Chương 240: Tiểu Bạch, đi làm việc
Yêu Dạ
10/04/2021
- Ùm...
Liễu Di bị Lục Ly rống to chấn đến đặt mông ngồi dưới đất, chân lộ ra nửa đoạn, màng nhĩ đau nhức.
Nàng chẳng quan tâm xuân quang xạ tiết, mừng như điên nói:
- Đảo chủ, ngài rốt cục đã tỉnh. Nhanh đi Huyết Sát Đảo, nếu như ngài còn không đi, tất cả mọi người sẽ chết sạch.
Lục Ly không có đi, ngược lại ngồi xếp bằng, cảm ứng tình huống trong Hồn Đàm.
Hắn rất sợ loại tình huống kia phát sinh lần nữa, một khi mình không thể khống chế thân thể, đi cũng chỉ là chịu chết.
Trong Hồn Đàm lại rất an tĩnh, không hề sáng như lúc trước, cũng không có bất cứ ba động gì. Lục Ly cảm ứng, trong đầu hiện lên hình ảnh của Hồn Đàm, khiến linh hồn hắn đại chấn.
Trong Hồn Đàm lại xuất hiện một long văn, ấn ký long văn màu bạc, giống ấn ký ở sau lưng như đúc, chẳng qua là nhỏ hơn rất nhiều.
Trong Hồn Đàm xuất hiện một ấn ký ngân long?
Lục Ly còn chưa nghe nói qua chuyện lạ như vậy, Hồn Đàm của tất cả mọi người đều giống nhau, khác biệt chỉ ở độ lớn mà thôi. Hồn Đàm của hắn xuất hiện một long văn quỷ dị, này quá dọa người rồi.
Hắn lại nội thị địa phương khác, phát hiện Thần Hải phát sinh dị biến. Hồn Đàm thông qua thần kiều quán thâu về một loại năng lượng lạ kỳ, để huyền lực trở nên rất ngưng luyện.
Đây là bình thường, mỗi một tu sĩ đột phá Hồn Đàm cảnh, huyền lực đều sẽ lột xác, trở nên càng thêm ngưng luyện, càng cường đại hơn. Võ giả đạt tới cảnh giới này, huyền lực có thể phóng ra ngoài, cũng là bởi vì huyền lực thuế biến.
Trừ cái đó ra, thì không có bất cứ vấn đề gì!
Lục Ly dò xét chốc lát, cuối cùng mở mắt, hắn đưa tay chộp tới cổ, muốn nhìn răng thú cổ quái kia. Kết quả phát hiện trên sợi dây rỗng tuếch, răng thú biến mất rồi...
Hắn đứng bật dậy, tìm tòi xung quanh, sau đó nhìn Liễu Di hỏi:
- Ngươi có nhìn thấy răng thú trên này không?
- Không biết...
Liễu Di hoài nghi nhìn xung quanh, lắc đầu, lại khuyên nhủ:
- Lục Ly, trước đừng để ý tới răng thú, nhanh đi Huyết Sát Đảo, nếu không người ở Huyết Sát Đảo sẽ chết sạch.
- Được rồi!
Lục Ly nhìn mấy lần, xác định răng thú đã biến mất, hắn mê hoặc đi ra ngoài, hét lớn:
- Tiểu Bạch, đi làm việc!
Hưu!
Trong một gian phòng, Tiểu Bạch nhanh chóng bắn ra, miệng còn ngậm một viên Huyết Viêm Tinh. Đây là Tiểu Bạch tự mình khai thác ở dưới hải đảo, Thất trưởng lão phái người đi mua còn chưa trở lại.
Tiểu Bạch nuốt Huyết Viêm Tinh xuống, xông vào trong tay áo của Lục Ly. Lục Ly nhìn Liễu Di nói:
- Ngươi chờ ở đây, ta đi một mình là được.
- Vâng!
Chiến lực của Liễu Di không cao, đi quả chỉ là chịu chết, nàng khẩn trương nhìn Lục Ly nói:
- Đảo chủ, ngươi có thể ứng phó không?
- Hẳn không thành vấn đề!
Lục Ly nhàn nhạt nói, sau đó chạy ra khỏi hành cung, cầm Kình Thiên Kích phóng ra ngoài đảo. Địa Long Đảo cách Huyết Sát Đảo rất gần, thậm chí từ nơi này có thể mơ hồ thấy chiến thuyền dừng ở ngoài Huyết Sát Đảo.
- Rất tốt!
Vừa lúc có một chiếc chiến thuyền nhỏ chạy đến bên này, hẳn là chiến thuyền tuần tra ở xung quanh. Lục Ly tiềm nhập vào trong nước, không ngừng tới gần, đợi chiến thuyền chạy đến, thân thể của hắn như cá mập từ trong nước lao ra, chiến kích mang theo bọt nước ném tới.
Trên chiến thuyền có năm người, đều là Thần Hải cảnh, làm sao là đối thủ của Lục Ly? Hai người bị nện đến đầu nở hoa, thậm chí không kịp phản ứng.
- Hưu!
Ba người khác từ trong khoang thuyền bắn ra, rút trường kiếm đâm tới Lục Ly. Thân thể Lục Ly tràn ngập boong thuyền, làm ba người kia sợ tới mức phách chém lung tung.
- Keng keng keng...
Lục Ly tùy tiện mấy kích, binh khí của hai người bị đánh bay, đầu bị nện nát, đôi mắt của hắn cũng trở nên nóng rực, hắn có thể khẳng định... hắn đã trăm phần trăm đột phá Hồn Đàm cảnh, bởi vì hắn cảm giác được lực lượng của mình cường đại hơn rất nhiều.
Vừa rồi tốc độ công kích của mấy người kia tựa như thả chậm mấy lần, có thể dễ dàng phán đoán ra quỹ tích công kích, từ đó phá giải chiêu thức.
- Đừng động, nếu không ngươi cũng chết!
Thân thể của Lục Ly ngừng lại, chiến kích chỉa vào cổ người cuối cùng, bóng dáng trên boong thuyền biến mất. Lục Ly không có nhìn thám báo Thần Hải cảnh này, ánh mắt nhìn nơi xa, càng xem càng cảm giác thế giới này rõ ràng hơn rất nhiều, Hồn Đàm cảnh quả nhiên diệu dụng vô tận a.
- Ta tên Lục Ly!
Lục Ly nhìn hồ phỉ khuôn mặt kinh hoàng kia nói:
- Là đảo chủ của hòn đảo mà các ngươi tấn công, ta giết qua rất nhiều Hồn Đàm cảnh. Giết ngươi giống như bóp chết một con kiến, cho nên nếu ngươi muốn sống, thì ngoan ngoãn nghe lời.
- Vâng vâng, chỉ cần Lục đại nhân không giết, ta làm gì cũng được!
Hồ phỉ kia sợ đến tán đảm, Lục Ly quá nổi danh, hắn làm sao dám xằng bậy?
- Lái thuyền, nhích tới gần Huyết Sát Đảo!
Lục Ly lạnh giọng nói, đi theo người này vào khoang thuyền, khống chế chiến thuyền nhanh chóng tới gần Huyết Sát Đảo, chiến kích của Lục Ly luôn khóa chặt đối phương, nếu như dám có bất kỳ dị động, sẽ lập tức đánh chết.
- Lần này các ngươi tới bao nhiêu người? Thủ lĩnh là ai? Cảnh giới gì, có bao nhiêu cường giả?
Ánh mắt của Lục Ly thỉnh thoảng quét nhìn bên ngoài, đồng thời hỏi thăm tình huống. Hồ phỉ kia rất phối hợp, nhanh chóng nói hết tình huống, hắn không biết Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà, chỉ nói cảnh giới của đám người Bạch Tu.
- Rất tốt!
Lục Ly yên tâm, chỉ một Mệnh Luân cảnh, hắn căn bản không sợ, chỉ sợ mấy Mệnh Luân cảnh vây công hắn, cho dù có Tiểu Bạch hắn cũng phải chết.
Rất nhanh thì cập bờ, bên bờ có mười mấy chiếc thuyền, trên mỗi chiến thuyền có mấy người thủ hộ. Lục Ly nhìn lướt qua không có phát hiện cường giả, xem ra đều vào đảo rồi.
- Ngươi đi đi!
Lục Ly rất coi trọng chữ tín, không có giết hồ phỉ kia. Đối với hắn mà nói, giết nhiều một người hay giết ít một người không có khác biệt, hắn chạy nhanh tới, phóng về các chiến thuyền còn lại.
- Phanh!
Một chiêu nện chết một người, đám võ giả thủ thuyền nhất thời cảnh giác, một người kinh hô lên:
- Địch tập kích...
Lời còn chưa rơi xuống, Lục Ly quét qua, người này đã bị nện chết, trong chiến thuyền bay vụt ra rất nhiều võ giả, đều lao về phía Lục Ly.
Lục Ly huyễn hóa ra từng cái bóng, làm đám hồ phỉ xông lại kia hoa cả mắt. Đối với tu sĩ chưa đột phá Hồn Đàm cảnh, Lục Ly giết giống như bóp chết con kiến, tùy tiện một kích là có thể nện chết.
Mười mấy tức sau, mấy chục võ giả ở lại giữ thuyền đều bị Lục Ly chém giết. Khắp nơi đều là thi thể, rất nhiều người thân thể bị chiến kích nện đến huyết nhục mơ hồ, thê thảm không nỡ nhìn.
- Hưu!
Lục Ly không có dừng lại, nhanh chóng lao vào trong đảo, chỉ để lại hồ phỉ bị hắn cưỡng ép lúc trước. Hồ phỉ này bị thủ đoạn hung tàn của Lục Ly dọa đến choáng váng, quên mất chạy trốn, cũng may Lục Ly coi trọng chữ tín, không có giết hắn.
- Thật đáng sợ.
Hồ phỉ kia lẩm bẩm.
Nguyên bản rất nhiều người cho rằng Lục Ly là dựa vào vận khí mới xông ra danh tiếng hiện tại, lúc này hồ phỉ kia mới hiểu được, người có thể xông ra danh khí to lớn, không có một ai là dựa vào vận khí, không có thực lực, vận khí nghịch thiên cũng vô dụng.
- Đi!
Hồ phỉ kia vội vàng lái chiến thuyền bỏ chạy. Hắn mơ hồ có loại cảm giác, lần này hồ phỉ tới sợ là không có mấy người có thể chạy thoát, đều phải táng thân ở Huyết Sát Đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.