Bất Diệt Long Đế

Chương 669: Thú hoàng bạo động?

Yêu Dạ

11/07/2021

Long Dương cư sĩ rất ít phóng thích thần kỹ huyết mạch của mình, bởi vì hắn cảm giác cái thần kỹ huyết mạch này rất mất thể diện, nhưng lần này vì bảo mệnh không thể không phóng thích.

Trên cổ của hắn có ánh sáng màu tím lấp lánh, một đầu xà nữ hiện lên. Nửa người trên của xà nữ loã lồ, thoạt nhìn hết sức dâm tà, một đại nam nhân mà phóng thích thần kỹ huyết mạch như thế, cho dù đổi lại là bất luận kẻ nào cũng sẽ cảm thấy xấu hổ. Bởi vì cái thần kỹ huyết mạch này, mà từ nhỏ Long Dương cư sĩ đã bị rất nhiều người cười nhạo, tâm lý của hắn cũng từ từ trở nên biến thái.

Xà nữ bay vụt xuống, chìm vào trong thân thể bạch tuộc, chính cái xúc tu của bạch tuộc vương thoáng bất động. Thân thể Long Dương cư sĩ từ vùng trời này gào thét mà đi, biến mất ở phương xa.

- Hưu!

Lục Ly và Hồ Lang ngồi trên Lam Sư đuổi sát theo, thấy Long Dương cư sĩ chấn nhiếp thú hoàng phía trước trong nháy mắt, hai người hơi kinh ngạc. Vậy mà Long Dương cư sĩ còn cất dấu thần kỹ huyết mạch thất phẩm mạnh mẽ như vậy, hơn nữa còn là loại linh hồn, vô cùng bá đạo.

- Cô...

Rất nhanh bạch tuộc vương đã tỉnh lại, Long Dương cư sĩ đã chạy trốn, sáu con mắt của nó chỉ có thể nhìn về phía Lam Sư, Lục Ly và Hồ Lang.

- Cô!

Bạch tuộc vương nổi giận gầm lên quái dị, bên trong sáu con mắt đều là vẻ hung ác bạo ngược, giống như đang trách cứ Lam Sư vượt biên, tiến vào địa bàn của nó rồi. Bên trong cũng có chút xem thường Lam Sư, vậy mà bị hai tên nhân loại cưỡi lên.

Chín cái xúc tu mang theo răng cưa dò xét tới, muốn cuốn lấy đám người Lam Sư và Lục Ly, Lam Sư nổi giận rống to, trong miệng có khí lưu màu lam vờn quanh, muốn phản kích.

- Oanh!

Khí lưu nhàn nhạt vờn quanh bên ngoài cơ thể Lục Ly, phóng thích khí tức không tên trên người, khiến Hồ Lang ở bên cạnh cũng cảm thấy bị đè nén. Chín cái xúc tu kia thoáng dừng lại ở giữa không trung, bên trong sáu con mắt bạch tuộc phía dưới toàn là vẻ hoảng sợ.

- Súc sinh, đi theo chúng ta truy sát người phía trước!

Lục Ly chợt quát một tiếng, trong con ngươi có hai con ngân long hiện lên uốn lượn, sáu con mắt của bạch tuộc vương tràn đầy vẻ kinh hoàng. Lục Ly thấy bạch tuộc vương bất động, từ trên đầu Lam Sư nhảy xuống, đứng ở trên đầu bạch tuộc, tức giận quát:

- Nghiệt súc? Không tuân lệnh sao?

Bạch tuộc thu hồi sáu cái xúc tu lại, sáu con ngươi lấp lánh, sau khi dừng lại một hơi thở thời gian, thì nhanh chóng chạy về phía trước.

- Lam Sư, ngươi đi theo!

Lục Ly quay đầu lại kêu một tiếng với Lam Sư trên bầu trời, Lam Sư tủi thân, chỉ có đi theo phía sau. Hồ Lang mặt mày hớn hở, cảm giác như hắn thuần phục được Lam Sư vậy, chỉ hận xung quanh không có người thấy vẻ uy phong khí phách của hắn.

Một con thú hoàng biến thành hai con, tiếp tục điên cuồng đuổi theo. Quả thực tốc độ của Long Dương cư sĩ không tồi, tốc độ hai con thú hoàng đều đạt đến cực hạn, đuổi theo mấy canh giờ, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn thấy một điểm đen nho nhỏ ở nơi xa, không cách nào kéo gần khoảng cách.



Hồ Lang có một ít nóng nảy, cứ đuổi theo như vậy không phải một cái biện pháp, ưu thế duy nhất của bọn họ là không cần tự mình bay, Long Dương cư sĩ phải tự mình bay. Vốn dĩ với thực lực của Long Dương, bay nửa tháng không ngủ không nghỉ thì tốc độ cũng sẽ không bị ảnh hưởng.

Lục Ly không nói gì, hắn quyết tâm muốn truy sát đến cùng, trong lòng của hắn chỉ có một ràng buộc duy nhất là Tiểu Bạch. Lúc bọn họ rời đi Tiểu Bạch vẫn đang ở bên trong lôi hải, không biết lúc này đang ở khu vực nào rồi, ngộ nhỡ Tiểu Bạch đi lạc thì phiền toái, biển cả mờ mịt biết đi đâu mà tìm kiếm?

Hắn vốn có tâm để Hồ Lang đi tìm, nhưng sau khi suy nghĩ một chút vẫn là quên đi. Thời gian đã trôi qua lâu như vậy, nếu như Tiểu Bạch luôn đi theo trưởng lão Cổ gia ở xung quanh Cửu U Đảo, qua một thời gian ngắn sẽ vẫn ở đó như cũ, nếu như không có ở đấy, hiện tại đi tìm cũng không tìm được.

Thân thể hắn rất suy yếu, mặc dù lúc này khống chế hai con thú hoàng, nhưng ngộ nhỡ gặp phải mấy tên Nhân Hoàng mai phục thì sao? Hắn không có bất kỳ sức chống trả nào, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.

Hai con thú hoàng này bị hắn tạm thời khống chế, không phải là linh thú của hắn, mà khống chế cũng rất phiền phức, có đôi lúc sẽ không nghe lời.

Thực ra hắn cũng không tính là khống chế chúng, chẳng qua là tạm thời áp chế hai con thú hoàng mà thôi!

Hồ Lang đoán không sai, Lục Ly chính là dựa vào thú thần chi uy áp chế hai con thú hoàng này. Hắn luyện hóa cái thú trảo kia, khiến trên người hắn có một luồng uy áp không tên, luồng uy áp này rất khủng bố, hắn cảm giác bất kỳ Huyền Thú nào hắn cũng có thể áp chế.

Huyền Thú đẳng cấp sâm nghiêm, cao cấp Huyền Thú có thể ung dung áp chế Huyền Thú cấp thấp, khống chế bọn chúng làm việc, nhất định là Lục Ly dựa vào thú uy áp chế thú hoàng.

Thú hoàng có sự kiêu ngạo và tôn nghiêm của mình, nó không thể bị nhân loại khống chế, bởi vì bọn chúng cảm thấy nhân loại là sinh vật nhỏ bé. Nhưng lúc này Lục Ly ở trong mắt bọn chúng không phải là nhân loại nữa rồi, mà là một con thú thần hình người, nên hắn mới có thể áp chế được bọn chúng.

Về phần Thăng Long Thuật, đó là một cái thần kỹ huyết mạch lấy được sau khi luyện hóa thú trảo và bổn nguyên tinh huyết, thần kỹ huyết mạch này rất khủng bố, hai lần phóng thích liền diệt sát hai tên Nhân Hoàng. Đây chính là sự bá đạo của bổn nguyên tinh huyết thú thần, bổn nguyên tinh huyết và thú thần chi huyết Lục Ly luyện hóa trước đây kém xa.

Thế nhưng lấy thể chất hiện tại của Lục Ly phóng thích Thăng Long Thuật vẫn còn rất miễn cưỡng, hai lần mạnh mẽ phóng thích, đều khiến nguyên khí của Lục Ly tổn thương nặng nề, không có mấy ngày thì không thể khôi phục như cũ.

Sau khi Lục Ly phóng thích Thăng Long Thuật, cảm giác toàn bộ thân thể đều bị rút hết lực. Thậm chí cảm giác một khắc kia ngay cả đứng cũng không vững, trong cung điện dưới mặt đất hắn vì hù dọa hai người chạy, mà mạnh mẽ phóng thích Thăng Long Thuật một lần nữa, kết quả trực tiếp ngất đi, ngủ mê ba ngày ba đêm. Nếu như không phải bị thú hoàng thức tỉnh, hắn vẫn còn ngủ mấy ngày...

- Tiếp tục đuổi theo, cho dù đuổi đến Trung Châu cũng phải chém giết Long Dương lão cẩu!

Lục Ly lắc đầu không suy nghĩ nhiều nữa, hắn nhắm mắt lại ngồi xếp bằng khôi phục thể lực chữa thương. Lúc này Long Dương cư sĩ nhắm thẳng hướng đông chạy đi, mục tiêu rất rõ ràng là muốn vào Trung Châu, Lục Ly nảy sinh ỹ nghĩ ác độc, không giết Long Dương thề không bỏ qua.

...

Ba ngày, năm ngày, nửa tháng!

Đuổi theo nửa tháng, Long Dương cư sĩ cũng chạy trốn nửa tháng, rõ ràng không có ngừng lại. Lục Ly và Hồ Lang luôn luôn đi theo phía sau, thế nhưng lúc này thú hoàng đi theo Lục Ly đã lên đến ba con, cộng thêm một đầu Hải Hoàng Xà.

- Nhất định phía trước là Trung Châu rồi...

Hồ Lang đã sớm khôi phục thương thế, hắn từ xa nhìn thấy một mảnh đại lục, trên mặt hơi có chút gấp gáp nói:

- Con rùa này thật biết chạy trốn, ròng ra nửa tháng vậy mà tốc độ không chậm một chút, Ly thiếu? Tiếp tục đuổi theo sao?



- Đuổi theo!

Lục Ly nhún vai, nửa tháng thời gian qua đi hắn cũng hoàn toàn khôi phục rồi, phía sau có ba con thú hoàng đi theo hắn có cái gì phải sợ? Đám Vương Tộc Trung Châu dám đến chặn hắn sao? Định quang minh chính đại làm địch với hắn à?

- Phía trước là lãnh địa nhà ai?

Lục Ly không còn cảm giác phương hướng nữa rồi, không biết đuổi tới chỗ nào Trung Châu nữa, Hồ Lang suy nghĩ một chút nói:

- Hình như là địa bàn U Minh Giáo!

U Minh Giáo nằm ở hướng tây bắc Trung Châu, Lục Ly hơi kinh ngạc, vậy mà bọn họ lệch hướng xa như vậy, đã tới tây bắc Trung Châu rồi?

Thấy sắp tiến nhập đại lục, ba con thú hoàng có một ít chần chờ. Linh trí thú hoàng rất cao, không thua gì nhân loại. Bọn chúng rất rõ ràng kết cục đợi chờ bọn chúng khi tiến vào Trung Châu là bị cường giả nhân tộc tru diệt, bọn chúng sẽ biến thành linh tài tu luyện của cường giả nhân tộc...

- Sợ cái gì?

Sau khi Lục Ly thấy tốc độ của Hải Hoàng Xà chậm lại, ánh mắt lạnh lùng đảo qua, trên người phóng thích uy áp không tên, tức giận quát:

- Đi theo ta, không ai dám giết các ngươi. Ai dám lui về phía sau, ta diệt nhất tộc người đó.

Có lẽ những thú hoàng này không thể nghe hiểu lời nói của Lục Ly, nhưng bọn chúng lại hiểu ý tứ của Lục Ly. Cảm thụ được khí tức trên người Lục Ly, bọn chúng chỉ biết ngoan ngoãn chạy về phía đại lục, ba con thú hoàng đều bay lên trời, lơ lửng giữa không trung, tiếp tục bay về phía đại lục.

Long Dương cư sĩ làm đầu tầu gương mẫu, bước lên đại lục. Nơi xa có một cái thành nhỏ, Long Dương cư sĩ bay đi, muốn xông vào bên trong thành truyền tống rời đi.

- Hừ!

Lục Ly và Hồ Lang phân biệt ngồi trên một con thú hoàng bay đi, không có bất kỳ dừng lại, Long Dương cư sĩ cắn răng, không dám truyền tống nữa. Bởi vì quân sĩ truyền tống trận bên trong thành bị thú hoàng chi uy hù doạ, nếu như hắn muốn truyền tống rời đi, sẽ phải chậm trễ một ít thời gian. Không chừng đến lúc đó còn chưa truyền tống đi, đã bị Lục Ly dùng một chiêu tiêu diệt.

Cho nên Long Dương cư sĩ chỉ có thể nhanh chóng xuyên qua thành, tiếp tục cuồng bay về nơi xa. Hắn ngược lại đi rất nhẹ nhàng, bởi vì toàn bộ người bên trong thành sợ tới mức tim đập chân run, rất nhiều người nhát gan sợ tới mức ngất đi. Ba con thú hoàng tùy tiện đánh một kích, cái thành trì nho nhỏ này có thể bị san bằng thành bình địa trong nháy mắt?

- Hưu...

Cũng may Lục Ly khống chế ba con thú hoàng, không có phóng thích bất kỳ đòn tấn công nào lạm sát người vô tội, chỉ gào thét bay qua bầu trời phía trên thành trì.

Đợi đến khi ba con thú hoàng biến mất ở chân trời phương xa, trong thành nhất thời tán loạn. Vô số người bắt đầu đưa tin, bọn họ không nhìn thấy Lục Ly và Hồ Lang phía trên thú hoàng, cho rằng thú hoàng trong nước bạo động rồi...

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook