Bất Diệt Long Đế

Chương 507: Yêu nghiệt Nhân tộc

Yêu Dạ

04/06/2021

Trước đây Lục Ly từng vốn muốn truy sát tới đại bản doanh Man tộc, nhưng đến sau Khương Khinh Linh mở miệng ngăn trở hắn mới ngừng lại. Nửa tháng qua hắn tuỳ ý đi loạn, đã sắp quên mất phương hướng, không ngờ đánh bậy đánh bạ lại tìm được đại bản doanh Man tộc.

Duyên phận a …

Bên ngoài đại bản doanh Man tộc có bố trí thám báo tuần tra, Lục Ly quang minh chính đại chạy tới như thế, rất nhanh liền kinh động đến đám thám báo tuần tra kia, thoáng chốc mấy tên Man tộc quái khiếu vọt tới ngăn đường Lục Ly.

Chẳng qua, đợi khi một tên Man tộc trong đó thấy rõ ràng là Lục Ly, lập tức bị dọa cho sắc mặt đại biến, trong tròng mắt to như chuông đồng chất đầy vẻ hoảng sợ. Hắn ngửa mặt lên trời gầm rống một tiếng, đánh thức toàn bộ Man tộc đang nghỉ ngơi trong đại doanh.

Chính giữa đại doanh có một nhà gỗ cực lớn, từ trong nhà gỗ một tên Man tộc thân hình tương đối thấp bé đi ra. Làn da hắn không phải màu nâu giống như Man tộc bình thường, mà có màu đen xám, sừng thú trên đầu cũng hơi ngắn hơn bình thường, hắn quét mắt nhìn ra nơi xa, chỉ thấy một tên nhân loại nhỏ bé, lưng vác chiến đao chính đang từng bước lao về phía đại doanh. Trong mắt hắn chớp qua một tia phẫn nộ, miệng bất ngờ thốt ra tiếng Nhân tộc:

- Nhân loại ghê tởm, không ngờ ngươi lại dám truy sát đến đại bản doanh Man tộc chúng ta.

Ô ô …

Tên tiểu Man tộc kia rống lên từng tiếng quái khiếu, toàn bộ Ma tộc trong đại bản doanh lập tức hội tụ tới. Hắn chỉ tay về phía Lục Ly ở đằng xa, nói lải nhải mấy câu, hơn ngàn tên Man tộc lập tức cuồng bạo phóng tới, ngoài ra còn có mấy trăm tên Man tộc vòng sang hai bên, rõ ràng là chuẩn bị định vu hồi vây giết Lục Ly.

Đông đông đông…

Hơn ngàn tên Man tộc băng băng lao tới sẽ là trường cảnh thế nào?

Tựa như một vạn con cự thú đồng loạt bôn chạy, sát khí cuộn trào tràn ngập ra, đất rung núi chuyển, như vài vạn đại quân phát động xung phong, khiến người bất giác cảm thấy đè nén và ngạt thở.

- Hừ!

Lục Ly quét mắt nhìn sang hai bên, làm sao còn không rõ ràng mục đích của Man tộc? Định bao vây lại, sau đó dùng lực lượng lôi điện đánh giết hắn? Hắn đâu có ngu …

Ông.

Lục Ly phân thân, hơn sáu mươi phân thân tản ra khắp bốn phương tám hướng, sau đó dũng mãnh lao tới, Man tộc bình thường căn bản không cách nào nhìn ra. Chân thân hắn cấp tốc vọt sang bên trái, nhiều Man tộc như vậy hắn làm sao có thể một hơi nuốt trọn, tất phải tằm thực từng chút từng chút một mới được.

Hơn ngàn Man tộc vốn đang ùn ùn kéo tới, định xé sống tên nhân loại nhỏ bé trước mắt này. Nhưng Lục Ly vừa phân thân, cả đám lập tức trợn tròn mắt, căn bản thăm dò không ra đâu là chân thân, đội hình bỗng loạn, bởi vì rất nhiều phân thân đang vọt tới bọn hắn.

Rầm rầm rầm.

Chùy đồng dây xích khua múa rợp trời, đánh tan từng phân thân, mặt đất theo đó bị ném ra từng hố sâu to tướng, bụi đất tung bay, tiếng rền vang không dứt bên tai.

