Bất Diệt Long Đế

Chương 259: Quỷ Cốc

Yêu Dạ

12/04/2021

 

Đại quân của Thiên Đảo Hồ một đường tiến về phía trước, giống như châu chấu quá cảnh, nơi đi qua, tất cả gia tộc lớn nhỏ trong thành trì đều bị cướp sạch.

Qua ba bốn ngày, các gia tộc ở ven đường học khôn, sớm đã mang theo tộc nhân, tài phú, linh tài rời khỏi thành trì, chờ đại quân đi qua rồi lại quay về.

Nhưng!

Sau khi đại quân của Thiên Đảo Hồ đi qua hai thành trì mà không kiếm được gì, liền thay đổi lộ tuyến. Hơn nữa bắt đầu chia ra, chia làm mười đại quân, giống như mười mũi tên nhọn thổi quét về phía Vũ Đế Thành.

Lần này lại nhiều gia tộc hơn gặp tai ương, phạm vi bao phủ của mười đại quân rất rộng. Ngươi có thể trốn đi đâu được? Rất nhiều quận thành đều không có truyền tống trận.

Tam đại vương tộc không có bất kỳ động tĩnh gì, từng thời từng khắc đều có thám báo ẩn núp trong ba vương thành, cường giả của tam đại vương tộc mà có hành động sẽ lập tức bị phát hiện.

Thời gian từng ngày trôi qua, đã cách Vũ Đế Thành càng lúc càng gàn, bên Thiên Đảo Hồ càng lúc càng náo nhiệt. Rất nhiều người bắt đầu giao dịch, đánh cược, cược Vũ gia có phản kích hay không? Có thể chống cự được mấy canh giờ? Cược Vũ Hóa Thần sẽ kéo mấy Bất Diệt cảnh chết cùng.

Yên phu nhân càng bận hơn, Bạch Thu Tuyết đi theo nàng ta mỗi ngày đều chỉ có thể ngủ hai ba canh giờ. Vô số tình báo truyền về, cần phân tích, tổng hợp, sau đó lại truyền tới cho bọn Bạch Hỉ. Lần này  đại quân của Thiên Đảo Hồ chỉ có một vạn người, thám báo Bạch gia phái ra lại đạt tới mấy vạn người. . .

Tình báo là tất cả!

Thiên Vũ Quốc là địa bàn của người khác, không có tình báo thì Thiên Ngục Lão Nhân sẽ như người mù. Nếu muốn thắng trận chiến này một cách thật đẹp, vậy cần nắm giữ toàn bộ tình báo của Bắc Mạc.

Cũng may tất cả đều rất bình thường, Vũ gia không chạy, các gia tộc ngũ phẩm và tam đại vương tộc của Bắc Mạc đều rất im lặng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, qua mấy ngày nữa là Vũ Đế Thành sẽ bị san thành bình địa.

Ngày xuất chinh thứ mười hai, đại quân của Thiên Đảo Hồ tiến vào vực châu mà Vũ gia khống chế. Mười quân đội tụ lại một chỗ, dù sao vực này cũng là của Vũ gia, các quận thành bên trong đều dựa vào Vũ gia, rất có khả năng sẽ phát sinh chiến đấu.

Quả nhiên. . .

Khi đến một quận thành, chiến đấu lập tức xảy ra. Khi đại quân của Thiên Đảo Hồ đang cướp bóc quận thành này, liền gặp phải chống cự. Đại quân không khách khí đều ra tay, sau khi trả giá bằng sự thương vong của mười mấy người, đồ sát toàn bộ võ giả của gia tộc này.

Có người chống cự, đó là chuyện tốt!

Nếu một mực không xuất hiện tình huống chống cự phản kích, vậy ngược lại là có vấn đề. Đám người Bạch Hỉ hạ lệnh tiếp tục xuất phát, một đường tiến tới Vũ Đế Thành, phàm là thành trì đi ngang qua đều cướp sạch.

Nhưng mà. . .

 Chờ khi đến quận thành kế tiếp, các gia tộc lớn nhỏ trong thành đều đã bỏ chạy, hơn nữa toàn bộ thám báo của Thiên Đảo Hồ ẩn núp ở phụ cận thành trì cũng đều bị giết.

Bạch Hỉ nổi giận, triệu tập mấy trăm người truy kích, đại quân thì tiếp tục tiến về phía trước. Thành trì tiếp theo cũng vậy, lần này không chỉ có người chạy thoát, còn có người ẩn núp ám sát. Người ám sát còn không ít, một kích không trúng là lập tức bỏ chạy.

Khi đại quân phân ra mấy chục người đi truy sát, lại bất ngờ xảy ra chuyện, mấy chục người đó không ngờ bị phục kích, bị trảm sát toàn bộ. Chờ khi Bạch Hỉ phái người đi tra xét, cường giả phục kích lại biến mất.



Một đường tiến về phía trước, một đường khắp nơi đều có võ giả ẩn núp ám sát, dường như khắp núi đồi đều là kẻ địch. Vũ gia lần này dường như chuẩn bị kéo một bộ phận người của Thiên Đảo Hồ tuẫn táng, muốn liều chết đánh một trận.

Vũ gia làm như vậy, Bạch Hỉ ngược lại càng yên tâm hơn.

Loại kỹ xảo ám sát này cũng dùng đến rồi, Vũ gia còn có thể có thủ đoạn gì nữa? Không phải chỉ là giãy dụa lần cuối thôi à? Chết một số Hồn Đàm cảnh cũng không tính là gì, dù sao Bạch gia lần này phái ra, thấp nhất cũng là võ giả Mệnh Luân cảnh, không phải người Bạch gia chết thì hắn không để ý.

Các gia tộc phía dưới thì nổi giận, phân ra một tiểu đội tuần tra. Mệnh Luân cảnh dẫn đội, tìm kiếm võ giả ẩn núp, thấy ai giết nấy.

Khắp nơi đều là thích khách, khắp nơi đều là chiến đấu, vô số núi lớn sông lớn đều bị máu tươi nhuộm đỏ. Lần này rõ ràng không chỉ là thích khách của Vũ gia, chắc các đại gia tộc phụ thuộc Vũ gia đều phái người tới, người ẩn núp quá nhiều, cảm giác càng giết càng nhiều.

- Đừng để ý tới những thích khách này, toàn tốc tiến về phía trước, tới Vũ Đế Thành.

Bạch Hỉ cảm thấy có chút không đúng, Vũ gia không phải là đang kéo dài thời gian chứ? Phái ra những thích khách này cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì cả, không giết được quá nhiều người, tác dụng duy nhất chính là kéo dài thời gian.

Đại quân toàn tốc lên đường, thích khách gặp phải càng lúc càng nhiều. Không giết sạch những thích khách này thì đại quân căn bản không thể hành quân quá nhanh.

- Lưu lại một bộ phận  người để dọn dẹp, những người còn lại tiếp tục lên đường, dùng tốc độ nhanh nhất!

Bạch Hỉ dứt khoát chia binh ra, dù sao dựa vào những Hồn Đàm cảnh này  cũng không có nhiều tác dụng, chủ lực đều ở trên phi thuyền thiết giáp rồi.

Chỉ cần chủ lực không phân tán thì không sao, Bạch Hỉ căn bản không coi trọng những cường giả đó của Vũ gia. Không nói có Thiên Ngục Lão Nhân, cho dù là bọn họ cũng có thể thoải mái san bằng Vũ Đế Thành.

- Báo!

Sau nửa canh giờ, một thám báo lên chiến thuyền, truyền tới một tin tình báo trọng yếu, toàn bộ cường giả của Vũ gia đã ra khỏi thành, đang dùng hết tốc lực chạy tới phía đông bắc, mục tiêu chắc là một tuyệt địa ở phía đó.

- Quỷ Cốc?

Bạch Hỉ nhìn bản đồ, cau mày, Quỷ Cốc này là một trong những tuyệt địa của Thiên Vũ Quốc. Nghe nói từng là một vực thành, dân cư mấy ngàn vạn, bị một cường giả đồ sát toàn bộ, mặt đất cũng lõm xuống, mai táng vô số người chết. Những  người chết đó hóa thành lệ quỷ, phàm là người đi vào đều không có một ai ra được.

Loại chuyện ma quỷ này tất nhiên Bạch Hỉ không tin, dùng để lừa dân chúng còn được. Đây rõ ràng là một căn cứ một bí mật của Vũ gia, để che giấu nên mới truyền ra lời đồn như vậy, không muốn người ta tới gần mà thôi.

Cường giả của Vũ gia vì sao muốn bỏ thành? Vì sao lại tới Quỷ Cốc?

Bạch Hỉ không nghĩ ra, thám báo không vào được Quỷ Cốc, bên trong có tình huống gì thì Bạch Hỉ không biết. Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi bẩm báo  việc này với Thiên Ngục Lão Nhân, xin hắn định đoạt.

- Tới Quỷ Cốc!

Thiên Ngục Lão Nhân không hề do dự, trực tiếp hạ lệnh. Sau đó giải thích một câu:

- Bên trong Quỷ Cốc nối với một tiểu thế giới, Vũ gia muốn trốn vào tiểu thế giới, sau đó phong bế liên hệ với ngoại giới.



- Tiểu thế giới?

Bạch Hỉ lập tức hạ lệnh cho phi thuyền thiết giáp bay thẳng đến Quỷ Cốc, đại quân phía dưới thì tiếp tục tiến tới Vũ Đế Thành. Bạch Hỉ ra lệnh, nếu trong Vũ Đế Thành có người chống cự, cứ giết không cần hỏi.

Tất cả cường giả của Thiên Đảo Hồ đều ở trên phi thuyền thiết giáp, những người này mới là chủ lực, người phía dưới dùng để phá phách cướp bóc mà thôi.

Lúc này người của Vũ gia đều đang tới Quỷ Cốc, muốn đi vào tiểu thế giới. Lại liên tưởng tới các loại ám sát lúc trước, chính là kéo dài thời gian, Bạch Hỉ hiện tại rất chắc chắn là Vũ gia muốn chạy trốn. Muốn đi vào tiểu thế giới, sau đó triệt để đoạn tuyệt liên hệ với bên ngoài.

Tiểu thế giới là có thể luyện hóa, tiểu thế giới được luyện hóa gọi là bí cảnh.

Đương nhiên, không phải cường giả tuyệt đỉnh thì không thể luyện hóa tiểu thế giới, Vũ gia khẳng định có thủ đoạn khác, loại thủ đoạn này Bạch gia cũng có.

Chắc sau khi Thiên Đảo Hồ tuyên chiến thì Vũ gia đã bắt đầu bố trí, hiện tại chắc sắp luyện hóa rồi, mới lập tức bỏ chạy tới Quỷ Cốc.

Tốc độ của phi thuyền thiết giáp rất nhanh, cự ly vốn cũng không xa, chỉ bảy tám canh giờ là đến được Quỷ Cốc. Mà theo sự tra xét của thám báo, tất cả cường giả của Vũ gia vào một canh giờ trước đã đi vào.

Quỷ Cốc nhìn thì thật sự rất khủng bố.

Nhìn từ bên ngoài, bên trong có sương đen bao phủ, hoàn toàn không nhìn rõ cảnh vật bên trong. Còn chưa tới gần, một cỗ khí tức âm hàn đã bao phủ đến, khiến rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh cảm thấy sau lưng lạnh toát.

- Đi vào!

Bạch Hỉ không để ý, đây rõ ràng chính là một loại cấm chế lừa bịp người ta, có Thiên Ngục Lão Nhân ở đây, bọn họ có gì phải ngại?

Hơn mười chiếc phi thuyền thiết giáp gào thét mà đi, toàn bộ người đều ra tới giáp bản, tùy thời chuẩn bị chiến đấu. Phi thuyền thiết giáp chỉ trong nháy mắt là xuyên vào trong sương đen rồi biến mất, giống như bị một con cự thú nuốt gọn.

...

- Báo.

Cùng lúc đó, trong Bạch Đế Sơn vang lên một tiếng truyền báo khẩn cấp.

Một thám báo chạy vội tới Lộ Thiên Các Lâu, quỳ xuống trước Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, nói:

- Thiên Hàn Thành, Thiên Lương Thành truyền đến tin tức, tộc trưởng và trưởng lão Bất Diệt cảnh của hai vương tộc toàn bộ xuất động, truyền tống tới Thiên Vũ Thành.

Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết biến sắc, trong lòng hai người đột nhiên dâng lên một loại điềm xấu, lần này e là sắp xảy ra chuyện rồi.

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook