Bất Diệt Long Đế

Chương 109: Yên phu nhân

Yêu Dạ

28/03/2021

Bạch quản sự vội vàng rời đi, rất nhanh liền có hai thị nữ đi tới, bưng theo một ít linh quả, để tránh hai người Lục Ly nhàm chán chờ đợi. Linh quả miễn phí, hai người tự nhiên không cần khách khí, cầm lên từ từ nhấm nháp.

Sa sa sa!

Đợi chừng ba nén hương Bạch quản sự mới trở về, hắn không trở về một mình, sau lưng còn đi theo một phụ nhân xinh đẹp.

Lục Ly vừa nhìn thấy phụ nhân này, tròng mắt khẽ sáng lên, Liễu Di thoáng nhìn liền cũng cảm thấy có chút tự ti.

Phụ nhân này quá đẹp, nếu phải dùng một chữ hình dung, vậy chính là … mị!

Nét mặt phụ nhân nhìn không hề già, thậm chí nếu không nhìn kỹ, có vẻ không khác Liễu Di là mấy. Chẳng qua khí chất lại khiến người cảm thấy như là một vị phụ nhân, vóc dáng nàng rất nóng bỏng, đường cong lồi lõm rõ nét, khoác trên mình một thân váy dài màu đỏ nhạt, lại không hề hở hang, thần tình cũng không khắc ý khoe khoang, ngược lại có chút đoan trang, khóe miệng ngậm lấy ý cười nhàn nhạt.

Nhưng mà!

Lúc Lục Ly và Liễu Di nhìn thấy phụ nhân, trong đầu bất giác đều hiện lên một chữ “Mị”, cảm giác trên thân phụ nhân cất giấu mị hoặc. Dù không tận lực biểu hiện vẫn khiến người vừa nhìn liền có thể cảm giác được quyến rũ, quả thực là trời sinh mị cốt.

- Khục, vị này là Yên phu nhân, là quản sự cao cấp của thương hội chúng ta.

Bạch quản sự nhẹ giọng đằng hắng một tiếng, bừng tỉnh Lục Ly, giới thiệu với hai người giới thiệu một phen, sau đó cười nói:

- Huyết Trùng quả các ngươi mang tới chúng ta đã giám định, Yên phu nhân vừa vặn đi ngang qua, nói muốn tới gặp các ngươi.

Lục Ly và Liễu Di ngấm ngầm cảm ứng, lại phát hiện không cách nào cảm ứng được khí ứng Yên phu nhân. Điều này chỉ chứng tỏ hai điều, hoặc là Yên phu nhân không có bất kỳ chiến lực gì, hoặc là cảnh giới quá cao, hai người căn bản không cảm ứng được cảnh giới của nàng.

Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, khom người nói:

- Chào muội muội, chào tiểu huynh đệ.

Khí trường Yên phu nhân quá mạnh, Liễu Di có chút co thức đứng dậy hoàn lễ:

- Chào phu nhân!

Lục Ly thường niên ngắm nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Lục Linh, sức miễn dịch đối với mỹ nữ tương đối mạnh, rất nhanh liền khôi phục trấn định. Đầu óc gấp chuyển, biết phẩm chất Huyết Trùng Quả chắc là không sai, bằng không Yên phu nhân cũng sẽ không tới, đã vậy liền không thể quá mức thân mật với Yên phu nhân, miễn sau này không tiện chào giá.

Hắn nghĩ nghĩ một lát bèn hờ hững gật đầu đáp nói:

- Chào Yên phu nhân.

Lục Ly thần tình đạm mạc, ngữ khí bình tĩnh khiến Yên phu nhân và Bạch quản sự không khỏi sững sờ. Đừng nói Lục Ly chỉ là một võ giả tuổi trẻ, sợ rằng rất nhiều tộc trưởng gia tộc đều không thể bình tĩnh như vậy trước mặt Yên phu nhân a?

Yên phu nhân phản ứng rất nhanh, nàng liếc nhìn Lục Ly nói:

- Huyết Trùng Quả của các ngươi chúng ta đã giám định sơ bộ, phẩm chất không sai. Chẳng qua đến cùng có thể tăng phúc bao nhiêu dược lực, còn cần tiến một bước thí nghiệm. Bởi thế ta chuẩn bị sai người đi trước luyện dược, nhìn xem dược lực thành phẩm cuối cùng ra được sẽ tăng cường thế nào. Chỉ cần xác định dược lực có thể tăng cường, giá cả đều dễ nói, các ngươi thấy sao?



Đối phương muốn thử dược, xác định Huyết Trùng Quả có hữu dụng hay không, điểm này cũng là hợp tình hợp lý, Lục Ly hỏi:

- Cần mất bao lâu?

- Hai canh giờ!

Yên phu nhân đảo mắt quay sang nhìn Bạch quản sự nói:

- Hai canh giờ này, các ngươi có thể để Bạch quản sự dẫn đi dạo quanh thương hội một vòng. Coi trọng thứ gì, chỉ cần một ngàn Huyền Tinh đổ lại thì đều có thể mua xuống, coi như ta bồi lễ hai vị.

Hai canh giờ không lâu, Yên phu nhân lại rất khách khí, bằng với đưa tặng hai người một ngàn Huyền Tinh. Hai người lập tức đồng ý, Yên phu nhân cười rời đi, Lục Ly và Liễu Di thì được Bạch quản sự dẫn vào bên trong thương hội.

Vừa tiến vào bán trường, hai người thiếu chút hoa cả mắt, bên trong quá lớn, ước chừng mấy trăm cửa hàng, hơn nữa còn chỉ là một tầng, mặt trên hẳn còn có tầng hai.

Chỉ với đồ vật ở tầng một, hai người đã bị hù không nhẹ, thứ trong đó động tí là mấy ngàn Huyền Tinh, hai người nhìn thấy một thanh bảo đao Địa giai cửu phẩm, ghi giá lên tới tận một vạn Huyền Tinh

Huyền kỹ, đan dược, chiến giáp, Huyền khí, chiến xa, linh tài, đủ loại đồ vật thứ gì cũng có, chỉ cần đầy đủ Huyền Tinh, nơi này có hết thảy mọi thứ mà ngươi muốn.

Trong cửa hàng Lục Ly còn thấy được một ít nữ tử xinh đẹp, hơn nữa đều được ghi giá công khai, hóa ra đây đều là nữ nô.

Đi dạo một vòng, trừ Liễu Di mua mấy bộ y phục, hao tốn mấy trăm Huyền Tinh ra. Hai người không mua thêm bất cứ thứ gì, bởi vì rất nhiều thứ căn bản mua không nổi.

Đi tới đi lui, trước mặt bất ngờ xuất hiện một hành lang, còn là hướng xuống, có người ra ra vào vào, Lục Ly hiếu kì hỏi:

- Bạch quản sự, dưới kia bán gì vậy?

- Nô lệ!

Bạch quản sự thấp giọng giải thích nói:

- Mặt dưới toàn là bán nô lệ dị tộc, có mỹ nữ, cũng có cường giả. Hôm nay vừa vặn đưa tới một nhóm, hai vị có muốn vào xem?

- Dị tộc

Lục Ly chưa nghe nói qua nên có chút khó hiểu, Liễu Di nhẹ giọng giải thích nói:

- Thế giới này của chúng ta kết nối với rất nhiều tiểu thế giới, trong những tiểu thế giới kia đều có dị tộc. Trong Thiên Đảo Hồ tựu hồ cũng có một thông đạo, thường xuyên có võ giả đại gia tộc tiến vào chinh chiến, chiến thắng liền có thể mang về tù binh dị tộc làm nô lệ, bán ra giá cao.

Bạch quản sự khẽ gật đầu, cười nói tiếp:

- Thật ra Thiên Đảo Hồ không chỉ nối liền với một tiểu thế giới, mà tổng cộng có ba nơi, bởi thế nô lệ dị tộc ở Thiên Đảo Hồ không tính là chuyện gì hiếm lạ.

- Đi xem xem!



Lục Ly bị câu lên hiếu kỳ, nhờ Bạch quản sự dẫn đường đi xuống một đại điện dưới lòng đất. Người dưới đó rất nhiều, ai nấy đều vây quanh từng chiếc lồng chỉ trỏ, Lục Ly và Liễu Di nhìn mấy lần, cảm thấy rất lạ lẫm.

Trong đại điện có tổng cộng mười chiếc lồng, chứa mười tên dị tộc, trong đó có tám dị tộc là mỹ nữ. Có ba mỹ nữ dị tộc sau lưng mọc vũ dực (lông cánh), khiến Lục Ly và Liễu Di mới đầu nhìn còn tưởng là quái vật. Ngoài ra có năm mỹ nữ dị tộc lỗ tai rất nhọn, phía sau mọc đuôi, nhìn không khác gì từng con mèo cái.

- Đây là người Vũ tộc, đây là Miêu Nữ!

Bạch quản sự giải thích nói:

- Người Vũ tộc biết bay, chẳng qua mấy tên nữ tử Vũ tộc này thực lực quá yếu, không bay cao được, cũng không bay được lâu. Còn nữ tử Miêu Tộc thì có chiếc lưỡi đặc biệt lợi hại, hắc hắc …

Có mặt Liễu Di ở đây nên Bạch quản sự không tiện nói nhiều, Lục Ly nghe mà cái hiểu cái không. Sau khi hắn nhìn thấy giá ghi trên lồng liền cũng mất đi hứng thú.

Một tên nữ tử Vũ tộc thấp nhất đều cần một vạn Huyền Tinh, nữ tử Miêu Tộc càng đắt, chí ít đều cần hai vạn Huyền Tinh trở lên, phải biết một viên Định Thần đan mới chỉ cần năm trăm Huyền Tinh mà thôi.

Lục Ly đảo mắt nhìn về phía hai tên võ giả dị tộc còn lại, hai võ giả này cùng thuộc một chủng tộc, bộ dạng rất xấu. Đều chỉ cao một thước, là người lùn, da dẻ xanh mướt, trong mắt toàn là quang mang tà ác khiến người cảm thấy rất không thoải mái.

Bạch quản sự giải thích nói:

- Đây là Lục Ải Nhân, chiến lực hai tên này có thể so với Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, mang về làm hộ viện trông nhà rất không sai.

- Hồn Đàm cảnh

Lục Ly và Liễu Di liếc nhau, trong lòng âm thầm kinh hãi, võ giả Hồn Đàm cảnh mà cũng dám lấy ra bán, vạn nhất mua về giết luôn chủ nhân thì sao?

Bạch quản sự nhìn ra lo lắng của hai người, cười nói:

- Phương diện an toàn các ngươi có thể hoàn toàn yên tâm, hai tên Lục Ải Nhân này đều bị gieo hồn trùng, chủ nhân chỉ cần khẽ động tâm niệm bọn hắn liền đau đớn khó chịu, thậm chí có thể nhẹ nhàng giết chết. Chúng ta lấy ra bán, khẳng định là đã thuần hóa, tuyệt đối sẽ không tổn thương chủ nhân, ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh.

- Thứ tốt a!

Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, mua một tên Lục Ải Nhân tương đương với nhiều thêm một cường giả Hồn Đàm cảnh làm tay chân. Nếu mua được năm tên, vậy không phải có thể đối kháng Huyết Sát bang?

- Năm vạn Huyền Tinh …

Liễu Di kinh hô một tiếng, kinh tỉnh cả Lục Ly, hắn nhìn mấy lần ghi giá trên lồng, lập tức trợn tròn mắt.

Năm vạn Huyền Tinh, giá này sợ rằng bán cả tiểu gia tộc cũng mua không nổi. Gia tộc hay thế lực có thể xuất ra năm vạn Huyền Tinh, tuyệt đối có được mấy tên Hồn Đàm cảnh, cần gì phải mua loại nô lệ này?

Bạch quản sự bổ sung một câu khiến Lục Ly triệt để đứt đi ý niệm mua nô lệ:

- Lục Ải Nhân này rất phàm ăn, hơn nữa còn chỉ ăn linh tài đặc thù, một ngày thường thường cần phải ăn ba mươi Huyền Tinh linh tài, bởi thế nô lệ loại này không mấy được hoan nghênh.

Một ngày ăn ba mươi Huyền Tinh, một tháng liền cần gần ngàn, một năm cần hơn một vạn Huyền Tinh, loại nô lệ như thế dù có là gia tộc tứ phẩm sợ rằng cũng khó mà nuôi nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook