Bất Diệt Long Đế

Chương 190: Thân thể biến dị?

Yêu Dạ

05/04/2021

Trong cơ thể người đều có được chút ít huyết mạch Chiến Thần thượng cổ, thông qua nghi thức thức tỉnh đặc thù, có thể đánh thức những huyết mạch này, từ đó được đến một loại huyết mạch thần kỹ cường đại.

Thân thể mỗi người sẽ chỉ cất chứa một loại thần chi huyết dịch, tự nhiên cũng chỉ có thể thức tỉnh một loại huyết mạch thần kỹ.

Trước đây Lục Ly từng nghe Liễu Di nói qua một ít sự tình về huyết mạch thần kỹ, hiểu sơ lược phần nào, nhưng hắn quả thật chưa nghe nói qua người nào đó lại có được tận hai loại huyết mạch thần kỹ.

Nếu long ngâm không phải huyết mạch thần kỹ, thế thì là cái gì? Chẳng lẽ mình luyện hóa bản nguyên tinh huyết, bởi thế thân thể mới biến dị?

Nghĩ đến đây, Lục Ly có chút lo lắng, nếu mình biến thành quỷ quái dở dở ương ương, vậy có còn là chính mình nữa sao?

Tựa như Vũ Linh Hư, dù chiến lực đề thăng, nhưng rõ ràng đã không phải hắn khống chế linh hồn, nếu còn sống mà như thế, có được chiến lực Nhân Hoàng Cảnh cũng nghĩa lý gì đâu?

- Lục Ly!

Tiếng kêu hư nhược của Bạch Thu Tuyết kéo tâm tư Lục Ly trở về, nàng nói:

- Ngươi không nên giết chết Vũ Linh Hư, ngươi có thể phế hắn, nhưng không thể giết hắn.

Lục Ly quay đầu nhìn lại Bạch Thu Tuyết, ẩn ẩn hiểu được lo lắng của nàng. Vũ Linh Hư thân là đệ tử ưu tú nhất của Vũ gia, vừa rồi hắn nhập Ma, trong tình huống mọi người không có cách nào tự vệ có thể phế hắn đi, nhưng không thể giết hắn được.

Lui một vạn bước mà nói, Bạch Thu Tuyết có thể giết, Tử Liên Nhi có thể giết, Dạ Vũ Hàm Đỗ Tử Lăng cũng có thể giết, nhưng Lục Ly không thể giết.

Vũ gia không dám trả thù những gia tộc này, lại dám trả thù hắn, dù sẽ không trả thù công khai thì cũng âm thầm động thủ trong bóng tối.

- Vũ gia dám phái người vào Thiên Đảo Hồ ư?

Lục Ly trầm tư một lát rồi dò hỏi.

- Thế thì không dám!

Bạch Thu Tuyết lắc đầu nói:

- Chỉ sợ lúc ra ngoài, Vũ gia sẽ phía cường giả cường hành chém giết ngươi. Chỉ cần không ra ngoài thì sẽ không sao, Vũ gia không dám công khai phái người vào Thiên Đảo Hồ.

Bạch Thu Tuyết nghĩ nghĩ một lát, lại bổ sung thêm:

- Vũ Linh Hư chết rồi, bản mệnh ngọc phù của hắn chắc cũng vỡ, hơn nữa ta đoán bản mệnh ngọc phù của hắn phỏng chừng là loại đỉnh cấp nhất, có thể ghi chép lại hình ảnh khoảnh khắc hắn chết. Nói cách khác vừa rồi cảnh ngươi giết chết Vũ Linh Hư đã bị cao tầng Vũ gia biết được. Vũ gia rất có thể đã phái người tụ tập bên ngoài mộ Long Đế, chờ ngươi vừa đi ra liền lập tức giết chết ngươi!

Thấy được vẻ ngưng trọng trong mắt Lục Ly, Bạch Thu Tuyết an ủi:

- Ngươi không cần quá lo lắng, Lãnh thúc cũng ở bên ngoài. Ta sẽ để Lãnh thúc ra mặt, có Lãnh thúc ở đó, Vũ gia không dám làm loạn.

Lục Ly khẽ gật đầu, trước vứt chuyện Long Ngâm thần kỹ sang một bên, Bạch Thu Tuyết lấy ra một bình ngọc từ trong giới chỉ nơi tay, đưa cho hắn nói:



- Ngươi đi cho các nàng uống đan dược chữa thương, sau đó mang tất cả mọi người tới chỗ không có dây leo, trước chữa thương rồi hẵng tìm đường đi xuống. Đúng rồi …. Lát nữa ngươi đi tìm kiếm bốn phía xem có bảo vật nào hay không? Dù chúng ta đã tìm một lần, cũng lấy được mấy thứ, nhưng rất nhiều chỗ còn chưa tìm kỹ.

- Được!

Lục Ly khua múa chiến kích trong tay, chặt đứt dây leo bò tới quanh bốn phía, những dây leo này thật ra không phải quá khó chơi. Then chốt là vừa rồi có tiếng quỷ kêu, rất dễ khiến người mơ hồ ngất đi. Sau khi quan tài hoàng kim bay mất, tiếng quỷ kêu cũng tan biến, chỉ bằng đám dây leo này thì không có gì đáng sợ.

Hắn tiếp lấy bình ngọc, mở ra, nhìn sang Bạch Thu Tuyết hỏi:

- Ngươi có cần nuốt một viên không?

Bạch Thu Tuyết khẽ gật đầu, Lục Ly lấy ra một viên, Bạch Thu Tuyết mở ra miệng anh đào nhỏ nhắn rướm máu, Lục Ly nhíu  mày, dùng mu bàn tay giúp nàng lau máu tươi nơi khóe miệng và cằm.

Cả người Bạch Thu Tuyết chợt cứng đờ, tay Lục Ly cũng đột nhiên dừng lại giữa không trung, động tác này tựa hồ có chút mập mờ …

Hắn đỏ mặt lên, cũng may đang đeo mặt nạ, thế là chỉ ngây người thoáng chốc, sau đó lập tức ném đan dược chữa thương vào trong miệng Bạch Thu Tuyết, kẻ sau đỏ mặt nuốt vào.

Lục Ly gọi Tiểu Bạch đi trước mở đường, vừa đi vừa chém dây leo. Hắn bước đến bên người Tử Liên Nhi, phát hiện Tử Liên Nhi bị thương rất nặng, cánh tay trái be bét máu thịt, trên mặt trong miệng cũng đều là máu.

Hắn sai Tiểu Bạch xé hết dây leo trên người Tử Liên Nhi, sau đó cẩn thận ôm lấy nàng, đi về phía lối vào đỉnh núi, đặt nàng ở nơi an toàn rồi đút đan dược chữa thương.

Tiếp đó hắn đi tìm Dạ Vũ Hàm ôm ra, cũng đút cho hai viên đan dược chữa thương. Ôm lấy hai đại mỹ nhân như hoa như ngọc, Lục Ly lại không nghĩ gì nhiều, hai người cũng đang hôn mê, Lục Ly không xấu hổ.

Làm xong hết thảy, hắn quay lại bên người Bạch Thu Tuyết, giúp nàng xé đứt dây leo, lúc này mới hỏi:

- Thu Tuyết tiểu thư, cần ta hỗ trợ gì không?

Bạch Thu Tuyết cũng bị thương rất nặng, mới đầu là ót bị nện một cái, tiếp sau lại bị nện bay mấy lần, xương cốt đứt gãy mất không ít.

Vừa rồi đứng trước nguy cơ sinh tử, cắn răng phồng lên dũng khí chiến đấu, giờ đây nguy hiểm giải trừ, nàng đến cả sức lực để đứng lên cũng mất sạch.

Nàng nghĩ nghĩ rồi đỏ mặt nói:

- Làm phiền ngươi ôm ta qua kia.

- Được!

Lục Ly nhẹ nhàng ôm ngang lấy eo Bạch Thu Tuyết, vừa rồi ôm Tử Liên Nhi và Dạ Vũ Hàm không có cảm giác gì, lúc này lại rất có cảm giác.

Bởi vì Bạch Thu Tuyết … đã tỉnh, hơn nữa nàng còn thẹn thùng cúi đầu xuống chôn ở trước ngực hắn, khiến cho cảm giác của hắn càng thêm mãnh liệt.

Nội tâm Lục Ly bất giác có chút rung động, lồng ngực phập phồng, trên tay truyền đến xúc cảm tê người, hắn cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô, nhịp thở cũng trở nên gấp rút mấy phần.

Dị dạng của Lục Ly bị Bạch Thu Tuyết cảm ứng được, mặt Bạch Thu Tuyết càng đỏ thêm, thấy Lục Ly không đi, dùng thanh âm nhỏ như muỗi kêu nói:

- Lục, Lục công tử!



- Hả!

Lục Ly giật mình tỉnh lại, đỏ mặt nhanh chân đi ra phía ngoài, đặt Bạch Thu Tuyết xuống bên cạnh Tử Liên Nhi, nghĩ nghĩ lại từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra một ít nước nói:

- Thu Tuyết tiểu thư, ngươi muốn uống chút nước không?

- Được, cảm ơn Lục công tử.

Bạch Thu Tuyết đỏ mặt khẽ gật đầu, Lục Ly cầm ấm nước sáp lại gần, Bạch Thu Tuyết nhắm mắt ngửa mặt đón lấy.

Lục Ly nhìn khuôn mặt xinh đẹp như bàn ngọc, chân mày như mây như sương khói kia, trong lòng lần nữa rung động, thiếu chút vẫy cả nước lên đầu Bạch Thu Tuyết.

Cho Bạch Thu Tuyết uống nước xong, Lục Ly cũng cảm thấy khát, bèn gỡ mặt nạ xuống rót mấy ngụm, uống xong mới cảm thấy không đúng.

Hắn dè dặt liếc sang Bạch Thu Tuyết một cái, phát hiện trong mắt đối phương toàn là giận dỗi, vội vàng lúng túng đứng lên nói:

- Ta đi tìm xem có còn bảo vật hay không, tìm được chúng ta chia đều.

Nói rồi Lục Ly dẫn theo Tiểu Bạch chạy vút đi như một làn khói, quay trở lại trong vùng sương mù, lúc này hắn mới cởi quần áo rách rưới xuống. Nhìn da thịt toàn thân trắng nõn như da trẻ nít, không khỏi âm thầm kinh ngạc, vừa rồi rất nhiều chỗ trên người hắn bị đốt thương, sau khi luyện hóa bản nguyên tinh huyết thương thế bất ngờ chuyển tốt, vết sẹo đều tróc ra, vô cùng thần kỳ.

Nghĩ mãi mà không thông, Lục Ly đổi lấy một thân áo bào võ sĩ mới tinh, dẫn theo Tiểu Bạch tìm bảo trên đỉnh núi. Cuối cùng lại chẳng tìm được gì, chỉ thấy mỗi côn sắt của Vũ Linh Hư, ngoài ra hắn còn thu lại Không Gian Giới Chỉ của Vũ Linh Hư luôn.

Hắn quay trở về, lúc này sắc mặt Bạch Thu Tuyết đã khôi phục bình thường, Lục Ly duỗi tay ra nói:

- Chỉ tìm được giới chỉ của Vũ Linh Hư và cây côn sắt, không thấy có những bảo vật khác.

- À à, ngươi cầm đi.

Bạch Thu Tuyết nhìn lên đỉnh đầu nói:

- Trọng bảo hẳn là đều nằm trong quan tài hoàng kim kia, đáng tiếc lại bay mất. Thôi, dù không bay đi, chúng ta cũng lấy không được. Bên trong phỏng chừng là có hồn phách Yêu Ma, đừng nói chúng ta, dù là cường giả Bất Diệt Cảnh đều bắt không được.

Lục Ly thuận theo ánh mắt Bạch Thu Tuyết nhìn lên bầu trời trên đỉnh đầu, hiếu kì hỏi:

- Quan tài kia bay đi đâu được nhỉ?

Bạch Thu Tuyết nghĩ nghĩ rồi nói:

- Hẳn là bay vào trong không gian loạn lưu, Long Đế chắc là sớm đã có bố trí, không muốn có người khinh nhờn di thể hắn, bảo tàng Long Đế này sợ rằng không ai chiếm được cả.

- Đáng tiếc …

Lục Ly khẽ thở dài, trong đầu lại hiện lên thanh thần binh bá khí tuyệt luân kia, đó chính là thần binh Thiên giai a.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook