Chương 646: Ra tay
Yêu Dạ
07/07/2021
Dựa theo lẽ thường mà luận, một gia tộc thất phẩm đáng ra không nên đi cạnh tranh với Vương tộc. Rốt cuộc Vương tộc để uẩn quá sâu, hơn nữa vạn nhất sau đó Vương tộc ghi hận, tuỳ tiện làm ra chút động tác, cũng đủ cho gia tộc thất phẩm kia khốn đốn.
Nhưng mà!
Tất gia lại lần nữa tăng giá, vẫn là thêm một ngàn vạn:
- Năm ức một ngàn vạn!
Lục Ly cau mày, hắn hoài nghi có người đứng sau giật dây Tất gia, bằng không làm sao Tất gia có gan đắc tội với Dạ gia.
Hoa!
Mặt nam rộ lên tiếng xôn xao, trưởng lão Cổ gia lắng nghe một trận, sau đó tiến đến bên người Lục Ly nhẹ giọng nói:
- Hình như có người thảo luận, nói tộc trưởng Tất gia trúng tộc Thần Tiên Tử, tộc trưởng Tất gia là Địa Tiên Cảnh duy nhất của Tất gia, thế nên …
Lục Ly nhướng mày, nghiêng tai lắng nghe tiếng huyên náo từ phía nam vọng lại, quả nhiên nghe được bên kia không ngừng vang lên tiếng nghị luận. Ẩn ẩn nghe thấy tộc trưởng Tất gia trúng độc, lần này Tất gia quyết dốc hết vốn liếng, đồng thời còn vay mượn không ít Huyền Tinh, phải muốn mua cho bằng được Bồ Đề Quả.
Điều này cũng dễ hiểu, một gia tộc thất phẩm, Nhân Hoàng có lẽ có một ít, Địa Tiên lại tuyệt đối không nhiều, nếu có ba vị Địa Tiên, vậy chính là gia tộc bát phẩm.
Đối với Tất gia mà nói, Địa Tiên thực sự quá quan trọng, Tất gia dù phải đập nồi bán sắt, không tiếc đắc tội Dạ gia cũng muốn lấy cho được Bồ Đề quả, điều này rất bình thường, có vẻ không giống là âm mưu.
Đương nhiên..
Đây có thể chỉ là tin giả do bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan cố ý thả ra mê hoặc người ngoài này. Vạn nhất Tất gia là quân cờ của bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan thì sao? Hết thảy đều khó mà biết được.
Rất nhanh, tiếng nói nhu mì của Dạ Vũ lần nữa vang lên:
- Bảy ức!
Mỗi lần Dạ Vũ đều nâng giá một ức, biểu thị quyết tâm mãnh liệt, chính là muốn để cho Tất gia từ bỏ.
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia cảm kích, Dạ Lạc và hắn chỉ là bằng hữu bình thường, hiện tại hắn còn bị bốn đại gia tộc ghi hận, ngay cả Linh Lung Các đều không dám làm ăn với hắn.
Hắn không đưa trước cho Dạ Lạc nửa viên Huyền Tinh, nhưng giờ Dạ Lạc vẫn trực tiếp thổi giá lên tận bảy ức Tử Huyền Tinh, vạn nhất Lục Ly không trả nổi thì sao? Vạn nhất Lục Ly cầm Bồ Đề Quả rồi bị giết thì sao?
Chẳng mấy chốc, phía Tất gia lại có người mở miệng:
- Thêm một ngàn vạn!
Toàn trường lặng ngắt như tờ, không còn ai nghị luận hay cảm khái, bầu không khí tại trường cũng trở nên có chút đè nén. Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi chỉ đấu giá ra được mười ức Tử Huyền Tinh, thế mà giờ chỉ một trái Bồ Đề Quả đã lên tới bảy ức. Nếu là hai đại Vương tộc tranh đoạt, vậy còn có thể hiểu được, nhưng đây lại là một gia tộc cỏn con như Tất gia khiêu chiến với Vương tộc Dạ gia, điều này khiến rất nhiều người không khỏi lo lắng Dạ gia sẽ đại phát lôi đình.
