Chương 304: Thần kỹ
Yêu Dạ
20/04/2021
- Vũ Hóa Thần, ngươi tới đây rót huyền lực vào đi, chú ý khống chế để mấy phù văn này chạy theo chiều thuận kim đồng hồ, khống chế mấy phù văn bên này chạy theo hướng này.
Bay ra khỏi Tà Vu Sơn mấy trăm dặm, Lục Ly không chịu được nữa, gọi Vũ Hóa Thần tới, nói với hắn làm thế nào để khống chế Long Đế Quan phi hành.
Cấm chế phi hành của Long Đế Quan rất dễ khống chế, kỳ thật không khác lắm với phi thuyền thiết giáp hay chiến xa thượng cổ. Khác nhau là tốc độ phi hành của Long Đế Quan rất nhanh, có thể sánh bằng Bất Diệt cảnh đỉnh phong.
Cấm chế ẩn thân của Long Đế Quan cũng rất mạnh, Bất Diệt cảnh cũng không tra xét được, nhưng Quân Hầu cảnh chắc có thể cảm ứng được.
Có điều Quân Hầu cảnh không phải là khắp nơi đều có, không tới gần thành trì, nếu vận khí không quá kém, ở nơi hoang vu này chắc rất khó gặp phải Quân Hầu cảnh.
Lục Ly chuẩn bị giúp Vũ Hóa Thần khống chế Long Đế Quan phi hành một đoạn cự ly, rời xa địa bàn của Tần gia và Đỗ gia, rồi lại nghĩ biện pháp ngồi phi thuyền thiết giáp cỡ lớn tới Thần Khải Vực.
Chỉ mò mẫm một lúc, Vũ Hóa Thần đã học được khống chế Long Đế Quan phi hành như thế nào. Huyền lực của Vũ Hóa Thần hùng hậu, kiên trì mấy năm cũng không có vấn đề, Lục Ly liền triệt để yên tâm, ngồi xếp bằng trên Long Đế Quan nghỉ ngơi.
Minh Vũ thì ngồi bên cạnh, bức ra vu độc còn sót lại. Lúc này hắn đã dừng lại, nhìn Lục Ly, chờ Lục Ly giải thích.
Lục Ly hoàn toàn tín nhiệm Minh Vũ, Vũ Hóa Thần là nô bộc của hắn nên cũng rất yên tâm, hắn không giấu diếm, giải thích vài câu:
- Đây là Long Đế Quan, lúc ban đầu ở trong Long Đế Trủng, về sau thì bay đi. Trong đây chắc có tàn hồn của một yêu ma, cụ thể là gì thì ta không biết. Yêu ma đó ý đồ muốn đoạt xá, chiếm cơ thể của ta. Cho nên đoạn thời gian trước ta vẫn bị hắn khống chế mà đi đường. Sau khi tiến vào Tà Vu Sơn, ta dưới cơ duyên xảo hợp giết chết được tàn hồn yêu ma đó, lúc này mới có thể bay ra khỏi Tà Vu Sơn.
Lục Ly không giải thích qua rất rõ ràng, hắn không muốn bại lộ quá nhiều bí mật. Không phải không tín nhiệm hai người, chỉ là chuyện trong Hồn Đàm của hắn có Ngân Long Ấn Ký rất ly kỳ, hắn không muốn nói với bất kỳ ai. Chỉ một mình mình biết bí mật thì mới gọi là bí mật.
Minh Vũ không có bất kỳ chất vấn gì về giải thích của Lục Ly, Lục Ly đoạn thời gian trước đích xác trông không giống là bản thân hắn. Cặp mắt đỏ rực, bộ dạng dữ tợn đó rất rõ ràng không phải hóa ma, mà là bị yêu ma khống chế.
Lục Ly sao có thể giết chết yêu ma lợi hại như vậy?
Điểm này thì hai người đều không hỏi, Minh Vũ lại cho rằng là đương nhiên, bởi vì Lục Ly là con trai của Lục Nhân Hoàng, Lục Nhân Hoàng sao có thể không để lại chí bảo cho Lục Ly?
Vì sao Lục Ly lại khống chế Long Đế Quan lặng lẽ bay đi? Lúc này Minh Vũ đã nghĩ thông, hắn đưa tay lên mặt, tháo mặt nạ Quỷ Sát xuống, đưa cho Lục Ly, nói:
- Thiếu chủ, mặt nạ này ngươi đeo đi, có thể che giấu an toàn hơn.
- Ừ.
Mặt Lục Ly đã bị rất nhiều người thấy, còn đánh bị thương rất nhiều người, đeo mặt nạ vào đích xác là an toàn hơn, ít nhất dưới Quân Hầu cảnh cũng không thể nhìn thấu hắn.
- Thiếu chủ cát nhân tự có thiên tướng.
Vũ Hóa Thần cảm khái, ở loại tình huống này cũng có thể tuyệt địa phùng sinh, Lục Ly đúng là hồng vận tề thiên.
Hắn trầm mặc một lúc, tò mò hỏi:
- Thiếu chủ, khi ngươi kéo quan tài mà đi, loại thần kỹ biến ảo ra mấy chục phân thân đó là áo nghĩa ngươi cảm ngộ được? Hay là thủ đoạn của yêu ma? Minh Vũ nói ngươi biết một loại huyền kỹ di hình hoán ảnh.
Tuy Vũ Hóa Thần cũng không cho rằng Lục Ly có loại năng lực này, nhưng vẫn rất hiếu kỳ, cho nên mới hỏi vậy.
Lục Ly trợn mắt nói:
- Ngươi cho rằng với cảnh giới này của ta mà có thể cảm ngộ áo nghĩa à? Di Hình Ảo Ảnh là huyền kỹ của ta, có điều được yêu ma dung hợp bí thuật hay là áo nghĩa gì đó, mới có uy lực cường đại như vậy.
Minh Vũ gật đầu, Vũ Hóa Thần nhướn mày, đề xuất một kiến nghị:
- Thiếu chủ, nếu yêu ma này mượn dùng thân thể của ngươi để phóng ra loại thần kỹ này, vậy có dấu vết để lần theo, ngươi thử nhớ lại đi, cảm ngộ kỹ càng tình huống lúc ấy phóng thích. Nói không chừng... Ngươi có cơ hội thôi diễn ra loại áo nghĩa này đấy.
- Hả?
Minh Vũ hơi ngẩn ra, sau đó vẻ mặt phấn chấn tiếp lời:
- Đúng đúng, thiếu chủ! Cơ hội này là vô cùng hiếm có, tuy lúc ấy là yêu ma khống chế ngươi phóng thích thần kỹ, nhưng trong đầu ngươi khẳng định có ký ức còn sót lại. Chỉ cần ngươi thuận theo ký ức này mà thôi diễn, nói không chừng có thể cảm ngộ ra loại áo nghĩa này. Áo nghĩa này vô cùng cường đại, chắc ít nhất cũng là áo nghĩa ngũ phẩm, nếu ngươi có thể cảm ngộ, vậy tuyệt đối có thể làm chấn động toàn bộ thế giới.
Mười sáu tuổi cảm ngộ áo nghĩa, còn là Hồn Đàm cảnh, việc này nếu truyền ra thì khẳng định sẽ khiến thiên hạ chấn động, Lục Ly cũng trở thành thiên tài biến thái nhất Trung Châu.
Trong lòng Lục Ly cũng rúng động, ở Tà Vu Sơn hắn cũng từng nghĩ tới vấn đề này.
Loại huyền kỹ xuyên qua không gian và biến ảo thành mấy chục phân thân này đích xác là thần hồ kỳ kỹ, Quân Hầu cảnh cũng không tra ra được thật giả. Nếu có thể cảm ngộ hai loại thần kỹ này, chiến lực của hắn không có đề thăng quá lớn, nhưng năng lực chạy trốn giữ mạng thì sẽ gia tăng rất nhiều.
Lập tức, Lục Ly ngồi xuống, nỗ lực nhớ lại, hồi tưởng tình cảnh khi yêu ma mượn dùng thân thể của mình phóng thích hai loại thần kỹ.
Nhưng mà!
Hắn nghĩ cả một canh giờ, trong đầu lại không tìm thấy một tia ký ức. Hắn có thể nhớ lại tình cảnh phóng thích ra hai loại áo nghĩa đó, nhưng lại không biết yêu ma phóng thích thế nào, trong đầu không có bất kỳ ký ức gì về phương diện này.
- Không được.
Hắn mở mắt, vô lực lắc đầu, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thở dài tiếc nuối. Lục Ly phân tích một chút, chắc là khi phóng thích hai loại thần kỹ, Hồn Đàm của hắn hoàn toàn bị yêu ma xâm chiếm. Yêu ma khi đó không cắn nuốt linh hồn của hắn, cho nên linh hồn thạch của hai người phân tách, hắn tất nhiên không biết yêu ma phóng thích hai loại thần kỹ này thế nào.
- Đáng tiếc!
Lục Ly cũng thầm kêu đáng tiếc, nếu long văn trong Hồn Đàm có thể truyền toàn bộ ký ức của toàn bộ cho hắn, vậy thì thật là tốt biết bao. Hắn rất có thể sẽ mượn dùng ký ức của yêu ma, cảm ngộ được rất nhiều thần thông, thậm chí là cảm ngộ áo nghĩa cường đại.
Còn nữa...
Trong ký ức của yêu ma khẳng định có biện pháp mở Long Đế Quan, còn cả biện pháp tiến vào Tà Vu Điện. Nếu có thể có được ký ức hoàn chỉnh của hắn, bảo vật trong Long Đế Quan và Tà Vu Điện đều là của hắn.
Long Đế Quan lúc này ở trong tay Lục Ly, sớm muộn gì cũng có thể mở ra. Tà Vu Điện thì lại rất đáng tiếc, rời khỏi nơi này rồi hắn có thể cả đời cũng không trở lại.
Là của mình thì chạy không thoát, không phải của mình thì cưỡng cầu cũng vô dụng.
Lục Ly không nghĩ nhiều,bảo Vũ Hóa Thần chuyên tâm khống chế Long Đế Quan phi hành, hắn lấy ra bản đồ xem xét một phen, chỉ vào một thành trì trên bản đồ, nói:
- Chúng ta đi tới nơi này, ở trong phủ thành này tìm một thương hội, lên phi thuyền thiết giáp cỡ lớn rời khỏi bắc bộ Trung Châu đã rồi tính.
- Được!
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn nhau, Minh Vũ chuyên tâm bức độc, Vũ Hóa Thần toàn lực khống chế Long Đế Quan phi hành.
Lục Ly ném mấy viên tinh thạch cho Tiểu Bạch ăn, bản thân cũng ăn một chút lương khô, sau đó ngồi xuống khôi phục huyền lực, trong khoảng thời gian này hắn đã hao tổn quá nhiều huyền lực.
Tu luyện một ngày một đêm, huyền lực của Lục Ly đã khôi phục được một chút, Long Đế Quan trong khoảng thời gian này vẫn đang bay trên vùng hoang vu, rất là an toàn, không gặp phải bất kỳ cường giả nào. Đã vượt qua rất xa cự ly, chắc đã rời khỏi địa bàn của Tần gia rồi.
Đêm lạnh như nước, Lục Ly mở mắt nhìn xung quanh, nhìn Vũ Hóa Thần đang chuyên tâm khống chế Long Đế Quan, Minh Vũ thì vẫn đang bức độc. Hắn ngơ ngẩn nhìn cảnh sắc không ngừng lùi ra sau ở hai bên, trong lòng vẫn có chút không cam lòng. Hắn bắt đầu nỗ lực nhớ lại ký ức khi yêu ma phóng thích thần kỹ, muốn xem xem có gì sót lại không.
Đúng lúc này!
Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của Hồn Đàm đột nhiên lóe lên quang mang, tiếp theo trong đầu Lục Ly xuất hiện một số tin tức mạc danh kỳ diệu.
Sau khi Lục Ly sửa sang lại những tin tức đó một phen, cả người hắn đều kích động tới run rẩy. Bởi vì những tin tức này là một đoạn ký ức, chính là ký ức yêu ma dung hợp cải tạo Di Hình Ảo Ảnh của mình!
Cẩn thận chải chuốt lại tin tức, sau đó nhớ kỹ toàn bộ, Lục Ly mở mắt cười ha hả, khiến cho Minh Vũ và Vũ Hóa Thần giật nảy mình.
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của hai người, Lục Ly nhếch miệng cười, giải thích:
- Ta có thể có cơ hội nắm giữ loại thần kỹ tạo ra hơn sáu mươi phân thân này rồi.
Bay ra khỏi Tà Vu Sơn mấy trăm dặm, Lục Ly không chịu được nữa, gọi Vũ Hóa Thần tới, nói với hắn làm thế nào để khống chế Long Đế Quan phi hành.
Cấm chế phi hành của Long Đế Quan rất dễ khống chế, kỳ thật không khác lắm với phi thuyền thiết giáp hay chiến xa thượng cổ. Khác nhau là tốc độ phi hành của Long Đế Quan rất nhanh, có thể sánh bằng Bất Diệt cảnh đỉnh phong.
Cấm chế ẩn thân của Long Đế Quan cũng rất mạnh, Bất Diệt cảnh cũng không tra xét được, nhưng Quân Hầu cảnh chắc có thể cảm ứng được.
Có điều Quân Hầu cảnh không phải là khắp nơi đều có, không tới gần thành trì, nếu vận khí không quá kém, ở nơi hoang vu này chắc rất khó gặp phải Quân Hầu cảnh.
Lục Ly chuẩn bị giúp Vũ Hóa Thần khống chế Long Đế Quan phi hành một đoạn cự ly, rời xa địa bàn của Tần gia và Đỗ gia, rồi lại nghĩ biện pháp ngồi phi thuyền thiết giáp cỡ lớn tới Thần Khải Vực.
Chỉ mò mẫm một lúc, Vũ Hóa Thần đã học được khống chế Long Đế Quan phi hành như thế nào. Huyền lực của Vũ Hóa Thần hùng hậu, kiên trì mấy năm cũng không có vấn đề, Lục Ly liền triệt để yên tâm, ngồi xếp bằng trên Long Đế Quan nghỉ ngơi.
Minh Vũ thì ngồi bên cạnh, bức ra vu độc còn sót lại. Lúc này hắn đã dừng lại, nhìn Lục Ly, chờ Lục Ly giải thích.
Lục Ly hoàn toàn tín nhiệm Minh Vũ, Vũ Hóa Thần là nô bộc của hắn nên cũng rất yên tâm, hắn không giấu diếm, giải thích vài câu:
- Đây là Long Đế Quan, lúc ban đầu ở trong Long Đế Trủng, về sau thì bay đi. Trong đây chắc có tàn hồn của một yêu ma, cụ thể là gì thì ta không biết. Yêu ma đó ý đồ muốn đoạt xá, chiếm cơ thể của ta. Cho nên đoạn thời gian trước ta vẫn bị hắn khống chế mà đi đường. Sau khi tiến vào Tà Vu Sơn, ta dưới cơ duyên xảo hợp giết chết được tàn hồn yêu ma đó, lúc này mới có thể bay ra khỏi Tà Vu Sơn.
Lục Ly không giải thích qua rất rõ ràng, hắn không muốn bại lộ quá nhiều bí mật. Không phải không tín nhiệm hai người, chỉ là chuyện trong Hồn Đàm của hắn có Ngân Long Ấn Ký rất ly kỳ, hắn không muốn nói với bất kỳ ai. Chỉ một mình mình biết bí mật thì mới gọi là bí mật.
Minh Vũ không có bất kỳ chất vấn gì về giải thích của Lục Ly, Lục Ly đoạn thời gian trước đích xác trông không giống là bản thân hắn. Cặp mắt đỏ rực, bộ dạng dữ tợn đó rất rõ ràng không phải hóa ma, mà là bị yêu ma khống chế.
Lục Ly sao có thể giết chết yêu ma lợi hại như vậy?
Điểm này thì hai người đều không hỏi, Minh Vũ lại cho rằng là đương nhiên, bởi vì Lục Ly là con trai của Lục Nhân Hoàng, Lục Nhân Hoàng sao có thể không để lại chí bảo cho Lục Ly?
Vì sao Lục Ly lại khống chế Long Đế Quan lặng lẽ bay đi? Lúc này Minh Vũ đã nghĩ thông, hắn đưa tay lên mặt, tháo mặt nạ Quỷ Sát xuống, đưa cho Lục Ly, nói:
- Thiếu chủ, mặt nạ này ngươi đeo đi, có thể che giấu an toàn hơn.
- Ừ.
Mặt Lục Ly đã bị rất nhiều người thấy, còn đánh bị thương rất nhiều người, đeo mặt nạ vào đích xác là an toàn hơn, ít nhất dưới Quân Hầu cảnh cũng không thể nhìn thấu hắn.
- Thiếu chủ cát nhân tự có thiên tướng.
Vũ Hóa Thần cảm khái, ở loại tình huống này cũng có thể tuyệt địa phùng sinh, Lục Ly đúng là hồng vận tề thiên.
Hắn trầm mặc một lúc, tò mò hỏi:
- Thiếu chủ, khi ngươi kéo quan tài mà đi, loại thần kỹ biến ảo ra mấy chục phân thân đó là áo nghĩa ngươi cảm ngộ được? Hay là thủ đoạn của yêu ma? Minh Vũ nói ngươi biết một loại huyền kỹ di hình hoán ảnh.
Tuy Vũ Hóa Thần cũng không cho rằng Lục Ly có loại năng lực này, nhưng vẫn rất hiếu kỳ, cho nên mới hỏi vậy.
Lục Ly trợn mắt nói:
- Ngươi cho rằng với cảnh giới này của ta mà có thể cảm ngộ áo nghĩa à? Di Hình Ảo Ảnh là huyền kỹ của ta, có điều được yêu ma dung hợp bí thuật hay là áo nghĩa gì đó, mới có uy lực cường đại như vậy.
Minh Vũ gật đầu, Vũ Hóa Thần nhướn mày, đề xuất một kiến nghị:
- Thiếu chủ, nếu yêu ma này mượn dùng thân thể của ngươi để phóng ra loại thần kỹ này, vậy có dấu vết để lần theo, ngươi thử nhớ lại đi, cảm ngộ kỹ càng tình huống lúc ấy phóng thích. Nói không chừng... Ngươi có cơ hội thôi diễn ra loại áo nghĩa này đấy.
- Hả?
Minh Vũ hơi ngẩn ra, sau đó vẻ mặt phấn chấn tiếp lời:
- Đúng đúng, thiếu chủ! Cơ hội này là vô cùng hiếm có, tuy lúc ấy là yêu ma khống chế ngươi phóng thích thần kỹ, nhưng trong đầu ngươi khẳng định có ký ức còn sót lại. Chỉ cần ngươi thuận theo ký ức này mà thôi diễn, nói không chừng có thể cảm ngộ ra loại áo nghĩa này. Áo nghĩa này vô cùng cường đại, chắc ít nhất cũng là áo nghĩa ngũ phẩm, nếu ngươi có thể cảm ngộ, vậy tuyệt đối có thể làm chấn động toàn bộ thế giới.
Mười sáu tuổi cảm ngộ áo nghĩa, còn là Hồn Đàm cảnh, việc này nếu truyền ra thì khẳng định sẽ khiến thiên hạ chấn động, Lục Ly cũng trở thành thiên tài biến thái nhất Trung Châu.
Trong lòng Lục Ly cũng rúng động, ở Tà Vu Sơn hắn cũng từng nghĩ tới vấn đề này.
Loại huyền kỹ xuyên qua không gian và biến ảo thành mấy chục phân thân này đích xác là thần hồ kỳ kỹ, Quân Hầu cảnh cũng không tra ra được thật giả. Nếu có thể cảm ngộ hai loại thần kỹ này, chiến lực của hắn không có đề thăng quá lớn, nhưng năng lực chạy trốn giữ mạng thì sẽ gia tăng rất nhiều.
Lập tức, Lục Ly ngồi xuống, nỗ lực nhớ lại, hồi tưởng tình cảnh khi yêu ma mượn dùng thân thể của mình phóng thích hai loại thần kỹ.
Nhưng mà!
Hắn nghĩ cả một canh giờ, trong đầu lại không tìm thấy một tia ký ức. Hắn có thể nhớ lại tình cảnh phóng thích ra hai loại áo nghĩa đó, nhưng lại không biết yêu ma phóng thích thế nào, trong đầu không có bất kỳ ký ức gì về phương diện này.
- Không được.
Hắn mở mắt, vô lực lắc đầu, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thở dài tiếc nuối. Lục Ly phân tích một chút, chắc là khi phóng thích hai loại thần kỹ, Hồn Đàm của hắn hoàn toàn bị yêu ma xâm chiếm. Yêu ma khi đó không cắn nuốt linh hồn của hắn, cho nên linh hồn thạch của hai người phân tách, hắn tất nhiên không biết yêu ma phóng thích hai loại thần kỹ này thế nào.
- Đáng tiếc!
Lục Ly cũng thầm kêu đáng tiếc, nếu long văn trong Hồn Đàm có thể truyền toàn bộ ký ức của toàn bộ cho hắn, vậy thì thật là tốt biết bao. Hắn rất có thể sẽ mượn dùng ký ức của yêu ma, cảm ngộ được rất nhiều thần thông, thậm chí là cảm ngộ áo nghĩa cường đại.
Còn nữa...
Trong ký ức của yêu ma khẳng định có biện pháp mở Long Đế Quan, còn cả biện pháp tiến vào Tà Vu Điện. Nếu có thể có được ký ức hoàn chỉnh của hắn, bảo vật trong Long Đế Quan và Tà Vu Điện đều là của hắn.
Long Đế Quan lúc này ở trong tay Lục Ly, sớm muộn gì cũng có thể mở ra. Tà Vu Điện thì lại rất đáng tiếc, rời khỏi nơi này rồi hắn có thể cả đời cũng không trở lại.
Là của mình thì chạy không thoát, không phải của mình thì cưỡng cầu cũng vô dụng.
Lục Ly không nghĩ nhiều,bảo Vũ Hóa Thần chuyên tâm khống chế Long Đế Quan phi hành, hắn lấy ra bản đồ xem xét một phen, chỉ vào một thành trì trên bản đồ, nói:
- Chúng ta đi tới nơi này, ở trong phủ thành này tìm một thương hội, lên phi thuyền thiết giáp cỡ lớn rời khỏi bắc bộ Trung Châu đã rồi tính.
- Được!
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn nhau, Minh Vũ chuyên tâm bức độc, Vũ Hóa Thần toàn lực khống chế Long Đế Quan phi hành.
Lục Ly ném mấy viên tinh thạch cho Tiểu Bạch ăn, bản thân cũng ăn một chút lương khô, sau đó ngồi xuống khôi phục huyền lực, trong khoảng thời gian này hắn đã hao tổn quá nhiều huyền lực.
Tu luyện một ngày một đêm, huyền lực của Lục Ly đã khôi phục được một chút, Long Đế Quan trong khoảng thời gian này vẫn đang bay trên vùng hoang vu, rất là an toàn, không gặp phải bất kỳ cường giả nào. Đã vượt qua rất xa cự ly, chắc đã rời khỏi địa bàn của Tần gia rồi.
Đêm lạnh như nước, Lục Ly mở mắt nhìn xung quanh, nhìn Vũ Hóa Thần đang chuyên tâm khống chế Long Đế Quan, Minh Vũ thì vẫn đang bức độc. Hắn ngơ ngẩn nhìn cảnh sắc không ngừng lùi ra sau ở hai bên, trong lòng vẫn có chút không cam lòng. Hắn bắt đầu nỗ lực nhớ lại ký ức khi yêu ma phóng thích thần kỹ, muốn xem xem có gì sót lại không.
Đúng lúc này!
Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của Hồn Đàm đột nhiên lóe lên quang mang, tiếp theo trong đầu Lục Ly xuất hiện một số tin tức mạc danh kỳ diệu.
Sau khi Lục Ly sửa sang lại những tin tức đó một phen, cả người hắn đều kích động tới run rẩy. Bởi vì những tin tức này là một đoạn ký ức, chính là ký ức yêu ma dung hợp cải tạo Di Hình Ảo Ảnh của mình!
Cẩn thận chải chuốt lại tin tức, sau đó nhớ kỹ toàn bộ, Lục Ly mở mắt cười ha hả, khiến cho Minh Vũ và Vũ Hóa Thần giật nảy mình.
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của hai người, Lục Ly nhếch miệng cười, giải thích:
- Ta có thể có cơ hội nắm giữ loại thần kỹ tạo ra hơn sáu mươi phân thân này rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.