Chương 252: Ta thành toàn ngươi
Yêu Dạ
12/04/2021
Nam muốn uy phong, mặc chiến giáp, nữ muốn xinh đẹp, mặc áo tang!
Dáng điệu của Hứa Phương Phi không tệ, còn trên cả Liễu Di, lúc này mặc áo tang, eo thon nhỏ bị đai đen quấn chặt, mặt đẹp như sương, nhan sắc có vài phần lãnh diễm.
Hứa gia không cam lòng rời khỏi Lạc Thần Thành, đây là trong dự liệu của Lục Ly, nhưng không nghĩ rằng ra mặt lại là Hứa Phương Phi.
Trước kia Lục Ly không có thiện cảm với Hứa Phương Phi, giờ khắc này lại có chút bội phục dũng khí của nàng. Dám mang theo người Hứa gia đứng ra, nàng là muốn chết theo Hứa Trần và Hứa Diệu Dương.
Mấy vạn ánh mắt đều nhìn về phía Lục Ly, thiếu niên chỉ có mười sáu tuổi kia, lại sắp trở thành bá chủ lớn nhất phía tây bắc Thiên Đảo Hồ. Trở thành chủ nhân của Lạc Thần Đảo, nắm giữ sinh tử một thành.
Lục Ly không nói, toàn trường không ai dám phát ra bất kỳ thanh âm gì, rất nhiều người thở mạnh cũng không dám. Ước chừng đợi nửa nén hương, Lục Ly mới mở miệng nói:
- Hứa Phương Phi, bất luận ngươi sống hay chết, Lạc Thần Thành này ta cũng sẽ nhập chủ. Thắng làm vua thua làm giặc, ngươi không cần ở đây già mồm cãi láo, nếu ngươi muốn đi theo phụ thân mình, ngươi hoàn toàn có thể mang theo đám người kia trực tiếp đi cửa thành tự sát. Ta không muốn giết người nữa, các ngươi đi đi.
- Xôn xao...
Quảng trường huyên náo, Lục Ly lại không tức giận? Không giết người? Lục Ly ở trong lòng tất cả mọi người Lạc Thần Thành là Ma Vương giết người nha.
Vừa tới Thiên Đảo Hồ, Lục Ly đã huyết tẩy Huyết Sát Đảo, thủ tiêu toàn bộ người Huyết gia. Mấy ngày hôm trước diệt Hắc Ma Quân, ngày hôm qua lại giết bao nhiêu người?
Một bá chủ mới ra đời, thường thường sẽ kèm theo vô số đầu người rơi xuống đất. Hiện tại Lục Ly muốn nhập chủ Lạc Thần Thành, tự nhiên cũng sẽ giết người lập uy, Hứa Phương Phi đụng vào mũi thương, hắn cũng không giết?
Hứa Phương Phi cũng ngạc nhiên, mấy chục đệ tử Hứa gia ở phía sau kinh ngạc nhìn Lục Ly. Phần lớn đệ tử Hứa gia đêm qua đã rời đi, lưu lại đều là muốn cùng Lạc Thần Thành sinh tử, lại không nghĩ rằng Lục Ly không giết?
Đến lúc này, không ai hoài nghi chiến lực và thủ đoạn của Lục Ly!
Hứa Thiên Vấn chết, ở rất nhiều người không coi vào đâu, Lục Ly giết Hồn Đàm cảnh của Hứa gia như giết dê bò. Lục Ly không phải người nhân từ nương tay, chẳng lẽ... hắn coi trọng Hứa Phương Phi?
Hứa Phương Phi có chút tiến thoái lưỡng nan, nàng có dũng khí chống đối Lục Ly, có dũng khí đứng ở chỗ này, lại không có dũng khí tự sát.
Đi?
Đi địa bàn Đinh gia sống qua ngày đoạn tháng? Ngày xưa có thể cùng Đinh gia ngồi ngang hàng, nhưng bây giờ phải xem sắc mặt của Đinh gia hành sự? Nói không chừng mấy thiếu gia Đinh gia còn sẽ mạnh mẽ cưới nàng làm tiểu thiếp, điều này làm cho Hứa Phương Phi tâm cao khí ngạo làm sao nhịn được?
Không đi?
Ở lại Lạc Thần Thành làm gì? Lục Ly không giết các nàng, nàng lại không dám tự sát, chẳng lẽ đi làm nô tỳ cho cừu nhân giết cha?
- Không...
Hứa Phương Phi cắn răng quyết định, thân thể nàng đột nhiên bắn lên, trong tay xuất hiện môt cây chủy thủ, đâm tới mặt của Lục Ly.
- Ân?
Liễu Di, Cửu trưởng lão… nhất thời giận dữ, dồn dập lấy ra binh khí muốn động thủ. Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát không có bất kỳ thần sắc và động tĩnh, Lục Ly khoát tay chặn lại, áp chế đám người Cửu trưởng lão.
Thân thể hắn huyễn hóa ra mười mấy Quỷ Ảnh, làm cho Hứa Phương Phi trợn tròn mắt. Lục Ly ung dung nhích tới gần Hứa Phương Phi, một tay đoạt lấy chủy thủ, một tay nắm cổ Hứa Phương Phi, xách nàng lên không.
Hứa Phương Phi nhìn Lục Ly, cười lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi có gan thì giết ta!
- Tốt, ta thành toàn ngươi!
Lục Ly cười nhạt, sau đó cứ như vậy xách Hứa Phương Phi, sải bước đi vào đại viện Hứa gia, đám người Minh Vũ, Cửu trưởng lão lập tức đi theo.
- Tiểu thư!
Trước cửa Hứa gia đại viện, mấy chục người vẻ mặt giận dữ, Lục Ly lạnh lẽo quát lên:
- Cút, nếu không chết!
Trên người Minh Vũ tràn ngập ra sát khí nhàn nhạt, khiến người Hứa gia cảm giác như gặp phải tử thần, rất nhiều người tự động thối lui.
Nếu có người lui, những người còn lại tự nhiên lui theo. Tuy Lục Ly tuổi nhỏ, nhưng uy áp rất nặng, khiến mọi người có loại cảm giác như đối mặt Hứa Trần.
Lục Ly bước vào Hứa gia đại viện, lúc đi tới cửa thì nói:
- Lệnh người Hứa gia hoặc là đầu hàng, hoặc là cút. Nếu như không cút mà nói... Trực tiếp giết chết!
- Dạ!
Đám người Minh Vũ và Cửu trưởng lão gật đầu, Lục Ly sải bước xách Hứa Phương Phi đi vào. Rất nhiều người Hứa gia lộ ra thần sắc bi phẫn, Lục Ly như vậy rõ ràng là muốn lăng nhục Hứa Phương Phi.
- Cẩu tặc, ta giết ngươi!
Một trưởng lão Hồn Đàm cảnh đỉnh phong rút ra đoản kiếm giấu trong tay áo, lao về phía Lục Ly. Hắn vừa động, bảy tám Hồn Đàm cảnh khác cũng động, đằng đằng sát khí lao về phía Lục Ly.
- Hưu!
Minh Vũ động, thân thể không di động, chỉ từ sau lưng rút ra trường kiếm, sau đó chém ra mấy đạo kiếm quang.
- Ầm ầm ầm phanh!
Từng cái đầu người bay lên, tám người kia còn duy trì tư thế chạy băng băng. Sau khi đầu bay lên, thân thể còn vọt tới trước mấy bước, cuối cùng toàn bộ ngã ở trên mặt đất, máu tươi phun ra hơn thước...
Còn có người vốn định xông ra, giờ khắc này thân thể đều run rẩy không dám động. Rất nhiều người nhìn Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát, tựa như nhìn thấy lệ quỷ.
- Bất Diệt cảnh!
Một vài gia tộc âm thầm suy đoán, vừa rồi Minh Vũ hời hợt miểu sát tám Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh sợ là không làm được, rất có thể là cường giả Bất Diệt cảnh.
- Chẳng lẽ là Bất Diệt cảnh của Bạch gia, nếu không vì sao phải mang mặt nạ?
Có người suy đoán Minh Vũ có thể là Bạch gia đưa cho Lục Ly, Yên phu nhân và Lục Ly đạt thành hiệp nghị nào đó, nên phái Bất Diệt cảnh bảo hộ Lục Ly, này rất dễ hiểu.
Cái này làm cho không người dám động, Minh Vũ quét nhìn mấy lần, phát ra thanh âm già nua:
- Biến, hoặc là chết!
Võ giả đạt tới cấp bậc nhất định, nếu muốn ngụy trang thanh âm rất đơn giản, Lục Ly bảo Minh Vũ tận lực không bộc lộ thân phận, Minh Vũ tự nhiên sẽ ngụy trang.
- Đi!
Một lão giả Hứa gia bi phẫn gầm lên, lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt. Vừa mới ra tay đã chết, dũng khí của bọn hắn diệt hết rồi, lúc này không ai muốn chết nữa.
Đêm qua Hứa gia đã đưa toàn bộ gia quyến đi, chỉ còn lại những người này. Ở dưới tử vong uy hiếp, mấy chục người kia nhanh chóng lao ra Lạc Thần Thành.
...
- Phanh!
Lục Ly tùy tiện đi vào một gian phòng, trực tiếp vứt Hứa Phương Phi xuống giường.
Hắn cười lạnh nhìn Hứa Phương Phi nói:
- Ngươi muốn cầu chết đúng không? Ta sẽ tiền gian hậu sát ngươi, như thế nào?
- Ngươi... Khốn kiếp!
Hứa Phương Phi bi phẫn, thân thể từ trên giường nhảy lên, trong tay huyền lực lấp lánh.
- Hưu...
Thân ảnh Lục Ly lấp lóe, lại ung dung áp chế Hứa Phương Phi, cái tay còn lại xé lấy áo tang. Sau lưng Hứa Phương Phi lập tức bộc lộ ở trong không khí, tay Lục Ly lại kéo một phát, toàn bộ phía sau không còn gì che đậy.
- Lục Ly, ta giết ngươi, ta giết ngươi...
Hứa Phương Phi nhe răng múa vuốt chộp tới Lục Ly, ở trên ngực hắn cào ra từng vết máu. Lục Ly giận dữ, trực tiếp ném nàng lên giường.
Thân thể hắn đè lên, khóa lại tay chân của nàng, hai tay nhanh chóng xé rách y bào trên người Hứa Phương Phi, khiến thân thể uyển chuyển của Hứa Phương Phi cơ hồ bộc lộ ra hết.
Thân thể Hứa Phương Phi không động được, cảm giác toàn thân mát lạnh, nàng rốt cục sợ, nước mắt như mưa chảy xuống, toàn thân rung động kịch liệt.
Tiểu thư đại gia tộc sợ nhất là mất đi trinh tiết, vật này còn quý hơn tính mạng. Nghĩ đến lát nữa bị Lục Ly thô lỗ cưỡng gian, sau đó tàn nhẫn giết chết, toàn thân nàng rung động càng thêm kịch liệt, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.