Chương 324: Tự sát?
Yêu Dạ
24/04/2021
Khương Hạo chết rồi!
Hắn không phải bị Thiên Quỷ Thử cắn chết, mà là tự sát. Hắn vì bảo hộ Khương Khởi Linh mà không cẩn thận bị Thiên Quỷ Thử cắn trúng, sau khi biết mình không chống được thử độc, liền tự bạo Hồn Đàm mà chết.
Hiện trường lưu lại sáu cỗ thi thể, đều là trúng độc, có hai người bị Khương Hạo giết, bốn người còn lại đều tự bạo Hồn Đàm mà chết. Bọn họ thà tự bạo cũng không muốn biến thành thử nhân, biến thành cái xác không hồn, đi họa hại người nhà.
Khương Khởi Linh không phải không động thủ, mà là vì phóng thích huyết mạch thần kỹ quá nhiều, linh hồn quá mức yếu ớt, Khương Hạo không cho phép nàng ta động thủ nữa.
Khương Hạo vẫn mang theo Khương Khởi Linh, vừa rồi vì bảo vệ Khương Khởi Linh không bị Thiên Quỷ Thử cắn trúng, hắn thay Khương Khởi Linh cản một nhát cắn, cuối cùng trúng độc tự bạo Hồn Đàm mà chết.
Khương Khởi Linh rất thương tâm, ngoại công của nàng ta từ nhỏ đã rất cưng chiều nàng ta, lần này nàng ta lặng lẽ lẻn vào phi thuyền thiết giáp, hắn cũng không đuổi nàng ta về, trên đường đi đều luôn để mặc vào làm bừa. Lại không ngờ cuối cùng bởi vì Khương Khởi Linh mà Khương Hạo lại chết trận ở Thiên Quỷ Sơn.
Khương Khởi Linh vô cùng tự trách, loại thống khổ và áy náy này không giống giả bộ. Sấm chớp đùng đùng, mưa to tầm tã, tình cảnh một nữ tử tuyệt mỹ tử ôm một cỗ thi thể ngửa mặt lên gào thét bi thương, cũng vô cùng chấn động lòng người.
Lục Ly trầm mặc chạy tới, khí thế của Tiểu Bạch tản ra, trấn áp Thiên Quỷ Thử, sau khi đám người Khương Yển phát hiện Thiên Quỷ Thử không công kích nữa thì kinh ngạc nhìn về phía Lục Ly.
Khởi Linh nhìn thấy đám người tới đây, sau khi phát hiện là Lục Ly, lại không để ý quá nhiều. Ngược lại nàng ta nhận thấy Lục Ly lại có thể thoải mái trấn áp Thiên Quỷ Thử như vậy, lập tức trợn mắt nhìn Lục Ly quát:
- Vì sao ngươi không đến sớm, nếu ngươi đến sớm một chút, ngoại công của ta cũng sẽ không phải chết.
- Cứu các ngươi là tình cảm, không cứu các ngươi là bổn phận!
Lục Ly lạnh lùng dùng chính lời nói của Khương Khởi Linh để trả lời nàng ta, sau đó lại cảm thấy không đành lòng, giải thích:
- Khởi tiểu thư, chúng ta nghe thấy thanh âm ở bên này mới tới, nếu không căn bản cũng không tìm thấy các ngươi. Người chết là hết, Khởi tiểu thư xin nén bi thương.
Lục Ly nháy mắt ra hiệu cho Khương Yển, người sau hiểu ý lập tức chạy tới, một cán đao gõ cho Khương Khởi Linh hôn mê. Khương Khởi Linh vốn đã có chút tinh thần không bình thường, lúc này chịu đả kích lớn như vậy, nếu không đánh ngất nàng ta, e là nàng ta sẽ tự sát mất.
Thi thể toàn bộ được tập hợp lại, để vào trong không gian giới chỉ mang về an táng. Trong không gian giới chỉ không có không khí lưu thông, thi thể không đến mức thối rữa quá nhanh.
Dưới sự uy hiếp của Tiểu Bạch, Thiên Quỷ Thử không động đậy được, mọi người rất nhanh liền lui lại, tìm kiếm một khe núi rồi nghỉ ngơi.
Hàn huyên vài câu với Khương Yển, Lục Ly mới biết một Quân Hầu cảnh Khương Minh bởi vì cản phía sau, lúc này không liên hệ được, cũng không đuổi theo được, e là. . . Cũng dữ nhiều lành ít rồi.
Một võ giả Bất Diệt cảnh bên cạnh Khương Yển loáng thoáng đưa ra chất vấn, nếu Lục Ly có thể trấn áp được Thiên Quỷ Thử, vì sao lúc ở bên trong sơn cốc không động thủ. Nếu trấn áp ở bên trong sơn cốc, cũng không đến nỗi chết nhiều người như vậy.
- Khi đó Tiểu Bạch không ở trong sơn cốc.
Lục Ly thản nhiên liếc người này một cái, giải thích một câu, ánh mắt Vũ Hóa Thần và Minh Vũ cũng cũng trở nên lạnh lùng. Khương Yển lập tức răn dạy, người đó cũng vội vàng lên tiếng xin lỗi.
Lục Ly cũng bận tâm, lần này chết nhiều người như vậy, bản thân hắn cũng không áy náy lắm. Bởi vì phi thuyền thiết giáp không phải là của hắn, ngược lại là bọn họ giao huyền tinh, Linh Lung Các có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo hộ bọn họ.
Hắn không phải là thần, cũng không có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo hộ mọi người. Thế giới này mỗi thời mỗi khắc đều chết nhiều người như vậy, hắn có thể bảo hộ được bao nhiêu người, có thể cứu được bao nhiêu người?
Mưa to vẫn rơi, mọi người trầm mặc ngồi một đêm trong mưa, lúc rạng sáng mưa mới dừng. Mặt trời lên cao, đám người Lục Ly sau khi ăn vài thứ thì khởi hành tìm kiếm người còn sống sót.
Khương Khởi Linh vẫn đang hôn mê, đả kích đêm qua đối với nàng ta chắc là rất lớn, tâm thần bị hao tổn cho nên ngủ say không tỉnh.
Đi cả một ngày, bọn Lục Ly tổng cộng tìm được gần trăm người, cả đội ngũ cộng lại không đến hai trăm người. Thời gian dài như vậy mà không tìm thấy, chắc người còn lại có thể sống sót cũng không nhiều.
Ban đêm tiếp tục hạ trại, lúc nửa đêm Khương Khởi Linh cuối cùng cũng tỉnh lại, may mà nàng ta không khóc lóc, chỉ hỏi vài câu rồi một mình ôm đầu gối yên lặng rơi lệ, khóc một canh giờ, nàng ta lại mê man.
Ngày hôm sau tiếp tục đi, lại tìm được mười mấy người, mấy ngày nay cũng gặp rất nhiều thử nhân trúng độc. Còn có rất nhiều thi thể đã biến thành hài cốt, cũng không biết trong đó có thi thể của Khương Minh hay không.
Khi vào đêm, Lục Ly tìm được một sơn cốc nhỏ, quyết định hạ trại ở đây. Nếu tìm hai ngày nữa mà không tìm thấy thì khẳng định chết rồi, còn dẫn người đi tìm cũng không có ý nghĩa.
Lục Ly bắt đầu bế quan tu luyện, luyện hóa Hồn Tinh, Vũ Hóa Thần thì đi loanh quanh, tiếp tục thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh. Minh Vũ hộ vệ bên cạnh Lục Ly, Tiểu Bạch không ra ngoài.
Vũ Hóa Thần lại mang về cho Lục Ly hơn ba ngàn Hồn Tinh, Lục Ly luyện hóa mấy trăm viên, cộng lai thì lúc này trên người còn có hơn bốn ngàn viên, đủ cho hắn tu luyện trong một đoạn thời gian rất dài.
Quỷ động phun trào ở gần đó đã yếu đi không ít, có điều Thiên Quỷ Sơn quá lớn, trọng lực hiện tại vẫn khủng bố. Nếu dựa vào đi bộ mà rời khỏi Thiên Quỷ Sơn thì không thực tế, Thiên Quỷ Sơn này chính là một sơn mạch cực lớn, phi thuyền thiết giáp phi hành hết tốc độ cũng phải mất nửa tháng.
Mấy ngày sau, Khương Yển thỉnh thoảng lại một mình ra ngoài đi một vòng, ý đồ muốn tìm thêm người sống sót. Cũng hoặc là muốn tìm Khương Minh, nhưng mỗi một lần đều buồn bã trở về, bên ngoài đã không còn một người sống.
Hơn một ngàn người giờ chỉ còn không đến hai trăm người, Khương Hạo đã chết, hộ vệ Bất Diệt cảnh của Linh Lung Các chỉ có không đến sáu mươi người sống sót, có thể thấy được sự thảm thiết của lần này.
Khương Khởi Linh mấy ngày nay thành thật một cách kỳ lạ, một mình ở trong doanh trướng không ầm ĩ không gặp người, Lục Ly cũng chẳng buồn quan tâm tới nàng ta, chuyên tâm luyện hóa Hồn Tinh.
Đóng quân trong sơn cốc nhỏ tới ngày thứ năm, mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, trong mắt xuất hiện một tia kinh hỉ. Ngân long huyết mạch liên tục hấp thu tinh khí màu trắng của Hồn Tinh, không ngờ đã truyền ra một đoạn ký ức của yêu ma.
Quan trọng nhất là trong đoạn ký ức này có toàn bộ lý giải của yêu ma đối với Kính Tượng Áo Nghĩa, ký ức dung hợp với Di Hình Ảo Ảnh cũng có.
Lục Ly mừng rỡ như điên, cái thứ áo nghĩa này là chỉ hiểu chứ không thể diễn đạt được bằng lời, nhưng hắn có ký ức hoàn chỉnh của yêu ma về phương diện này, vậy khả năng cảm ngộ áo nghĩa sẽ đề thăng rất lớn.
Lục Ly lúc trước đã nghĩ thông suốt, không cảm ngộ Kính Tượng Áo Nghĩa thì e là rất khó phóng thích được loại thần kỹ này. Trong khoảng thời gian này hắn không ngừng luyện hóa Hồn Tinh, chính là vì lúc này, không ngờ ngân long huyết mạch thật sự truyền tới ký ức của yêu ma.
Hắn không quan tâm tới gì khác, lập tức tham ngộ ký ức của yêu ma, lại thử dung hợp với huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh của hắn, cuối cùng phóng thích ra loại thần kỹ này.
Chỉ là.
Hắn bế quan gần nửa ngày, bên ngoài liền vang lên tiếng bước chân dồn dập, tiếp theo một hộ vệ của Linh Lung Các ở ngoài doanh trướng hét lên:
- Lục công tử, Khởi tiểu thư tự sát rồi, Tam thống lĩnh mời ngươi tới một chuyến.
- Tự sát?
Lục Ly lập tức mở mắt, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nghĩ nghĩ một chút rồi vẫn đứng dậy đi ra ngoài. Hắn đi theo hộ vệ đó tới doanh trướng của Khương Khởi Linh, bên kia đang có một đám người vây quanh.
Lục Ly đi vào trong doanh trướng, nhìn thấy mặt Khương Khởi Linh tái nhợt như tờ giấy, mạch máu trên cổ tay nàng ta bị cắt đứt, đặt tay vào trong một vò rượu, trong vò rượu đó chứa Huyết Tinh Mân Côi, lúc này bên trong đều máu tươi, đã tràn cả ra ngoài.
Khương Khởi Linh không hôn mê, ánh mắt phân tán, giống như một người đã mất đi hồn phách.
...
Hắn không phải bị Thiên Quỷ Thử cắn chết, mà là tự sát. Hắn vì bảo hộ Khương Khởi Linh mà không cẩn thận bị Thiên Quỷ Thử cắn trúng, sau khi biết mình không chống được thử độc, liền tự bạo Hồn Đàm mà chết.
Hiện trường lưu lại sáu cỗ thi thể, đều là trúng độc, có hai người bị Khương Hạo giết, bốn người còn lại đều tự bạo Hồn Đàm mà chết. Bọn họ thà tự bạo cũng không muốn biến thành thử nhân, biến thành cái xác không hồn, đi họa hại người nhà.
Khương Khởi Linh không phải không động thủ, mà là vì phóng thích huyết mạch thần kỹ quá nhiều, linh hồn quá mức yếu ớt, Khương Hạo không cho phép nàng ta động thủ nữa.
Khương Hạo vẫn mang theo Khương Khởi Linh, vừa rồi vì bảo vệ Khương Khởi Linh không bị Thiên Quỷ Thử cắn trúng, hắn thay Khương Khởi Linh cản một nhát cắn, cuối cùng trúng độc tự bạo Hồn Đàm mà chết.
Khương Khởi Linh rất thương tâm, ngoại công của nàng ta từ nhỏ đã rất cưng chiều nàng ta, lần này nàng ta lặng lẽ lẻn vào phi thuyền thiết giáp, hắn cũng không đuổi nàng ta về, trên đường đi đều luôn để mặc vào làm bừa. Lại không ngờ cuối cùng bởi vì Khương Khởi Linh mà Khương Hạo lại chết trận ở Thiên Quỷ Sơn.
Khương Khởi Linh vô cùng tự trách, loại thống khổ và áy náy này không giống giả bộ. Sấm chớp đùng đùng, mưa to tầm tã, tình cảnh một nữ tử tuyệt mỹ tử ôm một cỗ thi thể ngửa mặt lên gào thét bi thương, cũng vô cùng chấn động lòng người.
Lục Ly trầm mặc chạy tới, khí thế của Tiểu Bạch tản ra, trấn áp Thiên Quỷ Thử, sau khi đám người Khương Yển phát hiện Thiên Quỷ Thử không công kích nữa thì kinh ngạc nhìn về phía Lục Ly.
Khởi Linh nhìn thấy đám người tới đây, sau khi phát hiện là Lục Ly, lại không để ý quá nhiều. Ngược lại nàng ta nhận thấy Lục Ly lại có thể thoải mái trấn áp Thiên Quỷ Thử như vậy, lập tức trợn mắt nhìn Lục Ly quát:
- Vì sao ngươi không đến sớm, nếu ngươi đến sớm một chút, ngoại công của ta cũng sẽ không phải chết.
- Cứu các ngươi là tình cảm, không cứu các ngươi là bổn phận!
Lục Ly lạnh lùng dùng chính lời nói của Khương Khởi Linh để trả lời nàng ta, sau đó lại cảm thấy không đành lòng, giải thích:
- Khởi tiểu thư, chúng ta nghe thấy thanh âm ở bên này mới tới, nếu không căn bản cũng không tìm thấy các ngươi. Người chết là hết, Khởi tiểu thư xin nén bi thương.
Lục Ly nháy mắt ra hiệu cho Khương Yển, người sau hiểu ý lập tức chạy tới, một cán đao gõ cho Khương Khởi Linh hôn mê. Khương Khởi Linh vốn đã có chút tinh thần không bình thường, lúc này chịu đả kích lớn như vậy, nếu không đánh ngất nàng ta, e là nàng ta sẽ tự sát mất.
Thi thể toàn bộ được tập hợp lại, để vào trong không gian giới chỉ mang về an táng. Trong không gian giới chỉ không có không khí lưu thông, thi thể không đến mức thối rữa quá nhanh.
Dưới sự uy hiếp của Tiểu Bạch, Thiên Quỷ Thử không động đậy được, mọi người rất nhanh liền lui lại, tìm kiếm một khe núi rồi nghỉ ngơi.
Hàn huyên vài câu với Khương Yển, Lục Ly mới biết một Quân Hầu cảnh Khương Minh bởi vì cản phía sau, lúc này không liên hệ được, cũng không đuổi theo được, e là. . . Cũng dữ nhiều lành ít rồi.
Một võ giả Bất Diệt cảnh bên cạnh Khương Yển loáng thoáng đưa ra chất vấn, nếu Lục Ly có thể trấn áp được Thiên Quỷ Thử, vì sao lúc ở bên trong sơn cốc không động thủ. Nếu trấn áp ở bên trong sơn cốc, cũng không đến nỗi chết nhiều người như vậy.
- Khi đó Tiểu Bạch không ở trong sơn cốc.
Lục Ly thản nhiên liếc người này một cái, giải thích một câu, ánh mắt Vũ Hóa Thần và Minh Vũ cũng cũng trở nên lạnh lùng. Khương Yển lập tức răn dạy, người đó cũng vội vàng lên tiếng xin lỗi.
Lục Ly cũng bận tâm, lần này chết nhiều người như vậy, bản thân hắn cũng không áy náy lắm. Bởi vì phi thuyền thiết giáp không phải là của hắn, ngược lại là bọn họ giao huyền tinh, Linh Lung Các có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo hộ bọn họ.
Hắn không phải là thần, cũng không có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo hộ mọi người. Thế giới này mỗi thời mỗi khắc đều chết nhiều người như vậy, hắn có thể bảo hộ được bao nhiêu người, có thể cứu được bao nhiêu người?
Mưa to vẫn rơi, mọi người trầm mặc ngồi một đêm trong mưa, lúc rạng sáng mưa mới dừng. Mặt trời lên cao, đám người Lục Ly sau khi ăn vài thứ thì khởi hành tìm kiếm người còn sống sót.
Khương Khởi Linh vẫn đang hôn mê, đả kích đêm qua đối với nàng ta chắc là rất lớn, tâm thần bị hao tổn cho nên ngủ say không tỉnh.
Đi cả một ngày, bọn Lục Ly tổng cộng tìm được gần trăm người, cả đội ngũ cộng lại không đến hai trăm người. Thời gian dài như vậy mà không tìm thấy, chắc người còn lại có thể sống sót cũng không nhiều.
Ban đêm tiếp tục hạ trại, lúc nửa đêm Khương Khởi Linh cuối cùng cũng tỉnh lại, may mà nàng ta không khóc lóc, chỉ hỏi vài câu rồi một mình ôm đầu gối yên lặng rơi lệ, khóc một canh giờ, nàng ta lại mê man.
Ngày hôm sau tiếp tục đi, lại tìm được mười mấy người, mấy ngày nay cũng gặp rất nhiều thử nhân trúng độc. Còn có rất nhiều thi thể đã biến thành hài cốt, cũng không biết trong đó có thi thể của Khương Minh hay không.
Khi vào đêm, Lục Ly tìm được một sơn cốc nhỏ, quyết định hạ trại ở đây. Nếu tìm hai ngày nữa mà không tìm thấy thì khẳng định chết rồi, còn dẫn người đi tìm cũng không có ý nghĩa.
Lục Ly bắt đầu bế quan tu luyện, luyện hóa Hồn Tinh, Vũ Hóa Thần thì đi loanh quanh, tiếp tục thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh. Minh Vũ hộ vệ bên cạnh Lục Ly, Tiểu Bạch không ra ngoài.
Vũ Hóa Thần lại mang về cho Lục Ly hơn ba ngàn Hồn Tinh, Lục Ly luyện hóa mấy trăm viên, cộng lai thì lúc này trên người còn có hơn bốn ngàn viên, đủ cho hắn tu luyện trong một đoạn thời gian rất dài.
Quỷ động phun trào ở gần đó đã yếu đi không ít, có điều Thiên Quỷ Sơn quá lớn, trọng lực hiện tại vẫn khủng bố. Nếu dựa vào đi bộ mà rời khỏi Thiên Quỷ Sơn thì không thực tế, Thiên Quỷ Sơn này chính là một sơn mạch cực lớn, phi thuyền thiết giáp phi hành hết tốc độ cũng phải mất nửa tháng.
Mấy ngày sau, Khương Yển thỉnh thoảng lại một mình ra ngoài đi một vòng, ý đồ muốn tìm thêm người sống sót. Cũng hoặc là muốn tìm Khương Minh, nhưng mỗi một lần đều buồn bã trở về, bên ngoài đã không còn một người sống.
Hơn một ngàn người giờ chỉ còn không đến hai trăm người, Khương Hạo đã chết, hộ vệ Bất Diệt cảnh của Linh Lung Các chỉ có không đến sáu mươi người sống sót, có thể thấy được sự thảm thiết của lần này.
Khương Khởi Linh mấy ngày nay thành thật một cách kỳ lạ, một mình ở trong doanh trướng không ầm ĩ không gặp người, Lục Ly cũng chẳng buồn quan tâm tới nàng ta, chuyên tâm luyện hóa Hồn Tinh.
Đóng quân trong sơn cốc nhỏ tới ngày thứ năm, mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, trong mắt xuất hiện một tia kinh hỉ. Ngân long huyết mạch liên tục hấp thu tinh khí màu trắng của Hồn Tinh, không ngờ đã truyền ra một đoạn ký ức của yêu ma.
Quan trọng nhất là trong đoạn ký ức này có toàn bộ lý giải của yêu ma đối với Kính Tượng Áo Nghĩa, ký ức dung hợp với Di Hình Ảo Ảnh cũng có.
Lục Ly mừng rỡ như điên, cái thứ áo nghĩa này là chỉ hiểu chứ không thể diễn đạt được bằng lời, nhưng hắn có ký ức hoàn chỉnh của yêu ma về phương diện này, vậy khả năng cảm ngộ áo nghĩa sẽ đề thăng rất lớn.
Lục Ly lúc trước đã nghĩ thông suốt, không cảm ngộ Kính Tượng Áo Nghĩa thì e là rất khó phóng thích được loại thần kỹ này. Trong khoảng thời gian này hắn không ngừng luyện hóa Hồn Tinh, chính là vì lúc này, không ngờ ngân long huyết mạch thật sự truyền tới ký ức của yêu ma.
Hắn không quan tâm tới gì khác, lập tức tham ngộ ký ức của yêu ma, lại thử dung hợp với huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh của hắn, cuối cùng phóng thích ra loại thần kỹ này.
Chỉ là.
Hắn bế quan gần nửa ngày, bên ngoài liền vang lên tiếng bước chân dồn dập, tiếp theo một hộ vệ của Linh Lung Các ở ngoài doanh trướng hét lên:
- Lục công tử, Khởi tiểu thư tự sát rồi, Tam thống lĩnh mời ngươi tới một chuyến.
- Tự sát?
Lục Ly lập tức mở mắt, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nghĩ nghĩ một chút rồi vẫn đứng dậy đi ra ngoài. Hắn đi theo hộ vệ đó tới doanh trướng của Khương Khởi Linh, bên kia đang có một đám người vây quanh.
Lục Ly đi vào trong doanh trướng, nhìn thấy mặt Khương Khởi Linh tái nhợt như tờ giấy, mạch máu trên cổ tay nàng ta bị cắt đứt, đặt tay vào trong một vò rượu, trong vò rượu đó chứa Huyết Tinh Mân Côi, lúc này bên trong đều máu tươi, đã tràn cả ra ngoài.
Khương Khởi Linh không hôn mê, ánh mắt phân tán, giống như một người đã mất đi hồn phách.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.