Quyển 4 - Chương 10: Danh chấn tây nam
Tử Mộc Vạn Quân
09/07/2015
Vạn bảo lâu tầng ba, phía trên nóc đã bị đánh bay, lộ ra một mảnh bầu trời.
Ôn Dung cùng Tiểu Thải đứng trong phế tích, chứng kiến khung cảnh hỗn loạn chung quanh.
Vạn bảo lâu ở Đông lăng chủ thành từ khi khai nghiệp tới nay, thỉnh thoảng cũng sẽ có người không hiểu chuyện tới gây rối, nhưng chưa từng xảy ra chuyện ầm ĩ lớn như hôm nay vậy.
...
"Lâu chủ, người vừa rồi cuối cùng là có thân phận thế nào, ngay cả ngươi cũng phải kiêng nể nàng mấy phần ư?"
Tiểu Thải vừa thu dọn chung quanh, vừa nhẹ giọng thăm hỏi.
Ôn Dung đứng trước lầu các, nhìn nơi xa nói: "Đông Lăng Tiểu vương gia cũng là không may mắn, chọc vào ai không chọc, lại đụng tới Thánh nữ của Thiên Khung Thánh Địa, hơn nữa tu vi của người này không dưới bổn tọa, tuyệt đối là địa vị tuyệt cao bên trong Thánh nữ."
Nếu như nói, còn có thế lực nào trên Thánh Linh đại lục mà vạn bảo lâu không dám trêu chọc, tất nhiên là tứ đại Thánh Địa của tứ đại Đế quốc. Bởi vì những người chủ sự của vạn bảo lâu biết rất rõ, đứng sau lưng Thánh Địa là những người mạnh mẽ đến thế nào.
"Thì ra là Thánh nữ của Thánh Địa, khó trách..."
Tiểu Thải mặc dù không rõ tình huống chân thật, nhưng cũng từ thái độ của Ôn Dung nắm được chút ít manh mối, tứ đại Thánh Địa tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.
"Ách!"
Tựa như nghĩ đến điều gì, Tiểu Thải bật cười: "Lâu chủ, không ngờ người mà Phong gia vứt bỏ, lại trở thành Thánh nữ của Đế quốc khác, chuyện này nếu như để Đại Càn Thánh Địa chúng ta biết được, Phong gia sau này sợ là sẽ khó chịu lắm đây."
Ôn Dung cũng nở nụ cười: "Cái này gọi là trời tác nghiệt có thể được, tự gây nghiệt thì không thể sống."
"Tiểu vương gia tình tứ với nữ nhân của Phong gia, coi như cũng có quan hệ không tầm thường, nói không chừng con đường truyền kỳ bị đoạn tuyệt cũng nên..."
Nghe được lời Tiểu Thải, Ôn Dung thu liễm nụ cười nói: "Thải nha đầu, ngươi đừng nên xem thường vị Đông Lăng Tiểu vương gia này, người này quật khởi trên thế gian chỉ mới mấy năm, có lẽ hiện tại còn kém Thánh tử Thánh nữ, nhưng hắn là người có đại khí vận trên thân, càng gặp nhiều ngăn trở, càng thêm cường đại... Ngươi suy nghĩ xem, địch nhân ban đầu của hắn, lại có mấy người bây giờ còn sống tốt chứ? Cho dù là đối thủ cường đại hơn hắn, tất cả đều trở thành đá vụn dưới chân hắn rồi."
Dừng một lát, Ôn Dung trịnh trọng nói: "Nghe nói người này là Thánh Linh chuyển thế, là người ứng kiếp với thời đại này, thượng cấp vô cùng coi trọng hắn, vẫn đang phái người âm thầm quan sát... Nếu không đắc tội với vạn bảo lâu chúng ta như thế, bổn tọa làm sao có thể để cho hắn rời đi dễ dàng thế được."
"Cái gì! ? Thánh Linh chuyển thế! ?"
Tiểu Thải nghe thế cảm thấy cả kinh, lo lắng nói: "Nếu như Đông Lăng Tiểu vương gia thật sự là người chuyển thế ứng kiếp, vậy chẳng phải chúng ta hôm nay đã đắc tội với hắn?"
Ôn Dung khoát tay áo, không quá để tâm nói: "Thánh Linh chuyển thế thì sao chứ? Thiên tài chưa trưởng thành, vĩnh viễn không phải thiên tài chân chính, chẳng lẽ chúng ta sẽ vì hắn mà đắc tội với một vị Thánh nữ của Thánh Địa hay sao? Cho dù hắn là người ứng kiếp, cũng không có nghĩa hắn sẽ là chúa tể..."
"Hơn nữa, ngươi nhất định phải nhớ thật kỹ, vạn bảo lâu chúng ta có thể tồn tại lâu dài như thế trên Thánh Linh đại lục, chính là dựa vào hai từ thành tín và trung lập. Chúng ta chỉ làm ăn, không quan tâm ân oán. Hôm nay Phong gia tiểu thư cùng Đông Lăng Tiểu vương gia tự gây chuyện, đương nhiên phải gánh chịu hậu quả."
"Vâng."
Tiểu Thải thật tình gật đầu, sau đó lại nói: "Đúng rồi lâu chủ, Tiểu Thải còn có một chuyện muốn báo cáo cho lâu chủ."
"Chuyện gì?"
"Vị tiểu cô nương cùng đi với Thiển Y Thánh nữ kia, chính là muội muội của Vân Phàm , tên là Vân Mục..."
Tiểu Thải giới thiệu sơ lược một câu, sau đó nói tiếp: "Nhìn bộ dáng của bọn họ, quan hệ chắc là tương đối thân mật, chúng ta có cần tiếp xúc thêm một chút không."
"Nga? ! Ha ha, thật sự là có ý tứ, tất cả mọi người đều tới nơi này, xem ra Đại Càn càng thêm náo nhiệt rồi ."
Ôn Dung cũng không nghĩ tới, Vân Phàm lại có quan hệ với Thánh nữ, cho nên cười nói: "Thải nha đầu, ngươi còn không biết đấy, hiện tại hai chữ Vân Phàm này, có thể nói là uy danh vang dội khắp tây nam này..."
"Uy danh vang dội? Chẳng lẽ hắn lại làm chuyện kinh thiên động địa gì hay sao?"
Giọng nói của Tiểu Thải mặc dù có chút đùa giỡn, nhưng trong mắt lại mang theo nụ cười.
Chỉ nghe Ôn Dung chậm rãi kể lại: "Sau khi người này rời khỏi Lạc Nhật thành, bước vào Vô Ngân hoang mạc, ở trong đó chiếm được thượng cổ bộ lạc truyền thừa bí mật. Mà những người cùng đi với hắn, tất cả đều nhận được không ít lợi ích, hắn thậm chí còn trợ giúp Tạ Tống hai tộc di cô, đạt được Vương tộc truyền thừa... Hiện tại không chỉ riêng Thánh Địa đang tìm bọn họ, cơ hồ tất cả thế lực trong tây nam cảnh đều truy tìm bọn họ."
"Cái... Cái gì? ! Thượng cổ bộ lạc? Vương tộc truyền thừa? Vô Ngân hoang mạc lại có thượng cổ bộ lạc di tích sao! ?"
Tiểu Thải nhất thời cảm thấy đầu óc hoa lên, chuyện này đúng là đại sự kinh thiên động địa rồi! ?
"Lâu chủ, tin tức quan trọng như thế, tại sao chúng ta không nghe thấy nửa điểm phong thanh? Thánh Địa thì sao? Tiên đạo lục tông cùng với tiên đạo thế gia thì sao? Bọn họ không tới tranh giành hay sao?"
"Tự nhiên có phong thanh truyền tới, hơn nữa phong thanh không nhỏ..."
Ôn Dung cười lạnh nói: "Ban đầu có người cố ý truyền ra tin tức, trong hoang mạc có động thiên tàn cảnh, hơn nữa càng truyền càng lan xa, càng truyền càng chân thật... Ngươi cũng biết, tin tức như thế mỗi ngày đều có khắp nơi, nhưng thật sự có thể tin nổi hay không? Bởi vì biên cảnh cách quá xa xôi, thế lực khắp nơi cũng không phái người điều tra thật hư thế nào, ngược lại để cho mấy thế lực biên cảnh chiếm hết tiện nghi. Nhuwng mà Tam Quang đạo vì thế mà tiêu diệt, Cửu La môn cũng tổn thất thảm trọng."
"Thì ra là vậy!"
Tiểu Thải chợt hiểu ra, sau đó cười nói: "Nói như vậy, Vân Phàm đạo hữu hiện tại chẳng phải phát đạt rồi sao? Hắc hắc, lần sau gặp bọn hắn, không đòi chút ít lợi ích không được rồi... Thượng cổ bộ lạc lưu lại tài phú, chỉ nghĩ thôi đã thấy kích động rồi! Xem ra ban đầu giao hảo với hắn, quả nhiên là hành động chuẩn xác."
Ôn Dung khẽ vuốt cằm nói: "Ngươi đã muốn giao hảo với người này, vậy thì tự tính toán hậu quả nhé. Chuyện của Thánh nữ ta giao cho ngươi toàn quyền chịu trách nhiệm. Từ thời điểm này, ngươi tiếp nhận vị trí tổng quản của Tào Tín, cố gắng lên!"
"Cảm ơn lâu chủ đã tin tưởng, Tiểu Thải nhất định không làm cho lâu chủ thất vọng."
"Được rồi Thải nha đầu, ta với ngươi cũng không cần khách khí như thế, ngươi đi lo việc đi."
"Tiểu Thải cáo lui."
...
————————————
Đông Lăng Vương phủ, không khí âm trầm.
Từ sau khi Tiểu vương gia Khương Thừa Tổ trở về, không nói tiếng nào liền giam mình trong phòng, đã hơn nửa tháng cũng không bước ra ngoài, thực sự làm cho Vương phủ từ trên xuống dưới lo lắng không dứt.
"Rầm rầm rầm —— "
Dưới trời quang, âm thanh như lôi động.
Đỉnh lầu các chợt nổ tung, một thân ảnh phóng lên cao, khí thế khôn cùng!
"Ta Khương Thừa Tổ, chịu thiên địa khí vận mà sinh, tập đại thừa xu thế, càng ngăn trở, càng thêm cường đại, ta mới là chúa tể của thiên địa này! Ha ha ha ha —— "
Trong tiếng cười điên cuồng, Khương Thừa Tổ chậm rãi hạ xuống, vẻ mặt khoa trương, làm gì còn vẻ chán nản trước đây.
Ngay lập tức, Phong Linh Vi nhanh chóng bước tới bên cạnh Khương Thừa Tổ: "Chúc mừng Thừa Tổ, đột phá trói buộc, tu vi tiến thêm một bước!"
"Những người đó bây giờ đang ở đâu?"
Nghe Khương Thừa Tổ hỏi thăm, Phong Linh Vi vội vàng trả lời: "Hạt nữ đám người từ ba ngày trước đã rời khỏi Đông Lăng rồi, nhìn phương hướng của bọn chúng, chắc là đi cố đô... Ta đã báo cho trưởng bối trong gia tộc, xin bọn họ vận dụng gia pháp."
Khương Thừa Tổ nhìn Phong Linh Vi một cái thật sâu, lạnh nhạt cường thế nói: "Linh Vi, ta hiểu tâm tư của ngươi. Ngươi có thể dùng âm mưu quỷ kế ám toán nàng, chèn ép nàng, thậm chí hãm hại nàng... Nhưng ngươi phải hiểu rõ, nàng tuyệt đối không thể chết được, bởi vì nữ nhân như vậy, nhất định sẽ bị ta chinh phục, tựa như ban đầu ta chinh phục ngươi!"
Trong lúc nói chuyện, Khương Thừa Tổ ôm lấy Phong Linh Vi, sải bước đi về một tòa lầu các khác.
Ôn Dung cùng Tiểu Thải đứng trong phế tích, chứng kiến khung cảnh hỗn loạn chung quanh.
Vạn bảo lâu ở Đông lăng chủ thành từ khi khai nghiệp tới nay, thỉnh thoảng cũng sẽ có người không hiểu chuyện tới gây rối, nhưng chưa từng xảy ra chuyện ầm ĩ lớn như hôm nay vậy.
...
"Lâu chủ, người vừa rồi cuối cùng là có thân phận thế nào, ngay cả ngươi cũng phải kiêng nể nàng mấy phần ư?"
Tiểu Thải vừa thu dọn chung quanh, vừa nhẹ giọng thăm hỏi.
Ôn Dung đứng trước lầu các, nhìn nơi xa nói: "Đông Lăng Tiểu vương gia cũng là không may mắn, chọc vào ai không chọc, lại đụng tới Thánh nữ của Thiên Khung Thánh Địa, hơn nữa tu vi của người này không dưới bổn tọa, tuyệt đối là địa vị tuyệt cao bên trong Thánh nữ."
Nếu như nói, còn có thế lực nào trên Thánh Linh đại lục mà vạn bảo lâu không dám trêu chọc, tất nhiên là tứ đại Thánh Địa của tứ đại Đế quốc. Bởi vì những người chủ sự của vạn bảo lâu biết rất rõ, đứng sau lưng Thánh Địa là những người mạnh mẽ đến thế nào.
"Thì ra là Thánh nữ của Thánh Địa, khó trách..."
Tiểu Thải mặc dù không rõ tình huống chân thật, nhưng cũng từ thái độ của Ôn Dung nắm được chút ít manh mối, tứ đại Thánh Địa tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.
"Ách!"
Tựa như nghĩ đến điều gì, Tiểu Thải bật cười: "Lâu chủ, không ngờ người mà Phong gia vứt bỏ, lại trở thành Thánh nữ của Đế quốc khác, chuyện này nếu như để Đại Càn Thánh Địa chúng ta biết được, Phong gia sau này sợ là sẽ khó chịu lắm đây."
Ôn Dung cũng nở nụ cười: "Cái này gọi là trời tác nghiệt có thể được, tự gây nghiệt thì không thể sống."
"Tiểu vương gia tình tứ với nữ nhân của Phong gia, coi như cũng có quan hệ không tầm thường, nói không chừng con đường truyền kỳ bị đoạn tuyệt cũng nên..."
Nghe được lời Tiểu Thải, Ôn Dung thu liễm nụ cười nói: "Thải nha đầu, ngươi đừng nên xem thường vị Đông Lăng Tiểu vương gia này, người này quật khởi trên thế gian chỉ mới mấy năm, có lẽ hiện tại còn kém Thánh tử Thánh nữ, nhưng hắn là người có đại khí vận trên thân, càng gặp nhiều ngăn trở, càng thêm cường đại... Ngươi suy nghĩ xem, địch nhân ban đầu của hắn, lại có mấy người bây giờ còn sống tốt chứ? Cho dù là đối thủ cường đại hơn hắn, tất cả đều trở thành đá vụn dưới chân hắn rồi."
Dừng một lát, Ôn Dung trịnh trọng nói: "Nghe nói người này là Thánh Linh chuyển thế, là người ứng kiếp với thời đại này, thượng cấp vô cùng coi trọng hắn, vẫn đang phái người âm thầm quan sát... Nếu không đắc tội với vạn bảo lâu chúng ta như thế, bổn tọa làm sao có thể để cho hắn rời đi dễ dàng thế được."
"Cái gì! ? Thánh Linh chuyển thế! ?"
Tiểu Thải nghe thế cảm thấy cả kinh, lo lắng nói: "Nếu như Đông Lăng Tiểu vương gia thật sự là người chuyển thế ứng kiếp, vậy chẳng phải chúng ta hôm nay đã đắc tội với hắn?"
Ôn Dung khoát tay áo, không quá để tâm nói: "Thánh Linh chuyển thế thì sao chứ? Thiên tài chưa trưởng thành, vĩnh viễn không phải thiên tài chân chính, chẳng lẽ chúng ta sẽ vì hắn mà đắc tội với một vị Thánh nữ của Thánh Địa hay sao? Cho dù hắn là người ứng kiếp, cũng không có nghĩa hắn sẽ là chúa tể..."
"Hơn nữa, ngươi nhất định phải nhớ thật kỹ, vạn bảo lâu chúng ta có thể tồn tại lâu dài như thế trên Thánh Linh đại lục, chính là dựa vào hai từ thành tín và trung lập. Chúng ta chỉ làm ăn, không quan tâm ân oán. Hôm nay Phong gia tiểu thư cùng Đông Lăng Tiểu vương gia tự gây chuyện, đương nhiên phải gánh chịu hậu quả."
"Vâng."
Tiểu Thải thật tình gật đầu, sau đó lại nói: "Đúng rồi lâu chủ, Tiểu Thải còn có một chuyện muốn báo cáo cho lâu chủ."
"Chuyện gì?"
"Vị tiểu cô nương cùng đi với Thiển Y Thánh nữ kia, chính là muội muội của Vân Phàm , tên là Vân Mục..."
Tiểu Thải giới thiệu sơ lược một câu, sau đó nói tiếp: "Nhìn bộ dáng của bọn họ, quan hệ chắc là tương đối thân mật, chúng ta có cần tiếp xúc thêm một chút không."
"Nga? ! Ha ha, thật sự là có ý tứ, tất cả mọi người đều tới nơi này, xem ra Đại Càn càng thêm náo nhiệt rồi ."
Ôn Dung cũng không nghĩ tới, Vân Phàm lại có quan hệ với Thánh nữ, cho nên cười nói: "Thải nha đầu, ngươi còn không biết đấy, hiện tại hai chữ Vân Phàm này, có thể nói là uy danh vang dội khắp tây nam này..."
"Uy danh vang dội? Chẳng lẽ hắn lại làm chuyện kinh thiên động địa gì hay sao?"
Giọng nói của Tiểu Thải mặc dù có chút đùa giỡn, nhưng trong mắt lại mang theo nụ cười.
Chỉ nghe Ôn Dung chậm rãi kể lại: "Sau khi người này rời khỏi Lạc Nhật thành, bước vào Vô Ngân hoang mạc, ở trong đó chiếm được thượng cổ bộ lạc truyền thừa bí mật. Mà những người cùng đi với hắn, tất cả đều nhận được không ít lợi ích, hắn thậm chí còn trợ giúp Tạ Tống hai tộc di cô, đạt được Vương tộc truyền thừa... Hiện tại không chỉ riêng Thánh Địa đang tìm bọn họ, cơ hồ tất cả thế lực trong tây nam cảnh đều truy tìm bọn họ."
"Cái... Cái gì? ! Thượng cổ bộ lạc? Vương tộc truyền thừa? Vô Ngân hoang mạc lại có thượng cổ bộ lạc di tích sao! ?"
Tiểu Thải nhất thời cảm thấy đầu óc hoa lên, chuyện này đúng là đại sự kinh thiên động địa rồi! ?
"Lâu chủ, tin tức quan trọng như thế, tại sao chúng ta không nghe thấy nửa điểm phong thanh? Thánh Địa thì sao? Tiên đạo lục tông cùng với tiên đạo thế gia thì sao? Bọn họ không tới tranh giành hay sao?"
"Tự nhiên có phong thanh truyền tới, hơn nữa phong thanh không nhỏ..."
Ôn Dung cười lạnh nói: "Ban đầu có người cố ý truyền ra tin tức, trong hoang mạc có động thiên tàn cảnh, hơn nữa càng truyền càng lan xa, càng truyền càng chân thật... Ngươi cũng biết, tin tức như thế mỗi ngày đều có khắp nơi, nhưng thật sự có thể tin nổi hay không? Bởi vì biên cảnh cách quá xa xôi, thế lực khắp nơi cũng không phái người điều tra thật hư thế nào, ngược lại để cho mấy thế lực biên cảnh chiếm hết tiện nghi. Nhuwng mà Tam Quang đạo vì thế mà tiêu diệt, Cửu La môn cũng tổn thất thảm trọng."
"Thì ra là vậy!"
Tiểu Thải chợt hiểu ra, sau đó cười nói: "Nói như vậy, Vân Phàm đạo hữu hiện tại chẳng phải phát đạt rồi sao? Hắc hắc, lần sau gặp bọn hắn, không đòi chút ít lợi ích không được rồi... Thượng cổ bộ lạc lưu lại tài phú, chỉ nghĩ thôi đã thấy kích động rồi! Xem ra ban đầu giao hảo với hắn, quả nhiên là hành động chuẩn xác."
Ôn Dung khẽ vuốt cằm nói: "Ngươi đã muốn giao hảo với người này, vậy thì tự tính toán hậu quả nhé. Chuyện của Thánh nữ ta giao cho ngươi toàn quyền chịu trách nhiệm. Từ thời điểm này, ngươi tiếp nhận vị trí tổng quản của Tào Tín, cố gắng lên!"
"Cảm ơn lâu chủ đã tin tưởng, Tiểu Thải nhất định không làm cho lâu chủ thất vọng."
"Được rồi Thải nha đầu, ta với ngươi cũng không cần khách khí như thế, ngươi đi lo việc đi."
"Tiểu Thải cáo lui."
...
————————————
Đông Lăng Vương phủ, không khí âm trầm.
Từ sau khi Tiểu vương gia Khương Thừa Tổ trở về, không nói tiếng nào liền giam mình trong phòng, đã hơn nửa tháng cũng không bước ra ngoài, thực sự làm cho Vương phủ từ trên xuống dưới lo lắng không dứt.
"Rầm rầm rầm —— "
Dưới trời quang, âm thanh như lôi động.
Đỉnh lầu các chợt nổ tung, một thân ảnh phóng lên cao, khí thế khôn cùng!
"Ta Khương Thừa Tổ, chịu thiên địa khí vận mà sinh, tập đại thừa xu thế, càng ngăn trở, càng thêm cường đại, ta mới là chúa tể của thiên địa này! Ha ha ha ha —— "
Trong tiếng cười điên cuồng, Khương Thừa Tổ chậm rãi hạ xuống, vẻ mặt khoa trương, làm gì còn vẻ chán nản trước đây.
Ngay lập tức, Phong Linh Vi nhanh chóng bước tới bên cạnh Khương Thừa Tổ: "Chúc mừng Thừa Tổ, đột phá trói buộc, tu vi tiến thêm một bước!"
"Những người đó bây giờ đang ở đâu?"
Nghe Khương Thừa Tổ hỏi thăm, Phong Linh Vi vội vàng trả lời: "Hạt nữ đám người từ ba ngày trước đã rời khỏi Đông Lăng rồi, nhìn phương hướng của bọn chúng, chắc là đi cố đô... Ta đã báo cho trưởng bối trong gia tộc, xin bọn họ vận dụng gia pháp."
Khương Thừa Tổ nhìn Phong Linh Vi một cái thật sâu, lạnh nhạt cường thế nói: "Linh Vi, ta hiểu tâm tư của ngươi. Ngươi có thể dùng âm mưu quỷ kế ám toán nàng, chèn ép nàng, thậm chí hãm hại nàng... Nhưng ngươi phải hiểu rõ, nàng tuyệt đối không thể chết được, bởi vì nữ nhân như vậy, nhất định sẽ bị ta chinh phục, tựa như ban đầu ta chinh phục ngươi!"
Trong lúc nói chuyện, Khương Thừa Tổ ôm lấy Phong Linh Vi, sải bước đi về một tòa lầu các khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.