- Mười ức!
Quả nhiên, một giọng nam ẩn ẩn mang theo nộ khí vang lên, Dạ Lạc đích thân mở miệng, một lần nâng giá tận ba ức Tử Huyền Tinh. Điều này chứng tỏ hắn đã rất khó chịu, nếu Tất gia còn tiếp tục tăng giá, vậy chính là đánh mặt Dạ gia.
Toàn trường càng thêm đè nén, Vương tộc cả giận, kết cục không chừng sẽ là máu đỏ ngàn dặm, sợ rằng người Tất gia đừng hòng có ai về lại được gia tộc.
Hai tay Lục Ly nắm chặt thành ghế, mắt nhìn chằm chằm Liên Hoa Đài Tất gia, ánh mắt chúng nhân tại trường đều nhìn về đây, chờ đợi người Tất gia đưa ra quyết định.
Ông!
Quang tráo trên Liên Hoa Đài Tất gia tan biến, một tên võ giả trung niên Nhân Hoàng Cảnh hướng về phía Dạ Lạc chắp tay nói:
- Dạ công tử, lão phụ bệnh tình nguy kịch, cần gấp Bồ Đề Quả cứu mạng, thế nên xin lỗi, ta lại thêm một ngàn vạn. Việc này qua đi, Tất Nhung sẽ đích thân tới Thiên Địa Thành, mặc cho Dạ gia xử trí!
- Ồ!
Hiện trường rộ lên một mảnh tiếng huyên náo, Nhân Hoàng Tất gia hạ mình như vậy, còn nói rõ cần Bồ Đề Quả để cứu mạng, sau này sẽ tới Thiên Địa Thành thỉnh tội. Thái độ thế rồi, nếu Dạ Lạc còn tiếp tục tăng giá, sợ rằng sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh dự Dạ gia.
Phía Dạ Lạc bỗng chợt an tĩnh, lát sau quang tráo trên Liên Hoa Đài tan biến, Dạ Lạc trước là nhìn Nhân Hoàng Tất gia một cái, sau đó quét mắt nhìn lướt qua toàn trường, không lưu ngấn tích đảo qua bên chỗ Lục Ly đang ngồi.
- Ai!
Lục Ly khẽ thở dài, hắn biết Dạ Lạc đã tận lực. Nếu trong tình huống như thế mà Dạ Lạc còn mở miệng, vậy chính là bất nhân bất nghĩa, hắn không sợ bị người lên án, Dạ gia lại không được.
Bởi thế ánh mắt Dạ Lạc cuối cùng dừng ở trên mặt Nhân Hoàng Tất gia, thoáng khẽ gật đầu nói:
- Dạ gia từ bỏ cạnh tranh.
- Dạ công tử uy vũ!
- Dạ công tử nhân nghĩa vô song.
Từng tràng tiếng hét lớn rộ lên, rất nhiều tiểu thư hoa si nhìn Dạ Lạc. Vừa rồi Dạ Lạc đã bạo nộ, nhưng nghe nói Nhân Hoàng Tất gia là vì cứu lão phụ, hắn lập tức tâm bình khí hòa từ bỏ đấu giá, khí độ như thế khiến rất nhiều người không khỏi tán thưởng.
Lục Ly nhắm mắt lại, hắn biết lúc này chỉ có thể dựa vào chính mình. Đương nhiên Dạ Lạc nhất định sẽ âm thầm giúp đỡ, dự tính có thể mượn được từ chỗ Dạ Lạc một ít Huyền Tinh.
Hưu
Quả nhiên, ngay lúc Lục Ly vừa nghĩ đến điều này, sau lưng chợt truyền đến tiếng xé gió, một chiếc Không Gian Giới Chỉ khẽ khàng xuyên qua lụa mỏng vọt vào nhà gỗ, bị Lục Ly bắt ở trong tay.
Bàn Nhược hiếu kì nhìn lại, sau đó nghi hoặc lẩm bẩm nói:
- Nhiều Huyền Tinh quá, chí ít phải mười ức Tử Huyền Tinh! Đại ca ca, đây là ai đưa cho ngươi?
Thần niệm Lục Ly quét vào, tinh thần bất giác khẽ rung, cảm kích nhìn về phía Dạ Lạc. Nhưng lúc này Liên Hoa Đài chỗ Dạ Lạc đã mở lại quang tráo, thấy không rõ người nữa.
Chỉ với chút tình nghĩa trong tiểu chiến trường, không ngờ Dạ Lạc lại có thể tùy tiện phái người đưa tới mười ức Tử Huyền Tinh, nhân tình này lớn lắm.
Bên ngoài giọng Tru Tà lần nữa vang lên:
- Tất gia vì cứu lão tộc trưởng, kêu giá mười ức một ngàn vạn, còn ai tăng giá nữa không? Mười ức một ngàn vạn lần một, mười ức một ngàn vạn lần hai!
Không còn ai tăng giá, rốt cuộc giá tiền như thế đã quá cao, không đáng.
Hơn nữa giờ mà ra giá rất dễ bị người lên án, Tất gia mua Bồ Đề Quả là vì cứu mạng, đoạt đi chính là muốn bức tử lão tộc trưởng Tất gia.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Đi kêu giá mười một ức!
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Cổ Mẫn không chút chần chừ, lập tức xốc lên lụa mỏng trước mặt, đi ra giơ tay nói:
- Một một ức Tử Huyền Tinh.
Bá bá bá
Vô số ánh mắt quét tới, hiện trường vốn đang an tĩnh lại bỗng chợt sôi trào, mọi người vốn tưởng Bồ Đề Quả sẽ rơi vào tay Tất gia, không ngờ lại tiếp tục nổi phong ba.
Ha ha!
Bên trong một chiếc Liên Hoa Đài, Cơ Mộng Điềm khẽ cười lạnh, Điệp Phi Vũ ở bên lại không khỏi ngạc nhiên:
- Cổ gia ra tay, Cổ Phong Lưu đúng thật là Lục Ly? Đây là bí thuật gì, làm sao Lục Ly có thể biến thành một người khác được?
Nhớ tới cảnh bị đùa bỡn ở yến hội hôm qua, Điệp Phi Vũ vừa thẹn vừa giận, trong mắt còn chớp qua một tia sợ hãi. Lục Ly thành là tâm ma của Cơ Mộng Điềm, lại làm sao không phải tâm ma của nàng? Đừng nói nhìn thấy Lục Ly, nghe đến cái tên đó thôi nàng đã cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Hơn vạn người ngồi mặt chính nam dồn dập ồ lên tiếng nghị luận xì xào. Rốt cuộc Cổ gia quá nhỏ, nếu không phải gần đây có chút bạc danh, sợ rằng rất ít người biết đến sự tồn tại của Cổ gia.
Vô số thần niệm quét tới Cổ Mẫn, trên mặt Cổ Mẫn chớp qua một tia khó xử, đợi lần hội đấu giá này kết thúc, xem chừng Cổ gia khó mà sống ở Trung Châu được nữa.
Trong mắt Nhân Hoàng Tất gia hiện ra vẻ phẫn nộ khó mà che giấu, Vương tộc hắn đắc tội không nổi, nhưng một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, chỉ bằng mấy tên võ giả Quân Hầu Cảnh mà cũng dám khiêu hấn hắn? Hắn đã nói mua Bồ Đề Quả là vì cứu người, đứa này còn dám cố ý gây sự?
- Ồ?
Rất nhiều thần niệm quét tới trong nhã các, thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly. Nhìn cung cách ăn mặc, Bàn Nhược rõ ràng là ni cô, hẳn là người của Đại Phật Tự, tại sao người của Đại Phật Tự lại ở trong nhã các của Lục Ly? Trong này chẳng lẽ còn có âm mưu nào khác?
Nhất thời, đủ loại suy đoán ngờ vực lan truyền, như ao nước đọng bị cuồng phong thổi lên, không cách nào bình tĩnh lại được.
Nhưng mà!
Tất gia lại lần nữa tăng giá, vẫn là thêm một ngàn vạn:
- Năm ức một ngàn vạn!
Lục Ly cau mày, hắn hoài nghi có người đứng sau giật dây Tất gia, bằng không làm sao Tất gia có gan đắc tội với Dạ gia.
Hoa!
Mặt nam rộ lên tiếng xôn xao, trưởng lão Cổ gia lắng nghe một trận, sau đó tiến đến bên người Lục Ly nhẹ giọng nói:
- Hình như có người thảo luận, nói tộc trưởng Tất gia trúng tộc Thần Tiên Tử, tộc trưởng Tất gia là Địa Tiên Cảnh duy nhất của Tất gia, thế nên …
Lục Ly nhướng mày, nghiêng tai lắng nghe tiếng huyên náo từ phía nam vọng lại, quả nhiên nghe được bên kia không ngừng vang lên tiếng nghị luận. Ẩn ẩn nghe thấy tộc trưởng Tất gia trúng độc, lần này Tất gia quyết dốc hết vốn liếng, đồng thời còn vay mượn không ít Huyền Tinh, phải muốn mua cho bằng được Bồ Đề Quả.
Điều này cũng dễ hiểu, một gia tộc thất phẩm, Nhân Hoàng có lẽ có một ít, Địa Tiên lại tuyệt đối không nhiều, nếu có ba vị Địa Tiên, vậy chính là gia tộc bát phẩm.
Đối với Tất gia mà nói, Địa Tiên thực sự quá quan trọng, Tất gia dù phải đập nồi bán sắt, không tiếc đắc tội Dạ gia cũng muốn lấy cho được Bồ Đề quả, điều này rất bình thường, có vẻ không giống là âm mưu.
Đương nhiên..
Đây có thể chỉ là tin giả do bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan cố ý thả ra mê hoặc người ngoài này. Vạn nhất Tất gia là quân cờ của bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan thì sao? Hết thảy đều khó mà biết được.
Rất nhanh, tiếng nói nhu mì của Dạ Vũ lần nữa vang lên:
- Bảy ức!
Mỗi lần Dạ Vũ đều nâng giá một ức, biểu thị quyết tâm mãnh liệt, chính là muốn để cho Tất gia từ bỏ.
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia cảm kích, Dạ Lạc và hắn chỉ là bằng hữu bình thường, hiện tại hắn còn bị bốn đại gia tộc ghi hận, ngay cả Linh Lung Các đều không dám làm ăn với hắn.
Hắn không đưa trước cho Dạ Lạc nửa viên Huyền Tinh, nhưng giờ Dạ Lạc vẫn trực tiếp thổi giá lên tận bảy ức Tử Huyền Tinh, vạn nhất Lục Ly không trả nổi thì sao? Vạn nhất Lục Ly cầm Bồ Đề Quả rồi bị giết thì sao?
Chẳng mấy chốc, phía Tất gia lại có người mở miệng:
- Thêm một ngàn vạn!
Toàn trường lặng ngắt như tờ, không còn ai nghị luận hay cảm khái, bầu không khí tại trường cũng trở nên có chút đè nén. Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi chỉ đấu giá ra được mười ức Tử Huyền Tinh, thế mà giờ chỉ một trái Bồ Đề Quả đã lên tới bảy ức. Nếu là hai đại Vương tộc tranh đoạt, vậy còn có thể hiểu được, nhưng đây lại là một gia tộc cỏn con như Tất gia khiêu chiến với Vương tộc Dạ gia, điều này khiến rất nhiều người không khỏi lo lắng Dạ gia sẽ đại phát lôi đình.
- Mười ức!
Quả nhiên, một giọng nam ẩn ẩn mang theo nộ khí vang lên, Dạ Lạc đích thân mở miệng, một lần nâng giá tận ba ức Tử Huyền Tinh. Điều này chứng tỏ hắn đã rất khó chịu, nếu Tất gia còn tiếp tục tăng giá, vậy chính là đánh mặt Dạ gia.
Toàn trường càng thêm đè nén, Vương tộc cả giận, kết cục không chừng sẽ là máu đỏ ngàn dặm, sợ rằng người Tất gia đừng hòng có ai về lại được gia tộc.
Hai tay Lục Ly nắm chặt thành ghế, mắt nhìn chằm chằm Liên Hoa Đài Tất gia, ánh mắt chúng nhân tại trường đều nhìn về đây, chờ đợi người Tất gia đưa ra quyết định.
Ông!
Quang tráo trên Liên Hoa Đài Tất gia tan biến, một tên võ giả trung niên Nhân Hoàng Cảnh hướng về phía Dạ Lạc chắp tay nói:
- Dạ công tử, lão phụ bệnh tình nguy kịch, cần gấp Bồ Đề Quả cứu mạng, thế nên xin lỗi, ta lại thêm một ngàn vạn. Việc này qua đi, Tất Nhung sẽ đích thân tới Thiên Địa Thành, mặc cho Dạ gia xử trí!
- Ồ!
Hiện trường rộ lên một mảnh tiếng huyên náo, Nhân Hoàng Tất gia hạ mình như vậy, còn nói rõ cần Bồ Đề Quả để cứu mạng, sau này sẽ tới Thiên Địa Thành thỉnh tội. Thái độ thế rồi, nếu Dạ Lạc còn tiếp tục tăng giá, sợ rằng sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh dự Dạ gia.
Phía Dạ Lạc bỗng chợt an tĩnh, lát sau quang tráo trên Liên Hoa Đài tan biến, Dạ Lạc trước là nhìn Nhân Hoàng Tất gia một cái, sau đó quét mắt nhìn lướt qua toàn trường, không lưu ngấn tích đảo qua bên chỗ Lục Ly đang ngồi.
- Ai!
Lục Ly khẽ thở dài, hắn biết Dạ Lạc đã tận lực. Nếu trong tình huống như thế mà Dạ Lạc còn mở miệng, vậy chính là bất nhân bất nghĩa, hắn không sợ bị người lên án, Dạ gia lại không được.
Bởi thế ánh mắt Dạ Lạc cuối cùng dừng ở trên mặt Nhân Hoàng Tất gia, thoáng khẽ gật đầu nói:
- Dạ gia từ bỏ cạnh tranh.
- Dạ công tử uy vũ!
- Dạ công tử nhân nghĩa vô song.
Từng tràng tiếng hét lớn rộ lên, rất nhiều tiểu thư hoa si nhìn Dạ Lạc. Vừa rồi Dạ Lạc đã bạo nộ, nhưng nghe nói Nhân Hoàng Tất gia là vì cứu lão phụ, hắn lập tức tâm bình khí hòa từ bỏ đấu giá, khí độ như thế khiến rất nhiều người không khỏi tán thưởng.
Lục Ly nhắm mắt lại, hắn biết lúc này chỉ có thể dựa vào chính mình. Đương nhiên Dạ Lạc nhất định sẽ âm thầm giúp đỡ, dự tính có thể mượn được từ chỗ Dạ Lạc một ít Huyền Tinh.
Hưu
Quả nhiên, ngay lúc Lục Ly vừa nghĩ đến điều này, sau lưng chợt truyền đến tiếng xé gió, một chiếc Không Gian Giới Chỉ khẽ khàng xuyên qua lụa mỏng vọt vào nhà gỗ, bị Lục Ly bắt ở trong tay.
Bàn Nhược hiếu kì nhìn lại, sau đó nghi hoặc lẩm bẩm nói:
- Nhiều Huyền Tinh quá, chí ít phải mười ức Tử Huyền Tinh! Đại ca ca, đây là ai đưa cho ngươi?
Thần niệm Lục Ly quét vào, tinh thần bất giác khẽ rung, cảm kích nhìn về phía Dạ Lạc. Nhưng lúc này Liên Hoa Đài chỗ Dạ Lạc đã mở lại quang tráo, thấy không rõ người nữa.
Chỉ với chút tình nghĩa trong tiểu chiến trường, không ngờ Dạ Lạc lại có thể tùy tiện phái người đưa tới mười ức Tử Huyền Tinh, nhân tình này lớn lắm.
Bên ngoài giọng Tru Tà lần nữa vang lên:
- Tất gia vì cứu lão tộc trưởng, kêu giá mười ức một ngàn vạn, còn ai tăng giá nữa không? Mười ức một ngàn vạn lần một, mười ức một ngàn vạn lần hai!
Không còn ai tăng giá, rốt cuộc giá tiền như thế đã quá cao, không đáng.
Hơn nữa giờ mà ra giá rất dễ bị người lên án, Tất gia mua Bồ Đề Quả là vì cứu mạng, đoạt đi chính là muốn bức tử lão tộc trưởng Tất gia.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Đi kêu giá mười một ức!
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Cổ Mẫn không chút chần chừ, lập tức xốc lên lụa mỏng trước mặt, đi ra giơ tay nói:
- Một một ức Tử Huyền Tinh.
Bá bá bá
Vô số ánh mắt quét tới, hiện trường vốn đang an tĩnh lại bỗng chợt sôi trào, mọi người vốn tưởng Bồ Đề Quả sẽ rơi vào tay Tất gia, không ngờ lại tiếp tục nổi phong ba.
Ha ha!
Bên trong một chiếc Liên Hoa Đài, Cơ Mộng Điềm khẽ cười lạnh, Điệp Phi Vũ ở bên lại không khỏi ngạc nhiên:
- Cổ gia ra tay, Cổ Phong Lưu đúng thật là Lục Ly? Đây là bí thuật gì, làm sao Lục Ly có thể biến thành một người khác được?
Nhớ tới cảnh bị đùa bỡn ở yến hội hôm qua, Điệp Phi Vũ vừa thẹn vừa giận, trong mắt còn chớp qua một tia sợ hãi. Lục Ly thành là tâm ma của Cơ Mộng Điềm, lại làm sao không phải tâm ma của nàng? Đừng nói nhìn thấy Lục Ly, nghe đến cái tên đó thôi nàng đã cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Hơn vạn người ngồi mặt chính nam dồn dập ồ lên tiếng nghị luận xì xào. Rốt cuộc Cổ gia quá nhỏ, nếu không phải gần đây có chút bạc danh, sợ rằng rất ít người biết đến sự tồn tại của Cổ gia.
Vô số thần niệm quét tới Cổ Mẫn, trên mặt Cổ Mẫn chớp qua một tia khó xử, đợi lần hội đấu giá này kết thúc, xem chừng Cổ gia khó mà sống ở Trung Châu được nữa.
Trong mắt Nhân Hoàng Tất gia hiện ra vẻ phẫn nộ khó mà che giấu, Vương tộc hắn đắc tội không nổi, nhưng một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, chỉ bằng mấy tên võ giả Quân Hầu Cảnh mà cũng dám khiêu hấn hắn? Hắn đã nói mua Bồ Đề Quả là vì cứu người, đứa này còn dám cố ý gây sự?
- Ồ?
Rất nhiều thần niệm quét tới trong nhã các, thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly. Nhìn cung cách ăn mặc, Bàn Nhược rõ ràng là ni cô, hẳn là người của Đại Phật Tự, tại sao người của Đại Phật Tự lại ở trong nhã các của Lục Ly? Trong này chẳng lẽ còn có âm mưu nào khác?
Nhất thời, đủ loại suy đoán ngờ vực lan truyền, như ao nước đọng bị cuồng phong thổi lên, không cách nào bình tĩnh lại được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.