Đợi phân thân lần lượt bị đánh tan, Lục Ly đã vọt sang bên trái. Lại lần nữa phát động phân thân, sau đó phóng thích kim châm linh hồn, bắt đầu đồ sát Man tộc phía bên trái.



Công kích linh hồn của hắn là dùng thần niệm thả ra, có thể tấn công từ khoảng cách rất xa, trong khi Man tộc mà không tới gần được thì căn bản không cách nào dùng dây xích chùy đồng tấn công, cũng không kịp phóng thích lực lượng lôi điện, thoáng chốc linh hồn liền sa vào hỗn loạn.

Ngao ngao

Đám Man tộc bạo nộ gầm thét, như một đám ngu ngốc bị trêu chọc, ngao ngao kêu gào cuồng tuôn về phía Lục Ly.

Vẫn cách cũ!

Chiến thuật Lục Ly không khác gì lần trước, lợi dụng phân thân thần kỹ không ngừng qua mặt Man tộc. Sau đó tìm kiếm mục tiêu thích hợp, bên này giết mấy tên, bên kia giết mấy tên, sau khi giết xong lập tức rút lui, tuyệt không ham chiến.

Rầm rầm rầm

Mỗi lần Lục Ly xuất thủ, tất có ít nhất bốn năm tên Man tộc bị nện nát đầu, hóa thành thi thể ầm vang ngã xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ dải đất bên ngoài đại bản doanh.

Có một vài Man tộc được tận mắt chứng kiến chiến lực hung tàn của Lục Ly, nhưng phần nhiều đều không thấy được. Chỉ thấy từng tên Man tộc bị chém giết, song cũng bởi thế mà đám Man tộc không chỉ không sợ hãi, ngược lại đều điên cuồng, gầm thét truy sát Lục Ly.

- Ha ha ha!

Thỉnh thoảng Lục Ly lại cười ha hả, tiến một bước kích thích Man tộc. Sau đó dẫn theo một đám Man tộc chạy tới nơi xa, dù sao nhân số Man tộc ở chỗ này cũng quá nhiều, vạn nhất bị vây lại, vô số Man tộc phóng thích lực lượng lôi điện, khi đó thì lại phiền phức to. Mặc dù chắc không giật chết hắn được, song cũng vẫn rất nguy hiểm.

Bởi thế Lục Ly mang theo một đám Man tộc chạy tới nơi xa, mang đi nhóm nào xử lý nhóm đó, rồi lại quay đầu y cách làm theo, hết lượt này tới lượt khác

Tốc độ Lục Ly rất nhanh, chiến lực Man tộc lại có mạnh có yếu, tốc độ cũng có nhanh có chậm, thoáng chốc liền đã kéo thành một hàng dài. Đợi sau khi chạy ra chừng trăm dặm, Lục Ly quay đầu, bắt đầu thu gặt đầu người.

Trước là tán phát phân thân, sau đó phóng thích kim châm linh hồn, cuối cùng rút ra trường đao chém loạn một trận, từng tên Man tộc đầu lâu nổ tung, ầm vang ngã xuống đất, vĩnh viễn nằm lại trên phiến đất này.

Huyết chiến bắt đầu, hơn nữa còn kéo dài thời gian tương đối lâu, nhiều Ma tộc như vậy đâu phải cứ muốn nhẹ nhàng giết chết là được. Lục Ly huyết chiến suốt hơn hai canh giờ, cuối cùng mới chém giết sạch sẽ bốn năm trăm Man tộc.

- Đi!

Sau khi diệt xong nhóm Man tộc truy sát đầu tiên, Lục Ly dứt khoát bay tới nơi xa. Thời gian rất sung túc, không cần phải một hơi giải quyết hết. Hắn hoàn toàn có thể nghỉ ngơi cho thật tốt, đợi bổ sung thể lực tinh thần, để chiến lực đạt tới trạng thái đỉnh phong, như vậy mới sẽ không lật thuyền trong mương.

Tìm đến một sơn động kín đáo để ẩn nấp, Lục Ly ngồi xếp bằng tu luyện nửa ngày, ăn một bữa no say, sau đó mới lại lần nữa phóng về phía đại bản doanh Man tộc.

Đợi lúc Lục Ly vọt tới đại bản doanh, lần này không cần vương tử Man tộc hạ lệnh, một đoàn Man tộc ngao ngao kêu hét vọt ra. Lục Ly vừa đánh vừa lui, dẫn nhóm Man tộc này đi ra, bắt đầu kế hoạch đồ sát.



Cứ vậy …

Mấy ngày sau, mấy ngàn Man tộc trong đại bản doanh đã bị Lục Ly chém giết hơn phân nửa. Hiện tại tất cả Man tộc đều biết sự đáng sợ của Lục Ly, mỗi lần đuổi theo giết Lục Ly đều không thấy có tên Man tộc nào trở về, trong khi Lục Ly chỉ  qua chừng hơn nửa ngày lại sẽ thản nhiên quay về khiêu khích.

Sa sa sa

Hôm nay trời bắt đầu nổi gió, cát vàng bay đầy trời, che rợp cả thiên không, Lục Ly một thân một mình đi ra từ trong bão cát. Bộ dạng hắn vẫn thế, một bộ áo xanh, gầy gò đơn bạc, lưng đeo một thanh trường đao, mặt không biểu tình. Bộ pháp rất nhẹ, trong cuồng phong cảm giác cả người như đang bay phất phơ, tựa hồ chỉ cần tuỳ tiện vung chùy lên liền có thể đập thành thịt vụn.

Nhưng mà, chính là tên nhân loại nhỏ bé này, lại đang thành ác mộng của Man tộc. Mấy ngày qua hắn đã chém giết hơn hai ngàn Man tộc, đồng bạn hôm trước còn sống sờ sờ trước mặt, hôm nay lại đã biến thành từng bộ thi thể không đầu lạnh lẽo.

Lục Ly dừng bước cách mặt trước đại bản doanh chừng một dặm, hắn lẳng lặng dứng đó, trong đại bản doanh còn có hơn hai ngàn Man tộc, nhưng không một tên nào dám lao ra ngoài.

Một nhân loại nhỏ bé, đối đầu với mấy ngàn Man tộc như Hồng Hoang Cự Thú, lại dọa cho Man tộc không dám động. Cảnh tượng này rất không cân xứng, rất không hợp lẽ thường, thế mà giờ đây lại đang thật sự diễn ra.

Lục Ly chậm rãi rút trường đao, chỉ tới Man tộc phía xa xa, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt. Hắn chưa hề nói nửa lời, nhưng thần thái và động tác lại đã thể hiện ra hết sự nhục nhã và khiêu hấn ở mức lớn nhất.

Hắn đang im ắng chế giễu Man tộc không người, toàn là một đám sợ chết!

- Khinh người quá lắm!

Trên mặt tên vương tử Man tộc chất đầy phẫn hận, hắn cắn răng nghiến lợi gầm lên một tiếng, sau đó dẫn đầu vọt ra bên ngoài đại bản doanh.

- Ngao ngao ngao.

Đám Man tộc còn thấy thấy vương tử đều lao ra ngoài, tự nhiên cũng ngao ngao vọt ra theo.

- Ha ha ha ha!

Lục Ly bật cười ha hả, Mệnh Luân hiện ra, tung người bay ngược mà đi, lần nữa chia phân thân vòng sang hai bên bên phải, bắt đầu đồ sát Man tộc phổ thông.

Còn về vương tử Man tộc, hiện tại hắn còn chưa dám động, bởi vì bên người tên vương tử này có một nhóm cường giả Man tộc đi theo. Nếu đã là vương tử, tự nhiên phải có được thủ đoạn đặc thù, thế nên hắn vẫn không dám mạo hiểm.

Huyết chiến lại bắt đầu, Lục Ly vừa đánh vừa lui, dẫn theo một đám Man tộc chạy đi. Vương tử Man tộc sau khi truy sát trăm dặm, rốt cục đành chịu vứt bỏ. Tốc độ hắn không đuổi kịp Lục Ly, hộ vệ bên cạnh cũng không cho phép hắn mạo hiểm.

- Nghe nói phía Nhân tộc có một nữ tử được Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực, có cơ hội trở thành thiên kiêu. Giờ lại xuất hiện một tên yêu nghiệt Nhân tộc khác nữa, chẳng lẽ trời muốn diệt Man tộc chúng ta?

Vương tử Man tộc u ám thở dài, hắn có dự cảm, mấy chục năm sau tên thiếu niên Nhân tộc này tất sẽ trở thành địch thủ lớn nhất của Man tộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook