Chương 351: Ta không cách nào sưu hồn thiếu niên này
Yêu Dạ
30/04/2021
Tuyệt đối trung thành với gia tộc và Vương tộc!
Câu nói này của Bát trưởng lão rất có thâm ý, nhất là hai chữ sau cùng, trung với Vương tộc chính là người mình.
Nói cách khác, trong Lục gia có người không phải người mình?
Lại liên tưởng đến chín tên trưởng lão kia, ba tên mang theo địch ý với mình, ba tên nhìn qua tựa hồ trung lập? Lục Ly đột nhiên cảm thấy vừa rồi hắn không mạo muội nói ra hết tất cả mọi chuyện về Lục Nhân Hoàng quả nhiên là điều đúng đắn.
Lục Ly thoáng trầm ngâm, cuối cùng quyết định đánh cược một lần, xem ra Bát trưởng lão cũng là trung với gia gia hắn. Đương nhiên, dù hắn phản đối cũng chẳng mấy ý nghĩa, người Lục gia mời ra Thái Thượng trưởng lão thì vẫn có thể nhẹ nhàng sưu hồn mình.
Bởi thế hắn khẽ gật đầu, Bát trưởng lão lập tức trả lại Tiểu Bạch cho Lục Ly, đồng thời quay sang nhìn đám người Lục Phong Hỏa một cái, chúng nhân đi ra bên ngoài.
Đi lên bậc đá, ra khỏi thành bảo, mọi người trực tiếp lao vút lên không, Bát trưởng lão mang theo Lục Ly bay về phía hồ nhỏ ở chính giữa Thần Khải Sơn.
Bọn hắn không bay quá cao, trên đường Lục Ly nhìn thấy rất nhiều thành bảo lầu các, cũng nhìn thấy rất nhiều tộc nhân Lục gia, còn có rất nhiều công tử tiểu thư áo bào hoa lệ.
- Người kia là ai?
- Chín vị trưởng lão đồng thời xuất động? Đã xảy ra chuyện gì? Thiếu niên được Bát trưởng lão mang theo kia là ai?
Rất nhanh, phía dưới vang lên từng tràng tiếng nghị luận, Thần Khải Thành đã phong thành mười năm, trong thành cơ hồ không có đại sự gì. Mười năm nay trừ tế tổ ra, gần như rất khó nhìn thấy nhiều trưởng lão như thế đồng thời xuất động, tự nhiên dẫn lên rất nhiều người chú ý.
Tốc độ chúng nhân rất nhanh, thoáng chốc đã tới bên hồ nhỏ, Lục Ly nhìn thấy trong hồ có một tòa thành bảo màu trắng như là đang trôi nổi trên mặt nước.
Mọi người trực tiếp bay thẳng đến quảng trường trước mặt thành bảo, sau khi hạ xuống Lục Ly nhìn kỹ mới thấy, thành bảo này quả thật trôi nổi ở trên mặt nước, trong lòng không khỏi âm thầm kinh kỳ, xem ra thành bảo này cũng là một bảo vật.
Cửa lớn thành bảo đóng chặt, Lục Phong Hỏa đi đến cửa, chắp tay nói:
- Phong Hỏa cầu kiến Ngũ thúc công, có chuyện trọng yếu cầu Ngũ thúc công ra tay.
Lục Phong Hỏa dứt lời, tất cả mọi người trầm mặc đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi, Lục Ly cũng cung kính đứng sau đám đông. Trong đầu hắn phù hiện một tia nghi hoặc, chín vị trưởng lão này của Lục gia đều là Nhân Hoàng, Thái Thượng trưởng lão rõ ràng là cao hơn một cấp, như vậy sẽ là cảnh giới gì?
Trước đó hắn đã rất nghi hoặc, thế lực lục phẩm có được ba tên Quân Hầu Cảnh, thế lực thất phẩm có được ba tên Nhân Hoàng, như vậy thế lực bát phẩm hẳn là có được ba tên cảnh giới võ giả cao hơn? Trên Nhân Hoàng còn có cảnh giới nào nữa?
Lúc gặp Hàn Vô Tâm và Mạc Diệp hắn quên dò hỏi chuyện này, giờ đây lại không dám hỏi nhiều, chỉ biết lẳng lặng chờ đợi.
Chi chi ..
Qua nguyên một nén hương sau, cửa lớn mới chậm rãi mở ra, đi ra là một lão giả thấp bé. Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là: Mái tóc trắng của lão giả này tùy ý xõa ở sau lưng, dài đến độ rủ xuống đất, càng ngạc nhiên hơn nữa là hai hàng lông mày của hắn cũng rất dài, cũng rủ xuống chạm đất.
Lão giả mặc một thân áo đen, lông mày trắng rủ xuống bắt mắt dị thường, ngoại hình thực sự quá kỳ quái, để lại cho người ấn tượng khắc sâu. Hơn nữa nét mặt lão giả rất hồng hào, tựa như thiếu niên, đúng là hạc phát đồng nhan.
- Gặp qua Ngũ thúc công!
Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên và Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão đều khom mình hành lễ, sau đó những trưởng lão còn lại cũng khom lưng hành lễ nói:
- Gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão khẽ gật đầu, ánh mắt rất nhanh liền quét tới Lục Ly. Lục Ly có chút lúng túng, không biết nên xưng hô thế nào, dứt khoát cũng khom lưng theo nói:
- Lục Ly gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
- Ngũ thúc công …
Lục Phong Hỏa chỉ vào Lục Ly định giải thích vài câu, Thái Thượng trưởng lão lại vung tay lên, trong mắt chớp qua một đạo u quang, khắc này Lục Ly chính vừa mới đứng dậy chạm mắt với Thái Thượng trưởng lão.
Khoảng khắc đó, Lục Ly cảm giác toàn bộ thế giới đều biến mất, trong thế giới của hắn chỉ còn lại mỗi đôi mắt này. Hắn còn thấy được cả một thế giới từ trong đôi mắt kia, thấy được hư không mênh mông, thấy được sao trời vô tận.
Rất nhanh, ánh mắt Lục Ly trở nên mê mang và ngốc trệ, rõ ràng là bị Thái Thượng trưởng lão chấn nhiếp. Những người còn lại biết vị Thái Thượng trưởng lão này đang sưu hồn, ai nấy đều nín thở chờ đợi kết quả.
Toàn bộ linh hồn Lục Ly đều bị hút vào trong tinh không kia, hắn cảm giác chính mình tựa như một đóa lục bình không rễ trôi dạt trong hư không, vĩnh viễn không biết đâu là điểm cuối.
Có điều Lục Ly không biết chính là, một tia năng lượng vô hình vô sắc đã lặng lẽ men theo ánh mắt tiến vào trong đầu, sau đó vọt thẳng vào trong Hồn Đàm của hắn.
Vị Thái Thượng trưởng lão này chủ tu linh hồn, đừng nói loại Hồn Đàm Cảnh như Lục Ly, dù có là Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh, một khi hắn muốn thám tra thì đều có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong linh hồn đối phương.
Tia năng lượng vô hình vô sắc kia tiến nhanh vào trong không gian linh hồn Lục Ly, sau đó vụt thẳng đến Hồn Đàm. Chỉ cần tiến vào Hồn Đàm, liền có thể nhẹ nhàng tìm tòi tất cả ký ức của Lục Ly. Hệt như tên Yêu Ma kia nhẹ nhành được đến huyền kỹ di hình huyễn ảnh trong linh hồn Lục Ly.
Chẳng qua
Lần này lại phát sinh ngoài ý, lúc tia năng lượng kia tiến vào trong Hồn Đàm Lục Ly, ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm Lục Ly bỗng đột nhiên phát sáng. Sau đó con Ngân Long đó cấp tốc du tẩu trong Hồn Đàm, bất ngờ đuổi tia năng lượng của Thái Thượng trưởng lão ra ngoài.
- Ách?
Trên mặt Thái Thượng trưởng lão chớp qua một tia kinh dị, tròng mắt cũng híp lại, đám người Lục Phong Hỏa nhìn thấy vẻ mặt đó của Thái Thượng trưởng lão, ai nấy đều kinh hãi, ngơ ngác nhìn nhau.
Một tên Hồn Đàm Cảnh cỏn con như Lục Ly, không ngờ lại có thể khiến Thái Thượng trưởng lão kinh dị? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Thái Thượng trưởng lão không nói nửa lời, chỉ là trong mắt lóe lên tinh mang, sau đó tăng cường năng lượng xâm nhập linh hồn Lục Ly, lần này không phải một tia, mà là tận mười tia!
Đừng nhìn chỉ là mười tia năng lượng, chừng đó đã đủ để hủy diệt Hồn Đảm của bất kỳ một tên Quân Hầu Cảnh nào. Thái Thượng trưởng lão cũng không dám làm loạn, để mười tia năng lượng phân tán ra, từ bốn phía chậm rãi xâm nhập Hồn Đảm Lục Ly.
Kết quả lại khiến Thái Thượng trưởng lão càng thêm kinh dị!
Ấn ký Ngân Long kia tựa hồ có được một loại ma lực nào đó, khiến cho toàn bộ năng lượng Thái Thượng trưởng lão thẩm thấu vào đều bị khu trục ra.
- Hừ!
Thái Thượng trưởng lão tựa hồ có chút tức giận, khống chế mười tia năng lượng cưỡng hành tiến vào linh hồn Lục Ly. Trọn cả Hồn Đàm Lục Ly “Oanh” lên một tiếng, hai chân hắn mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất, ngất đi.
Khiến Thái Thượng trưởng lão có chút nghẹn lời là, mười tia năng lượng của hắn lần nữa bị khu trục ra hết sức. Hắn đành chịu thu hồi năng lượng, thở dài nói:
- Ta không cách nào sưu hồn thiếu niên này, trong linh hồn hắn có một kiện bảo vật, nếu ta cường hành sưu hồn, hắn sẽ hồn phi phách tán.
- Ách …
Nguyên đám trưởng lão đều sửng sốt, vị Thái Thượng trưởng lão Lục gia này xếp hạng thứ ba trên Chiến Thần Bảng Thần Châu, còn là cường giả tu luyện linh hồn vang danh toàn bộ thế giới, thế mà lại không cách nào thám tra linh hồn một tên thiếu niên Hồn Đàm Cảnh cỏn con?
Chuyện cười.
Việc này mà truyền đi, nháy mắt Lục Ly liền sẽ vang danh Trung Châu, danh chấn thiên hạ.
Trong Hồn Đàm Lục Ly rốt cục có bảo vật gì? Phải là chí bảo thế nào mới có thể ngăn cản Thái Thượng trưởng lão thám tra? Lúc này Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên thiếu chút muốn bổ đầu Lục Ly ra, xem xem đến cùng là bảo vật thế nào?
Thái Thượng trưởng lão trầm ngâm một lát mới mở miệng nói tiếp:
- Cụ thể là chuyện gì, nói tỉ mỉ ta nghe.
Bát trưởng lão thoáng trầm tư, sau đó kể lại toàn bộ sự tình đã xảy ra một lượt, không bỏ sót chi tiết nào. Sau khi nghe xong, Thái Thượng trưởng lão thậm chí không cần tự hỏi, khua tay nói:
- Việc này không cần hoài nghi, có thể hấp thu huyết nguyên thần chi trong Huyết Trì, như vậy thiếu niên này chắc chắn là con em Lục gia, không sai được. Trước dẫn hắn đi xuống nghỉ ngơi an dưỡng, linh hồn hắn hơi bị tổn hại, chờ hắn triệt để khôi phục thì dẫn hắn tới gặp ta.
Bát trưởng lão Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão liếc nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động, Thái Thượng trưởng lão đều xác định, Lục Ly chính là con trai Lục Nhân Hoàng.
Câu nói này của Bát trưởng lão rất có thâm ý, nhất là hai chữ sau cùng, trung với Vương tộc chính là người mình.
Nói cách khác, trong Lục gia có người không phải người mình?
Lại liên tưởng đến chín tên trưởng lão kia, ba tên mang theo địch ý với mình, ba tên nhìn qua tựa hồ trung lập? Lục Ly đột nhiên cảm thấy vừa rồi hắn không mạo muội nói ra hết tất cả mọi chuyện về Lục Nhân Hoàng quả nhiên là điều đúng đắn.
Lục Ly thoáng trầm ngâm, cuối cùng quyết định đánh cược một lần, xem ra Bát trưởng lão cũng là trung với gia gia hắn. Đương nhiên, dù hắn phản đối cũng chẳng mấy ý nghĩa, người Lục gia mời ra Thái Thượng trưởng lão thì vẫn có thể nhẹ nhàng sưu hồn mình.
Bởi thế hắn khẽ gật đầu, Bát trưởng lão lập tức trả lại Tiểu Bạch cho Lục Ly, đồng thời quay sang nhìn đám người Lục Phong Hỏa một cái, chúng nhân đi ra bên ngoài.
Đi lên bậc đá, ra khỏi thành bảo, mọi người trực tiếp lao vút lên không, Bát trưởng lão mang theo Lục Ly bay về phía hồ nhỏ ở chính giữa Thần Khải Sơn.
Bọn hắn không bay quá cao, trên đường Lục Ly nhìn thấy rất nhiều thành bảo lầu các, cũng nhìn thấy rất nhiều tộc nhân Lục gia, còn có rất nhiều công tử tiểu thư áo bào hoa lệ.
- Người kia là ai?
- Chín vị trưởng lão đồng thời xuất động? Đã xảy ra chuyện gì? Thiếu niên được Bát trưởng lão mang theo kia là ai?
Rất nhanh, phía dưới vang lên từng tràng tiếng nghị luận, Thần Khải Thành đã phong thành mười năm, trong thành cơ hồ không có đại sự gì. Mười năm nay trừ tế tổ ra, gần như rất khó nhìn thấy nhiều trưởng lão như thế đồng thời xuất động, tự nhiên dẫn lên rất nhiều người chú ý.
Tốc độ chúng nhân rất nhanh, thoáng chốc đã tới bên hồ nhỏ, Lục Ly nhìn thấy trong hồ có một tòa thành bảo màu trắng như là đang trôi nổi trên mặt nước.
Mọi người trực tiếp bay thẳng đến quảng trường trước mặt thành bảo, sau khi hạ xuống Lục Ly nhìn kỹ mới thấy, thành bảo này quả thật trôi nổi ở trên mặt nước, trong lòng không khỏi âm thầm kinh kỳ, xem ra thành bảo này cũng là một bảo vật.
Cửa lớn thành bảo đóng chặt, Lục Phong Hỏa đi đến cửa, chắp tay nói:
- Phong Hỏa cầu kiến Ngũ thúc công, có chuyện trọng yếu cầu Ngũ thúc công ra tay.
Lục Phong Hỏa dứt lời, tất cả mọi người trầm mặc đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi, Lục Ly cũng cung kính đứng sau đám đông. Trong đầu hắn phù hiện một tia nghi hoặc, chín vị trưởng lão này của Lục gia đều là Nhân Hoàng, Thái Thượng trưởng lão rõ ràng là cao hơn một cấp, như vậy sẽ là cảnh giới gì?
Trước đó hắn đã rất nghi hoặc, thế lực lục phẩm có được ba tên Quân Hầu Cảnh, thế lực thất phẩm có được ba tên Nhân Hoàng, như vậy thế lực bát phẩm hẳn là có được ba tên cảnh giới võ giả cao hơn? Trên Nhân Hoàng còn có cảnh giới nào nữa?
Lúc gặp Hàn Vô Tâm và Mạc Diệp hắn quên dò hỏi chuyện này, giờ đây lại không dám hỏi nhiều, chỉ biết lẳng lặng chờ đợi.
Chi chi ..
Qua nguyên một nén hương sau, cửa lớn mới chậm rãi mở ra, đi ra là một lão giả thấp bé. Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là: Mái tóc trắng của lão giả này tùy ý xõa ở sau lưng, dài đến độ rủ xuống đất, càng ngạc nhiên hơn nữa là hai hàng lông mày của hắn cũng rất dài, cũng rủ xuống chạm đất.
Lão giả mặc một thân áo đen, lông mày trắng rủ xuống bắt mắt dị thường, ngoại hình thực sự quá kỳ quái, để lại cho người ấn tượng khắc sâu. Hơn nữa nét mặt lão giả rất hồng hào, tựa như thiếu niên, đúng là hạc phát đồng nhan.
- Gặp qua Ngũ thúc công!
Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên và Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão đều khom mình hành lễ, sau đó những trưởng lão còn lại cũng khom lưng hành lễ nói:
- Gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão khẽ gật đầu, ánh mắt rất nhanh liền quét tới Lục Ly. Lục Ly có chút lúng túng, không biết nên xưng hô thế nào, dứt khoát cũng khom lưng theo nói:
- Lục Ly gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
- Ngũ thúc công …
Lục Phong Hỏa chỉ vào Lục Ly định giải thích vài câu, Thái Thượng trưởng lão lại vung tay lên, trong mắt chớp qua một đạo u quang, khắc này Lục Ly chính vừa mới đứng dậy chạm mắt với Thái Thượng trưởng lão.
Khoảng khắc đó, Lục Ly cảm giác toàn bộ thế giới đều biến mất, trong thế giới của hắn chỉ còn lại mỗi đôi mắt này. Hắn còn thấy được cả một thế giới từ trong đôi mắt kia, thấy được hư không mênh mông, thấy được sao trời vô tận.
Rất nhanh, ánh mắt Lục Ly trở nên mê mang và ngốc trệ, rõ ràng là bị Thái Thượng trưởng lão chấn nhiếp. Những người còn lại biết vị Thái Thượng trưởng lão này đang sưu hồn, ai nấy đều nín thở chờ đợi kết quả.
Toàn bộ linh hồn Lục Ly đều bị hút vào trong tinh không kia, hắn cảm giác chính mình tựa như một đóa lục bình không rễ trôi dạt trong hư không, vĩnh viễn không biết đâu là điểm cuối.
Có điều Lục Ly không biết chính là, một tia năng lượng vô hình vô sắc đã lặng lẽ men theo ánh mắt tiến vào trong đầu, sau đó vọt thẳng vào trong Hồn Đàm của hắn.
Vị Thái Thượng trưởng lão này chủ tu linh hồn, đừng nói loại Hồn Đàm Cảnh như Lục Ly, dù có là Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh, một khi hắn muốn thám tra thì đều có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong linh hồn đối phương.
Tia năng lượng vô hình vô sắc kia tiến nhanh vào trong không gian linh hồn Lục Ly, sau đó vụt thẳng đến Hồn Đàm. Chỉ cần tiến vào Hồn Đàm, liền có thể nhẹ nhàng tìm tòi tất cả ký ức của Lục Ly. Hệt như tên Yêu Ma kia nhẹ nhành được đến huyền kỹ di hình huyễn ảnh trong linh hồn Lục Ly.
Chẳng qua
Lần này lại phát sinh ngoài ý, lúc tia năng lượng kia tiến vào trong Hồn Đàm Lục Ly, ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm Lục Ly bỗng đột nhiên phát sáng. Sau đó con Ngân Long đó cấp tốc du tẩu trong Hồn Đàm, bất ngờ đuổi tia năng lượng của Thái Thượng trưởng lão ra ngoài.
- Ách?
Trên mặt Thái Thượng trưởng lão chớp qua một tia kinh dị, tròng mắt cũng híp lại, đám người Lục Phong Hỏa nhìn thấy vẻ mặt đó của Thái Thượng trưởng lão, ai nấy đều kinh hãi, ngơ ngác nhìn nhau.
Một tên Hồn Đàm Cảnh cỏn con như Lục Ly, không ngờ lại có thể khiến Thái Thượng trưởng lão kinh dị? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Thái Thượng trưởng lão không nói nửa lời, chỉ là trong mắt lóe lên tinh mang, sau đó tăng cường năng lượng xâm nhập linh hồn Lục Ly, lần này không phải một tia, mà là tận mười tia!
Đừng nhìn chỉ là mười tia năng lượng, chừng đó đã đủ để hủy diệt Hồn Đảm của bất kỳ một tên Quân Hầu Cảnh nào. Thái Thượng trưởng lão cũng không dám làm loạn, để mười tia năng lượng phân tán ra, từ bốn phía chậm rãi xâm nhập Hồn Đảm Lục Ly.
Kết quả lại khiến Thái Thượng trưởng lão càng thêm kinh dị!
Ấn ký Ngân Long kia tựa hồ có được một loại ma lực nào đó, khiến cho toàn bộ năng lượng Thái Thượng trưởng lão thẩm thấu vào đều bị khu trục ra.
- Hừ!
Thái Thượng trưởng lão tựa hồ có chút tức giận, khống chế mười tia năng lượng cưỡng hành tiến vào linh hồn Lục Ly. Trọn cả Hồn Đàm Lục Ly “Oanh” lên một tiếng, hai chân hắn mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất, ngất đi.
Khiến Thái Thượng trưởng lão có chút nghẹn lời là, mười tia năng lượng của hắn lần nữa bị khu trục ra hết sức. Hắn đành chịu thu hồi năng lượng, thở dài nói:
- Ta không cách nào sưu hồn thiếu niên này, trong linh hồn hắn có một kiện bảo vật, nếu ta cường hành sưu hồn, hắn sẽ hồn phi phách tán.
- Ách …
Nguyên đám trưởng lão đều sửng sốt, vị Thái Thượng trưởng lão Lục gia này xếp hạng thứ ba trên Chiến Thần Bảng Thần Châu, còn là cường giả tu luyện linh hồn vang danh toàn bộ thế giới, thế mà lại không cách nào thám tra linh hồn một tên thiếu niên Hồn Đàm Cảnh cỏn con?
Chuyện cười.
Việc này mà truyền đi, nháy mắt Lục Ly liền sẽ vang danh Trung Châu, danh chấn thiên hạ.
Trong Hồn Đàm Lục Ly rốt cục có bảo vật gì? Phải là chí bảo thế nào mới có thể ngăn cản Thái Thượng trưởng lão thám tra? Lúc này Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên thiếu chút muốn bổ đầu Lục Ly ra, xem xem đến cùng là bảo vật thế nào?
Thái Thượng trưởng lão trầm ngâm một lát mới mở miệng nói tiếp:
- Cụ thể là chuyện gì, nói tỉ mỉ ta nghe.
Bát trưởng lão thoáng trầm tư, sau đó kể lại toàn bộ sự tình đã xảy ra một lượt, không bỏ sót chi tiết nào. Sau khi nghe xong, Thái Thượng trưởng lão thậm chí không cần tự hỏi, khua tay nói:
- Việc này không cần hoài nghi, có thể hấp thu huyết nguyên thần chi trong Huyết Trì, như vậy thiếu niên này chắc chắn là con em Lục gia, không sai được. Trước dẫn hắn đi xuống nghỉ ngơi an dưỡng, linh hồn hắn hơi bị tổn hại, chờ hắn triệt để khôi phục thì dẫn hắn tới gặp ta.
Bát trưởng lão Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão liếc nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động, Thái Thượng trưởng lão đều xác định, Lục Ly chính là con trai Lục Nhân Hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.