng chốc liền giết vào trong đại quân, lần này phía Vũ tộc không dám tấn công, bởi vì rất dễ ngộ thương người mình.

 

Mấy người Lục Ly lại không có gì phải cố kỵ, phàm là Vũ tộc tới gần Lục Ly hơn mười trượng đều bị hắn công kích linh hồn. Trong linh hồn hóa thành một mảnh hỗn loạn, căn bản không cách nào đào tẩu hay tấn công, chờ đợi bọn hắn chỉ là kết cục bị Lục Ly và đám người Khương Hỗ đồ sát.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook